“Có chuyện gì ở đây vậy?” Nhi bước chân vào phòng thì bắt gặp cái cảnh hai người đang xông vào nhau tính đánh nhau của SƠn và Long Phi. Lời nói của Thao khiến Nhi hơi nhíu mày. Vừa nghe thấy giọng nói của Nhi, Long Phi như một con sóc, ném Sơn ra xa và chạy nhanh hướng cánh cửa đi tới.”Nhi tới rồi à, cả đội à không, mình đang mong chờ bạn nè.” Long Phi nở nụ cười mà Long Phi cho rằng đẹp nhất trước mặt Nhi.
“Mong chờ mình? Nhìn như không có ai mong chờ thì phải?” Nhi nhìn khắp lượt căn phòng. “Mọi người chưa ai tới à. Có phải một tháng qua đều thế này không?” Lời Nhi vừa nói xong thì khiến tất cả giật thót.
“Không có đâu, hôm nay kiểm tra giữa kỳ nên tất cả tới muộn thôi.” Sơn nhìn mọi người giống như chuột nhìn thấy mèo, lắc đầu rồi quay lại nhìn Nhi cười nói: “Nhi làm bài thi tốt không?”
“Cảm ơn. Bài của mình cũng được.” Nhi vừa bước lại gần bàn vừa nhìn Sơn rồi nhìn vẻ mặt chột dạ của mọi người. “Chúng ta chờ mọi người tới. Mọi người tháng trước đi xem xét đội bóng bạn có kết quả không?” Nhi ngồi xuống ngay cạnh bên Sơn.
“À, cũng không được nhiều lắm.” Sơn nói rồi kể lại tình hình về đội bóng trường Chuyên Thái Bình, Nhi vừa nghe Sơn nói vừa chú ý tới bản ghi chép khá tỉ mỉ của Chiến.
“Hôm nay mình sẽ kiểm tra xem trong tháng vừa rồi mọi người luyện tập có chăm chỉ hay không nhé.” Sau khi để xuống quyển sổ ghi chép, Nhi nhìn mọi người đặc biệt là Long Phi, lúc này cả trong sổ ghi chép không chỉ ghi lại về đội bạn mà còn có nhận xét viết ngoách của Sơn và Chiến nhận định khả năng bắt bóng của cậu bạn này.
“OK. Anh đây tập chăm chỉ lắm đó.” Sơn nghiêng đầu sang Nhi tính dựa đầu vào vai Nhi, nói.
“Thằng kia, mày định dựa đầu vào đâu vậy.” Long Phi đẩy đầu Sơn ra, cậu ta nhanh chóng dịch chiếc ghế của mình sát gần Nhi.
Thấy hành động của hai người Long Phi và Sơn, cả Thao, Tiến và Lâm đều cười lớn. Cũng lúc đó, những thành viên khác của đội bóng cũng bước chân vào phòng.
“Xin chào.” Nhi hướng mọi người từ xa chào hỏi.
“Ối, chẳng phải là Nhi sao. Đã thi xong rồi à.” Mọi người ngạc nhiên nhìn Nhi đang ngồi trong phòng họp của đội bóng.
“Vâng, cũng may là đã kết thúc sớm chứ để thêm 1 thời gian nữa thì chắc đội bóng ngủ đông luôn.” Nhi cười mà không cười nhìn mọi người.
“Ha ha ha. Lâu lâu mới gặp Nhi, hình như Nhi vui tính hơn trước thì phải.” Trung tuy cười lớn nói nhưng mặt lại không dám nhìn thẳng Nhi
“Em được biết là đội bóng trường mình dạo này rất chăm chỉ luyện tập, chắc là những bài tập em đưa ra trước khi bận ôn thi đã có kết quả rồi đúng không ạ?” Nhi lạnh mặt nhìn khắp lượt thành viên đội bóng.
“Nói thật nhé. Từ dạo ba người bận ôn thi học sinh giỏi cấp quận thì bọn này cũng bận ôn thi nên cũng không thể dành quá nhiều thời gian cho luyện tập được.” Trung cúi đầu lí nhí nói, song vì cả phòng đều im lặng nên tất cả đều nghe rõ lời nói của Trung nói.
“Thời gian cho bóng đá thì không nhiều nhưng thời gian cho chơi game thì vô kể đúng không ạ.” Nhi nhìn thẳng vào Trung và nói. Không phải Nhi không biết mọi người chơi game, nhất là những game có kết nối với GOW thì đều biết hết, Nhi cảm thấy thất vọng với việc không có mình thì mọi người lại trở nên lười biếng, không phải là mọi người không tập mà là tập không có chuyên chú. Nhi thở dài nhìn mọi người.
“Á, hả. Đâu có đâu.” Cảm nhận Nhi không vui nên Trung chỉ biết cười trừ.
“Em biết đối với mọi người, bóng đá chỉ là một hoạt động ngoại khoá. Nhưng nếu đã tham gia thì hãy thể hiện tinh thần trách nhiệm chứ.” Nhi nhìn mọi người. “Lúc nào mọi người cũng bảo là sẽ phải là đội mạnh nhất giành giành chức vô địch quốc gia các trường cấp 3. Nhưng mọi người lại không chịu tập luyện thì sao có thể trở thành đội mạnh nhất được. Mọi người nên hiểu vinh quang chỉ giành cho những ai thực sự cố gắng hết mình.”
Nghe lời Nhi nói, mọi người không hẹn cùng nhau im lặng. “Xin lỗi.” Mọi người lý nhí đồng thanh.
“Thôi, chỉ còn 2 tuần nữa là tới trận bán kết rồi. Em hy vọng mọi người sẽ luyện tập chăm chỉ từ giờ.” Nhi nói nhưng trên khuôn mặt không hề che giấu nỗi buồn. “Em ra sân tập trước. Mọi người ra sau nhé.” Nhi đứng dậy rồi lặng lẽ bước đi. Đông đứng ngay sau đó nhìn theo hướng Nhi mà đi theo sau.
“So với các anh lớp 12 đội bóng bây giờ thiếu đi tinh thần trách nhiệm quá.” Nhi bước đi phía trước và nói vọng lại cho Đông.
“Anh biết em rất kỳ vọng vào đội bóng.” Đông bước nhanh chân lên phía trước đi ngang tầm Nhi và vươn tay xoa đầu Nhi. “Nhưng đừng quá khắt khe với mọi người quá.”
“Sao hai người đó thân thiết vậy.” Long Phi nhìn Đông và Nhi từ cửa phòng đội bóng rồi hỏi Sơn. Tuy vào đội bóng được gần tháng nhưng mọi người không nói cho cậu biết quan hệ của hai người là anh em sinh đôi nên đến nay Long Phi cũng không hề biết điều này.
“Ai biết. Chú mày không đấu được với cậu ta đâu. Kể cả trong bóng đá cũng vậy.” Sơn nhướng mày nhìn sang Long Phi thách thức nói.
“Nghĩa là sao? Long Phi trong lòng ngạc nhiên bèn hỏi lại Sơn. Vì trong một tháng qua mọi người tuy tập luyện nhưng toàn nói chuyện về game mà không nói về vấn đề vị trí chơi bóng của mọi người nhất là hai người bận thi học sinh giỏi là Hà và Đông.
“Rồi chú mày sẽ biết.” Sơn tỏ vẻ bí mật cười nói với Long Phi. Hai người cũng bước đi theo sau Đông và Nhi ra sân tập.
Còn hai tuần nữa là tới trận đấu đầu tiên của bán kết mà cả đội có thể nói là chây ỳ luyện tập trong 1 tháng Nhi không có mặt. Cả đội đã phải bù đắp thời gian 1 tháng đó trong 2 tuần chỉ để tập các bài tập nâng cao. Tuy Nhi rất buồn vì thái độ trong thời gian qua của đội bóng song trong 2 tuần này Nhi đã quan sát phát hiện cũng không phải mọi người không có cố gắng, có lẽ đúng như lời anh trai nói, mình quá khắc khe. Vì vậy trong 2 tuần này, Nhi cũng đã sắp xếp lại thành 1 đội bóng mới. Và danh sách đội bóng đã được thay thế danh sách cũ trước 1 tuần diễn ra giải bán kết:
Thủ môn:
- Hoàng Long Phi (lớp 11)
- Trần Xuân Lâm (lớp 10)
Hậu vệ:
- Hoàng Đinh Sơn (lớp 11)
- Cao Văn Quyền (lớp 11)
- Nguyễn Huỳnh Đức (lớp 10)
- Chu Tiến (lớp 10)
- Đỗ Lâm Hùng (lớp 11)
- Đỗ Lâm Thao (lớp 11)
- Nguyễn Long Sơn (lớp 11)
Tiền vệ:
- Nguyễn Hồng Đông (lớp 11)
- Nguyễn Xuân Phong (lớp 10)
- Cao Lợi Tiến (lớp 11)
- Đoàn Thái Hoàng (lớp 10)
Tiền đạo:
- Vũ Văn Hà (lớp 11)
- Nguyễn Văn Chiến (lớp 11)
- Nguyễn Văn Bắc (lớp 11)
- Đỗ Văn Trung (lớp 11)
- Chu TiếnB (lớp 10)
“Mong chờ mình? Nhìn như không có ai mong chờ thì phải?” Nhi nhìn khắp lượt căn phòng. “Mọi người chưa ai tới à. Có phải một tháng qua đều thế này không?” Lời Nhi vừa nói xong thì khiến tất cả giật thót.
“Không có đâu, hôm nay kiểm tra giữa kỳ nên tất cả tới muộn thôi.” Sơn nhìn mọi người giống như chuột nhìn thấy mèo, lắc đầu rồi quay lại nhìn Nhi cười nói: “Nhi làm bài thi tốt không?”
“Cảm ơn. Bài của mình cũng được.” Nhi vừa bước lại gần bàn vừa nhìn Sơn rồi nhìn vẻ mặt chột dạ của mọi người. “Chúng ta chờ mọi người tới. Mọi người tháng trước đi xem xét đội bóng bạn có kết quả không?” Nhi ngồi xuống ngay cạnh bên Sơn.
“À, cũng không được nhiều lắm.” Sơn nói rồi kể lại tình hình về đội bóng trường Chuyên Thái Bình, Nhi vừa nghe Sơn nói vừa chú ý tới bản ghi chép khá tỉ mỉ của Chiến.
“Hôm nay mình sẽ kiểm tra xem trong tháng vừa rồi mọi người luyện tập có chăm chỉ hay không nhé.” Sau khi để xuống quyển sổ ghi chép, Nhi nhìn mọi người đặc biệt là Long Phi, lúc này cả trong sổ ghi chép không chỉ ghi lại về đội bạn mà còn có nhận xét viết ngoách của Sơn và Chiến nhận định khả năng bắt bóng của cậu bạn này.
“OK. Anh đây tập chăm chỉ lắm đó.” Sơn nghiêng đầu sang Nhi tính dựa đầu vào vai Nhi, nói.
“Thằng kia, mày định dựa đầu vào đâu vậy.” Long Phi đẩy đầu Sơn ra, cậu ta nhanh chóng dịch chiếc ghế của mình sát gần Nhi.
Thấy hành động của hai người Long Phi và Sơn, cả Thao, Tiến và Lâm đều cười lớn. Cũng lúc đó, những thành viên khác của đội bóng cũng bước chân vào phòng.
“Xin chào.” Nhi hướng mọi người từ xa chào hỏi.
“Ối, chẳng phải là Nhi sao. Đã thi xong rồi à.” Mọi người ngạc nhiên nhìn Nhi đang ngồi trong phòng họp của đội bóng.
“Vâng, cũng may là đã kết thúc sớm chứ để thêm 1 thời gian nữa thì chắc đội bóng ngủ đông luôn.” Nhi cười mà không cười nhìn mọi người.
“Ha ha ha. Lâu lâu mới gặp Nhi, hình như Nhi vui tính hơn trước thì phải.” Trung tuy cười lớn nói nhưng mặt lại không dám nhìn thẳng Nhi
“Em được biết là đội bóng trường mình dạo này rất chăm chỉ luyện tập, chắc là những bài tập em đưa ra trước khi bận ôn thi đã có kết quả rồi đúng không ạ?” Nhi lạnh mặt nhìn khắp lượt thành viên đội bóng.
“Nói thật nhé. Từ dạo ba người bận ôn thi học sinh giỏi cấp quận thì bọn này cũng bận ôn thi nên cũng không thể dành quá nhiều thời gian cho luyện tập được.” Trung cúi đầu lí nhí nói, song vì cả phòng đều im lặng nên tất cả đều nghe rõ lời nói của Trung nói.
“Thời gian cho bóng đá thì không nhiều nhưng thời gian cho chơi game thì vô kể đúng không ạ.” Nhi nhìn thẳng vào Trung và nói. Không phải Nhi không biết mọi người chơi game, nhất là những game có kết nối với GOW thì đều biết hết, Nhi cảm thấy thất vọng với việc không có mình thì mọi người lại trở nên lười biếng, không phải là mọi người không tập mà là tập không có chuyên chú. Nhi thở dài nhìn mọi người.
“Á, hả. Đâu có đâu.” Cảm nhận Nhi không vui nên Trung chỉ biết cười trừ.
“Em biết đối với mọi người, bóng đá chỉ là một hoạt động ngoại khoá. Nhưng nếu đã tham gia thì hãy thể hiện tinh thần trách nhiệm chứ.” Nhi nhìn mọi người. “Lúc nào mọi người cũng bảo là sẽ phải là đội mạnh nhất giành giành chức vô địch quốc gia các trường cấp 3. Nhưng mọi người lại không chịu tập luyện thì sao có thể trở thành đội mạnh nhất được. Mọi người nên hiểu vinh quang chỉ giành cho những ai thực sự cố gắng hết mình.”
Nghe lời Nhi nói, mọi người không hẹn cùng nhau im lặng. “Xin lỗi.” Mọi người lý nhí đồng thanh.
“Thôi, chỉ còn 2 tuần nữa là tới trận bán kết rồi. Em hy vọng mọi người sẽ luyện tập chăm chỉ từ giờ.” Nhi nói nhưng trên khuôn mặt không hề che giấu nỗi buồn. “Em ra sân tập trước. Mọi người ra sau nhé.” Nhi đứng dậy rồi lặng lẽ bước đi. Đông đứng ngay sau đó nhìn theo hướng Nhi mà đi theo sau.
“So với các anh lớp 12 đội bóng bây giờ thiếu đi tinh thần trách nhiệm quá.” Nhi bước đi phía trước và nói vọng lại cho Đông.
“Anh biết em rất kỳ vọng vào đội bóng.” Đông bước nhanh chân lên phía trước đi ngang tầm Nhi và vươn tay xoa đầu Nhi. “Nhưng đừng quá khắt khe với mọi người quá.”
“Sao hai người đó thân thiết vậy.” Long Phi nhìn Đông và Nhi từ cửa phòng đội bóng rồi hỏi Sơn. Tuy vào đội bóng được gần tháng nhưng mọi người không nói cho cậu biết quan hệ của hai người là anh em sinh đôi nên đến nay Long Phi cũng không hề biết điều này.
“Ai biết. Chú mày không đấu được với cậu ta đâu. Kể cả trong bóng đá cũng vậy.” Sơn nhướng mày nhìn sang Long Phi thách thức nói.
“Nghĩa là sao? Long Phi trong lòng ngạc nhiên bèn hỏi lại Sơn. Vì trong một tháng qua mọi người tuy tập luyện nhưng toàn nói chuyện về game mà không nói về vấn đề vị trí chơi bóng của mọi người nhất là hai người bận thi học sinh giỏi là Hà và Đông.
“Rồi chú mày sẽ biết.” Sơn tỏ vẻ bí mật cười nói với Long Phi. Hai người cũng bước đi theo sau Đông và Nhi ra sân tập.
Còn hai tuần nữa là tới trận đấu đầu tiên của bán kết mà cả đội có thể nói là chây ỳ luyện tập trong 1 tháng Nhi không có mặt. Cả đội đã phải bù đắp thời gian 1 tháng đó trong 2 tuần chỉ để tập các bài tập nâng cao. Tuy Nhi rất buồn vì thái độ trong thời gian qua của đội bóng song trong 2 tuần này Nhi đã quan sát phát hiện cũng không phải mọi người không có cố gắng, có lẽ đúng như lời anh trai nói, mình quá khắc khe. Vì vậy trong 2 tuần này, Nhi cũng đã sắp xếp lại thành 1 đội bóng mới. Và danh sách đội bóng đã được thay thế danh sách cũ trước 1 tuần diễn ra giải bán kết:
Thủ môn:
- Hoàng Long Phi (lớp 11)
- Trần Xuân Lâm (lớp 10)
Hậu vệ:
- Hoàng Đinh Sơn (lớp 11)
- Cao Văn Quyền (lớp 11)
- Nguyễn Huỳnh Đức (lớp 10)
- Chu Tiến (lớp 10)
- Đỗ Lâm Hùng (lớp 11)
- Đỗ Lâm Thao (lớp 11)
- Nguyễn Long Sơn (lớp 11)
Tiền vệ:
- Nguyễn Hồng Đông (lớp 11)
- Nguyễn Xuân Phong (lớp 10)
- Cao Lợi Tiến (lớp 11)
- Đoàn Thái Hoàng (lớp 10)
Tiền đạo:
- Vũ Văn Hà (lớp 11)
- Nguyễn Văn Chiến (lớp 11)
- Nguyễn Văn Bắc (lớp 11)
- Đỗ Văn Trung (lớp 11)
- Chu TiếnB (lớp 10)