Hai người Vân Liệt và Vân Không liếc mắt nhìn nhau, ở dưới sự chứng kiến của nhiều cao thủ như thế, hai lão già như mình cùng nhau động thủ đối phó một vãn bối, thật là có chút dọa người.
Trầm ngâm chỉ chốc lát, Vân Liệt thực lực so với Vân Không thoáng cao hơn một bậc trước nói:
- Để ta đi tới ước lượng thực lực chân chính của hắn một phen. Nếu như hắn thật có thể chống lại toàn bộ lực lượng của Vân Lai hoàng thất chúng ta... Đến lúc đó cho dù đánh mất thể diện, chúng ta cũng đừng cố kỵ nhiều như vậy. Dù sao, chuyện liên quan đến vinh diệu cùng an nguy của toàn bộ đế quốc hoàng thất, trận chiến này chúng ta không thể có chút sai lầm.
Vân Không gật đầu.
Trước đây chẳng bao lâu, bọn họ làm sao có thể nghĩ tới một tiểu tử ngũ giai, thời gian không đến mấy năm, thậm chí lại đem tới áp lực cực lớn như thế cho hai người mình, hai vị bát giai cường giả!
Bởi vì duyên cớ khinh địch, bởi vì mặt mũi cao thủ, khiến cho bọn họ không thể kịp thời xuất thủ, đem uy hiếp này bóp chết trong nôi, kết quả...
Vân Liệt nhẹ nhàng đạp một bước trên mặt đất, cả người giống như lăng không hư độ, hướng sân thi đấu bay lên.
Sân thi đấu này, là Vân Lai đế quốc hao phí lượng lớn tiền tài mà kiến tạo thành, nghe nói có thể kháng trụ oanh kích của Thánh Kiếm Sư cao thủ.
Giờ phút này trên sân thi đấu, đã bị một đạo kết giới vô hình bao phủ. Kết giới như thế hoàn toàn là cái loại phòng hộ kết giới không kể thuộc tính đối với bên trong. Mọi người có thể từ bên ngoài nhảy vào bên trong, hết thảy năng lượng ba động hoặc con người bên trong đều không thể lao ra phía ngoài.
Cũng chỉ có một chỗ thi đấu thế này, mới có thể an bài nhiều cao thủ như vậy. Bằng không, chẳng lẽ sẽ tùy tiện chọn một chỗ dã ngoại hoang vu? Để cho tất cả các đại nhân ngay cả địa phương để ngồi cũng không có?
Gần như khi Vân Liệt tiến vào kết giới, Lăng Vân đang trong chờ chực lập tức động thủ.
Không ai dự liệu đến những lời nói trước cuộc chiến.
Đây là sinh tử quyết đấu. Cũng không phải là thi đấu biểu diễn.
Tài phán?
Không cần.
Vô luận vận dụng bất cứ phương pháp nào. Làm nhất phương trong đó bỏ mạng. Chính là người thắng. Quy tắc đơn giản sáng tỏ như thế. Phải cần tài phán để làm gì.
Răng rắc!
Sân thi đấu có thể chống đỡ sự trùng kích của năng lượng Thánh Kiếm Sư cấp cao thủ, phía mặt ngoài trong nháy mắt nứt ra, bằng vào khí thế trùng thiên cả người Lăng Vân giống như lợi kiếm rút ra khỏi vỏ, kiếm ý vô tận mang theo kiếm khí bén nhọn, trong nháy mắt làm cho Vân Liệt vừa mới bay lên hô hấp bị nghẽn lại!
- Hèn hạ!
Khu vực của Vân Lai đế quốc hoàng thất không ít hoàng tử, công chúa trẻ tuổi, thấy Lăng Vân lại thừa dịp Vân Liệt còn chưa có hạ xuống đất liền động thủ, lập tức quát lên.
Vân Liệt trái lại đã sớm có chuẩn bị, đột nhiên lóe lên, thoát ly kiếm ý khóa chặt!
- Kết giới!
Lực lượng kết giới đã sớm bao hàm khắp trong cơ thể Vân Liệt ở lúc lăng không hư độ, giờ phút này trong nháy mắt phóng thích ra. Trên đài thi đấu thiên địa năng lượng trong nháy mắt bị rút ra, dường như bao vây Lăng Vân vào một chỗ hư không hoàn toàn không có thiên địa linh khí, cũng không chiếm được chút lực lượng trợ giúp nào từ ngoại giới.
Một kích không trúng, Lăng Vân cước bộ ở giữa không trung hư đạp, cả người lấy một loại phương thức hoàn toàn làm trái với lẽ thường tự nhiên, lăng không tật chuyển, như thiểm điện chủ động bắn vào trong kết giới của Vân Liệt, coi thường cương phong thật lớn nổi lên trên đỉnh đầu, kiếm áp khổng lồ của Ám Lam chi kiếm trong nháy mắt đã ép tới trước người Vân Liệt.
- Muốn chết.
Vân Liệt gầm lên một tiếng, cương phong đầy trời gào thét, mang theo tiếng xé gió vô cùng chói tai, mênh mông cuồn cuồn từ trên bầu trời đổ xuống, Bất cứ người nào hiểu rõ sự đáng sợ của cương phong kia toàn bộ đều kinh ngạc nhìn Lăng Vân hoàn toàn không hề phòng bị, tiếp tục cường công, chẳng biết hắn sẽ phá giải như thế nào.
- Hắn muốn lưỡng bại câu thương!?
Vân Không ở ngoài lập tức liên tưởng đến vấn đề này:
- Không đúng, kiếm hắn chưa giáng xuống trên người Vân Liệt thì cương phong đã xoắn nát người hắn rồi.
Trong mắt Vân Liệt mang theo một tia hàn ý cẩn thận, từng đạo phòng hộ lực trong nháy mắt hình thành ở trước người. Bất cứ ai từng có kinh nghiệm giao chiến với Lăng Vân cũng biết thường thường lúc ngươi cho là thắng lợi liền là ngày cái chết của ngươi buông xuống.
Cương phong ám thanh sắc trong nháy mắt bao phủ Lăng Vân ở bên trong, trên cương phong bao hàm lực lượng điên cuồng giảo sát, xé rách một phiến hư không, năng lượng ba động mạnh mẽ, thậm chí khiến cho một trận không gian vặn vẹo nhàn nhạt, lực giảo sát mãnh liệt như thế thì cho dù là thánh khí kiên cố, sợ cũng khó có thể chống lại.
Ngay trong sát na cương phong sắp tập kích thân thể, bên ngoài thân thể Lăng Vân chợt xuất hiện một đạo quang mang đạm sắc.
Cỗ quang mang màu lam nhạt này hiện lên chẳng qua chỉ có một thước, nhưng lại phảng phất có lực phân giải không gì sánh kịp. Những cương phong giảo sát đến trên thân hình hắn vừa xâm nhập vào bên trong quang mang mà lam nhạt này, lập tức bị phân giải thành thiên địa nguyên khí tán loạn, lại bị hắn hấp thu vào bên trong thân thể, bổ sung tiêu hao của bản thân.
Ở trong mắt mọi người, Lăng Vân trong không trung giống như hóa thành một tia sáng lam nhạt, gào thét lao ra vòng vây cương phong, Ám Lam chi kiếm cấp bậc thần khí trong nháy mắt làm vỡ nát phòng ngự của Vân Liệt bởi vì cẩn thận mà tạo lên, trực tiếp giết vào.
Chẳng qua bằng vào sự ngăn trở của những lực lượng phòng ngự này, Vân Liệt trong nháy mắt kịp phản ứng, Thánh kiếm xẹt qua một đạo quỹ tích như thiểm điện, mạnh mẽ va chạm với lưỡi kiếm của Ám Lam chi kiếm.
Keng!
Hai kiếm va chạm, lực lượng mạnh mẽ trong cơ thể bát giai cường giả giống như sơn hồng hải khiếu (nước lũ sóng biển), mãnh liệt không dứt tràn vào bên trong kiếm.
Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ va chạm ở trong hư không, nương theo âm thanh va chạm ba động vô hình trong nháy mắt dọc theo mủi kiếm hai bên khuếch tán, lực chấn động kịch liệt điên cuồng kéo xé trên thân kiếm, khảo nghiệm cường độ bảo kiếm. Nếu là một thanh bảo kiếm cấp sử thi, dưới sự va chạm lúc này sợ là sẽ trong nháy mắt bị ám kình truyền đến đôi bên chấn thành bột phấn.
Lực phản chấn trên lưỡi kiếm truyền đến mạnh mẽ đến mức không cách nào chống lại. Tay cầm kiếm của Vân Liệt trong nháy mắt bị đánh rách tả tơi, huyết hoa vẩy ra, người cũng thừa nhận lực phản chấn kia miệng phun máu tươi bay ra ngoài.
Đối lập với Vân Liệt bị lực phản chấn kia đánh bay, Lăng Vân lại làm một chuyện khiến người ta trợn mắt há mồm!
Quăng kiếm!
Ở sát na lực phản chấn hung mãnh kéo tới, hắn dứt khoát quăng kiếm!
Mặc cho cỗ lực lượng kinh khủng đem Ám Lam chi kiếm chấn lên hư không, cả người hắn đã ngưng lại xé mở cỗ khí lãng vô hình kia, 'tay không tấc sắt' giết hướng Vân Liệt.
Thấy bội kiếm của Lăng Vân bị đánh bay, trong mắt Vân Liệt nhất thời hiện lên vẻ mừng rỡ như điên! Thánh Kiếm Sư không có kiếm, vô luận là Kiếm kỹ hay Kiếm thế, uy lực toàn bộ phải giảm xuống một bậc thang, chỉ cần mình có thể tránh né tiến công của Lăng Vân bằng vào ném kiếm đổi lấy, vậy kế tiếp thắng bại, gần như đã thành định cục!
Đây là quán tính tư duy của mọi người. Dường như một người, thấy lái xe chạy tới, sẽ theo thói quen tránh ra.
Quán tính sai khiến, để hắn tạm lánh mũi nhọn, lại lựa chọn lấy thành quả thắng lợi.
Nếu như giờ phút này, Vân Liệt có quyết đoán như Lam Vũ kia, bằng vào ưu thế của mình bát giai cường giả chiếm cứ bộc phát ra toàn bộ lực lượng tiến hành mãnh liệt phản kích, tuyệt đối có thể cùng giết đến lưỡng bại câu thương. Nhưng đối phương kiếm cũng đã đánh mất, chỉ cần mình có thể né tránh hắn một vòng tiến công kế tiếp, tiếp đó ưu thế chiếm đoạt thật sự quá lớn.
Sẽ chiếm được ưu thế tuyệt đối, cần gì cậy mạnh một hồi như vậy chứ?
Tránh né!
Tạm lánh mũi nhọn!
Đây là ý nghĩ duy nhất của hắn trong giờ phút này.
Chẳng qua, có thể né tránh sao?
Lăng Vân trải qua nhiều ngày nỗ lực tu luyện tác dụng ngôn hành dung nhập vào thiên đạo quỹ tích, giờ phút này không chút nào giữ lại triển lộ ra.
Gần như trong nháy mắt, thân hình vọt tới trước, tuân theo một loại tự nhiên quỹ tích không có kẻ hở, đúng là giống như hoàn toàn không bị hạn chế bởi khoảng cách không gian, trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách không tới ba mươi thước giữa hai bên, ngưng tay thành trảo, lấy một loại góc độ bất khả tư nghị, bắt được cánh tay của hắn.
Đúng như một kích của Thần Thánh cự long kia công đến khiến người ta không sinh ra ý niệm ngăn cản trong đầu, Lăng Vân một trảo này, đồng dạng làm cho Vân Liệt cảm thấy không giải thích được. Hắn cũng không rõ, mình tại sao lại bị một trảo này bắt được.
Quá quỷ dị.
Răng rắc!
Cả cánh tay toàn bộ bị lực đạo bao hàm trên một trảo này trảo toái (bóp nát), thống khổ do xương cốt vỡ vụn nhất thời làm trong mắt của hắn hàn quang đại thịnh, giận dữ quát lên một tiếng, năng lượng trong cơ thể nhất thời bộc phát...
Bát giai Thánh Kiếm Sư năng lượng bao hàm trong cơ thể nếu như bộc phát ra, hình thành nổ mạnh đánh sâu vào, tuyệt đối có thể đem hai người hoàn toàn đánh văng ra. Mặc dù làm như vậy sẽ bị một điểm thương thế, chẳng qua một khi đem khoảng cách kéo ra, để hắn vị bát giai cường giả có kết giới đối phó một vị thất giai Thánh Kiếm Sư mất đi Thần kiếm, đây tuyệt đối là một chuyện dễ dàng.
Tuy nhiên, Lăng Vân giờ phút này đã cùng Vân Liệt cận thân giao chiến, chế trụ cánh tay của hắn, lĩnh vực phạm vi một thước, thích đáng đúng chỗ bao phủ hắn vào, tia sáng màu lam nhạt tản ra ánh sáng mê người chiếu rọi cả người Vân Liệt, mang theo một cỗ lực xuyên thấu, chạy thẳng trong cơ thể.
Áp chế!
Lực áp chế của Kiếm hồn toàn bộ phóng thích!
Lực lượng của Vân Liệt sắp bộc phát ra đã bị tia sáng lam nhạt chiếu rọi, nhất thời giống như bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn trở, chậm trễ này! Đúng như nham tương sắp bộc phát, ở trong sát na lao ra khỏi miệng núi lửa, đột nhiên ngừng lại!
Trong nháy mắt, mặc dù chẳng qua là trong nháy mắt, nhưng ở hai người khoảng cách gần như thế, trong nháy mắt này đã đủ để quyết định sinh tử một vị cường giả!
- Đây là... Lĩnh vực...
Cảm nhận được cỗ lực áp chế giống như đã từng nhận biết, Vân Liệt sắc mặt kịch biến.
Hắn còn chưa kịp lưu lại một câu di ngôn cuối cùng, Lăng Vân tay kia đã ngưng tụ thành đao, giống như thiểm điện oanh ở trên đấu khí áo giáp mạnh mẽ đó...
Theo nơi lam quang đến, đấu khí áo giáp do hắn ngưng tụ giống như băng tuyết gặp lửa trong nháy mắt đã tan rã.
Tan rã!
Một thước lĩnh vực đặc hiệu- phân giải năng lượng!
Đấu khí áo giáp vừa tán, cả người Vân Liệt giống như không phòng vệ bộc lộ dưới công kích của Lăng Vân!
Kiếm nguyên mãnh liệt ở dưới khống chế của Kiếm Hồn "vô khổng bất nhập" đánh vào trong cơ thể Vân Liệt, trong phạm vi tia sáng màu lam một thước kia, giống như một đầu hồng hoang cự thú cắn nuốt hết thảy, trong chớp mắt xé nát hết thảy toàn bộ ngoại trừ chủ nhân ra.
Ầm!
Kiếm khí gào thét trong nháy mắt đem mục tiêu giảo thành bột phấn, Lăng Vân thân ảnh không tổn thương chút nào như thiểm điện lui ra hơn mười thước, vừa lúc tiếp được Ám Lam chi kiếm trên không trung vẽ ra mấy đạo quỹ tích ưu nhã.
Huyết vụ nồng hậu, biểu thị một vị bát giai cường giả thân vẫn!
Từ khi Lăng Vân tập kích đối phương lúc tiến vào sân thi đấu, đến lúc hai kiếm chính diện giao phong, lại đến Lăng Vân quăng kiếm cận thân, bằng vào một thước lĩnh vực áp chế đem diệt sát, hết thảy quá trình, thời gian chỉ có không đến mười giây đồng hồ.
Khai chiến thời gian không tới mười giây!
Bát giai cường giả thân tử.
Chiến tích kinh khủng như thế, cho dù là cửu giai cường giả, cũng tuyệt đối không cách nào làm được.
Kết quả khiến người kinh hãi như vậy, rung động tất cả cường giả bao gồm cả Huyền Ẩn ở bên trong. Trong lúc nhất thời, vốn nơi thi đấu còn có chút hỗn độn, phảng phất toàn thể như bị thi triển cấm ngôn thuật, trong nháy mắt lâm vào trong một mảng yên lặng.