Lam Hàn Phong nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người, đây là ý gì? Cậu đột nhiên nảy sinh cảm giác không ổn.
Thiết bị cần dấu vân tay để mở, cậu không thể thao tác mở ra. Lam Hàn Phong ngay lập tức chạy ra ngoài, chạy về phía phòng chỉ huy của Rex.
Bác sĩ vốn là đi lấy một ít thiết bị đến, chuẩn bị trở về lại kiểm tra cho Lam Hàn Phong, dù sao cũng là thê tử của Roy tướng quân, hơn nữa Rex lãnh chúa cũng rất coi trọng, hoàn toàn không thể thất lễ. Chỉ là bác sĩ vừa mới đi được nửa đường, còn chưa có trở về trong phòng, liền thấy Lam Hàn Phong thượng tướng chạy tới như một cơn gió. Tốc độ kia phải gọi là rất nhanh, hắn lo lắng cũng không kịp mở miệng gọi lại người.
Không thấy người đâu, bác sĩ mới ở phía sau đuổi theo gọi: “Lam Hàn Phong thượng tướng, xin đừng chạy, xin cẩn thận một chút.”
Lam Hàn Phong không nghe thấy bác sĩ gọi mình, đã như lửa cháy đằng sau đẩy cửa chạy vào trong phòng chỉ huy.
Rex đang cùng một vị quan chỉ huy nói chuyện, nhìn thấy Lam Hàn Phong một mặt nghiêm túc đi tới, trong lòng hồi hộp một chút, chỉ sợ cậu tới khởi binh vấn tội. Rex nói với quan chỉ huy kia: “Tình huống khẩn cấp, ngươi bây giờ lên đường đi.” Sĩ quan chỉ huy gật đầu, lập tức ly khai phòng chỉ huy.
Lam Hàn Phong đi tới, đem y phục của hắn cùng thông tin khí cụ vỗ vào trên bàn, nói: “Roy đây là ý gì?”
Rex cúi đầu nhìn xem, nhất thời đầu đau gần chết, nói: “Vốn là ta là muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng vừa nãy thân thể ngươi không thoải mái.”
Lam Hàn Phong nhìn hắn ấp a ấp úng, nói: “Vậy ngươi bây giờ nói mau.” Rex biết đến không che giấu nổi cậu, hơn nữa che giấu nhất thời, các binh sĩ thật sự mang về thi thể của Roy chẳng phải càng bết bát hơn sao. Rex đem sự tình nói lại một lần cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong một mặt không thể tin tưởng, nắm đấm nắm chặt chẽ, nếu như Roy ở trước mặt, phỏng chừng đã một quyền đánh vào khuôn mặt than kia của hắn.
Lam Hàn Phong lập tức nói: “Sĩ quan chỉ huy vừa đi ra, có phải là đi trợ giúp Roy?” Rex gật đầu, nói: “Đúng.”
Lam Hàn Phong nói: “Bảo hắn thuận tiện mang ta đi.”
Rex nói: “Ngươi không nên vọng động.”
Lam Hàn Phong nói: “Ta nếu là kích động, hiện tại đã phá tan nóc phòng chỉ huy của ngươi.”
Rex: “…” Hắn cảm thấy được Lam Hàn Phong thật sự có bản lĩnh như thế này. Rex nói: “Khoảng cách Roy mở ra kế hoạch đã hơn một canh giờ. Coi như ngươi lập tức chạy tới, cũng không kịp làm gì cả. Lại nói, thân thể của ngươi không tiện, bác sĩ nói khả năng…”
Lam Hàn Phong nói: “Đừng nói nhảm, bảo chiến hạm thuận tiện mang ta đi với. Coi như không kịp, ta cũng muốn đi.”
Rex yên lặng một hồi, cuối cùng gật gật đầu, nói: “Ta tôn trọng ý nghĩ của ngươi, để bác sĩ đi cùng ngươi. Không nên vọng động, bằng không Roy biết đến sẽ lo lắng.” Lam Hàn Phong nghe thấy hắn nói đến Roy, cười lạnh một tiếng, nắm tay nắm thành quả đấm vang lên tiếng xương canh cách.
Sĩ quan chỉ huy nhận được mệnh lệnh, mang Lam Hàn Phong thượng tướng cùng đi, bên người Lam Hàn Phong còn có một vị bác sĩ. Bác sĩ thật sự là không đồng ý cậu đi, dù sao tình huống thân thể của Lam Hàn Phong quái dị, bọn họ đều chưa từng thấy nhân ngư mang thai trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã muốn sinh.
Lam Hàn Phong vừa mới lên phi thuyền, bỗng nhiên liền cảm thấy bụng một trận quặn đau, bất quá nín khẩu khí, nhịn mấy giây là tốt rồi. Cậu hiện tại cũng bất chấp, kiên trì ngồi xuống nghỉ ngơi ở trong phòng đã được an bài sẵn.
Quân hàm của Lam Hàn Phong không thấp, sĩ quan chỉ huy là bị phái đi tiếp viện, cho nên đối với tình báo trực tiếp, hắn cũng sẽ không giấu diếm Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong nghỉ ngơi một hồi, bác sĩ kiến nghị cậu ngủ tu dưỡng, trong lòng cậu chứa sự tình, không thể ngủ, liền rời khỏi phòng đến phòng chỉ huy của phi thuyền.
Lam Hàn Phong hỏi: “Tình huống làm sao?”
Sĩ quan chỉ huy nói: “Tình huống…”
Hắn không biết nói thế nào, nếu như là hỏi tình huống toàn thể, như vậy đích xác rất lạc quan. Bởi vì kế sách của Roy, Fanny quả nhiên mắc câu, thật sự phái nhóm lớn quân đội đi tiêu diệt Roy, còn tưởng rằng bộ phận mà Roy lãnh đạo kia là bộ phận chủ lực. Mà chủ lực chân chính của bọn họ, đã lặng lẽ xuất phát, đi công kích chủ doanh của Brian.
Chỉ là tình huống bên Roy tướng quân kia liền không quá lạc quan. Roy mang rất ít người, trước mắt không có chính diện ứng chiến, sợ rằng một khi giao phong, Fannysẽ rất nhanh phát hiện đây là một cái bẫy. Chỉ là kéo dài như thế, cũng căn bản không được thời gian bao lâu.
Lam Hàn Phong nghe phân tích, trầm ngâm không lên tiếng. Cậu nhất định phải mau chóng tìm được Roy, coi như là tìm tới thi thể cũng không sao, bổ thiên tâm pháp của ngũ độc là có thể phục sinh. Nhưng mà chỉ sợ đến lúc đó, căn bản ngay cả thi thể cũng không tìm tới.
Người máy hạng nặng lực phá hoại đều rất lớn, rất có thể bị nổ thành pháo hôi, hoặc là thiêu thành bụi phấn. Này đó tạm lại không nói, chỉ cần là phi thuyền bị hư hao, bay tới trong vũ trụ, cũng là mò kim đáy biển, xác suất của việc tìm trở về nhỏ bé không đáng kể.
Lam Hàn Phong một trận xoắn xuýt, cảm thấy có chút ra đổ mồ hôi. Sĩ quan chỉ huy nhìn sắc mặt cậu không quá tốt, nói: “Lam Hàn Phong thượng tướng xin yên tâm, Roy tướng quân nhất định sẽ không có chuyện gì. Thượng tướng trong người không khỏe, xin mời nghỉ trước đi, chúng ta còn cần một ít thời gian mới có thể đến.”
Lam Hàn Phong gật gật đầu, chỉ là cậu trở về phòng nghỉ ngơi chưa đến hai mươi phút, rất nhanh liền nghe đến tiếng gõ cửa dồn dập, lại có tình báo mới truyền tới, tình huống bên Roy phi thường không lạc quan.
Sĩ quan chỉ huy nghiêm túc nói: “Roy tướng quân cùng quân địch giao phong, thế nhưng… sau khi giao chiến mười phút, thông tin liền triệt để đứt đoạn.” Lam Hàn Phong sững sờ, hô hấp dồn dập một ít, nói: “Xem có thể liên lạc lại hay không.”
“Đã phái người đi.” Sĩ quan chỉ huy nói.
Nhanh như vậy liền mất đi liên hệ, sợ rằng Fanny điều động bộ đội rất nhiều. Lam Hàn Phong biết bây giờ gấp gáp vội vàng cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể hi vọng bọn họ có thể mau chóng chạy tới.
Khi viện quân đến trại, bộ đội chủ lực của Roy đã thành công đánh vào trụ sở của Fanny, bên Fannycũng nhận được tin tức, biết mình trúng kế, lập tức rút hết một phần quân đội trở lại trợ giúp. Thế nhưng hai địa phương cách nhau thực sự rất xa, căn bản không có cách nào lập tức chạy tới, tình huống tựa hồ đã thành chắc chắn. Fannynghe thuộc hạ báo cáo, tức giận đến vỗ bàn một cái, nói: “Được a, học sinh tốt của ta, quả nhiên cho ta một kinh hỉ không nhỏ.”
Phó tướng hỏi: “Tướng quân, sợ rằng trụ sở đã thất thủ, vậy phải làm sao bây giờ?” Fannycười lạnh một tiếng, nói: “Trụ sở thất thủ, cũng không có nghĩa là chúng ta sẽ thua.”
Nàng lập tức ra lệnh, nói: “Bảo chủ lực tiếp tục công kích chiến hạm của Roy, chúng ta muốn bắt sống. Nếu như bắt được Roy, như vậy chúng ta liền có lợi thế thắng lợi.”
Phó tướng lập tức đáp ứng.
Lam Hàn Phong bên này rất nhanh liền nghe được tin tức, Fanny hạ lệnh tiếp tục công kích quân đội Roy.
Sĩ quan chỉ huy vội vàng nói: “Lẽ nào phe địch phải dồn Roy tướng quân vào tử địa sao?”
Lam Hàn Phong nói: “Chỉ sợ là muốn bắt Roy, sau đó hòa nhau một trận.” “Chuyện này…” Sĩ quan chỉ huy sững sờ, đúng là như thế, quan hệ của Rex lãnh chúa cùng Roy tướng quân rất tốt, nếu như phe địch bắt Roy tướng quân làm tù binh, bàn điều kiện với Rex lãnh chúa, chuyện này liền không dễ xử lí. Mà Lam Hàn Phong cảm thấy được, theo tính cách của Roy, cho dù như thế nào cũng sẽ không làm tù binh.
Lam Hàn Phong nói: “Ta muốn dẫn người đi trợ giúp Roy.”
Sĩ quan chỉ huy có chút khó khăn, số lượng quân đội bọn họ phái lại đây trợ giúp rất ít, so sánh với bên Fanny kia, tuyệt đối không có phần thắng. Hơn nữa đều điều đi, trụ sở sợ rằng sẽ bị đánh lén mà thất thủ.
Lam Hàn Phong lúcnày lại nói: “Cho ta một chiếc nhỏ phi thuyền, phải nhẹ nhàng có thể ẩn nấp hành tung.”
Sĩ quan chỉ huy sững sờ, phi thuyền loại nhỏ xác thực phi thường dễ dàng ẩn nấp hành tung, thế nhưng lại không thể mang theo người máy hạng nặng, lực chịu đựng rất kém. Nếu qua như vậy không phải là dễ vào miệng cọp sao?
Sĩ quan chỉ huy nói: “Lam Hàn Phong tướng quân, xin nghĩ lại! Chuyện này…” Lam Hàn Phong nói: “Ta có biện pháp của ta. Đi nhiều người không có tác dụng, chúng ta không thể dây dưa cùng quân địch, chỉ cần cứu được quân đội của Roy tướng quân liền trở lại.”
Lam Hàn Phong kiên trì ý kiến của mình, quân hàm của cậu cao nhất, chỉ có thể dựa theo lối nói của cậu đi làm.
Phi thuyền ngay lập tức liền chuẩn bị xong, Lam Hàn Phong kiểm tra lại sủng vật của mình, mang theo tất cả nhóm giảo cơ xà cùng gấu mèo, sau đó liền lên phi thuyền.
Phi thuyền căn bản không mang cơ giáp, chỉ có số ít binh lính, chủ yếu phụ trách điều khiển cùng kỹ thuật tương quan.
Rex ở pháo đài nhận được thông báo về hành động của Lam Hàn Phong, hắn hiện tại nhức đầu vô cùng, Roy mới vừa đem quân vào nơi nguy hiểm, hiện tại Lam Hàn Phong lại bắt đầu đùa với lửa. Nhưng mà hai người kia đều bướng bỉnh muốn chết, căn bản không có biện pháp.
Hiệu quả ẩn nấp của phi thuyền Lam Hàn Phong rất tốt, cho dù tiếp cận phi thuyền của cậu, chỉ cần không tiến hành thao tác công kích, không mở ra bình phong ẩn nấp, thì sẽ không bị phát hiện.
Bọn họ thuận lợi đi về phía giao chiến, vẫn không có tiếp cận, liền nghe đến thanh âm ùng ùng, là âm thanh nổ cơ giáp.
Âm thanh rất lớn, rồi lại rất xa, phi thuyền phải đi về phía trước tận mười phút mới có thể nhìn đến mơ hồ có một hạm đội đứng ở chỗ *** cầu không người. Binh lính báo lại nói: “Tinh cầu phía trước không người, quét hình đến là hài cốt hạm đội của Roy tướng quân, thế nhưng cũng không quét hình đến thông tin tử vong, hẳn là từ bỏ chiến hạm, đổ bộ *** cầu không người.
Quân đội Fanny bao vây lại *** cầu không người, tiến hành một lần oanh tạc trên toàn phương diện, sau đó phái đại bộ đội binh lính đổ bộ xuống *** cầu, tìm tòi. Lam Hàn Phong nói: “Chúng ta cũng xuống.”
“Dạ!” Binh lính nói.
Phi thuyền an toàn hạ xuống, thế nhưng cũng không rút đi hệ thống ẩn nấp. Nham thạch trên *** cầu rất nhiều, phi thuyền không có cách nào tìm tòi ở phía trên, chỉ có thể xuống tự mình tìm người.
Lam Hàn Phong nói: “Ta xuống tìm người, các ngươi tất cả đều lưu lại ở trên phi thuyền, không nên tắt hệ thống ẩn nấp, chờ ta tìm tới Roy tướng quân, sẽ đem hắn mang về.”
Binh lính sững sờ, bọn họ đều không đi xuống, chỉ có Lam Hàn Phong tướng quân một người đi ra ngoài tìm, như vậy thật sự được không?
Lam Hàn Phong khẽ mỉm cười, nói: “Ta cũng không đi một mình.” Cậu đương nhiên muốn mang sủng vật của cậu, có bọn họ hỗ trợ, so với bất kỳ binh lính nào đều hữu hiệu.
Binh lính nói:”Thượng tướng, sau khi ngài rời đi phạm vi ẩn nấp của phi thuyền, chỉ có năm giây, sau đó sẽ bại lộ hành tung.”
Lam Hàn Phong gật đầu, nói: “Ta biết rồi.”
Lam Hàn Phong sờ sờ vòng tai của mình, mở ra bảng khống chế trò chơi, tự cho mình một cái Phượng Hoàng sâu độc, ở trong một thời gian nhất định, nếu mình trọng thương tử vong có thể lập tức sống lại.
Cậu là tới cứu Roy, chỉ cần tìm được Roy, vậy thì cái gì đều dễ làm, coi như Roy chết rồi, cậu cũng có thể dễ như ăn cháo phục sinh người.
Lam Hàn Phong triệu hồi Cầu Đản ra, nói: “Cẩu Đản, lập tức chạy vào rừng cây thật nhanh, biết không?”
Cẩu Đản lập tức gật đầu, dáng dấp hung hăng khí phách hiên ngang, nói: “Yên tâm đi chủ nhân.”
Lam Hàn Phong cưỡi ở trên lưng của nó, nhìn quân địch tìm tòi lít nha lít nhít bên ngoài, nói: “Nếu như chịu đến công kích, nhớ né tránh.”
Cẩu Đản liền nghiêm túc gật đầu.
Lam Hàn Phong hít sâu một hơi, sau đó ở trong lòng yên lặng đếm 3 giây, giơ tay ấn vào nút mở cửa. Trong nháy mắt cửa mở ra, Cầu Đản liền lập tức xông ra ngoài.
Trong vòng năm giây rời đi phi thuyền sẽ có ẩn nấp bảo vệ, nhưng sau năm giây sẽ bại lộ hành tung.
Lam Hàn Phong nhất định phải dùng hết sức chạy mau, rời xa phi thuyền, nếu không không phải chỉ hành tung của mình bị lộ, ngay cả hành tung của phi thuyền cũng sẽ bị bại lộ. Cậu còn phải dựa vào chiếc phi thuyền này mang Roy trở lại. Năm giây rất nhanh liền qua, quân địch lập tức phát hiện dị thú cùng người không rõ ràng xuất hiện. Có hơn mười kẻ địch, ngay lập tức liền đuổi theo Lam Hàn Phong.
Fannytướng quân tiếp được báo cáo, nói: “Đây là *** cầu không người, không thể có những người khác, nhất định là người của Roy, đuổi theo cho ta, mang hắn tới, ta muốn thẩm vấn hắn, nói không chắc có thể tìm được Roy ở nơi nào.” Cẩu Đản chạy nhanh chóng, không bao lâu liền đâm vào trong rừng rậm. Cẩu Đản vốn là sinh sống ở trong rừng cây, cho nên tiến vào rừng cây liền vô cùng thành thạo điêu luyện, chỉ dùng năm phút đồng hồ, liền đem kẻ địch tất cả đều bỏ rơi.
Những người kia chưa từng thấy dị thú như vậy, theo sát không nghỉ, thế nhưng lực bất tòng tâm, cuối cùng mất dấu.
Fannytướng quân nghe nói, nhất thời giận tím mặt, hạ lệnh tăng cường binh lính tìm tòi.
Lam Hàn Phong nhìn thấy an toàn, liền ngừng lại, sau đó lấy ra không gian chứa đồ, phóng tất cả nhóm gấu mèo ra, nói: “Đi giúp ta tìm Roy, đều cẩn trọng một chút, sau khi tìm được lập tức liên hệ ta, biết không?”
Trên người nhóm gấu mèo tất cả đều mang khí cụ thông tin loại nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với Lam Hàn Phong.
Nhóm gấu mèo rất linh mẫn, bọn họ quen thuộc với địa hình rừng rậm, dễ dàng tìm tòi ở bên trong hơn. Hơn nữa coi như những binh sĩ kia nhìn thấy bọn họ, cũng sẽ tưởng là bầy dị thú vốn có của nơi này, không dám tùy tiện phát động tấn công, càng có thể che dấu tai mắt người.
Nhóm gấu mèo biết tình huống khẩn cấp, đều lập tức nghiêm túc quay đầu, sau đó phân phối đi tìm Roy cùng binh lính của hắn.
Lam Hàn Phong đương nhiên cũng không nhàn rỗi, cũng đi tìm người,,thế nhưng cậu phải chú ý, không thể bị kẻ địch phát hiện hành tung.
Tinh cầu không người kỳ thực cũng không phải rất lớn, thế nhưng tốt xấu gì cũng là cái *** cầu. Lam Hàn Phong cảm giác mình ra không ít mồ hôi, hai chân có chút vô lực, cậu đã tìm mấy tiếng, không có phát hiện Roy cùng thuộc hạ của hắn, ngược lại là tránh né nhiều lần quân địch, mà bên nhóm gấu mèo kia cũng không có tiến triển.
Duy nhất chỉ cao hứng là, bên Cody cùng Sean còn có một vị tướng quân khác đều truyền đến tin chiến thắng. Bởi Lam Hàn Phong cấp tốc đánh bại Langdon *** cầu, khí thế của bọn họ được nâng cao, những tướng quân khác cũng tấn công thắng lợi, bọn họ đã không sai biệt lắm thắng một nửa.
Cody cùng Seanđể lại binh lực đóng giữ, sau đó liền tự mình mang theo một phần quân đội tới trợ giúp, tình huống bên này của bọn họ có dấu hiệu dịu xuống. Cứ như vậy, Fanny tướng quân liền giận, Roy hiển nhiên cũng biết nàng nghĩ như thế nào, cho nên trốn tại một cái *** cầu không người, dùng cây cối cùng nham thạch làm yểm trợ, trốn không gặp người, nhưng thật ra là đang trì hoãn thời gian. Roy biết, Fannymuốn bắt hắn làm con tin, mà hắn trốn đi, mới có thể tranh thủ nhiều thời gian nhất, để cho viện quân ngày càng lớn mạnh, cuối cùng thay đổi kết cục.
Fannytức giận đến mức đập mạnh bảng khống chế.
Phó tướng lo lắng nói: “Tướng quân, chúng ta không thể kéo dài nữa, sợ rằng nửa ngày nữa, quân đội đến trợ giúp sẽ càng nhiều, đến lúc đó chúng ta sẽ bị bọn họ vây lại….”
Fannycũng biết, đến lúc đó, một chút cơ hội trở mình cũng mất. Thế nhưng nàng không thể tin tưởng, mình lại bại bởi chính học sinh của mình.
Fannytrầm mặc hồi lâu, nói: “Điều người máy hạng nặng lại đây, oanh tạc lần thứ hai đối với *** cầu này. Chúng ta không thể tay trắng trở về, nếu không thể mang theo Roy tướng quân còn sống trở lại, vậy thì đem thi thể của hắn mang về đi.” Phó tướng lập tức đáp ứng.
Vòng thứ hai oanh tạc, hoàn toàn khác với lần thứ nhất. Vòng thứ nhất oanh tạc, chỉ là để Roy loạn trận tuyến mà thôi. Mà vòng thứ hai này, chính là chân chính hủy diệt.
Fannymang tới cơ giáp, còn chưa đủ dùng phá hủy cái *** cầu không người này, mà lửa đạn của nàng sung túc, hoàn toàn có thể phá hủy tất cả đồ vật có sinh khí trên mặt đất.
“Oanh” một tiếng, Lam Hàn Phong nhất thời cảm thấy được đất trời rung chuyển, xa xa một cái hỏa cầu lớn nện xuống, mắt thấy một cái đỉnh núi liền bị nổ không còn. Sau đó một mảnh đá vụn như là trời mưa từ trên trời dồn dập hạ xuống, mang thanh âm ùng ùng. Lam Hàn Phong cách rất xa, thế nhưng lỗ tai đều suýt chút nữa bị nổ điếc.
Lam Hàn Phong tâm lý rùng mình, kẻ địch xem ra là hạ xuống sát tâm. Cứ như vậy khẳng định là không được, nhóm gấu mèo của cậu còn ở bên ngoài, hỏa lực lớn như vậy, sợ rằng đều sẽ bị thương.
Lam Hàn Phong lập tức nói với thiết bị liên lạc: “Tình huống có biến, lập tức trở về địa điểm lên đường lúc trước.”
Cậu nhất định phải thu hồi lại nhóm sủng vật của mình.
“Chủ nhân!” Một con gấu mèo kêu: “Ta phát hiện pháo ca!”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong cả kinh, lập tức nói: “Ở nơi nào?”
Cuồn cuộn lập tức nói vị trí chính xác của mình cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong nhận được thông tin, nhanh chóng tìm tòi.
46,24,09…
Lam Hàn Phong nhập tọa độ trên địa đồ, tâm lý chính hồi hộp, chính là địa phương lúc này bị nổ…
Lam Hàn Phong nhanh chóng đi về phía tọa độ, hỏa lực lớn như vậy, không biết tình huống thế nào.
Cậu vừa chạy về hướng kia, vừa hỏi con gấu mèo đó: “Tình huống chỗ ngươi như thế nào?”
Gấu mèo nói: “Vừa nãy có nổ tung, ta từ trên sườn núi lăn xuống, liền phát hiện pháo ca. Bất quá pháo ca bị thương, bây giờ còn đang hôn mê, tạm thời còn không có nguy hiểm tính mạng.”
Lam Hàn Phong vừa nghe, càng căng thẳng hơn, nói: “Còn có bao nhiêu người?” Cuồn cuộn nói: “Còn có năm người, đều là vết thương nhẹ, không nghiêm trọng bằng pháo ca, thế nhưng…”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong rất gấp gáp hỏi, chỉ lo liền có cái gì bất ngờ. Cuồn cuộn nói: “Bọn họ thật giống đều rất sợ ta nha!”
Lam Hàn Phong: “…”
Roy tướng quân bị trọng thương, còn dư lại thuộc hạ cũng không nhiều, bọn họ né mấy lần, dựa theo chỉ thị của Roy tướng quân, tận lực kéo dài thời gian. Thế nhưng thương thế của Roy tướng quân quá nặng, lại không thể trị liệu, cho nên thương thế chuyển biến xấu, vốn là còn ý thức, thế nhưng hiện tại đã đã hôn mê. Còn dư lại năm tên lính đều rất gấp, thế nhưng không làm nên chuyện gì. Bọn họ thử nghiệm thỉnh cầu trợ giúp, thế nhưng thông tin khí cụ đều hỏng.
Ngay tại lúc mọi người đang gấp gáp, bỗng nhiên liền thấy trong rừng nhảy ra một con dị thú.
Bọn họ nhất thời đều bắt đầu đề phòng, tưởng dị thú của *** cầu này, vậy khẳng định tính công kích không thấp.
Thế nhưng rất nhanh, mọi người đều phát hiện có vẻ dị thú này không có ác ý. Hô hấp của Roy rất yếu ớt, vết thương trên người hắn rất nhiều, quan trọng nhất chính là đang phát sốt, hôn mê một trận chậm rãi tỉnh lại, cảm giác có đồ vật mao nhung nhung đang cọ tay của chính mình.
Roy vô lực mở mắt ra, liền thấy gấu mèo mềm mại. Hắn còn tưởng rằng mình nằm mơ, thế nhưng nhắm mắt rồi lại mở, gấu mèo còn ở bên cạnh mình. Gấu mèo nhìn hắn tỉnh rồi, lập tức thông qua thiết bị nói cho Lam Hàn Phong. Sau đó gấu mèo liền dùng lỗ tai cà cà tay của Roy.
Roy cảm giác trên tay có cái gì đó lành lạnh, dĩ nhiên là thiết bị loại nhỏ. Binh lính ở bên cạnh lúc này mới nhìn đến, nói: “Tướng quân, trên người con dị thú này có tthiết bị liên lạc, chẳng lẽ là linh thú do người nuôi?”
Roy hé miệng, thở mấy hơi, hơi yếu nói: “Đem nó đưa cho ta.”
Binh lính lập tức đem thiết bị cho Roy.
Lam Hàn Phong nghe đến hô hấp như có như không bên kia, chính mình cũng không nhịn được ngừng thở, cẩn thận hỏi: “Roy? Là ngươi sao?”
Roy được nghe được âm thanh của Lam Hàn Phong, không nhịn được mỉm cười, chỉ là Lam Hàn Phong bây giờ nhìn không thấy.
Roy cật lực nói: “Là ta.”
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, nói: “Ta lập tức liền chạy tới, nhóm gấu mèo nói cho ta biết vị trí, ta lập tức tới ngay.”
Roy lấy làm kinh hãi, hắn biết con linh thú này là của Lam Hàn Phong, thế nhưng hắn cũng không nghĩ tới Lam Hàn Phong cũng ở cái *** cầu không người này. Nơi này khắp nơi đều rất nguy hiểm, bên tai thỉnh thoảng còn có âm thanh nổ tung, Fannyhiển nhiên phát hỏa, muốn hủy diệt nơi này.
Roylập tức giãy dụa muốn ngồi xuống, nói: “Đừng tới đây, ngươi đi mau, nơi này quá nguy hiểm!”
Hắn nói xong liền ho kịch liệt lên.
Lam Hàn Phong nghe hắn nói như vậy, liền cảm thấy đặc biệt nổi nóng, nói: “Ngươi muốn đi chịu chết, cũng không nói với ta một tiếng, ta muốn làm gì ngươi dựa vào cái gì quản.”
Hỏa khí của Lam Hàn Phong bây giờ rất lớn, khẩu khí cũng cùng không không chế nổi.
Không chờ Roy lại mở miệng, đột nhiên “Ầm ầm” một tiếng, đất trời rung chuyển. Lam Hàn Phong nhìn thấy phía trước lại bị oanh tạc một lần, trời đen kịt bị nổ giống như ban ngày. Ngay sau đó, chỗ bị oanh tạc qua có ánh lửa, chỉ sợ là rừng cây bị đốt, rất nhanh ánh lửa liền lan thành một vùng.
Lam Hàn Phong ngẩn ra, bên trong thiết bị đã không có thanh âm của Roy,thiết bị của đối phương giống như bị hỏng, yên lặng.
Lam Hàn Phong nhìn đại hỏa cả một vùng, cắn răng vọt tới, chạy về phía rừng cây. Vị trí của Roy vừa lúc bị oanh tạc tới, nhất thời đất trời rung chuyển. Gấu mèo lắc lắc đầu, từ bên trong hố đất bò ra ngoài, nhất thời có chút sốt sắng, hắn làm mất pháo ca rồi,ngay cả những binh sĩ kia của pháo ca cũng không thấy. Gấu mèo nhanh chóng chạy đi tìm, cũng may chỉ vài bước đã thấy pháo ca đang hôn mê, nhưng mà những người khác lại không biết đi nơi nào.
Bết bát nhất chính là lửa lớn ở trong rừng cây, hơi thở của pháo ca còn chưa đoạn đã bị lửa lớn thiêu chết.
Lam Hàn Phong vọt vào rừng cây, chạy đến tọa độ gấu mèo báo. Thế nhưng hiển nhiên nơi này đã không còn ai, bị nổ trụi lủi.
Lam Hàn Phong tâm lý một trận lạnh lẽo, nhanh chóng tìm kiếm khắp nơi. “Lam Hàn Phong tiên sinh?”
Một người lính kinh ngạc nhìn Lam Hàn Phong, hắn là thủ hạ của Roy, gặp qua Lam Hàn Phong, biết Lam Hàn Phong là thê tử của Roy, chỉ là không nghĩ tới hắn dĩ nhiên thật sự chạy đến nơi đây.
“Roy đâu?” Lam Hàn Phong lập tức chạy tới hỏi.
Người binh sĩ kia trên đùi bị thương, còn lại hoàn hảo, nói: “Vừa nãy nơi này bị oanh tạc, ta bị hôn mê, lúc tỉnh lại mọi người đều không thấy.”
Lam Hàn Phong nhìn chân của hắn một cái, lập tức lấy ra vũ khí, ném một cái kỹ năng bổ huyết vào trên người hắn.
Binh lính sửng sốt một chút, hắn thấy chính mình gẫy chân, đau đến hắn mồ hôi lạnh chảy ròng căn bản không đứng lên nổi, thế nhưng chợt bỗng nhiên chân của hắn tốt rồi, thật giống như vết thương chưa từng tồn tại vậy.
Binh lính nhanh chóng đứng lên, bây giờ không phải là lúc làm phiền, nói: “Lam Hàn Phong tiên sinh, nơi này bén lửa, thỉnh đi ra ngoài trước đi!”
“Không, ta muốn tìm Roy.” Lam Hàn Phong nói.
Người binh sĩ kia thấy cậu không chịu đi ra ngoài, cũng ở xung quanh đồng thời đi tìm.
Gấu mèo rất nhanh liền nghe thấy âm thanh của Lam Hàn Phong, lập tức kêu to để cậu tới.
Lam Hàn Phong vừa mừng vừa sợ, nhanh chóng chạy về phía âm thanh, binh lính cũng đuổi sát theo, hỏa thế bên kia thực sự rất lớn, quá nguy hiểm.
Lam Hàn Phong liếc mắt liền thấy được gấu mèo cùng Roy trong đám lửa. Roy không nhúc nhích nằm, gấu mèo liền ở bên cạnh hắn.
Binh lính vốn là muốn kéo Lam Hàn Phong, chính mình vọt vào cõng Roy tướng quân đi ra. Chỉ là động tác của Lam Hàn Phong rất nhanh, không để cho hắn nói, đã vọt vào đám lửa, sau đó khiêng Roy tướng quân lên vai, một phát bắt được gấu mèo, nhanh chóng chạy ra.
Binh lính lập tức đều xem trợn tròn mắt.
Bọn họ không dám dừng lại, lập tức chạy ra bên ngoài. Tốc độ lan tràn của đám lửa thực sự rất nhanh, dừng lại rất có thể bị đại hỏa thiêu chết.
“Cẩn thận!”
Lam Hàn Phong đột nhiên hô một tiếng, ngay sau đó liền nghe đến phía sau một tiếng vang ầm ầm, giống như bị nổ. Nhất thời có cây cối bị nổ bay ra ngoài, đá vụn cùng đại thụ bay về phía bọn họ.
Lam Hàn Phong mang theo Roy tướng quân lăn sang bên cạnh, binh lính cũng nhanh chóng né tránh, cũng may trước đó có chuẩn bị, đều không có bị thương. Lam Hàn Phong nhào quá mạnh, Roy từ trên người cậu tuột xuống. Chỉ là như vậy, Roy cũng không tỉnh lại, vẫn cứ nhắm mắt lại.
Binh lính nhanh chóng chạy tới, nói: “Lam Hàn Phong tiên sinh, ngài không có sao chứ?”
May là bọn họ chạy nhanh, đã tạm thời thoát khỏi đại hỏa. Thế nhưng âm thanh oanh tạc liên tiếp, thật sự khiến người kinh tâm động phách, không biết đến khi nào, sẽ vừa vặn đem bọn họ nổ thành tro tàn.
Binh lính vội vàng đỡ Roy tướng quân ở một bên dậy, nói: “Chúng ta đi mau…” Hắn mới nói phân nửa, bỗng nhiên liền ngây ngẩn cả người, sau đó thăm dò phía dưới cổ của Roy, mò mạnh đập của hắn.
Binh lính vốn là cho là Roy tướng quân bị thương hôn mê, thế nhưng lúc nãy đỡ hắn, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ của Roy tướng quân có chút thấp. Trước khia Roy tướng quân vẫn luôn bị sốt, nhiệt độ đang cao tại sao bỗng nhiên lại thấp? Trong lòng hắn có một dự cảm không tốt, nhanh chóng thăm dò khí tức, sau đó dĩ nhiên không có cảm giác được một chút hô hấp và mạch đập.
Binh lính khiếp sợ nói: “Tướng quân hắn…”
Lam Hàn Phong vẫn luôn cõng Roy, đương nhiên cảm giác được nhiệt độ của người hắn chậm lại, thế nhưng sắc mặt của cậu không thay đổi gì, bây giờ không phải là thời điểm để giải thích, lập tức cõng người lên, nói: “Đi.”
Lam Hàn Phong thật ra muốn lập tức phục sinh Roy, chỉ là oanh tạc không ngừng, ngũ độc mạc dù có kỹ năng phục sinh, thế nhưng không thể phục sinh người ở trong chiến đấu.
Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là cõng lấy Roy, chờ đến chỗ an toàn, thoát khỏi oanh tạc mới có thể phục sinh Roy.
Bọn họ không dám dừng lại, một hơi xông về phía trước, rất nhanh liền chạy ra khoảng rừng cây này. Phi thuyền của cậu còn đỗ ở địa phương đó, may là chỗ đấy chưa bị công kích.
Lam Hàn Phong phất phất tay, bảo binh lính đuổi tới, sau đó mang hắn chạy lên phi thuyền.
Các binh sĩ trên phi thuyền thấy Lam Hàn Phong thượng tướng an toàn trở về, còn mang về Roy tướng quân, đều không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, sau đó mừng rỡ như điên.
Lam Hàn Phong nói: “Lập tức đi ngược lại, nhanh!”
Cậu nói xong, liền cõng lấy Roy tiến vào gian phòng của mình, sau đó khoá cửa. Bác sĩ thấy Lam Hàn Phong một thân chật vật trở về, vốn là đã chuẩn bị xong máy móc cấp cứu, chuẩn bị xem thương tổn cho bọn họ, thế nhưng lại bị nhốt ở ngoài cửa.
Lam Hàn Phong đặt Roy trên giường, sau đó lập tức lấy ra vũ khí ném kỹ năng phục sinh lên người hắn.
Sắc mặt của Roy rất trắng, không có chút hồng hào nào, thế nhưng tay của hắn yếu ớt khẽ nhúc nhích một chút.
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở bên cạnh hắn nắm chặt tay hắn. Roy rất nhanh liền có hô hấp hơi yếu, một hai phút sau, tần suất hô hấp cũng khôi phục bình thường, sắc mặt cũng hồng nhuận.
Roy cảm thấy mình giống như là ngủ một giấc, sau đó rất tự nhiên mở mắt ra, liền thấy Lam Hàn Phong.
“Lam Hàn Phong?” Roy kinh ngạc mở mắt ra, thấy là một cái gian phòng nhỏ, bên cạnh yên lặng chỉ có Lam Hàn Phong.
Hắn nhớ là mình ở trên một cái *** cầu không người người, bị trọng thương, chỉ sợ là chắc chắn phải chết. Mà hiện tại…
Roy cảm thấy, cho dù bây giờ mình đang nằm mơ, vậy cũng nhất định là một giấc mơ rất đẹp. Hắn lập tức lấy tay ôm Lam Hàn Phong, đem người đè xuống giường, sau đó hung hăng hôn lên đôi môi cậu.
Lam Hàn Phong sững sờ, vốn là chuẩn bị mắng to Roy một trận, ai ngờ trái lại trước tiên bị một cái hôn dồn dập chặn lại miệng.
Lam Hàn Phong cảm thấy tim mình còn ầm ầm đập thật nhanh, không nhịn được đáp lại ôm cổ của Roy, cùng hắn quấn quýt lấy nhau.
Roy khiếp sợ phát hiện, kỳ thực đó cũng không phải giấc mộng, bởi vì Lam Hàn Phong cho hắn xúc giác quá quen thuộc cùng chân thật. Hắn khiếp sợ, lại càng vui mừng, đem triền miên hôn sâu sắc thêm.
“A…”
Lam Hàn Phongbỗng nhiên đẩy hắn hai lần, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ đè nén, mang theo chút thống khổ.
Roy lập tức cảnh giác, nói: “Ngươi bị thương?”
Lam Hàn Phong lắc đầu, hắn đột nhiên cảm giác bụng rất đau, ra một thân mồ hôi lạnh.
Roy nhìn thấy trên trán cậu ra rất nhiều mồ hôi, nói: “Ta đi tìm thầy thuốc!” Không chờ hắn nói xong, Lam Hàn Phong liền cảm thấy lần này đau đến có chút quá mức, mắt tối sầm lại, dĩ nhiên mất đi ý thức hôn mê bất tỉnh.
Roy hoảng rồi, lập tức kéo cửa ra xông ra ngoài, nói: “Bác sĩ! Bác sĩ ở nơi nào?” Bác sĩ đang băng bó vết thương cho binh sĩ vừa mới vào sinh ra tử kia. Binh lính ngồi ở trên ghế, tuy rằng trở về từ cõi chết, thế nhưng thần sắc có chút mất mát, hắn cho là lần này còn sống chỉ có một mình hắn, đồng bạn của hắn tất cả đều chết.
Binh lính nghe thấy thanh âm của Roy tướng quân thì sững sờ, nhất thời liền từ trên ghế nhảy lên. Khi Roy tướng quân bị cõng trở về thân thể đều lạnh, mà bây giờ lại một chút việc cũng không có, ngay cả một chút thương tổn cũng không có. Binhlính trợn mắt ngoác mồm, nói: “Tướng… Tướng quân… Ngài không có chuyện gì?”
Roy không kịp nói chuyện cùng hắn, lập tức đem bác sĩ lôi đi, làm cho hắn đi xem bệnh cho Lam Hàn Phong.
Bác sĩ vốn là cùng Lam Hàn Phong lại đây, biết đến Lam Hàn Phong đang mang thai, nhanh chóng một bên lưu loát kiểm tra, vừa nói: “Tướng quân đừng hoảng hốt, Lam Hàn Phong thượng tướng lập tức sẽ sinh, không có nguy hiểm.” “Cái gì?” Roy bị hắn vừa nói như thế là thật hoảng rồi, lúc này mới mang thai bao lâu, làm sao đã sinh?
Chỉ là hiện tại cũng không kịp nói những thứ này.
…
Lam Hàn Phong hôn hôn trầm trầm, cảm thấy mình giống như bị ngâm ở trong nước, toàn thân đều mồ hôi chảy ròng ròng, hơn nữa không bao nhiêu khí lực. Cậu nỗ lực mở mắt ra, liền thấy Roy ở bên người.
Roy lập tức nắm chặt tay cậu, nói: “Ngươi đã tỉnh? Có chỗ nào không thoải mái? Bác sĩ nói ngươi cần nghỉ ngơi, hiện tại thân thể vô lực là chuyện bình thường, ngươi mới vừa sinh xong, cần khôi phục một chút.”
Lam Hàn Phong còn không có tỉnh lại, liền bị Roy bom nặng đập choáng váng đầu, nói: “Ngươi nói cái gì?”
Roy đầy mặt đều là thần sắc vui mừng, thận trọng cúi đầu hôn môi cậu một chút, nói: “Nhìn hài tử của chúng ta, ở bên cạnh ngươi.”
Lam Hàn Phong cảm thấy mình hôn mê quá lâu, đầu óc không dùng được. Lẽ nào khi mà mình ngất đi, hài tử đã sinh?
Thế nhưng nghĩ lại, sinh xong mới tốt, không phải để cho mình trừng mắt to sinh con… Ha ha, ngẫm lại không thể nhẫn.
Cậu lập tức nỗ lực quay đầu, nhìn về phía bên cạnh, thế nhưng lại không thể nhìn thấy con trai cậu đâu.
Lam Hàn Phong hỏi: “Ở nơi nào?”
Roy đưa tay ra, cho chỉ chỉ cho cậu, nói: “Không phải ở nơi đó.”
Lam Hàn Phong sững sờ, nói: “Chờ đã, đây là cái gì? Hai quả trứng chim cút sao?” (=))))))))))) cười chết tui)
Ngay bên cạnh gối đầu của cậu, đặt một cái nôi nhỏ, bên trong đặt đầy khăn lông mềm mại, đặt hai viên trắng nộn nộn… Trứng chim cút! Thật sự chỉ lớn như trứng chim cút!
Lam Hàn Phong trợn mắt hốc mồm.
Roy nói: “Bác sĩ nói, có thể là tháng không đủ, cho nên cái đầu không lớn. Thế nhưng bọn hắn rất khỏe mạnh không cần lo lắng. Quá hai tháng, sẽ ấp ra.” Lam Hàn Phong vẫn là chưa có tỉnh táo lại, lòng nói không trách mang thai cũng sẽ không bụng lớn, bởi vì chỉ lớn bằng quả trứng chim cút, căn bản không thể lớn a! Lam Hàn Phong nửa tin nửa ngờ, trở mình, nằm nghiêng theo dõi hai viên đản nhỏ của cậu, chần chờ hồi lâu, lấy ngón tay nhẹ nhàng sờ sờ, nhiệt hồ hồ, trơn tuồn tuột, giống như là đồ sứ, sợ làm vỡ mất.
Lam Hàn Phong lại bắt đầu phạm nhị, nói: “Thực sự là ta sinh sao?” Roy không còn gìđể nói, ôm lấy cậu, không ngừng hôn sau gáy cậu. Khi Lam Hàn Phong hôn mê, binh lính nói cho hắn rất nhiều chuyện. Lam Hàn Phong chịu đựng nguy hiểm lớn như vậy, một người tới cứu hắn, cõng lấy hắn chạy từ trong biển lửa. Dĩ nhiên, nhóm gấu mèo đối với lời giải thích “Một người” này tiến hành một hồi kháng nghị quyết liệt, thế nhưng Roy cùng binh lính không nghe hiểu lời nói của bọn chúng, cho nên kháng nghị không có hiệu lực.
Cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang, sau đó Rex cùng Fred liền đi vào. Lam Hàn Phong ngốc ngơ ngác nhìn bọn họ, nói: “Các ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Rex bị cậu chọc phát cười, nói: “Không phải ngươi vẫn còn nghĩ rằng mình đang ở trên phi thuyền đấy chứ?”
Lam Hàn Phong sững sờ, nhìn chung quanh, thật giống trên phi thuyền không có gian phòng lớn như vậy, lẽ nào bọn họ đã trở lại pháo đài?
“Sau khi ngươi sinh đã ngủ ba ngày.” Fred hảo tâm giải thích cho cậu, nói: “Bị đuổi về pháo đài.”
“Chiến dịch kia?” Lam Hàn Phong nói.
Rex nói: “Yên tâm, chúng ta thắng.”
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm.
Ba ngày liền thắng một trận chiến dịch, Lam Hàn Phong nhẫn nhịn không được cảm thán, quả nhiên là thế giới cơ giáp công nghệ cao.
Fred cùng Rex là tới xem Lam Hàn Phong, trong lúc Lam Hàn Phong hôn mê, bọn họ mỗi ngày đều tới thăm. Fred tựa hồ vô cùng yêu thích hai viên đản của Lam Hàn Phong, luôn nhìn bằng ánh mắt hâm mộ.
Rex nhỏ giọng nói: “Nếu ngươi yêu thích như thế, không bằng chúng ta lập tức kết hôn, sau đó ngươi cũng cho ta sinh hai cái đi?”
Fred liếc hắn liếc mắt một cái, nói: “Muốn hai cái đản? Vậy ngươi phải tìm thê tử là nhân ngư.”
Rex lập tức ôm eo hắn, nói: “Trừ ngươi ra ta ai cũng không cần.”
Rex lại bắt đầu không cần mặt mũi, Fred không chịu được hắn, đem người đẩy ra, nhanh chóng tìm đề tài khác, nói: “Hai viên đản này, phải ấp bao ngày đâu?” Lam Hàn Phong nói: “Roy nói muốn hai tháng.”
Cậu vừa dứt lời, bỗng nhiên “Răng rắc” một tiếng.
Nhất thời tất cả mọi người trong phòng đều ngậm miệng, sau đó trợn mắt lên, hô hấp cũng không dám thở.
Trong cái nôi cạnh gối của Lam Hàn Phong, viên đản bên trái kia tựa hồ nhúc nhích một chút, phát ra “Răng rắc” một tiếng, tét một cái lỗ hổng.
Lam Hàn Phong trợn mắt lên, lòng nói tại sao nứt, chẳng lẽ lúc nãy mình đâm mạnh quá? Không thể a!
Liền là “Xoạt xoạt” một tiếng.
Vết nứt trở nên lớn, một phần ba vỏ trứng trên mặt rơi xuống.
Lam Hàn Phong cách gần nhất, đương nhiên nhìn thấy rõ nhất, bên trong vỏ trứng lộ ra một cái đầu nhỏ, bên trong ngồi một tiểu bảo bảo đặc biệt đặc biệt mê người.(oaaaaaa!!!!!)
Vô cùng mê người, vô cùng xinh đẹp, da dẻ trắng bóng loáng, toàn thân đều trắng trẻo mũm mĩm, còn có một đầu màu tím đen tóc dài, đôi mắt sáng lấp lánh. Lam Hàn Phong quan sát tiểu bảo bảo ngồi trong vỏ trứng từ trên xuống dưới một lần, chỉ tháy bỗng nhiên vỏ trứng lệch đi, tiểu bảo bảo từ bên trong bò đi ra. Sau đó Lam Hàn Phong liền khiếp sợ kêu: “Hắn làm sao có đuôi!”
Tiểu bảo bảo từ bên trong vỏ trứng bò ra, kéo một cái đuôi cá màu tím mang theo ánh kim. Tiểu đuôi cá còn không lớn, thoạt nhìn có chút mập, khả ái vô cùng. Cậu vừa nói xong lời này, tất cả mọi người trong phòng đều dùng ánh mắt ngớ ngẩn nhìn cậu.
Lam Hàn Phong đột nhiên nhớ tới, mình chính là Theo nhân ngư trong truyền thuyết, nhân ngư giống như nên có đuôi cá? Vậy thì không bình thường chẳng phải là mình?
Hết chap 39.
Thiết bị cần dấu vân tay để mở, cậu không thể thao tác mở ra. Lam Hàn Phong ngay lập tức chạy ra ngoài, chạy về phía phòng chỉ huy của Rex.
Bác sĩ vốn là đi lấy một ít thiết bị đến, chuẩn bị trở về lại kiểm tra cho Lam Hàn Phong, dù sao cũng là thê tử của Roy tướng quân, hơn nữa Rex lãnh chúa cũng rất coi trọng, hoàn toàn không thể thất lễ. Chỉ là bác sĩ vừa mới đi được nửa đường, còn chưa có trở về trong phòng, liền thấy Lam Hàn Phong thượng tướng chạy tới như một cơn gió. Tốc độ kia phải gọi là rất nhanh, hắn lo lắng cũng không kịp mở miệng gọi lại người.
Không thấy người đâu, bác sĩ mới ở phía sau đuổi theo gọi: “Lam Hàn Phong thượng tướng, xin đừng chạy, xin cẩn thận một chút.”
Lam Hàn Phong không nghe thấy bác sĩ gọi mình, đã như lửa cháy đằng sau đẩy cửa chạy vào trong phòng chỉ huy.
Rex đang cùng một vị quan chỉ huy nói chuyện, nhìn thấy Lam Hàn Phong một mặt nghiêm túc đi tới, trong lòng hồi hộp một chút, chỉ sợ cậu tới khởi binh vấn tội. Rex nói với quan chỉ huy kia: “Tình huống khẩn cấp, ngươi bây giờ lên đường đi.” Sĩ quan chỉ huy gật đầu, lập tức ly khai phòng chỉ huy.
Lam Hàn Phong đi tới, đem y phục của hắn cùng thông tin khí cụ vỗ vào trên bàn, nói: “Roy đây là ý gì?”
Rex cúi đầu nhìn xem, nhất thời đầu đau gần chết, nói: “Vốn là ta là muốn nói cho ngươi biết, thế nhưng vừa nãy thân thể ngươi không thoải mái.”
Lam Hàn Phong nhìn hắn ấp a ấp úng, nói: “Vậy ngươi bây giờ nói mau.” Rex biết đến không che giấu nổi cậu, hơn nữa che giấu nhất thời, các binh sĩ thật sự mang về thi thể của Roy chẳng phải càng bết bát hơn sao. Rex đem sự tình nói lại một lần cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong một mặt không thể tin tưởng, nắm đấm nắm chặt chẽ, nếu như Roy ở trước mặt, phỏng chừng đã một quyền đánh vào khuôn mặt than kia của hắn.
Lam Hàn Phong lập tức nói: “Sĩ quan chỉ huy vừa đi ra, có phải là đi trợ giúp Roy?” Rex gật đầu, nói: “Đúng.”
Lam Hàn Phong nói: “Bảo hắn thuận tiện mang ta đi.”
Rex nói: “Ngươi không nên vọng động.”
Lam Hàn Phong nói: “Ta nếu là kích động, hiện tại đã phá tan nóc phòng chỉ huy của ngươi.”
Rex: “…” Hắn cảm thấy được Lam Hàn Phong thật sự có bản lĩnh như thế này. Rex nói: “Khoảng cách Roy mở ra kế hoạch đã hơn một canh giờ. Coi như ngươi lập tức chạy tới, cũng không kịp làm gì cả. Lại nói, thân thể của ngươi không tiện, bác sĩ nói khả năng…”
Lam Hàn Phong nói: “Đừng nói nhảm, bảo chiến hạm thuận tiện mang ta đi với. Coi như không kịp, ta cũng muốn đi.”
Rex yên lặng một hồi, cuối cùng gật gật đầu, nói: “Ta tôn trọng ý nghĩ của ngươi, để bác sĩ đi cùng ngươi. Không nên vọng động, bằng không Roy biết đến sẽ lo lắng.” Lam Hàn Phong nghe thấy hắn nói đến Roy, cười lạnh một tiếng, nắm tay nắm thành quả đấm vang lên tiếng xương canh cách.
Sĩ quan chỉ huy nhận được mệnh lệnh, mang Lam Hàn Phong thượng tướng cùng đi, bên người Lam Hàn Phong còn có một vị bác sĩ. Bác sĩ thật sự là không đồng ý cậu đi, dù sao tình huống thân thể của Lam Hàn Phong quái dị, bọn họ đều chưa từng thấy nhân ngư mang thai trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã muốn sinh.
Lam Hàn Phong vừa mới lên phi thuyền, bỗng nhiên liền cảm thấy bụng một trận quặn đau, bất quá nín khẩu khí, nhịn mấy giây là tốt rồi. Cậu hiện tại cũng bất chấp, kiên trì ngồi xuống nghỉ ngơi ở trong phòng đã được an bài sẵn.
Quân hàm của Lam Hàn Phong không thấp, sĩ quan chỉ huy là bị phái đi tiếp viện, cho nên đối với tình báo trực tiếp, hắn cũng sẽ không giấu diếm Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong nghỉ ngơi một hồi, bác sĩ kiến nghị cậu ngủ tu dưỡng, trong lòng cậu chứa sự tình, không thể ngủ, liền rời khỏi phòng đến phòng chỉ huy của phi thuyền.
Lam Hàn Phong hỏi: “Tình huống làm sao?”
Sĩ quan chỉ huy nói: “Tình huống…”
Hắn không biết nói thế nào, nếu như là hỏi tình huống toàn thể, như vậy đích xác rất lạc quan. Bởi vì kế sách của Roy, Fanny quả nhiên mắc câu, thật sự phái nhóm lớn quân đội đi tiêu diệt Roy, còn tưởng rằng bộ phận mà Roy lãnh đạo kia là bộ phận chủ lực. Mà chủ lực chân chính của bọn họ, đã lặng lẽ xuất phát, đi công kích chủ doanh của Brian.
Chỉ là tình huống bên Roy tướng quân kia liền không quá lạc quan. Roy mang rất ít người, trước mắt không có chính diện ứng chiến, sợ rằng một khi giao phong, Fannysẽ rất nhanh phát hiện đây là một cái bẫy. Chỉ là kéo dài như thế, cũng căn bản không được thời gian bao lâu.
Lam Hàn Phong nghe phân tích, trầm ngâm không lên tiếng. Cậu nhất định phải mau chóng tìm được Roy, coi như là tìm tới thi thể cũng không sao, bổ thiên tâm pháp của ngũ độc là có thể phục sinh. Nhưng mà chỉ sợ đến lúc đó, căn bản ngay cả thi thể cũng không tìm tới.
Người máy hạng nặng lực phá hoại đều rất lớn, rất có thể bị nổ thành pháo hôi, hoặc là thiêu thành bụi phấn. Này đó tạm lại không nói, chỉ cần là phi thuyền bị hư hao, bay tới trong vũ trụ, cũng là mò kim đáy biển, xác suất của việc tìm trở về nhỏ bé không đáng kể.
Lam Hàn Phong một trận xoắn xuýt, cảm thấy có chút ra đổ mồ hôi. Sĩ quan chỉ huy nhìn sắc mặt cậu không quá tốt, nói: “Lam Hàn Phong thượng tướng xin yên tâm, Roy tướng quân nhất định sẽ không có chuyện gì. Thượng tướng trong người không khỏe, xin mời nghỉ trước đi, chúng ta còn cần một ít thời gian mới có thể đến.”
Lam Hàn Phong gật gật đầu, chỉ là cậu trở về phòng nghỉ ngơi chưa đến hai mươi phút, rất nhanh liền nghe đến tiếng gõ cửa dồn dập, lại có tình báo mới truyền tới, tình huống bên Roy phi thường không lạc quan.
Sĩ quan chỉ huy nghiêm túc nói: “Roy tướng quân cùng quân địch giao phong, thế nhưng… sau khi giao chiến mười phút, thông tin liền triệt để đứt đoạn.” Lam Hàn Phong sững sờ, hô hấp dồn dập một ít, nói: “Xem có thể liên lạc lại hay không.”
“Đã phái người đi.” Sĩ quan chỉ huy nói.
Nhanh như vậy liền mất đi liên hệ, sợ rằng Fanny điều động bộ đội rất nhiều. Lam Hàn Phong biết bây giờ gấp gáp vội vàng cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể hi vọng bọn họ có thể mau chóng chạy tới.
Khi viện quân đến trại, bộ đội chủ lực của Roy đã thành công đánh vào trụ sở của Fanny, bên Fannycũng nhận được tin tức, biết mình trúng kế, lập tức rút hết một phần quân đội trở lại trợ giúp. Thế nhưng hai địa phương cách nhau thực sự rất xa, căn bản không có cách nào lập tức chạy tới, tình huống tựa hồ đã thành chắc chắn. Fannynghe thuộc hạ báo cáo, tức giận đến vỗ bàn một cái, nói: “Được a, học sinh tốt của ta, quả nhiên cho ta một kinh hỉ không nhỏ.”
Phó tướng hỏi: “Tướng quân, sợ rằng trụ sở đã thất thủ, vậy phải làm sao bây giờ?” Fannycười lạnh một tiếng, nói: “Trụ sở thất thủ, cũng không có nghĩa là chúng ta sẽ thua.”
Nàng lập tức ra lệnh, nói: “Bảo chủ lực tiếp tục công kích chiến hạm của Roy, chúng ta muốn bắt sống. Nếu như bắt được Roy, như vậy chúng ta liền có lợi thế thắng lợi.”
Phó tướng lập tức đáp ứng.
Lam Hàn Phong bên này rất nhanh liền nghe được tin tức, Fanny hạ lệnh tiếp tục công kích quân đội Roy.
Sĩ quan chỉ huy vội vàng nói: “Lẽ nào phe địch phải dồn Roy tướng quân vào tử địa sao?”
Lam Hàn Phong nói: “Chỉ sợ là muốn bắt Roy, sau đó hòa nhau một trận.” “Chuyện này…” Sĩ quan chỉ huy sững sờ, đúng là như thế, quan hệ của Rex lãnh chúa cùng Roy tướng quân rất tốt, nếu như phe địch bắt Roy tướng quân làm tù binh, bàn điều kiện với Rex lãnh chúa, chuyện này liền không dễ xử lí. Mà Lam Hàn Phong cảm thấy được, theo tính cách của Roy, cho dù như thế nào cũng sẽ không làm tù binh.
Lam Hàn Phong nói: “Ta muốn dẫn người đi trợ giúp Roy.”
Sĩ quan chỉ huy có chút khó khăn, số lượng quân đội bọn họ phái lại đây trợ giúp rất ít, so sánh với bên Fanny kia, tuyệt đối không có phần thắng. Hơn nữa đều điều đi, trụ sở sợ rằng sẽ bị đánh lén mà thất thủ.
Lam Hàn Phong lúcnày lại nói: “Cho ta một chiếc nhỏ phi thuyền, phải nhẹ nhàng có thể ẩn nấp hành tung.”
Sĩ quan chỉ huy sững sờ, phi thuyền loại nhỏ xác thực phi thường dễ dàng ẩn nấp hành tung, thế nhưng lại không thể mang theo người máy hạng nặng, lực chịu đựng rất kém. Nếu qua như vậy không phải là dễ vào miệng cọp sao?
Sĩ quan chỉ huy nói: “Lam Hàn Phong tướng quân, xin nghĩ lại! Chuyện này…” Lam Hàn Phong nói: “Ta có biện pháp của ta. Đi nhiều người không có tác dụng, chúng ta không thể dây dưa cùng quân địch, chỉ cần cứu được quân đội của Roy tướng quân liền trở lại.”
Lam Hàn Phong kiên trì ý kiến của mình, quân hàm của cậu cao nhất, chỉ có thể dựa theo lối nói của cậu đi làm.
Phi thuyền ngay lập tức liền chuẩn bị xong, Lam Hàn Phong kiểm tra lại sủng vật của mình, mang theo tất cả nhóm giảo cơ xà cùng gấu mèo, sau đó liền lên phi thuyền.
Phi thuyền căn bản không mang cơ giáp, chỉ có số ít binh lính, chủ yếu phụ trách điều khiển cùng kỹ thuật tương quan.
Rex ở pháo đài nhận được thông báo về hành động của Lam Hàn Phong, hắn hiện tại nhức đầu vô cùng, Roy mới vừa đem quân vào nơi nguy hiểm, hiện tại Lam Hàn Phong lại bắt đầu đùa với lửa. Nhưng mà hai người kia đều bướng bỉnh muốn chết, căn bản không có biện pháp.
Hiệu quả ẩn nấp của phi thuyền Lam Hàn Phong rất tốt, cho dù tiếp cận phi thuyền của cậu, chỉ cần không tiến hành thao tác công kích, không mở ra bình phong ẩn nấp, thì sẽ không bị phát hiện.
Bọn họ thuận lợi đi về phía giao chiến, vẫn không có tiếp cận, liền nghe đến thanh âm ùng ùng, là âm thanh nổ cơ giáp.
Âm thanh rất lớn, rồi lại rất xa, phi thuyền phải đi về phía trước tận mười phút mới có thể nhìn đến mơ hồ có một hạm đội đứng ở chỗ *** cầu không người. Binh lính báo lại nói: “Tinh cầu phía trước không người, quét hình đến là hài cốt hạm đội của Roy tướng quân, thế nhưng cũng không quét hình đến thông tin tử vong, hẳn là từ bỏ chiến hạm, đổ bộ *** cầu không người.
Quân đội Fanny bao vây lại *** cầu không người, tiến hành một lần oanh tạc trên toàn phương diện, sau đó phái đại bộ đội binh lính đổ bộ xuống *** cầu, tìm tòi. Lam Hàn Phong nói: “Chúng ta cũng xuống.”
“Dạ!” Binh lính nói.
Phi thuyền an toàn hạ xuống, thế nhưng cũng không rút đi hệ thống ẩn nấp. Nham thạch trên *** cầu rất nhiều, phi thuyền không có cách nào tìm tòi ở phía trên, chỉ có thể xuống tự mình tìm người.
Lam Hàn Phong nói: “Ta xuống tìm người, các ngươi tất cả đều lưu lại ở trên phi thuyền, không nên tắt hệ thống ẩn nấp, chờ ta tìm tới Roy tướng quân, sẽ đem hắn mang về.”
Binh lính sững sờ, bọn họ đều không đi xuống, chỉ có Lam Hàn Phong tướng quân một người đi ra ngoài tìm, như vậy thật sự được không?
Lam Hàn Phong khẽ mỉm cười, nói: “Ta cũng không đi một mình.” Cậu đương nhiên muốn mang sủng vật của cậu, có bọn họ hỗ trợ, so với bất kỳ binh lính nào đều hữu hiệu.
Binh lính nói:”Thượng tướng, sau khi ngài rời đi phạm vi ẩn nấp của phi thuyền, chỉ có năm giây, sau đó sẽ bại lộ hành tung.”
Lam Hàn Phong gật đầu, nói: “Ta biết rồi.”
Lam Hàn Phong sờ sờ vòng tai của mình, mở ra bảng khống chế trò chơi, tự cho mình một cái Phượng Hoàng sâu độc, ở trong một thời gian nhất định, nếu mình trọng thương tử vong có thể lập tức sống lại.
Cậu là tới cứu Roy, chỉ cần tìm được Roy, vậy thì cái gì đều dễ làm, coi như Roy chết rồi, cậu cũng có thể dễ như ăn cháo phục sinh người.
Lam Hàn Phong triệu hồi Cầu Đản ra, nói: “Cẩu Đản, lập tức chạy vào rừng cây thật nhanh, biết không?”
Cẩu Đản lập tức gật đầu, dáng dấp hung hăng khí phách hiên ngang, nói: “Yên tâm đi chủ nhân.”
Lam Hàn Phong cưỡi ở trên lưng của nó, nhìn quân địch tìm tòi lít nha lít nhít bên ngoài, nói: “Nếu như chịu đến công kích, nhớ né tránh.”
Cẩu Đản liền nghiêm túc gật đầu.
Lam Hàn Phong hít sâu một hơi, sau đó ở trong lòng yên lặng đếm 3 giây, giơ tay ấn vào nút mở cửa. Trong nháy mắt cửa mở ra, Cầu Đản liền lập tức xông ra ngoài.
Trong vòng năm giây rời đi phi thuyền sẽ có ẩn nấp bảo vệ, nhưng sau năm giây sẽ bại lộ hành tung.
Lam Hàn Phong nhất định phải dùng hết sức chạy mau, rời xa phi thuyền, nếu không không phải chỉ hành tung của mình bị lộ, ngay cả hành tung của phi thuyền cũng sẽ bị bại lộ. Cậu còn phải dựa vào chiếc phi thuyền này mang Roy trở lại. Năm giây rất nhanh liền qua, quân địch lập tức phát hiện dị thú cùng người không rõ ràng xuất hiện. Có hơn mười kẻ địch, ngay lập tức liền đuổi theo Lam Hàn Phong.
Fannytướng quân tiếp được báo cáo, nói: “Đây là *** cầu không người, không thể có những người khác, nhất định là người của Roy, đuổi theo cho ta, mang hắn tới, ta muốn thẩm vấn hắn, nói không chắc có thể tìm được Roy ở nơi nào.” Cẩu Đản chạy nhanh chóng, không bao lâu liền đâm vào trong rừng rậm. Cẩu Đản vốn là sinh sống ở trong rừng cây, cho nên tiến vào rừng cây liền vô cùng thành thạo điêu luyện, chỉ dùng năm phút đồng hồ, liền đem kẻ địch tất cả đều bỏ rơi.
Những người kia chưa từng thấy dị thú như vậy, theo sát không nghỉ, thế nhưng lực bất tòng tâm, cuối cùng mất dấu.
Fannytướng quân nghe nói, nhất thời giận tím mặt, hạ lệnh tăng cường binh lính tìm tòi.
Lam Hàn Phong nhìn thấy an toàn, liền ngừng lại, sau đó lấy ra không gian chứa đồ, phóng tất cả nhóm gấu mèo ra, nói: “Đi giúp ta tìm Roy, đều cẩn trọng một chút, sau khi tìm được lập tức liên hệ ta, biết không?”
Trên người nhóm gấu mèo tất cả đều mang khí cụ thông tin loại nhỏ, bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với Lam Hàn Phong.
Nhóm gấu mèo rất linh mẫn, bọn họ quen thuộc với địa hình rừng rậm, dễ dàng tìm tòi ở bên trong hơn. Hơn nữa coi như những binh sĩ kia nhìn thấy bọn họ, cũng sẽ tưởng là bầy dị thú vốn có của nơi này, không dám tùy tiện phát động tấn công, càng có thể che dấu tai mắt người.
Nhóm gấu mèo biết tình huống khẩn cấp, đều lập tức nghiêm túc quay đầu, sau đó phân phối đi tìm Roy cùng binh lính của hắn.
Lam Hàn Phong đương nhiên cũng không nhàn rỗi, cũng đi tìm người,,thế nhưng cậu phải chú ý, không thể bị kẻ địch phát hiện hành tung.
Tinh cầu không người kỳ thực cũng không phải rất lớn, thế nhưng tốt xấu gì cũng là cái *** cầu. Lam Hàn Phong cảm giác mình ra không ít mồ hôi, hai chân có chút vô lực, cậu đã tìm mấy tiếng, không có phát hiện Roy cùng thuộc hạ của hắn, ngược lại là tránh né nhiều lần quân địch, mà bên nhóm gấu mèo kia cũng không có tiến triển.
Duy nhất chỉ cao hứng là, bên Cody cùng Sean còn có một vị tướng quân khác đều truyền đến tin chiến thắng. Bởi Lam Hàn Phong cấp tốc đánh bại Langdon *** cầu, khí thế của bọn họ được nâng cao, những tướng quân khác cũng tấn công thắng lợi, bọn họ đã không sai biệt lắm thắng một nửa.
Cody cùng Seanđể lại binh lực đóng giữ, sau đó liền tự mình mang theo một phần quân đội tới trợ giúp, tình huống bên này của bọn họ có dấu hiệu dịu xuống. Cứ như vậy, Fanny tướng quân liền giận, Roy hiển nhiên cũng biết nàng nghĩ như thế nào, cho nên trốn tại một cái *** cầu không người, dùng cây cối cùng nham thạch làm yểm trợ, trốn không gặp người, nhưng thật ra là đang trì hoãn thời gian. Roy biết, Fannymuốn bắt hắn làm con tin, mà hắn trốn đi, mới có thể tranh thủ nhiều thời gian nhất, để cho viện quân ngày càng lớn mạnh, cuối cùng thay đổi kết cục.
Fannytức giận đến mức đập mạnh bảng khống chế.
Phó tướng lo lắng nói: “Tướng quân, chúng ta không thể kéo dài nữa, sợ rằng nửa ngày nữa, quân đội đến trợ giúp sẽ càng nhiều, đến lúc đó chúng ta sẽ bị bọn họ vây lại….”
Fannycũng biết, đến lúc đó, một chút cơ hội trở mình cũng mất. Thế nhưng nàng không thể tin tưởng, mình lại bại bởi chính học sinh của mình.
Fannytrầm mặc hồi lâu, nói: “Điều người máy hạng nặng lại đây, oanh tạc lần thứ hai đối với *** cầu này. Chúng ta không thể tay trắng trở về, nếu không thể mang theo Roy tướng quân còn sống trở lại, vậy thì đem thi thể của hắn mang về đi.” Phó tướng lập tức đáp ứng.
Vòng thứ hai oanh tạc, hoàn toàn khác với lần thứ nhất. Vòng thứ nhất oanh tạc, chỉ là để Roy loạn trận tuyến mà thôi. Mà vòng thứ hai này, chính là chân chính hủy diệt.
Fannymang tới cơ giáp, còn chưa đủ dùng phá hủy cái *** cầu không người này, mà lửa đạn của nàng sung túc, hoàn toàn có thể phá hủy tất cả đồ vật có sinh khí trên mặt đất.
“Oanh” một tiếng, Lam Hàn Phong nhất thời cảm thấy được đất trời rung chuyển, xa xa một cái hỏa cầu lớn nện xuống, mắt thấy một cái đỉnh núi liền bị nổ không còn. Sau đó một mảnh đá vụn như là trời mưa từ trên trời dồn dập hạ xuống, mang thanh âm ùng ùng. Lam Hàn Phong cách rất xa, thế nhưng lỗ tai đều suýt chút nữa bị nổ điếc.
Lam Hàn Phong tâm lý rùng mình, kẻ địch xem ra là hạ xuống sát tâm. Cứ như vậy khẳng định là không được, nhóm gấu mèo của cậu còn ở bên ngoài, hỏa lực lớn như vậy, sợ rằng đều sẽ bị thương.
Lam Hàn Phong lập tức nói với thiết bị liên lạc: “Tình huống có biến, lập tức trở về địa điểm lên đường lúc trước.”
Cậu nhất định phải thu hồi lại nhóm sủng vật của mình.
“Chủ nhân!” Một con gấu mèo kêu: “Ta phát hiện pháo ca!”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong cả kinh, lập tức nói: “Ở nơi nào?”
Cuồn cuộn lập tức nói vị trí chính xác của mình cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong nhận được thông tin, nhanh chóng tìm tòi.
46,24,09…
Lam Hàn Phong nhập tọa độ trên địa đồ, tâm lý chính hồi hộp, chính là địa phương lúc này bị nổ…
Lam Hàn Phong nhanh chóng đi về phía tọa độ, hỏa lực lớn như vậy, không biết tình huống thế nào.
Cậu vừa chạy về hướng kia, vừa hỏi con gấu mèo đó: “Tình huống chỗ ngươi như thế nào?”
Gấu mèo nói: “Vừa nãy có nổ tung, ta từ trên sườn núi lăn xuống, liền phát hiện pháo ca. Bất quá pháo ca bị thương, bây giờ còn đang hôn mê, tạm thời còn không có nguy hiểm tính mạng.”
Lam Hàn Phong vừa nghe, càng căng thẳng hơn, nói: “Còn có bao nhiêu người?” Cuồn cuộn nói: “Còn có năm người, đều là vết thương nhẹ, không nghiêm trọng bằng pháo ca, thế nhưng…”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong rất gấp gáp hỏi, chỉ lo liền có cái gì bất ngờ. Cuồn cuộn nói: “Bọn họ thật giống đều rất sợ ta nha!”
Lam Hàn Phong: “…”
Roy tướng quân bị trọng thương, còn dư lại thuộc hạ cũng không nhiều, bọn họ né mấy lần, dựa theo chỉ thị của Roy tướng quân, tận lực kéo dài thời gian. Thế nhưng thương thế của Roy tướng quân quá nặng, lại không thể trị liệu, cho nên thương thế chuyển biến xấu, vốn là còn ý thức, thế nhưng hiện tại đã đã hôn mê. Còn dư lại năm tên lính đều rất gấp, thế nhưng không làm nên chuyện gì. Bọn họ thử nghiệm thỉnh cầu trợ giúp, thế nhưng thông tin khí cụ đều hỏng.
Ngay tại lúc mọi người đang gấp gáp, bỗng nhiên liền thấy trong rừng nhảy ra một con dị thú.
Bọn họ nhất thời đều bắt đầu đề phòng, tưởng dị thú của *** cầu này, vậy khẳng định tính công kích không thấp.
Thế nhưng rất nhanh, mọi người đều phát hiện có vẻ dị thú này không có ác ý. Hô hấp của Roy rất yếu ớt, vết thương trên người hắn rất nhiều, quan trọng nhất chính là đang phát sốt, hôn mê một trận chậm rãi tỉnh lại, cảm giác có đồ vật mao nhung nhung đang cọ tay của chính mình.
Roy vô lực mở mắt ra, liền thấy gấu mèo mềm mại. Hắn còn tưởng rằng mình nằm mơ, thế nhưng nhắm mắt rồi lại mở, gấu mèo còn ở bên cạnh mình. Gấu mèo nhìn hắn tỉnh rồi, lập tức thông qua thiết bị nói cho Lam Hàn Phong. Sau đó gấu mèo liền dùng lỗ tai cà cà tay của Roy.
Roy cảm giác trên tay có cái gì đó lành lạnh, dĩ nhiên là thiết bị loại nhỏ. Binh lính ở bên cạnh lúc này mới nhìn đến, nói: “Tướng quân, trên người con dị thú này có tthiết bị liên lạc, chẳng lẽ là linh thú do người nuôi?”
Roy hé miệng, thở mấy hơi, hơi yếu nói: “Đem nó đưa cho ta.”
Binh lính lập tức đem thiết bị cho Roy.
Lam Hàn Phong nghe đến hô hấp như có như không bên kia, chính mình cũng không nhịn được ngừng thở, cẩn thận hỏi: “Roy? Là ngươi sao?”
Roy được nghe được âm thanh của Lam Hàn Phong, không nhịn được mỉm cười, chỉ là Lam Hàn Phong bây giờ nhìn không thấy.
Roy cật lực nói: “Là ta.”
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, nói: “Ta lập tức liền chạy tới, nhóm gấu mèo nói cho ta biết vị trí, ta lập tức tới ngay.”
Roy lấy làm kinh hãi, hắn biết con linh thú này là của Lam Hàn Phong, thế nhưng hắn cũng không nghĩ tới Lam Hàn Phong cũng ở cái *** cầu không người này. Nơi này khắp nơi đều rất nguy hiểm, bên tai thỉnh thoảng còn có âm thanh nổ tung, Fannyhiển nhiên phát hỏa, muốn hủy diệt nơi này.
Roylập tức giãy dụa muốn ngồi xuống, nói: “Đừng tới đây, ngươi đi mau, nơi này quá nguy hiểm!”
Hắn nói xong liền ho kịch liệt lên.
Lam Hàn Phong nghe hắn nói như vậy, liền cảm thấy đặc biệt nổi nóng, nói: “Ngươi muốn đi chịu chết, cũng không nói với ta một tiếng, ta muốn làm gì ngươi dựa vào cái gì quản.”
Hỏa khí của Lam Hàn Phong bây giờ rất lớn, khẩu khí cũng cùng không không chế nổi.
Không chờ Roy lại mở miệng, đột nhiên “Ầm ầm” một tiếng, đất trời rung chuyển. Lam Hàn Phong nhìn thấy phía trước lại bị oanh tạc một lần, trời đen kịt bị nổ giống như ban ngày. Ngay sau đó, chỗ bị oanh tạc qua có ánh lửa, chỉ sợ là rừng cây bị đốt, rất nhanh ánh lửa liền lan thành một vùng.
Lam Hàn Phong ngẩn ra, bên trong thiết bị đã không có thanh âm của Roy,thiết bị của đối phương giống như bị hỏng, yên lặng.
Lam Hàn Phong nhìn đại hỏa cả một vùng, cắn răng vọt tới, chạy về phía rừng cây. Vị trí của Roy vừa lúc bị oanh tạc tới, nhất thời đất trời rung chuyển. Gấu mèo lắc lắc đầu, từ bên trong hố đất bò ra ngoài, nhất thời có chút sốt sắng, hắn làm mất pháo ca rồi,ngay cả những binh sĩ kia của pháo ca cũng không thấy. Gấu mèo nhanh chóng chạy đi tìm, cũng may chỉ vài bước đã thấy pháo ca đang hôn mê, nhưng mà những người khác lại không biết đi nơi nào.
Bết bát nhất chính là lửa lớn ở trong rừng cây, hơi thở của pháo ca còn chưa đoạn đã bị lửa lớn thiêu chết.
Lam Hàn Phong vọt vào rừng cây, chạy đến tọa độ gấu mèo báo. Thế nhưng hiển nhiên nơi này đã không còn ai, bị nổ trụi lủi.
Lam Hàn Phong tâm lý một trận lạnh lẽo, nhanh chóng tìm kiếm khắp nơi. “Lam Hàn Phong tiên sinh?”
Một người lính kinh ngạc nhìn Lam Hàn Phong, hắn là thủ hạ của Roy, gặp qua Lam Hàn Phong, biết Lam Hàn Phong là thê tử của Roy, chỉ là không nghĩ tới hắn dĩ nhiên thật sự chạy đến nơi đây.
“Roy đâu?” Lam Hàn Phong lập tức chạy tới hỏi.
Người binh sĩ kia trên đùi bị thương, còn lại hoàn hảo, nói: “Vừa nãy nơi này bị oanh tạc, ta bị hôn mê, lúc tỉnh lại mọi người đều không thấy.”
Lam Hàn Phong nhìn chân của hắn một cái, lập tức lấy ra vũ khí, ném một cái kỹ năng bổ huyết vào trên người hắn.
Binh lính sửng sốt một chút, hắn thấy chính mình gẫy chân, đau đến hắn mồ hôi lạnh chảy ròng căn bản không đứng lên nổi, thế nhưng chợt bỗng nhiên chân của hắn tốt rồi, thật giống như vết thương chưa từng tồn tại vậy.
Binh lính nhanh chóng đứng lên, bây giờ không phải là lúc làm phiền, nói: “Lam Hàn Phong tiên sinh, nơi này bén lửa, thỉnh đi ra ngoài trước đi!”
“Không, ta muốn tìm Roy.” Lam Hàn Phong nói.
Người binh sĩ kia thấy cậu không chịu đi ra ngoài, cũng ở xung quanh đồng thời đi tìm.
Gấu mèo rất nhanh liền nghe thấy âm thanh của Lam Hàn Phong, lập tức kêu to để cậu tới.
Lam Hàn Phong vừa mừng vừa sợ, nhanh chóng chạy về phía âm thanh, binh lính cũng đuổi sát theo, hỏa thế bên kia thực sự rất lớn, quá nguy hiểm.
Lam Hàn Phong liếc mắt liền thấy được gấu mèo cùng Roy trong đám lửa. Roy không nhúc nhích nằm, gấu mèo liền ở bên cạnh hắn.
Binh lính vốn là muốn kéo Lam Hàn Phong, chính mình vọt vào cõng Roy tướng quân đi ra. Chỉ là động tác của Lam Hàn Phong rất nhanh, không để cho hắn nói, đã vọt vào đám lửa, sau đó khiêng Roy tướng quân lên vai, một phát bắt được gấu mèo, nhanh chóng chạy ra.
Binh lính lập tức đều xem trợn tròn mắt.
Bọn họ không dám dừng lại, lập tức chạy ra bên ngoài. Tốc độ lan tràn của đám lửa thực sự rất nhanh, dừng lại rất có thể bị đại hỏa thiêu chết.
“Cẩn thận!”
Lam Hàn Phong đột nhiên hô một tiếng, ngay sau đó liền nghe đến phía sau một tiếng vang ầm ầm, giống như bị nổ. Nhất thời có cây cối bị nổ bay ra ngoài, đá vụn cùng đại thụ bay về phía bọn họ.
Lam Hàn Phong mang theo Roy tướng quân lăn sang bên cạnh, binh lính cũng nhanh chóng né tránh, cũng may trước đó có chuẩn bị, đều không có bị thương. Lam Hàn Phong nhào quá mạnh, Roy từ trên người cậu tuột xuống. Chỉ là như vậy, Roy cũng không tỉnh lại, vẫn cứ nhắm mắt lại.
Binh lính nhanh chóng chạy tới, nói: “Lam Hàn Phong tiên sinh, ngài không có sao chứ?”
May là bọn họ chạy nhanh, đã tạm thời thoát khỏi đại hỏa. Thế nhưng âm thanh oanh tạc liên tiếp, thật sự khiến người kinh tâm động phách, không biết đến khi nào, sẽ vừa vặn đem bọn họ nổ thành tro tàn.
Binh lính vội vàng đỡ Roy tướng quân ở một bên dậy, nói: “Chúng ta đi mau…” Hắn mới nói phân nửa, bỗng nhiên liền ngây ngẩn cả người, sau đó thăm dò phía dưới cổ của Roy, mò mạnh đập của hắn.
Binh lính vốn là cho là Roy tướng quân bị thương hôn mê, thế nhưng lúc nãy đỡ hắn, đột nhiên cảm thấy nhiệt độ của Roy tướng quân có chút thấp. Trước khia Roy tướng quân vẫn luôn bị sốt, nhiệt độ đang cao tại sao bỗng nhiên lại thấp? Trong lòng hắn có một dự cảm không tốt, nhanh chóng thăm dò khí tức, sau đó dĩ nhiên không có cảm giác được một chút hô hấp và mạch đập.
Binh lính khiếp sợ nói: “Tướng quân hắn…”
Lam Hàn Phong vẫn luôn cõng Roy, đương nhiên cảm giác được nhiệt độ của người hắn chậm lại, thế nhưng sắc mặt của cậu không thay đổi gì, bây giờ không phải là thời điểm để giải thích, lập tức cõng người lên, nói: “Đi.”
Lam Hàn Phong thật ra muốn lập tức phục sinh Roy, chỉ là oanh tạc không ngừng, ngũ độc mạc dù có kỹ năng phục sinh, thế nhưng không thể phục sinh người ở trong chiến đấu.
Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là cõng lấy Roy, chờ đến chỗ an toàn, thoát khỏi oanh tạc mới có thể phục sinh Roy.
Bọn họ không dám dừng lại, một hơi xông về phía trước, rất nhanh liền chạy ra khoảng rừng cây này. Phi thuyền của cậu còn đỗ ở địa phương đó, may là chỗ đấy chưa bị công kích.
Lam Hàn Phong phất phất tay, bảo binh lính đuổi tới, sau đó mang hắn chạy lên phi thuyền.
Các binh sĩ trên phi thuyền thấy Lam Hàn Phong thượng tướng an toàn trở về, còn mang về Roy tướng quân, đều không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm, sau đó mừng rỡ như điên.
Lam Hàn Phong nói: “Lập tức đi ngược lại, nhanh!”
Cậu nói xong, liền cõng lấy Roy tiến vào gian phòng của mình, sau đó khoá cửa. Bác sĩ thấy Lam Hàn Phong một thân chật vật trở về, vốn là đã chuẩn bị xong máy móc cấp cứu, chuẩn bị xem thương tổn cho bọn họ, thế nhưng lại bị nhốt ở ngoài cửa.
Lam Hàn Phong đặt Roy trên giường, sau đó lập tức lấy ra vũ khí ném kỹ năng phục sinh lên người hắn.
Sắc mặt của Roy rất trắng, không có chút hồng hào nào, thế nhưng tay của hắn yếu ớt khẽ nhúc nhích một chút.
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở bên cạnh hắn nắm chặt tay hắn. Roy rất nhanh liền có hô hấp hơi yếu, một hai phút sau, tần suất hô hấp cũng khôi phục bình thường, sắc mặt cũng hồng nhuận.
Roy cảm thấy mình giống như là ngủ một giấc, sau đó rất tự nhiên mở mắt ra, liền thấy Lam Hàn Phong.
“Lam Hàn Phong?” Roy kinh ngạc mở mắt ra, thấy là một cái gian phòng nhỏ, bên cạnh yên lặng chỉ có Lam Hàn Phong.
Hắn nhớ là mình ở trên một cái *** cầu không người người, bị trọng thương, chỉ sợ là chắc chắn phải chết. Mà hiện tại…
Roy cảm thấy, cho dù bây giờ mình đang nằm mơ, vậy cũng nhất định là một giấc mơ rất đẹp. Hắn lập tức lấy tay ôm Lam Hàn Phong, đem người đè xuống giường, sau đó hung hăng hôn lên đôi môi cậu.
Lam Hàn Phong sững sờ, vốn là chuẩn bị mắng to Roy một trận, ai ngờ trái lại trước tiên bị một cái hôn dồn dập chặn lại miệng.
Lam Hàn Phong cảm thấy tim mình còn ầm ầm đập thật nhanh, không nhịn được đáp lại ôm cổ của Roy, cùng hắn quấn quýt lấy nhau.
Roy khiếp sợ phát hiện, kỳ thực đó cũng không phải giấc mộng, bởi vì Lam Hàn Phong cho hắn xúc giác quá quen thuộc cùng chân thật. Hắn khiếp sợ, lại càng vui mừng, đem triền miên hôn sâu sắc thêm.
“A…”
Lam Hàn Phongbỗng nhiên đẩy hắn hai lần, trong cổ họng phát ra một tiếng rên rỉ đè nén, mang theo chút thống khổ.
Roy lập tức cảnh giác, nói: “Ngươi bị thương?”
Lam Hàn Phong lắc đầu, hắn đột nhiên cảm giác bụng rất đau, ra một thân mồ hôi lạnh.
Roy nhìn thấy trên trán cậu ra rất nhiều mồ hôi, nói: “Ta đi tìm thầy thuốc!” Không chờ hắn nói xong, Lam Hàn Phong liền cảm thấy lần này đau đến có chút quá mức, mắt tối sầm lại, dĩ nhiên mất đi ý thức hôn mê bất tỉnh.
Roy hoảng rồi, lập tức kéo cửa ra xông ra ngoài, nói: “Bác sĩ! Bác sĩ ở nơi nào?” Bác sĩ đang băng bó vết thương cho binh sĩ vừa mới vào sinh ra tử kia. Binh lính ngồi ở trên ghế, tuy rằng trở về từ cõi chết, thế nhưng thần sắc có chút mất mát, hắn cho là lần này còn sống chỉ có một mình hắn, đồng bạn của hắn tất cả đều chết.
Binh lính nghe thấy thanh âm của Roy tướng quân thì sững sờ, nhất thời liền từ trên ghế nhảy lên. Khi Roy tướng quân bị cõng trở về thân thể đều lạnh, mà bây giờ lại một chút việc cũng không có, ngay cả một chút thương tổn cũng không có. Binhlính trợn mắt ngoác mồm, nói: “Tướng… Tướng quân… Ngài không có chuyện gì?”
Roy không kịp nói chuyện cùng hắn, lập tức đem bác sĩ lôi đi, làm cho hắn đi xem bệnh cho Lam Hàn Phong.
Bác sĩ vốn là cùng Lam Hàn Phong lại đây, biết đến Lam Hàn Phong đang mang thai, nhanh chóng một bên lưu loát kiểm tra, vừa nói: “Tướng quân đừng hoảng hốt, Lam Hàn Phong thượng tướng lập tức sẽ sinh, không có nguy hiểm.” “Cái gì?” Roy bị hắn vừa nói như thế là thật hoảng rồi, lúc này mới mang thai bao lâu, làm sao đã sinh?
Chỉ là hiện tại cũng không kịp nói những thứ này.
…
Lam Hàn Phong hôn hôn trầm trầm, cảm thấy mình giống như bị ngâm ở trong nước, toàn thân đều mồ hôi chảy ròng ròng, hơn nữa không bao nhiêu khí lực. Cậu nỗ lực mở mắt ra, liền thấy Roy ở bên người.
Roy lập tức nắm chặt tay cậu, nói: “Ngươi đã tỉnh? Có chỗ nào không thoải mái? Bác sĩ nói ngươi cần nghỉ ngơi, hiện tại thân thể vô lực là chuyện bình thường, ngươi mới vừa sinh xong, cần khôi phục một chút.”
Lam Hàn Phong còn không có tỉnh lại, liền bị Roy bom nặng đập choáng váng đầu, nói: “Ngươi nói cái gì?”
Roy đầy mặt đều là thần sắc vui mừng, thận trọng cúi đầu hôn môi cậu một chút, nói: “Nhìn hài tử của chúng ta, ở bên cạnh ngươi.”
Lam Hàn Phong cảm thấy mình hôn mê quá lâu, đầu óc không dùng được. Lẽ nào khi mà mình ngất đi, hài tử đã sinh?
Thế nhưng nghĩ lại, sinh xong mới tốt, không phải để cho mình trừng mắt to sinh con… Ha ha, ngẫm lại không thể nhẫn.
Cậu lập tức nỗ lực quay đầu, nhìn về phía bên cạnh, thế nhưng lại không thể nhìn thấy con trai cậu đâu.
Lam Hàn Phong hỏi: “Ở nơi nào?”
Roy đưa tay ra, cho chỉ chỉ cho cậu, nói: “Không phải ở nơi đó.”
Lam Hàn Phong sững sờ, nói: “Chờ đã, đây là cái gì? Hai quả trứng chim cút sao?” (=))))))))))) cười chết tui)
Ngay bên cạnh gối đầu của cậu, đặt một cái nôi nhỏ, bên trong đặt đầy khăn lông mềm mại, đặt hai viên trắng nộn nộn… Trứng chim cút! Thật sự chỉ lớn như trứng chim cút!
Lam Hàn Phong trợn mắt hốc mồm.
Roy nói: “Bác sĩ nói, có thể là tháng không đủ, cho nên cái đầu không lớn. Thế nhưng bọn hắn rất khỏe mạnh không cần lo lắng. Quá hai tháng, sẽ ấp ra.” Lam Hàn Phong vẫn là chưa có tỉnh táo lại, lòng nói không trách mang thai cũng sẽ không bụng lớn, bởi vì chỉ lớn bằng quả trứng chim cút, căn bản không thể lớn a! Lam Hàn Phong nửa tin nửa ngờ, trở mình, nằm nghiêng theo dõi hai viên đản nhỏ của cậu, chần chờ hồi lâu, lấy ngón tay nhẹ nhàng sờ sờ, nhiệt hồ hồ, trơn tuồn tuột, giống như là đồ sứ, sợ làm vỡ mất.
Lam Hàn Phong lại bắt đầu phạm nhị, nói: “Thực sự là ta sinh sao?” Roy không còn gìđể nói, ôm lấy cậu, không ngừng hôn sau gáy cậu. Khi Lam Hàn Phong hôn mê, binh lính nói cho hắn rất nhiều chuyện. Lam Hàn Phong chịu đựng nguy hiểm lớn như vậy, một người tới cứu hắn, cõng lấy hắn chạy từ trong biển lửa. Dĩ nhiên, nhóm gấu mèo đối với lời giải thích “Một người” này tiến hành một hồi kháng nghị quyết liệt, thế nhưng Roy cùng binh lính không nghe hiểu lời nói của bọn chúng, cho nên kháng nghị không có hiệu lực.
Cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang, sau đó Rex cùng Fred liền đi vào. Lam Hàn Phong ngốc ngơ ngác nhìn bọn họ, nói: “Các ngươi tại sao lại ở chỗ này?” Rex bị cậu chọc phát cười, nói: “Không phải ngươi vẫn còn nghĩ rằng mình đang ở trên phi thuyền đấy chứ?”
Lam Hàn Phong sững sờ, nhìn chung quanh, thật giống trên phi thuyền không có gian phòng lớn như vậy, lẽ nào bọn họ đã trở lại pháo đài?
“Sau khi ngươi sinh đã ngủ ba ngày.” Fred hảo tâm giải thích cho cậu, nói: “Bị đuổi về pháo đài.”
“Chiến dịch kia?” Lam Hàn Phong nói.
Rex nói: “Yên tâm, chúng ta thắng.”
Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm.
Ba ngày liền thắng một trận chiến dịch, Lam Hàn Phong nhẫn nhịn không được cảm thán, quả nhiên là thế giới cơ giáp công nghệ cao.
Fred cùng Rex là tới xem Lam Hàn Phong, trong lúc Lam Hàn Phong hôn mê, bọn họ mỗi ngày đều tới thăm. Fred tựa hồ vô cùng yêu thích hai viên đản của Lam Hàn Phong, luôn nhìn bằng ánh mắt hâm mộ.
Rex nhỏ giọng nói: “Nếu ngươi yêu thích như thế, không bằng chúng ta lập tức kết hôn, sau đó ngươi cũng cho ta sinh hai cái đi?”
Fred liếc hắn liếc mắt một cái, nói: “Muốn hai cái đản? Vậy ngươi phải tìm thê tử là nhân ngư.”
Rex lập tức ôm eo hắn, nói: “Trừ ngươi ra ta ai cũng không cần.”
Rex lại bắt đầu không cần mặt mũi, Fred không chịu được hắn, đem người đẩy ra, nhanh chóng tìm đề tài khác, nói: “Hai viên đản này, phải ấp bao ngày đâu?” Lam Hàn Phong nói: “Roy nói muốn hai tháng.”
Cậu vừa dứt lời, bỗng nhiên “Răng rắc” một tiếng.
Nhất thời tất cả mọi người trong phòng đều ngậm miệng, sau đó trợn mắt lên, hô hấp cũng không dám thở.
Trong cái nôi cạnh gối của Lam Hàn Phong, viên đản bên trái kia tựa hồ nhúc nhích một chút, phát ra “Răng rắc” một tiếng, tét một cái lỗ hổng.
Lam Hàn Phong trợn mắt lên, lòng nói tại sao nứt, chẳng lẽ lúc nãy mình đâm mạnh quá? Không thể a!
Liền là “Xoạt xoạt” một tiếng.
Vết nứt trở nên lớn, một phần ba vỏ trứng trên mặt rơi xuống.
Lam Hàn Phong cách gần nhất, đương nhiên nhìn thấy rõ nhất, bên trong vỏ trứng lộ ra một cái đầu nhỏ, bên trong ngồi một tiểu bảo bảo đặc biệt đặc biệt mê người.(oaaaaaa!!!!!)
Vô cùng mê người, vô cùng xinh đẹp, da dẻ trắng bóng loáng, toàn thân đều trắng trẻo mũm mĩm, còn có một đầu màu tím đen tóc dài, đôi mắt sáng lấp lánh. Lam Hàn Phong quan sát tiểu bảo bảo ngồi trong vỏ trứng từ trên xuống dưới một lần, chỉ tháy bỗng nhiên vỏ trứng lệch đi, tiểu bảo bảo từ bên trong bò đi ra. Sau đó Lam Hàn Phong liền khiếp sợ kêu: “Hắn làm sao có đuôi!”
Tiểu bảo bảo từ bên trong vỏ trứng bò ra, kéo một cái đuôi cá màu tím mang theo ánh kim. Tiểu đuôi cá còn không lớn, thoạt nhìn có chút mập, khả ái vô cùng. Cậu vừa nói xong lời này, tất cả mọi người trong phòng đều dùng ánh mắt ngớ ngẩn nhìn cậu.
Lam Hàn Phong đột nhiên nhớ tới, mình chính là Theo nhân ngư trong truyền thuyết, nhân ngư giống như nên có đuôi cá? Vậy thì không bình thường chẳng phải là mình?
Hết chap 39.