Huyết sắc trên mặt Kiều Ôn Noãn, theo lời nói của Thẩm Lương Niên, dần dần rút đi.
Cô theo y hai năm, không cầu bản thân được quang minh chính đại làm bạn gái của y, cam tâm tình nguyện bồi y trộm tình như vậy, cuối cùng đổi lấy vẫn là kết cục bị y vất bỏ.
Tay của Kiều Ôn Noãn, theo bản năng nắm chặt.
Thẩm Lương Niên nhìn Kiều Ôn Noãn vẫn một mực không lên tiếng, lại nhìn một thời gian trên đồng hồ, sau đó dời đi ánh mắt, lạnh nhạt nói: “Em không phải vẫn luôn mong đợi thiết kế mới nhất của Chanel vào mùa hè này sao?! Ngày mai anh sẽ làm bí thư mua tặng cho em, bồi em đi dạo phố, về sau…Em đừng tìm anh!”
Nói xong, Thẩm Lương Niên liền kéo xuống cánh tay đang khoác lên trên hông mình của Kiều Ôn Noãn, nhặt lên quần áo ở một bên, mang vào.
Kiều Ôn Noãn trước sau như một không nói gì, trong phòng, chỉ còn tiếng động nhỏ vụn do Thẩm Lương Niên thu thập đồ vật tạo thành.
Mãi đến khi Thẩm Lương Niên cầm lấy chìa khoá xe muốn rời khỏi khách sạn, Kiều Ôn Noãn vẫn không nói lời nào, chỉ là ở lúc Thẩm Lương Niên đóng cửa lại, Kiều Ôn Noãn lập tức xoay người, nhặt lên điện thoại di động, thực hiện một cuộc gọi.
Điện thoại mới vừa câu thông, Kiều Ôn Noãn liền gấp không chờ nổi mở miệng hỏi: “Chuyện buổi tối hôm nay tôi phân phó cho cậu, cậu làm như thế nào rồi?!”
“Cảnh Hảo Hảo thuận lợi uống vào ly rượu bị bọn em bỏ thuốc mê, cũng thuận lợi bị mang ra khỏi yến hội, chỉ là...” Người đàn ông bên kia đầu giây đột ngột trở nên ấp úng.
Đáy lòng của Kiều Ôn Noãn, giăng kín một tầng bất an, ả ta khẽ nhíu mày, âm điệu có chút sắc bén chất vấn: “Chỉ là cái gì?!”
“Chỉ là.. Chỉ là tên phụ trách đem Cảnh Hảo Hảo đưa đến phòng 1312 của Khánh Sạn Giang Sơn, cầm vạn năng tạp, dưới tình thế cấp bách, tựa hồ mở sai cửa phòng...Cho nên...Cho nên...Cảnh Hảo Hảo không biết là đã bị đưa vào phòng 1314 hay vẫn là phòng 1310...”
“Bọn bậy đúng là một đám bỏ đi, có chút việc nhỏ như vậy mà cũng đều làm không xong!”
“Kiều tỷ, tỷ đừng nóng vội, quá hai ngày nữa, công ty còn có một lần yến hội, chúng ta có thể lại đến một lần…”
“Nói bọn bây ngu, bọn bây thật đúng là ngu! Bọn bây tưởng con nhỏ Cảnh Hảo Hảo kia là con ngốc sao?! Hôm nay cô ta sở dĩ mắc mưu là vì cô ta không có phòng bị, tiếp theo, các ngươi nếu dám tiếp tục làm gì Cảnh Hảo Hảo, chỉ sợ cuối cùng, bị rót hạ dược, đưa đến trong phòng cho đàn ông chơi chính là bọn bây!”
Kiều Ôn Noãn tức muốn hộc máu mắng to, sau đó hung hăng cắt đứt điện thoại, nghĩ cũng không nghĩ liền ném mạnh vào tường.
Cơ hội ngàn năm chỉ có một lần như vậy, thế nhưng lại bị phá huỷ, bằng không, đêm nay ả ta nhất định có thể lấy được video Cảnh Hảo Hảo lên giường cùng nam nhân khác, chỉ cần đem video đó đưa cho Thẩm Lương Niên, ả không tin, y cùng con nhỏ kia sẽ không chia tay!
Hơn mười ngày nữa chính là sinh nhật lần thứ hai mươi của Cảnh Hảo Hảo, Thẩm Lương sẽ cầu hôn cô ta vào ngày đó, chẳng lẽ, ả phải trơ mắt nhìn người đàn ông mà mình yêu, cùng người con gái khác hạnh phúc ở bên nhau?!
Kiều Ôn Noãn nghĩ đến đây, bàn tay không khống chế được nắm chặt, bởi vì dùng sức, tắm chăn dưới thân ả ta nhăn ngúm thành một đoàn.
Ả tuyệt đối sẽ không chịu để yên, Thẩm Lương Niên là người đàn ông mà ả ta yêu ngay từ ánh mắt đầu tiên, ả có rất nhiều kiên nhẫn, nhất định sẽ nghĩ mọi cách làm Thẩm Lương Niên cùng Cảnh Hảo Hảo nhất đao lưỡng đoạn, cam tâm tình nguyện cùng ả ở bên nhau!