- Giết - - !
Huyền Thiên thân tùy ý động, giơ một ngón tay về phía trước, toàn bộ ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm cương mang đại thịnh, bắn thẳng về phía trước, bên trong mỗi một đạo kiếm cương đều ẩn chứa lực công kích khủng bố tới cực điểm.
Ba ba ba ba !
Kiếm ý của Huyền Thiên đột phá tới cửu giai, lực công kích của thiên cương địa sát kiếm trận đã được đề cao tới mức cao nhất, từng đạo từng đạo quỷ vương ấn, dưới đầy trời kiếm cương bắn ra đều tan biến hết.
Những nơi kiếm trận kiếm cương đi qua, mọi thứ đều bị hủy diệt, ngay lúc quỷ vương ấn nặng nề bị bắn thành hư vô thì kiếm cương đầy trời lại trực tiếp đâm vào bên trong đám mây đen cuồn cuộn kia.
Trong nháy mắt, đám mây đen cuồn cuộn kia đã bị đâm rách, vô số đạo kiếm trận kiếm cương đâm thẳng lên người của Đỉnh Công Tử.
Đỉnh Công Tử chật vật che chắn vài chỗ yếu hại, trong nháy mắt, toàn thân đã bị không biết bao nhiêu đạo kiếm trận kiếm cương cắt trúng, mà ngay cả nội giáp có lực phòng ngự cực mạnh cũng đã xuất hiện vết nứt, trong nháy mắt, không chỉ có trong miệng phun ra tiên huyết, mà ngay cả trên người cũng xuất hiện không biết bao nhiêu vết thương, máu tươi bắn ra ồ ạt - -
Một đạo huyết tuyến trong nháy mắt liền bắn ra ngàn mét hư không, thân thể của Đỉnh Công Tử hóa thành huyết nhập, trong nháy mắt đã bị kiếm trận kiếm cương rậm rạp chằng chịt kia đánh cho bay ngược về phía sau.
Quỷ vương ấn thập phần cường đại, có thể là một loại tương đối cao cấp trong thần công vương cấp, Đỉnh Công Tử thi triển ra, uy thế kinh người, mây đen dày đặt, hư ảnh quỷ vương cự đại, uy thế cỡ đó khiến cho tất cả những người đang đứng xem chiến đều sinh ra một cỗ sợ hãi.
Thế nhưng, dù là như vậy đi nữa thì Đỉnh Công Tử vẫn thua trên tay của Huyền Thiên, kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm, cho dù là trên cổ tịch có lưu lại đi nữa thì cũng chỉ là trong truyền thuyết, kiếm trận sư như vậy, lực công kích quá mức đáng sợ.
Phải biết rằng, vị kiếm trận sư ngàn năm trước cùng bất tử vương tần hoàng cổ đế tranh đoạt ngôi vị vương giả của Thần Châu đại địa cũng chỉ mới là kiếm trận sư bách kiếm mà thôi!
Mục quang của tất cả mọi người nhìn về phía Huyền Thiên đều lộ ra vẻ chấn kinh, cảm thấy không thể tin nổi!
Truyền thuyết sở dĩ là truyền thuyết là bởi vì nhìn không thấy, sờ không được, cảm giác cực kỳ xa xôi, cho nên, nghe được một truyền thuyết, có lẽ chỉ khiến cho người ta cảm thấy hứng thú thôi chứ cũng không sinh ra cảm giác khiếp sợ, nhưng tận mắt nhìn thấy một truyền thuyết thì nhất định sẽ sinh ra rung động!
Kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm, cái này chính là một truyền thuyết!
Hiện tại, truyền thuyết này lại xuất hiện ngay trước mắt của tất cả các vị cường giả, khiến cho cường giả Long gia cùng với võ giả Thiên Hải Thành đều có cảm giác như đang nằm mơ vậy, có chút hoài nghi về tính chân thực của khoảnh khắc này, không biết có phải là mình đang nằm mơ hay không nữa.
- Kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm đúng thật là nhân vật đáng sợ, vượt cấp khiêu chiến lại có thể chém ngược lại yêu nghiệt cấp công tử, quả thật là quá đáng sợ!
Trong đôi mắt của Long Đằng Hải lộ ra vẻ khiếp sợ, tự nhủ thầm:
- Nếu như vị kiếm trận sư thiên tài ngàn năm trước cũng đột phá bách kiếm, trở thành kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm, thì kết quả của trận chiến tranh giành ngôi vị vô thượng vương giả của hắn với bất tử vương có lẽ nào sẽ phát sinh biến hóa hay không?
Ngay lúc Đỉnh Công Tử bị kiếm trận kiếm cương đánh bay ra xa, thì thân thể của Huyền Thiên đã đuổi sát theo nhanh như chớp, thân tùy ý động, hai tay không ngừng thay đổi thế công của kiếm trận, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm, được Huyền Thiên khống chế vô cùng tự nhiên, kiếm cương phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng, thiên cương địa sát chi lực vô cùng vô tận bị câu động, làm cho uy lực của kiếm trận không hề giảm bớt chút nào, cho dù là Âm Minh Công của Đỉnh Công Tử có thể hấp thu được cương nguyên chi lực của đối thủ đi nữa, nhưng lực lượng thiên cương địa sát của kiếm trận thì hắn có hút cỡ nào cũng không hút nổi, uy lực thủy chung vẫn khủng bố dị thường như vậy.
Đỉnh Công Tử nhìn đám kiếm cương đang đánh tới, nhãn trung mở lớn.
Tuy rằng Đỉnh Công Tử đã bị thương khá nặng, máu tươi chảy nhiều, nhưng mấy chỗ yếu hại cũng không bị nặng lắm, không ảnh hưởng tới động tác, hắn lại một lần nữa giơ hai tay kết xuất đủ loại ấn pháp, trong nháy mắt, hắc khí tuôn ra, hóa thành mây đen cuồn cuộn, một cái hư ảnh quỷ vương to hơn trăm trượng xuất hiện.
Ba ba ba ba ba …. Lại có thêm nhiều đạo quỷ vương ấn không ngừng xuất hiện, nghênh đón kiếm trận kiếm cương đang đánh tới.
Mà thanh âm của Đỉnh Công Tử thì chính là truyền tới từ bên trong đám mây đen cuồn cuộn:
- Huyền Thiên, bổn công tử sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, tất cả những gì ngươi đã lấy đi, bổn công tử nhất định sẽ lấy lại cho bằng hết, hút hết người thân của ngươi, hút hết bằng hữu của ngươi, hút hết bất kỳ kẻ nào ở bên cạnh ngươi!
Thanh âm kia càng ngày càng xa, Đỉnh Công Tử biết rõ mình hiện tại không phải là đối thủ của Huyền Thiên cho nên lập tức quyết đoán mà rút lui.
Ba ba ba ba ba!
Đám quỷ vương ấn đầy trời kia bị kiếm trận kiếm cương chém cho tan thành, mây đen cuồn cuộn đã dưới uy lực của kiếm trận kiếm cương đánh cho tan biến hết, nhưng thân ảnh của Đỉnh Công Tử đã chạy ra xa hơn bốn năm ngàn mét rồi!
Hai tay của Huyền Thiên thu lại một cái, ba trăm sáu mươi chuôi linh kiếm trong nháy mắt đã bay về bên cạnh hắn, thân thể của hắn theo linh kiếm đồng thời bay về phía trước, ngự kiếm trận phá không mà đi, tốc độ so với Đỉnh Công Tử thì còn nhanh hơn gấp mấy lần, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng được thu hẹp lại.
- Chu Đỉnh Hư, ngươi cho là mình có thể thoát được sao!
Thanh âm của Huyền Thiên ngập tràn sát khí, quát lên.
Lòng dạ của Đỉnh Công Tử cực kỳ ác liệt, Huyền Thiên nhất quyết không thể để cho hắn chạy thoát được, bằng không thì tương lai sẽ gặp phải họa lớn.
Vừa mới bay ra khoảng hơn vạn mét gì đó, khó khăn lắm mới có thể trốn tới phía trên không ở biên giới của Thiên Hải thành, Đỉnh Công Tử đã sắp bị Huyền Thiên đuổi kịp, khoảng cách giữa hai người còn không tới hai ngàn mét, Sơ Lam kiếm trong nháy mắt đã xuất hiện ở trong tay của Huyền Thiên.
Vèo vèo vèo vèo vèo - - !
Đột nhiên, trên không trung xuất hiện rất nhiều cái bóng của Huyền Thiên, không ngừng xoay tròn trên không trung, chúng cường giả đang đứng xem chiến chỉ cảm thấy mắt hoa hết cả lên, còn chưa kịp hiểu rõ cái gì thì đột nhiên đã thấy một đạo kiếm cương xuất hiện ngay sau lưng của Đỉnh Công Tử, giống như là đâm ra từ trong hư không vậy.
Thiên địa vô thường, duy ngã bất biến!
Một chiêu này của Huyền Thiên vừa mới xuất ra, trong nháy mắt dường như xuất hiện một loại cảm giác như đang không ngừng thuấn di trong hư không, tốc độ đã đạt tới mức cực hạn.
Trong ba năm này, Huyền Thiên rốt cuộc đã trải qua những chuyện như thế nào?
Tu vi của Huyền Thiên tại sao lại tăng lên nhanh tới như vậy?
Chiến lực của Huyền Thiên tại sao lại có thể đạt tới cảnh giới cao như vậy?
Huyền Thiên tại sao lại có thể trở thành kiếm trận sư, hơn nữa lại còn lấy được mấy trăm chuôi linh kiếm, trở thành một vị kiếm trận sư ba trăm sáu mươi kiếm còn khủng bố hơn so với vị kiếm trận sư bách kiếm của ngàn năm trước!
Từng cái từng cái tin tức chấn động, từng cái từng cái nghi vấn động trời đều tập trung lên trên một người!
Cái tên Huyền Thiên này đã triệt để tách ra mà sáng rọi cả Thần Châu đại địa, trở thành tiêu điểm cho vạn chúng ghé mắt nhìn.
Một cái truyền thuyết đương thời, sắp sửa mở ra ở Thần Châu đại địa….
Đỉnh công tử bị giết chết rồi, Long Tử Nghiên rất nhanh liền bay tới, vui vẻ nói:
- Thiên ca, sự tích huynh chém chết Đỉnh công tử ở Thiên Hải thành lần này, chỉ sợ là sẽ khiến cho toàn bộ võ giả ở thần châu đại địa phải giật hết cả mình lên ấy.
Huyền Thiên thu không gian giới chỉ của đỉnh công tử vào, cười khẽ nói:
- Thiên Hải thành cũng không phải trạm dừng đầu tiên của ta sau khi trở về thần châu, võ giả ở nam vực chỉ sợ hiện tại đã bị ta dọa cho giật mình rồi!
Kỳ thật, đâu chỉ có mỗi nam vực, tuy rằng tốc độ truyền bá của tin tức không nhanh bằng tốc độ ngự kiếm phi hành ngày đêm của Huyền Thiên, nhưng bây giờ cũng đã truyền từ trong ra bên ngoài nam vực rồi.
Một vài thế lực lớn và thành trì lớn ở tây vực, trung vực, đông vực cùng với nam vực, toàn bộ đều đã nghe nói tới Huyền Thiên rồi, Hướng thiếu trở về Thần Châu, chỉ ra Đỉnh công tử là truyền nhân của Âm Minh vương, hơn nữa còn thêm tin tức hắn đã giết chết gia chủ Chu gia.
Truyền thuyết bình thường đều tăng thêm hai chữ khi xưa, truyền thuyết khi xưa là một chuyện phi thường xa xôi, cho nên, thật thật giả giả khó mà phân biệt được.
Tuy rằng trong truyền thuyết luôn xảy ra nhiều chuyện hầu như là trái ngược với lẽ thường, không thể nào tin nổi, nhưng bởi vì đã là chuyện đã xảy ra quá lâu rồi, mọi người nghe xong tin cũng được, không tin cũng được, cũng không có gì gây chấn động lắm, chỉ có thể trở thành một câu chuyện xưa, có thể gợi lên hứng thú của người ta thôi chứ không cách nào khiến cho người ta cảm thấy rung động được.
Thế nhưng, nếu như truyền thuyết xảy ra ở ngay lúc này, những chuyện khiến cho người ta cảm thấy là không thể nào xảy ra được đã chính thức xảy ra thì lại khiến cho người ta rung động… cực kỳ rung động!
Bất kỳ một võ giả nào nghe được tên của Huyền Thiên và Hướng thiếu đều không có một ai là không cảm thấy khiếp sợ tới mức trợn mắt há mồm.
Long Tử Nghiên nói:
- Huynh tới nam vực trước tiên sao? Lẽ nào là trở về từ phía hải vực phía nam sao?
Ma Vụ Chi Hải ở trong hải vực phía đông, cho nên Long Tử Nghiên cảm thấy có chút nghi vấn.
Huyền Thiên gật gật đầu, giơ tay nhéo nhéo cái mũi như quỳnh ngọc của Long Tử Nghiên, nói:
- Ba năm nay sống thế nào hả? có nhớ ta hay không?
- Lúc nào cũng nhớ!
Long Tử Nghiên đã không còn bộ dạng ngượng ngùng e thẹn như ba năm trước nữa rồi, cả người giống như một quả mật đào chín mọng, tỏa ra khí tức mê người, nói:
- Ba năm nay muội cơ bản đều ở Long Gia, một năm trước có tới Thiên Kiếm Tông một lần, chữa thương cho Huyền Hồng bá bá một lần, bởi vì thiếu mất linh thảo thiên cấp cho nên cũng chưa có triệt để chữa khỏi thương thế của Huyền Hồng bá bá được. Tu vi của bá bá hiện tại đã giải phong tới thiên giai cảnh nhị trọng rồi.
Nói xong, Long Tử Nghiên lại cười, vui vẻ nói:
- Huyền Hồng bá bá là bởi vì huynh vào Ma Vụ Chi Hải mà tiều tụy đi rất nhiều, nếu như người biết được huynh đã trở lại thì không biết sẽ cao hứng tới mức nào nữa, Hoàng Nguyệt a di cũng vậy nữa, mỗi lần nhắc tới huynh với muội đều khóc lên. Bọn họ đều rất nhớ huynh, hiện tại huynh đã về rồi. Bọn họ nhất định sẽ vui muốn chết luôn!
Trong lòng của Huyền Thiên mơ hồ có chút đau đớn, hy vọng của cha mẹ đều ký thác cả lên trên người hắn, hắn mất tích trong Ma Vụ Chi Hải, đối với bọn họ nhất định là một đả kích cực kỳ lớn, hắn hận không thể lập tức bay trở về Thiên Kiếm Tông để gặp lại bọn họ.
Bất quá, Hướng Thiên Tiếu bây giờ vẫn còn chưa tới Thiên Hải thành, hai người đồng thời bị lạc ở Ma Vụ Chi Hải. Tiền bối Túy Kiếm Ông hẳn là đang ở Thiên Kiếm Tông, Huyền Thiên tự nhiên là muốn đợi Hướng Thiên Tiếu cùng nhau trở về.
Huyền Thiên ôn nhu nhìn Long Tử Nghiên, vươn tay ra vuốt ve gương mặt hoàn mỹ như tinh ngọc khắc thành, vô cùng trơn mềm của nàng, nói:
- Ba năm nay đã khiến cho các muội lo lắng vì ta như vậy. Thật ra thì ta vào trong Ma Vụ Chi Hải cũng không gặp phải nguy hiểm gì lớn, ngược lại còn thu hoạch được rất nhiều…. phương pháp rèn luyện linh kiếm đã thất truyền, bí kíp kiếm trận, hơn nữa còn có ma linh thạch, tài liệu khôi lỗi…. ta còn tìm được cả đồng tông đồng tộc đã ly tán ngàn năm nay của Huyền gia. Từ hơn nửa năm trước, ta cùng với Hướng thiếu đã rời khỏi Ma Vụ Chi Hải, sau đó ta lại tới Trục Nhật đại lục, ma vực hải ngoại… Luyện Huyết đại lục… cuối cùng lại từ Âm Minh Cấm Hải ở phía bắc hải vực phía đông, thông qua truyền tống tận để tới Thiên Giao đảo ở phía nam hải vực, lại từ phía nam hải vực trở lại lãnh thổ Thần Châu…. Trong khoảng thời gian ba năm này, ta không biết đã đi qua bao nhiêu vạn dặm, lấy được rất nhiều thứ, thế nhưng, thứ mà trong lòng ta muốn nhất, chính là nhanh chóng trở lại thần châu, để cho mọi người biết là ta vẫn còn sống!
Long Tử Nghiên nghiêng đầu, dán lên bàn tay ấm áp của Huyền Thiên, vẻ mặt hạnh phúc, bất quá, nghe được tới đoạng sau, trong mắt của nàng lại hiện ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới trong thời gian ba năm mà Huyền Thiên lại đi qua nhiều nơi như vậy.
Long Tử Nghiên nói:
- Ai… sớm biết như vậy thì ba năm trước muội cũng vào Ma Vực Chi Hải với huynh thì tốt rồi, muội cũng muốn đi tới nhiều chỗ như vậy!
Huyền Thiên chà chà cái mũi của nàng, nói:
- Nếu như muội đi tới nhiều chỗ như vậy thì sẽ khiến cho nhiều người mắc bệnh không dám ló mặt ra đường, làm cho đám mỹ nữ ở mấy chỗ đó cảm thấy tự ti mặc cảm!
Khóe mắt của Long Tử Nghiên cong cong, môi vểnh lên, lộ ra một nụ cười vũ mị tới cực điểm, nói:
- Muội chính là thích cùng với Thiên ca đi khắp thiên hạ, còn những người khác thì muội mặc kệ.
Một chỗ nào đó trong tim Huyền Thiên bị nụ cười này làm cho nhảy lên một cái, thầm nghĩ cô gái nhỏ này hóa ra vẫn còn có tiềm chất hồ ly tinh, biết câu dẫn người… bất quá, nghe Long Tử Nghiên nói mấy lời này, Huyền Thiên vẫn rất chi là hưởng thụ, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Kéo bàn tay mềm mại ngọc phấn của Long Tử Nghiên, Huyền Thiên nói:
- Vậy từ nay về sau ta liền dẫn muội đi khắp thiên hạ, muội mau gia tăng tu luyện, nếu như có thể trở thành vương giả vô thượng thì chúng ta không chỉ đi khắp thế giới này, mà ta còn dẫn muội đi tới bên ngoài thế giới này nữa… ba năm nay kiến thức của ta tăng lên không ít, Thần Châu đại địa tuy rằng rộng lớn, hải ngoại cũng là vô biên vô hạn, thế nhưng thế giới bên ngoài lại càng rộng lớn hơn nữa!