Thủ tịch đại trưởng lão và liên hợp hội có được quyền lợi thập nhị tinh, có thể chi phối tất cả tư nguyên của liên hợp hội, mà phó hội trưởng và đại trưởng lão có được quyền lợi thập nhất tinh.
Trưởng lão và cao cấp cung phụng tối cao có được quyền lợi thập tinh, nhưng không phải ai cũng có được quyền lợi đó, phải làm ra cống hiến nhất định mới được. Đây là ba tầng quyền lực cao nhất của liên hợp hội cấu thành.
Tần Tiểu Thiên cũng không phải làm ra cống hiến gì cho liên hợp hội, nhưng có thể trực tiếp hưởng thụ quyền lợi thập tinh, Lưu Đông bị chuyện này làm cho hoảng sợ.
Cho dù tiên nhân, liên hợp hội cũng không tùy ý tống xuất ra quyền lợi như vậy, trừ phi gia nhập liên hợp hội, hay làm ra cống hiến nhất định, không ít tiên nhân trưởng lão bất quá chỉ có được quyền lợi bát tinh mà thôi.
Quản sự Úc Mông Bạch của biệt thự U Tuyền chỉ có quyền lợi tam tinh, bởi vì hắn đảm nhiệm quản sự nên mới có, nếu là rời đi, cũng chỉ còn lại quyền lợi nhất tinh. Mà Lưu Đông chỉ có nhất tinh, nếu rời chức, ngay cả quyền lợi nhất tinh cũng phải mất đi.
Thân phận bài của khách khanh trưởng lão, có thể điều động người tu chân của liên hợp hội, đi ra ngoài lịch lãm có thể phương tiện một chút.
Phó Sơn không phải muốn lôi kéo Tần Tiểu Thiên vào liên hợp hội, với thân phận của Tần Tiểu Thiên, tự nhiên có thể thu được đãi ngộ cao nhất của liên hợp hội. Hắn chủ yếu là muốn cấp cho Tần Tiểu Thiên một thân phận, một thân phận có thể hoạt động tự do tại nguyên giới.
Tần Tiểu Thiên đích xác cần lễ vật như vậy, hắn cũng không muốn ở tại nguyên giới tung hoành đánh nhau, dù sao nơi này là địa bàn của sư bá. Có thân phận chứng minh, rất nhiều chuyện dễ dàng xử lý.
Nhận lấy thân phận bài và tiếp thu khí, Tần Tiểu Thiên cười nói: " Vậy cảm ơn Vương huynh rồi."
Vương Dật Hiền mừng rỡ, Tần Tiểu Thiên nhận lấy lễ vật, cũng ý nghĩa sẽ không cự tuyệt gia nhập liên hợp hội. Nhưng thật ra hắn căn bản không cần lo lắng, chỉ cần là chuyện của nguyên giới, Tần Tiểu Thiên cũng sẽ không mặc kệ.
" Tiền bối, nếu có gì cần, để cho tiểu Đông thông tri cho một tiếng, a a, ta còn có việc, cáo lui trước."
Vương Dật Hiền xoay người muốn chạy đi, Tần Tiểu Thiên vội vàng hỏi: " Phó sư bá đi đâu?" Tinh Thị Liên đã bao phủ cả Bích Thủy Tinh, nhưng không có phát hiện Phó Sơn ở nơi nào, cho nên hắn muốn biết.
" Phó đại trưởng lão đi Khôi Tinh, Ba Nạp Nhân giết người tu chân đi lịch lãm, hắn đi tới giao thiệp..." Lời còn chưa dứt, một đạo hồng mang hiện lên, một khối ngọc đồng giản cỡ đầu ngón tay rơi vào trong tay Vương Dật Hiền, hắn lập tức dùng thần thức coi xem, sắc mặt đột nhiên trở nên xanh mét, nói: " Xin chờ một chút!"
Tinh Thị Liên của Tần Tiểu Thiên nhanh chóng quấn lấy khối ngọc đồng giản, hắn nắm chắc có thể xem được tin trong đó.
Ảnh tượng trong ngọc đồng giản truyền vào trong đầu, Tần Tiểu Thiên không khỏi lấy làm kinh hãi, Phó Sơn không ngờ lại bị người vây khốn, hắn kinh ngạc nói: " Sao lại có thể?" Với thực lực của Phó Sơn, nguyên giới không ngờ có người có thể vây khốn hắn, đó là cao thủ như thế nào?
Vương Dật Hiền xuất ra một khối pháp bảo màu đỏ, linh quyết phát ra, pháp bảo nổ tung hóa thành mười đạo lưu quang, bay về phía bốn phương tám hướng, chớp mắt đã biến mất không thấy, đây là cảnh tấn của liên hợp hội, sau khi phát ra cảnh tấn, hắn nói: " Xuất chuyện lớn, Phó đại trưởng lão bị nhốt...ta muốn đi liên hợp hội, tiền bối, thất lễ!"
Tần Tiểu Thiên nói: " Nơi này có truyền tống trận đi Khôi Tinh hay không?"
Vương Dật Hiền nói: " Có, chỗ biệt thự này có truyền tống trận. Tiểu Đông, ngươi đưa tiền bối đi!" Lời còn chưa dứt đã bay lên không trung, ngự kiếm đi.
Tần Tiểu Thiên nói: " Tiểu Đông, đưa ta đi truyền tống trận, thiết định mục đích là Khôi Tinh."
Lưu Đông khẩn trương đến mặt mày đầy mồ hôi. Phó Sơn ở tại Bích Thủy Tinh giống như là thần. Có người có thể vây khốn hắn? Quả thật khó có thể tưởng tượng. Hắn xoay người hướng biệt thự chạy đi: " Tiền bối, đi theo ta!"
Truyền tống trận nằm ở mặt sau khoảng đất trống của biệt thự, là một truyền tống trận rất nhỏ, công năng lại rất cường đại.
Lưu Đông đi tới trước truyền tống trận, lập tức khởi động. Động tác của hắn thuần thục, nhanh chóng thiết định tốt địa điểm của truyền tống trận, chỉ mười phút đã khởi động thành công.
Thân hình Tần Tiểu Thiên nhoáng lên, xuất hiện trong trận, nói: " Tốt lắm, có thể truyền tống rồi." Một đạo bạch quang hiện lên, truyền tống trận không còn bóng người.
Hơn mười giây đồng hồ sau, Tần Tiểu Thiên đã đến Khôi Tinh.
Khôi Tinh nằm gần phía tây nguyên giới, thuộc về tinh cầu được khống chế của liên hợp hội, khoảng cách với tinh cầu của Ba Nạp Nhân rất gần. Tinh cầu này có một truyền tống trận có thể đi tới địa giới của Ba Nạp Nhân, vẫn luôn có nhân viên chuyên môn đặc biệt bảo vệ.
Lúc đầu Lí Cường từng hạ qua một đạo cấm chế, xuất ra một mảnh tinh vực cấp cho Ba Nạp Nhân, cũng giới hạn cho người tu chân và Ba Nạp Nhân câu thông. Khôi Tinh còn có một tập thị, dùng để giao dịch vật phẩm với Ba Nạp Nhân, nhưng vẫn giới hạn, quy mô cũng không quá lớn.
Liên hợp hội vẫn luôn có sự phòng bị đối với Ba Nạp Nhân. Ba Nạp Nhân ngoại trừ Khôi Tinh, không được đi những tinh cầu khác của nhân loại, nhưng mười năm nay đã xảy ra một ít biến hóa.
Có cao thủ của Ba Nạp Nhân len lỏi vào trong tinh cầu của tu chân giới, tự tiện giá thiết truyền tống trận, làm cho không ít Ba Nạp Nhân có thể lẻn vào trong đó, len lén trộm cắp tư nguyên, bị người tu chân đi lịch lãm phát hiện, đã dẫn phát nhiều tranh đấu tiểu quy mô không ngừng.
Ba Nạp Nhân nguyên bổn là một chủng tộc rất bá đạo. Bọn họ sau khi tiêu trừ nguy hiểm tự bạo, tộc quần bắt đầu cấp tốc mở rộng, tốc độ phát triển cực nhanh, làm cho cao thủ cao nhất của Ba Nạp Nhân cũng không nghĩ đến.
Bởi vì tộc quần tiến hóa cực nhanh, cao thủ tầng xuất bất tận, tư nguyên bay nhanh tiêu hao, một ít cao thủ lợi hại mãnh liệt yêu cầu tiến vào địa bàn của loài người. Cao tầng của Ba Nạp Nhân dần dần không áp chế được, liền hứa hẹn cho bọn họ lặng lẽ thiểm thấu tiến vào địa bàn của loài người. Vì tranh đoạt tư nguyên, và xung đột cùng người tu chân trong lúc đó dĩ nhiên là không tránh được mà xảy ra.
Liên hợp hội từng phái ra nhân viên đàm phán, nhưng mấy lần tiếp xúc cũng không có kết quả.
Cuối cùng một lần đàm phán, Ba Nạp Nhân không ngờ lại gài bẫy, giam lỏng đại biểu của liên hợp hội, mà đại biểu này của liên hợp hội cũng chưa kịp phát ra tín hiệu cầu cứu, Ba Nạp Nhân lập tức chiếm lĩnh Khôi Tinh, lại còn mai phục tại các truyền tống trận của Khôi Tinh, đem tất cả người tu chân đi tới Khôi Tinh toàn bộ bắt hết.
Người tu chân đi tới Khôi Tinh lịch lãm là Hợp Thể kì cao thủ, hắn lúc bị bắt thì phát ra một pháp bảo cầu cứu. Người nọ là đệ tử Cổ Kiếm Viện, vì vậy tin tức đã truyền đến Phó Sơn. Bởi vì tín hiệu cầu cứu không nói rõ địch nhân là ai, bởi vậy Phó Sơn cũng không để ý, cùng một bằng hữu đi đến Khôi Tinh.
Cho đến khi đi ra khỏi truyền tống trận hắn mới phát giác không đúng, có hai cổ tiên nhân đang phát khởi công kích hướng hắn. Nếu không phải Phó Sơn thực lực siêu cường, đám kia lại muốn cả tính mạng của hắn, trong cơn giận dữ, song phương đánh nhau chết sống.
Cũng may Phó Sơn phi thường cơ mẫn, mới phát hiện không đúng, liền phát ra tín hiệu cầu cứu. Hắn cho là với thực lực của mình, trì hoãn thêm chút thời gian thì có thừa, ai biết càng có nhiều Ba Nạp cổ tiên nhân lại xuất hiện chung quanh.
Sau khi liên hợp hội thu được tín hiệu cứu viện của Phó Sơn, người tu chân của nguyên giới hoàn toàn kinh động. Vô số tu chân cao thủ nhằm phía Khôi Tinh chạy tới. Trưởng lão của liên hợp hội đã chạy đi cơ hồ phân nửa, mà người tu chân ngoài Nguyên Anh kì lại càng tụ tập thành ngàn vạn. Hậu quả của Ba Nạp Nhân công kích Phó Sơn, giống như đã chọc phải một tổ ông khổng lồ.
Chiến tranh của nguyên giới vì vậy bùng nổ.
Ba Nạp Nhân tu luyện công pháp so sánh với loài người thì có sớm hơn rất nhiều, ngoài trình độ hung hãn còn khiến người khác khó thể tưởng tượng. Bọn họ trong lúc suy bại thì dùng thủ đoạn tự bạo, lúc đầu nếu không phải đám người Thiên Cô mạnh mẽ áp chế, bọn họ đã sớm chạy vọt vào tu chân giới.
Từ sau khi tiến vào nguyên giới, thực lực của Ba Nạp Nhân cấp tốc tăng lên. Nguyên lai đám cổ tiên nhân đồng lứa thì từ từ ẩn cư, mà Ba Nạp Nhân mới đi lên thì gan lớn hơn trời. Bởi vì nguyên giới chi chủ bị nhốt trong Thiên Diễn, không người nào áp chế bọn họ, Ba Nạp Nhân ngày càng càn rỡ.
Người tu chân từ truyền tống trận đi tới, không một ai ngoại lệ bị gặp phải công kích mãnh liệt. Ngắn ngủn chỉ một ngày thời gian đã chết thảm trọng, trừ phi có tu vi Phân Thần kì, mới có thể miễn cưỡng ngăn trở được làn sóng công kích đầu tiên của Ba Nạp Nhân.
Truyền tống trận một lần vận tống thì năng lực có hạn, điều này cũng hình thành nên chiến thuật du chiến. Cho thẳng đến có bảy, tám tiên nhân đi ra từ trong truyền tống trận, mới chiếm lĩnh được ba truyền tống trận. Nhưng cự ly của ba truyền tống trận khoảng cách lại rất xa, mà Ba Nạp Nhân đi vào Khôi Tinh đã đạt tới hơn mười vạn, mà còn đang không ngừng cuồn cuộn tiến vào.
Truyền tống trận ở Khôi Tinh có mười một nơi. Đại hình truyền tống trận có ba cái, một lần có thể truyền tống một trăm ba mươi đến một trăm năm mươi người, trung hình truyền tống trận có năm cái, một lần truyền tống năm mươi đến chín mươi người, tiểu hình truyền tống trận chỉ có thể truyền tống mười người. Ba Nạp Nhân không tiếc công kiến tạo hơn một trăm tòa siêu đại hình truyền tống trận, một lần có thể truyền tống từ ba trăm đến năm trăm người, cả tộc quần điên cuồng như nước thủy triều hướng Khôi Tinh vọt tới.
Tần Tiểu Thiên vừa mới lộ ra thân ảnh từ truyền tống trận, phô thiên cái địa đả kích đã tập trung ập tới.
Đây là một tòa trung hình truyền tống trận, cùng đi với Tần Tiểu Thiên có tới tám mươi sáu người. Vừa mới hiện thân ảnh trong truyền tống trận, mấy người tu chân quanh thân ngay cả phi kiếm còn chưa thả ra, đã bị hủy diệt thân thể, nguyên anh bay ra, ngay sau đó cũng bị sự công kích như mưa tiêu diệt.
Tần Tiểu Thiên rốt cuộc cũng thấy kinh nghiệm mình thiếu sót, Tinh Liên trong cơ thể chỉ kịp bảo vệ bản thân, trơ mắt nhìn mười mấy người tu chân bị đánh chết, nhất thời bị chấn động thật lớn.
" Cút!"
Tinh Thị Liên điên cuồng dũng xuất, trong chớp mắt đem phương viên trăm dặm bao vây hết thảy.
Cong năng phân giải và cắn nuốt vận dụng đến cực hạn, mấy ngàn Ba Nạp Nhân giống như bánh phấn, ầm ầm tiêu tán.
Không ai biết Tần Tiểu Thiên làm sao công kích, chỉ có thể nhìn thấy một vòng sóng gợn di động rất nhanh. Mà phàm là Ba Nạp Nhân bị sóng gợn chạm đến, toàn bộ hóa thành tro tàn, làm cho người tu chân trong truyền tống trận cả đám trợn mắt há hốc mồm.
Ngây ngốc chỉ chốc lát, đám người tu chân liền hoan hô, có một đồng bạn thực lực cường đại thì có ý nghĩa thế nào trong lòng mọi người đều hiểu rõ.
Tần Tiểu Thiên lớn tiếng nói: " Các ngươi giữ lấy truyền tống trận này!" Tâm niệm khẽ nhúc nhích, một tòa tiên trận xuất hiện chung quanh truyền tống trận.
Hắn ném ra một ngọc đồng giản, nói: " Đây là linh quyết ra vào truyền tống trận, các ngươi truyền duyệt lẫn nhau, ai quen thuộc Khôi Tinh?" Vung chỉ bắn ra, phát ra âm thanh thanh thúy, tiên trận lập tức khởi động, một đạo hào quang chậm rãi mọc lên, bảo vệ trung hình truyền tống trận này.
" Ta quen thuộc! Tiền bối, ta quen thuộc!"
Đó là một người tu chân Xuất Khiếu kì, nhìn qua chừng ba mươi mấy tuổi, một thân chiến giáp màu xanh, ngoại hình rất kiêu ngạo, cầm một cặp chuông, vẻ mặt kích động kêu to.
Tần Tiểu Thiên không còn kịp thả ra Tinh Thị Liên phóng khắp toàn cầu, nói: " Ngươi tên gì? Khôi Tinh có bao nhiêu truyền tống trận? Mang ta đi tìm cái lớn nhất!" Vừa nói, vừa lặng lẽ thúc giục Tinh Thị Liên hướng bốn phía lan tràn. Có thể sớm bao trùm cả tinh cầu một chút, hắn sẽ tự do hơn, nhanh chóng hiểu rõ tình huống cả tinh cầu.
Người kia nói: " Ta là đệ tử của Huyền Thiên Kim Chung, tên là Tào Chung, tiền bối gọi ta là Chung tử là được. Ta dẫn đường cho tiền bối, nơi này phía hướng đông là truyền tống trận lớn nhất Khôi Tinh."
Tần Tiểu Thiên tâm niệm khẽ nhúc nhích, Tinh Thị Liên kéo dài hướng đông lập tức nhanh hơn tốc độ. Một người tu chân hành lễ nói: " Ta là chấp sự Giang Trung của liên hợp hội, xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối?"
Tần Tiểu Thiên cũng không nhiều lời, từ lòng bàn tay hiện ra thân phận bài do Vương Dật Hiền cấp cho. Giang Trung thất kinh, lại thi lễ thật sâu nói: " Giang Trung không biết trưởng lão giá lâm, thật thất lễ, xin trưởng lão trách phạt."
Tần Tiểu Thiên nói: " Đâu ra nhiều lễ như vậy? Được, Giang Trung, còn có ai là người liên hợp hội? Để phụ trách thủ hộ truyền tống trận này, ngươi cùng Tào Chung đi theo ta!"
Tinh Thị Liên đã tìm được đại hình truyền tống trận kia. Tần Tiểu Thiên âm thầm kinh hãi, hắn phát hiện Ba Nạp Nhân hoàn toàn vây quanh nơi đó, trong ngoài ba tầng đều là Ba Nạp Nhân, mà trong đó còn có cao thủ có thực lực rất mạnh. Tinh Thị Liên không ngờ lại bị bọn họ ngăn trở.
Tâm niệm vừa động, Tinh Thị Liên bao vây Giang Trung và Tào Chung, dẫn theo hai người lướt theo Tinh Thị Liên, trong chớp mắt đi tới bên cạnh truyền tống trận lớn nhất.
Tràng diện cực kỳ hỗn loạn, nơi này có hơn một ngàn người tu chân đang đánh nhau cùng Ba Nạp Nhân, chính là trận chiến sinh tử thật sự. Ba Nạp Nhân không biết có bao nhiêu, đám người dày đặc, bầu trời mặt đất tán loạn. Hai bên đều hỗn loạn rời rã, chẳng qua chỉ dựa vào tu vi mà chiến đấu liều mạng.
Trường hợp này rất dễ dàng kích phát lòng thù hận trong tim, Giang Trung và Tào Chung không chút do dự hét lớn một tiếng, phóng ra pháp bảo xông lên phía trước gia nhập trận quyết chiến. Tần Tiểu Thiên vẫn đứng thẳng bất động, hắn nhanh chóng thúc giục Tinh Thị Liên, cố gắng khống chế cả cục diện.
Có rất nhiều Ba Nạp Nhân từ xa xa bay tới, từng làn sóng công kích vô số kể, đó là do bọn họ tăng thêm số lượng người từ siêu đại hình truyền tống trận. Mà truyền tống trận do người tu chân khống chế, cách nửa giờ mới lóe sáng một lần, một lần đi ra mấy trăm người.
Hai bên nhân số kém rất xa. Bất quá, người tu chân nhân số tuy ít hơn, nhưng đều là người tu chân tinh anh của nguyên giới, ai cũng có tu vi ngoài Nguyên Anh kì, một người đủ để đối phó bảy, tám Ba Nạp Nhân.
Tần Tiểu Thiên tìm tòi Phó Sơn, rất nhanh hắn đã biết, Phó Sơn không có ở nơi này.
Tinh Thị Liên còn đang tiếp tục lan tràn, Tần Tiểu Thiên trước tiên lựa chọn chiến trường chung quanh.
Nơi này khác hẳn địa phương yên tĩnh, Tinh Thị Liên phân liệt đã bị trận đánh nhau chết sống của đôi bên làm ảnh hưởng, tiếng sét đánh ầm ĩ, tia chớp điện hỏa lóe sáng, phi kiếm tung hoành, còn có người dùng pháp bảo đại uy lực, tất cả những điều này đều quấy rầy sự phát huy của Tinh Thị Liên, dù sao Tần Tiểu Thiên chỉ mới hiểu về Tinh Thị Liên, vận dụng còn chưa đủ thành thục.
Nguyên bổn nơi này vốn có một tiên nhân, nhưng bị siêu cấp cao thủ của Ba Nạp Nhân dẫn dụ đi nơi khác chiến đấu. Cao thủ cấp bậc tiên nhân tranh đấu, rất dễ dàng ảnh hưởng tới người khác, song phương đều cũng lo lắng, cho nên mới đi ra nơi khác.
Tần Tiểu Thiên lặng yên không một tiếng động triển khai đánh lén, lựa chọn Ba Nạp Nhân có tu vi cao, dùng Tinh Thị Liên đi phân giải cắn nuốt.
Hiện trường nhân số rất nhiều, không cách nào phân rõ kẻ địch và bằng hữu, hắn không dám triển khai cho Tinh Thị Liên phân giải và cắn nuốt trong phạm vi lớn. Nếu cấp tốc thúc giục Tinh Thị Liên, hắn nắm chắc một hơi tiêu diệt mọi người, bất luận là Ba Nạp Nhân hay là người tu chân.
Dần dần, Tần Tiểu Thiên phát hiện không đúng. Theo càng ngày càng nhiều Ba Nạp Nhân bị cắn nuốt, Tinh Điểm của Tinh Liên trong cơ thể lóe sáng lên từng cỗ năng lượng, từng đám Ba Nạp Nhân tiêu vong, năng lượng cũng dũng mãnh tiến vào trong Tinh Điểm của chủ hệ Tinh Liên.
Nếu như hấp thu vật chất xem như là giá cấu thành cốt giá của Tinh Điểm, thì hấp thu năng lượng từ chính thể xác của Ba Nạp Nhân cũng tương đương như hấp thu huyết nhục gân mạch cho nó.
Tần Tiểu Thiên không nhịn được run rẩy trong lòng, hắn nghĩ đến chính là, còn cần bao nhiêu tính mạng mới có thể điền đầy cái động không đáy này?
Hắn rất rõ ràng không gian của Tinh Điểm lớn đến bao nhiêu, ngay cả vật chất của một tinh cầu cũng không đủ, nếu sử dụng năng lượng tính mạng để bổ sung, thì cần phải giết đi bao nhiêu sinh vật?
Nhưng đã đến bước này, cũng không phải do hắn quyết định không giết người, bởi vì bây giờ hắn không còn thủ đoạn nào khác, chỉ biết dùng Tinh Thị Liên phát động công kích.
Mà thủ đoạn công kích của Tinh Thị Liên hay nhất chính là phân giải và cắn nuốt. Bất luận là người hay vật phẩm, không tránh khỏi bị Tinh Thị Liên xâm nhập, trừ phi tạm thời ngăn trở Tinh Thị Liên mới có thể né ra, nhưng nếu như đạt không tới cấp bậc tiên nhân, thì không thể chạy thoát.
Người tu chân bị thương chỉ cần lui về bên cạnh truyền tống trận, khi nhân số đạt tới mấy trăm người, sẽ được truyền ngược trở về, cho nên nhân số người tu chân gia tăng có hạn, cơ bản chỉ bảo trì khoảng một ngàn sáu, hoặc bảy, hình thành một đạo phòng ngự hình tròn. Mà vòng phòng ngự này là lập thể phòng ngự, bốn phương tám hướng hơn nửa bầu trời, đều cần phải được phòng thủ.
Sau khi Tần Tiểu Thiên ra tay, đám người tu chân dần dần được thở dốc, nhưng tất cả đều kinh hoàng sợ hãi. Trong lúc đang đánh nhau chết sống, đối thủ vốn vô cùng lợi hại đột nhiên hóa thành phấn vụn phiêu tán ra, vô luận là người nào nhìn thấy cũng cảm thấy sợ hãi.
Phảng phất như là con sói đói khát đánh hơi được thức ăn cực ngon, Tinh Điểm trong cơ thể Tần Tiểu Thiên không ngừng chớp động, năm sáu chủ hệ Tinh Liên phiên chuyển chạy tới, phân biệt phóng xuất ra Tinh Thị Liên.
Tần Tiểu Thiên kinh hãi, hắn cảm giác lực khống chế của mình với Tinh Thị Liên đang yếu bớt, sau đó hậu quả có thể tưởng tượng, đó chính là chẳng phân biệt được trắng đen cắn nuốt bất kể là sinh vật nào, bất luận là Ba Nạp Nhân hay là người tu chân, một người cũng trốn không thoát.
Tần Tiểu Thiên cảm thấy vô cùng rét lạnh, không để ý hết thảy vọt vào trong đám Ba Nạp Nhân, cạn kiệt đem hết sức lực tập trung Tinh Thị Liên công kích.
Tất cả người tu chân đang có mặt, không tự chủ được đều hướng truyền tống trận thối lui, bọn họ đã nhìn thấy một cảnh tượng kinh khủng khó thể tin đang hiện ra trước mắt.
Chỉ thấy một đạo kim quang liên tiếp lóe ra trong đám Ba Nạp Nhân, liền có một đám Ba Nạp Nhân tan thành mây khói, chỉ chốc lát thời gian, đã tiêu diệt mấy ngàn tên Ba Nạp Nhân. Mà trong đám người Ba Nạp Nhân dày đặc, đột nhiên xuất hiện từng khối đất trống, từ không trung nhìn lại, giống như là tổ ong lỗ chỗ.
Tần Tiểu Thiên không dám dừng lại, rất nhanh quét sạch một phen, lập tức hướng phương xa dời đi. Hắn đã tìm được địa phương kế tiếp, nơi đó tụ tập càng nhiều Ba Nạp Nhân, làm cho người ta sợ hãi chính là không có một người tu chân nào, toàn bộ đều là Ba Nạp Nhân.
Nơi đó có bảy siêu đại hình truyền tống trận, tụ tập hơn ba mươi vạn Ba Nạp Nhân, nhân số vẫn còn đang nhanh chóng gia tăng.
Nơi Ba Nạp Nhân tập trung là một mảnh hoang tàn, cuộc sống và tập tính của họ rất kém, vật thải ra bài tiết trải đầy đất, tất cả thực vật bị quét sạch, bất cứ vật phẩm giá trị nào cũng bị thải tập không còn. Bọn họ chỉ mới qua một chút thời gian, đã đào móc ra hơn một ngàn huyệt động.
Đám Ba Nạp Nhân này thực lực tương đối cường hãn, ít nhất cũng đạt tới Khai Quang kì của người tu chân, có thể đạt tới Nguyên Anh kì thì không nhiều lắm, trong một vạn người chỉ có năm trăm. Ba Nạp Nhân cũng không phải dùng phương pháp thu tập của tu chân giới, bọn họ có một bộ thể hệ riêng của mình, nhưng không thể phủ nhận, cả chỉnh thể thực lực của Ba Nạp Nhân so sánh với người tu chân mạnh hơn rất nhiều, bọn họ là người tu luyện trời sinh.
Tần Tiểu Thiên sắp không thể khống chế được Tinh Thị Liên, sau khi cắn nuốt Ba Nạp Nhân, lực lượng của Tinh Liên có tốc độ tăng nhanh cực lớn, tựa như một cái máy không có điện, đột nhiên có được điện lực mạnh mẽ, tốc độ vận chuyển căn bản đã hoàn toàn thay đổi.
Lần này hắn không có nhảy vào trong đám người Ba Nạp Nhân, mà là đứng ở một gốc cây đại thụ xa xa, cạn kiệt đem hết toàn lực thao khống Tinh Thị Liên.
Tần Tiểu Thiên cảm thụ sự hưng phấn của Tinh Thị Liên, ý niệm chảy vào trong lòng không ngờ là đói khát, mồ hôi lạnh của hắn thiếu chút nữa toát ra.
Bất quá đến bước này, hắn cũng không có ý định lùi bước, mặc dù không thể xuống tay với người tu chân, nhưng đối với Ba Nạp Nhân cũng không có gì cố kỵ, dù sao bọn người kia đáng chết – tâm lý của hắn từ từ biến chuyển thành cường thế lãnh khốc.
Hơn ba mươi vạn Ba Nạp Nhân, chỉ trong thời gian thoáng chốc đã tan thành mây khói.
Tần Tiểu Thiên không động đậy, hắn khắc sâu thể ngộ, đây khác hẳn với việc cắn nuốt vật chất, đây là một loại cảm giác rung động cực độ, may mắn nhờ linh hồn hắn kết thể, cấu trúc một trăm lẻ tám Tinh Điểm xong, lại lần nữa trọng tố thân thể, bất luận là thể chất hay tinh thần, người tu hành đều không thể so sánh.
Từng làn sóng đánh sâu vào làm cho hắn như say, ý niệm duy nhất trong lòng, chính là phải cắn nuốt sạch sẽ đám người Ba Nạp Nhân.
Tinh Thị Liên điên cuồng phân liệt, hàng triệu triệu Tinh Thị Liên hướng ra bốn phương tám hướng.
Ngoại trừ đã bị tiêu diệt, Ba Nạp Nhân đang ở Khôi Tinh còn hơn trăm vạn. Số lượng còn đang gia tăng rất nhanh, bất quá đám Ba Nạp Nhân đã bắt đầu điên cuồng, khó hiểu bị biến mất hơn ba mươi vạn, đây là điều mà đám cao tầng của Ba Nạp Nhân không cách nào đón nhận.
Tần Tiểu Thiên cố gắng đem Tinh Thị Liên tập trung vào trong đám Ba Nạp Nhân. Hắn hiện thân bất do kỷ, Tinh Thị Liên hình thành ý niệm cường đại, cố gắng tự do cắn nuốt. Hắn không thể không thu hồi một bộ phận Tinh Thị Liên, chỉ biết van xin lấy được quyền khống chế nhiều hơn.
Ba Nạp Nhân bình thường mang lại năng lượng cho Tần Tiểu Thiên cũng không nhiều, chỉ có cao thủ mới là con mồi của Tinh Thị Liên, nhưng Tần Tiểu Thiên lại đột nhiên phát hiện được, cao thủ chân chính lại không có ai, trong lòng không nhịn được cảm thấy kỳ quái: " Phó Sơn ở nơi nào?"
Chẳng những không phát hiện Phó Sơn, mà cao thủ cấp bậc tiên nhân cũng không phát hiện một người nào, mà nếu cũng không có người tu chân ở đây, Tần Tiểu Thiên cũng không cần khách khí nữa. Hắn áp chế Tinh Thị Liên phi thường khổ cực, không cần vì đám Ba Nạp Nhân mà mạnh mẽ thu hồi Tinh Thị Liên, làm như vậy hậu quả nhất định không ổn, bởi vậy hắn mở ra kế hoạch công kích toàn bộ vào đám Ba Nạp Nhân.
Với thủ đoạn bây giờ của Tần Tiểu Thiên, Ba Nạp Nhân chỉ giống như con kiến nhỏ yếu, mà Tinh Thị Liên giống như một dòng lũ lớn, Ba Nạp Nhân căn bản không cách nào ngăn cản, bọn họ thậm chí còn không biết là thứ gì đang công kích chính mình.
Áp lực vô hình làm cho Ba Nạp Nhân điên cuồng lên, bọn họ tru lên nhằm bốn phương tám hướng, chờ đợi bọn họ cũng là sự xâm nhập của Tinh Thị Liên, Ba Nạp Nhân trong vô thanh vô tức hóa thành tro tàn.
Dần dần, vẻ mặt của Tần Tiểu Thiên càng ngày càng lãnh khốc, ý niệm giết chóc mãnh liệt rung động đánh sâu vào hắn, bất quá trong lòng hắn rất lãnh tĩnh, thậm chí có thể hưởng thụ cảm giác như vậy.
Hơn một trăm tòa siêu đại hình truyền tống trận vẫn còn đang không ngừng truyền tống Ba Nạp Nhân, nhưng khi bọn họ vừa hiển lộ ra thân hình trong truyền tống trận, đã bị Tinh Thị Liên hóa thành phấn vụn, phiêu tán trong không trung, phảng phất như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện qua.
Lần này Ba Nạp Nhân khí thế xông đến hung mãnh, bất kể trả giá thế nào hướng Khôi Tinh thâu tống binh lực, truyền tống đại trận một khắc không ngừng, cơ hồ cách hai mươi tới ba mươi phút là truyền tống tới một nhóm.
Người tu chân chung quanh các truyền tống trận kinh ngạc vạn phần, bọn họ phát hiện Ba Nạp Nhân đang dần dần biến mất không thấy.
Nhóm lớn người tu chân từ các tinh cầu được truyền tống chạy tới, nhân số từ từ bay lên đến năm, sáu vạn, đây là lực lượng lớn nhất liên hợp hội có thể điều động. Ngoại trừ lưu lại người tu chân thủ hộ truyền tống trận, những người tu chân khác bay về phía bốn phương tám hướng, chia nhau sưu tầm Ba Nạp Nhân.
Tần Tiểu Thiên cảm giác không sai biệt lắm, tâm niệm khẽ nhúc nhích, dùng Tinh Thị Liên nhanh chóng phân giải truyền tống trận do Ba Nạp Nhân giá cấu. Hắn theo Tinh Thị Liên tìm được Giang Trung, trong chớp mắt xuất hiện ở trước mặt Giang Trung, nói: " Tuần tra vị trí của Phó đại trưởng lão, có tin tức của hắn, lập tức cho ta biết!"
Giang Trung cung kính đáp: " Dạ, trưởng lão."
Siêu đại hình truyền tống trận bị hủy diệt, Ba Nạp Nhân biết đại sự không ổn. Một cổ tiên nhân Ba Nạp Nhân từ trên không trung phi xuống, lập tức đụng vào Tinh Thị Liên.
Giang Trung đột nhiên phát hiện trên mặt Tần trưởng lão lộ ra một tia sát ý, trong lòng không khỏi run lên, thầm nghĩ: " Chẳng lẽ ta trả lời không đủ cung kính?" Hắn không khỏi sợ hãi, cúi đầu chờ đợi trưởng lão trách mắng.
Ai ngờ Giang Trung đợi một hồi lâu vẫn không thấy động tĩnh, ngẩng đầu vừa nhìn, Tần Tiểu Thiên đã sớm chẳng biết đi đâu.