Dưới loại tình huống cường giả cấp bậc Chân Thần cố ý tấn công, những Kiếm Thánh hô phong hoán vũ ở Trung Ương Tinh cơ hồ không có thể chống cự được gì, đều bị cự kiếm xuyên thủng, tan thành huyết vụ. Cho dù là Bán Thần cường giả dưới sự ứng phó không kịp, cũng bị kình lực uẩn hàm trong cự kiếm chấn cho phun ra máu tươi, cả người như diều đứt dây văng về phía hư không, sau đó lại bị những cự kiếm khác chấn nát, vùi lấp nơi phía chân trời!
Kiếm Thánh, Bán Thần cường đại giờ khắc này trở nên yếu ớt như thế!
Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén tuy rằng đủ để tạo ra tổn thương thật lớn cho những cự kiếm này, nhưng đây chỉ là lớn so với thân thể nhân loại, còn nếu so với cự kiếm trăm trượng kia thì tổn thương lại không đáng kể!
Cũng giống như súng ống có thể gây tổn thương cho con người, những gặp phải loại quái vật to lớn như Phách Vương Long thì hẳn là không thể tạo thành tổn thương có tính thực chất nào.
Dư thế cự kiếm không giảm bao nhiêu, đem công kích đan thành võng kiếm của đám người Lâm Tuyết chấn vỡ, uy thế như một chiếc hàng không mẫu hạm hung hăng đánh tới trước mặt!
Lúc này Thượng Huyền kiếm khí căn bản là chưa kip ngưng tụ, trừ phi là ngụy Thần chi kiếm khí, nếu không cho dù ngưng tạo ra một đạo kiếm khí, cũng chưa chắc có thể đem thanh cự kiếm này chém thành hai đoạn, bất đắc dĩ, Lăng Vân đành phải lựa chọn trực diện chống lại!
Ám Lam Chi Kiếm hóa thành một đạo lưu quang rực cháy hung hăng bổ vào trên thân cự kiếm trước mặt, trong nháy mắt trên thân cự kiếm xuất hiện một vết nứt lớn, rồi không ngừng lan ra, trong nháy mắt đã lan tới toàn bộ cự kiếm, đem nó chấn vỡ!
Lăng Vân còn chưa kịp thở dốc, một thanh cự kiếm khác lại gào thét bắn tới, uy áp đến từ kiếm ảnh khổng lồ trực tiếp khiến cho hắn hít thở không thông.
"Oanh!"
Thân kiếm khổng lồ lại cùng với Ám Lam Chi Kiếm va chạm, vỡ tan ra vô số vụn kim loại, bay về phía hai bên thân hắn.
Song, sau khi chém nát hai thanh này, phía sau lại càng có nhiều cự kiếm lao tới! Lăng Vân căn bản là không chút thời gian để điều tức đã phải tiếp đón đợt công kích như lôi đình này, hắn chỉ có thể vội vàng vung Ám Lam Chi Kiếm lên.
Bởi vì lần này chuẩn bị còn chưa đủ, kiếm nguyên thiếu hụt dẫn đến trong sát na Ám Lam Chi Kiếm va chạm với cự kiếm, kiếm khí căn bản vô pháp đem trọn thanh cự kiếm chấn vỡ. Bất đắc dĩ, Lăng Vân chỉ có thể hét lớn một tiếng:
- Lui mau!
Họa vô đơn chí!
Cự kiếm thứ tư cơ hồ là nối tiếp với cự kiếm thứ ba, lúc này uy thế của nó đối với Lăng Vân lại càng hung hãn gấp bội!
Còn chưa kịp thối lui Lăng Vân đã bị chấn động do va chạm tạo ra trên thân kiếm truyền đến, khiến cho tay cầm kiếm của hắn bạo xạ ra một đám sương máu. Loại thương tổn to lớn này đủ để cho kiếm hồn đang khống chế trong thể nội sinh ra chấn động kịch liệt, giống như là ở trong cơn địa chấn. Trong thể nội ngũ tạng lục phủ cơ hồ toàn bộ vỡ vụn, từ ngụm máu tươi lớn không sao ngăn cản được từ miệng phun ra ngoài. Nếu như hắn chỉ là Bán Thần bình thường thì giờ khắc này hẳn là đã mất đi thăng bằng, bay về phía hư không.
- Thiếu gia...
Mắt thấy Lăng Vân thụ trọng thương, đám người Lâm Thủy Lam luống cuống, lập tức xuất hiện bên cạnh, cùng với Lâm Phỉ Phỉ nhân kiếm hợp nhất, chống lại cự kiếm đang lao tới.
- Trở về!
- Oanh long long!
Sau một trận va chạm kịch liệt cùng với tiếng tiếng la của Lăng Vân. Thần kiếm trong tay Lâm Thủy Lam trong nháy mắt trở nên yếu nhược như đồ sứ, vỡ vụn ra thành từng mảnh, cũng may, một kích toàn lực này này cũng đã đem cự kiếm kia chém nát, cứu Lăng Vân thoát khỏi nguy hiểm! Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vn
Tuy thế lực phản chấn cũng vượt qua khả năng thừa thụ của nàng, đem nàng trực tiếp chấn văng, cũng may, Lâm Phỉ Phỉ đã kịp thời lao đến, một tay chụp lấy nàng hướng chỗ đám người Lâm Tuyết đẩy tới, nếu không có trời mới biết sẽ có hậu quả gì không!
Đúng lúc này, một mảnh tàn kiếm không biết do vị Bán Thần cường giả nào chặt đứt đã như thiểm điện bay tới, Lâm Phỉ Phỉ còn chưa kịp phản ứng, nó đã nhanh chóng oanh kích trên thân thể của nàng, đem thân thể nàng đẩy vào bên trong vạn kiếm, hơn nữa lại còn không một tiếng động.
Một cổ huyết vụ nhàn nhạt chậm rãi phiêu tán trong hư không, tựa hồ biểu thị cho nơi này đã có một vị Kiếm Thánh cường giả từng tồn tại.
Biến cố đột ngột trực tiếp khiến cho đám người Lâm Tuyết đồng thời sửng sốt, một lúc sau mới có thể phục hồi tinh thần trở lại.
- Toàn bộ thối lui!
Một tiếng quát to như sấm rền đánh thức bốn người bị hãm nhập trong bi thống.
Không có Lăng Vân bảo hộ, bốn người Lâm Tuyết hoàn toàn bại lộ trước công kích của cự kiếm, một bóng ma khổng lồ đã muốn mang theo kình phong khủng bố, quét tới trước mặt.
Lâm Tuyết, Lâm Thủy Lam và Lâm Nhược Nhược trước tiên kịp phản ứng, thân hình chớp lui, mà một người còn lại thì chậm nửa nhịp, trong lúc nàng ngẩng đầu thì cự kiếm khổng lồ kia đã tràn ngập khắp trong tầm mắt, rồi sau đó cả người này đều bị một mảnh hắc ám bao phủ!
...
Bầu trời xanh thẳm, giờ khắc không còn chút hòa hợp, tựa hồ như đang trào phúng trước cảnh chết chóc.
Kiếm Thánh? Bán Thần!?
Trong trận mưa kiếm này không có mấy người có thể may mắn thoát khỏi!
Vô số kiếm ảnh gào thét đầu nhập hư không, rất nhanh trở thành những điểm đen, tiêu thất vô tung, mưa kiếm đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Điểm bất đồng duy nhất là gần ba nghìn Kiếm Thánh, Bán Thần cuối cùng chỉ còn lại không tới năm mươi người.
Trong năm mươi người còn sống này, những Kiếm Thánh còn sống đúng là có vận khí quá tốt, bởi vì trong cơn mưa kiếm này thì Bán Thần cường giả cũng phải gặp nguy cơ thân vẫn!
Lâm Tuyết vẻ mặt thống khổ hướng bốn phía nhìn thoáng quá, bọn họ đi sáu người, lúc này đã thiếu mất hai.
Năm người các nàng đã ở chung nhiều năm, cùng là kiếm sư, cùng tấn thăng đại kiếm sư, cùng tấn thăng thánh kiếm sư, kể cả Kiếm Thánh cũng là như thế! Hơn nữa vô luận là nơi đâu các nàng luôn cùng nhau sang sẻ, hỗ trợ lẫn nhau, tình cảm vô cùng sâu đậm. Cho dù là so với tình cảm huynh muội của Lăng Vân và Lâm Tuyết còn muốn hơn.
Nhưng giờ khắc này...
Vẫn là bầu trời xanh thẳm như cũ, nhưng trong lòng chúng nữ lại buồn bả cực độ.
- Bọn chúng, còn có thể...
Thanh âm của Lam không kịp để cho mọi người thở dốc, đã mang đến một tin dữ khác!
Lăng Vân lập tức cảnh giác, hỏi:
- Ngươi nói cái gì!? Bọn chúng? Những cự kiếm kia? Bọn chúng còn có thể trở lại!?
- Đúng, đây là kiếm trận thủ hộ lĩnh vực của Tịch Lưu Quang đại nhân, Tà Nguyệt cũng giống như Chuyển Luân chưởng quản trung ương Thần điện, hắn chưởng quản lực lượng thủ hộ của phiến lĩnh vực này, chỉ cần hắn có tâm đuổi tận giết tuyệt với chúng ta, những thanh cự kiếm đó còn có thể quay lại mấy chục lần nữa!
- Mấy chục lần!
- Chúng ta bây giờ chỉ còn lại có chừng này người, hắn chỉ cần khóa chặt khí tức của chúng ta lại, hoàn toàn không cần thiết phải dùng tới hơn ức cự kiếm... Cho nên, số lần này còn có thể gia tăng...
"..."
Nếu quả thật gặp phải tràng cảnh đó, đừng nói những Bán Thần bình thường, cho dù là Lăng Vân phải xuất ra toàn bộ vốn liếng, cuối cùng chỉ sợ cũng chỉ có một kết quả - cạn kiệt năng lượng, bị oanh sát đến chết!
- Làm sao ly khai được nơi này!?
- Đây là thế giới của Tịch Lưu Quang đại nhân, trừ phi được Tà Nguyệt các hạ cho phép, nếu không... Cũng chỉ có thể phát huy ra lực lượng Chân Thần, đem thế giới này đánh vỡ!
- Lực lượng Chân Thần...
- Đúng, chỉ cần có lực lượng chân thần trong nháy mắt là đủ rồi. Thế giới này đã hết sức hoang tàn, lại không có Tịch Lưu Quang đại nhân khống chế, một khi bị tổn hại thì rất khó khôi phục lại, cho nên chỉ cần phát huy ra lực công kích tầm cỡ Chân Thần trong nháy mắt là có thể đả thông cửa ra khỏi thế giới này.
Bất quá, Lăng Vân hiện tại chỉ là Bán Thần, ngay cả Thần giai cũng chưa tới, chớ nói chi là phát huy ra lực lượng Chân Thần cấp.
Cho dù là thi triển cấm thuật - Thần chi kiếm khí, lực công kích cũng chỉ có thể tương đương với trình độ Thần giai đỉnh phong, so với cảnh giới Chân Thần thì còn kém một chút, trừ phi...
Trừ phi hắn có thể đột phá cảnh giới Kiếm Hồn, tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần!
Nhưng hiện tại, nhân đạo của hắn chưa có hoàn thành, nếu như hai đạo hợp nhất, vô cùng có khả năng thất bại trong gang tấc, tu vi bị hạ xuống tới mức độ đáng sợ!
- Đến rồi, lại đến nữa rồi! Trời ạ!
Một tiếng kinh hô tuyệt vọng truyền đến từ trong chừng năm mươi vị Kiếm Thánh, Bán Thần may mắn sống sót.
Ở phía cuối chân trời lại xuất hiện những bóng ma tử vong, tuy so với lúc trước thì thưa thớt không ít, nhưng số lượng vẫn là cực kỳ khủng bố, hơn nữa kiếm ý so với lúc trước còn muốn cường đại hơn, vững vàng khóa chặt hơn năm mươi người lại...
Dưới tình huống như vậy...
Tựa hồ...
Hắn căn bản cũng không có lựa chọn!