Dịch giả: hany- A? Cái gì kia?
Nhưng đúng lúc này gần như tất cả người của huyền môn chính đạo nhìn thấy từ trong trận bão cát đột nhiên người Thiên Lan hư không đẩy ra một cái pho tượng cao hơn mười trượng nhìn giống như một cái cối xay gió. Ngay lập tức, người tu đạo Thiên Lan hư không lại đẩy ra hai mươi mấy pho tượng đá màu lam và màu đen.
Những pho tượng đá đó cao chừng hai, ba trượng đều có hình dạng của Ma thần, trên thân khắc rất nhiều những đạo bùa huyền ảo.
- Đám người Thiên Lan hư không lại giống như dị tộc, trước khi khai chiến còn cúng bái ma thần hay sao?
Điều này khiến cho đám người tu đạo Huyền môn chính đạo cảm thấy khó hiểu. Bởi vì lúc này, bọn họ còn cách trận bão cát chừng một tăm dặm. Cho dù có pháp thuật hay pháp bảo nào có thể tấn công vượt qua khoảng cách này thì cũng rất dễ chặn, không có nhiều tác dụng.
Nhưng trong lúc đám người Huyền môn chính đạo còn đang kinh ngạc thì phía trước hai mươi pho tượng đá màu đen và màu lam chợt xuất hiện một quả cầu sáng màu lam to một trượng. Quả cầu đó lao thẳng lên trời với một độ cao kinh người rồi như một tảng thiên thạch rơi thẳng xuống chính giữa đoàn người huyền môn.
Oành oành oành...
Trong nháy mắt có hơn ngàn quầng lửa phóng lên cao bao phủ hai mươi mấy quầng sáng màu lam sẫm.
- Thế này thật sự quá lãng phí.
Mộ Cửu Tần ngẩng đầu lên mà lắc đầu cảm thấy lượt đấu phép tiếp theo bản thân phải ra lệnh mới được. Nếu không chỉ với hai mươi mấy quầng sáng màu lam mà có cả ngàn người ra tay ngăn chặn, rất nhiều người còn sử dụng loại bùa chỉ dùng được một lần thì đúng là quá tốn.
Nhưng khiến cho đồng tử của đám người Mộ Cửu Tần nhanh chóng co lại đó là hai mươi mấy quầng sáng màu lam mặc dù bị làm cho tản ra nhưng sau đó cũng không biến mất mà xuất hiện vô số những lá bùa và bạo viêm châu.
Những thứ bùa và pháp khí như kiểu bạo viêm châu đó từ trong những quầng sáng màu lam bắn ra lập tức nổ tung.
Vô số những tia chớp cùng với những luồng hơi nóng đủ để hòa tan bản thể pháp bảo lập tức tràn vào giữa mấy ngàn người tu đạo.
Lúc này, vừa lúc bên chính đạo huyền môn phóng ra một loạt ngăn cản nhưng thứ ngăn cản đó không hề có tác dụng. Rất nhiều người tu đạo có phản ứng khá và tu vi tương đối cao lập tức chặn mấy quầng lửa bắn ra nhưng có ít nhất hơn trăm người tu đạo lập tức giống như ruồi bọ bị bao phủ bởi ngọn lửa bốc mùi khét lẹt rồi rơi xuống đất.
Trong số đố có rất nhiều người là đệ tử của phái Đông Hải. Đám người này vừa mới lấy ra Minh Hỏa pháp tiễn. Thứ pháp bảo này chỉ dùng để tấn công đối phương, mà cảnh tượng lại làm cho họ ngây người không kịp lấy ra pháp bảo phòng ngự.
Đương nhiên có rất nhiều đệ tử phái Đông Hải vẫn bình tĩnh bắn Minh Hỏa pháp tiễn trong tay.
Nhưng những cái Minh hỏa pháp tiễn hóa thành từng ngọn lửa cùng với khi đen bay đi được một đoạn liền nổ tung.
Bởi vì từ vị trí của họ tới chỗ trận bão cát của Thiên Lan hư không còn cách hơn trăm dặm.
....
Một quầng lửa màu tím chợt xuất hiện trong không trung với một tốc độ cực nhanh.
Ngọn lửa màu tím bao phủ lấy Lạc Bắc và Hàn Huyết Y - Nhân vật số ba của Trạm Châu Trạch Địa.
Lúc này, Hàn Huyết Y đang nhắm mắt xếp bằng bên cạnh Lạc Bắc đang phóng ra ngọn lửa màu tím để điều hòa hơi thở.
- Không ngờ họ lại giao chiến với người Thiên Lan hư không.
Đột nhiên Lạc Bắc biến sắc còn Hàn Huyết y cũng mở mắt. Lúc này, vị trí của cả hai còn chưa thể nhìn thấy Nam Thiên môn nhưng nguyên khí dao động từ nơi đó thì bọn họ vẫn có thể cảm nhận được.
Chỉ có một số lượng người tu đạo kinh người đang đấu phép mới tạo ra pháp lực dao động như thế.
- Lạc Bắc! Đám huyền môn chính đạo không nghe lời ngươi. Chúng không chờ ngươi tới đã giao chiến với địch. - Hàn Huyết Y đứng lên rồi cười lạnh.
- Cũng chẳng làm thế nào được. Bọn chúng không muốn bắt tay với chúng ta, chúng ta vẫn phải tới để cùng chúng đối đầu với người của Thiên Lan hư không. Nếu không thì đừng nói tới khả năng đánh bại Thiên Lan hư không bảo vệ Nam Thiên môn mà ngay cả giảm bớt một chút thực lực của Thiên Lan hư không cũng không làm được.
Lúc này, Lạc Bắc vẫn còn chưa biết rằng Thục Sơn chưa đến. Nghe thấy Hàn Huyết Y cười lạnh, Lạc Bắc cũng chỉ biết thở dài.
Vốn kế hoạch Lạc Bắc chỉ tới cứu đám người Đoạn Thiên Nhai nhưng hiện tại chưa thể phá hủy trận pháp đi tới Tử Kim hư không, huyền môn chính đạo lại quyết đấu với Thiên Lan hư không khiến cho hắn bắt buộc phải liều mạng.
Dù sao thì Lạc Bắc hiểu rõ thực lực của Thiên Lan hư không hơn bất cứ một người nào của Huyền môn chính đạo. Nếu Tử Kim hư không mà rơi vào tay chúng thì giới tu đạo hiện nay sẽ bị chúng diệt trong một thời gian ngắn.
- Chỉ hy vọng bọn họ đừng có quá kiêu ngạo nghĩ bằng vào sức của mỗi họ có thể đối đầu với Thiên Lan hư không. - Hàn Huyết Y cười lạnh.
- Hàn Huyết Y! Ta đi trước một bước, không để tình hình rơi vào thế không cứu được.
Lạc Bắc gật đầu, nói với Hàn Huyết Y câu đó xong lập tức hóa thành một cái bóng đỏ như máu mà lao về phía Nam Thiên môn với tốc độ kinh người.
...
Tất cả không ngờ người Thiên Lan hư không lại tấn công được từ khoảng cách xa tới vậy.
Đám người Mộ Cửu Tần và Hiểu Thiện chân nhân đều biết rõ, Thiên Lan hư không dựa vào hơn hai mươi cái tượng đá kia để tấn công cũng chỉ là bao phủ một phạm vi rộng chứ không phải dùng thần thức xác định mục tiêu. Hơn nữa cũng chỉ phóng rất nhiều bùa và pháp khí tới gần họ rồi để cho chúng nổ tung.
Nhưng dám người của Huyền môn chính đạo lại phạm phải một cái sai lầm lớn đó là chủ quan. Đối với giới tu đạo hiện nay mà nói thì pháp khí và bùa chú uy lực mạnh cũng chẳng còn mấy.
Nhưng bọn họ lại không nghĩ tới Thiên Lan hư không tiến hóa mấy ngàn năm việc luyện chế pháp bảo và công pháp hoàn toàn khác với mình.
Pháp bảo của Thiên Lan hư không giống như cổ bảo rất ít nhưng người tu đạo của Thiên Lan hư không sau khi săn bắt yêu thú đã dùng yêu đan của nó để luyện đan dược, lấy thân thể xương cốt, da, thậm chí khí huyết, thần hồn để luyện pháp bảo, bùa và các loại pháp khí.
Hơn nữa, đối với Huyền môn chính đạo nhìn thấy tưởng là thứ bùa thượng phẩm hiếm có nhưng ở Thiên Lan hư không nó chỉ là một thứ bình thường.
Chưa nói gần như toàn bộ nhân vật cấp Sơn chủ của Thiên Lan hư không đã tới giới tu đạo này, Thiên Hư sơn chủ giỏi luyện khí và Luyện tinh sơn chủ cũng có mặt cho nên tổng số bùa và pháp khí của họ có thể nói đạt tới một con số kinh người.
Lạc Bắc cũng không biết khi Hàn Huyết Y cất tiếng cười lạnh thứ hai, và hắn bắt đầu lao đi thì Hiểu Thiện chân nhân cùng với đám người Mộ Cửu Tần bắt đầu hối hận.
Người của Thiên Lan hư không sử dụng bùa và pháp khí tấn công liên tục.
Liên tiếng những quầng sáng nổ tung trong không trung bắn ra vô số bùa chú và pháp khí.
Người tu đạo Thiên Lan hư không điều khiển hai mươi pho tượng đá liên tục đưa một số lượng bùa và pháp khí kinh người vào trong quầng sáng. Những loại bùa và pháp khí đó dường như không bao giờ hết.
Giữa người của huyền môn chính đạo và trận bão cát như xuất hiện một cái hành lang tử thần. Mỗi một hơi thở lại có rất nhiều người tu đạo kêu lên thảm thiết rồi rơi xuống.
Hiểu Thiện chân nhân sử dụng một cái cổ bảo có hình dạng kỳ lạ, bản thể của nó rộng chừng hai ngón tay, bề mặt có gắn đầy những cái vẩy, bụng khắc triện cổ nhìn giống như Xuyên sơn giáp. Bên dưới bụng lại có mười tám cái móc màu vàng. Ngoài ra tất cả vị trí khác của nó màu đen tản ra ánh sáng bao phủ một phạm vi mấy trăm trượng.
Nhưng cho dù như vậy thì khi tới khoảng cách còn năm mươi dặm, bên phía Huyền môn chính đạo cũng đã mất tới ba trăm người.
- Phóng!
Chưởng giáo Mân Hàn Phong đã lướt tới chỗ đệ tử phái Đông Hải tập trung trong trận, khống chế sự rối loạn của họ. Nhìn thấy hai mươi pho tượng đá chỉ còn cách chưa tới năm mươi dặm, Mân Hàn Phong lập tức hét to.
"Vù!" " Vù!" " Vù!"
Bên phía huyền môn chính đạo như một con thuyền lớn lướt đi giữa vô số vụ nổ và quầng lửa. Theo tiếng thét của y, những tiếng rít gió lập tức vang lên át cả tiếng bùa và pháp khí nổ tung. Gần như một đệ tử Đông Hải trong thời gian một hơi thở đã bắn hơn mười mũi Minh Hỏa pháp tiễn.
Tiễn quang kéo theo khói đen cuồn cuồn bao phủ hơn nửa bầu trời.
Dịch giả: hany
Ngay khi Mộ Cửu Tần bị U Minh huyết ma đánh chết, băng phượng bị sáu cái vòng phủ kín những ký hiểu cổ xưa thít chặt chợt vang lên những tiếng động. Đúng vào lúc này, hai vầng kiếm quang đột nhiên chém lên một cái vòng tròn màu đồng trên người Băng Phượng khiến cho nó bắn lên hai quầng lửa.
Mân Hàn Phong đảo mắt nhìn thì thấy hai quầng kiếm quang đó chính là của Lâm Phong ý và một tên đệ tử Thục Sơn khác là Đỗ Mẫn Thiên lúc trước đưa ra ý kiến bảo bọn họ chờ đợi Lạc Bắc và người của Thục Sơn phóng ra. Ngay lập tức Mân Hàn Phong nở nụ cười thảm:
- Vô ích thôi! Tu vi của người này hơn xa chúng ta. Bây giờ thế đã mất, các ngươi nhanh chóng chạy đi.
- Chạy? Đâu có dễ như vậy.
Thiên Hư sơn chủ nhìn hai tên đệ tử Thục Sơn định chém đứt cái vòng của mình giải thoát cho Băng Phượng mà cười lạnh.
Trận chém giết như bão táp mưa sa, hiện tại có ít nhất hơn trăm người Thiên Lan hư không dưới sự sai khiến của Nhã Dịch thần quân rời khỏi trận chiến mà bao vây xung quanh. Trừ khi bên phía đối phương có pháp bảo bỏ chạy lợi hại nếu không cho dù người tu đạo Nguyên Anh hậu kỳ cũng đừng mong trốn thoát. Chưa nói vừa rồi mới chỉ đối mặt toàn bộ người tu đạo Nguyên Anh trung kỳ trở lên gần như bị bọn họ giao chiến.
Đúng lúc này, một thứ cảm giác nguy hiểm đột nhiên xuất hiện trong đầu Thiên Hư sơn chủ. Bởi vì vào lúc này, y đột nhiên cảm thấy một làn hơi thở cực mạnh lao về phía mình. Gần như không hề có một chút chần chừ, quanh thân Thiên Hư sơn chủ lập tức xuất hiện một quầng sáng màu bạc rồi lao thẳng về phía Nhã dịch thần quân.
- Lạc Bắc! Ngươi tới đúng lúc. Ta đang muốn xem ngươi có thủ đoạn gì.
Khác với Thiên Hư sơn chủ, Luyện Tinh sơn chủ cũng cảm nhận được làn hơi thở quen thuộc nhưng y không sợ mà còn lấy làm mừng.
Két! Một hạt châu đỏ như máu đang ngậm trong miệng bị y cắn nát. Quanh người y chợt xuất hiện một màn hào quang màu đỏ nhìn giống như màn hào quang máu. Đồng thời, pháp lực dao động trên người y cũng tăng lên cực nhanh rồi từng làn tinh vân lóng lánh tản ra quanh người y. Cùng với việc lấy ra cái pháp bảo hình mái ngói hóa thành cái chùy màu xanh, một tia sáng lóe lên rồi một cái nguyên anh như ngưng tụ từ tinh vân cũng lao lên trên đỉnh đầu hai tay cầm một cái ngọc giản màu trắng. Cái ngọc giản đó tản ra ánh sáng bao phủ toàn bộ thân thể và không gian trong phạm vi trăm trượng.
Bị quầng sáng đó bao phủ, pháp lực dao động của người tu đạo Thiên Lan hư không và huyền môn chính đạo đều giảm xuống, không thể giữ được việc ngự không mà rơi xuống.
Cái pháp bảo bản mệnh giống ngọc giản của Luyện Tinh sơn chủ tản ra thứ ánh sáng màu trắng có tác dụng tương đương với pháp thuật của Bắc Minh vương, nhanh chóng làm tan rã chân nguyên trong thân thể đối phương. Uy lực của nó không thua gì huyền bảo thời cổ.
Nhưng thấy Luyện Tinh sơn chủ đột nhiên ra tay, Nhã Dịch Thần quân biến sắc vội vàng kêu lên:
- Luyện Tinh sơn chủ mau lùi lại. Ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Nhã dịch Thần quân còn chưa dứt lời, quầng sáng màu trắng đã bị một thứ lực lưởng khổng lồ xé thành hai nửa. Một tia sáng trong suốt nhẹ nhàng tách màn hào quang đỏ như máu quanh người Luyện Tinh sơn chủ rồi chia nguyên anh và thân thể của y ra làm hai trong ánh mắt không thể tin nổi của y. Ngay lập tức hơn mười ngọn lửa màu tím từ trên cái bóng đó bay ra khiến cho thân thể và Nguyên anh của Luyện Tinh sơn chủ cùng với mười mấy người tu đạo Thiên Lan hư không ở gần đó biến thành tro bụi.
Luyện Tinh sơn chủ là một kỳ tài trăm năm hiếm gặp của Thiên Lan hư không.
Cái pháp bảo bản mệnh giống như ngọc giản cũ nát vốn là một quyển đạo thư thời cổ, bản thân nó ghi lại công pháp của một vị đại tu sĩ rất mạnh nhưng sau đó bị phá hủy cho nên người tu đạo sau này không thể đọc được công pháp trên đó. Cái thứ còn sót đối với người tu đạo mà nói thì chỉ là vật vất đi.
Nhưng Luyện Tinh sơn chủ lại nhờ vào nó nhận một vài thứ để hấp thu nguyên khí và chân nguyên. Y đã dung hợp nó với nguyên anh của mình mà biến thành một thứ pháp bảo có thể biến chân nguyên trong đối thủ thành linh khí của trời đất.
Hơn nữa bản thân y cũng có may mắn chuyện được rất nhiều cách luyện khí vì vậy mà số lượng pháp bảo trên người y nhiều hơn người tu đạo Thiên Lan hư không khác.
Nhưng Luyện Tinh sơn chủ rất kiêu ngạo. Khi y ở Thiên Lan hư không chưa bao giờ giao đấu với người tu đạo vượt qua hai lần thiên kiếp nêu không biết nhân vật như vậy sử dụng pháp thuật có uy lực tới mức độ nào. Chưa nói công pháp của Lạc Bắc mở một vạn ba ngàn chư thiên khiến cho chân nguyên trong cơ thể nhiều hơn người tu đạo khác. Đối với hắn, cái pháp bảo của y chẳng khác nào một đốm lửa đòi sáng với mặt trời.
Bản thân Lạc Bắc chủ động đánh lén, nếu y dốc hết sức phòng thủ thì có lẽ còn chống được một đòn dốc toàn lực của Lạc Bắc. Nhưng hiện tại y lại đối công với Lạc Bắc thì đúng là tự tìm cái chết.
- Lạc Bắc!
Nhìn thấy Luyện Tinh sơn chủ vừa mới đối mặt đã bị đánh chết khiến cho Thiên hư sơn chủ và Hiểu Thiện chân nhân, Mân Hàn Phong cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Mới vừa rồi Thiên hư sơn chủ cũng cảm thấy Lạc Bắc có sát ý cực cao đối với mình. Nếu như y không chủ động lùi lại thì bây giờ bản thân cũng chết giống như Luyện Tinh sơn chủ.
Và cho dù là Hiểu Thiện chân nhân vượt qua một lần thiên kiếp cũng cảm thấy mình không thể chống lại nổi một đòn vừa rồi của Lạc Bắc. Lão thấy cùng là tu vi vượt qua hai lần thiên kiếp nhưng uy lực pháp thuật của Tùng Hạc thần quân cũng không thể sánh với Lạc Bắc.
- Luyện Tinh sơn chủ. Lạc Bắc ngươi chết đi.
Cùng lúc đó, Tùng Hạc thần quân, Nhã Dịch thần quân, Hắc Thạch thần quân cũng nổi điên.
Luyện Tinh sơn chủ là một nhân vật quan trọng của Thiên Lan hư không. Với sự có mặt của y tương đương với một nguồn bùa và pháp bảo cuồn cuộn xuất hiện. Cho dù những nhân vật cấp bậc như họ muốn có được yêu dan hay dị bảo cũng đều phải nhờ Luyện Tinh sơn chủ.
Nhưng một nhân vật như vậy lại bị Lạc Bắc giết chết.
"Rắc!" " Rắc!" " Rắc!"
Một quầng sáng bảy màu giống như con khổng tước xòe đuôi và một ngọn lửa màu lam tản ra trên người Nhã Dịch thần quân và Hắc Thạch thần quân lao về phía Lạc Bắc. Cùng lúc đó, cái ma trảo màu vàng của Tùng Hạc thần quân cũng xuất hiện trên cao rồi giáng thẳng xuống đầu Lạc Bắc.
- Cả một cái Thiên Lan hư không rộng lớn mà không có ai dám đánh với ta một trận, chỉ dám dựa vào số đông thôi sao? Chỉ với các ngươi mà muốn giết cả giới tu đạo chúng ta? Thiên Đô thần quân chính là tấm gương cho các ngươi.
Âm thanh của Lạc Bắc vang lên trong Thức Hải của mọi người. Rất nhiều người tu đạo tu vi thấp chấn động tê dại không khống chế nổi chân nguyên của bản thân.
- Đó là...Thiên Đô thần quân?
Tất cả người tu đạo Thiên Lan hư không đều nhìn thấy quầng sáng của Nhã Dịch thần quân và Hắc Thạch thần quân bị một đống pháp ấn di đà nhỏ bé của Lạc Bắc cản lại. Và một điểm sáng màu hồng từ mi tâm của Lạc Bắc lao ra đón lấy cái ma trảo màu vàng từ trên cao phóng xuống. Còn cái ma trảo của Tùng Hạc thần quân như bị đốt đột nhiên rụt lại không dám chạm vào cái ma trảo kia.
Tia sáng màu hồng đó chính là một đóa Mạn Đà La bên trong phong ấn một người tu đạo. Người đó chính là Thiên Đô thần quân bị Lạc Bắc bắt giữ trước đây.
Kinh sợ...
Lạc Bắc tham gia trận chiến giết chết Luyện Tinh sơn chủ cũng đã nhận thấy giữa Thiên Lan hư không và Huyền môn chính đạo đã rơi vào cảnh một bên bị giết hại. Bên phía Huyền môn chính đạo thua không gượng lại được cơ bản không còn chút khí thế.
Cho nên Lạc Bắc cố tình nói vậy đồng thời phóng Thiên Đô thần quân bị mình bắt giữ.
Làm như vậy có thể khiển cho Tùng Hạc thần quân chùn tay sợ đánh Lạc Bắc mà làm hại tới Thiên Đô thần quân. Hơn nữa đưa ra tù bình bị mình bắt để thị uy đồng thời tỏ rõ vũ lực của mình.
- Ngay cả Tùng Hạc thần quân và Nhã Dịch thần quân cũng không dám đối đầu một mình với hắn.
- Thiên Đô thần quân cũng bị bắt giữ.
Thiên Đô thần quân ở Thiên Lan hư không được gần như toàn bộ người tu đạo ngưỡng mộ. Bây giờ nhìn thấy Thiên Đô thần quân bị bắt như một con dê đợi làm thịt, phần lớn người tu đạo của Thiên Lan hư không có mặt đều không giữ được tinh thần.
Oành!
Ngay cả Nhã Dịch thần quân, Hắc thạch thần quân nhìn thấy Thiên Đô thần quân cũng hơi do dự khi thi triển pháp thuật khiến cho Lạc Bắc sử dụng kiếm nguyên và huyền bảo màu lam đẩy lùi.