Bên này, Yên Cửu cầm sách nghiêm túc học bù.
Phía kia, Trường Ly nằm trên giá kiếm bắt đầu ngủ bù.
Tụ Linh Trận tự động chuyển động trên giá kiếm dẫn linh khí vào kiếm khiến hạt ngọc hồng nhạt trên tua kiếm sáng lấp lánh.
Cùng lúc đó, Sự Vụ Đường chào đón một vị khách không mời mà đến.
Hoàng chấp sự vừa thấy người nọ đã cười toe toét ra đón.
“Chu chấp sự, ngọn gió nào thổi ngài tới đây vậy? Lần trước Tích Cốc Đan hiệu lực cao, bùa máu gà và đệm cói tỉnh ngủ bán chạy lắm, ta còn định tự mình sang đỉnh Chu Minh nhập thêm hàng đấy.”
Chu chấp sự vội xua tay nói: “Hôm khác ta sẽ sai người mang sang cho ông, hôm nay ta tới vì chuyện khác.
Chẳng phải lần trước bọn ta giao một mớ tua kiếm cho đám đệ tử cầm chơi sao? Đã có ai tới lãnh chưa?”
Hoàng chấp sự ngớ người, sao lại liên quan tới tua kiếm nữa vậy?
Ông ta vội mở ngăn kéo đựng tua kiếm ra, “Có một cái được lãnh rồi, còn lại đều ở cả đây.”
Chu chấp sự liếc vào ngăn kéo, thở dài một hơi: “Cái tua kiếm ngọc bích hồng nhạt bị lãnh mất rồi à?”
Hoàng chấp sự gật đầu, hỏi: “Cái tua kiếm ấy có vấn đề gì thế?”
Mặt Chu chấp sự lộ vẻ khó xử, “Không có vấn đề gì cả, nhưng hạt ngọc bích của cái tua kiếm đó từng được ngâm linh dịch.
Đáng lẽ một cái tua kiếm cao cấp như vậy cần nhiều điểm cống hiến cho tông môn hơn mới đổi được nhưng lại bị đệ tử sơ ý bỏ chung với đám tua kiếm bình thường.”
Hoàng chấp sự vuốt bộ ria cá trê của mình, “Tua kiếm ấy bị một đệ tử đỉnh Vô Danh lãnh mất rồi, về sau con gái chủ đỉnh Ngọc Hoa cũng thích nó nên giờ không rõ nó đang nằm trong tay ai nữa.”
Chu chấp sự nói: “Dù ai đang giữ tua kiếm thì cũng phải trả bù điểm cống hiến hết.
Nếu không bù đủ điểm cống hiến thì phải đổi một chiếc tua kiếm bình thường.”
Hoàng chấp sự gật đầu, “Để ta tới đỉnh Vô Danh một chuyến.”
Tiến độ học bù của Yên Cửu bị gián đoạn vì tiếng gõ cửa dồn dập.
Thấy Hoàng chấp sự đứng ngoài cửa, chàng hơi ngạc nhiên, “Hoàng chấp sự, sao ngài lại tới đây?”
Hoàng chấp sự kể lại đầu đuôi sự tình.
“...! Với cấp bậc của cái tua kiếm kia thì cần điểm cống hiến của năm nhiệm vụ cấp Vàng mới lãnh được, nhưng đệ tử đỉnh Chu Minh cũng có phần tắc trách trong chuyện này nên giờ chỉ cần dùng điểm cống hiến của ba nhiệm vụ cấp Vàng để đổi thôi.”
Hoàng chấp sự nói tiếp: “Cậu có thể nhận nhiệm vụ hoặc nếu không muốn làm thì đổi một cái tua kiếm khác cũng được.”
Mắt Yên Cửu sáng rực lên, nếu được đổi tua kiếm khác thì hên quá.
Không ngờ còn có chuyện tốt như vậy, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, cầu còn không được.
Chàng nhanh nhảu mở miệng: “Ta chọn đổi tua kiếm...”
Yên Cửu đang nói dở câu thì bị linh kiếm chọc lưng ngăn lại.
Trường Ly đứng sau chàng hăng hái nói: “Tất nhiên là chọn tua kiếm rồi! Tua kiếm cần bù điểm cống hiến mới lấy được chắc chắn là hàng ngon!”
“Lẽ ra phải làm năm nhiệm vụ mới đủ điểm cống hiến, giờ chỉ cần làm ba cái, chẳng phải là siêu giảm giá à?”
“Làm nhiệm vụ, bọn mình chọn làm nhiệm vụ!”
Thái dương Yên Cửu giật hai cái.
Cái cô kiếm linh này bình thường ngủ nhanh không ai bằng, không ngờ lại dậy ngay lúc mấu chốt.
Thấy Yên Cửu đang nói bỗng khựng lại, Hoàng chấp sự dò hỏi: “Cậu muốn đổi hay là...”
Linh kiếm đằng sau lại chọc eo Yên Cửu như thúc giục chàng.
Yên Cửu day mi tâm, bất đắc dĩ đáp: “Làm nhiệm vụ, ta chọn làm nhiệm vụ.”
Điều thứ nhất trong “Nghệ thuật chung sống với linh kiếm” có ghi: Với linh kiếm có cá tính thì nhất định phải vỗ về.
Hoàng chấp sự mở sổ nhiệm vụ ra, nói với Yên Cửu: “Bây giờ chỉ có ngần này nhiệm vụ cấp Vàng có thể nhận thôi, cậu xem thử muốn nhận ba cái nào?”
Yên Cửu liếc sơ sổ nhiệm vụ, Trường Ly cũng bay vèo tới xem từng nhiệm vụ được liệt kê trong ấy.
Nhiệm vụ một: Cải thảo ở Linh Thái Viên đã lớn, cần gấp một đệ tử tới thu hoạch.
Nhiệm vụ hai: Gà Phi trong Linh Cầm Viên dạo này đang bị bệnh, cần tuyển một nhân viên tạm thời tới chăm sóc gà.
Nhiệm vụ ba: Mã tiền mới phơi của Linh Dược Phường cần được xử lý gấp nên tuyển một đệ tử.
...
Yên Cửu thấy toàn việc lặt vặt, nín thinh một lúc mới hỏi, “Chỉ có mấy nhiệm vụ này để nhận thôi ạ?”
Hoàng chấp sự cười tủm tỉm đáp: “Hầu hết Kiếm tu đều nóng tính không thích làm việc vặt, mấy nhiệm vụ chém giết vừa xuất hiện là bị người ta cướp sạch rồi, chỉ còn lại mấy cái này thôi.”
Yên Cửu cam chịu số phận nói: “Thế thì ba cái đầu tiên đi.”
Hoàng chấp sự vội ghi nhiệm vụ vào thẻ đệ tử của Yên Cửu rồi dặn dò: “Mấy nhiệm vụ này đều rất gấp, tốt nhất là hôm nay cậu đi một chuyến đi.
Quản sự Linh Thái Viên nóng tính nhất đám, cậu có thể tới đó báo danh trước.”
Yên Cửu cảm ơn Hoàng chấp sự rồi cầm kiếm đi luôn.
Còn Hoàng chấp sự hớn hở cất sổ nhiệm vụ, quay lại Sự Vụ Đường.
Cuối cùng ông ta cũng tống khứ được mấy nhiệm vụ khó nhất, giờ không sợ mấy lão quản sự kia gửi bùa đưa tin thúc giục mỗi ngày nữa rồi.
Linh Thái Viên nằm dưới chân đỉnh Linh Việt, cách đỉnh Vô Danh không xa lắm.
Một người một kiếm vừa bước vào khu vực đỉnh Linh Việt thì linh khí đậm đặc đã xộc vào mặt, chênh lệch quá xa với linh khí mỏng manh ở đỉnh Vô Danh.
Trường Ly bất giác hít sâu một hơi, không khí ẩm ướt mà trong lành xen lẫn từng đợt linh khí rót vào thân kiếm khiến toàn thân nàng mềm mại uyển chuyển hẳn.
Cậu bé gác cổng Linh Thái Viên kiểm tra thẻ đệ tử của Yên Cửu xong thì bảo: “Nhiệm vụ huynh nhận là thu hoạch cải thảo, giờ Thái quản sự đang bận nên huynh đi theo ta nhé.”
Sau tầm một khắc đi dọc con đường nhỏ lát đá xanh, khu vườn cải thảo xanh mướt mọng nước rộng bao la xuất hiện trước mặt hai bọn họ, nhìn hút mắt cũng chẳng thấy điểm cuối đâu.
Yên Cửu: “...!Phải thu hoạch cả vườn này luôn à?”
Cậu bé gục gặc đầu, “Nhiệm vụ này đã treo lâu lắm rồi mà chẳng có ai nhận hết, đến hôm nay mới có huynh tới.”
Cậu bé cầm dao và xẻng sắt tới, “Đây là dụng cụ thu hoạch cải thảo.
Huynh nhớ cẩn thận chút nhé, đám lá linh cải thảo mềm lắm, nếu chúng bị dập thì Thái quản sự sẽ trừ điểm cống hiến của huynh đấy.”
Yên Cửu nhận dụng cụ với vẻ mặt nặng nề, bất giác tự hỏi tính khả thi của việc đi gặp Hoàng chấp sự trả nhiệm vụ.
Hình như cậu bé kia nhận ra điều gì đó từ vẻ mặt khốn khổ của Yên Cửu, vội bồi thêm: “Một khi đã nhận nhiệm vụ thì không đổi trả được đâu.” Nói xong, cậu ta vội chuồn lẹ khỏi đó như sợ Yên Cửu đổi ý.
Yên Cửu cầm cái xẻng nặng trịch lên, nhìn vườn cải thảo mênh mông, lấy làm hoài nghi Hoàng chấp sự đã bẫy mình.
Trường Ly lại chẳng cảm nhận được nỗi khổ của Yên Cửu, nàng đang hút linh khí phê cả người.
Linh khí ở đỉnh Vô Danh quá mỏng manh, nàng phải dựa vào Tụ Linh Trận trên giá kiếm mới hấp thu được.
Có lẽ vì đỉnh Linh Việt chuyên sản xuất linh rau và bên dưới Linh Thái Viên bày một Tụ Linh Trận khổ lớn nên nơi đây đúng là thiên đường của kiếm linh.
Yên Cửu khua được hai xẻng thì chợt nảy ra ý hay.
Chàng chọc linh kiếm bên hông, “Nếu nàng đòi nhận nhiệm vụ này thì có phải nên thu hoạch nửa vườn cải thảo không hả?”
Tốc độ hút linh khí của Trường Ly giảm đi rõ rệt.
Yên Cửu nắm cái tua kiếm đầu sỏ gây chuyện, ngầm uy hiếp, “Mỗi đứa một nửa rất công bằng mà nhỉ?”.