Tô Tiểu Tiên đang bay bên cạnh, không ngừng đánh giá Lăng Vân, trên mặt lộ vẻ sùng bái:
- Lăng Vân ca ca, người cũng thật là lợi hại, Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta dùng kiếm trận này vô số năm qua, đả bại không biết bao nhiêu Kiếm Thánh rồi, thậm chí phụ thân còn dùng nó diệt sạch 6 vị bán Thần cấp cường giả. Nhưng lần này thì lại thất bại trên tay ca ca, thật sự quá lợi hại. Lăng Vân ca ca cùng với Tiểu Tiên đều là Kiếm Thánh đỉnh phong mà lại lợi hại như thế, Tiểu Tiên không phục lắm đâu.
Lăng Vân nhướng mày:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, trận pháp của các ngươi đến từ đâu!? Chẳng lẻ ngươi còn muốn chiến thêm một tràng nữa phải không!?
- A a a, không không không, Tiểu Tiên không đánh cùng người, ta đánh không lại người.
Nói xong, nàng lại nghĩ đến trò gì đó, vân vê nắm tay khả ái của mình:
- Bất quá, tuy rằng Tiểu Tiên đánh không lại người, nhưng ta cũng đã nghĩ ra biện pháp.
Cả người Lăng Vân lập tức cảnh giác lên, một đạo ngụy Thần chi kiếm khí lập tức được xuất ra.
Tô Tiểu Tiên tựa hồ như không thấy Lăng Vân đang đề phòng, lại lộ ra vẻ tươi cười:
- Ta quyết định, Lăng Vân ca ca, ta quyết định theo đuổi người. Ta muốn dùng mị lực của ta chinh phục người! Người sẽ khăng khăng một mực yêu thích Tiểu Tiên, trở thành Lăng Vân ca ca của Tiểu Tiên! Cho đến lúc đó, người đích thị là của ta, mà ta cũng là của người, vô luận là có chuyện gì ta cũng không còn sợ nữa rồi, hi hi.
"Hưu!"
Một đạo ngụy Thần chi kiếm khí vô cùng sắc bén trong nháy mắt tiến sát trán của Tô Tiểu Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể đem đầu nàng bổ đôi.
- Ngươi còn có một cơ hội cuối cùng! Nếu ngươi còn có tình tránh né vấn đề, một kiếm này tuyệt đối sẽ không dừng lại trước trán của ngươi!
- Cái gì gọi là tránh né vấn đề, ta đây là nói thật, ta thật sự thích ngươi. (Lại nổi da gà lần nữa:0 (64):- DG)
Tô Tiểu Tiên ủy khuất nói, bất quá khi nàng nhìn thấy sát khí lạnh lẽo lóe lên trong mắt Lăng Vân, nhất thời làm ra vẻ giảo hoạt nói:
- Lăng Vân ca ca, để ta hỏi người một vấn đề nha, người có biết hay không, ở trên thế giới này có một loại đạo cụ tên là Thế Thân Linh Vụ không?
Thế Thân Linh Vụ!
Một loại đạo cụ thần bí không kém hơn Thần phân thân!
Lăng Vân giống như liên tưởng tới điều gì, linh thức lập tức bạo phát ra, hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi.
Song, tại bên trong cảm ứng của hắn, mười mấy vị thánh kiếm sư còn du lại cư nhiên đã toàn bộ tiêu thất trong phạm vi bao phủ của linh thức!
Ngay khi Lăng Vân phóng ra linh thức, Tô Tiểu Tiên lại lộ ra đôi má lúm đồng tiền khả ái, cười nói:
- Lăng Vân ca ca, lời ta nói là sự thật nga, lần này chúng ta hàn huyên thật sự rất khoái trá, lần này phải cảm ơn Thanh Ương tỷ tỷ để cho ta gặp mặt được người! Lần sau nếu Tiểu Tiên còn có cơ hội sẽ tới tìm người. Lấy hành vi đối nhân xử thế của ca ca, tin tưởng rằng phụ thân cũng sẽ rất thích, đến lúc đó ta sẽ dẫn phụ thân cùng đi để gặp Lăng Vân ca ca.
Vừa nói xong, thân ảnh Tô Tiểu Tiên nhất thời xuất hiện một trận mông lung, trong chớp mắt đã hóa thành một đám sương mù trong suốt rồi tiêu thất trong hư không, chỉ để lại một câu "Nhớ nghĩ đến ta nha, Tiểu Tiên cũng sẽ nghĩ tới người." Dư âm mấy chữ này vẫn còn quanh quẩn vang vọng khắp hư không...
...
Tô Tiểu Tiên nhắc tới Thanh Ương, còn nói rằng nàng rất khoái trá, những lời này thầm ám chỉ rằng Lăng Vân đã làm hỏng mất chuyện tốt của nàng, chuyện này tuyệt đối sẽ không dễ dàng như vậy mà bỏ qua. Hơn nữa, chờ đợi Lăng Vân chính là cơn giận giữ như lôi đình của Bán Thần cường giả.
Nhìn hư không không còn bóng người, Lăng Vân trầm mặc trong chốc lát, rồi chuyển thân hướng Tam Thánh Đảo bay đi.
Thực lực của Tô Tiểu Tiên tịnh không yếu, nếu thật lực đánh cùng mình một trận thì thắng thua chưa thể nói trước, bất quá sau lưng nàng còn có Hạo Thiên Kiếm Phái, còn mình thì chỉ là một tán nhân mà thôi. Vì thế nàng phải lấy đại cục làm trọng, không tiếc tiêu hao Thế Thân Linh Vụ, bảo toàn bản thân ly khai.
Nếu mình thật sự theo sát không bỏ, làm cho nàng muốn lui cũng không thể lui, tất nhiên sẽ dẫn tới một tràng đại chiến.
"Thật là một tiểu nha đầu thông minh."
Vì Tuyết Vực đảo tam thánh cùng với Tô Tiểu Tiên mà tử chiến? Cái này cũng không đáng giá!
Khi Lăng Vân đi tới Tam Thánh Đảo, khắp nơi là một phiến tịch mịch, đồ vật kiến trúc cơ hồ hoàn toàn bị phá hủy, sợ rằng chủ truyền tống trận kia cũng bị hủy diệt mất! Tuy rằng hắn biết, trên đảo này khẳng định có truyền tống trận bí mật, bất quá truyền tống trận này nhất định là có kết giới ngăn cách khí tức, cho dù hắn muốn tìm cũng không tìm được.
Đang lúc hắn định ly khai, từ phía trên đảo lại bỗng nhiên bay ra một bóng hình xinh đẹp, nhìn thấy Lăng Vân thì lập tức hân hỉ hô lên:
- Lăng Vân các hạ, ngài đã trở lại.
Cũng không phải ai khác, đúng vậy đệ tử của Thanh Bích - Tử Ngọc!
Tử Ngọc liếc nhìn Lăng Vân cũng không có trọng thương gì, thoáng thở phào một cái, đồng thời trong mắt cũng tràn đầy vẻ kính nể:
- Lăng Vân các hạ, người không có chuyện gì thì thật sự quá tốt. Sư phó để cho ta ở lại đợi ngài, quả nhiên ngài đã trở lại, hi vọng ngài có thể đi Tuyết Vực Đảo một chuyến. Lần này các hạ cứu Tam Thánh Đảo nhất mạch chúng ta, đối với chúng ta có đại ân đại đức, sư phó vô cùng cảm kích, cũng muốn báo đáp ân tình lần này của các hạ một phen.
- Không cần, đây chẳng qua là hiệp ước giữa chúng ta mà thôi.
Tử Ngọc trước đó đã được Thanh Ương dặn dò, vô luận như thế nào cũng phải mời Lăng Vân cho bằng được.
Hiện tại chiến sự của Tuyết Vực Đảo ở Đông Huyền Hải Vực gặp phải bất lợi, Tam muội bị phế đi tu vi, Nhị muội thân thụ trọng thương, vô lực tái chiến, nếu muốn chiến sự ở Vô Tẫn Nhai tiến hành thuận lợi, biện pháp duy nhất chính là dựa vào lực lượng của Lăng Vân. Chỉ có hắn, mới có thể tạm thời níu kéo được chiến sự ở Vô Tẫn Nhai, đợi đến khi bọn họ hoàn toàn khôi phục.
- Lăng Vân các hạ, lần này ba vị sư trưởng thật lòng muốn mời các hạ đi Tuyết Vực Đảo, không còn toan tính gì khác! Các hạ không phải muốn đi Chí Cao Thần Giới sao, chúng ta có rất nhiều kinh nghiệm sau nhiều năm tiến nhập trong đó, chúng ta sẵn sàng chia sẻ nó với các hạ. Tin tưởng rằng nó có thể trợ giúp các hạ không ít.
Lăng Vân trầm ngâm trong chốc lát, hắn thừa biết nguyên nhân vì sao bọn họ muốn mời mình đi Tuyết Vực Đảo. Hơn nữa... Lai lịch của Tiểu Chu Thiên Huyễn Tâm Trận kia, hắn cũng phải tra cho rõ ràng. xem tại TruyenFull.vn
Nghĩ vậy, hắn lập tức gật đầu nói:
- Dẫn đường.
Tử Ngọc nhất thời mừng rỡ, vội vàng cúi người chào nói:
- Cảm ơn người Lăng Vân các hạ, thỉnh các hạ đi theo ta.
Nàng cũng không cho là Lăng Vân không biết nguyên nhân chuyến đi lần này, nếu hắn đã đáp ứng thì chứng tỏ hắn thực sự muốn trợ giúp cho Tuyết Vực Đảo rồi, bởi vậy Tử Ngọc mới có thể phát ra tiếng cảm tạ từ nội tâm.
Dùng tay ra dấu mời Lăng Vân tiến nhập truyền tống trận. Tùy theo quang mang chớp lóe, năng lượng của truyền tống trận dần dần tản ra, chỉ chốc lát sau, đã tới một đại điện có sáu vị thánh kiếm sư đang nghiêm chỉnh đứng gác! Sáu vị thánh kiếm sư này đều đạt tới cửu giai đỉnh phong, hơn nữa có vẻ như đều tinh thông hợp kích với nhau, dưới tình huống như vậy, cho dù là Kiếm Thánh tùy tiện đến đây, dưới sự ứng phó không kịp, cũng có thể bị sáu người bọn họ chế phục.
Sáu người đều tập trung đề phòng cao độ, sau khi thấy rõ người đến là Tử Ngọc thì mới gật đầu rút lui, quay lại chức trách thủ hộ của mình.
Tử Ngọc hướng sáu người hơi hoàn lễ, còn Lăng Vân thì lại hướng bên ngoài đại điện đi ra!
Đây là lần đầu tiên Lăng Vân đặt chân lên chỗ của một trong mười hai đại thế lực của Trung Ương Tinh! Bất quá Tuyết Vực Đảo trước mắt, tựa hồ cũng không có sự phồn hoa của một đại thế lực, người trên đảo cũng rất thưa thớt, ngay cả đệ tử cũng không thấy đi tới đi lui nhiều, trừ bỏ những người phụ trách thủ vệ ra ngoài, cơ hồ không thấy kể cả những người tạp vụ. Cả đảo toát ra vẻ vắng lạnh, so với Vọng Hải Phái cũng hơi có chút không bằng.
Tử Ngọc phảng phất như nhìn thấu nghi ngờ của hắn, giải thích:
- hiện tại là thời kỳ tranh đoạt danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới, tất cả cao thủ trong cửa cơ hồ đều có nhiệm vụ, đều đã đi ra ngoài, cho nên đảo hơi có chút lãnh đạm. Chờ thêm một thời gian nữa, các sư huynh đệ trở về, thì đó là thời kỳ náo nhiệt nhất của Tuyết Vực Đảo.
Lăng Vân gật gật đầu, cũng không có hỏi nhiều.
Trong lúc đi đường, Thanh Trúc nhìn qua đã thoáng có chút khôi phục nguyên khí đã ra đón tiếp, thấy Lăng Vân đến liền lộ ra vẻ cảm tạ, hàn huyên một chút sau đó liền tiến nhập chủ đề:
- Lăng Vân các hạ, đảo chủ đại nhân cho mời, kính mời các hạ theo ta đến Thần điện.
- Đảo chủ? Đảo chủ của các ngươi không đi trợ giúp chiến trường khắp nơi, mà lại tọa trấn trong đảo?
Thanh Trúc liếc nhìn Lăng Vân một cái, trong lòng âm thầm kinh ngạc về chuyện Lăng Vân thậm chí ngay cả điểm này cũng không biết.
Bất quá liên tưởng đến thông tin tình báo về Lăng Vân thời gian qua, nàng càng thêm xác nhận về độ xác thực của nó:
- Lăng Vân các hạ có điều không biết! Bán Thần cường giả bởi vì thực lực cường đại, cho dù là Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả cũng có thể đấu với 5 người, nếu bọn họ đi tranh đoạt danh ngạch, còn có Kiếm Thánh nào dám tham gia náo nhiệt nữa chứ? Vì bảo đảm tính công chính cho việc tranh đoạt danh ngạch, Chí Cao Thần Điện cũng đã cấp cho bọn họ ba cái danh ngạch, để cho bọn họ không được tùy tiện xuất thủ, nếu không sẽ bị tước đoạt quyền lợi tham dự.
Bán Thần cường giả không được tùy tiện xuất thủ...
Nếu như sớm biết thế, hắn cũng không cần lo lắng việc đi tới Tuyết Vực Đảo. Mà như thế mọi người tự nhiên sẽ xem mình là người của Tuyết Vực Đảo, dù cho hắn cũng không có quan hệ gì với bọn họ. Lắc lắc đầu, Lăng Vân đành phải buông xuống tâm tư. Đã đi đến bước này, hối hận cũng không có ý nghĩa gì.