Không thể thông qua Chí Cao Thần Giới để phản hồi địa cầu, ý niệm vứt bỏ hết thảy trước kia cũng tự nhiên theo hi vọng mà mất đi.
Đối với kết quả này, Lăng Vân cũng không biết nên cảm thấy may mắn hay là nên tiếc hận.
Vừa mới cùng kiếm hồn dung hợp, cảnh giới cũng chưa hoàn toàn ổn định, vừa trở về Thượng Huyền Kiếm Tông, Lăng Vân lập tức tiến hành bế quan, mà cũng phải tới năm năm sau, hắn mới hoàn toàn quen thuộc với đủ loại thần thông và ổn định cảnh giới Kiếm Thần.
Không có chân chính tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần, vĩnh viễn vô pháp hiểu rõ cảnh giới này đến tột cùng là có bao nhiêu thần kỳ!
Trước kia tầm mắt của hắn cũng chỉ dừng ở phạm trù nhân loại, nhưng sau khi tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần thì tầm mắt lập tức bị cải biến, không còn là một người bình thường, khi đối mặt với mọi thứ, có thể dùng thị giác của linh loại sinh mệnh, xúc giác của linh loại sinh mệnh để tiếp xúc, sau đó lại lấy cảm tình của nhân loại, ngộ tính của nhân loại để lĩnh ngộ.
Bằng vào loại năng lực thần kỳ của linh loại, hết thảy mọi thứ trong thiên địa vô hình trung đã kiến lập nên một loại cảm ứng thần kỳ. Mặc dù những cảm ứng này có mạnh có yếu, nhưng chỉ cần ý niệm của hắn khẽ động, một chiếc lá cây đang rơi xuống ở ngoài trăm dặm cũng có thể vô thanh cải biến quỹ tích, bụi rậm cũng có thể phiêu dật tạo nên một trận gió nhẹ, mặt hồ yên tĩnh cũng có thể gợn sóng, cho dù là một động vật nhỏ không cách nào vượt qua được vách đá cũng đột ngột cảm nhận được thần trợ, vượt qua chướng ngại căn bản là không thể vượt qua.
Đây chính là Kiếm Thần, tinh thần của kiếm, một loại thế giới hoàn toàn thuộc về tinh thần.
Tinh thần thế giới này tuy được tạo ra từ kiếm, nhưng nó không phải có cực hạn là kiếm. Phàm là thiên địa vạn vật đều có linh, đều có thần. Cái "thần" này chính là thần của thiên địa vạn vật.
Sau khi củng cố lại cảnh giới Kiếm Thần, Lăng Vân lập tức xuất quan. Đám người Lâm Tuyết tất nhiên là cũng nhận được tin tức, trước tiên là chạy tới. Khi thấy hắn dường như đang chuẩn bị đi đâu đó, không khỏi có chút kinh ngạc nói:
- Ca ca, người đây là...?
Ta muốn đi chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang một chuyến. Trong khoảng thời gian này, Thượng Huyền Kiếm Tông liền giao cho các ngươi.
Lâm Tuyết vừa nghe, nhất thời cả kinh nói:
- Ca ca, Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần cũng chỉ vừa đánh hạ chủ tinh được sáu năm, khẳng định là còn chưa có ly khai, tuy rằng thực lực người bây giờ đã tiến rất xa, nhưng nếu chống lại hai vị Chân Thần đúng là cửu tử nhất sinh! Bởi vậy, sao ca không đợi thêm vài năm nữa, lúc đó bọn họ đã ly khai...
Lăng Vân lắc lắc đầu!
Một khi chủ tinh đã không còn trận pháp kia thủ hộ, Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần sẽ cần tới sáu năm để rà soát chủ tinh sao? Nhiều nhất là một năm, lúc đó bọn họ không tìm được Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang thì tự nhiên cũng không có nhàm chán ôm cây đợi thỏ, nhiều nhất là phái một vị cường giả ở lại tọa trấn... Mà vị cường giả này hơn phân nửa đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thần!
Dù sao, đây cũng là một chủ tinh với vô số nhân khẩu, nếu không có Kiếm Thần cường giả tọa trấn, chúng thần trong vũ trụ tuyệt đối sẽ không tùy tiện bỏ qua một miếng thị béo như vậy.
- Lấy thực lực bây giờ của ta, tuy rằng không địch lại Chân Thần, nhưng nếu gặp phải thì cũng có khả năng chạy trốn, điểm này ngươi có thể yên tâm.
Lâm Tuyết biết mình ca ca mình một khi đã quyết thì tuyệt không sửa lại. Hơn nữa, ca ca vốn cực kỳ cẩn thận, nếu không nắm chắc thì cũng sẽ không làm, bởi vậy nàng cũng chỉ có thể gật đầu nói:
- Một khi đã như vậy, ca ca đi đường cẩn thận.
Lăng Vân gật đầu rồi tiến về phía tông môn của Thượng Huyền Kiếm Tông, gào thét bay vút lên tận trời trong sự hâm mộ kính ngưỡng của tất cả các đệ tử, hướng một đại hình truyền tống trận công cộng gần nhất bay đi.
Thượng Huyền Kiếm Tông tuy rằng hiện đang phát triển cực kỳ mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng chỉ là giai đoạn năm năm này, muốn đạt tới trình độ tự chế tạo được tinh tế truyền tống trận thì không có hơn một ngàn năm thì cũng không cần nghĩ tới. Tỷ dụ như Hạo Thiên Kiếm Phái phát triển như thế cũng sao có đủ chi phí chế tạo một tinh tế truyền tống trận.
Phi hành tốc độ cao, không tới một ngày, thành trì lớn nhất Đông Phương Đại Lục đã ở trong tầm mắt. Thông qua truyền tống trận đi đến vệ tinh ngoại vi của Trung Ương Tinh, rồi lại thông qua tinh tế truyền tống trận trên đó đi tới truyền tống trận của khu vực Kiếm Chi Quân Chủ.
Chỉ cần hắn để lộ ra thực lực Kiếm Thánh thì dọc theo đường đi cũng đã nhận được đãi ngộ hơn xa người thường, những việc giấy tờ thủ tục đều được bãi miễn, có người vì hắn khởi động trận pháp, cung kính đưa tiễn.
Dưới tình huống này, không tới một tháng lộ trình, truyền tống trận của Phong Diệp Tinh đã hiện ra. Khí tức của chủ tinh từ bốn phương tám hướng lại xộc tới.
Sáu năm, phong ấn của chủ tinh đã bị bài trừ, chủ tinh sớm đã thông suốt cùng với vũ trụ. Không biết bao nhiêu mạo hiểm giả tiến vào. Phải biết rằng chủ tinh phong ấn không biết mấy vạn năm, mọi người ai mà không nghĩ tới nó đã thai nghén ra biết bao nhiêu thiên tài địa bảo có thể khiến cho người ta điên cuồng.
Dưới loại tình huống này, chủ tinh lập tức lấy một loại tốc độ phát triển cực kỳ nhanh chóng, hiện tại xem ra trình độ phồn hoa cũng không kém tinh cầu cao đẳng.
Phát triển nhanh chóng tất nhiên là sẽ kèm theo bố cục rung chuyển! Dưới tình huống như vậy, cho dù là Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần có tâm duy trì trị an thì cũng không sao làm được, cuối cùng bọn họ chỉ có thể chung tay nắm giữ một nửa chủ tinh, còn nửa còn lại thì đúng là vô cùng hỗn loạn, cường giả ngoại lai chen chúc.
Vừa ra khỏi truyền tống trận, Lăng Vân còn chưa kịp đánh giá hoàn cảnh chung quanh, thì một nam tử ở gần đó đã không kiên nhẫn hô lên:
- Nhanh lên một chút, nhanh lên một chút. Còn có người khác muốn truyền tống nữa chứ. Truyền tống xong thì lập tức ly khai, chẳng lẽ các ngươi không biết mỗi một khắc có bao nhiêu người truyền tống đến? Một phút cũng có thể tạo thành tổn thất rất lớn, các ngươi có thể đảm đương được sao?
Những người mới tới cũng chưa quen với hoàn cảnh nên cũng không so đo với trung niên nam tử này, nếu lỡ đụng chạm tới thế lực to lớn sau lưng hắn thì lại thêm phiền toái, tạm thời là lựa chọn ẩn nhẫn, vội vàng rời khỏi truyền tống trận.
Vừa bước ra đã có người cầm địa đồ trong tay tới chào hàng:
- Vị tiền bối này hẳn là vừa tới chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân, cái gọi là...
Không đợi hắn nói hết, Lăng Vân đã trực tiếp mở miệng:
- Bao nhiêu...
- Tiền bối thực là người sảng khoái, nhanh nhẹn! Địa đồ này là do vô số cường giả của Thiên Nhãn chúng ta trải qua thiên tân vạn khổ, tốn thời gian...
- Giá!
Nghe ngữ khí không vui của đối phương, hắn lập tức nở nụ cười:
- Một khối trung phẩm tinh thạch.
Lăng Vân nhướng mày, cái giá tiền này đúng là quá phi pháp đi! Bất quá hắn cũng không thèm tính toán chi ly một chút tiền cắc, lấy thân phận của hắn thì giá trị hơn không biết bao nhiêu lần. Hắn trực tiếp nắm ra một khối tinh thạch rồi cầm địa đồ đi.
Hành động sảng khoái như thế, rõ ràng là người giàu có, khiến cho người bán không khỏi tỏa sáng hai mắt, khẽ cười hắc hắc một tiếng rồi biến mất trong đám người.
Mở địa đồ ra, ở phía trên đủ loại rêu rao về các thế lực phân chia, Lăng Vân còn tưởng rằng mình đã đi nhầm tinh cầu.
Giờ khắc này, trừ bỏ kiếm sư công hội với Bất Tử Minh Thần làm chỗ dựa ra thì căn bản là không có bất kỳ một cái tên quen thuộc nào. Thần Thánh đế quốc, Vinh Diệu đế quốc cường đại một thời đã không còn bóng dáng. Lăng Vân cảm thấy có chút không tìm được đầu mối.
"Không thể tưởng được... Tinh cầu không tranh quyền thế trong dĩ vãng lại loạn như thế này. Trung Ương Tinh chí ít còn có Chí Cao Thần Điện trấn áp ở phía trên, nơi này đúng là ở trong trạng thái vô chính quyền. Ngay cả Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần cũng không sao quản lý hết được lưu dân từ vũ trụ...
Lăng Vân trong lòng có chút cảm khái. Xem lướt qua địa đồ, Lăng Vân bỗng nhiên lại nhìn thấy một danh từ quen thuộc khác, đúng là bốn chữ Thượng Huyền Kiếm Tông.
Là xảo hợp trùng tên? Hay là...
Bất quá Thượng Huyền Kiếm Tông tuy có tên trên địa đồ nhưng cũng chỉ là một tiểu thế lực, giãy dụa trong khe cầu sinh, căn bản không thể so với những thế lực siêu nhiên khác, được giới thiệu tường tận tỉ mỉ.
Nhìn thoáng qua vị trí của Thượng Huyền Kiếm Tông trên địa đồ, Lăng Vân trầm ngâm trong chốc lát. Chung quy là hướng giải đất phồn hoa của kiếm sư công hội đi tới.
Dưới sự nâng đỡ của Bất Tử Minh Thần, kiếm sư công hội vẫn luôn là một thế lực siêu cấp, sánh ngang với Thần điện của Tự Nhiên Nữ Thần, lại còn có một vị Thần giai cường giả tự mình tọa trấn, không ai lại đi tùy tiện trêu chọc.
Đi tới kiếm sư công hội, hắn lập tức thông qua truyền tống trận của kiếm sư công hội, hướng "Thượng Huyền Kiếm Tông" kia đi tới... Nếu như Thượng Huyền Kiếm Tông này đích thực là do cố nhân thành lập, hắn ít ra cũng có thể tìm hiểu được sự biến hóa của chủ tinh những năm qua, cùng với tin tức tình báo của Thương Mãng Sơn cũng hẳn không phải là việc khó!