Dịch giả: hanyCái chỗ này chính là Thiên Hình cốc mà khi giới tu đạo thời cổ còn thịnh, khi ở đây có hơn mười vạn người tu đạo tập trung vẫn dùng nơi này để quyết đấu.
Toàn bộ Thiên Hình cốc có trận pháp bảo vệ. Khi hai bên đấu phép đều có cao thủ của sáu phái ở đây đảm bảo cho việc đấu phép chỉ được tiến hành trong cái khe. Vì vậy mà toàn bộ bề mặt của nó bị các loại pháp thuật cày xới vô số lần.
Khi người tu đạo đó cảm nhận được Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật rồi hơi quay đầu nhìn về phía ngọn núi lớn có đám người Lạc Bắc và Trần Thanh Đế, phía sau lưng y còn có chín bóng đạo tôn màu đen.
Quanh thân của chín đạo tôn đó đều có một vầng sáng màu đen ao bọc nhìn giống như chúng đang ngồi trong vầng thái dương. Trên người mỗi pho đạo tôn cùng tản ra một thứ hơi thở hủy diệt. Mà một đường cong tối đen liên tục xuất hiện trong cái khe giống như cái dây cung liên tục chui vào trong chín quả cầu quanh người đám đạo tôn.
Trải qua những trận đấu phép trong hai, ba trăm năm, Thiên Hình cốc chưa đầy khí âm lệ và nguyên khí dao động hỗn loạn. Một ít nguyên khí dao động và khí âm lệ nhưng kết hợp với nhau tạo thành một thứ nguyên khí độc đáo. Còn người tu đạo kia đang ở đây để thu lấy thứ nguyên khí đó nhằm tu luyện một thứ pháp thuật nào đó.
Vào lúc này, khi đôi mắt lạnh lẽo giật giật, người tu đạo đó hơi dừng lại. Chín pho đạo tôn phía sau biến mất. Rồi lập tức toàn thân của y được bao phủ bởi một đám mây màu trắng với đầy khí kim thiết nhanh chóng bay về phía cái điện nơi Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật.
...
Xoẹt!
Trong ngôi điện được ánh sáng màu lam bao phủ bốn phía. Làn sóng khí màu đen đang bao phủ quanh người Trần Lê Phù đột nhiên bùng nổ. Theo tiếng gào, một làn sương máu đột nhiên từ miệng của y phun ra.
- Huyền Vô Thượng! Có chuyện gì thế này?
Đám người Trần Thanh Đế lập tức biến sắc nhìn bóng dáng của Huyền Vô Thượng và Vương Dĩnh.
- Các vị đạo hữu không nên lo lắng. - Huyền Vô Thượng hết sức bình tĩnh:
- Ta giúp đạo hữu Trần Lê Phù tăng thêm một bậc tu vi. Hắn bị vậy là do thứ pháp thuật nâng cao tu vi này quá bá đạo, một khi pháp lực vào trong cơ thể sẽ khiến cho nội phủ hơi bị tổn thương. Chỉ cần điễu dưỡng một chút sẽ không sao.
- Đa tạ tông chủ Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật.
Âm thanh của Trần Lê Phù cũng vang lên. Làn sáng khí màu đen quanh người y cũng từ từ tản ra. Mặc dù gương mặt của y vẫn dính đầy vết máu nhưng căn cứ vào pháp lực dao động thì đúng là từ gần tới Nguyên Anh trung kỳ dã lên tới gần Nguyên Anh hậu kỳ.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, đám người Trần Thanh Đế lập tức thoải mái.
- Trần Thanh Đế đạo hữu! Tu vi của ngươi đã tới Độ Kiếp kỳ. Ta cần phải để chân nguyên hồi phục đầy đủ mới nắm chắc giúp ngươi nâng cao thêm một bậc.
Huyền Vô Thượng nhìn sắc mặt của đám người Trần Thanh Đế rồi mỉm cười:
- Việc này không nên chậm! Đơn giản ta giúp đạo hữu Băng Trúc Quân nâng cao tu vi trước rồi sau đó sẽ giúp đạo hữu Thao Sinh Nguyên. Sau đó chờ ta sử dụng đan dược hồi phục, điều tức một lát để cho chân nguyên hồi phục đủ sẽ giúp ngươi nâng cao tu vi. Cuối cùng ta sẽ giúp đạo hữu Thiên Ngô Hầu có được Nguyên Anh. Không biết các vị thấy thế nào?
Trần Thanh Đế gật đầu:
- Huyền tông chủ là người giữ chữ tín. Chúng ta không có ý kiến.
- Làm phiền Huyền tông chủ thi triển pháp thuật.
Băng Trúc Quân hơi cử động liền đứng trước trận pháp, trong lòng cũng hết sức hồi hộp. Dù sao thì y cũng được trời phú cho tư chất rất cao. Nếu không có gì bất ngờ, cho dù không gặp dược may mắn thì cuộc đời này có thể tu luyện tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ. Nhưng sau khi bị Lạc Bắc đánh nát thân thể hai lần, tu vi của y giảm xuống, mất đi tới hai, ba trăm năm tuổi thọ. Bây giờ có thể nâng tu vi thêm một bậc không chừng có cơ hội tới Độ Kiếp hậu kỳ.
- Sau này tất cả mọi người đều là người của Thiên Lan hư không, đạo hữu Băng Trúc Quân không phải khách khí. Thiên Lan hư không còn nhờ vào các vị. - Huyền Vô Thượng cười cười rồi ánh sáng màu đen như những rễ cây với pháp lực dao động kinh người và những dòng khí lập tức lao vào trong cơ thể của Băng Trúc Quân.
Băng Trúc Quân kêu lên đau đớn. Khí đen tản ra từ người y nhưng pháp lực dao động trong cơ thể lại càng lúc càng mạnh.
"Không ngờ chẳng cần nghỉ chút nào mà liên tục nâng cao tu vi của hai người tu đạo Nguyên Anh kỳ. Tu vi của người này ít nhất đã qua hai lần thiên kiếp, thậm chí là ba lần. "
Vào lúc này, Tiên Hồ đạo quân thực sự cảm thấy kinh sợ.
Trong lúc Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật, tu vi của Băng Trúc Quân liên tục được nâng cao.
"Răng rắc!"
Nhưng đúng vào lúc này, màn ánh sáng màu lam nơi cửa điện đột nhiên bị đánh nát rồi một vầng sáng màu đỏ và màu lam với tốc độ cực nhanh lao vào.
A!
Thiên Ngô Hầu còn đang luyện hóa Kết Anh đan chỉ mới kịp mở mắt và nét mặt xuất hiện sự sợ hãi thì toàn thân đã bị hai vầng sáng đó lướt qua. Lực lượng ẩn chứa trong hai vầng sáng đó khiến cho thân thể của y tan thành tro bụi mà chết.
Oành!
Tự Tại Ngọc bia của Trần Thanh Đế và Thanh Ngọc hồ lô của Tiên Hồ đạo quân lập tức chặn hai quầng sáng đó lại khiến cho vang lên những tiếng nổ đinh tai. Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân bị sóng khí tản ra đẩy lùi lại một bước.
- Lạc Bắc! Không ngờ lại là hắn?
- Làm sao mà hắn tới được chỗ này?
- Tại sao trong pháp lực dao động của hắn lại chứa khí mênh mông cuồn cuộn từ tinh cầu vận chuyển như vậy? Hắn đột phá một lần thiên kiếp rồi hay sao?
- Cái pháp thuật này là gì mà sao tới gần tới mức này chúng ta vẫn không phát hiện ra để cho hắn đánh lén như vậy?
Trong ánh mắt không thể tin được của Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân từ nơi đối diện có một bóng người chợt lóe lên.
Lúc này, cái bóng đó giống như một cái bọt nước tản ra từng làn pháp lực dao động nhưng khi ánh sáng xung quanh chiếu tới lại bị gẫy khúc khiến cho hắn như như một vầng sáng không nhìn rõ mặt.
Bản mệnh kiếm nguyên từ phi kiếm mà Nguyên Thiên Y luyện ra. Huyền bảo màu lam.
Chỉ với hai thứ đó, đám người Trần Thanh Đế và Thao Sinh Nguyên liền biết đó là ai.
- Phá hư ẩn quang quyết? Tu vi tới một lần thiên kiếp?
Bên trong vầng sáng màu trắng, nhìn thấy cảnh tượng đó, ánh mắt của Huyền Vô Thượng cũng không giấu được sự kinh ngạc.
- Trần cung chủ! Chúng ta bảo vệ cửa điện. Trong điện này có trận pháp Càn Lam băng ngọc nên tạm thời hắn chưa tấn công vào được. Đợi sư tôn giúp các ngươi nâng cao một bấc tu vi, cho dù chúng ta không giết được hắn thì cũng bảo vệ được cái trận pháp này. Chỉ cần ta sửa được nó thành công, người của Thiên lan hư không tới có thể giết được hắn.
Cùng lúc đó, âm thanh của Vương Dĩnh cũng vang lên bên tai mọi người.
Rầm!
Nhưng cũng vào lúc này, hai vầng sáng màu đỏ và màu lam đã giết chết Thiên Ngô Hầu lại từ của điện vọt vào. Phía sau hai vầng sáng đó còn có chín đạo kiếm cương màu tím cùng với một vầng sáng màu vàng và một vầng sáng màu trắng.
Rầm!
Ngoại trừ Huyền Vô Thượng ra toàn bộ những người có mặt trong đại điện đều biến sắc. Ngũ Ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên, Tự tại ngọc bia của Trần Thanh Đế, pháp bảo bản mệnh của Vương dĩnh và thanh ngọc hồ lô của Tiên Hồ đạo quân nhanh chóng xuất hiện.
Nhưng lúc này, khi sự chú ý của mọi người tập trung hết về phía Lạc Bắc, không một ai phát hiện ra trên một cái cây đại thủ trong sơn cốc, ánh mắt của Tô Hâm Duyệt cũng đang tập trung về phía Tiên Hồ đạo quân sau khi đòn tấn công của Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết xông vào trong điện.
Tiên Hồ đạo quân phóng ra Thanh ngọc hồ lô lập tức tạo thành từng vầng sáng màu xanh rồi hóa ra những đóa sen. Những đóa sen đó đối chọi với bản mệnh kiếm nguyên và huyền bảo màu lam của Lạc Bắc lại giống như một tảng đá không hề có cảm giác lùi lại.
Uy lực phòng ngự của cái pháp bảo đó dường như không hề kém so với Tự Tại ngọc bai của Trần Thanh Đế.
Cái pháp bảo hình dạng đồng tiền của Vương Dĩnh cũng hóa ra một đám mây trôi màu bạc rồi như một dòng nước chảy vào giữa vầng sáng của những đóa sen xanh và Tự Tại ngọc bia tạo ra. Trong số đố thì Ngũ Ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên là yếu nhất.
Dịch giả: hany
Một tiếng cười yêu dị từ trong cái hố dưới đất vọng ra.
- Viên Huyết Xá lợi của ta...ngươi này...người này là U Minh huyết ma?
- Bốn trăm năm trước, U minh huyết ma đã tan biết tại sao còn sống lại được?
Vốn trong tay Trần Thanh Đế đã xuất hiện một cái Ngọc như ý màu đen đang định ném ra. Nhưng khi nghe thấy tiếng cười yêu dị đó thì rùng mình, Ngọc Như ý như dán chặt vào tay mà không thoát ra được.
Tuy nhiên Vương Dĩnh vẫn không hề dừng lại tiếp tục đưa chân nguyên vào bên trong cái điện thờ khiến cho nó lập tức biến thành một ngôi điện to tới năm trượng đứng sừng sững trước trận pháp.
Một làn hơi thở của Cửu Thiên tinh thần pháo cùng với pháp lực dao động trong nháy mắt tản ra khắp cả ngôi điện.
Cũng gần như trong nháy mắt từ trên không trung của ngọn núi rơi xuống rất nhiều ti sáng màu vàng.
Từ những tia sáng đó tản ra hơi hướng của khí kim thiết và khí hệ Hỏa. Không ngờ đó chính là Kim phong hỏa tuyến chỉ có khi thiên kiếp xuất hiện.
Sau khi Kim Phong hỏa tuyến bao phủ toàn bộ ngọn núi, trước mắt mọi người chỉ có màu vàng chói mắt. Cảnh tượng chẳng khác nào khi có Thiên kiếp giáng xuống dưới trần gian.
Trong nháy mắt Yêu vương liên thai xuất hiện bên dưới người Tô Hâm Duyệt rồi tản ra ánh sáng màu đen mà bao phủ lấy nàng.
Mặc dù Lạc Bắc có pháp thuật che đi khí tức nhưng tu vi của Tô Hâm Duyệt vẫn chưa đủ vì vậy mới bị đám người Trần Thanh Đế cảm nhận được. Cho nên Tô Hâm Duyệt ẩn nấp ở tận gần cửa cốc. Vào lúc này sau khi sử dụng thần cung Toái Hư hai lần, chân nguyên của nàng cũng không còn mấy, vì vậy mà đành phải dựa vào Yêu vương liên thai để chống lại Kim Phong hỏa tuyến.
Trên thực tế từ sau khi đan dược được luyện từ Thạch Nhũ quỳnh dịch không còn, hiện tại mặc dù đám người Trần Thanh Đế sợ hãi với thần cung Toái Hư nhưng thật ra nó đã hoàn toàn rời khỏi trận chiến này.
....
- Kim Phong hỏa tuyến?
Những sợi kim tuyến bao phủ gần như toàn bộ ngọn núi va chạm với những cột băng cực lạnh trong không trung làm cho chúng nhanh chóng tan ra thành những luồng khí trắng. Kim Phong và hỏa tuyến từ thiên hỏa giống như những thanh phi kiếm, ngay cả những trận pháp phòng ngự còn lại bên trong phần lớn các kiến trúc của Phong Khư cũng không cản nổi. Rất nhiều những vầng sáng xuất hiện lập tức bị đâm thủng khiến cho các kiến trúc đền đài bị hủy hoại.
Nhưng sắc mặt của Lạc Bắc vẫn bình thản.
- Lấy cực nóng để phá cực lạnh. Thiên hỏa phá hơi lạnh trên chín tầng trời. Một khi đã vậy để ta giúp các ngươi tăng thêm chút hơi nóng.
Lạc Bắc giang hai tay ra rồi một luồng gió cùng với ngọn lửa đột nhiên xuất hiện xoay quanh người. Ánh lửa hắt lên bộ trang phục khiến cho hắn như một vị Ma thần thức giấc.
Sáu cột lửa không bút nào tả xiết xuất hiện giữa không trung tạo thành sáu đóa sen hồng to tới cả trăm trượng.
Mỗi một đóa sen tản ra những ngọn lửa với hơi nóng tưởng như có thể thiêu cháy cả không trung.
Sáu đạo Phù Đồ Nghiệp hỏa hồng liên.
Vốn trời đất đang toàn là tuyết trắng mênh mông, sau đó xuất hiện thêm Kim phong hỏa tuyến, bây giờ sáu đáo Nghiệp Hỏa hồng liên xuất hiện tản ra hơi nóng khiến cho mỗi một cột băng nổ tung trong không trung như cả không gian nổ theo.
Toàn bộ ngọn núi khổng lồ rung chuyển. Vô số Kim Phong hỏa tuyến giữa những vụ nổ liên tiếp cũng bị đánh nát thành từng làn nguyên khí màu đỏ vàng.
Một làn kiếm khí kinh người từ trong vô số các khiếu huyệt của Lạc Bắc tràn ra. Trên đỉnh đầu của hắn chợt xuất hiện một cái bóng đạo tôn màu vàng, phía sau có một cái vòng tròn.
Pho tượng đạo tôn đó mặc trang phục như được làm bằng sắt khiến cho người ta có cảm giác không gì không phá được. Mà cái hình tròn màu vàng phía sau lưng của nó không ngờ có tới hơn một ngàn thanh trường kiếm màu vàng tạo ra.
Từng làn nguyên khí nổ tung bị thu hút lại thành một dải dài thấm vào bên trong cái vòng tròn được tạo ra từ hơn một ngàn thanh kiếm phía sau đạo tôn.
Cùng lúc, Lạc Bắc ngẩng đầu lên nhìn không trung phía sau ngôi đền.
Theo cái liếc mắt của hắn, tại nơi cách ngôi đền chừng hai trăm trượng đột nhiên xuất hiện một quả cầu sáng màu đen. Ầm! Quả cầu đó lập tức biến mất đồng thời trong phạm vi bốn, năm mươi trượng xung quanh nó như có cảm giác lõm xuống.
Ở nơi đó vốn không hề có bóng người chợt lóe lên một cái bóng đỏ như máu. Cái bóng đó chính là U Minh huyết ma thừa lúc đám người Lạc Bắc và Trần Thanh Đế giao chiến với nhau đã sử dụng pháp thuật độn thổ lẻn vào trong điện nuốt chửng nguyên anh của Tiên Hồ đạo quân.
- Đạo hữu! Ta và ngươi không có xích mích gì với nhau, cũng không gây sự, tại sao không cho ta đi? - U Minh huyết ma vừa mới xuất hiện lập tức hỏi Lạc Bắc.
Sau khi nuốt chửng nguyên Anh của Tiên Hồ đạo quân, tu vi của U Minh huyết ma rõ ràng tăng lên nhiều. Tuy nhiên nhìn cảnh y không dám phản kích lại và chật vật thế kia chứng tỏ dưới một đòn của Lạc Bắc, U Minh huyết ma cũng bị thiệt nhiều.
- Mặc dù chúng ta không có chuyện gì nhưng ta biết thân phận của ngươi - U Minh huyết ma.
Một điểm sáng màu hồng xuất hiện trước mặt Lạc Bắc nó chính là quả cầu U Minh ma huyết được hắn khống chế. Vào lúc này, quả cầu U Minh ma huyết đang điên cuồng cắn xé cấm chế bao phủ như cảm thấy vui sướng vì nhìn thấy U Minh huyết ma.
- Xem ra ngươi quyết định không cho ta đi, giữa chúng ta không còn gì để nói.
U Minh huyết ma nhìn quả cầu U Minh ma huyết bị Lạc Bắc khống chế rồi đột nhiên nói vọng vào trong đại điện:
- Đạo hữu Huyền Vô Thượng của Thiên lan hư không! Chúng ta thực hiện một cái giao dịch có được không?
Phụt!
Bên trong ngôi đền, Băng Trúc Quân cũng phun ra một làn sương máu. Khi làn sương mù màu đen từ trên người y tản ra, pháp lực dao động quanh người cũng giống như Trần Lê Phù tăng lên một bậc. Nghe thấy âm thanh của U Minh huyết ma, bóng dáng của Huyền Vô Thượng ở bên trong trận pháp hơi cười như không lo lắng lắm với một kẻ địch như Lạc Bắc:
- A! Ngươi muốn giao dịch gì với ta?
- Ta liên thủ với các ngươi để đối phó với người này. Ngươi cũng cho ta làm sơn chủ của Thiên Lan hư không được chứ? - U Minh huyết ma khoanh tay đứng đó, nói vọng vào trong.
- Đạo hữu nói đùa. Với tu vi và công pháp của ngươi cho dù làm Thần Quân của Thiên lan hư không chúng ta vẫn còn dư. - Huyền Vô Thượng chớp mắt:
- Có điều công pháp tu luyện của đạo hữu dường như phải hấp thu khí huyết và chân nguyên của người khác mới nâng cao tu vi, muốn làm Thần Quân ở Thiên Lan hư không chúng ta cũng không ổn. Dù sao thì Thiên Lan hư không chúng ta cũng sẽ có một trận đại chiến với giới tu chân ở đây. Chỉ cần ngươi không giết người của Thiên Lan hư không chúng ta, toàn bộ người tu đạo ở thế giới này cho ngươi giết có được không?
- Một khi như vậy, thì quyết định thôi.
U Minh huyết ma nở nụ cười âm hiểm rồi một hạt châu đỏ như máu thoáng hiện trên đỉnh đầu của y. Sau đó nó lập tức hóa thành một cái bóng đỏ như máu mà di chuyển xung quanh.
Trong lúc U Minh huyết ma và Huyền Vô Thượng nói chuyện, Lạc Bắc chỉ hơi chớp mắt rồi tiếp tục ra tay.
Cái đạo tôn xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn chính là Liệt Thiên kiếm tôn mà người tu đạo tu luyện kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Thục Sơn sau khi vượt qua một lần thiên kiếp có thể tạo ra. Nếu tu luyện kiếm quyết của Thục Sơn, một khi dẫn dắt thiên kiếp sẽ kéo xuống Kim phong hỏa tuyến. Nếu như ngăn cản thiên kiếp thành công, vượt qua được nó thì người tu đạo có thể lợi dụng Liệt Thiên kiếm tôn hấp thu toàn bộ nguyên khí trong Kim phong hỏa tuyến để nâng cao tu vi kiếm quyết. Đó cũng là một nguyên nhân mà sau khi thành công, thực lực sẽ tăng vọt hơn so với trước khi Độ kiếp rất nhiều.
Bởi vì sau khi Độ kiếp thành công sẽ hấp thu rất nhiều thứ nguyên khí vốn gần như không xuất hiện trong trời đất, lấy chúng là mầm mống và hiểu thêm về nó.
Kim Phong hỏa tuyến vốn ngưng tụ trên chín tầng trời, không thể nào hấp thu, nhưng sau khi bị đánh tan thành nguyên khí tinh khiết thì lại có thể hấp thu được chúng. Vì vậy mà sau khi vượt qua Thiên kiếp, chờ mấy ngày sau nguyên khí ngưng kết mới có thể hấp thu.
Vương Dĩnh sử dụng cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng là muốn để cho uy năng của nó bao phủ toàn bộ sơn cốc khiến cho thần cung Toái Hư không thể tấn công. Nhưng y không thể ngờ được rằng Tô Hâm Duyệt cũng chỉ sử dụng thần cung Toái Hư được hai lần mà thôi. Còn bây giờ, Kim phong hỏa tuyến rơi xuống, Lạc Bắc nhân cơ hội tạo ra Liệt Thiên kiếm tôn hấp thu nguyên khí sau khi Kim Phong hỏa tuyến nổ tung.