Không cần biết là cầu hôn hay là tỏ tình, kết quả vẫn là Tề Lẫm và Âu Dương Khiêm Vũ sống chung hài hoà.
Không có phản bác, không có lý do từ chối, cứ thế mà vậy. Tề Lẫm cũng không biết mình thích Âu Dương Khiêm Vũ từ lúc nào, nhưng càng nhìn càng thấy anh ta thuận mắt, càng ngày càng ỷ lại anh ta. Không biết tự lúc nào Âu Dương Khiêm Vũ lại mạnh tới mức có thể chống đỡ một mảnh trời trong anh, Tề Lẫm còn tràn đầy cảm động, trong việc xử lý ở nhà họ Tề, Âu Dương Khiêm Vũ trợ giúp anh nhiều nhất.
Cứ thế nước chảy thành sông, Âu Dương Khiêm Vũ lại bắt tay dẫn Tề Lẫm đi gặp cha mẹ. Tề Lẫm còn không biết mình sắp trở thành con dâu được soi mói, trong lòng còn suy nghĩ năm nay phải tặng Âu Dương Khiêm Vũ cái gì. Suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, vì thế đành phải nói với bản thân: tấm lòng là quan trọng nhất.
Giải quyết xong quà tặng, Tề Lẫm lại tập trung vào công việc, xử lý hết nhiều di chứng Tề thị lưu lại. Khi anh ôm quà tới cửa dự sinh nhật Âu Dương Khiêm Vũ thì đã là một tuần sau.
Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên ngồi cạnh xem trò vui, Tề Lẫm run da đầu, hoảng hốt nói: “Hai người có ý gì?”
Thẩm Tiểu Viên đáp: “Tớ chỉ tới góp vui thôi.”
Tề Lẫm vỗ đầu cậu ta: “Góp vui cái đầu cậu, không phải tham gia tiệc sinh nhật Âu Dương Khiêm Vũ à, chẳng lẽ hai người cũng đến với nhau?”
Lý Tân Hi cười khì khì, nháy mắt với anh mấy cái: “Tối nay khá khác biệt nhỉ?”
Lúc này Tề Lẫm lại cảm thấy da gà mình nổi lên: “Đột nhiên tôi không muốn đi…”
Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên nhảy dựng lên nói: “Không được!”
Tề Lẫm nói: “Tôi cảm thấy có chuyện nào đó sẽ xảy ra.”
Lý Tân Hi tiếp tục khì khì, Tề Lẫm không lời gì để nói ngắm trần xe, rốt cuộc làm gì đây. Lát sau, họ tới hội trường sinh nhật.
Người dự tiệc rất nhiều, Tề Lẫm liếc một cái đã thấy chủ nhân bữa tiệc đêm nay. Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên đi cạnh anh tiến lên, tới trước mặt Âu Dương Khiêm Vũ thì Lý Tân Hi đẩy Tề Lẫm, may mà Tề Lẫm đã sớm chuẩn bị, cơ thể chỉ hơi nghiêng lên trước, hoàn toàn không bổ nhào vào lòng Âu Dương Khiêm Vũ. Có ngốc cũng biết họ hợp nhau tới trêu mình, Tề Lẫm có thể thấy một nét thất vọng thoáng qua mắt Âu Dương Khiêm Vũ, đáng ghét, không phải sống chung rồi sao, còn muốn thế nào chứ.
Không có cái ôm nhung nhớ như dự đoán, Âu Dương Khiêm Vũ hơi ủ rũ, rồi vui vẻ kéo Tề Lẫm nói: “Dẫn em đi gặp cha mẹ và chị tôi.”
Tề Lẫm hoàn toàn chưa chuẩn bị gặp phụ huynh thì hoảng sợ: “Đợi đã…”
Lý Tân Hi xen vào: “Không phải đợi, đi đi, cẩn thận nha.”
Âu Dương Khiêm Vũ rất vui khi nghe bạn mình nói vậy, không thích Tề Lẫm từ chối, thấy trong mắt Tề Lẫm không có gì phản cảm thì tự quyết định, chắc Tề Lẫm còn chưa chuẩn bị tốt. Nhưng đây là chuyện sớm hay muộn, y đã sớm làm công tác dự phòng với người nhà rồi.
Âu Dương Khiêm Vũ khẽ an ủi: “Không sao, cha mẹ tôi rất thích em.”
Tề Lẫm nói: “Họ biết tôi?”
Âu Dương Khiêm Vũ gật đầu: “Ừ, biết. Chỉ là hơi bận không gặp em được, giờ đúng dịp sinh nhật tôi, họ về nước.”
Tề Lẫm nhíu mày, “Tôi nên đi chào họ trước mới ổn.”
Còn chưa tới trước mặt cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ, hội trường đã có một náo nhiệt nhỏ, hai người cùng nhìn về phía cửa, Trần Khoát cùng trợ lý xuất hiện.
Âu Dương Khiêm Vũ nghĩ thầm phải lấy lòng anh vợ tương lai thật tốt, vì thế kéo Tề Lẫm xoay người, đi tới trước mặt Trần Khoát: “Anh, anh đến rồi.”
Trần Khoát nhìn hai bàn tay đang nắm của hai người, khẽ cười nói: “Nếu không đến nữa thì em trai tôi sẽ bị cậu câu đi mất.”
Tề Lẫm liếc mắt xem thường, ba người đứng cạnh nhau rất nổi bật. Bên ngoài đã sớm có lời đồn, ông chủ mới Tề thị và Âu Dương Khiêm Vũ là một cặp, giờ thấy họ tay nắm tay, còn đứng cùng Trần Khoát, dù không biết là tình yêu tay ba hay quan hệ nào khác, lời đồn chắc chắn không sai.
Mắt mọi người đang nhìn phía nào, cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ đang nói chuyện với bạn cũng sớm chú ý tới.
Lúc này Âu Dương Khiêm Vũ đang thuyết phục Trần Khoát, để Tề Lẫm và anh đi gặp cha mẹ mình, Trần Khoát cười nói: “Biết cậu chuẩn bị đã lâu, bây giờ tôi tới làm quen cha mẹ cậu đi.”
Là người chống đỡ Tín Thái nhiều năm, làm sao cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ có thể không biết anh chứ. Tề Lẫm có một người anh thế nào, sao có thể kém Âu Dương Khiêm Vũ, sau này còn làm Tề thị sắp phá sản sống lại, có thể thấy được hai anh em Trần Khoát cũng không phải không có năng lực.
Nếu Âu Dương Khiêm Vũ vẫn là nam chính trong “Vườn sao băng”, y dẫn nữ chính đi gặp cha mẹ chắc chắn sẽ bị phản đối, mà giờ mọi chuyện đã phát triển theo một hướng khác. Tề Lẫm là chủ của Tề thị, anh ruột anh là người chèo lái tập đoàn Tín Thái, hai bên đều là đối tượng họ mượn sức, từ chối gì chứ, phải vui tới tận chân mày chứ lại. Chỉ tiếc là họ không có người thừa kế, nhưng giờ y khoa phát triển như vậy, muốn một người thừa kế vẫn rất dễ dàng. Huống chi, nhà Âu Dương còn có hai anh em song sinh, cha mẹ Âu Dương căn bản không cần lo lắng, còn Tề gia có lo hay không lại không ở trong phạm vi họ suy xét. Nếu có thể xếp Tề thị vào phạm vi nhà Âu Dương thì không tệ, dù thế nào nhà Âu Dương họ cũng không bị thiệt.
Cứ thế, trong tiệc sinh nhật của Âu Dương Khiêm Vũ, Tề Lẫm gặp được cha anh ta, ông cực kỳ nhiệt tình. Ngay cả Trần Khoát cũng cảm thấy Tề Lẫm sắp không chịu nổi ánh nhìn càng lúc càng hài lòng của cha chồng, có lẽ anh cũng không phải lo Tề Lẫm sống không tốt ở nhà Âu Dương nhỉ? Sao lại có nỗi chua xót khi gả con gái đi thế này.
Tuy nhiên, Tề Lẫm và Âu Dương Khiêm Vũ đều là đàn ông, không tồn tại bên nào bên cưới bên nào bên gả, hay gì cả.
Hai bên phía sau đã bàn tới hôn lễ, Tề Lẫm nhanh chóng dừng lại, nói mình muốn đi vệ sinh một chút. Tiến triển quá đà, anh còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý, kết hôn cùng một người đàn ông, nghĩ cũng thấy run da đầu, trái tim mệt mỏi.
Nhưng ngay khi Tề Lẫm đi ra khỏi toilet, ra ngoài cầm một ly nước trái cây thì tinh mắt phát hiện một người quen đang cầm đĩa nhìn xung quanh. Trời ạ, vào lúc này sao nữ chính lại xuất hiện ở đây? Mà giờ nữ chính chính là đối tượng anh cần phòng bị, tuy Âu Dương Khiêm Vũ giờ rất chung thuỷ và tận tâm với anh, nhưng khó có thể đảm bảo bộ phim sẽ không đột ngột xoay chuyển, nữ chính chạy tới chỗ Âu Dương Khiêm Vũ bày tỏ tình yêu.
Đang suy nghĩ làm sao để nữ chính biến mất, Tề Lẫm phát hiện Tôn Ái Tích trở nên khéo léo hơn đang nhìn về một phía, nhìn theo mắt cô, Âu Dương Khiêm Vũ và Trần Khoát đang đi ra từ phòng khách họ vừa ở.
Trong một giây, Tề Lẫm thấy Tôn Ái Tích buông đĩa thức ăn xuống bàn, bưng ly nước trái cây đi về phía Âu Dương Khiêm Vũ. Tề Lẫm chợt muốn xem trò đứng ở một chỗ không nhìn thấy, để phòng ngừa lúc anh đang theo dõi lại có người tới làm phiền. Không biết Tôn Ái Tích muốn làm gì nhỉ?
Tôn Ái Tích càng ngày càng gần, khi tới cạnh Âu Dương Khiêm Vũ thì nghiêng người một cái, nước trái cây trong tay đổ thẳng về phía trước, mục tiêu là Âu Dương Khiêm Vũ. Tuy nhiên Trần Khoát có chú ý tới động tác của Tôn Ái Tích kéo Âu Dương Khiêm Vũ lùi về sau hai bước, nước trái cây của Tôn Ái Tích hắt phải người đàn ông đứng sau họ, vị kia lại quen Tôn Ái Tích!
Tôn Ái Tích vốn định ngã vào lòng Âu Dương Khiêm Vũ, sau đó giải thích, lấy cớ giặt quần áo cho y mà có ấn tượng, nhưng vì sao cô không nghe được lời đồn nhỉ? Có lẽ cô đã sớm bị công ty đuổi việc, căn bản không có cơ hội biết tin Âu Dương Khiêm Vũ và Tề Lẫm yêu nhau. Thật sự cô nàng quá lạc hậu thông tin rồi.
Hiện tại Tề Lẫm căn bản không cần lo lắng Âu Dương Khiêm Vũ thay lòng đổi dạ, mà chỉ muốn biết sao Tôn Ái Tích lại có thể trà trộn đi vào. Thấy thế nào cô nàng cũng không có ý tốt, ừm, anh xem xem Tôn Ái Tích tính toán thế nào đây.
Thu hút Âu Dương Khiêm Vũ? Hình như là được rồi. Nhưng vị bị hắt nước trái cây dường như không muốn buông tha cho Tôn Ái Tích, anh ta thấy Âu Dương Khiêm Vũ và Trần Khoát không hề để ý, nhưng có họ nên anh ta không thể nói lớn tiếng, mà lên kế hoạch.
Một hồi sóng gió nhỏ lại chuyển sang nơi khác, Âu Dương Khiêm Vũ nói hai câu với Trần Khoát, Tề Lẫm đã xuất hiện. Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên cũng đi tới. Trần Khoát còn có chút việc, liền dẫn Thẩm Tiểu Viên rời đi. Tề Lẫm ở lại, anh còn có chuyện muốn nói với Âu Dương Khiêm Vũ. Lý Tân Hi thấy vậy thì đi tìm đôi song sinh chơi.
Người có thể xuất hiện trong tiệc sinh nhật của Âu Dương Khiêm Vũ đều là nhân vật trọng yếu ở giới kinh doanh, bạn gái họ mang tới đều là ngôi sao hoặc người nổi tiếng. Âu Dương Khiêm Vũ dẫn Tề Lẫm đi gặp một số người quan trọng trong giới kinh doanh, nói chuyện với họ vài câu, chủ yếu là để Tề Lẫm dễ làm sau này, anh cũng biết ý của y. Dù họ chưa tới chuyện kết hôn, Âu Dương Khiêm Vũ cũng không muốn anh từ bỏ sự nghiệp của mình, hai người đều là đàn ông, phải có sự nghiệp, giới hạn đối phương cũng là ngăn cản tình yêu của họ.
Gần đây qua bận rộn, Tề Lẫm cũng mệt mỏi, sau khi chào cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ thì cùng Lý Tân Hi đi trước.
Âu Dương Khiêm Vũ lưu luyến không rời tiễn Tề Lẫm tới cửa, Tề Lẫm nói thầm bên tai: “Về tới nhà tôi sẽ gọi, nếu lúc đó còn chưa gọi thì tôi đang ngủ rồi, mệt quá thì đừng đợi.”
Âu Dương Khiêm Vũ híp mắt: “Biết rồi, nghỉ ngơi tốt nhé.”
Lý Tân Hi không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Tôi nói này, ngày mai hai người cũng đâu phải không gặp nhau, đừng ghê tởm vậy được không?”
Tề Lẫm xấu hổ cười: “Hì hì.” Có bản lĩnh thì sau này anh đừng cua bạn gái.
Đang định lên xe, Tề Lẫm thấy chỗ rẽ có người, trong lòng có tính toán.
Xe ra khỏi biệt thự xa hoa nhà Âu Dương, Tề Lẫm trực tiếp gọi điện thoại cho bảo tiêu chuyên dụng: “Theo dõi Tôn Ái Tích cho tôi, xem cô ta định làm gì với Âu Dương Khiêm Vũ, có hành động thì báo cáo.”
Lúc này Lý Tân Hi cũng tò mò: “Gì vậy? Cái tên Tôn Ái Tích quen ghê.”
Tề Lẫm cúp điện thoại mỉm cười: “Cô ta là bạn đại học của tôi, là một người bạn còn nhỏ của Lữ Duy Kim, hẳn anh phải nhớ chứ.”
Lý Tân Hi nghĩ ra: “Cô ta xuất hiện ở tiệc sinh nhật?”
Tề Lẫm nhún vai nói: “Lúc đi qua Cường Thịnh tôi cũng thấy cô ta, giờ không biết sao rồi.”
Lý Tân Hi chậc chậc hai tiếng: “Cô ta muốn quyến rũ người của cậu đó.”
Tề Lẫm xem thường: “…” Nên giờ anh mới muốn theo dõi. Thật ra anh cũng có phần lo lắng.
Không có phản bác, không có lý do từ chối, cứ thế mà vậy. Tề Lẫm cũng không biết mình thích Âu Dương Khiêm Vũ từ lúc nào, nhưng càng nhìn càng thấy anh ta thuận mắt, càng ngày càng ỷ lại anh ta. Không biết tự lúc nào Âu Dương Khiêm Vũ lại mạnh tới mức có thể chống đỡ một mảnh trời trong anh, Tề Lẫm còn tràn đầy cảm động, trong việc xử lý ở nhà họ Tề, Âu Dương Khiêm Vũ trợ giúp anh nhiều nhất.
Cứ thế nước chảy thành sông, Âu Dương Khiêm Vũ lại bắt tay dẫn Tề Lẫm đi gặp cha mẹ. Tề Lẫm còn không biết mình sắp trở thành con dâu được soi mói, trong lòng còn suy nghĩ năm nay phải tặng Âu Dương Khiêm Vũ cái gì. Suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra, vì thế đành phải nói với bản thân: tấm lòng là quan trọng nhất.
Giải quyết xong quà tặng, Tề Lẫm lại tập trung vào công việc, xử lý hết nhiều di chứng Tề thị lưu lại. Khi anh ôm quà tới cửa dự sinh nhật Âu Dương Khiêm Vũ thì đã là một tuần sau.
Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên ngồi cạnh xem trò vui, Tề Lẫm run da đầu, hoảng hốt nói: “Hai người có ý gì?”
Thẩm Tiểu Viên đáp: “Tớ chỉ tới góp vui thôi.”
Tề Lẫm vỗ đầu cậu ta: “Góp vui cái đầu cậu, không phải tham gia tiệc sinh nhật Âu Dương Khiêm Vũ à, chẳng lẽ hai người cũng đến với nhau?”
Lý Tân Hi cười khì khì, nháy mắt với anh mấy cái: “Tối nay khá khác biệt nhỉ?”
Lúc này Tề Lẫm lại cảm thấy da gà mình nổi lên: “Đột nhiên tôi không muốn đi…”
Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên nhảy dựng lên nói: “Không được!”
Tề Lẫm nói: “Tôi cảm thấy có chuyện nào đó sẽ xảy ra.”
Lý Tân Hi tiếp tục khì khì, Tề Lẫm không lời gì để nói ngắm trần xe, rốt cuộc làm gì đây. Lát sau, họ tới hội trường sinh nhật.
Người dự tiệc rất nhiều, Tề Lẫm liếc một cái đã thấy chủ nhân bữa tiệc đêm nay. Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên đi cạnh anh tiến lên, tới trước mặt Âu Dương Khiêm Vũ thì Lý Tân Hi đẩy Tề Lẫm, may mà Tề Lẫm đã sớm chuẩn bị, cơ thể chỉ hơi nghiêng lên trước, hoàn toàn không bổ nhào vào lòng Âu Dương Khiêm Vũ. Có ngốc cũng biết họ hợp nhau tới trêu mình, Tề Lẫm có thể thấy một nét thất vọng thoáng qua mắt Âu Dương Khiêm Vũ, đáng ghét, không phải sống chung rồi sao, còn muốn thế nào chứ.
Không có cái ôm nhung nhớ như dự đoán, Âu Dương Khiêm Vũ hơi ủ rũ, rồi vui vẻ kéo Tề Lẫm nói: “Dẫn em đi gặp cha mẹ và chị tôi.”
Tề Lẫm hoàn toàn chưa chuẩn bị gặp phụ huynh thì hoảng sợ: “Đợi đã…”
Lý Tân Hi xen vào: “Không phải đợi, đi đi, cẩn thận nha.”
Âu Dương Khiêm Vũ rất vui khi nghe bạn mình nói vậy, không thích Tề Lẫm từ chối, thấy trong mắt Tề Lẫm không có gì phản cảm thì tự quyết định, chắc Tề Lẫm còn chưa chuẩn bị tốt. Nhưng đây là chuyện sớm hay muộn, y đã sớm làm công tác dự phòng với người nhà rồi.
Âu Dương Khiêm Vũ khẽ an ủi: “Không sao, cha mẹ tôi rất thích em.”
Tề Lẫm nói: “Họ biết tôi?”
Âu Dương Khiêm Vũ gật đầu: “Ừ, biết. Chỉ là hơi bận không gặp em được, giờ đúng dịp sinh nhật tôi, họ về nước.”
Tề Lẫm nhíu mày, “Tôi nên đi chào họ trước mới ổn.”
Còn chưa tới trước mặt cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ, hội trường đã có một náo nhiệt nhỏ, hai người cùng nhìn về phía cửa, Trần Khoát cùng trợ lý xuất hiện.
Âu Dương Khiêm Vũ nghĩ thầm phải lấy lòng anh vợ tương lai thật tốt, vì thế kéo Tề Lẫm xoay người, đi tới trước mặt Trần Khoát: “Anh, anh đến rồi.”
Trần Khoát nhìn hai bàn tay đang nắm của hai người, khẽ cười nói: “Nếu không đến nữa thì em trai tôi sẽ bị cậu câu đi mất.”
Tề Lẫm liếc mắt xem thường, ba người đứng cạnh nhau rất nổi bật. Bên ngoài đã sớm có lời đồn, ông chủ mới Tề thị và Âu Dương Khiêm Vũ là một cặp, giờ thấy họ tay nắm tay, còn đứng cùng Trần Khoát, dù không biết là tình yêu tay ba hay quan hệ nào khác, lời đồn chắc chắn không sai.
Mắt mọi người đang nhìn phía nào, cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ đang nói chuyện với bạn cũng sớm chú ý tới.
Lúc này Âu Dương Khiêm Vũ đang thuyết phục Trần Khoát, để Tề Lẫm và anh đi gặp cha mẹ mình, Trần Khoát cười nói: “Biết cậu chuẩn bị đã lâu, bây giờ tôi tới làm quen cha mẹ cậu đi.”
Là người chống đỡ Tín Thái nhiều năm, làm sao cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ có thể không biết anh chứ. Tề Lẫm có một người anh thế nào, sao có thể kém Âu Dương Khiêm Vũ, sau này còn làm Tề thị sắp phá sản sống lại, có thể thấy được hai anh em Trần Khoát cũng không phải không có năng lực.
Nếu Âu Dương Khiêm Vũ vẫn là nam chính trong “Vườn sao băng”, y dẫn nữ chính đi gặp cha mẹ chắc chắn sẽ bị phản đối, mà giờ mọi chuyện đã phát triển theo một hướng khác. Tề Lẫm là chủ của Tề thị, anh ruột anh là người chèo lái tập đoàn Tín Thái, hai bên đều là đối tượng họ mượn sức, từ chối gì chứ, phải vui tới tận chân mày chứ lại. Chỉ tiếc là họ không có người thừa kế, nhưng giờ y khoa phát triển như vậy, muốn một người thừa kế vẫn rất dễ dàng. Huống chi, nhà Âu Dương còn có hai anh em song sinh, cha mẹ Âu Dương căn bản không cần lo lắng, còn Tề gia có lo hay không lại không ở trong phạm vi họ suy xét. Nếu có thể xếp Tề thị vào phạm vi nhà Âu Dương thì không tệ, dù thế nào nhà Âu Dương họ cũng không bị thiệt.
Cứ thế, trong tiệc sinh nhật của Âu Dương Khiêm Vũ, Tề Lẫm gặp được cha anh ta, ông cực kỳ nhiệt tình. Ngay cả Trần Khoát cũng cảm thấy Tề Lẫm sắp không chịu nổi ánh nhìn càng lúc càng hài lòng của cha chồng, có lẽ anh cũng không phải lo Tề Lẫm sống không tốt ở nhà Âu Dương nhỉ? Sao lại có nỗi chua xót khi gả con gái đi thế này.
Tuy nhiên, Tề Lẫm và Âu Dương Khiêm Vũ đều là đàn ông, không tồn tại bên nào bên cưới bên nào bên gả, hay gì cả.
Hai bên phía sau đã bàn tới hôn lễ, Tề Lẫm nhanh chóng dừng lại, nói mình muốn đi vệ sinh một chút. Tiến triển quá đà, anh còn chưa chuẩn bị tốt tâm lý, kết hôn cùng một người đàn ông, nghĩ cũng thấy run da đầu, trái tim mệt mỏi.
Nhưng ngay khi Tề Lẫm đi ra khỏi toilet, ra ngoài cầm một ly nước trái cây thì tinh mắt phát hiện một người quen đang cầm đĩa nhìn xung quanh. Trời ạ, vào lúc này sao nữ chính lại xuất hiện ở đây? Mà giờ nữ chính chính là đối tượng anh cần phòng bị, tuy Âu Dương Khiêm Vũ giờ rất chung thuỷ và tận tâm với anh, nhưng khó có thể đảm bảo bộ phim sẽ không đột ngột xoay chuyển, nữ chính chạy tới chỗ Âu Dương Khiêm Vũ bày tỏ tình yêu.
Đang suy nghĩ làm sao để nữ chính biến mất, Tề Lẫm phát hiện Tôn Ái Tích trở nên khéo léo hơn đang nhìn về một phía, nhìn theo mắt cô, Âu Dương Khiêm Vũ và Trần Khoát đang đi ra từ phòng khách họ vừa ở.
Trong một giây, Tề Lẫm thấy Tôn Ái Tích buông đĩa thức ăn xuống bàn, bưng ly nước trái cây đi về phía Âu Dương Khiêm Vũ. Tề Lẫm chợt muốn xem trò đứng ở một chỗ không nhìn thấy, để phòng ngừa lúc anh đang theo dõi lại có người tới làm phiền. Không biết Tôn Ái Tích muốn làm gì nhỉ?
Tôn Ái Tích càng ngày càng gần, khi tới cạnh Âu Dương Khiêm Vũ thì nghiêng người một cái, nước trái cây trong tay đổ thẳng về phía trước, mục tiêu là Âu Dương Khiêm Vũ. Tuy nhiên Trần Khoát có chú ý tới động tác của Tôn Ái Tích kéo Âu Dương Khiêm Vũ lùi về sau hai bước, nước trái cây của Tôn Ái Tích hắt phải người đàn ông đứng sau họ, vị kia lại quen Tôn Ái Tích!
Tôn Ái Tích vốn định ngã vào lòng Âu Dương Khiêm Vũ, sau đó giải thích, lấy cớ giặt quần áo cho y mà có ấn tượng, nhưng vì sao cô không nghe được lời đồn nhỉ? Có lẽ cô đã sớm bị công ty đuổi việc, căn bản không có cơ hội biết tin Âu Dương Khiêm Vũ và Tề Lẫm yêu nhau. Thật sự cô nàng quá lạc hậu thông tin rồi.
Hiện tại Tề Lẫm căn bản không cần lo lắng Âu Dương Khiêm Vũ thay lòng đổi dạ, mà chỉ muốn biết sao Tôn Ái Tích lại có thể trà trộn đi vào. Thấy thế nào cô nàng cũng không có ý tốt, ừm, anh xem xem Tôn Ái Tích tính toán thế nào đây.
Thu hút Âu Dương Khiêm Vũ? Hình như là được rồi. Nhưng vị bị hắt nước trái cây dường như không muốn buông tha cho Tôn Ái Tích, anh ta thấy Âu Dương Khiêm Vũ và Trần Khoát không hề để ý, nhưng có họ nên anh ta không thể nói lớn tiếng, mà lên kế hoạch.
Một hồi sóng gió nhỏ lại chuyển sang nơi khác, Âu Dương Khiêm Vũ nói hai câu với Trần Khoát, Tề Lẫm đã xuất hiện. Lý Tân Hi và Thẩm Tiểu Viên cũng đi tới. Trần Khoát còn có chút việc, liền dẫn Thẩm Tiểu Viên rời đi. Tề Lẫm ở lại, anh còn có chuyện muốn nói với Âu Dương Khiêm Vũ. Lý Tân Hi thấy vậy thì đi tìm đôi song sinh chơi.
Người có thể xuất hiện trong tiệc sinh nhật của Âu Dương Khiêm Vũ đều là nhân vật trọng yếu ở giới kinh doanh, bạn gái họ mang tới đều là ngôi sao hoặc người nổi tiếng. Âu Dương Khiêm Vũ dẫn Tề Lẫm đi gặp một số người quan trọng trong giới kinh doanh, nói chuyện với họ vài câu, chủ yếu là để Tề Lẫm dễ làm sau này, anh cũng biết ý của y. Dù họ chưa tới chuyện kết hôn, Âu Dương Khiêm Vũ cũng không muốn anh từ bỏ sự nghiệp của mình, hai người đều là đàn ông, phải có sự nghiệp, giới hạn đối phương cũng là ngăn cản tình yêu của họ.
Gần đây qua bận rộn, Tề Lẫm cũng mệt mỏi, sau khi chào cha mẹ Âu Dương Khiêm Vũ thì cùng Lý Tân Hi đi trước.
Âu Dương Khiêm Vũ lưu luyến không rời tiễn Tề Lẫm tới cửa, Tề Lẫm nói thầm bên tai: “Về tới nhà tôi sẽ gọi, nếu lúc đó còn chưa gọi thì tôi đang ngủ rồi, mệt quá thì đừng đợi.”
Âu Dương Khiêm Vũ híp mắt: “Biết rồi, nghỉ ngơi tốt nhé.”
Lý Tân Hi không nhịn được lên tiếng nhắc nhở: “Tôi nói này, ngày mai hai người cũng đâu phải không gặp nhau, đừng ghê tởm vậy được không?”
Tề Lẫm xấu hổ cười: “Hì hì.” Có bản lĩnh thì sau này anh đừng cua bạn gái.
Đang định lên xe, Tề Lẫm thấy chỗ rẽ có người, trong lòng có tính toán.
Xe ra khỏi biệt thự xa hoa nhà Âu Dương, Tề Lẫm trực tiếp gọi điện thoại cho bảo tiêu chuyên dụng: “Theo dõi Tôn Ái Tích cho tôi, xem cô ta định làm gì với Âu Dương Khiêm Vũ, có hành động thì báo cáo.”
Lúc này Lý Tân Hi cũng tò mò: “Gì vậy? Cái tên Tôn Ái Tích quen ghê.”
Tề Lẫm cúp điện thoại mỉm cười: “Cô ta là bạn đại học của tôi, là một người bạn còn nhỏ của Lữ Duy Kim, hẳn anh phải nhớ chứ.”
Lý Tân Hi nghĩ ra: “Cô ta xuất hiện ở tiệc sinh nhật?”
Tề Lẫm nhún vai nói: “Lúc đi qua Cường Thịnh tôi cũng thấy cô ta, giờ không biết sao rồi.”
Lý Tân Hi chậc chậc hai tiếng: “Cô ta muốn quyến rũ người của cậu đó.”
Tề Lẫm xem thường: “…” Nên giờ anh mới muốn theo dõi. Thật ra anh cũng có phần lo lắng.