Chiến trường thượng cổ còn sót lại ở thời thượng cổ, phạm vi mấy vạn dặm, không có một ngọn cỏ, trên mặt đất khắp nơi đều là khe nứt rộng và dài mấy chục dặm, bình bình chỉnh chỉnh, giống như võ giả cường đại bổ qua, ít nhất cũng là cấp bậc vô thượng vương giả.
Máu tươi nhuộm đỏ phiến đại địa này, dù cho trải qua vạn năm, đất trong chiến trường thượng cổ vẫn màu đỏ nâu.
Ngày bình thường chiến trường thượng cổ gió lạnh gào thét, có oán linh thượng cổ trường tồn tới nay, tràn ngập quỷ dị, bên trong một ít oán linh cường đại cơ hồ có thể diệt sát cường giả Thiên giai cảnh, nghe nói là vô thượng vương giả chết trận trước kia ngưng tụ chấp niệm bất diệt mà thành.
Chiến trường thượng cổ trở thành cấm địa, cho dù là nhân loại hay là yêu thú đều không muốn đặt chân.
Từ khi chấn động thì chiến trường thượng cổ xảy ra biến hoa kinh thiên, gió lạnh và quỷ vụ bên trong mỏng đi, cường giả từ các nơi truyền tống tới giải đất trung tâm của chiến trường, phát hiện thần tích còn sót lại từ thời đại thượng cổ.
Sở dĩ xưng là thần tích mà không phải là di tích, là vì phiến thần tích này cực lớn, phạm vi chừng mấy trăm dặm, hơn nữa bên trong còn có đủ loại hào quang, một tế đàn cổ xưa cực lớn trải rộng bốn phía thần tích, về phần sâu bên thì không thấy nên không biết được.
Điểm này hoàn toàn khác biệt với các di tích thượng cổ bình thường, không ít võ giả đều cho rằng đây là di tích thần minh thời thượng cổ lưu lại.
Di tích thần minh thượng cổ lưu lại càng làm cho người ta chú ý, nhưng mà có một tin tức làm cho võ giả Thần Châu điên cuồng.
Tin tức không biết từ nơi nào truyền đến, thần tích thượng cổ xuất hiện đều bởi vì một người, mà chính là người nổi danh đương thời, Đệ Nhất Công Tử.
Tục truyền Đệ Nhất Công Tử tìm kiếm dấu chân của Bất Tử Vương ngày xưa bị thiên tài kiếm trận sư đuổi giết, cuối cùng nhất đi vào sâu trong phiến di tích thượng cổ này, phát hiện ra thần tích thượng cổ, nơi này là bước ngoặc đuổi giết của Bất Tử Vương.
Từ khi Bất Tử Vương đi vào trong chiến trường thượng cổ này, đã có được thực lực chống lại thiên tài kiếm trận sư, không còn bị đuổi giết nữa, cho nên nơi này là nơi Bất Tử Vương đạt được truyền thừa vương giả.
Đệ Nhất Công Tử tiến vào trong thần tích thượng cổ, dường như xúc động cấm kị gì đó, dẫn phát trận đại tai nạn kinh thiên, làm cho vô số người tử vong do đại địa.
Mọi người không biết những tin tức này do ai truyền ra, rốt cuộc có thật hay không, nhưng mà truyền thừa của Bất Tử Vương lại hấp dẫn vô số cường giả Thần Châu.
Bất Tử Vương là một vô thượng vương giả đặc thù nhất, mười lăm tuổi mới bước vào võ đạo, cất bước đã muộn, nhưng mà thành tựu lại cao nhất, mỗi một võ giả Thần Châu đều có mộng tưởng mình chính là Bất Tử Vương thứ hai, đột nhiên có một ngày ngày khai khiếu, phát hiện mình chính là đệ nhất thiên tài từ xưa tới nay.
Vì vậy võ giả các nơi của Thần Châu đi thông qua cổ truyền tống trận, đi vào thần tích thượng cổ, không ít thế lực đều phái ra một bộ phận cường giả, tiến vào trong tìm tòi.
Thậm chí một ít cường giả Thiên giai cảnh kiến thức rộng khắp cũng nhìn thấy. Không ít cường giả Vô Biên Hải Vực cũng đi tới gần thần tích, có thể thấy được những cổ truyền tống trận pháp này cũng không chỉ có xuất hiện trên vùng đất Thần Châu, ngay cả trong Vô Biên Hải Vực đều có, nếu không những cường giả Vô Biên Hải Vực này làm gì tới nhanh như vậy.
Bắc Thần Các ở vào Bắc Vực. Cách chiến trường thượng cổ có mười mấy vạn dặm, lần động đất kia Huyền Thiên cũng còn cảm giác được mặt đất chấn động, cho nên Bắc Thần Các nhận được tin tức thật nhanh, vượt qua các thế lực khác.
Thiên Tinh các còn hai tháng nữa sẽ cử hành thi đấu luận võ giữa đệ tử với nhau, cơ hồ tất cả đệ tử đang lịch lãm rèn luyện ở bên ngoài cũng bắt đầu lục tục quay về tông môn. Điều dưỡng sinh lợi, chuẩn bị cho trận chiến này, trong lúc đó xuất hiện tình huống làm cho cả Thiên Tinh các từ ổn định biến thành hỗn loạn.
Bất Tử Vương truyền thừa ah, đây chính là một nhân vật thần thoại.
Thời điểm bình thường hào quang Đệ Nhất Công Tử sáng lạng, vững vàng đứng trên đỉnh đầu hậu bối Thần Châu đại địa. Ép tới mức bọn họ không thể ngẩng đầu lên được, chỉ có thể ngưỡng mộ Đệ Nhất Công Tử. Căn bản không cách nào đuổi theo bước chân của Đệ Nhất Công Tử.
Nhưng mà Bất Tử Vương truyền thừa làm cho bọn họ rục rịt, Bất Tử Vương mười lăm tuổi bước vào võ đạo, đều có thể sáng tạo kỳ tích, nếu bọn họ đạt được Bất Tử Chi Thân, nói không chừng chính là Bất Tử Vương thứ hai.
Thành tựu vô thượng vương giả, đây chẳng phải là đè Đệ Nhất Công Tử xuống hay sao? Nghĩ như thế không ít hậu bối cường giả kích động cách nào tưởng tượng nổi, lại sao không muốn.
Nếu có cơ hội thành tựu vô thượng vương giả thì ai nguyện ý buông tha, kính dâng cho người khác?
Cho dù là đệ tử chủ các Thiên Tinh các và nhiều cường giả đều sinh ra ý nghĩ này, muốn đạt được Bất Tử Chi Thân vượt qua bất cứ kẻ nào, trở thành vô thượng vương giả, trên đời vô địch, những người của các tông môn khác cũng có suy nghĩ này.
Thậm chí rất nhiều cường giả vượt qua ba mươi tuổi đều có suy nghĩ như vậy, Bất Tử Vương mười lăm tuổi bước vào võ đạo cũng có thể sáng tạo kỳ tích, ta hiện tại đạt được Bất Tử Chi Thân, còn không phải có hy vọng trở thành vô thượng vương giả hay sao?
Kể từ đó bất kể là đệ tử hậu bối hay là lớp cường giả già, đều sinh ra ý niệm tiến vào trong thần tích tìm kiếm truyền thừa Bất Tử Chi Thân.
Chiến trường thượng cổ vốn là cấm địa của Thần Châu, nhân loại cùng yêu thú đều không muốn đi vào đó, nơi này là của người chết và oán linh.
Mà bây giờ cường giả Thần Châu đại địa, Vô Biên Hải Vực cũng như ong vỡ tổ theo truyền tống trận bước vào nơi này, đang tìm kiêm chung quanh.
Chiên trường đông bắc Thiên Tinh các cùng Luyện Huyết Giáo chiến sự đang diễn ra ở bước cuối cùng, song phương đều muốn trọng điểm đặt ở truyền thừa Bất Tử Vương.
Đối với truyền thừa Bất Tử Vương, Huyền Thiên tự nhiên cũng thập phần có hứng thú, hơn nữa sau khi nghe được tin tức liền xác định tin tức đó là thật, bởi vì hắn trên đường quay về Bắc Thần Các cũng gặp được một đám đệ tử chủ các Thiên Tinh các đang tìm kiếm dấu chân của Bất Tử Vương, chỉ cần nghe bọn họ nghị luận là xuất phát từ lệnh của Đệ Nhất Công Tử.
Đệ Nhất Công Tử cùng Kiếm công tử cũng vậy, đều là người có đại khí vận gia thân, hiện tại là lúc rầm rộ sau thời kỳ thượng cổ chấm dứt, căn cứ lời tiên đoán cổ xưa thì truyền thừa các vương giả sẽ lần lượt hiện thế, Đệ Nhất Công Tử có thể dọc theo dấu chân của Bất Tử Vương tìm được truyền thừa Bất Tử Vương cũng không có gì lạ.
Bắc Thần Các cách chiến trường thượng cổ chỉ có mười mấy vạn dặm, động đất xảy ra xong thì không đến năm ngày Bắc Thần Các đã phái một bộ phận cường giả đi vào trong chiến trường thượng cổ, đội ngũ do thái thượng trưởng lão Mục Hư Bạch dẫn đội, Huyền Thiên cũng đi theo.
Nhưng mà quỷ vụ này làm cho hắn khiếp sợ, bởi vì Địa Nhãn Thần Đồng đều nhìn không thấu.
Đồng dạng có oán linh màu trắng lao về phía hắn. Huyền Thiên huy kiếm đâm tới. Hắn xuất kiếm như gió, nháy mắt đã chém oán linh thành trăm ngàn khối.
Nhưng mà oán linh bị chém thành bao nhiêu khối cũng tụ hợp vào nhau, lại khôi phục nguyên hình, tiếp tục giơ nanh múa vuốt lao về phía hắn lần nữa.
- Công kích thật thể không có hiệu quả?
Trong nội tâm Huyền Thiên chấn động, lập tức có lực lượng kiếm ý hiện ra.
XÍU...UU!! Kiếm ý Huyền Thiên khẽ động. Hóa thành một lưỡi đao sắc bén đâm về phía oán linh.
Tuy kiếm ý lục giai đã hóa thực. Nhưng mà còn giữ lại đặc điểm công kích tinh thần, oán linh thét lên chói tai, hiển nhiên là bị thương.
Huyền Thiên thấy thế đại hỉ, xem ra oan linh là tồn tại hư vô nên công kích tinh thần mới có hiệu quả, kiếm ý của hắn tồi động, tiếp tục hóa thành vô số lưỡi đao sắc bén chém về phía oán linh, trực tiếp đánh oán linh thành hư vô.
Kiếm ý của Huyền Thiên đạt tới lục giai, tương đương với ý chí võ đạo Thiên giai cảnh, phi thường cường đại.
Số lượng oán linh trong quỷ vụ rất nhiều, giết hết một thì có con khác nhào tới, giết một con khác thì có vô số con lao lên.
Huyền Thiên không ngừng vận dụng lực lượng kiếm ý, kiếm bay như mưa, mặc kệ bao nhiêu oán linh đi lên đều bị chém giết không còn.
Tuy trong chiến trường thượng cổ có nhiều cường giả tụ tập, tu vị thấp nhất đều là Địa giai cảnh hậu kỳ, ai cũng cao hơn Huyền Thiên, nhưng mà lực lượng kiếm ý vượt qua Huyền Thiên lại không nhiều, thỉnh thoảng có tiếng kêu thê lương vang lên, bị oán linh diệt sát tinh thần ý niệm.
Trong quỷ vụ đen kịt, đại lượng cường giả đang chiến đấu!
Không biết qua bao lâu, không biết giết bao nhiêu oán linh, Huyền Thiên lúc này cảm thấy mi tâm chấn động, Thần Kiếm Kiếm Linh dường như lại thức tỉnh.
Bá - -
Trong lúc đó Thần Kiếm Kiếm Linh bộc phát ra hào quang màu trắng chói mắt.
Bạch sắc quang mang chiếu sáng không gian đen kịt, đột nhiên trong quỷ vụ có hào quang.
Phạm vi mấy ngàn thước chung quanh trong tích tắc đều sáng lên.
Nhưng mà hào quang này chỉ tồn tại trong tâm thần, xuất hiện nhanh như thiểm điện, cũng như như thiểm điện biến mất, trong chốc lát lại thu hồi trong mi tâm Huyền Thiên.
Chúng cường giả chỉ cảm thấy hào quang lóe lên, bốn phía lập tức tối lại.
Nhưng mà điểm khác biệt là không có người nào bị oán linh công kích nữa.
Hào quang vừa rồi tồn tại thời gian cực ngắn, nhưng mà từ mi tâm của Huyền Thiên bắn ra, Huyền Thiên so với ai cũng nhìn rõ hơn rất nhiều, thời điểm hào quang thu vào, dường như có vô số oán linh chui vào mi tâm.
Bạch quang thu vào trong Thần Kiếm Kiếm Linh, như vậy hằng hà oán linh có lẽ cũng bị Thần Kiếm Kiếm Linh thôn phệ. Truyện được copy tại Truyện FULL
Vết rách trên Thần Kiếm Kiếm Linh đang tu bổ nhanh chóng, dường như thôn phệ những oán linh này Thần Kiếm Kiếm Linh khôi phục không ít nguyên khí.
Bành!
Một tiếng vang thật lớn từ trong hư không vang lên, tất cả mọi người cảm giác được không khí bốn phía chấn động, đồng thời mặt đất cũng chấn động.
Giờ khắc này có một loại cảm giác long trời lỡ đất, dường như là thần linh đang tức giận.
Một cổ Toàn Chuyển Chi Lực xuất hiện chung quanh Huyền Thiên, Huyền Thiên chỉ cảm thấy đại địa rung mạnh, không khí đảo ngược, trong nháy mắt long trời lỡ đất, hoàn toàn đảo lại, hắn đang di động tốc độ cực nhanh, nhanh không nói nổi, dường như trong nháy mắt hắn đã vượt qua vô số không gian.
Cảm giác này giống như lúc ở trong truyên tống trận, nhưng mà không có mạnh như vậy.
Loại cảm giác này nháy mắt tức thì, Huyền Thiên lập tức khôi phục bình thường, ánh mắt của hắn nhìn qua bốn phía, quỷ vụ đen kịt chung quanh biến mất không còn lại gì, mà chuyển biến thành các loại hào quang không đồng nhất.
Chung quanh hắn là các kiến trúc tàn phá không còn hình thù, cách đó không xa có một tế đàn cực lớn.
Hắn đang ở trong thượng cổ thần tích.
Trong nội tâm Huyền Thiên âm thầm cảnh giác, vừa rồi hắn có cảm giác như có tồn tại cường đại duỗi bàn tay cực lớn kéo hắn vào trong này.
Nếu không có như thế vừa rồi hắn không có cảm giác như bước qua truyền tống trận, giống như đang vượt qua vô số không gian.
Nếu đúng như Huyền Thiên sở liệu, vậy thì tồn tại cường đại vừa rồi bắt hắn tới nơi này rốt cuộc đạt tới cảnh giới nào rồi?
Theo như truyền thuyết, vô thượng vương giả mới vừa vặn tiếp xúc đến lực lượng không gian, không gian giới chỉ đều đều là vô thượng vương giả thời thượng cổ lưu lại, nhưng vô thượng vương giả có thể xuyên qua không gian thì không có ai cả.
Huyền Thiên rất lạ lẫm với nơi này, vừa rồi hắn xuyên thẳng qua hư không tới đây, hiện tại căn bản không biết mình ở chỗ nào, chỉ biết đây là trong thượng cổ thần tích.
Kiến trúc nơi này đổ nát không chịu nổi, lại cổ xưa thần bí, xa xa tràn ngập các loại thần quang, trên bầu trời mây đen trầm thấp, không cách nào phân biệt được phương hướng.
Hơn nữa Huyền Thiên vừa vận chuyển chân nguyên lại phát hiện, chân nguyên trong cơ thể không còn!
Không phải là bị giam cầm, mà là triệt triệt để để không tồn tại, trong kinh mạch không không đãng đãng, một chút chân nguyên cũng không có.
Trong không khí có một lực lượng vô hình tồn tại, so với uy áp của vô thượng vương giả còn mạnh hơn, chuyện này làm Huyền Thiên kiếp sợ.
- Nếu đã tới thì cứ chấp nhận!
Huyền Thiên nhanh chóng ổn định tâm thần lại.
Hắn vốn vì Bất Tử Chi Thân mà đến, muốn đi vào trong thượng cổ thần tích, hiện giờ đã tới, ngược lại giảm bớt hắn rất nhiều đường đi, nếu như có người từ bên ngoài thượng cổ thần tích đi vào, như vậy Huyền Thiên đã vượt lên trước bọn họ.
Nhưng mà đệ nhất công tử vài ngày trước đã tiến vào trong thượng cổ thần tích, không biết đã đi được bao xa, không biết đang ở phía trước của Huyền Thiên, hay là đằng sau, hoặc là đạt được Bất Tử Chi Thân, còn chưa biết được.
Huyền Thiên nhìn qua hoàn cảnh chung quanh một chút, sau đó đi vào trong tòa kiến trúc rách nát cách đó không xa, xem ra là tàn tích cung điện, hiện tại mặc dù là rách nát, nhưng mà vẫn cao hơn những nơi khác, giống như hạc giữa bầy gà.
Huyền Thiên xuyên qua cánh cửa, đi vào trong cung điện này, trong lúc đó khẽ giật mình.
Chỉ thấy cung điện phía tước có hơn mười cường giả đang đứng.
Đều là thụt lùi ra khỏi cung điện, mặt nhìn Huyền Thiên.
Ánh mắt Huyền Thiên nhìn qua mười người này, nhìn qua gương mặt bọn họ thần sắc Huyền Thiên cả kinh, đó chính là đệ tử Bắc Thần Các tiến vào trong thượng cổ thần tích.
Một người trong đó chính là đệ tử thân truyền Thiên giai cảnh nhất trọng, nếu như là đồng môn thì vừa tiến vào thượng cổ thần tích Huyền Thiên liền nhận ra.
Nhưng mà từ những đệ tử Bắc Thần Các này mà suy đoán, những người trước mặt lúc nãy gặp oán linh.
- Ta còn tưởng rằng trừ ta thì không có ai trực tiếp tiến vào, thì ra bọn họ cũng xuyên qua hư không tới đây!
Huyền Thiên bước nhanh lên phía trước, đang muốn chào hỏi, đột nhiên dừng bước lại.
- Không đúng!
Huyền Thiên nhướng mày, thầm nghĩ:
- Bọn họ thuộc các thế lực khác nhau, làm sao có thể đứng chung một chỗ hài hòa như vậy? Hẳn là người của thế lực khác nhau tụ tập lại, hơn nữa nhìn thấy ta xuất hiện bọn họ không có làm gì cả, một đám đều đứng nghiêm, giống như hộ vệ!