Anh Thạch cũng nghĩ tới Dương Thiên Vấn đã một mình rời đi, nhưng nghĩ một chút, tựa hồ không thể, bởi vì lần này tập kích hơn ba trăm người, có một trăm thiên thần. Dương Thiên Vấn thân là ông chủ nhỏ của tửu trang Thương Hải, cũng không có thể chơi đòn này. Đồng thời cũng căn bản không cần thiết dở trò này.
Nhưng Anh Thạch vô luận như thế nào cũng không nghĩ ra nguyên nhân và động cơ Dương Thiên Vấn làm như vậy, tất nhiên bài trừ khả năng của Dương Thiên Vấn. Tất nhiên không thể nói ra, từ trên ý nghĩa nào đó thì hai huynh muội bọn họ ngược lại giống như là ngoại nhân hơn, dù sao gia đình cũng không hề cắm rễ sâu ở đảo Hách Đông.
Như vậy, lần vây đột nhiên này chính là chính là thế lực thứ ba, mà thế lực thứ ba này rốt cuộc là ai?
Bình Đông Thành đột nhiên nói một câu: "Các ngươi nói xem liệu có liên quan tới ông chủ nhỏ của tửu trang Thương Hải đã đột nhiên rời đi kia không?" Không thể không nói, trực giác của những bạn hữu này phi thường chuẩn xác.
" Có khả năng." Một số người trải qua suy xét đã phụ họa.
" Vậy ngươi giải thích hơn ba trăm người này là đến kiểu gì." Long Nguyệt Hiên hỏi lại.
" Sơn cốc đó chính là chịu sự khống chế của tửu trang Thương Hải, muốn đưa ba trăm người vào cũng không phải là không thể?" Một số người tự cho là thông minh đưa ra đáp án.
" Không, không thể, không có la bàn trong tay ta và bí pháp của nhà ta thì không ai có thể mở được truyền tống trận truyền tống trận đó." Anh Thạch đứng ra phản bác.
" Mọi người đừng đoán lung tung, bắt trộm phải bắt quả tang, bắt thông dâm phải bắt cả đôi, trước khi chưa có chứng cớ thì nói gì cũng vô dụng. Có điều ta cũng không cho rằng người này có bản sự lớn như vậy." Hách Như Hải đứng ra nói. Tựa như Anh Thạch, Hách Như Hải, cũng không tìm ra động cơ và mục đích của Dương Thiên Vấn, nếu thực sự muốn vây sát đám người bọn mình, như vậy thì phải phái tới không phải là ba trăm người, mà là ba ngàn, ba vạn người.
" Hách tam thiếu có cao kiến gì ư?" Long Nguyệt Hiên mở miệng hỏi.
" Lần tập kích đột nhiên này là mang tới một số gợi ý. Có lẽ chúng ta có thể tìm ra cách tiến vào di tích." Hách Như Hải híp mắt lại. Trong mắt tinh quang thoáng hiện. Thực sự thực sự nghĩ ra diệu kế gì đó: "Chúng ta về đi."
Hách Như Hải đi đầu, bốn mươi bốn người đi sau Hách Như Hải, cùng nhau bay tới tiểu tinh hệ khủng bố đó.
Dương Thiên Vấn mấy ngày nay sống không tồi. Đúng như cái gọi là phá rồi lại xây. Những lời này thật sự rất chính xác.Nhìn trộm trong toái phiến của thế giới này. Trên cơ bản địa linh linh vật tuyệt phẩm chỗ nào cũng có. Thậm chí còn có một số tiên thiên linh tài mà rất hiếm tìm được. Dương Thiên Vấn có thời không bảo tháp, thứ gì cũng chứa được hết. Một số linh căn thì không cần phải nói, trực tiếp chuyển vào trông trong linh không gian, mỏ có hơi lớn một chút cũng không phải là việc khó. Trực tiếp di dời cả tòa núi, Phiền toái nhất chính là mạch khoáng, Ẩn sâu dưới đất chính là một số mạch khoáng cực kỳ quý giá.
Ví dụ như: "Tu du quặng quặng." Loại khoáng thạch này sau khi trải qua tinh luyện. Thì chính là tất yếu phẩm để luyện chế pháp bảo loại không gian. Không có nó thì Trừ phi ngươi tu luyện không gian pháp tắc. Hơn nữa đạt tới cảnh giới rất cao. Ngộ ra kỹ năng chuyên nghiệp như mở không gian, hơn nữa còn phải tinh thông khí đạo, nếu không thì đừng mơ tưởng luyện chế ra được loại pháp bảo như vậy.
Thời kì Thượng cổ, thần điện đông đúc, nguyên nhân căn bản chính là tu du tinh quặng lúc đó nhiều, không khan hiếm như hiện tại, khiến cho loại bảo vật không gian như thần điện cũng không đến nỗi hiếm hoi như hiện tại.
Thần điện, trong mắt Dương Thiên Vấn chính là một loại bảo vật rất tiện dụng. Nhưng đối với chư của thần giới mà nói thì thần điện sau khi dùng bản mạng thần hồn để tu luyện thì sẽ có công dụng Thông thiên đạo, thành thần minh trên Thần Vương, muốn gia tăng tiến độ tham ngộ pháp tắc thì thần điện này chính là vật phải có.
Chỗ tốt Dương Thiên Vấn có được không ít, điều này khiến Dương Thiên Vấn cao hứng không thôi.
Lúc này, đám Hách Như Hải cũng về tới ngoài tiểu tinh hệ đó, đối mặt với ba hắc động cực lớn, liền cảm thấy vô lực.
" Hách tam thiếu, ngươi nghĩ biện pháp gì để vào đi?" Bình Đông Thành vội vàng nói.
" Cái này gọi là dồn vào chỗ chết để sống lại, ta nghĩ, một trong số hắc động hắc động này chính là cửa vào!" Bên trong ánh mắt của Hách Như Hải lộ ra một cỗ tự tin.
"Hả, vì sao?" Mọi người nghe thấy vậy thì cũng lập tức cảm thấy có chút hoang mang lại vừa có lý.
Thị huynh muội giống như thể hồ quán đỉnh, đột nhiên tỉnh ngộ, ghi chép trong bí điển của gia tộc đúng là có khả năng như vậy.
"Nhưng trong ba hắc động thì cái nào mới là đúng?" Long Nguyệt Hiên nhìn thấy vẻ mặt của Thi huynh muội thì cũng có chút tin vào suy đoán này, nhưng trong lòng vẫn không chắc.
"Thử vận khí đi." Hách Như Hải thở dài, kỳ ngộ và nguy hiểm thường thường là cùng tồn tại, Hách Như Hải cũng không biết trong ba hắc động này cái nào mới là cửa vào thật, nhưng Hách Như Hải có thể dưới tình huống khôi lỗi tự bạo giết địch để gặp được cửa vào, cũng quả thật là lớn mật đến cực điểm.
" Các vị, có di ngôn gì thì nói ra ở đây luôn đi, nếu có người không muốn mạo hiểm thì có thể quay lại, mang theo di ngôn của chúng ta trở về báo cáo." Hách Như Hải dứt khoát nói, nói xong thì lấy ra một khối ngọc giản, ghi lại di ngôn của mình, đặt trong hư không rồi mở miệng nói: "Có ai nguyện ý giúp Hách mỗ mang ngọc giản này về không?"
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, hiện giờ hiện giờ có chút khó lựa chọn, ba chọn một, khả năng chính xác là một phần ba, nói cách khác thì mất mạng mất mạng chính là hai phần ba, Tiến vào thì có hai phần ba khả năng chết, lui thì trăm phần trăm có thể giữ mạng, nhưng đồng dạng cũng sẽ bỏ lỡ cơ duyên, cũng sẽ lưu lại ấn tượng là một kẻ rất sợ chết trong lòng mọi người.
" Mọi người không cần phải lo lắng, ai nguyện ý giúp Hách mỗ mang ngọc giản về chính là hành động chí công vô tư, Hách mỗ xin bái tạ." Câu này của Hách Như Hải chính là một cái cớ cho người trong lòng muốn đánh trống lui quân, rằng ta đây không phải sợ chết, ta là đại công vô tư, quên mình vì người, đệ trình di ngôn cho những chiến hữu đã chết.
Dương Thiên Vấn nếu thấy một màn này thì đối với Hách Như Hải, đối với Hách gia mà Hách Như Hải đại biểu sẽ có nhận thức sâu sắc hơn.
Bởi vì, Dương Thiên Vấn ở trước mặt ba hắc động, dưới tình huống trong ba chọn một cũng không dám nói có thể sải bước vào, càng đứng nói tới ở đây ra một chiêu chiến thuật tâm lý, tận khả năng giảm bớt người cạnh tranh.
Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chủ ý bất định.
Kỳ thật biện pháp tốt nhất không phải không có, chọn ra ba người, lưu lại nguyên thần ngọc giản, mỗi người đi vào một cái hắc động, ngọc giản của người nào không vỡ thì chính là cửa vào chính xác. Nhưng có đây có tới bốn mươi lăm người, không ai nguyện ý làm làm Lôi Phong sống cả.
Hách Như Hải cũng biết điểm này, cho nên rất thông minh không nói lời thừa.
Năm vị cường giả thiên thần đỉnh phong Bao gồm cả Long Nguyệt Hiên cũng đứng dậy, để lại di ngôn ngọc giản: "Mẹ nó, lần này có thành công hay không thì xem vận khí vậy!" Bình Đông Thành cũng không chút thua kém, ai mà không sợ chết chứ? Nhưng nếu cứ như vậy trở về thì chỉ sợ kiếp này không thể tiến cảnh Thần Vương.
Thế sự chính là kỳ diệu như vậy, Dương Thiên Vấn nếu sớm biết rằng khôi lỗi khôi lỗi có thể khiến Hách Như Hải liều mình xông vào hắc động, chỉ sợ hắn sẽ dùng một số biện pháp ôn hòa các để dẫn đám gia hỏa này đi.
Nhưng Dương Thiên Vấn không thể tiên tri, Dương Thiên Vấn đã từ lúc đầu tiến vào, đi về phía đông mấy vạn dặm rồi, dọc theo đường đi, Dương Thiên Vấn đào sâu ba tấc đất, chỉ cần là vật hiếm lạ thì Dương Thiên Vấn đều sẽ không bỏ qua.
Dương Thiên Vấn có huyền quang thuật không cần lo lắng sẽ bỏ lỡ bảo vật gì.
Qua hai ngày, mảng tịch liêu này có thêm tám người.
"hả?" Dương Thiên Vấn đang ở ngoài hơn mười vạn dặm dùng huyền quang thuật tìm kiếm thì trong một cái khe không gian đột nhiên nhảy ra hơn tám người. điều này khiến Dương Thiên Vấn rất bất ngờ.
Cẩn thận quan sát, không phải là ba vị thiên thần đỉnh phong Hách Như Hải, Anh Thạch, Long Nguyệt Hiên cùng với năm vị giai thiên thần xa lạ khác ư?
" Bọn họ vào bằng cách nào?" Dương Thiên Vấn kinh ngạc tự hỏi.
Không thể không nói, vận khí của đám người Hách Như Hải phi thường tốt, bọn họ dùng pháp bảo phòng ngự uy lực mạnh mẽ cường hành nhảy ra từ trong tiết điểm dẫn lực, sau đó dùng dẫn lực, kéo bọn họ vào bên trong hắc động, bốn mươi lăm người chỉ có hai mươi tám người nhảy vào được bên trong tiết điểm, cuối cùng chỉ có tám người vân khí tốt.
Tám vị cao thủ thiên thần cấp đỉnh phong, chỉ có một người không nhảy vào được tiết kiếm, bảy người còn lại thì chỉ có ba vị may mắn xâm nhập được vào di tích viễn cổ này, bốn người còn lại thì nơi hạ lạc không rõ, sinh tử không hay, có điều chắc bị cuốn vào bên trong hắc động to lớn đó thì cũng chỉ có đường chết.
Tiểu Bạch nhảy dựng lên: "Bọn họ không phải là tùy tiện chọn bậy một hắc động để nhảy vào chứ?" Đúng là vênh váo, so với ta còn vênh váo hơn.
Dương Thiên Vấn nhìn thấy nhân số của bọn họ thì gật đầu, đích xác, nếu không phải vận khí không tốt, sẽ không chỉ là tám người. Dương Thiên Vấn không tin ba trăm thần chi khôi lỗi thật sự có thể giết được bọn họ chỉ còn lại có tám người.
Cho dù người còn lại cũng không thể chỉ có ba vị thiên thần đỉnh phong.