Dịch giả: hanyCả năm vị Thần quân.
Trong Thiên Lan hư không, chỉ có người tu đạo vượt qua một lần Thiên kiếp mới được trở thành Thần quân, quản lý mười lăm ngọn núi. Hiện tại không ngờ xuất hiện ở đây tới năm vị thần quân.
Nhưng không chỉ có vậy....
Bên trái năm vị thần quân còn có một người thanh niên mặc pháp y màu bạc. Người thanh niên đó cầm một cái quạt bằng ngọc nhìn phong thái nho nhã, hơi thở như xuyên thấu chín tầng trời. Tu vi của y không ngờ đã tới Độ Kiếp hậu kỳ có thể dẫn thiên kiếp. Chỉ cần độ kiếp thành công là hắn có thể trở thành Thần quân của Thiên Lan hư không.
Người mặc pháp y màu bạc có khí thế không tầm thường đừng ngang hàng với năm vị thần quân. Mà cả năm vị thần quân cũng không hề phật lòng với người tu đạo trẻ tuổi. Đó hình như chính là một trong hai vị sơn chủ nổi danh nhất của Thiên Lan hư không mà Mạc Thiên Hình đã từng nhắc với Lạc Bắc - Thiên Hư sơn chủ.
Căn cứ vào khí tức trên người y để phấn đoán thì tuổi thật phải tới bốn mươi lăm, chính là người tu đạo thiên tài, một nhân vật cũng gặp được nhiều vận may như Lạc Bắc. Với tu vi và còn nhiều tuổi thọ như vậy, chuyện vượt qua một lần thiên kiếp cũng là điều sớm hay muộn. Mà điều này cũng chính là nguyên nhân khiến cho năm vị Thần quân không để ý tới việc y ngồi ngang hàng với mình.
Bên cạnh Thiên Hư sơn chủ còn có năm người tu đạo của Thiên Lan hư không cũng có tu vi Độ Kiếp kỳ.
Còn Trần Thanh Đế, Băng Trúc Quân và Vương Dĩnh thì ở phía bên phải của năm vị Thần quân.
Ngoại trừ mấy người này ra ở một góc của cái đài cao còn có một người tu đạo khoác một tấm áo choàng đỏ như máu, sắc mặt tái nhợt khiến cho người ta có cảm giác ma tính và yêu dị.
Gương mặt của người đó chỉ tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, chính là U Minh huyết ma.
Đám người U Minh huyết ma và mấy tên Thần quân cùng đứng trên cái đài cao.
Bao vây quanh cái đài là là người tu đạo của Thiên Lan hư không. Bọn họ sử dụng đủ mọi loại pháp bảo.
Bên trái cái đài cao là mười người tu đạo tản ra khí trắng hoặc khí vàng. Bọn họ sử dụng pháp bảo như cái vò hoặc như cái hòm. Mà trước mặt năm người tu đạo mặc pháp y màu vàng ở bên cạnh mười người tu đạo đó đều có một pho tượng cao tới mười trượng.
Xa hơn một chút có hai mươi pho tượng đá màu lam hoặc màu đen cao tới hai, ba trượng có hình dạng ma thần, trên người phủ kín các loại bùa huyền ảo.
Về phần xa hơn một chút nữa còn có rất nhiều người tu đạo cầm các loại pháp bảo hình dạng túi hoặc bình.
- Cũng được rồi.
Đại khái khi tới cách vòng đảo của Côn Luân chừng ngàn dặm, Nô Thú thần quân vung tay rồi thốt lên lạnh lùng.
Không biết Huyền Vô Thượng định trấn giữ Phong Khư hay là do giúp đám người Trần Thanh Đế nâng cao tu vi làm cho nguyên khí tổn thương không tới đây nên dường như Nô Thú thần quân chính là người thống lĩnh bên Thiên Lan hư không trong trận chiến này. Sau âm thanh lạnh lùng của y, mười người tu đạo bên trái đài cao lập tức lấy các loại pháp bảo và bùa bắt đầu sử dụng.
Hơn mười người tu đạo cũng ra tay lập tức trong không trung vang lên tiếng gió rít rồi xuất hiện vô số các cột gió.
Mà năm, sáu người tu đạo khác cũng bắt đầu lấy ra mấy thứ pháp bảo như túi tiền rồi từ trong các cái túi có cát vàng cuồn cuộn bay ra.
Chỉ trong chốc lát, không trung xuất hiện một trận bão cát. Lại có mấy người tu đạo lấy ra hơn mười lá cờ trận. Sau một làn pháp lực dao động quái dị tản ra, những cột gió cũng với cát vàng lập tức biến thành một cái bảo tháp màu vàng. Từ bên ngoài nhìn vào, không thể thấy rõ đám người tu đạo của Thiên Lan hư không ẩn nấp trong đó .
....
- Xoẹt!
Khi mấy người tu đạo của Thiên Lan hư không bắt đầu thi triển pháp thuật chuẩn bị tấn công thì một ngọn lửa màu vàng cũng từ trong vòng đảo thứ chín của Côn Luân bắn ra.
- Chưởng giáo.
Vừa thấy quầng lửa màu vàng, phần lớn đệ tử Côn Luân đang kinh hãi trước khí thế của đám người Thiên Lan hư không đều phấn chấn.
Ngọn lửa màu nhìn hết sức bình thường nhưng gần như tất cả đệ tử Thanh Ti và Kiếm Ti đều nhận ra được tin tức trong đó. Hơn nữa tin tức mà Hoàng Vô Thần đưa tới hoặc là mệnh lệnh lập tức tản vào tai từng đệ tử Côn Luân.
Vô số những quầng sáng từ các vòng đảo Côn Luân lao thẳng về phía vòng đảo thứ nhất và thứ hai.
Mệnh lệnh của Hoàng Vô Thần truyền ra là giết địch ở ngoài vòng đảo thứ hai của Côn Luân.
Trong suy nghĩ của phần lớn đệ tử Côn Luân thì Hoàng Vô Thần chính là vị thần trong lòng mình, không ai có thể đánh bại.
Hơn vạn tên đệ tử Côn Luân lập tức tập trung tới vòng đảo thứ nhất và thứ hai của Côn Luân
Hiện tại tất cả đệ tử Côn Luân đều có kinh nghiệm chiến đấu lớn, cũng biết trận pháp của Côn Luân mặc dù mạnh nhưng đối mặt với đấu phép quy mô lớn như vậy cũng không chịu được lâu.
Cho nên chỉ trong một thời gian ngắn, mấy ngàn đệ tử Côn Luân chia ra thành bốn, năm khu vực tự bố trí thành trận pháp. Gần như tất cả các đệ tử Côn Luân đều lấy pháp bảo phòng ngự của mình ra tạo thành bốn, năm màn ánh sáng bao phủ họ.
Chỉ huy đệ tử Côn Luân ở vòng đảo thứ nhất là một người tu đạo trung niên mặc áo bào lam uy nghiêm có vóc dáng cao lớn, một người tu đạo mặc trường bào màu xanh, một người tu đạo mặt trắng như ngọc, một người mặc màu đen và một người tu đạo mặc đạo bào màu tím có sắc mặt lạnh lẽo.
Hai người tu đạo trẻ chính là đệ tử thân truyền của Hoàng Vô Thần - Tô Tích Thủy và Tề Hân Vân còn người tu đạo trung niên mặc áo bào lam không biết có thân phận thế nào nhưng cũng là cường giả ẩn nấp của Côn Luân.
....
- Xa thế này mà có thể tấn công?
Trên bình đài màu đen, Trần Thanh Đế chớp mắt. Sau khi người của Thiên Lan hư không tới Phong Khư, Huyền Vô Thượng đã giữ lời hứa để đám người Trần Thanh Đế làm sơn chủ của Thiên Lan hư không. Lần này tấn công Côn Luân cũng cho bọn họ lựa chọn giúp Thiên Lan hư không tấn công hoặc cũng có thể trở lại để chọn một dãy núi tu luyện.
Thao Sinh Nguyên chọn cái sau. Còn hai người Trần Thanh Đế và Băng Trúc Quân đều chọn vì Thiên Lan hư không tấn công Côn Luân.
Đi cùng với người Thiên Lan hư không tấn công Côn Luân có thể thấy Thiên Lan hư không có rất nhiều pháp thuật và pháp bảo ảo diệu, đồng thời xem họ còn có thực lực tới đâu. Hơn nữa với đội hình của Thiên Lan hư không như vậy, Trần Thanh Đế cũng hiểu Hoàng Vô Thần không thể ngăn cản, không chừng còn kiếm được thứ tốt.
Nói vậy trong giới Tu đạo này cho dù là pháp bảo hay pháp thuật thì phạm vi công kích đều ở trong phạm vi trăm dặm. Cũng không phải pháp bảo và pháp thuật không có phạm vi rộng mà vì thần thức của người tu đạo có hạn.
Cho dù là người tu đạo tu vi Độ Kiếp kỳ thì khu vực thần thức có thể bao phủ cũng chỉ trong phạm vi mười dặm.
Khoảng cách quá xa, rất khó đoán được vị trí đối phương sẽ xuất hiện sau đó. Cho dù có đoán được rõ vị trí của đối phương thì với khoảng cách xa, một vài pháp thuật và pháp bảo tấn công sẽ có đủ thời gian để đối phương bỏ trốn.
Đệ tử của Côn Luân cũng biết trong đấu phép quy mô lớn, ngăn cản rối loạn cũng không khác gì tự sát. Cho nên trong khu vực biển gần đó, đệ tử Côn Luân cũng lùi hết về trong các vòng đảo.
Trần Thanh Đế cũng thấy được rất nhiều ánh sáng phát ra từ các loại pháp bảo phòng ngự.
Co đầu rút cổ trong trận pháp bảo vệ rồi chuẩn bị pháp bảo phòng ngự cũng là nghỉ ngơi chờ đợi. Tới khi bên phía Thiên Lan hư không tấn công, trận pháp bảo vệ bị đánh vỡ, người Côn Luân cũng có thể tấn công, tương đương với chiếm thời cơ.
Nhưng người của Thiên Lan hư không còn cách vòng đảo thứ nhất của Côn Luân chừng một trăm dặm, Trần Thanh Đế đã thấy Nô Thú thần quân phất tay ra lệnh tấn công.
Sau mệnh lệnh của Nô Thú thần quân, hơn hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không lướt lên hàng đầu. Bọn họ chính là những người điều khiển thứ pháp bảo hình tượng đá mau thần màu đen và màu lam.
Sau khi hai mươi người tu đạo của Thiên Lan hư không tiến lên hàng đầu liền chắp tay lại bắt pháp quyết.
Trần Thanh Đế híp mắt, chỉ thấy một dải chân nguyên màu đen liên tục chui vào trong hai mươi pho tượng đá có phong cách cổ xưa. Được chân nguyên đưa vào liên tục, ánh sáng của hai mươi pho tượng đá trở nên rực rỡ rồi tạo thành một quầng sáng màu lam đen rộng tới một trượng.
Dịch giả: hany
Cả vạn tên đệ tử Côn Luân dốc hết sức lực.
Trong đó có hơn một ngàn đệ tử Côn Luân tập trung lại với nhau tạo thành một cái trận pháp lớn có hình dạng như ngọn bảo tháp chín tầng. Từ trên trận pháp tản ra kiếm khí và sát ý kinh người.
Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Vô số kiếm quang bay xung quanh kiếm trận tạo nên những dòng nước lũ kim thiết và những tiếng rít gió chói tai.
Sau khi hơn một ngàn đệ tử Côn Luân tạo thành Ngũ hành diệt tuyệt kiếm trận, từ bốn phương tám hướng lại có vô số người tu đạo lao thẳng tới vị trí của đoàn người Thiên Lan hư không. Ít nhất số lượng người tu đạo lao tới gấp bốn, năm lần tổng số người của Thiên Lan hư không
Trong nháy mắt, Côn Luân thể hiện sự ứng phó hết sức lợi hại.
Hiện tại bên phía Thiên Lan hư không, sau khi mấy người thi triển pháp thuật làm cho cái bảo tháp do bão cát tạo ra phình to lên bao phủ phạm vi mười dặm, toàn bộ người tu đạo của Thiên Lan hư không lập tức ít thì chia thành ba bốn người một tổ, nhiều thì mười người phân tán về các vị trí trong phạm vi mười dặm đó. Người tu đạo của Thiên Lan hư không phân tán như vậy định làm cho người tu đạo của Côn Luân không thể dựa vào số đông bao vây họ.
Người tu đạo của Thiên Lan hư không phối hợp với nhau hết sức ăn ý, kinh nghiệm đấu pháp lại nhiều, nếu loạn đấu thì sẽ chiếm ưu thế.
Mà Côn Luân làm vậy, Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận liền tương đương với tập trung một phần lực lượng ưu thế. Với kiếm trận như vậy, ba, bốn người, hoặc hơn mười người sẽ không chống được. Cứ thấy nhóm nào của Thiên Lan hư không lợi hại là nó lao tới tiêu diệt.
Nhưng giờ phút này nhìn thấy cả vạn đệ tử Côn Luân dốc sức tạo ra kiếm trận kinh người như vậy, người tu đạo của Thiên Lan hư không vẫn không hề quá lo lắng.
Ngay khi Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận hình thành trên không trung, một vị sơn chủ có gương mặt uy nghiêm mặc pháp y màu xanh đứng sau Thiên Hư sơn chủ chợt lấy ra một cái chuông lớn màu xanh.
Cái chuông đó cao chừng một trượng, quanh thân phủ kín những chữ cổ.
Vừa mới lấy ra cái chuông, trên người vị sơn chủ đó lập tức tản ra ánh sáng màu xanh rồi một làn chân nguyên tràn ra chạm vào cái chuông.
Boong! Boong! Boong!
Cái chuông lớn lập tức tản ra một làn ánh sáng xanh giống như một con sóng tản ra. Bị thứ ánh sáng màu xanh đó tác động một số đệ tử Côn Luân có tu vi thấp không khống chế được chân nguyên mà rơi xuống.
Một vầng kim quang xuất hiện trước mặt Vương Dĩnh rồi hóa thành cái đền thờ màu vàng.
Cái pháp bảo này không uy hiếp được với Lạc Bắc nhưng bây giờ sử dụng trên bầu trời lập tức xuất hiện đầy Kim Phong hỏa tuyến như một cơn mưa rơi xuống.
Cùng lúc đó một vị sơn chủ mặc đạo bào màu đỏ đứng sau Thiên hư sơn chủ và năm vị thần quân cũng phóng ra một cái pháp bảo có hình dạng hỏa liên. Cái pháp bảo lơ lửng trên không trung rồi liên tục phóng ra những lưỡi lửa giống như những thanh đao bay đầy trời.
Phạm vi bao phủ của ba cái pháp bảo này đều vượt qua năm mươi dặm.
rầm
Cùng lúc đó, từ trong trận của vô số đệ tử Côn Luân đang lao tới, ở phía đông xuất hiện một vầng sáng trắng chói mắt. Vầng sáng đó giống như một cái khay ngọc có hình chín con chim xanh. Từ cái khay ngọc tản ra những cột sáng trắng to bằng cánh tay. Bị những cột sáng đó chạm phải, ánh sáng màu xanh, Kim phong hỏa tuyến và những lưỡi đao lửa đều bị đánh bay.
Trên không trung phía Tây đột nhiên xuất hiện một cái pháp bảo giống như cái bình bạc phun ra một quầng sáng bao phủ phạm vi mấy trăm trượng. Quầng sáng bạc đó quét trúng Kim phong hỏa tuyết khiến cho chúng như một đống ruồi bọ bị mất đầu lập tức bị cuốn cả về phía trận pháp của Thiên Lan hư không.
Kinh khủng nhất là từ phía Bắc chợt xuất hiện một quả cầu vàng kim vang lên những tiếng gầm gừ như có một con cự thú ở bên trong. Từ quầng sáng màu vàng đó liên tục có những tia chớp bắn ra. Mỗi một tia chớp xuyên qua khoảng cách cả mười dặm mới tan biến cho thấy uy lực còn hai cả hai cái pháp bảo kia.
- Nô Thú thần quân. Ta đi đối phó với cái pháp bảo này.
Thiên Hư sơn chủ nhìn quầng sáng màu vàng kim ở phía Bắc rồi vỗ nhẹ cái quạt ngọc sau đó nói với Nô thú thần quân.
- Được! Giao cho ngươi cái pháp bảo đó.
Nô Thú thần quân gật đầu rồi quay sang nhìn đám người Cửu Cung thần quân.
- Cửu cung thần quân! Phiền ngươi ra tay với cái pháp bảo ở phía đông. Khô Cốt thần quân, cái pháp bảo ở phía Tây giao cho ngươi. Thiên Khung thần quân. Ngươi và Thanh Lao, Câu Hoặc thử xem có phá vỡ được cái kiếm trận kia không. Đạo hữu Trần Thanh Đế, Hắc Thạch Thần quân, Huyết ma đạo hữu. Các ngươi cùng với ta phối hợp tác chiến.
Bỏ qua hơn một ngàn đệ tử Côn Luân kết thành Ngũ Hành tuyệt diệt kiếm trận vẫn còn có hơn chín ngàn đệ tử Côn Luân. Trong đó có rất nhiều người phi độn với tốc độ cực nhanh, hơn nữa nhiều người còn chưa tới nơi nhưng pháp thuật đã tới trước. Gần như Nô Thú thần quân vừa mới dứt lời đã có vô số quầng sáng lao vào trong đội hình của Thiên Lan hư không.
Nhất thời, khắp không trung vang lên những tiếng nổ rầm rầm cùng với những dải sáng lao vào trong ngọn tháp cát khiến cho vô số vùng cát nổ tung.
Chỉ trong nháy mắt, liên tục có những tiếng kêu thảm thiết vang lên. Có ít nhất hơn trăm người bị pháp bảo của đối phương đánh chết rơi xuống dưới. Lại có mấy chục người bị đánh nát thành một làn sương máu hoặc tro bụi.
Mấy ngàn đệ tử Côn Luân và hơn một ngàn người tu đạo của Thiên Lan hư không bắt đầu lao vào chém giết.
Khi Huống Vô Tâm làm phản, do tác dụng của U Minh huyết hải nên pháp thuật và uy lực chân nguyên gần như không còn, phần lớn là chỉ triển khai chém giết trên mặt đất.
Còn bây giờ người tu đạo đại chiến khiến cho trong phạm vi mười dặm trên không trung xuất hiện liên tục những quầng sáng, tia sáng. Hai bên tập hợp lại thành từng nhóm giao chiến với nhau không phân biệt được bên nào chiếm thượng phong.
- Các vị thần quân, sơn chủ. Công pháp của những người tu đạo này khác biệt với công pháp của Thiên Lan hư Không chúng ta. Nếu thấy công pháp nào hay thì có thể bắt giữu, thứ nhất ép hỏi công pháp thứ hai hạ cấm chế cho tới Thiên Lan hư không làm nô lệ giúp chúng ta chống lại yêu thú, tìm kiếm yêu đan.
Nô Thú thần quân đi đầu trên chiến trường vẫn bình thản bổ sung thêm một câu như vậy.
- Được!
Nô Thú Thần quân vừa mới dứt lời, đám người Thiên Hư sơn chủ không nói gì nữa. Bản thân Thiên Hư sơn chủ hóa thành một vầng sáng bạc lao về phía quầng sáng màu vàng ở phía Bắc.
Chỉ trong thời gian chừng mười hơi thở, Thiên Hư sơn chủ đã lao tới trước mặt hai tên đệ tử Côn Luân.
Hai tên đệ tử Côn Luân vừa thấy Thiên Hư sơn chủ, một người lập tức chỉ tay khiến cho hơn năm mươi tia sáng màu hồng lập tức bao vây lấy đối phương. Năm mươi tia sáng đó đều là những cây Phi xoa. Chúng là một bộ pháp bảo đầy đủ. Mà một tên đệ tử Côn Luân khác lấy ra một lá cờ nhỏ màu đỏ rồi trong nháy mắt phóng ra hơn mười trái cầu lửa to bằng nắm tay.
Thiên Hư sơn chủ cười lạnh rồi tiện tay vẽ một cái. Lập tức một lưỡi phi đao như trăng rằm xuất hiện trước mặt rồi di chuyển quanh người với tốc độ cực nhanh khiến cho những cái phi xoa màu hồng lập tức vỡ vụn. Còn những quầng lửa kia chưa tới gần Thiên Hư sơn chủ đã bị ánh sáng tạo ra từ lưỡi phi đao kia làm cho tan nát.
Hai tên đệ tử Côn Luân nhìn thấy cảnh đó thì hoảng sợ. Mặc dù không biết thân phận của Thiên Hư sơn chủ nhưng một đối mặt hai người có thể khẳng định không địch nổi người này.
Gần như không hề do dự cả hai người lập tức hóa thành hai quầng sáng lao về phía sau lưng.
Thiên Hư sơn chủ cũng không hề dừng lại vẫn tiếp tục lao về phía quầng sáng màu vàng kim đang tản ra uy lực cực mạnh kia. Nhưng cũng có hai đốm sáng màu hồng từ tay y bắn ra khiến cho hai tên đệ tử Côn Luân bay được hai mươi trượng liền bị nó bắn trung mà hóa thành tro bụi.
Thiên Hư sơn chủ vừa mới đánh chết hai tên đệ tử Côn Luân thì không trung phía trước chợt vang lên tiếng gầm giận dữ rồi một người trung niên cầm một cái pháp bảo giống như cây đàn tỳ bà màu xanh ngọc xuất hiện.
Người tu đạo đó mặc trang phục ở cổ tay và cổ áo có hình tiểu kiếm cho thấy là một nhân vật ở Kiếm Ti của Côn Luân.
- Tìm chết.
Vừa mới xuất hiện, người đó lập tức phất tay khiến cho nhưng tia sáng giống như những cái lá trúc từ trên cây đàn tì bà bay về phía Thiên Hư sơn chủ.
Thiên Hư sơn chủ như mỉm cười. Cái pháp y màu bạc mà y mặc đột nhiên lóe lên ánh sáng tạo thành một màn hào quang quanh người.