Dịch giả: hanyNô Thú thần quân hơi nheo mắt. Một tia sáng lóe lên trong mắt, con dị thú mà y vừa mới thả ra lập tức biến mất rồi xuất hiện rất gần lão đạo áo hồng. Một quả cầu lửa giống như viên ngọc lập tức xuất hiện trước mặt con dị thú. Bị ngọn lửa đó đốt, con dị thú lập tức kêu lên thảm thiết rồi biến mất, xuất hiện cách đó cả mời trượng. Trên người nó bị cháy đen.
- Không thể ngờ được Côn Luân cũng có một vài thứ pháp bảo có phạm vi bao phủ không thua gì cổ bảo của Hoàng Thiên tông.
Vào lúc này Nô Thú thần quân cũng nhìn thấy từ Lạc Tiên tiên tử có một thứ ánh sáng tản ra. Gần như mỗi một tia sáng đó chạm phải lập tức có một pháp bảo hoặc một người tu đạo của Thiên Lan hư không lập tức bị đóng băng.
Lúc này, Lạc Tiên tiên tử đã lấy ra Băng Phách cực quang tráo mà ngày đó từng sử dụng để đối phó với Nguyên Thiên Y. Mặc dù Nô Thú thần quân không biết cái pháp bảo này nhưng cũng nhận ra được có thẻ khống chế uy năng của nó để đối địch.
Có sự gia nhập của Lạc Tiên tiên tử và lão đạo áo hồng, hơn nữa pháp thuật của lão đạo dường như có thể áp chế được con dị thú khiến cho tình hình trận chiến lại biến chiều bất lợi về phía Thiên Lan hư không. Nhưng Nô Thú thần quân hơi liếc về phía U Minh huyết ma rồi cất tiếng cười lạnh.
- U Minh huyết ma đạo hữu! Hiện tại tới lúc ngươi ra tay rồi. Ngươi đối phó với Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận. Ta đối phó với hai người này. Nếu không cứ để giằng co, Hoàng Vô Thần ra tay, chúng ta sẽ không nhẹ nhàng nữa đâu.
- Tới lúc rồi.
U Minh huyết ma cười cười rồi gật đầu sau đó bay về phía Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Cùng lúc đó dưới chân Nô Thú thần quân xuất hiện hai cái khe trong suốt rồi y biến mất. Chỉ trong vòng một hơi thở không ngờ y vượt qua khoảng cách vài dặm xuất hiện ở vị trí đối diện với lão đạo.
- A?
Đột nhiên thấy Nô Thú thần quân xuất hiện ở vị trí đối diện với mình, lão đạo áo hồng rùng mình lập tức há miệng phun ra một viên đan châu bốc lửa tản ra ánh sáng chói mắt về phía nô thú thần quân.
Viên đan châu màu đỏ chỉ to bằng trái cây long nhãn nhưng phun ra lại có tiếng nổ rầm rầm, giống như có một quả tinh cầu lao về phía Nô Thú thần quân.
Vừa phun ra viên đan châu, pháp lực dao động của lão đạo áo hồng lập tức trở nên yếu đi nhưng mất tới cả nửa số chân nguyên.
- Uy lực pháp thuật của ngươi rất tốt. Nếu có tu vi hai lần thiên kiếp thì ta không chắc chắn đối phó được với ngươi.
- Chỉ có điều thứ pháp thuật của ngươi mặc dù được hình tu vi hai lần thiên kiếp, nhưng uy lực so với tu vi qua hai lần thiên kiếp chỉ được có một phần, làm sao là đối thủ của ta?
Bùng bùng.
Trong tiếng cười lạnh, hai quầng sáng trong suốt lập tức xuất hiện trước mặt Nô Thú thần quân.
Hai quầng sáng trong suốt đó có hình dạng một xà một quy cao tới hơn mười trượng. Trong đó có vô số tia sáng giống như hai trận pháp khổng lồ.
Khi hai quầng sáng vừa mới xuất hiện chúng lập tức nhanh chóng thu nhỏ lại rồi biến thành hai hạt châu lao thẳng tới đan châu đỏ như lửa của lão đạo áo hồng.
Cùng lúc đó từ vô số khiếu huyệt trên người Nô Thú thần quân cũng tản ra pháp lực dao động cuồn cuộn tạo thành những pháp ấn hình vuông. Trong nháy mắt có cả vạn cái pháp ấn xoay quanh người y. Nhìn qua có thể thấy mỗi một cái pháp ấn đó cũng là một cái trận pháp nhỏ bé.
- Một niệm hai sinh. Ngưng trận thành đan. Ngươi...
Lão đạo áo hồng vô cùng kinh hãi. Trên đỉnh đầu của lão lập tức lóe lên một tia sáng màu hồng rồi một cái Nguyên Anh lập tức vọt lên không trung. Trong nháy mắt khi Nguyên anh của lão rời khỏi thân thể, viên đan châu màu đỏ và thể xác của lão cũng bị hai hạt châu trong suốt làm cho biến thành tro bụi.
- Hai lần thiên kiếp!
Lúc này, Cửu Bạt và Lý lão đạo đã bị đẩy vào trong quầng sáng phòng ngự của Man Hoang chiến cổ. Cả hai bị Hắc thạch thần quân, Thiên hư sơn chủ và Nhã dịch thần quân, Trần thanh Đế bao vây. Nhìn thấy lão đạo áo hồng vừa mới đối mặt đã bị đánh nát thân thể, Lý lão đạo liền hét lên chói tai.
Lúc trước, Nô Thú thần quân chưa sử dụng hết sức nên đám người Cửu Bạt còn chưa cảm nhận được tu vi của y.
Nhưng tới lúc này, lão đạo áo hồng và đám người Cửu Bạt cũng hiểu được Nô Thú thần quân là một người tu đạo vượt qua hai lần thiên kiếp.
Chẳng trách mà Huyền Vô Thượng để cho Nô Thú thần quân thống lĩnh đại quân người tu đạo Thiên Lan hư không.
Lúc này, đám người Lý lão đạo mới hiểu hóa ra lúc trước sắc mặt của Nô Thú thần quân thay đổi cơ bản không liên quan tới họ mà vì Thiên Lan hư không tổn thất như vậy nhưng Hoàng Vô Thần vẫn chưa xuất hiện.
Oành!
Cùng với tiếng hét chói tai của Lý lão đạo, trong phạm vi hai trăm trượng xung quanh Nô thú thần quân xuất hiện một vụ nổ kinh khủng tạo thành một quầng lửa rộng tới hai trăm trượng và làm cho trời đất rung chuyển.
Từ bên trong quầng lửa đó chợt có hai bóng người lao ra.
Một trong hai người là Nô Thú thần quân. Cây sáo đỏ của y cũng bị hơi hủy hoại. Đầu tóc thì cháy đen.
Còn một người khác là Lạc Tiên. Cái pháp bảo như một cái lồng băng trong suốt trên đỉnh đầu của nàng cũng xuất hiện vết rạn. Mà thân thể Lạc Tiên run rẩy, tấm lụa mỏng trên mặt cũng nhuốm đầy máu tươi.
Tự nổ Nguyên Anh.
Lão đạo áo hồng thấy không địch lại được lập tức để Nguyên anh tự nổ. Lão đạo áo hồng cúng giống như Từ Thạch Hạc có tu vi Độ kiếp hậu kỳ. Một người như vậy mà để Nguyên Anh nổ thì uy lực gần như tương đương với một kiếm Toái hư của Vấn Thiên.
Lạc Tiên tiên tử tận mắt thấy lão không địch lại định lao tới giúp nên bị vụ nổ từ Nguyên anh của lão ảnh hưởng khiến cho Băng Phách cực quang tráo cũng bị tổn thương mà bản thân bị thương nặng. Nhưng Nô Thú thần quân thì dường như chỉ bị mất một cái pháp bảo và vết thương nhẹ mà thôi.
Ánh mắt của Cửu Bạt trở nên tuyệt vọng.
Bởi vì y hiểu rõ hơn bất cứ ai hết lão đạo áo hồng kia chính là Liệt hỏa tôn giả. Hiện tại sau khi lão và Lạc tiên tiên tử xuất hiện, ngoại trừ Từ Thạch Hạc trong Côn Luân đã không còn nhân vật nào nữa. Cơ bản tất cả thực lực của họ đã xuất hiện hết nhưng vẫn không địch lại mấy người tu đạo đứng đầu của Thiên Lan hư không.
- Chưởng giáo!
- Hoàng Vô Thần?
Đúng lúc này một cái bóng tản ra ánh sáng màu vàng như đạp rách trời đất từ phía Côn Luân đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Nhân vật cao nhất của Côn Luân - Hoàng Vô Thần cuối cùng đã xuất hiện.
Khi Hoàng Vô Thần vừa mới xuất hiện xung quanh Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm tận đã là một biển máu ngập trời.
Có ít nhất hơn vạn con Huyết Thần tử như một đàn châu chấu che phủ bầu trời đang phóng về phía Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận.
Với hơn một ngàn người tu đạo bị chết, thực lực của U Minh huyết ma đã hồi phục tới một mức độ kinh người.
Chỉ trong nháy mắt hơn một ngàn con Huyết Thần tử bị kiếm quang cắt nát.
Nhưng không ai để ý theo sát phía sau Huyết thần tử còn có vài cái bóng đỏ như máu. Sau khi Huyết Thần tử bị cắt nát, mấy cái bóng đỏ kia phất tay lập tức làm cho mấy đạo phi kiếm chệch khỏi quỹ đạo.
Mấy cái bóng máu vượt qua vô số kiếm quang xông vào trong Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận. Trong nháy mắt khi mấy cái bóng đỏ như máu đó xông vào, vô số Huyết Thần tử lập tức từ trên người chúng lao ra ra khiến cho trong trận lập tức phủ đầy hình bóng Huyết Thần tử.
Trong nháy mắt vô số kiếm quang tản ra rồi toàn bộ Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận lập tức sập xuống.
- Nhã Dịch thần quân. Trần Thanh Đế đạo hữu! Các ngươi hãy giữ chân hai người này.
Vừa thấy Hoàng Vô Thần xuất hiện, âm thanh của Nô Thú thần quân cũng vọng vào tai đám người Nhã Dịch thần quân và Trần Thanh Đế. Mấy nhân vật cấp sơn chủ của Thiên Lan hư không còn lại vẫn tiếp tục chém giết với đệ tử Côn Luân. Còn Thiên Khung thần quân, Hắc Thạch thần quân, Cửu cung thần quân cùng với Nô thú thần quân như đã bàn bạc trước lập tức lao về phía Hoàng Vô Thần.
- A?
Chỉ có điều làm cho Nô Thú thần quân kinh ngạc đó là gần như trong nháy mắt khi làm cho Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận tan ra, U Minh huyết ma lại che giấu hơi thở, không biết đang ẩn trốn ở đâu...
Dịch giả: hany
Nhưng pháp bảo bản mệnh của Thiên Hư sơn chủ dường như không cần mất nhiều thời gian. Bất cứ thứ bùa nào ở trong cái túi đó chỉ cần lấy ra lập tức sẽ sử dụng được.
Cũng không trách được vì sao mà Thiên Hư sơn chủ tự tin một mình đánh chết được Cửu Bạt. Cái pháp bảo bản mệnh của y rất lạ. Không ai biết được từ trong đó sẽ xuất hiện một thứ bùa như thế nào để ngăn cản.
Cửu Bạt đang bay về phía trước liền dừng lại.
Bởi vì y cảm nhận được cây gỗ to bằng thùng nước mà Thiên Hư sơn chủ phóng ra mặc dù chỉ to như vậy nhưng chân khí hệ Mộc tản ra từ bề mặt của nó lại bao phủ phạm vi cả trăm trượng. Nói cách khác mặc dù nhìn chỉ là một đoạn gỗ nhỏ nhưng uy lực thật sự của nó lại chẳng khác nào một ngọn núi.
Lại một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn ra trước mặt Cửu bạt đánh trúng cây cột gỗ to bằng cái thùng nước. Cây cột lập tức nổ tung, vô số làn sóng khí màu xanh cũng tản ra. Bản thân Cửu Bạt bị vụ nổ đẩy bay đi tới hơn ba mươi trượng.
Phụt!
Một ngọn lửa màu trắng đột nhiên xuyên qua làn sóng khí màu xanh của vụ nổ mà xuất hiện trước mặt Cửu Bạt.
Một tia sáng màu hồng lóe lên. Cửu Bạt lại sử dụng một đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn đánh cho ngọn lửa đó nổ tung. Nhưng thân người y cũng bị chấn động rồi bị uy lực của vụ nổ đẩy bay mấy trượng.
Ánh mắt của Nguyên Anh Thiên Hư sơn chủ đầy đắc ý.
Một cái cổ phù màu vàng kim lập tức từ trong cái túi trên tay Nguyên anh của y bay ra rồi hóa thành một pho tượng tản ra đầy khí kim thiết. Pho tượng đó giống như một cái pháp ấn được ngưng tụ thành từ hơn một vạn loại kim loại.
Đúng lúc này, hai cột tiễn quang màu đỏ với khí thế hủy diệt nối đuôi nhau xuất hiện gần với Nguyên anh của Thiên Hư sơn chủ.
- Sao lại thế này?
Thiên Hư sơn chủ cảm thấy choáng váng.
Hai đạo tiễn quang đó chính là hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt. Nói cách khác, lần này Cửu Bạt liên tục thi triển hai lần Trảm Tam Thi diệt thần tiễn. Cả hai đều có uy lực khủng bố, không có cái nào là ảo ảnh.
Nhưng đây là chuyện không thể có.
Bởi vì chỉ có tu vi của Hoàng Vô Thần mới có tốc độ một suy nghĩ phóng ra ba cái pháp thuật, mới có thể khi cổ phủ của Thiên hư sơn chủ mới xuất hiện còn chưa kịp thể hiện uy lực đã phóng ra được hai cái pháp thuật như thế. Mà lúc này với đòn công kích như vậy, Thiên Hư sơn chủ không thể nào cản nổi.
Oành!
Mắt thấy Thiên Hư sơn chủ sắp bị Cửu Bạt đánh cho tan thành mây khói. Hai viên đan hoàn trong suốt đột nhiên phóng tới làm cho hai đạo Trảm Tam Thi diệt thần tiễn trệch hướng rồi nổ tung.
- Nô Thú thần quân.
Thiên Hư sơn chủ tìm được đường sống trong chỗ chết thì có cảm giác giống như mất hết sức lực, theo bản năng bay ngược lai. Y vẫn kịp thấy Nô Thú thần quân bay tới cứu mình sau khi chặn lại hai đạo pháp thuật của Cửu Bạt thì dường như hết sạch chân nguyên.
Nhưng ánh mắt của Cửu Bạt cũng hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn tu luyện Trảm Tam thi diệt thần tiễn có phương pháp tu luyện thần thức độc đáo. Vì vậy mà thần thức của Cửu Bạt mới mạnh hơn người thường vô số lần, cách trăm dặm cũng có thể tập trung vị trí của đối phương. Thần thức càng mạnh tốc độ thi triển pháp thuật càng cao. Trong Trảm Tam Thi diệt thần tiễn còn có một môn pháp thuật cao nhất có thể hút sạch chân nguyên toàn thân để tạo ra ba mũi Trảm tam thi diệt thần tiễn.
Mặc dù thần thức có cao nhưng Chân nguyên không theo kịp cũng không thể nào đạt tới tốc độ thi triển pháp thuật như vậy.
Cùng với hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn bắn về phía Thiên Hư sơn chủ, Cửu bạt còn bắn một mũi về phía tên sơn chủ đang giữ chân Lạc Tiên.
Sau khi sử dụng cái pháp thuật với tốc độ một niệm ba sinh, chân nguyên trong cơ thể của Cửu Bạt gần như hết sạch. Y làm như vậy cũng là liều mạng để giúp Lạc Tiên bỏ chạy.
Nhưng ngay khi Nô Thú thần quân ngăn cản hai đạo Trảm Tam thi diệt thần tiễn, y cũng nhìn thấy một quầng sáng màu vàng khác chặn nốt đạo còn lại.
- Công pháp của người này hết sức kỳ lạ.
Vừa mới nghe thấy âm thanh đó, một cái trận pháp tản ra quầng sáng màu lam đã trấn áp lên người Cửu Bạt, giam cầm y lại.
Không hề có một chút chần chừ. Sau khi ra tay bắt Cửu Bạt xong, Cửu Cung thần quân lập tức lại phóng ra một cái trận pháp màu lam khác trấn áp Lạc Tiên.
Cửu Bạt và Lạc Tiên tiên tử đều bị bắt.
Lúc này, Hắc Thạch thần quân đã cùng với hơn trăm người tu đạo của Thiên Lan hư không chiếm cứ bốn vị trí Đông Tây, Nam, Bắc trên bầu trời. Những quầng sáng tản ra từ người họ bao phủ toàn bộ chiến trường.
Ngoại trừ Lý lão đạo và một vài đệ tử Côn Luân đã bỏ chạy ra, gần như toàn bộ đệ tử Côn Luân còn lại đều không thoát được.
Chỉ thấy còn gần mấy ngàn đệ tử Côn Luân giống như những con mồi bị săn bắt.
...
Vô số Huyết Thần tử xuyên qua giữa không trung.
Côn Luân bị diệt chỉ còn là vấn đề thời gian. Chín vòng đảo của Côn Luân đã rơi vào tay Thiên Lan hư không. Nhiền đệ tử Côn Luân bị giết. Huyết Thần tử của U Minh huyết ma cũng sẽ ngưng tụ được số lượng U Minh ma huyết kinh người. Nhưng lúc này, sắc mặt của U Minh huyết ma lại không hề hưng phấn.
Hoàn toàn ngược lại trong ánh mắt của y chỉ có một sự kinh hãi.
Cũng giống như không có một ai biết sự huyền bí của Hoàng Vô Thần, trên đời này gần như không ai hiểu được sự huyển ảo trong công pháp của U Minh huyết ma. Mà ngay cả Lạc Bắc cũng chỉ biết được mấy cái pháp thuật của y mà thôi.
Trên thực tế suối nguồn thực lực của U Minh huyết ma không tới từ U Minh ma huyết mà tới từ Thiên Ma chân huyết.
Thứ ma công của y cực kỳ quái dị và hùng mạnh khi tu luyện tới một mức độ nhất định nó không ngưng tụ được Nguyên Anh hay hóa thân mà là những viên Huyết Xá lợi.
Mỗi một viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật xong liền hóa thành một giọt Thiên Ma chân huyết.
Một giọt Thiên Ma chân huyết đó tương đương với một cái Nguyên Anh của U Minh huyết ma, cũng là gốc rễ của y.
U Minh huyết ma ngưng tụ dược càng nhiều U Minh ma huyết, tu vi càng cao thì trong cơ thể lại càng có nhiều Huyết Xá lợi.
Năm đó khi U Minh huyết ma chạy tới linh mạch của Côn Luân thật ra đó chính là một giọt Thiên Ma chân huyết chứ không phải U Minh ma huyết. Nếu không cho dù U minh ma huyết có mạnh lên thì cũng không có linh thức.
Năm đó thực tế U Minh huyết ma không chỉ tạo ra được bảy viên Huyết xá lợi. Đó là những viên Huyết Xá lợi được U Minh huyết ma thi triển pháp thuật hóa thành Thiên Ma chân huyết bỏ chạy sau đó bị tiêu diệt.
Vốn sau khi phá vỡ Đại Ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận, trong cơ thể của U Minh huyết ma lại ngưng tụ được ba viên Huyết Xá lợi nhưng hiện tại cả ba viên đều không còn lại một chút nào.
Ba viên Huyết Xá lợi bị Hoàng Vô Thần dùng một đòn đánh nát. Nói cách khác, tổn thương mà U Minh huyết ma phải chịu còn hơn xa so với bề ngoài. Bởi vì U Minh ma huyết mất đi đối với y cũng không là cái gì nhưng Thiên Ma chân huyết lại chính là gốc rễ của y, nhất là một viên ngưng tụ toàn bộ lực lượng là y đã ngưng tụ tới bốn trăm năm ở trong linh mạch của Côn Luân.
U Minh huyết ma tự nhận công pháp của mình vô cùng huyền ảo không ai biết nhưng không hiểu tại sao Hoàng Vô Thần lại chỉ dùng một đòn có thể đánh nát ba viên Huyết Xá lợi của y.
Một cú đánh ẩn chứa uy lực và sự huyền ảo khiến cho U Minh huyết ma vẫn còn kinh hãi, giật mình cảm thấy Hoàng Vô Thần không chỉ đơn giản như vậy.
Nhưng U Minh huyết ma suy nghĩ một lúc vẫn quyết định không nói điều mình nghi ngờ cho người của Thiên Lan hư không. Bởi vì y hiểu rõ người của Thiên Lan hư không cũng e ngại thực lực của mình. Nếu bây giờ để cho chúng biết mình yếu tới mức không bằng một tên sơn chủ thì người của Thiên Lan hư không sẽ giết chết y ngay tại chỗ.
Nga Mi.
Trong một ngôi đền được đóng chặt cửa, Đông Bất Cố lơ lửng trên không trung. Quanh người gã lóe lên những quầng sáng mờ nhạt. Mà trên thiên linh cái của y cũng liên tục xuất hiện những quầng sáng màu đen rồi chui vào một cái quầng sáng trên đỉnh đầu.
Quầng sáng màu đen đó tản ra từng làn pháp lực dao động rất lạ, bên trong như có một vật còn sống khiến cho người ta có cảm giác quầng sáng đó giống như một quả trứng đang chuẩn bị nở.
Trên một cái sơn cốc gần đỉnh núi, Thái Thúc liên tục thi triển một cái pháp quyết. Mỗi lần sử dụng trên chín tầng trời lập tức vang lên tiếng sấm rồi một cột sét giống như một con rồng từ trên cao rơi xuống cái sơn cốc có Thái Thúc.