Một tháng này liên tục chạy đi nên nghỉ ngơi hơi nhiều, hoặc là có chuyện làm trễ nãi nên có khả năng thời gian sẽ là gần hai tháng.
Hơn nữa từ tây hướng đông thì phải đi ngang qua trung bộ Vân Châu, nơi nó chính là phạm vi trọng yếu của thế lực ma môn, trong thất tông ma môn thì chí ít có đến năm tông ở trung bộ Vân Châu, đi ngang qua Vân Châu sẽ là vô cùng nguy hiểm.
Cho nên nếu muốn làm sao để nghe ngóng về tin tức của Trung Châu thì Huyền Thiên còn phải suy nghĩ kỹ càng hơn, hiện tại mấu chốt chính là làm thế nào để nói cho thế lực ma môn biết là hắn đến đây.
Nếu không thì ma môn Vân Châu mà phái thêm người đến Thiên Châu nữa thì sẽ hỏng bét.
Lần trước hoàng giả đi tới Thiên Châu là tháng 4, hiện tại đã là tháng 7, cách xa nhau ba tháng mà bọn họ còn chưa có trở lại nên hẳn là ma môn Vân Châu sắp phái người tiến đến Thiên Châu để điều tra tin tức.
Đến tây lĩnh đại lục thì Huyền Thiên ở lại trong một tòa thành trì, ngăn cản một vị vương giả bình thường lại hỏi:
- Xin hỏi Quỷ Nguyệt tông ở nơi nào đó còn cách đây xa không?
Tuy rằng Huyền Thiên từ trong trí nhớ của thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt tông kia biết được vị trí của Quỷ Nguyệt tông nhưng cũng chỉ là vị trí đại khái chứ không rõ ràng, tỷ như hắn xuyên qua khu vực bạo phong thì chỉ biết là tây lĩnh đại lục ở phương vị gì.
Phạm vi tây lĩnh đại lục trăm vạn dặm, hắn căn bản không biết được mình đã đến địa phương nào của tây lĩnh đại lục, nên tự nhiên không thể nào biết được Quỷ Nguyệt tông ở phương hướng nào, khoảng cách có xa lắm không.
Nghe được từ Quỷ Nguyệt tông thì cổ vị vương giả bình thường này liền co rụt lại, lộ ra vẻ sợ hãi, chỉ về hướng chính đông nói:
- Thẳng tắp về hướng đông, về phía trước hơn ba mươi dặm là tới.
- Cảm ơn…!
Huyền Thiên phun ra hai chữ, thân ảnh lóe lên liền biến mất không thấy gì nữa.
Quỷ Nguyệt tông ở dãy núi Quỷ Nguyệt, dãy núi Quỷ Nguyệt dài liên miên mấy vạn dặm, thành hình vòng cung, hơn nữa trong núi cũng có rất nhiều hắc thạch tản ra quỷ khí nồng đậm, giống như là đến từ địa ngục cho nên liền được gọi là dãy núi Quỷ Nguyệt.
Trong đó chỗ của Quỷ Nguyệt tông chính là Quỷ Thạch Phòng, thế núi cao nhất, quỷ thạch nhiều nhất.
Đã biết được phương vị cụ thể nên việc tìm Quỷ Nguyệt tông cũng không khó khăn gì cả.
Chưa đến một canh giờ thì Huyền Thiên liền tới bên ngoài Quỷ Nguyệt tông.
Phía trước là một ngọn núi hắc thạch lớn, chừng trên trăm tòa, mỗi một tòa đều cao tới ngàn mét, có không ít ngọn núi đều cào hơn 3000m.
Trong đó lại có năm tòa ba phong cao nhất, ít nhất đã hơn 5000m.
Ngọn núi cao nhất cũng vượt qua sáu ngàn mét, đúng là ngọn núi cáo nhất Quỷ Thạch Phong của Quỷ Nguyệt tông.
Trên trăm tòa núi cao này chiếm một diện tích trên trăm dặm, có cái tương liên lẫn nhau, còn có cách thì cách xa nhau khá xa.
Huyền Thiên mới tới gần một ngọn núi phía ngoài nhất trong vòng hơn mười dặm thì trên núi liền có một tiếng người hét lớn:
- Người đến là người phương nào?
Có vương giả trấn thủ!
- Huyền Thiên!
Huyền Thiên tự báo họ báo danh.
- Tới đây có chuyện gì?
Vương giả lại hỏi.
Số hoàng giả biết rõ về Huyền Thiên và thánh đỉnh rất là ít, người này tuy là vương giả những rõ ràng là chưa từng nghe qua tên của Huyền Thiên.
- Khiêu chiến ma môn !
Huyền Thiên đạp không mà đi, thản nhiên nói.
Nhưng mà thanh âm này lại giống như một đạo sấm rền, truyền đi trên trăm dặm.
Toàn bộ võ giả cả Quỷ Nguyệt tông cũng đều nghe được dạo thanh âm nhàn nhạt này của Huyền Thiên.
Trong nháy mắt liền có vô số cỗ khí thế truyền ra từ trong Quỷ Nguyệt tông.
Khiêu chiến ma môn!
Không biết có biết bao nhiêu người bởi vì câu này mà giận dữ.
Ma môn!
Đó là thế lực đệ nhất ở khu vực Vân Châu.
Tuy rằng ma môn không bao trùm hoàn toàn Vân Châu, không hề có thế lực như trước nhưng ngược lại cho tới bây giờ còn chưa có người nào, hoặc là thế lực nào dám can đảm nói ra lời nói “khiêu chiến ma môn”.
Cho dù là chuẩn đế của chính đạo cũng đều chưa từng nói qua.
Có lẽ nếu chuẩn đế nói như vậy thì ma môn căn bản không làm gì được rồi, nhưng mà thế lực sau lưng chuẩn đế thì ma môn có thể diệt được.
Trong ba mươi năm ma môn có bốn chuẩn đế đã từng hiện thân, khả năng còn có chuẩn đế lâu không ra ngoài, không hề lộ mặt ra.
Thực lực cường đại như thế thì cho dù là chuẩn đế tới tương địch thì cũng chỉ có thể chạy trốn, khó có thể chống lại.
Từ khi thời đại thượng cổ chấm dứt thì đã qua được vạn năm, tổng cộng Vân Châu đã có tám vị Võ Đế.
Ở bên trọng tám vị Võ Đế này thì có năm vị xuất thân từ trong thế lực ma môn, hai vị xuất thân từ thế lực chính đạo, còn có một vị yêu đế thì xuất thân từ yêu tộc.
Vẻn vẹn từ xuất thân của tám vị Võ Đế thì cũng có thể thấy được ma môn ở Vân Châu cường đại đến cỡ nào.
Từng có năm lần ma môn đều thiếu chút nữa đã nhất thống Vân Châu, chính là đoạn thời gian của năm vị Võ Đế thành đế kia.
Nếu như Vân Châu không thích hợp để Võ Đế tu luyện, võ giả sau khi thành đế thì hấp thụ thiên địa có hạn chế nên không dừng lại quá lâu, nếu không thì Vân Châu đã sớm bị ma môn thống nhất rồi, mà phía sau thì Võ Đế chính đạo, Yêu Đế Yêu Đạo rất có thể đều sẽ không xuất hiện.
Đương nhiên ma môn cũng từng có khoảng thời gian khó khăn gian nan, lúc Võ Đế chính đạo xuất hiện đã từng trắng trợn quét sạch thế lực ma môn, nhưng mà môn thật sự là quá cường đại, thời gian Võ Đế ở lại Vân Châu quá ngắn cho nên khi Võ Đế chính đạo rời đi Vân Châu thì ma môn liền hưng thịnh như trước.
Gần nhất có một vị Võ Đế xuất hiện ở bảy trăm năm trước, xuất thân từ trong thế lực chính đạo, lúc ấy trắng trợn quét sạch thế lực ma môn nhưng chỉ vẻn vẹn qua bảy trăm năm thì thế lực ma môn lại cường đại hơn trước rất nhiều.
Trừ phi chính đạo lại xuất hiện thêm một vị Võ Đế, xuất hiện liên tục hai vị đại đế thì có lẽ khi chính đạo chống lại ma môn thì có thể vượt qua được.
Hiện tại ma môn hưng thịnh như mặt trời ban trưa, thiên tài xuất hiện lớp lớp, cường giả như mây, thiên tài hậu bối chất lượng hoàn toàn lấn át chính đạo cùng yêu tộc, với xu hướng thế này thì nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì vị Võ Đế tiếp theo của Vân Châu sẽ xuất thân từ ma môn.
Ma môn thật đúng như là mặt trời lúc ban trưa, võ giả ma môn hoàn toàn có thể đi ngang qua ở Vân Châu, lúc này tự dưng lại có người dám tới chỗ ma môn nói lên một câu “khiêu chiến ma môn” thì võ giả Quỷ Nguyệt tông sao lại không giận được chứ?
Thanh âm của Huyền Thiên hướng bốn phương tám hướng, đều tràn ra ngoài hơn trăm dặm, không chỉ có võ giả Quỷ Nguyệt tông phía trước nghe thấy được mà trong phương viên trăm dặm có phàm nhân ở lại, hoặc là võ giả hành tẩu, toàn bộ cũng đều nghe được những lời này.
Ai cũng khiếp sợ mà trợn mắt há mồm.
- Hống !
Tiểu Hổ đạp vào hư không, ngửa đầu thét dài, lại là rống to một tiếng, rung động lấy hắn làm trung tâm mà khuếch tán ra bốn phương tám hướng, úy lực còn lớn hơn so với lúc trước.
Sưu sưu sưu sưu sưu... Giống như sủi cảo bình thường, lại có hơn hai mươi vị vương giả bị đánh chết, rơi xuống từ trên không trung.
- Súc sinh !
- Nghiệt súc !
Đột nhiên có hai đạo thanh âm quát lớn, từ trên đỉnh quỷ thạch cao nhất của Quỷ Nguyệt tông truyền đến.
Trong nháy mắt có hai đạo nhân ảnh liền thuấn di một cái đã đi tới bên ngoài hơn mười dặm.
Khí thế cường đại phô thiên cái địa, quét ngang cửu thiên thập địa, hai vị đều là hoàng giả.
Nhất là vị ở bên phải kia, mặc hắc y nhưng râu tóc lại bạc trắng, tuổi tác đã cao, khí thế càng cường đại, là một vị hoàng giả nhị cấp, afl thái thượng trưởng lão của Quỷ Nguyệt tông.
- Kẻ nào dám can đảm giương oai ở Quỷ Nguyệt tông vậy !
- Súc sinh muốn chết, Quỷ Nguyệt Hư Không Trảm !
Hai vị hoàng giả cùng hét lớn một tiếng, hoàn toàn không nhìn thấy sự tồn tại của Huyền Thiên, đều cùng thi triển tuyệt thuật Hoàng cấp Quỷ Nguyệt tông quỷ nguyệt hư không trảm chém tới hướng Tiểu Hổ.
Hai vị hoàng giả liên thủ một kích không phải là chuyện đùa.
Huống chi trong đó còn có một vị hoàng giả nhị cấp.
Nhưng mà đối mặt với công kích của hai vị hoàng giả thì Tiểu Hổ lại không chút nào để ý đến công kích của thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt tông mà trực tiếp vọt tới hướng tông chủ Quỷ Nguyệt tông.
Ở trong nháy mắt này Huyền Thiên lại ra tay trong nháy mắt.
Chỉ thấy hai tay của hắn vung lên.
Vèo !
Vèo !
Một đạo ánh sáng hỗn độn, một đạo ánh sáng lôi đình đột nhiên kích xạ ra.
Hào quang tán đi là hai tôn thánh đỉnh, Huyền Thiên vừa ra tay mượn ra hai tôn thánh định chính là muốn bại lộ tin tức.
Hai tôn thánh đỉnh mạnh mẽ đâm tới, lực lượng nghe rợn cả người.
Phốc! Phốc!
Hai đạo quỷ nghiệt hư không đều bị hai tôn thánh đỉnh đánh trúng.
Thực lực Huyền Thiên so với Hoàng giả cấp hai cũng không kém chút nào.
Quỷ Nguyệt Hư Không Trảm của vị thái thượng trưởng lão kia chỉ khiến Hỗn Độn Thánh Đỉnh lung lay một chút liền lập tức sụp đổ.
Mà Quỷ Nguyệt Tông Chủ chỉ là Hoàng giả cấp một lại càng không bằng rồi, Lôi Chi Thánh Đỉnh mạnh mẽ đâm tới, lập tức liền khiến đạo Quỷ Nguyệt Hư Không Trảm kia vỡ nát bấy.
Sau đó, thế đi không giảm, tiếp tục xông tới Quỷ Nguyệt Tông Chủ, như một đạo thiểm điện xẹt qua hư không, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Hai vị Hoàng giả của Quỷ Nguyệt Tông đều đặt lực chú ý ở trên người tiểu Hổ có thẻ so sánh Hoàng giả kia, đối với Vương giả đỉnh tiêm đỉnh phong như Huyền Thiên lại không thèm để ý đến.
Nhưng bọn hắn đã sai mười phần.
Thực lực Huyền Thiên so với tiểu Hổ cũng không kém chút nào, hơn nữa, còn có Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh với tư cách đòn sát thủ, dựa vào hai cái Thánh Đỉnh, Huyền Thiên có thể lấy yếu thắng mạnh, đánh một trận với Hoàng giả cấp ba.
Cho nên, Hoàng giả cấp một, Hoàng giả cấp hai ở trước mặt hai cái Thánh Đỉnh, làm gì cũng đều có vẻ có chút vô lực.
- Thánh Đỉnh - ? Ngươi là Thiên Châu Huyền Thiên?
Hai vị Hoàng giả đồng thời thét một tiếng kinh hãi.
Với tư cách Hoàng giả, bọn hắn đương nhiên biết được Huyền Thiên thân mang Thánh Đỉnh, cũng phái ra hai vị Hoàng giả tiến đến Thiên Châu để đoạt đỉnh.
Hiện giờ, Hoàng giả tiến đến Thiên Châu còn chưa trở về, ngược lại Huyền Thiên đã đến Vân Châu, có thể nghĩ, Hoảng giả Vân Châu tiến đến Thiên Châu chỉ sợ tình thế không ổn, lành ít dữ nhiều rồi.
Hiện giờ hai người này, căn bản không còn tâm trí nào đi quản sống chết người khác, hai cái Thánh Đỉnh vừa ra, bọn hắn lập tức cảm nhận được uy hiếp tánh mạng.
Lui - !
Lực hai cái Thánh Đỉnh xông tới dù là Hoàng giả cấp hai cũng không ngăn nổi, hai người phi tốc bạo lui.
Bất quá, tốc độ lui về sau làm sao có thể bằng vào tốc độ xông tới của Thánh Đỉnh được.
Nhất là Lôi Chi Thánh Đỉnh, tốc độ nhanh nhất, Quỷ Nguyệt Hư Không Trảm của Quỷ Nguyệt Tông Chủ lại không thể tạo thành ảnh hưởng gì với Lôi Chi Thánh Đỉnh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, Lôi Chi Thánh Đỉnh đã đuổi theo Quỷ Nguyệt Tông Chủ.
Phanh - !
Một tiếng nổ vang, Quỷ Nguyệt Tông Chủ bị Lôi Chi Thánh Đỉnh đụng vào, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, dĩ nhiên đã bị thương.
Thân thể Quỷ Nguyệt Tông Chủ giống như một phát đạn pháo bị đánh bay về sau.
Bất quá, thân thể của hắn cũng không thoáng cái bay ra ngoài mấy ngàn thước mà bị một bóng đen lóe lên cái liền không thấy đâu nữa.
Bóng đen là tiểu Hổ, Quỷ Nguyệt Tông Chủ trong khi bị Lôi Chi Thánh Đỉnh va chạm vào, thân không điều khiển tự động, bay người về sau, bị tiểu Hổ nhào lên một ngụm cắn lấy.
Hàm răng tiểu Hổ chắc chắn và sắc bén cỡ nào, một ngụm cắn xuống, Linh Khu thất phẩm tứ giai sơ kỳ của Quỷ Nguyệt Tông Chủ lập tức nghiền nát, đứt gân cốt toái, bị tiểu Hổ một ngụm tươi sống cắn chết, ngay cả linh hồn cũng không thể trốn thoát.
Vô luận là công kích của tiểu Hổ hay là va chạm của Lôi Chi Thánh Đỉnh, đối với Quỷ Nguyệt Tông Chủ đều có uy hiếp trí mạng, hai cái này liên tục công kích lên trên người Quỷ Nguyệt Tông Chủ, tự nhiên hắn phải đi đời nhà ma rồi.
Quỷ Nguyệt Tông Chủ, Hoàng giả Ma Môn, một đời kiêu hùng cứ như vậy kết thúc.
So sánh với Quỷ Nguyệt Tông Chủ, vị thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông kia tình huống hơi tốt hơn một chút.
Với tư cách Hoàng giả cấp hai, thực lực của hắn mạnh hơn Quỷ Nguyệt Tông Chủ không phải chỉ nửa hay một lần.
Hỗn Độn Thánh Đỉnh bị Quỷ Nguyệt Hư Không Trảm của hắn trảm cho lung lay nhoáng một cái, dừng lại trong nháy mắt. Tốc độ Hoàng giả cấp hai nhanh cỡ nào, ngay trong nháy mắt này, trong chốc lát hắn đã xẹt qua trong hư không hơn 2000m, tránh thoát khỏi công kích khủng bố của Hỗn Độn Thánh Đỉnh.
Bất quá, hắn cũng không thoát khỏi nguy hiểm.
Công kích chính thức vẫn còn ở phía sau.
XÍU... UU! - - !
Một đạo Hỗn Độn chi quang trong chốc lát bắn tới, khiến người cảm giác như Thiên Địa đột nhiên mông lung một hồi .
Huyền Thiên xuất thủ, trong tay hắn dột nhiên xuất hiện một thanh Bảo kiếm Hoàng cấp, bảo kiếm vung lên, một đạo Hỗn Độn Kiếm Khí liền lập tức chém ra, trong chốc lát chém ra ngoài mười dặm
Đối với lộ tuyến né tránh của thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông, Huyền Thiên tựa hồ như đã nắm rõ trong lòng vậy.
Chỗ Hỗn Độn Kiếm Khí chém xuống, đúng là chỗ vừa hay hắn né tránh tới.
Trong chốc lát, thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông và Hỗn Độn Kiếm Khí vừa vặn đụng phải nhau.
Phá phá phá phá phá - Hộ thể cương khí của thái thượng trưởng lão Quỷ Nguyệt Tông như không có tác dụng, trong chốc lát tầng tầng phá vỡ.
Người này là Hoàng giả cấp hai, thực lực không phải chuyện đùa, trong lúc hoảng sợ lại vẫn có lực ngăn cản, hai tay hắn bỗng vẽ một cái.
Trong chốc lát, hai đạo hình cung đen kịt liền cùng lạc ấn trong hư không, như một vòng loan nguyệt màu đen vậy.
Trong loan nguyệt này, lộ ra đạo vận sâu đậm, lập tức va chạm với Hỗn Độn Kiếm Khí.
Phanh - - !
Một hồi nổ lớn, phiến loan nguyệt màu đen kia như có tính nổ tung, hoàn toàn nổ nát toàn bộ Hỗn Độn Kiếm Khí..