Sau khi Lăng Vân kết thúc truyền tin, nhìn thoáng qua những thánh kiếm sư bên cạnh, rồi lại phóng ra liên tục mấy đạo ngụy Thần chi kiếm khí về phía hư không, oanh kích phía trên trận pháp giữa thiên không, trực tiếp đem trận pháp hãm nhập trong một trận oanh minh dữ dội, năng lượng ba động to lớn không ngừng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán đi.
Những thánh kiếm sư còn lại trong lúc nhất thời hai mặt nhìn nhau, mới vừa rồi Lăng Vân bại lộ ra thực lực, bọn họ đã cảm nhận được rõ ràng, nếu hắn muốn giết bọn họ thì tuyệt đối là dễ như trở bàn tay! Trước mắt cũng vẫn chưa có động thủ, như vậy chỉ có một lời giải thích - khinh thường việc giết bọn hắn!
Đương nhiên, nếu như bọn họ dám can đảm thừa dịp này đánh lén... (ta không dám - DG)
Trận pháp vừa vỡ, Lăng Vân căn bản cũng không lưu luyến hòn đảo này nửa khắc, trực tiếp hướng Vụ Át Sơn bay đi.
Những thánh kiếm sư còn lại kia có thể tu luyện tới bây giờ, tự nhiên không phải là hạng người ngu muội gì, liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi nhao nhao rút đi, hướng phía Tuyết Vực Đảo báo tin. Mặc dù người của Hạo Thiên Kiếm Phái còn chưa tới, nhưng không cần nghĩ cũng có thể đoán được, đây chỉ là vấn đề thời gian, không đi, chờ chết sao?
Đông Huyền Hải Vực được bình định là một tin tức phấn chấn lòng người!
Bất quá sau niềm vui sướng về thắng lợi, trong lòng rất nhiều người bao gồm cả Tô Tiểu Tiên ở bên trong xuất hiện một vấn đề nghiêm trọng khác - Đông Huyền Hải Vực được bình định, ước định hoàn thành, Lăng Vân đã hoàn toàn không cần thiết hiệp trợ cho Hạo Thiên Kiếm Phái nữa.
Hạo Thiên Kiếm Phái tổng cộng có bát đại Kiếm Thánh, trong đó La Toàn bị phá hủy Thánh Vực, so với Thanh Bích thì cũng không sai biệt lắm, đã mất đi lực chiến đấu. Mà ba vị khác là đang tranh đoạt danh ngạch của khu vực Lâm Hải xa xôi. Còn thừa lại bốn người nếu muốn chiếm Vô Tẫn Nhai, Đông Huyền Hải Vực hai cái danh ngạch...
... Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Tuyết Vực Đảo!
Một cuộc gặp mặt bí mật đang được vô thanh vô tức tiến hành ở một chỗ bí ẩn!
- Nói như thế thì Hoàng Giả Chi Thành thật không có nhân vật nào giống như Lăng Vân?
Người đang hỏi đúng là chủ tể giả của một phương lãnh thổ, Bán Thần cường giả - Thủy Nguyên Thượng Nhân!
- Thiên chân vạn xác!
Một hắc y nhân hồi đáp qua kính truyền tin.
Thủy Nguyên Thượng Nhân gật gật đầu:
- Tiểu tử kia tu luyện kiếm quyết là không giả, nhưng kiếm khí này lại sung mãn kiếm ý tất sát nhất vãng vô hồi, so với kiếm ý của Hoàng Giả Chi Thành thì khác nhau rất lớn.
Nói đến đây, bà ta lại nhíu mày:
- Không phải là Hoàng Giả Chi Thành... Những địa phương khác cũng chưa nghe nói qua một nhân vật như vậy... Chẳng lẻ thực sự là một vị Kiếm Thánh ẩn thế sao?
Suy tính trong chốc lát không ra kết quả, Thủy Nguyên Thượng Nhân lập tức nói:
- Tra, tiếp tục tra! Cho dù đã xác định được thân phận của hắn, nhưng đây cũng chỉ là thân phận tạm thời. Một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả không có bất kỳ bối cảnh nào lại muốn chiếm cứ một cái danh ngạch... Nếu mọi chuyện thuận lợi, danh ngạch này cơ hồ đã tặng không cho Tuyết Vực Đảo chúng ta!
- Dạ!
...
Vụ Át Sơn!
Mặc dù Lăng Vân lúc ly khai, đã đi tìm những vị cửu giai thánh kiếm sư trong sơn mạch giao phó cho công việc, nhưng hiện tại Thượng Huyền Kiếm Tông vẫn không thể hoàn toàn bình định Vụ Át Sơn!
Dù sao Vụ Át Sơn thật sự quá lớn, mà nhân thủ của Thượng Huyền Kiếm Tông lại quá ít người đạt tới cửu giai thánh kiếm sư, cao thủ tự nhiên là thiếu, gặp phải những thế lực bằng mặt không bằng lòng, bọn họ căn bản không có biện pháp. Cho dù muốn dùng thủ đoạn huyết tinh để trấn áp, cũng phải lãng phí nhiều thời gian. Nhất là dưới tình huống Lăng Vân cũng không có ở Vụ Át Sơn.
Đối với việc này, Lăng Vân mắt nhắm mắt mở. Chính mình cần tiến bộ, đám người Lâm Tuyết cũng cần trưởng thành lên, các nàng phải học được cách một mình đối diện với mấy cái vấn đề này.
Bởi vậy sau khi phản hồi Vụ Át Sơn, hắn cũng là lặng lẽ tiến nhập Tam Diện Nhai tiến hành bế quan.
Lần bế quan này duy trì cỡ một năm thời gian!
Đây cũng là lần đầu tiên Lăng Vân bế quan mà không có một chút tiến triển tu vi!
Ảnh hưởng của bình cảnh rốt cục bắt đầu hiện rõ.
Vô số tiền bối đã dừng lại trước cửa của cảnh giới Kiếm Thần, sống cho tới gần ngàn năm rồi chết già đi, chung quy cũng không có đột phá. Hiện tại thì thanh âm của ngàn năm cũng đã vang vọng trong đầu của hắn, nếu hắn tiếp tục như vậy mà không nghĩ ra được đối sách, thì vận mệnh cũng sẽ giống như những vị tiền nhân kia - thọ nguyên hao hết, thiên nhân ngũ suy!
(Cái này ai đọc Tiên Nghịch đều biết a, còn ai không đọc thì nghe ta giải thích đây:
Thiên nhân ngũ suy là hiện tượng của người tu đạo khi thọ nguyên kết thúc, sau khi 5 lần suy toàn bộ hoàn thành, con người sẽ dần dần chết đi, 5 suy đó là: áo quần bẩn thỉu, đầu khô héo, thân thể hôi hám, nách chảy mồ hôi, ngồi một chỗ không yên - DG)
Nhìn về phía ba mặt vách đá giống như lao tù này, trong mắt Lăng Vân dần dần hiện ra một tia mờ mịt, đó là một loại luống cuống và mê thất khi không tìm thấy đường đi. (lại nhớ tới mê thất giả trong TN rồi - DG)
Bất quá tia mờ mịt này vẻn vẹn chỉ có kéo dài trong chốc lát, đã bị sự kiên quyết trong dĩ vãng thay thế đi! Bởi vì hắn vẫn tin chắc rằng, chỉ cần mình đem phương thức tu luyện kiếm đạo áp dụng cho tu luyện nhân đạo, không tới vài thập niên, khẳng định có thể đem nhân đạo tu đến đại thành, đến lúc đó nhân kiếm hợp nhất, việc tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần tự nhiên là nước chảy thành sông!
Ngay khi quyết tâm của hắn lại thêm kiên định, ở trong não hải bỗng nhiên truyền đến một trận lắc lư giống như địa chấn!
Tùy theo trận lắc lư này hiện lên, trong đại não đột nhiên hiện ra một cảnh tượng, tại cuối vũ trụ xa xôi, trong một mảnh hư không hắc ám thâm thúy, vô số cổ lực đạo khủng bố đủ để hủy diệt một tinh cầu, vô số khỏa tiểu hành tinh đem sinh mệnh thiêu đốt đến cực hạn, còn có một đạo không gian liệt phùng có thể thôn phệ hết thảy, tựa như cuồng phong vũ bão, ập lên trên một khỏa tinh cầu khổng lồ!
Mặc dù khỏa tinh cầu kia dùng hết mọi biện pháp tiến hành ngăn cản, nhưng dưới sự oanh kích của vô tận lực lượng, quang mang của tầng phòng hộ ngoại vi chung quy là càng ngày càng ảm đạm! Ngay khi những cổ năng lượng công kích này đạt tới một cái cực hạn, quang mang của tầng phòng hộ này rốt cục cũng đạt tới cực hạn của nó.
Kèm theo một thanh âm giống như bóng nước tan vỡ, quang mang ảm đạm lập tức theo bốn phương tám hướng từ từ tiêu tán, hình thành từng vòng năng lượng ba động tiêu tán trong vũ trụ hư không, lộ ra cả một phiến đại địa xanh biếc, mà ở trên phiến xanh biếc này, có một tòa sơn phong Thần điện cao vút trong mây!
Cảnh tượng đến đây đột nhiên ngừng lại! Lăng Vân cũng không biết những cảnh tượng giống như đi lạc vào thế giới kỳ ảo này tại sao lại hiện ra trong não hải của mình, hắn cũng không có truy cứu chi cho sâu vấn đề này, nhưng những hình ảnh này cũng đã làm cho hắn sáng tỏ một việc - chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đã bị công phá!
Kiếm Linh Chuyển Luân, mượn lực lượng của trung ương Thần điện cùng với tinh thần đại trận đối mặt với công kích của hai vị Chân Thần cùng với vài vị Thần linh, kiên trì được bốn năm, rốt cục trận cũng bị phá! Kế tiếp chờ đợi hắn, đúng là lấy Thần giai lực lượng, thề sống chết vì bảo vệ tôn nghiêm của chủ tinh mà chiến đấu!
Thương Mãng Sơn trung tâm Thần điện đến tột cùng là có cái gì? Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đã từng tan biến ở trên chủ tinh lúc này có hay không xuất hiện? Đám người Tự Nhiên Nữ Thần có thể hay không đạt được ước nguyện, nhận được bảo tàng bọn họ cầm tìm? Còn có đám người Tử, Thần Thánh... Những vấn đề cách hắn vô cùng xa xôi này, giờ khắc này lại lần nữa hiện rõ trong não hải của Lăng Vân!
- Vân, chúng ta có phải trở về xem một chút hay không...
"..."
- Ta biết rồi.
Kiếm Thánh đỉnh phong? Đích xác là rất khá! Nhưng cho dù hắn có tu vi Kiếm Thánh đỉnh phong, vẫn chưa đủ tư cách để tham gia chiến trường của chủ tinh.
Bởi vì, đó là chiến trường của Thần.
...
Nửa năm sau, việc tranh đoạt danh ngạch giữa những đại thế lực rốt cục đã đến hồi gay cấn! Mà Hạo Thiên Kiếm Phái đang chiếm cứ lấy tổng cộng ba phiến khu vực, dĩ nhiên là trở thành mục tiêu đả kích hàng đầu của những môn phái không chiếm được nhiều danh ngạch như thế.
Nhất là Trích Tinh Lâu, bọn họ đã điều động một vị Kiếm Thánh đỉnh phong cùng với ba vị Kiếm Thánh phổ thông, cùng đi đến ngoại vi của Đông Huyền Hải Vực, bọn họ đi đông đủ thế kia thì tuyệt đối không phải là đi du lịch ngắm cảnh.
Mà Tuyết Vực Đảo vẫn tiềm phục tại Thâm Uyên Cốc kia cũng bắt đầu rục rịch, mục tiêu mà bọn họ chọn trúng, đúng là Vô Tẫn Nhai cũng khá gần khi so với Thâm Uyên Cốc!
Lấy thực lực của Hạo Thiên Kiếm Phái giờ khắc này, chỉ có tứ đại Kiếm Thánh tọa trấn, riêng Trích Tinh Lâu đã đủ làm khó bọn họ rồi, bây giờ lại có thêm Tuyết Vực Đảo... Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi nhớ tới Lăng Vân đang bế quan ở Vụ Át Sơn. Nếu như có hắn ở nơi này thì thế cục của Hạo Thiên Kiếm Phái cũng phải dịu đi nhiều lắm.
Chẳng qua là, lần trước Lăng Vân chịu trợ giúp Hạo Thiên Kiếm Phái là bởi vì Tô Tiểu Tiên đáp ứng đẩy lui Thủy Nguyên Thượng Nhân cho hắn, lần này thì sao? Dâng ra thượng cổ thần văn?