Chỉ có thể nói, phim thần tượng cùng nhân sinh thực tế quả nhiên cách nhau một khoảng cách vô cùng xa.
Bình thường trong phim thần tượng, sau khi biết nữ nhân vật chính mang thai, không phải hẳn là cái gì lực cản cùng khó khăn trong nháy mắt đều hóa thành hư ảo sao?
Tất cả đều là gạt người vớ vẩn!
Triển Hoàng Tu thậm chí còn chưa có an bài xong thời gian cùng cô đến phụ sản khoa kiểm tra, Triển Thiệu Bình đã hoả tốc liên tiếp triển khai hành động, còn tự chủ trương liên lạc với Tiền thư ký, xác nhận hành trình buổi tối, còn tự tiện sắp xếp bữa tối thân thiết.
Mà lão côngcủa cô lại không cho là đúng, Giang Minh Nhân quả thực bùng nổ !
Giấy thỏa thuận li hôn giả mạo trước kia đều đã thiêu hủy, tình cảm của hai người cũng khôi phục lại so với trước kia ngày càng ngọt ngào, trừ bỏ không thể tự do ở bên ngoài ân ái phơi nắng, thời gian còn lại đều như là ngâm mình ở bên trong mật đường, ngọt đến độ con kiến cũng chịu không nổi.
Nhưng là Triển Thiệu Bình vẫn chưa từ bỏ ý định, còn nói cho dù cô có đem đứa nhỏ sinh ra cũng không có chỗ, dù sao đứa nhỏ sinh ra cũng không nhận ra được mẹ, chỉ cần Triển Hoàng Tu nhanh chút tái hôn, lão bà tái hôn có thể trực tiếp làm mẹ có sẵn, đem đứa nhỏ làm thân sinh nuôi dưỡng, còn giảm đi càng nhiều phiền toái.
Nghe một chút, lời này mà cũng có thể nói sao?
Bất quá không quan hệ, Giang Minh Nhân cô mới không dễ dàng bị đả bại như vậy! Có một lão công yêu cô yêu đến không thể tự kềm chế làm hậu thuẫn, cho dù trời sập xuống cô cũng dám quậy phá.
Giống như hiện tại –
Trong một khách sạn lớn năm sao, vô luận là đèn, điều hòa, không khí, mọi thứ đều là trạng thái tốt nhất, bất kể là cuộc hẹn thân thiết hay đàm phán hoặc là đơn thuần ăn cơm nói chuyện phiếm, tuyệt đối là lựa chọn đầu tiên.
“Thời điểm Triển tổng giám đốc không đi công tác thì làm cái gì?”
Đối tượng Triển Thiệu Bình chọn để tái hôn tất nhiên là thục nữ danh môn, vô luận là dung mạo, cử chỉ haylà dáng vẻ ngồi ăn, đều là hoàn mỹ không thể soi mói.
Nhưng vẻ hoàn mỹ đó ở trong mắt Triển Hoàng Tu lại chỉ cảm thấy chán nản không thú vị, căn bản anh không có tâm để ý tới, chỉ chuyên chú dùng cơm của mình, một bên phân thân vùi đầu vào nhắc máy tính làm việc.
“Triển tổng giám đốc?” Không nhận được lời đáp lại, biểu cảm của Lí Thiến Thiến nhất thời trở nên vạn phần ngượng ngùng.
“Nếu không có gì chuyện trọng yếu, chúng ta liền tự an tĩnh dùng cơm đi!”
“Nhưng là……” Tuy rằng không khí thực cứng ngắc, nhưng Lí Thiến Thiến vẫn cố gắng duy trì hình tượng thục nữ, đối mặt với cực phẩm nam nhân xuất sắc như vậy, nói thế nào cũng không thể để lỡ mất.
Triển Hoàng Tu cũng không thèm liếc mắt nhìn Lí Thiến Thiến một cái, tiếp tục cúi mặt xuống, đem toàn bộtâm tự đều đặt hết lên trên máy tính.
Nam nhân này hơi quá đáng! Cô tốt xấu cũng là công chúa của tập đoàn tài chính Lí thị, bình thường có biết bao nam nhân tranh nhau dỗ dành mình, nào có chuyện đến phiên cô liều mình tìm đề tài, còn phải giống như những cô gái bán hoa bày ra khuôn mặt tươi cười? ( Tiếu : Nguyên văn là xo- fa tiểu thư ta chịu ko tìm đc từ gì a~ hic )
Nếu không phải Triển Hoàng Tu thật sự rất hoàn mỹ hơn nữa còn là loại mà cô thích, cô đã sớm đá ghế dựa chạy lấy người.
“Công việc của Triển tổng giám đốc dường như rất bề bộn?” Lí Thiến Thiến nén đầy bụng lửa giận cùng ủy khuất, cố gắng mỉm cười.
“Ân.”
“Bình thường ăn cơm cũng đều bận như vậy?”
“Ân.”
“Thực sự rất vất vả, nhưng là, một bên vừa công tác vừa ăn cơm rất không tốt cho tiêu hóa……”
“Ân.”
Lí Thiến Thiến cười đã có phần cương cứng, nhưng Triển Hoàng Tu tuyệt không chút nào để ý, từ đầu tới đuôi căn bản không nghiêm túc liếc mắt nhìn cô một cái, hại cô từ đầu tới cuối một mình lầm bầm lầu bầu giống như là một mình đơn độc nói chuyện.
“Các ngài có cần giúp rót rượu không?” Một đạo tiếng nói ngọt ngào đột nhiên vang lên, hợp thời hòa giải bầu không khí.
Lí Thiến Thiến thở dài nhẹ nhõm một hơi, buông xuống ly rượu đang cầm trên tay, nhìn về phía thanh âm cùng dung mạo ngọt ngào của nhân viên phục vụ, gật đầu ý bảo thay mình rót thêm rượu.
Kết quả, nữ nhân viên phục vụ diện mạo ngọt ngào thế nhưng không để ý tới mình, mà chuyển hướng sang Triển Hoàng Tu, hơn nữa thân thiết hỏi hắn có cần rót thêm rượu không.
Lí Thiến Thiến tức giận nghĩ muốn chửi ầm lên, lại ngại gia giáo nghiêm ngặt không dám làm khó dễ, đành phải kiềm chế xuống, một mặt vui sướng khi người gặp họa chờ xem nữ nhân viên phục vụ bị đá trúng thiết bản.
Không ngờ rằng, nguyên bản Triển Hoàng Tu đang chuyên chú công tác thế nhưng ngẩng đầu, lộ ra một chút tươi cười tuấn mỹ đủ để hòa tan đông tuyết, hai tròng mắt lạnh nhạt giống như rót vào mùa xuân bàn ấm áp.
Lí Thiến Thiến nhìn thấy mà tim đập thình thịch, không thể tin được nam nhân lạnh lùng này khi mỉm cười nhưng lại đẹp mắt như thế.
Nhưng là…… Anh dĩ nhiên lại mỉm cười với nữ nhân viên phục vụ kia?
Đâyrốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Hay là…… Giữa hai người này có gian tình gì không muốn mọi người biết ? Đại tổng giám đốc cùng nữ nhân viên phục vụ khách sạn? Rất vớ vẩn !
“Ăn cơm chưa?” Không để ý tới Lí Thiến Thiến đang trợn mắt há hốc mồm, Triển Hoàng Tu cười cười nhìn cô vợ nhỏ đang sắm vai nhân vật nữ nhân viên phục vụ.
Giang Minh Nhân ngượng ngùng che miệng cười trộm, một mặt yêu kiều trả lời: “Còn chưa có.”
Lí Thiến Thiến hóa đá tại chỗ. Này, hai người này là như thế nào? Cư nhiên ởtrước mặt cô liếc mắt đưa tình!
“Ngồi xuống cùng nhau ăn đi .” Triển Hoàng Tu đứng lên thay Giang Minh Nhân kéo ra ghế dựa, không khỏi thanh minh đem nàng kéo đến chỗ ngồi.
“Như vậy không tốt đi…… Chủ nhân.” Giang Minh Nhân cố ý nhìn Lí Thiến Thiến liếc mắt một cái, sau đó ha ha cười trộm.
“Chủ, chủ nhân?!” Lí Thiến Thiến tiếng nói the thé, trừng lớn hai mắt vẻ mặt khó có thể tin.
Tình cảnh này là Triển Hoàng Tu ở bên ngoài bao dưỡng tiểu tình nhân, hơn nữa còn ở trước mặt công chúng chơi trò chơi biến thái chủ nhân cùng nữ bộc?
Triển Hoàng Tu căn bản đem Lí Thiến Thiến trở thành không khí, triệt để coi như không nhìn thấy, cẩn thận đem bít tết cắt thành từng khối nhỏ, sau đó đưa tới trước mặt tiểu thê tử , thúc giục cô nhanh chóng dùng cơm.
“Cám ơn chủ nhân.” Giang Minh Nhân bày ra biểu cảm thụ sủng nhược kinh, thẹn thùng khả ái lấy một miếng bít tết nho nhỏ đưa lên miệng ăn.
Triển Hoàng Tu vừa bực mình vừa buồn cười, vì thỏa mãn tiết mục biểu diễn của tiểu thê tử, hắn đành phải phối hợp diễn xuất, tham dự một cuộc hẹn thân thiết do phụ thân một mình an bài.
Hiển nhiên tiểu thê tử của mình làm không biết mệt, mỗi lần đều sẽ hưng phấn mà an bài phương thức xuất hiện không giống nhau, ngẫu nhiên gải dạng thành tình nhân dụ dỗ, ngẫu nhiên lại là nữ bộc với thanh thuần khả ái, hoa chiêu chồng chất.
Cũng may mắn khách sạn này quản lý ra vào tương đối nghiêm khắc, ít có đội cẩu tử truyền thông lui tới, hơn nữa quản lý nhà ăn còn thay bọn họ an trí dùng cơm ở trong lô ghế vip, cho nên không cần lo lắng vấn đề quyền riêng tư, Giang Minh Nhân cũng có thể yên tâm mà thi triển kỹ thuật diễn.
“Triển Hoàng Tu, anh đây là cái gì ý tứ?” Thấy đôi nam nữ trước mắt quang minh chính đại ân ái trước mặt mình, Lí Thiến Thiến rốt cuộc không thể chịu đựng được cái loại nhục nhã này .
“A, Lí tiểu thư tức giận.” Giang Minh Nhân cố ý, còn ra vẻ vô tội chớp chớp mắt to. “Ta thay chủ nhân xin lỗi Lí tiểu thư, lỗi của chủ nhân chính là lỗi của ta, Lí tiểu thư muốn mắng gì thì hướng về phía ta là được rồi, xin đừng giận chó đánh mèo đến trên người chủ nhân.”
“Các ngươi thật sự là rất ác tâm!” Lí Thiến Thiến đã nhẫn nại đến cực hạn. “Hai người các ngươi rốt cuộc có quan hệ gì?”
“Giống như Lí tiểu thư nhìn thấy, quan hệ của chúng ta chính là thực thân mật.” Triển Hoàng Tu lạnh nhạt đáp lại, hơn nữa cũng không dự tính giải thích gì nhiều.
Ở trong nhận thức của hắn, hôn nhân vốn chính là chuyện của hai bên nam nữ, không cần bất kì ai gán ghép, huống chi, hắn vốn không dự tính để cho nhiều người nhận biết bộ mặt thật của thê tử, cho nên cho dù hai người bị hiểu lầm thành cái quan hệ loạn thất bát tao gì cũng không sao, dù sao chân tướng chỉ cần hai vợ chồng bọn họ hiểu được là tốt rồi.
Nói trắng ra là, đôi vợ chồng Triển Hoàng Tu cùng Giang Minh Nhân này quả thực giống như là ở diễn cảnh thành thật luôn, lại vô cùng thích thú, căn bản không cần nhìn ánh mắt người kia .
“Triển Hoàng Tu, ngươi làm sao có thể làm nhục người khác như vậy? Thật sự rất quá đáng! Sớm biết rằng như vậy, ta mới sẽ không đáp ứng lần thân cận này!”
“Thật có lỗi, người đáp ứng lần thân cận này là cha ta, không phải ta.”
“Ngươi…… Ngươi thật là khinh người quá đáng!” Lí Thiến Thiến cầm bóp lên, lập tức đứng dậy bỏ đi.
“Lí tiểu thư, ngươi ăn no rồi? Món điểm tâm ngọt còn chưa có mang lên đâu!” Giang Minh Nhân cố ý ồn ào, lại chỉ đổi lấy bóng lưng tức giận củaLí Thiến Thiến ngay cả đầu cũng không quay lại đi thẳng.
Ha ha, xứng đáng bị chọc tức!
Tuy rằng người đáp ứng bữa tối thân thiết này là Triển Thiệu Bình, Lí Thiến Thiến chính là kẻ hi sinh vô tội, nhưng là vừa rồi thấy Lí Thiến Thiến dùng ánh mắt sài lang, trần trụi nhìn chằm chằm lão công của mình, nàng liền cảm giác toàn thân không thoải mái.
“Lí tiểu thư, không tiễn, mời đi thong thả.” Nàng giống như nữ nhân hư hỏng,hả hê cười ha ha a……
“Tốt lắm, người đã đi xa, hiện tại em có thể hảo hảo ăn cơm đi?” Triển Hoàng Tu chỉ để ý cô có đúng giờ ăn cơm đi ngủ hay không, càng lo lắng tiểu baby trong bụng cô đói bụng.
“Hoàng, kỹ thuật diễn của em thế nào? Có hay không tiến bộ?” Giang Minh Nhân được tiện nghi còn khoe mẽđòi lão công tán thưởng.
“Anh chỉ muốn em hảo hảo mà chuyên tâm ăn cơm, không cần để ý những chuyện tình lung tung lộn xộn.” Triển Hoàng Tu dứt khoát làm thay cô, trực tiếp cắt một miếng thịt mềm đưa đến bên miệng cô.
Giang Minh Nhân đỏ mặt một ngụm unốt xuống, hai tay vỗ nhẹ gò má, một mặt tươi cười hạnh phúc xán lạn.
Từ sau khi hiểu lầm tiêu tan, cảm tình hai người thực sự rất tốt, mỗi ngày đều là ngọt ngào như mật, hạnh phúc giống như đang nằm mơ.
Chỉ tiếc cha chồng của cô vẫn không chịu buông tha suy nghĩ muốn chia rẽ bọn họ, liều mình an bài bữa cơm thân mật, hại hai vợ chồng bọn họ không được ở nhà thưởng thức bữa tối dưới nến ngọt ngào…… Ân, bất quá tình huống hiện tại tựa hồ cũng kém không nhiều lắm a!
“Hoàng, lần này đã là lần thứ năm, ngày mai ba sẽ lại an bài bữa cơm thân mật như thế nào?” Giang Minh Nhân đã nhanh chóng nghĩ ra đối sách cho ngày mai ở trong đầu.
“Anh không biết, anh cũng không muốn biết.” Triển Hoàng Tu săn sóc cầm lấy khăn ăn thay cô chà lau khóe miệng, tất cả tâm tư đều ở trên người cô vợ nhỏ, nơi nào còn quản được nữ nhân khác thế nào?
“Vậy được rồi, chúng ta vẫn nên trù tính trước cho tốt.” Giang Minh Nhân hưng phấn ngay cả đôi mắt to đều sáng lấp lánh, nhìn Triển Hoàng Tu nở nụ cười
Bất quá, cũng may mắn là cô có thể dũng cảm cùng kiên cường như thế , thậm chí có thể dùng phương thức như vậy để đối mặt với ba anh,nếu đổi lại là nữ nhân khác, chắc hẳn đã không nhịn được mà hoàn toàn hỏng mất, làm sao còn có khả năng dùng tâm tình nhẹ nhàng khoái trá như vậy đàm luận?
Cô vợ nhở đáng yêu của hắn, thay hắn mang đến ánh sáng sinh mệnh cùng ấm áp, triệt để hòa tan tâm tình lạnh như băng của hắn.
Có được cô, sinh mệnh của hắn mới có ý nghĩa, cho dù cónhiều tài phú cũng không bằng mộtnụ cười xán lạn của cô, dù nhiều quyền thế cũng không bằng một cái ôm của cô.
Anh yêu cô sâu đậm như thế……
“Hoàng, sao anh dùng loại ánh mắt này nhìn? Như vậy người ta hội thẹn thùng nga .” Giang Minh Nhân hờn dỗi khẽ đẩy ngực lão công. “Nhanh chút ăn.”
“Làm sao luôn luôn thúc giục em……” Cô không thuận theo hét lên.
“Bởi vì anh muốn nhanh chút mang em về nhà.” Triển Hoàng Tu để sát vào bên tai cô, đè thấp âm lượng không biết nói cái gì, sau vài khắc chung, chỉ thấy hai gò má cô đỏ bừng, mặt đỏ tim đập thiếu chút nữa từtrên chỗ ngồi trượt xuống.
“Chán ghét, anh thật sắc nga……”
Đằng sau ghế lô đầu tiên là truyền đến một tiếng nũng nịu, tiếp sau là liên tiếp tiếngrên rỉ ái muội thẹn thùng……
Sự thật chứng minh, Giang Minh Nhân thực sự không “Gặp may mắn” như vậy
Kết quảkiểm tralà cô không có mang thai.
Nhiều kiểu dáng que thử thai như vậy, cố tình cô lại chọn phải que có vấn đề, cho dù mua sổ xố cũng chưa chuẩn như vậy!
Sauk hi kiểm tra đi ra, cô vừa đi vừa khóc đi ra khỏi khoa phụ sản, còn phải nhờ lão công ở một bên nâng đỡ bình an về đến nhà, còn bởi vậy mất ngủ vài ngày, thiếu chút nữa phải dựa vào thuốc ngủ mới có thể hảo hảo đi vào giấc ngủ.
“Ha ha……”
Mạnh Mộng sau khi nghe được phản ứng đầu tiên là ôm bụng cười to, thiếu chút cười bay nóc nhàcủa “ Điền Mật Manh manh”, cực kỳ không cho Giang Minh Nhân mặt mũi.
“Thối Mộng Mộng! Cậu làm sao có thể giễu cợt hảo bằng hữu thảm thương như vậy?”
Giang Minh Nhân tức giận đến nắm chặt hai tay, may mắn “Điền Mật Manh Manh” còn chưa tới thời gian mở cửa, bằng không mặt mũi của cô sẽ mất đến cả bã cũng không thừa.
“Cậu cũng quá khoa trương thôi? Khiến mọi người gấp đến long trời lở đất, một bộ suy nghĩ chuẩn bị cho cậu sinh hạ tiểu baby, kết quả suy nghĩ cả nửa ngày, cư nhiên là mua nhầm que thử thai hỏng!”
Mạnh Mộng không nhịn được tưởng hô to: Ông trời của ta a, thật sự là rất thần kỳ !
“Tốt lắm, cậu còn cười như vậy nữa, Nhân Nhân sẽ tức giận.” La Hiểu Uy ra tiếng ngăn cản bạn tốt giễu cợt quá mức.
“Đúng vậy đúng vậy, vẫn là Hiểu Uy hảo……”
“Phốc — thật có lỗi!” La Hiểu Uy rốt cuộc không nhịn được, ghé vào trên bàn cất tiếng cười to. “Ha ha……”
“Thực sự rất buồn cười a! Ha ha……” Mạnh Mộng cười đến ngay cả khóe mắt đều là nước mắt. “Loại này chuyện ngu xuẩn này cũng chỉ có mình tiểu ngu ngốc này làm được!”
“Hai người các cậu! Thật sự quá đáng!” Giang Minh Nhân vừa quẫn vừa giận, lại không thể ngăn cản hai người bạn tốt nhạo báng, đành phải bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn hờn dỗi.
Chờ sau khi cười đủ, La Hiểu Uy lấy xuống kính mắt, lau nước mắt nơi khóe mắt, đẩy đẩy Giang Minh Nhân đang quay lưng lại, muốn cô xoay người lại hảo hảo nói chuyện.
“Tốt lắm a, đừng tức giận, hiện tại trọng yếu nhất là — trong bụng cậu không có cục cưng, kia không phải chính là hợp với ý lão ba của Triển Hoàng Tu hay sao sao?”
“Đúng vậy, ngay cả khi có tiểu baby còn có thể nói ra loại chuyện không có nhân tính này, vạn nhất bị ông ta biết cậu căn bản không mang thai, vậy chẳng phải để cho ông ta vui mừng hay sao?”
“Cho nên mình thực phiền não a! Hai gia hảocác cậu không có nghĩa khí còn luôn luôn giễu cợt ta!” Giang Minh Nhân oán giận, không quên trừng mắt nhìn hai người các cô một cái.
“Ngốc nga! Mỗi ngày đều làm chuyện ấy, đảm bảo tháng sau liền mang thai.” Mạnh Mộng cười to đề nghị.
“Không đúng không đúng, hẳn là nên trước hỏi bác sĩ trước, để bác sĩ giúp các cậu an bài thời gian thụ thai thích hợp nhất, như vậy mới có thể vừa chuẩn xác lại vừa có hiệu suất.” La Hiểu Uy là phái tiêu chuẩn cùng lý trí, không thích cái kiểu tùy ý đánh loạn.
“Ai nha, ngăn cản chính là ngăn cản, muốn ngăn cũng không ngăn hết, căn bản không cần phiền toái như vậy!” Mạnh Mộng là theo lộ tuyến thoải mái, bất kỳ việc gì đều tùy ý là tốt rồi.
“đề nghị của các cậu đều tốt lắm, nhưng là……” Giang Minh Nhân chán nản chống khuôn mặt nhỏ nhắn, một bộ dáng đáng thương im lặng mà hỏi trời xanh.
“Nhưng là cái gì?” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy không hẹn mà cùng hỏi.
“Lão công của mình hắn không chịu a!” Giang Minh Nhân ai oán nói.
“Vì sao?”
“Bởi vì hắn cảm thấy tuổi mình còn trẻ, không thích hợp làm mẹ, hắn nói hắn sợ tâm tình mình quá mệt mỏi nhất thời thích ứng không kịp.” Nhưng cô rất muốn tiểu baby nga!
“Triển Hoàng Tu như vậy cũng là vì muốn săn sóc cậu thôi, cậu hẳn là nên cao hứng mới đúng.” Mạnh Mộng không quên vuốt mông ngựa đại cỏ đông (Tiếu : vì anh Tu hùn vốn cho nhà hàng đó ).
“Nhưng là, nếu ba anh ấy biết, nhất định sẽ nghĩ hết cách khiến các cậu ly hôn, chẳng lẽ anh ta cũng không lo lắng sao?” La Hiểu Uy cẩn thận phân tích mặt xấu trong đó. “Mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần có tiểu baby, chính là thêm một tầng băn khoăn cùng vướng mắc, đến lúc đó chỉ cần lợi dụng tình thân đi mềm hoá, hoặc là dùng tiểu baby dời đi lực chú ý của ba anh ta, đến lúc đó việc thừa nhận cậu là condâu chỉ còn là vấn đề thời gian .”
“Ai…… Mình cũng nghĩ như vậy nha!” Giang Minh Nhân thập phần đồng ý liều mình gật đầu.
“Cho nên kết luận vẫn là có một tiểu baby có vẻ an toàn.” Mạnh Mộng đưa ra kết luận.
“Vấn đề là……” Giang Minh Nhân bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ , rất giống một đóa hoa héo rũ.
“Cái gì?”
“Anh ấy đkhông cho mình cơ hội mang thai a!” Giang Minh Nhân đột nhiên tức giận lớn tiếng reo hò.
“A?” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy hoảng sợ. “Triển Hoàng Tu đình sản?”
“Không phải a!” Mệt các cô còn nghĩ ra được, thật là đủ khoa trương! “Hiện tại thời điểm chúng ta thân mật, anh ấy đều sẽ làm tốt công việc phòng hộ, mặc kệ trường hợp có thể khống chế được hay không, anh ấy tuyệt đối sẽ không phóng túng chính mình…… Cái kia, các cậu biết ý tứ của mình đi?”
“Nga…… Đã hiểu.” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy trăm miệng một lời.
“Cho nên mình thực phiền não, không biết nên làm cái gì bây giờ.” Giang Minh Nhân vô lực rũ đầu, khuôn mặt phờ phạc ỉu xìu uống đồ uống lạnh.
“Ngu ngốc!” Mạnh Mộng mắng một tiếng, nhanh tay đem cốc nước bỏ thêm một lượng lớn đá lạnh lấy đi. “Muốn mang thai còn uống đồ lạnh, tử cung bị lạnh thì sao có thể mang thai?”
“Đúng vậy a, hiện tại cậu nên bắt đầu hảo hảo chú ý thân thể, cũng phải đúng giờ bồi bổ mới được.” không nói nhiều lời vô nghĩa, La Hiểu Uy mở laptop ra , bắt đầu tuần tra thuốc Đông y nào cóthể trợ giúp mang thai bồi bổ thân thể.
“Dù sao anh ấy cũng không cho mình cơ hội, một mình mình làm thế nào mang thai?” Vô luận cô khuyên can thế nào, Triển Hoàng Tu vẫn không chịu gật đầu, loại chuyện mang thai này, một người thật sự diễn không được a!
“Khâm phục…… Cậu quả nhiên là một tiểu ngu ngốc không hơn không kém.” Mạnh Mộng vươn ngón tay chọc vào mi tâm Giang Minh Nhân, hơn nữa sức tay không chút lưu tình, đâm cho cô liều mình kêu đau.
“Mình lại làm sao vậy?” Giang Minh Nhân đau đến ồn ào. Thối Mộng Mộng! Mỗi lần đều kêu cô làtiểu ngu ngốc, vạn nhất thực sự bị cô kêu đến ngốc thì làm sao bây giờ?
“Mình hỏi cậu, thời điểm hai người thân mật thì ở nơi nào?” Mạnh Mộng hỏi.
“Đương nhiên là trong nhà a!” Đây là cái vấn đề vô nghĩa gì a ?
“Cái này đúng rồi! lão công cậu đều đem bao cao su đặt ở nơi nào?” Mạnh Mộng lại hỏi.
“Đương nhiên là ngăn tủ trong phòng!” Bằng không để đâu? Chẳng lẽ quang minh chính đại đặt tại phòng khách hay phòng bếp sao?
“Vậy đúng a! Cho nên cậu không được cùng anh ta thân mật ở nhà, muốn anh ta không kịp trở tay, làm cho anh ấy ngay cả bao cao su đều không kịp mua liền xong việc.”
“A? Không cần ở nhà?” Giang Minh Nhân ngại ngùng bất an đứng lên. “Vậy thìở nơi nào?”
“Ngu ngốc! Cậu năm lần bảy lượtđến văn phòng của anh ta đi, lấy cớ là muốn đột ngột kiểm tra gì đó , sau đó bắt đầu dụ hoặc anh ta, đem anh ta mê đến thần hôn điên đảo, ngay cả chính anh ta là ai cũng quên hết, đến lúc đó anh ta làm gì còn có công phu nhớ tới cái gì bao cao su?”
“Ân, chủ ý này nghe qua thực không sai, mình tán thành cả hai tay.” La Hiểu Uy khó được khi hát đệm.
“Thật vậy chăng?” Giang Minh Nhân nhăn mũi. “Nhưng là tự chủ của anh ấy tốt lắm nha, tốt kinh người, biện pháp này có thể làm sao?”
“Có thể hay không thì phải xem sức quyến rũ của cậu, còn có chiêu số dụ hoặc, tóm lại, thử thì biết!”
“Ta cũng đồng ý.”
Xem hai người bạn tốt trăm miệng một lời, Giang Minh Nhân thật sự là bán tín bán nghi, bất quá để sớm đột phá khốn cảnh trước mắt, được rồi! Cái phương pháp gì cô cũng đều nguyện ý dũng cảm nếm thử.
Thân ái lão công, chờ tiếp chiêu đi! Ha ha……
Nhận được một cuộc điện báo cấp tốc của tổng giám đốc phu nhân, Tiền Hòa Bách quả thực bị dọa đến ngây người, bất chấp đangở tham dự hội nghị cao tầng, tùy tiện tìm cái cớchạy ra khỏi phòng họp.
“Phu nhân, lúc này cô làm sao có thể……” Tiền Hòa Bách ở đại sảnh lầu một tiếp đãi Giang Minh Nhân.
“Tiền thư ký, sự kiện lần trước thật sự là ngượng ngùng, nghe nói anh bị tổng giám đốc trách cứ, tôi thực sự cảm thấy có lỗi với anh .” Giang Minh Nhân chân thành xin lỗi.
Tiền Hòa Bách cảm giác sợ hãi sâu sắc liều mình gật đầu. “Nào có nào có , không có gì, phu nhân ngàn vạn không cần để ở trong lòng, tổng giám đốc cũng chỉ là mắng tôi vài câu nho nhỏ, thực sự không có gì quan trọng.”
“Ngượng ngùng nga, lần này tôi lại muốn phiền toái anh một việc.” Giang Minh Nhân hai mắt ngập nước nhìn hắn, lại không biết loại bộ dáng hồn nhiên vô tội này ở trong mắt Tiền Hòa Bách quả thực chính là ma nữ hạ phàm đến quấy rối.
Trời ạ! Đừng lại tới nữa! tổng giám đốc phu nhân lại muốn gây phiền toái gì đây?
“Phu nhân mời nói.” Tiền Hòa Bách thật sự không có dũng khí cự tuyệt cô, đành phải kiên trì hỏi.
“Tôi nha, muốn cho lão công một kinh hỉ, cho nên có thể hay không phiền toái anh vụng trộm mang tôi đi vào phòng làm việc của hắn?”
“A? Nhưng là…… Nhưng là tổng giám đốc đang ở họp, hơn nữa buổi chiều cũng còn có lịchtrình khác……”
“Một lát là được rồi, thực sự! Tuyệt đối sẽ không chậm trễ nhiều thời gian, tôi cam đoan!”
Đối mặt với cái chấp tay hành lễ không ngừng của Giang Minh Nhân ── Tiền Hòa Bách quả thực là khóc không ra nước mắt, vận mệnh của hắn cũng quá nhấp nhô thôi? Vì sao năm lần bảy lượt lại bị cuốn vào việc riêng nhà này?
Oán giận thì oán giận, nhưng là biết rõ Giang Minh Nhân ở tổng giám đốc trong lòng chiếm giữ vị trí quan trọng so với sinh mệnh càng trọng yếu hơn, Tiền Hòa Bách sao dám chậm trễ? Đương nhiên là rất hầu hạ, lợi dụng thời gian công ty họp, thần không biết quỷ không hay đem Giang Minh Nhân thành công tiến vào văn phòng tổng giám đốc.
Văn phòng sáng ngời rộng mở, cũng như cũ không thấy bất kì hoa tươi gì, mà là vài chậu cây xương rồng cùng với cây Đa Nhục, trang hoàng đơn giản gọn gàng, sắc thái vẫn thế , giồng như thời gian hơn hai năm trước Giang Minh Nhân bị điềuđến văn phòng tổng giám đốc, không hề thay đổi.
Giang Minh Nhân đứng ở trước cửa sổ được lau trơn bóng đang tỏa sáng, đánh giá chính mình một thân trang dung được trang điểm tỉ mỉ.
Ttrước khi ra khỏi nhà cô còn tắm rửa, từ đầu đến chân tẩy thơm ngào ngạt, còn bôi thêm hương phân nhũ có thể khiến da thịt thêm sáng bóng, thay đổi một bộ quần lót mới tinh, hơn nữa còn là màu đen ren thần bí lại khêu gợi……
Khụ khụ, địch nhân còn chưa có hiện thân, cô không thể trước tự mình trầm mê ở giữa ảo tưởng.
Tóm lại hết thảy đều thực đúng chỗ, có thể nói hoàn hảo, hơn nữa đây cũng không phải lần đầu tiên dụ hoặc lão công của mình, cô muốn vững vàng một chút, cường ngạnh một chút, lần này tuyệt đối không thể bị anh nắm mũi đi!
Giang Minh Nhân thay chính mình kêu gọi, sau đó nhìn ảnh ngược của bóng hình xinh đẹp ở trên cửa sổ sát đất lộ ra mỉm cười hoàn mỹ, thoáng nâng lên chiếc cằm tinh xảo, cố gắng để mình thoạt nhìn giống nữ hoàng cao cao tại thượng.
May mắn áo gió đỏ thẫm cùng giày cao gót trên người cô tăng thêm không ít khí thế, cô thầm thấy may mắn là mình khiêu chiến đúng rồi.
Không ai biết, ở dưới lớp áo gió nhìn bảo thủ bị bao kín không kẽ hở kia là cảnh xuân rực rỡ khôn cùng đậm chất xuân sắc đang bị giấu giếm……
“Vừa rồi ở hội nghị có trình lên báo cáo đánh giá của bên Hy Lạp kia–” Triển Hoàng Tu một bên phân phó công việc công tác cho Tiền Hòa Bách, một bên bước nhanh đi vào văn phòng, một khắc mở của phòng liền lập tức sửng sốt.
Tiền Hòa Bách ở một bên đang nhắm mắt theo đuôi lập tức thầm kêu không ổn. “Tổng, tổng giám đốc, vừa rồi phu nhân gọi điện thoại cho tôi, nói là cấp cho tổng giám đốc một kinh hỉ, cho nên tôi liền vụng trộm đem phu nhân mang vào, bất quá ngài yên tâm, vừa rồi dọc theo đường đi cũng chưa người nào nhìn đến.”
“Tôi đã biết, anh bận thìđi trước đi!” Triển Hoàng Tu mặt không đổi sắc trả lời.
“Dạ.” Tiền Hòa Bách giống như được đại xá, nhanh chóng rời khỏi văn phòng, còn không quên tri kỷ thay bọn họ đóng cửa, ngăn cách ngoại giới quấy nhiễu.
Không có vội vã tiến ra đón, Triển Hoàng Tu hai tay ôm ngực, thoạt nhìn có chút lãnh khốc nghiêm túc nhìn cô vợ nhỏ, làm hại trong lòng bàn tay Giang Minh Nhân thi nhau đổ mồ hôi lạnh, khẩn trương thiếu chút nữa rút lui.
Không được, tuyệt đối không thể lâm trận lùi bước! Hết thảy đều là vì tiểu baby đáng yêu, còn có tương lai tốt đẹp của hai người bọn họ, cô nhất định phải thành công dụ hoặc anh đến hoàn toàn không khống chế được!
“Thế nào đến đây?”
“Đột kích kiểm tra thôi!” Cô tràn ra tươi cười hồn nhiên lại ngọt ngào vô tội, địch bất động ta cũng bất động, vì thế cô di chuyển chân cùng giày cao gót, tận lực đi một cách yêu nhiêu lại vũ mị.
Triển Hoàng Tukhẽ nheo hai mắt, nhìn ra dụng tâm kín đáo việc đột kích kiểm tra trong miệng cô, cũng không vội vã hỏi cô ý đồ thật sự , rất có kiên nhẫn bồi cô chơi đùa.
“Hoàng……” Cô yêukiều cọ hắn, ngọc thủ trắng mềm đem caravat cẩn thận nới lỏngra, còn làm Armani tây trang hơi nhăn.
Triển Hoàng Tu tuy rằng không hề tỏ vẻ gì , nhưng là khuôn mặt rõ ràng căng thẳng, nam tính vĩ ngạn phía dưới tây trang nháy mắt bật dậy, hai tay thủy chung ôm ở trước ngực cũng có xu thế buông lỏng.
Thấy chiêu thức làm nũng có hiệu quả, Giang Minh Nhân âm thầm cười trộm, quyết định lại tiếp tục tăng mạnh thế công.
“Hoàng, anh không ở nhà,em rất tịch mịch nga…… Cho nên em mới vụng trộm chạy tới tìm anh, vốn chỉ muốn vụng trộm iếc mắt nhìn anh một cái là tốt rồi, nhưng là hiện tại em rất muốn anh ôm em một cái nga!”
“Đừng nháo, ang còn muốn công tác.” Hắn đè lại tay nhỏ bé không an phận của cô, hai đồng tử sâu thẳm lại lặng yên bùng lên hai ngọn lửa nhỏ.
Cô vẫn kiên cường, một tay bị anh chế trụ còn có một tay kia, tiếp tục không an phận chạy ở trên người anh, thậm chí cởi bỏ caravat cùng cúc áo sơmi của anh, giống như sợ lửa tình thiêu không đủ tươi tốt, lại liên tiếp để sát cặp môi thơm như bông hoa tường vi như có như không hôn lên hầu kết của anh.
“Nhân Nhân.” tiếng nói của anh trầm thấp vài phần, nhưng lại có chút nặng nề.
“Được rồi, em sẽ không ầm ỹ anh, em sẽ ngoan ngoãn ngồi ở trên sofa chờ anh, như vậy có thể đi?”
Giang Minh Nhân nói là nói như vậy, nhưng lại không an phận động thủ với văn phòng, đầu tiên là đem rèm cửa sổ văn phòng kéo hết xuống, sau đó mới chu đôi môi đỏ mọng ngồi vào trên sofa.
Triển Hoàng Tu dùng tự chủ hơn người của mình cố gắng bình ổn dục vọng kêu gào trong cơ thể, đang muốn ngồi vào vị trí tiếp tục xử lý công việc chồng chất như núi, Giang Minh Nhân ngồi trên sofa lại chọn cái thời khắc mấu chốt này mà cởi áo khoác. Ánh mắt hắn đảo qua, dục vọng nóng bỏng nhanh chóng bốc lên.
Ở phía dưới áo gió của cô thế nhưng chỉ mặc một kiện áo lót bằng ren màu đen, hạ thân cũng là váy ngắn màu đen cùng kiểu dáng, đi đôi tất màu đen, đem da thịt bóng loáng phụ trợ càng thêm tuyết trắng.
“Điều hòa có phải hay không hỏng rồi? Emcảm thấy nóng quá nga!” Cô còn thực cố ý dùng tay nhỏ bé nắm áo lót đang chống đỡ bầu ngực đứng thẳng hơn nữa còn hơi rung động, nơi mềm mại nõn nà vì vậy mà càng thêm khiến người điên cuồng.
“Đem áo khoác mặc vào.”
“Không cần! Người ta rất nóng.” Cô ném bỏ áo gió đỏ thẫm, tư thế mê ngườinằm nghiêng trên sofa.
Gân xanh trên trán Triển Hoàng Tu ẩn ẩn co rúm, hắn quyết định tự mình động thủ cho mau!
Suy nghĩ liền làm, Triển Hoàng Tu nhanh chóng đi qua chỗ ma nữ mê hoặc, nhặt lên áo gió bị ném loạn xuống đất, tới gần cô vợ nhỏ cả người đang phát ra dụ hoặc ngọt ngào kia.
Đang lúc anh chuẩn bị đem áo gió phủ lên đường cong mê người của mình, Giang Minh Nhân lại nhanh tay lẹ mắt nắm lên một bàn tay khác của anh, sau đó đặt lênkhuông ngực tuyết trắng của mình.
“Hoàng, Em thật khó chịu nga! Anh giúp em kiểm tra một chút, có phải hay không sinh bệnh?”
“Nhân Nhân, đừng đánh chủ ý.” Anh khàn khàn tiếng nói lạnh lùng cảnh cáo, nhưng là lòng bàn tay đang phủ ở trên bầu vú mềm mại lại bắt đầu nóng lên, hương thơm từ trên người cô cũng khiêu chiến lý trí của anh.
Giang Minh Nhân bắt đầu hạ mãnh dược, nhuyễn ngọc ôn hương ngã vào lòng, thân mình mềm nhũn dán lên ngực anh, hai tay trắng mịn gắt gao bám trụ bả vaianh, nhẹ nhàng uốn éo vòng eo, trêu chọc tình hỏa bị anh đè nén.
“Hoàng, anh ôm em một cái được không? Một cái là tốt rồi, như vậy emsẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Cô kiều mỵ thỉnh cầu.
“Không được, anh còn muốn công tác.” Anh cơ hồ là cắn chặt răng đem lời nói phunra.
“Kia bằng không anh sờ sờ em, được không?” Cô hảo vô tội hỏi.
“Nhân Nhân……”
Không cho anh cócơ hội cự tuyệt , cô đã cởi bỏ áo lót ngay trước mặt, lộ ra nhũ lôi đỏ hồng như đóa hoa nhỏ, khiến anh cơ hồ không thể khắc chế, vật nam tính dưới quần tây đã thức tỉnh lửa nóng, mỗi một tấc trong cơ thể đều khát vọng cô, đều ở bên trong phấn khởi.
“Hoàng, anh sờ sờ em được không?” Tuy rằng hai gò má đã đỏ bừng, nhưng cô vẫn như cũ tiếp tục thế công dụ hoặc, lớn mật kéo tay anh xuống tìm được phiếm hoa viên ngọt ngào ẩm ướt, tiến hành một hồi thăm dò cấm kỵ……
Giây tiếp theo, Triển Hoàng Tu giống như một đầu mãnh sư bị bừng tỉnh, cuồng dã đem tiểu sơn dương tươi mới ngon miệng này gục ở trên sofa, dùng nhiệt tình trước nay chưa từng có triệt để công chiếm nàng……
Về phần cái gọi là chuẩn bị phòng hộ…… Tỉnh tỉnh đi! Đã sớm ném đến sau đầu, quên mất hết sự tình.
Ha ha, không thể tưởng được một lần liền thấy hiệu quả, không bằng sau này mỗi ngày đều đến công ty đột kích kiểm tra ngọt ngào, còn lo lắng sẽ không mang thai sao?
Tiểu baby chờ xem! không bao lâu mẹ sẽ có con! Vô luận cha chồng cường ngạnh cùng ngang ngược thế nào, nhất định cũng khó có thể vượt qua thế công của tiểu baby đáng yêu, thái độ mềm hoá chính là chuyện tình sớm hay muộn, ha ha……
Huống chi cô còn có chỗ dựa là lão công thân ái hỗ trợ, đến lúc đó có tiểu baby, hừ hừ, tóm lại, trời đất bao la, tuyệt đối có tiểu baby là lớn nhất.
Về phần hiện tại, hư…… Để cho cha mẹ cùng tận hưởng tình thú quá trình chế tạo tiểu baby đi!
[ toàn thư hoàn ]
Chỉ có thể nói, phim thần tượng cùng nhân sinh thực tế quả nhiên cách nhau một khoảng cách vô cùng xa.
Bình thường trong phim thần tượng, sau khi biết nữ nhân vật chính mang thai, không phải hẳn là cái gì lực cản cùng khó khăn trong nháy mắt đều hóa thành hư ảo sao?
Tất cả đều là gạt người vớ vẩn!
Triển Hoàng Tu thậm chí còn chưa có an bài xong thời gian cùng cô đến phụ sản khoa kiểm tra, Triển Thiệu Bình đã hoả tốc liên tiếp triển khai hành động, còn tự chủ trương liên lạc với Tiền thư ký, xác nhận hành trình buổi tối, còn tự tiện sắp xếp bữa tối thân thiết.
Mà lão côngcủa cô lại không cho là đúng, Giang Minh Nhân quả thực bùng nổ !
Giấy thỏa thuận li hôn giả mạo trước kia đều đã thiêu hủy, tình cảm của hai người cũng khôi phục lại so với trước kia ngày càng ngọt ngào, trừ bỏ không thể tự do ở bên ngoài ân ái phơi nắng, thời gian còn lại đều như là ngâm mình ở bên trong mật đường, ngọt đến độ con kiến cũng chịu không nổi.
Nhưng là Triển Thiệu Bình vẫn chưa từ bỏ ý định, còn nói cho dù cô có đem đứa nhỏ sinh ra cũng không có chỗ, dù sao đứa nhỏ sinh ra cũng không nhận ra được mẹ, chỉ cần Triển Hoàng Tu nhanh chút tái hôn, lão bà tái hôn có thể trực tiếp làm mẹ có sẵn, đem đứa nhỏ làm thân sinh nuôi dưỡng, còn giảm đi càng nhiều phiền toái.
Nghe một chút, lời này mà cũng có thể nói sao?
Bất quá không quan hệ, Giang Minh Nhân cô mới không dễ dàng bị đả bại như vậy! Có một lão công yêu cô yêu đến không thể tự kềm chế làm hậu thuẫn, cho dù trời sập xuống cô cũng dám quậy phá.
Giống như hiện tại –
Trong một khách sạn lớn năm sao, vô luận là đèn, điều hòa, không khí, mọi thứ đều là trạng thái tốt nhất, bất kể là cuộc hẹn thân thiết hay đàm phán hoặc là đơn thuần ăn cơm nói chuyện phiếm, tuyệt đối là lựa chọn đầu tiên.
“Thời điểm Triển tổng giám đốc không đi công tác thì làm cái gì?”
Đối tượng Triển Thiệu Bình chọn để tái hôn tất nhiên là thục nữ danh môn, vô luận là dung mạo, cử chỉ haylà dáng vẻ ngồi ăn, đều là hoàn mỹ không thể soi mói.
Nhưng vẻ hoàn mỹ đó ở trong mắt Triển Hoàng Tu lại chỉ cảm thấy chán nản không thú vị, căn bản anh không có tâm để ý tới, chỉ chuyên chú dùng cơm của mình, một bên phân thân vùi đầu vào nhắc máy tính làm việc.
“Triển tổng giám đốc?” Không nhận được lời đáp lại, biểu cảm của Lí Thiến Thiến nhất thời trở nên vạn phần ngượng ngùng.
“Nếu không có gì chuyện trọng yếu, chúng ta liền tự an tĩnh dùng cơm đi!”
“Nhưng là……” Tuy rằng không khí thực cứng ngắc, nhưng Lí Thiến Thiến vẫn cố gắng duy trì hình tượng thục nữ, đối mặt với cực phẩm nam nhân xuất sắc như vậy, nói thế nào cũng không thể để lỡ mất.
Triển Hoàng Tu cũng không thèm liếc mắt nhìn Lí Thiến Thiến một cái, tiếp tục cúi mặt xuống, đem toàn bộtâm tự đều đặt hết lên trên máy tính.
Nam nhân này hơi quá đáng! Cô tốt xấu cũng là công chúa của tập đoàn tài chính Lí thị, bình thường có biết bao nam nhân tranh nhau dỗ dành mình, nào có chuyện đến phiên cô liều mình tìm đề tài, còn phải giống như những cô gái bán hoa bày ra khuôn mặt tươi cười? ( Tiếu : Nguyên văn là xo- fa tiểu thư ta chịu ko tìm đc từ gì a~ hic )
Nếu không phải Triển Hoàng Tu thật sự rất hoàn mỹ hơn nữa còn là loại mà cô thích, cô đã sớm đá ghế dựa chạy lấy người.
“Công việc của Triển tổng giám đốc dường như rất bề bộn?” Lí Thiến Thiến nén đầy bụng lửa giận cùng ủy khuất, cố gắng mỉm cười.
“Ân.”
“Bình thường ăn cơm cũng đều bận như vậy?”
“Ân.”
“Thực sự rất vất vả, nhưng là, một bên vừa công tác vừa ăn cơm rất không tốt cho tiêu hóa……”
“Ân.”
Lí Thiến Thiến cười đã có phần cương cứng, nhưng Triển Hoàng Tu tuyệt không chút nào để ý, từ đầu tới đuôi căn bản không nghiêm túc liếc mắt nhìn cô một cái, hại cô từ đầu tới cuối một mình lầm bầm lầu bầu giống như là một mình đơn độc nói chuyện.
“Các ngài có cần giúp rót rượu không?” Một đạo tiếng nói ngọt ngào đột nhiên vang lên, hợp thời hòa giải bầu không khí.
Lí Thiến Thiến thở dài nhẹ nhõm một hơi, buông xuống ly rượu đang cầm trên tay, nhìn về phía thanh âm cùng dung mạo ngọt ngào của nhân viên phục vụ, gật đầu ý bảo thay mình rót thêm rượu.
Kết quả, nữ nhân viên phục vụ diện mạo ngọt ngào thế nhưng không để ý tới mình, mà chuyển hướng sang Triển Hoàng Tu, hơn nữa thân thiết hỏi hắn có cần rót thêm rượu không.
Lí Thiến Thiến tức giận nghĩ muốn chửi ầm lên, lại ngại gia giáo nghiêm ngặt không dám làm khó dễ, đành phải kiềm chế xuống, một mặt vui sướng khi người gặp họa chờ xem nữ nhân viên phục vụ bị đá trúng thiết bản.
Không ngờ rằng, nguyên bản Triển Hoàng Tu đang chuyên chú công tác thế nhưng ngẩng đầu, lộ ra một chút tươi cười tuấn mỹ đủ để hòa tan đông tuyết, hai tròng mắt lạnh nhạt giống như rót vào mùa xuân bàn ấm áp.
Lí Thiến Thiến nhìn thấy mà tim đập thình thịch, không thể tin được nam nhân lạnh lùng này khi mỉm cười nhưng lại đẹp mắt như thế.
Nhưng là…… Anh dĩ nhiên lại mỉm cười với nữ nhân viên phục vụ kia?
Đâyrốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Hay là…… Giữa hai người này có gian tình gì không muốn mọi người biết ? Đại tổng giám đốc cùng nữ nhân viên phục vụ khách sạn? Rất vớ vẩn !
“Ăn cơm chưa?” Không để ý tới Lí Thiến Thiến đang trợn mắt há hốc mồm, Triển Hoàng Tu cười cười nhìn cô vợ nhỏ đang sắm vai nhân vật nữ nhân viên phục vụ.
Giang Minh Nhân ngượng ngùng che miệng cười trộm, một mặt yêu kiều trả lời: “Còn chưa có.”
Lí Thiến Thiến hóa đá tại chỗ. Này, hai người này là như thế nào? Cư nhiên ởtrước mặt cô liếc mắt đưa tình!
“Ngồi xuống cùng nhau ăn đi .” Triển Hoàng Tu đứng lên thay Giang Minh Nhân kéo ra ghế dựa, không khỏi thanh minh đem nàng kéo đến chỗ ngồi.
“Như vậy không tốt đi…… Chủ nhân.” Giang Minh Nhân cố ý nhìn Lí Thiến Thiến liếc mắt một cái, sau đó ha ha cười trộm.
“Chủ, chủ nhân?!” Lí Thiến Thiến tiếng nói the thé, trừng lớn hai mắt vẻ mặt khó có thể tin.
Tình cảnh này là Triển Hoàng Tu ở bên ngoài bao dưỡng tiểu tình nhân, hơn nữa còn ở trước mặt công chúng chơi trò chơi biến thái chủ nhân cùng nữ bộc?
Triển Hoàng Tu căn bản đem Lí Thiến Thiến trở thành không khí, triệt để coi như không nhìn thấy, cẩn thận đem bít tết cắt thành từng khối nhỏ, sau đó đưa tới trước mặt tiểu thê tử , thúc giục cô nhanh chóng dùng cơm.
“Cám ơn chủ nhân.” Giang Minh Nhân bày ra biểu cảm thụ sủng nhược kinh, thẹn thùng khả ái lấy một miếng bít tết nho nhỏ đưa lên miệng ăn.
Triển Hoàng Tu vừa bực mình vừa buồn cười, vì thỏa mãn tiết mục biểu diễn của tiểu thê tử, hắn đành phải phối hợp diễn xuất, tham dự một cuộc hẹn thân thiết do phụ thân một mình an bài.
Hiển nhiên tiểu thê tử của mình làm không biết mệt, mỗi lần đều sẽ hưng phấn mà an bài phương thức xuất hiện không giống nhau, ngẫu nhiên gải dạng thành tình nhân dụ dỗ, ngẫu nhiên lại là nữ bộc với thanh thuần khả ái, hoa chiêu chồng chất.
Cũng may mắn khách sạn này quản lý ra vào tương đối nghiêm khắc, ít có đội cẩu tử truyền thông lui tới, hơn nữa quản lý nhà ăn còn thay bọn họ an trí dùng cơm ở trong lô ghế vip, cho nên không cần lo lắng vấn đề quyền riêng tư, Giang Minh Nhân cũng có thể yên tâm mà thi triển kỹ thuật diễn.
“Triển Hoàng Tu, anh đây là cái gì ý tứ?” Thấy đôi nam nữ trước mắt quang minh chính đại ân ái trước mặt mình, Lí Thiến Thiến rốt cuộc không thể chịu đựng được cái loại nhục nhã này .
“A, Lí tiểu thư tức giận.” Giang Minh Nhân cố ý, còn ra vẻ vô tội chớp chớp mắt to. “Ta thay chủ nhân xin lỗi Lí tiểu thư, lỗi của chủ nhân chính là lỗi của ta, Lí tiểu thư muốn mắng gì thì hướng về phía ta là được rồi, xin đừng giận chó đánh mèo đến trên người chủ nhân.”
“Các ngươi thật sự là rất ác tâm!” Lí Thiến Thiến đã nhẫn nại đến cực hạn. “Hai người các ngươi rốt cuộc có quan hệ gì?”
“Giống như Lí tiểu thư nhìn thấy, quan hệ của chúng ta chính là thực thân mật.” Triển Hoàng Tu lạnh nhạt đáp lại, hơn nữa cũng không dự tính giải thích gì nhiều.
Ở trong nhận thức của hắn, hôn nhân vốn chính là chuyện của hai bên nam nữ, không cần bất kì ai gán ghép, huống chi, hắn vốn không dự tính để cho nhiều người nhận biết bộ mặt thật của thê tử, cho nên cho dù hai người bị hiểu lầm thành cái quan hệ loạn thất bát tao gì cũng không sao, dù sao chân tướng chỉ cần hai vợ chồng bọn họ hiểu được là tốt rồi.
Nói trắng ra là, đôi vợ chồng Triển Hoàng Tu cùng Giang Minh Nhân này quả thực giống như là ở diễn cảnh thành thật luôn, lại vô cùng thích thú, căn bản không cần nhìn ánh mắt người kia .
“Triển Hoàng Tu, ngươi làm sao có thể làm nhục người khác như vậy? Thật sự rất quá đáng! Sớm biết rằng như vậy, ta mới sẽ không đáp ứng lần thân cận này!”
“Thật có lỗi, người đáp ứng lần thân cận này là cha ta, không phải ta.”
“Ngươi…… Ngươi thật là khinh người quá đáng!” Lí Thiến Thiến cầm bóp lên, lập tức đứng dậy bỏ đi.
“Lí tiểu thư, ngươi ăn no rồi? Món điểm tâm ngọt còn chưa có mang lên đâu!” Giang Minh Nhân cố ý ồn ào, lại chỉ đổi lấy bóng lưng tức giận củaLí Thiến Thiến ngay cả đầu cũng không quay lại đi thẳng.
Ha ha, xứng đáng bị chọc tức!
Tuy rằng người đáp ứng bữa tối thân thiết này là Triển Thiệu Bình, Lí Thiến Thiến chính là kẻ hi sinh vô tội, nhưng là vừa rồi thấy Lí Thiến Thiến dùng ánh mắt sài lang, trần trụi nhìn chằm chằm lão công của mình, nàng liền cảm giác toàn thân không thoải mái.
“Lí tiểu thư, không tiễn, mời đi thong thả.” Nàng giống như nữ nhân hư hỏng,hả hê cười ha ha a……
“Tốt lắm, người đã đi xa, hiện tại em có thể hảo hảo ăn cơm đi?” Triển Hoàng Tu chỉ để ý cô có đúng giờ ăn cơm đi ngủ hay không, càng lo lắng tiểu baby trong bụng cô đói bụng.
“Hoàng, kỹ thuật diễn của em thế nào? Có hay không tiến bộ?” Giang Minh Nhân được tiện nghi còn khoe mẽđòi lão công tán thưởng.
“Anh chỉ muốn em hảo hảo mà chuyên tâm ăn cơm, không cần để ý những chuyện tình lung tung lộn xộn.” Triển Hoàng Tu dứt khoát làm thay cô, trực tiếp cắt một miếng thịt mềm đưa đến bên miệng cô.
Giang Minh Nhân đỏ mặt một ngụm unốt xuống, hai tay vỗ nhẹ gò má, một mặt tươi cười hạnh phúc xán lạn.
Từ sau khi hiểu lầm tiêu tan, cảm tình hai người thực sự rất tốt, mỗi ngày đều là ngọt ngào như mật, hạnh phúc giống như đang nằm mơ.
Chỉ tiếc cha chồng của cô vẫn không chịu buông tha suy nghĩ muốn chia rẽ bọn họ, liều mình an bài bữa cơm thân mật, hại hai vợ chồng bọn họ không được ở nhà thưởng thức bữa tối dưới nến ngọt ngào…… Ân, bất quá tình huống hiện tại tựa hồ cũng kém không nhiều lắm a!
“Hoàng, lần này đã là lần thứ năm, ngày mai ba sẽ lại an bài bữa cơm thân mật như thế nào?” Giang Minh Nhân đã nhanh chóng nghĩ ra đối sách cho ngày mai ở trong đầu.
“Anh không biết, anh cũng không muốn biết.” Triển Hoàng Tu săn sóc cầm lấy khăn ăn thay cô chà lau khóe miệng, tất cả tâm tư đều ở trên người cô vợ nhỏ, nơi nào còn quản được nữ nhân khác thế nào?
“Vậy được rồi, chúng ta vẫn nên trù tính trước cho tốt.” Giang Minh Nhân hưng phấn ngay cả đôi mắt to đều sáng lấp lánh, nhìn Triển Hoàng Tu nở nụ cười
Bất quá, cũng may mắn là cô có thể dũng cảm cùng kiên cường như thế , thậm chí có thể dùng phương thức như vậy để đối mặt với ba anh,nếu đổi lại là nữ nhân khác, chắc hẳn đã không nhịn được mà hoàn toàn hỏng mất, làm sao còn có khả năng dùng tâm tình nhẹ nhàng khoái trá như vậy đàm luận?
Cô vợ nhở đáng yêu của hắn, thay hắn mang đến ánh sáng sinh mệnh cùng ấm áp, triệt để hòa tan tâm tình lạnh như băng của hắn.
Có được cô, sinh mệnh của hắn mới có ý nghĩa, cho dù cónhiều tài phú cũng không bằng mộtnụ cười xán lạn của cô, dù nhiều quyền thế cũng không bằng một cái ôm của cô.
Anh yêu cô sâu đậm như thế……
“Hoàng, sao anh dùng loại ánh mắt này nhìn? Như vậy người ta hội thẹn thùng nga .” Giang Minh Nhân hờn dỗi khẽ đẩy ngực lão công. “Nhanh chút ăn.”
“Làm sao luôn luôn thúc giục em……” Cô không thuận theo hét lên.
“Bởi vì anh muốn nhanh chút mang em về nhà.” Triển Hoàng Tu để sát vào bên tai cô, đè thấp âm lượng không biết nói cái gì, sau vài khắc chung, chỉ thấy hai gò má cô đỏ bừng, mặt đỏ tim đập thiếu chút nữa từtrên chỗ ngồi trượt xuống.
“Chán ghét, anh thật sắc nga……”
Đằng sau ghế lô đầu tiên là truyền đến một tiếng nũng nịu, tiếp sau là liên tiếp tiếngrên rỉ ái muội thẹn thùng……
Sự thật chứng minh, Giang Minh Nhân thực sự không “Gặp may mắn” như vậy
Kết quảkiểm tralà cô không có mang thai.
Nhiều kiểu dáng que thử thai như vậy, cố tình cô lại chọn phải que có vấn đề, cho dù mua sổ xố cũng chưa chuẩn như vậy!
Sauk hi kiểm tra đi ra, cô vừa đi vừa khóc đi ra khỏi khoa phụ sản, còn phải nhờ lão công ở một bên nâng đỡ bình an về đến nhà, còn bởi vậy mất ngủ vài ngày, thiếu chút nữa phải dựa vào thuốc ngủ mới có thể hảo hảo đi vào giấc ngủ.
“Ha ha……”
Mạnh Mộng sau khi nghe được phản ứng đầu tiên là ôm bụng cười to, thiếu chút cười bay nóc nhàcủa “ Điền Mật Manh manh”, cực kỳ không cho Giang Minh Nhân mặt mũi.
“Thối Mộng Mộng! Cậu làm sao có thể giễu cợt hảo bằng hữu thảm thương như vậy?”
Giang Minh Nhân tức giận đến nắm chặt hai tay, may mắn “Điền Mật Manh Manh” còn chưa tới thời gian mở cửa, bằng không mặt mũi của cô sẽ mất đến cả bã cũng không thừa.
“Cậu cũng quá khoa trương thôi? Khiến mọi người gấp đến long trời lở đất, một bộ suy nghĩ chuẩn bị cho cậu sinh hạ tiểu baby, kết quả suy nghĩ cả nửa ngày, cư nhiên là mua nhầm que thử thai hỏng!”
Mạnh Mộng không nhịn được tưởng hô to: Ông trời của ta a, thật sự là rất thần kỳ !
“Tốt lắm, cậu còn cười như vậy nữa, Nhân Nhân sẽ tức giận.” La Hiểu Uy ra tiếng ngăn cản bạn tốt giễu cợt quá mức.
“Đúng vậy đúng vậy, vẫn là Hiểu Uy hảo……”
“Phốc — thật có lỗi!” La Hiểu Uy rốt cuộc không nhịn được, ghé vào trên bàn cất tiếng cười to. “Ha ha……”
“Thực sự rất buồn cười a! Ha ha……” Mạnh Mộng cười đến ngay cả khóe mắt đều là nước mắt. “Loại này chuyện ngu xuẩn này cũng chỉ có mình tiểu ngu ngốc này làm được!”
“Hai người các cậu! Thật sự quá đáng!” Giang Minh Nhân vừa quẫn vừa giận, lại không thể ngăn cản hai người bạn tốt nhạo báng, đành phải bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn hờn dỗi.
Chờ sau khi cười đủ, La Hiểu Uy lấy xuống kính mắt, lau nước mắt nơi khóe mắt, đẩy đẩy Giang Minh Nhân đang quay lưng lại, muốn cô xoay người lại hảo hảo nói chuyện.
“Tốt lắm a, đừng tức giận, hiện tại trọng yếu nhất là — trong bụng cậu không có cục cưng, kia không phải chính là hợp với ý lão ba của Triển Hoàng Tu hay sao sao?”
“Đúng vậy, ngay cả khi có tiểu baby còn có thể nói ra loại chuyện không có nhân tính này, vạn nhất bị ông ta biết cậu căn bản không mang thai, vậy chẳng phải để cho ông ta vui mừng hay sao?”
“Cho nên mình thực phiền não a! Hai gia hảocác cậu không có nghĩa khí còn luôn luôn giễu cợt ta!” Giang Minh Nhân oán giận, không quên trừng mắt nhìn hai người các cô một cái.
“Ngốc nga! Mỗi ngày đều làm chuyện ấy, đảm bảo tháng sau liền mang thai.” Mạnh Mộng cười to đề nghị.
“Không đúng không đúng, hẳn là nên trước hỏi bác sĩ trước, để bác sĩ giúp các cậu an bài thời gian thụ thai thích hợp nhất, như vậy mới có thể vừa chuẩn xác lại vừa có hiệu suất.” La Hiểu Uy là phái tiêu chuẩn cùng lý trí, không thích cái kiểu tùy ý đánh loạn.
“Ai nha, ngăn cản chính là ngăn cản, muốn ngăn cũng không ngăn hết, căn bản không cần phiền toái như vậy!” Mạnh Mộng là theo lộ tuyến thoải mái, bất kỳ việc gì đều tùy ý là tốt rồi.
“đề nghị của các cậu đều tốt lắm, nhưng là……” Giang Minh Nhân chán nản chống khuôn mặt nhỏ nhắn, một bộ dáng đáng thương im lặng mà hỏi trời xanh.
“Nhưng là cái gì?” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy không hẹn mà cùng hỏi.
“Lão công của mình hắn không chịu a!” Giang Minh Nhân ai oán nói.
“Vì sao?”
“Bởi vì hắn cảm thấy tuổi mình còn trẻ, không thích hợp làm mẹ, hắn nói hắn sợ tâm tình mình quá mệt mỏi nhất thời thích ứng không kịp.” Nhưng cô rất muốn tiểu baby nga!
“Triển Hoàng Tu như vậy cũng là vì muốn săn sóc cậu thôi, cậu hẳn là nên cao hứng mới đúng.” Mạnh Mộng không quên vuốt mông ngựa đại cỏ đông (Tiếu : vì anh Tu hùn vốn cho nhà hàng đó ).
“Nhưng là, nếu ba anh ấy biết, nhất định sẽ nghĩ hết cách khiến các cậu ly hôn, chẳng lẽ anh ta cũng không lo lắng sao?” La Hiểu Uy cẩn thận phân tích mặt xấu trong đó. “Mặc kệ nói như thế nào, chỉ cần có tiểu baby, chính là thêm một tầng băn khoăn cùng vướng mắc, đến lúc đó chỉ cần lợi dụng tình thân đi mềm hoá, hoặc là dùng tiểu baby dời đi lực chú ý của ba anh ta, đến lúc đó việc thừa nhận cậu là condâu chỉ còn là vấn đề thời gian .”
“Ai…… Mình cũng nghĩ như vậy nha!” Giang Minh Nhân thập phần đồng ý liều mình gật đầu.
“Cho nên kết luận vẫn là có một tiểu baby có vẻ an toàn.” Mạnh Mộng đưa ra kết luận.
“Vấn đề là……” Giang Minh Nhân bày ra khuôn mặt nhỏ nhắn ủ rũ , rất giống một đóa hoa héo rũ.
“Cái gì?”
“Anh ấy đkhông cho mình cơ hội mang thai a!” Giang Minh Nhân đột nhiên tức giận lớn tiếng reo hò.
“A?” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy hoảng sợ. “Triển Hoàng Tu đình sản?”
“Không phải a!” Mệt các cô còn nghĩ ra được, thật là đủ khoa trương! “Hiện tại thời điểm chúng ta thân mật, anh ấy đều sẽ làm tốt công việc phòng hộ, mặc kệ trường hợp có thể khống chế được hay không, anh ấy tuyệt đối sẽ không phóng túng chính mình…… Cái kia, các cậu biết ý tứ của mình đi?”
“Nga…… Đã hiểu.” Mạnh Mộng cùng La Hiểu Uy trăm miệng một lời.
“Cho nên mình thực phiền não, không biết nên làm cái gì bây giờ.” Giang Minh Nhân vô lực rũ đầu, khuôn mặt phờ phạc ỉu xìu uống đồ uống lạnh.
“Ngu ngốc!” Mạnh Mộng mắng một tiếng, nhanh tay đem cốc nước bỏ thêm một lượng lớn đá lạnh lấy đi. “Muốn mang thai còn uống đồ lạnh, tử cung bị lạnh thì sao có thể mang thai?”
“Đúng vậy a, hiện tại cậu nên bắt đầu hảo hảo chú ý thân thể, cũng phải đúng giờ bồi bổ mới được.” không nói nhiều lời vô nghĩa, La Hiểu Uy mở laptop ra , bắt đầu tuần tra thuốc Đông y nào cóthể trợ giúp mang thai bồi bổ thân thể.
“Dù sao anh ấy cũng không cho mình cơ hội, một mình mình làm thế nào mang thai?” Vô luận cô khuyên can thế nào, Triển Hoàng Tu vẫn không chịu gật đầu, loại chuyện mang thai này, một người thật sự diễn không được a!
“Khâm phục…… Cậu quả nhiên là một tiểu ngu ngốc không hơn không kém.” Mạnh Mộng vươn ngón tay chọc vào mi tâm Giang Minh Nhân, hơn nữa sức tay không chút lưu tình, đâm cho cô liều mình kêu đau.
“Mình lại làm sao vậy?” Giang Minh Nhân đau đến ồn ào. Thối Mộng Mộng! Mỗi lần đều kêu cô làtiểu ngu ngốc, vạn nhất thực sự bị cô kêu đến ngốc thì làm sao bây giờ?
“Mình hỏi cậu, thời điểm hai người thân mật thì ở nơi nào?” Mạnh Mộng hỏi.
“Đương nhiên là trong nhà a!” Đây là cái vấn đề vô nghĩa gì a ?
“Cái này đúng rồi! lão công cậu đều đem bao cao su đặt ở nơi nào?” Mạnh Mộng lại hỏi.
“Đương nhiên là ngăn tủ trong phòng!” Bằng không để đâu? Chẳng lẽ quang minh chính đại đặt tại phòng khách hay phòng bếp sao?
“Vậy đúng a! Cho nên cậu không được cùng anh ta thân mật ở nhà, muốn anh ta không kịp trở tay, làm cho anh ấy ngay cả bao cao su đều không kịp mua liền xong việc.”
“A? Không cần ở nhà?” Giang Minh Nhân ngại ngùng bất an đứng lên. “Vậy thìở nơi nào?”
“Ngu ngốc! Cậu năm lần bảy lượtđến văn phòng của anh ta đi, lấy cớ là muốn đột ngột kiểm tra gì đó , sau đó bắt đầu dụ hoặc anh ta, đem anh ta mê đến thần hôn điên đảo, ngay cả chính anh ta là ai cũng quên hết, đến lúc đó anh ta làm gì còn có công phu nhớ tới cái gì bao cao su?”
“Ân, chủ ý này nghe qua thực không sai, mình tán thành cả hai tay.” La Hiểu Uy khó được khi hát đệm.
“Thật vậy chăng?” Giang Minh Nhân nhăn mũi. “Nhưng là tự chủ của anh ấy tốt lắm nha, tốt kinh người, biện pháp này có thể làm sao?”
“Có thể hay không thì phải xem sức quyến rũ của cậu, còn có chiêu số dụ hoặc, tóm lại, thử thì biết!”
“Ta cũng đồng ý.”
Xem hai người bạn tốt trăm miệng một lời, Giang Minh Nhân thật sự là bán tín bán nghi, bất quá để sớm đột phá khốn cảnh trước mắt, được rồi! Cái phương pháp gì cô cũng đều nguyện ý dũng cảm nếm thử.
Thân ái lão công, chờ tiếp chiêu đi! Ha ha……
Nhận được một cuộc điện báo cấp tốc của tổng giám đốc phu nhân, Tiền Hòa Bách quả thực bị dọa đến ngây người, bất chấp đangở tham dự hội nghị cao tầng, tùy tiện tìm cái cớchạy ra khỏi phòng họp.
“Phu nhân, lúc này cô làm sao có thể……” Tiền Hòa Bách ở đại sảnh lầu một tiếp đãi Giang Minh Nhân.
“Tiền thư ký, sự kiện lần trước thật sự là ngượng ngùng, nghe nói anh bị tổng giám đốc trách cứ, tôi thực sự cảm thấy có lỗi với anh .” Giang Minh Nhân chân thành xin lỗi.
Tiền Hòa Bách cảm giác sợ hãi sâu sắc liều mình gật đầu. “Nào có nào có , không có gì, phu nhân ngàn vạn không cần để ở trong lòng, tổng giám đốc cũng chỉ là mắng tôi vài câu nho nhỏ, thực sự không có gì quan trọng.”
“Ngượng ngùng nga, lần này tôi lại muốn phiền toái anh một việc.” Giang Minh Nhân hai mắt ngập nước nhìn hắn, lại không biết loại bộ dáng hồn nhiên vô tội này ở trong mắt Tiền Hòa Bách quả thực chính là ma nữ hạ phàm đến quấy rối.
Trời ạ! Đừng lại tới nữa! tổng giám đốc phu nhân lại muốn gây phiền toái gì đây?
“Phu nhân mời nói.” Tiền Hòa Bách thật sự không có dũng khí cự tuyệt cô, đành phải kiên trì hỏi.
“Tôi nha, muốn cho lão công một kinh hỉ, cho nên có thể hay không phiền toái anh vụng trộm mang tôi đi vào phòng làm việc của hắn?”
“A? Nhưng là…… Nhưng là tổng giám đốc đang ở họp, hơn nữa buổi chiều cũng còn có lịchtrình khác……”
“Một lát là được rồi, thực sự! Tuyệt đối sẽ không chậm trễ nhiều thời gian, tôi cam đoan!”
Đối mặt với cái chấp tay hành lễ không ngừng của Giang Minh Nhân ── Tiền Hòa Bách quả thực là khóc không ra nước mắt, vận mệnh của hắn cũng quá nhấp nhô thôi? Vì sao năm lần bảy lượt lại bị cuốn vào việc riêng nhà này?
Oán giận thì oán giận, nhưng là biết rõ Giang Minh Nhân ở tổng giám đốc trong lòng chiếm giữ vị trí quan trọng so với sinh mệnh càng trọng yếu hơn, Tiền Hòa Bách sao dám chậm trễ? Đương nhiên là rất hầu hạ, lợi dụng thời gian công ty họp, thần không biết quỷ không hay đem Giang Minh Nhân thành công tiến vào văn phòng tổng giám đốc.
Văn phòng sáng ngời rộng mở, cũng như cũ không thấy bất kì hoa tươi gì, mà là vài chậu cây xương rồng cùng với cây Đa Nhục, trang hoàng đơn giản gọn gàng, sắc thái vẫn thế , giồng như thời gian hơn hai năm trước Giang Minh Nhân bị điềuđến văn phòng tổng giám đốc, không hề thay đổi.
Giang Minh Nhân đứng ở trước cửa sổ được lau trơn bóng đang tỏa sáng, đánh giá chính mình một thân trang dung được trang điểm tỉ mỉ.
Ttrước khi ra khỏi nhà cô còn tắm rửa, từ đầu đến chân tẩy thơm ngào ngạt, còn bôi thêm hương phân nhũ có thể khiến da thịt thêm sáng bóng, thay đổi một bộ quần lót mới tinh, hơn nữa còn là màu đen ren thần bí lại khêu gợi……
Khụ khụ, địch nhân còn chưa có hiện thân, cô không thể trước tự mình trầm mê ở giữa ảo tưởng.
Tóm lại hết thảy đều thực đúng chỗ, có thể nói hoàn hảo, hơn nữa đây cũng không phải lần đầu tiên dụ hoặc lão công của mình, cô muốn vững vàng một chút, cường ngạnh một chút, lần này tuyệt đối không thể bị anh nắm mũi đi!
Giang Minh Nhân thay chính mình kêu gọi, sau đó nhìn ảnh ngược của bóng hình xinh đẹp ở trên cửa sổ sát đất lộ ra mỉm cười hoàn mỹ, thoáng nâng lên chiếc cằm tinh xảo, cố gắng để mình thoạt nhìn giống nữ hoàng cao cao tại thượng.
May mắn áo gió đỏ thẫm cùng giày cao gót trên người cô tăng thêm không ít khí thế, cô thầm thấy may mắn là mình khiêu chiến đúng rồi.
Không ai biết, ở dưới lớp áo gió nhìn bảo thủ bị bao kín không kẽ hở kia là cảnh xuân rực rỡ khôn cùng đậm chất xuân sắc đang bị giấu giếm……
“Vừa rồi ở hội nghị có trình lên báo cáo đánh giá của bên Hy Lạp kia–” Triển Hoàng Tu một bên phân phó công việc công tác cho Tiền Hòa Bách, một bên bước nhanh đi vào văn phòng, một khắc mở của phòng liền lập tức sửng sốt.
Tiền Hòa Bách ở một bên đang nhắm mắt theo đuôi lập tức thầm kêu không ổn. “Tổng, tổng giám đốc, vừa rồi phu nhân gọi điện thoại cho tôi, nói là cấp cho tổng giám đốc một kinh hỉ, cho nên tôi liền vụng trộm đem phu nhân mang vào, bất quá ngài yên tâm, vừa rồi dọc theo đường đi cũng chưa người nào nhìn đến.”
“Tôi đã biết, anh bận thìđi trước đi!” Triển Hoàng Tu mặt không đổi sắc trả lời.
“Dạ.” Tiền Hòa Bách giống như được đại xá, nhanh chóng rời khỏi văn phòng, còn không quên tri kỷ thay bọn họ đóng cửa, ngăn cách ngoại giới quấy nhiễu.
Không có vội vã tiến ra đón, Triển Hoàng Tu hai tay ôm ngực, thoạt nhìn có chút lãnh khốc nghiêm túc nhìn cô vợ nhỏ, làm hại trong lòng bàn tay Giang Minh Nhân thi nhau đổ mồ hôi lạnh, khẩn trương thiếu chút nữa rút lui.
Không được, tuyệt đối không thể lâm trận lùi bước! Hết thảy đều là vì tiểu baby đáng yêu, còn có tương lai tốt đẹp của hai người bọn họ, cô nhất định phải thành công dụ hoặc anh đến hoàn toàn không khống chế được!
“Thế nào đến đây?”
“Đột kích kiểm tra thôi!” Cô tràn ra tươi cười hồn nhiên lại ngọt ngào vô tội, địch bất động ta cũng bất động, vì thế cô di chuyển chân cùng giày cao gót, tận lực đi một cách yêu nhiêu lại vũ mị.
Triển Hoàng Tukhẽ nheo hai mắt, nhìn ra dụng tâm kín đáo việc đột kích kiểm tra trong miệng cô, cũng không vội vã hỏi cô ý đồ thật sự , rất có kiên nhẫn bồi cô chơi đùa.
“Hoàng……” Cô yêukiều cọ hắn, ngọc thủ trắng mềm đem caravat cẩn thận nới lỏngra, còn làm Armani tây trang hơi nhăn.
Triển Hoàng Tu tuy rằng không hề tỏ vẻ gì , nhưng là khuôn mặt rõ ràng căng thẳng, nam tính vĩ ngạn phía dưới tây trang nháy mắt bật dậy, hai tay thủy chung ôm ở trước ngực cũng có xu thế buông lỏng.
Thấy chiêu thức làm nũng có hiệu quả, Giang Minh Nhân âm thầm cười trộm, quyết định lại tiếp tục tăng mạnh thế công.
“Hoàng, anh không ở nhà,em rất tịch mịch nga…… Cho nên em mới vụng trộm chạy tới tìm anh, vốn chỉ muốn vụng trộm iếc mắt nhìn anh một cái là tốt rồi, nhưng là hiện tại em rất muốn anh ôm em một cái nga!”
“Đừng nháo, ang còn muốn công tác.” Hắn đè lại tay nhỏ bé không an phận của cô, hai đồng tử sâu thẳm lại lặng yên bùng lên hai ngọn lửa nhỏ.
Cô vẫn kiên cường, một tay bị anh chế trụ còn có một tay kia, tiếp tục không an phận chạy ở trên người anh, thậm chí cởi bỏ caravat cùng cúc áo sơmi của anh, giống như sợ lửa tình thiêu không đủ tươi tốt, lại liên tiếp để sát cặp môi thơm như bông hoa tường vi như có như không hôn lên hầu kết của anh.
“Nhân Nhân.” tiếng nói của anh trầm thấp vài phần, nhưng lại có chút nặng nề.
“Được rồi, em sẽ không ầm ỹ anh, em sẽ ngoan ngoãn ngồi ở trên sofa chờ anh, như vậy có thể đi?”
Giang Minh Nhân nói là nói như vậy, nhưng lại không an phận động thủ với văn phòng, đầu tiên là đem rèm cửa sổ văn phòng kéo hết xuống, sau đó mới chu đôi môi đỏ mọng ngồi vào trên sofa.
Triển Hoàng Tu dùng tự chủ hơn người của mình cố gắng bình ổn dục vọng kêu gào trong cơ thể, đang muốn ngồi vào vị trí tiếp tục xử lý công việc chồng chất như núi, Giang Minh Nhân ngồi trên sofa lại chọn cái thời khắc mấu chốt này mà cởi áo khoác. Ánh mắt hắn đảo qua, dục vọng nóng bỏng nhanh chóng bốc lên.
Ở phía dưới áo gió của cô thế nhưng chỉ mặc một kiện áo lót bằng ren màu đen, hạ thân cũng là váy ngắn màu đen cùng kiểu dáng, đi đôi tất màu đen, đem da thịt bóng loáng phụ trợ càng thêm tuyết trắng.
“Điều hòa có phải hay không hỏng rồi? Emcảm thấy nóng quá nga!” Cô còn thực cố ý dùng tay nhỏ bé nắm áo lót đang chống đỡ bầu ngực đứng thẳng hơn nữa còn hơi rung động, nơi mềm mại nõn nà vì vậy mà càng thêm khiến người điên cuồng.
“Đem áo khoác mặc vào.”
“Không cần! Người ta rất nóng.” Cô ném bỏ áo gió đỏ thẫm, tư thế mê ngườinằm nghiêng trên sofa.
Gân xanh trên trán Triển Hoàng Tu ẩn ẩn co rúm, hắn quyết định tự mình động thủ cho mau!
Suy nghĩ liền làm, Triển Hoàng Tu nhanh chóng đi qua chỗ ma nữ mê hoặc, nhặt lên áo gió bị ném loạn xuống đất, tới gần cô vợ nhỏ cả người đang phát ra dụ hoặc ngọt ngào kia.
Đang lúc anh chuẩn bị đem áo gió phủ lên đường cong mê người của mình, Giang Minh Nhân lại nhanh tay lẹ mắt nắm lên một bàn tay khác của anh, sau đó đặt lênkhuông ngực tuyết trắng của mình.
“Hoàng, Em thật khó chịu nga! Anh giúp em kiểm tra một chút, có phải hay không sinh bệnh?”
“Nhân Nhân, đừng đánh chủ ý.” Anh khàn khàn tiếng nói lạnh lùng cảnh cáo, nhưng là lòng bàn tay đang phủ ở trên bầu vú mềm mại lại bắt đầu nóng lên, hương thơm từ trên người cô cũng khiêu chiến lý trí của anh.
Giang Minh Nhân bắt đầu hạ mãnh dược, nhuyễn ngọc ôn hương ngã vào lòng, thân mình mềm nhũn dán lên ngực anh, hai tay trắng mịn gắt gao bám trụ bả vaianh, nhẹ nhàng uốn éo vòng eo, trêu chọc tình hỏa bị anh đè nén.
“Hoàng, anh ôm em một cái được không? Một cái là tốt rồi, như vậy emsẽ ngoan ngoãn nghe lời.” Cô kiều mỵ thỉnh cầu.
“Không được, anh còn muốn công tác.” Anh cơ hồ là cắn chặt răng đem lời nói phunra.
“Kia bằng không anh sờ sờ em, được không?” Cô hảo vô tội hỏi.
“Nhân Nhân……”
Không cho anh cócơ hội cự tuyệt , cô đã cởi bỏ áo lót ngay trước mặt, lộ ra nhũ lôi đỏ hồng như đóa hoa nhỏ, khiến anh cơ hồ không thể khắc chế, vật nam tính dưới quần tây đã thức tỉnh lửa nóng, mỗi một tấc trong cơ thể đều khát vọng cô, đều ở bên trong phấn khởi.
“Hoàng, anh sờ sờ em được không?” Tuy rằng hai gò má đã đỏ bừng, nhưng cô vẫn như cũ tiếp tục thế công dụ hoặc, lớn mật kéo tay anh xuống tìm được phiếm hoa viên ngọt ngào ẩm ướt, tiến hành một hồi thăm dò cấm kỵ……
Giây tiếp theo, Triển Hoàng Tu giống như một đầu mãnh sư bị bừng tỉnh, cuồng dã đem tiểu sơn dương tươi mới ngon miệng này gục ở trên sofa, dùng nhiệt tình trước nay chưa từng có triệt để công chiếm nàng……
Về phần cái gọi là chuẩn bị phòng hộ…… Tỉnh tỉnh đi! Đã sớm ném đến sau đầu, quên mất hết sự tình.
Ha ha, không thể tưởng được một lần liền thấy hiệu quả, không bằng sau này mỗi ngày đều đến công ty đột kích kiểm tra ngọt ngào, còn lo lắng sẽ không mang thai sao?
Tiểu baby chờ xem! không bao lâu mẹ sẽ có con! Vô luận cha chồng cường ngạnh cùng ngang ngược thế nào, nhất định cũng khó có thể vượt qua thế công của tiểu baby đáng yêu, thái độ mềm hoá chính là chuyện tình sớm hay muộn, ha ha……
Huống chi cô còn có chỗ dựa là lão công thân ái hỗ trợ, đến lúc đó có tiểu baby, hừ hừ, tóm lại, trời đất bao la, tuyệt đối có tiểu baby là lớn nhất.
Về phần hiện tại, hư…… Để cho cha mẹ cùng tận hưởng tình thú quá trình chế tạo tiểu baby đi!
[ toàn thư hoàn ]