Mạc Phong Tức không nói gì về thái độ này của nàng, hắn cười nhẹ: “ Vẫn như trước kia nhỉ, nàng chỉ cần ngồi một bên mà lặng lẽ nhìn ta thôi, nhưng nàng biết gì không ánh mắt của nàng bây giờ thay đổi rồi.” Mạc Phong Tức bây giờ lại hoài niệm những giây phút trước kia ở cùng nàng, nàng lặng lẽ đi theo hắn, không gây ồn ào mà chỉ đơn giản muốn ở bên cạnh hắn.
Tệ thật bây giờ hắn lại muốn có lại cảm giác đó, nhưng cố lừa dối như nào đi nữa thì ánh mắt kia của nàng chẳng thể nào bỏ qua được.
Trong ánh mắt sinh đẹp đó không còn si mê mà thay vào đó là cảnh giác và chán ghét.
Hứa Quân Dao thấy hắn khổ sở như thế trong lòng lại xuất hiện cảm giác khác lạ, rất lâu rồi cảm giác này không xuất hiện, từ ngày thành hôn rất lâu trước đó duy nhất một lần nàng bị chi phối cảm xúc, và bây giờ nó lại xuất hiện.
Dù linh hồn nàng xuyên vào cơ thể này, đã gần như hợp nhất với nó, nhưng trái tim của cơ thể này vẫn còn một góc nhỏ nào đó dành cho bản thể của nguyên thân.
Và đó là chấp niệm tình cảm dành cho Mạc Phong Tức.
Hứa Quân Dao cảm thấy mình nhất định phải dứt khoát kết thúc, quá khứ của Mạc Phong Tức và nguyên chủ, phải làm cho Mạc Phong Tức từ bỏ đi chấp niệm sai trái đó, ngay từ ban đầu đã là sai tại sao phải cố chấp đi sai đường thêm cơ chứ.
“ Mạc Phong Tức đây sẽ là lần đầu tiên cũng như là lần cuối ta nhắc lại chuyện này.
Ta và ngươi không cần biết là đã xảy ra chuyện gì ở trong quá khứ, nhưng kể từ ngày ta bước vào Thần Vương phủ thì tất cả mọi chuyện đó điều kết thúc rồi.Quá khứ là một thứ rất đẹp đẽ kể cả nó trôi qua như thế nào, thì nó sẽ là thứ đi theo người ta cả đời, nhưng mà chẳng ai lại sống mãi ở những ký ức đó cả.
Đã trôi qua thì chính là không thể trở lại.”
Mạc Phong Tức lại không cho là như vậy.
“ Nàng sai rồi, quá khứ là thứ tiếp nối hiện tại, hiện tại có thể thay đổi nhưng quá khứ thì không.
Nàng từng yêu ta đó là điều không thể thay đổi nhưng nàng có thể chắc chắn rằng mình sẽ mãi mãi yêu Mạc Ảnh Quân chứ? Hoặc là có thể nàng chưa từng yêu hắn, chỉ là nàng vì đau lòng, tức giận với ta nên mới ở bên hắn….”
Hứa Quân Dao không thể nghe Mạc Phong Tức nói thêm nữa.
“ Dừng lại đi ngươi không hiểu được đâu, ta chỉ từng có tình cảm với ngươi nhưng người hiện tại và tương lai ở bên cạnh ta sẽ là Mạc Ảnh Quân.
Ta sẽ không hết yêu chàng ấy, ngươi biết vì sao không? Vì Mạc Ảnh Quân sẽ không đem nữ nhân của hắn vào phòng nam nhân khác, kể cả hắn không yêu nữ nhân đó.
Hắn sẽ không ép buộc nữ nhân khác ở bên cạnh mình nếu nàng không đồng ý, hắn sẽ tôn trọng ta, chứ không phải là như ngươi bây giờ ép buộc ta.”
“ Nàng biết hắn được bao lâu chứ? Lại hiểu hắn được bao nhiêu chứ? Mạc Ảnh Quân chính là một kẻ vô tâm, hắn lại thật sự yêu ai chứ?”
“ Ta ở bên cạnh hắn chưa lâu, nhưng ta hiểu hắn hơn ngươi.
Làm sao ta lại có thể không hiểu nam nhân đầu ấp tay gối của mình chứ.
Ngược lại là ngươi, điểm khác biệt lớn nhất giữa ngươi và Mạc Ảnh Quân, là dù có là lỗi của ta thì Mạc Ảnh Quân vẫn sẽ không công khai chỉ trích thê tử của mình, như cái cách ngươi đem toàn bộ tội lỗi đổ lên người Thời Tịnh Kỳ ngày hôm đó.”
Mạc Phong Tức không nói thêm gì nữa, yên lặng mà ăn cơm.
Ăn xong hắn rời rời đi, không phản bác những gì nàng nói, không tranh luận với nàng.
Ngày hôm sau hắn lại tới ăn cơm, vẫn như hôm trước chỉ khác là, hắn không nói gì cả chỉ cùng nàng ăn cơm.
Nửa tháng liên tiếp như vậy, trong cung đã xuất hiện những tin đồn về nàng và Mạc Phong Tức.
“ Vương phi, Thái tử tới ạ!”
“ Vương phi, hắn ta rõ ràng có ý đồ gì đó, hắn ta cứ liên tục tới đây, bây giờ bên ngoài…” Đông Ca giữ Hứa Quân Dao lại không muốn nàng gặp riêng Mạc Phong Tức nữa, ở đây họ đều biết Hứa Quân Dao chỉ dùng cơm chung với Mạc Phong Tức, hai người ngồi cách nhau cả cái bàn không có bất kỳ hành động gì mờ ám.
Nhưng thế thì làm sao chứ, người bên ngoài đâu có thấy.
Thứ người ngoài biết là Mạc Phong Tức cùng nguyên chủ Thời Quân Dao từng có hôn ước, thiếu một chút nữa thì Thời Quân Dao đã gả cho Mạc Phong Tức.
Nếu không phải sự cố tráo hôn thì bây giờ Thời Quân Dao mới chính là Thất Vương phi, chuyện cũ này ai cũng biết.
Gần đây Mạc Phong Tức lại nhất quyết mặc kệ khuyên ngăn đón nàng vào cung, bây giờ lại liên tiếp tới gặp riêng nàng.
Hứa Quân Dao không nghe lời khuyên của Đông Ca, nàng muốn xem xem Mạc Phong Tức muốn làm gì.
Vẫn như hai ngày trước khi Hứa Quân Dao ra tới nơi, Mạc Phong Tức đã ngồi đợi nàng sẵn, y như hắn mới là chủ nhân nơi này.
“ Nàng tới rồi!” Mạc Phong Tức cười với nàng.
“ Nàng biết không, khi chờ nàng xuất hiện ta đã nghĩ, ta giống như phu quân đang chờ nương tử của mình vậy!”
Từ ngày Mạc Phong Tức lộ ra bản chất của mình, hắn ta cũng không còn tôn ti.
Chưa từng gọi lại nàng là tiểu hoàng thẩm.
Hứa Quân Dao lập tức cắt ngang: “ Thái tử ngươi nên cẩn trọng lời nói của mình, ta là trưởng bối của ngươi.”
Mạc Phong Tức lại cười: “ Trưởng bối? Sắp thôi, nàng sẽ không phải là trưởng bối của ta nữa!” Ta sẽ khiến nàng phải tự mình chạy tới bên cạnh ta, ôm lấy ta và cầu xin ta yêu thương nàng.
Hứa Quân Dao không hiểu câu này của Mạc Phong Tức có ý gì, nàng cũng chẳng có hơi sức đâu mà diễn kịch với hắn.
“ Ta là trưởng bối của ngươi, mãi mãi là như vậy, trừ phi ngươi có thể tự nhận mình không phải con của Hoàng đế, không phải là huyết mạch hoàng thất, vậy thì ngươi sẽ không phải là tiểu bối của ta nữa.”
Trái lại với biểu cảm ác liệt này của nàng Mạc Phong Tức cười lớn, hắn ta nói: “ Vậy nếu như Mạc Ảnh Quân hưu nàng thì sao? Nàng sẽ chẳng thể làm trưởng bối của ta nữa đâu!”
Trước ánh mắt nghi ngờ của nàng Mạc Phong Tức chầm chậm lại gần nàng, hắn ta chống tay xuống bàn kéo gần khoảng cách với nàng: “ Thái tử ngày ngày bận rộn nhưng vẫn dành thời gian tới dùng cơm cùng Thần Vương phi hai người ở riêng trò truyện rất vui vẻ, nàng nói xem nếu như Mạc Ảnh Quân nghe thấy tin tức này hắn sẽ có biểu cảm gì? Liệu hắn có còn muốn một nữ nhân đã bị nhúng chàm không?”
Hứa Quân Dao hoảng hốt đứng dậy lùi về sau: “ Ngươi đừng nói bậy, ta và ngươi không có gì cả?” Hứn Quân Dao bây giờ đã hiểu vì sao hắn lại có hành động quái lạ mấy nagyf nay như vậy, hắn muốn hủy hoại danh dự của nàng.
Dựa vào ngày xưa nàng và hắn từng có một đoạn chuyện nổi tiếng khắp kinh thành, bây giờ hắn lại liên tiếp tìm nàng như thế, ai sẽ thật sự tin giữa nàng và Mạc Phong Tức trong sạch chứ.
“ Nàng nói không tính, chúng ta phải xem tiểu hoàng thúc của ta nói thế nào mới tính.”
...........
Tiếng lành đồn gần, tiếng xấu lan xa.
Không bao nhiêu lâu tin tức mờ ám giữa Thần Vương phi không mấy đã truyền khắp kinh thành.
Tin tức truyền nhanh như vậy một phần phải nhờ vào Thời Tịnh Kỳ, Thời Tịnh Kỳ muốn tất cả mọi người đều biết như thế nàng ta mới dễ đóng vai nạn nhân.
Chỉ cần nàng biến thành nữ nhân bất trinh, không liêm sỉ ai lại thật sự cần một nữa nhân như thế nữa, Thời Tịnh Kỳ không tin tình yêu của Mạc Ảnh Quân có thể lớn tới mức không cần mặt mũi, giữ nữ nhân tai tiếng đầy mình bên cạnh.
“ Thời Quân Dao ta muốn cho cả kinh thành này biết bộ mặt vô liêm sỉ này của ngươi, đã là Vương phi của Thần vương còn không quên tình cũ, mặt dày leo lên cháu trai cảu phu quân.
Lúc đó ai còn cần ngươi cơ chứ, ngày đó ta sẽ nhẵm ngươi ở dưới chân ta, nghe ngưới cầu xin tha thứ!”.