Ánh mắt của người tu đạo Thiên Lan hư không nhất thời trở nên đờ đẫn, nét mặt đầy sự đau khổ. Tuy nhiên chưa tới nửa nén hương, ánh mắt của người tu đạo Thiên Lan hư không đó lại trở nên linh động, khỏe miệng nở nụ cười đắc ý.
- Chủ nhân! Có thể được rồi.
Chợt người tu đạo Thiên Lan đó gật đầu nói với Lạc Bắc.
- Mạc Thiên Hình! Tư chất của cái thân thể này rất tốt. Ngươi chiếm lấy nó tu luyện tốc độ chắc chắn nhanh hơn dựa vào Huyết Phượng La.
Tên đệ tử áo xanh đang nằm trên mặt đất chợt đứng dậy, trên người tản ra một thứ khí thế cực mạnh:
- Lần này cứu được đám người Cửu Bạt ra xong, ngươi không cần phải làm Khí linh cho Huyết Phượng La nữa. Ta cho ngươi được tự do, dung hợp với cái thân thể này để tu luyện
- Đa tạ chủ nhân.
Người tu đạo Thiên Lan hư không áo đên bây giờ chính là Mạc Thiên Hình. Y nghe thấy vậy thì giật mình, ánh mắt không giấu được sự mừng rỡ:
- Nhưng bây giờ ta cũng không có chỗ nào để đi. Ta nguyện đi theo chủ nhân.
- Tốt! Tạm thời ta cũng cho ngươi sử dụng Huyết Phượng La.
Tu sĩ huyền môn áo xanh đó rõ ràng là Lạc Bắc chỉ không biết hắn dùng phương pháp nào để ngụy trang thành. Nghe thấy Mạc Thiên HÌnh nói vậy, Lạc Bắc gật đầu cũng không nói nhiều. Tay hắn khẽ cử động một điểm sáng màu hồng từ trong tay bắn ra rồi biến thành một đóa Mạn Đà La sau đó nó nhanh chóng vỡ vụn.
- Mạc Thiên Hình! Ngươi đã đoạt xác thành công?
Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt cùng với lão đạo Lý Dã Hạc của Côn Luân lập tức xuất hiện.
- Đúng vậy.
Nghe Thái Thúc hỏi, Mạc Thiên Hình gật đầu đồng thời ánh mắt chớp chớp dường như đang nhanh chóng dung hòa trí nhớ của cái xác.
- Quản lý cái nhà lao này chính là Đồng Chập sơn chủ vừa nãy ngoài ra còn có năm người Nguyên Anh kỳ. - Mạc Thiên Hình chớp mắt rồi nói:
- Có điều Thiên Khung thần quân và một ít nhân vật tu vi không tầm thường đều bế quan tu luyện tại vòng đảo thứ chín. Nếu không cẩn thận động tới họ thì cho dù đám người Huyền Vô Thượng không ở đây cũng hết sức rắc rối.
Hơi dừng lại một chút, Mạc Thiên Hình nhìn Lạc Bắc nói:
- Mỗi ngày Đồng Chập sơn chủ tới vòng đảo thứ chín tu luyện trong sáu canh giờ. Có lẽ ngày mai mới tới đây. Hiện tại chính là thời điểm tốt nhất để ra tay.
- Phương pháp của người này hết sức độc ác lại là nhân vật cấp bậc sơn chủ. Có thể loại bỏ một ai tương đương với giảm bớt một chút thực lực của Thiên Lan hư không. - Lạc Bắc lắc đầu:
- Nếu chúng ta đã tới cũng nhân cơ hội loại bỏ y.
- Tốt. Chỉ tiếc tu vi của ta kém. Nếu không chủ nhân bắt giữ y rồi ta cướp lấy thân thể có còn lôi được thêm nhiều tên sơn chủ khác tới. - Mạc Thiên Hình gật đầu.
...
- Ha ha! Cuối cùng cũng không chịu nổi rồi đúng không? Cửu Bạt! Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng sau khi truyền công pháp ta sẽ bỏ qua cho đám người Lạc Tiên?
Trong vòng đảo thứ chín, Đồng Chập sơn chủ nhìn cái ngọc phù trong tay rồi đứng dậy:
- Như thế cũng tốt. Có được công pháp của ngươi tốt, ta cũng sẽ được ban cho lựa chọn một trong số nữ đệ tử của Côn Luân làm thị thiếp. Nữ tu của giới tu đạo này ta còn chưa được thưởng thức.
Trong tiếng cười ha hả, Đồng Chập sơn chủ hóa thành một dải cầu vồng. Chỉ trong một lát thời gian y đã bay tới khi địa lao ở vòng đảo thứ tám.
- Cửu Bạt! Cuối cùng thì ngươi cũng đồng ý nói? Kẻ biết thời mới là người tuấn kiệt. Chỉ cần ngươi truyền công pháp chi tiết cho ta, ta sẽ không làm khó cho sư muội Lạc Tiên của ngươi.
Vừa tiến vào trong hang giam giữ Cửu Bạt, Đồng Chập sơn chủ lập tức thay đổi sắc mặt, nghiêm túc nói vậy.
- Ngươi làm thế nào cho ta tin tưởng rằng sau khi ta truyền công pháp lại cho ngươi, ngươi sẽ không làm hại đám người Lạc Tiên?
Cửu Bạt bị xích bằng sợi xích màu hồng lạnh lùng nhìn Đồng Chập sơn chủ mà hỏi.
- Bởi vì ta là sơn chủ của Thiên Lan hư không, lời nói là có danh dự. Hơn nữa bây giờ ngươi cũng không có sự lựa chọn khác.
Nghe thấy Cửu Bạt nói vậy, Đồng Chập sơn chủ kiêu ngạo:
- Ngươi cũng biết ta không thể nói đùa. Nếu ngươi không giao công pháp đầy đủ cho ta thì ngày mai ta sẽ đưa đám người Lạc Tiên đến đây mà lột sạch quần áo của bọn chúng trước mặt ngươi sau đó hút lấy Nguyên âm của chúng. Thậm chí ta còn có thể ban thưởng cho những đệ tử có công để giao hợp với chúng trước mặt ngươi. Hiện tại ngươi chỉ có đường ngoan ngoãn nói công pháp ra mới tránh được những chuyện đó xảy ra trước mặt ngươi.
- Trước tiên ta có thể nói công pháp của mình. Nhưng ta có một điều kiện. - Cửu Bạt hít một hơi thật sâu nhìn Đồng Chập sơn chủ:
- Thậm chí ta có thể đồng ý quy thuận Thiên Lan hư không các ngươi nhưng với điều kiện là các ngươi phải thả sư muội Lạc Tiên của ta.
- Làm việc cho Thiên Lan hư không chúng ta?
Nghe thấy Cửu Bạt nói vậy, Đồng Chập sơn chủ sửng sốt rồi sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Uy thế của Cửu Bạt trong trận chiến với Côn Luân y đã được chứng kiến tận mắt. Bởi vì uy lực công pháp của gã tuyệt luân, thực lực cũng gần như tương đương với cấp bậc Thần quân ở Thiên Lan hư không. Một nhân vật như vậy nếu đồng ý góp sức cho Thiên Lan hư không thì ngay cả Huyền Vô Thượng cũng phải trịnh trọng suy xét.
- Nếu ngươi thực sự góp sức cho Thiên Lan hư không chúng ta, việc này quan trọng ta phải bẩm báo với tông chủ Huyền Vô Thượng. Có điều nếu ngươi thật sự có suy nghĩ đó thì ta cảm thấy việc này cũng không có nhiều vấn đê.
Trầm ngâm một chút, Đồng Chập sơn chủ nói vậy. Trước đây Đồng Chập sơn chủ cơ bản không có suy nghĩ tha cho đám người Lạc Tiên, tuy nhiên bây giờ nghe thấy Cửu Bạt chấp nhận giúp sức cho Thiên Lan hư không thì y thật sự có suy nghĩ đó.
- Ta thật sự có suy nghĩ như vậy. Nếu ngươi không tin, trước tiên ta sẽ nói toàn bộ công pháp của mình. - Cửu Bạt nhìn Đồng Chập sơn chủ:
- Có điều ta có thể cam đoan cho dù các ngươi có được bộ công pháp này của ta thì tu luyện cũng rất khó, không bằng ta giúp sức cho các ngươi.
- Tốt. Nếu đã vậy trước tiên ngươi nói toàn bộ công pháp ra rồi ta sẽ lập tức bẩm báo việc này với tông chủ Huyền Vô Thượng. - Ánh mắt của Đồng Chập sơn chủ không giấu được sự hưng phấn.
Nếu Huyền Vô Thượng đồng ý với điều kiện của Cửu Bạt, Đồng Chập sơn chủ sẽ không được thưởng thức mùi vị của Lạc Tiên. Tuy nhiên có được Cửu Bạt thì y cũng lập được công lớn sẽ được ban thưởng rất nhiều.
- Đây là Trảm Tam Thi diệt thần tiễn của ta...
Lúc này Cửu Bạt bị khống chế, không thể thi triển nên chỉ đành nói từng câu một của bộ pháp quyết.
- Xem ra lần này ta thật sự lập được công lớn.
Đồng Chập sơn chủ đứng một bên nghe vừa móc ngọc phù để ngưng tụ pháp quyết vào đó. Mà điều khiến cho y cũng vui sướng đó là bộ công pháp Cửu Bạt nói rất tinh thâm. Với kiến thức của y có thể khẳng định được pháp quyết mà Cửu Bạt nói chính là trảm Tam thi diệt thần tiễn thật sự.
- A?
Ngay khi tinh thần của Đồng Chập sơn chủ đang hoàn toàn chìm đắm trong bộ công pháp thì tâm trạng của y đột nhiên có sự báo hiệu liền quay phát đầu lại. Chỉ thấy hai tia sáng màu đen không hề có pháp lực dao động bay thẳng vào người mình. Chúng lóe lên rồi biến mất.
Thân thể của Đồng Chập sơn chủ giật mạnh, ánh mắt xuất hiện sự hoảng sợ. Một cây búa nhỏ màu hồng cũng xuất hiện trong tay phải của y có điều y chưa kịp phóng cái cổ bảo đó ra thì một tia sáng màu vàng đã chém trúng cổ tay của y. Cánh tay bị chém đứt rơi xuống lập tức hóa thành một đám cát vàng, chỉ còn lại cây búa nhỏ màu hồng rơi xuống đất.
Một tia sáng màu xanh chợt lóe lên, Nguyên Anh của Đồng Chập sơn chủ vừa mới chui lên khỏi đầu thì cùng lúc hai cái Nguyên Anh cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Bắc ở ngay cửa hàng. Từ trên hai cái Nguyên Anh đó tản ra một chùm sáng màu vàng và màu bạc chạm vào người Nguyên Anh của y.
Cái Nguyên Anh màu xanh đồng cơ bản không kịp sử dụng tới cái pháp bảo bản mệnh giống như cái đỉnh cổ thì lập tức bị một tia sáng màu xanh lướt qua rồi vô số những tia sáng màu hồng bao phủ. Y đang định há miệng hét to thì bị một quầng sáng màu hồng bay tới trấn áp ngay nơi yết hầu.
Những quầng sáng lao tới khiến cho thân thể của Đồng Chập sơn chủ lập tức dập nát. Hai tia sáng màu đen cũng từ trên thân thể của Đồng Chập sơn chủ bay về tay Lạc Bắc.
- Hoàng Vô Thần là một kỳ tài, lấy phật pháp mà nghĩ thành công pháp. Khi ta truyền ngôi đã tới tu vi vượt qua một lần thiên kiếp. Tới lúc này cũng chỉ có một mình tông chủ La Phù mới trị được. Sử dụng cái phù này tới La Phù cầu kiến. Với phong cách của La Phù chắc chắn sẽ không thờ ơ...
Tấm Độc Long tinh rõ ràng bị chế thành một cái ngọc phù ký sự.
Mà khi thần thức của Lạc Bắc lướt qua, trong đầu của hắn không ngờ có một đoạn chữ như vậy.
- Chưởng giáo Côn Luân đời trước của chúng ta lưu lại cho đời sau lại chính là thỉnh cầu La Phù để ra tay với Hoàng Vô Thần?
Thần thức của Lạc Tiên và Lý Dã Hạc cùng quét vào trong tấm Độc Long phù xem nội dung mà ngây người.
Dựa theo những gì trong tấm Độc Long phù ghi lại thì chưởng giáo đời trước của Côn Luân có nói nếu khi phải mở Lan Lăng thì khắp thiên hạ cũng chỉ có tông chủ La Phù mới đối phó được với Hoàng Vô Thần. Đồng thời muốn đệ tử mở Lan Lăng cầm cái Độc Long tinh phù này tới mời tông chủ La Phù rời núi để đối phó với Hoàng Vô Thần, đồng thời chưởng giáo có nhắn bên trong Độc Long tinh phù có để lại công pháp huyền bí của Hoàng Vô Thần.
Nhưng bên trong tấm độc Long phù ngoại trừ lời nhắn của chưởng giáo ra thì trống không, không hề có ghi lại công pháp của Hoàng Vô Thần, chỉ có hai chữ
- Đã duyệt.
- Cái này đúng là nhân quả ư?
Lạc Bắc hút tấm Độc Long tinh phù tới tay mà chẳng biết là vui hay buồn.
Cửu Bạt chỉ biệt vị chưởng giáo đời trước của Côn Luân để lại trong Lan Lăng phương pháp đối phó với Hoàng Vô Thần nhưng không biết vị chưởng giáo trước đó muốn đệ tử Côn Luân vào Lan Lăng cầm tấm Độc Long tinh phù tới tìm Nguyên Thiên Y để y đối phó với Hoàng Vô Thần.
Hiện tại Lý Dã Hạc và Lạc Tiên không biết tại sao vị trí vốn ghi lại công pháp huyền ảo của Hoàng Vô Thần mà bây giờ lại trống không. Nhưng Lạc Bắc thì hiểu.
- Đã duyệt!
Hai chữ hết sức đơn giản nhưng hơi thở tản ra của nó làm cho Lạc Bắc như nhìn thấy hình ảnh Nguyên Thiên Y mặc áo vải bố đi chân trần đứng trong Lan Lăng nhìn những chữ ghi lại trong Độc Long tinh phù rồi thản nhiên vung tay để lại hai chữ này.
Chẳng trách mà tại nơi truyền kinh thụ đạo của La Phù, Nguyên Thiên Y lại để cho hắn một bức thư ghi chép sự huyền ảo trong công pháp của Hoàng Vô Thần.
Hóa ra Nguyên Thiên Y đã vào Lan Lăng trước đó.
Không biết là Nguyên Thiên Y vào đây trước hay là sau khi cảm nhận được Hoàng Vô Thần muốn đối phó với mình?
Điều này thì Lạc Bắc không thể biết được nhưng Mạnh Tường Vũ trấn thủ Lan Lăng, con đường đi xuống Lan lăng chưa bao giờ mở. Lạc Bắc có thể khẳng định Nguyên Thiên Y dựa vào tu vi và cách thức của mình mới đi vào trong Lan Lăng xem xong nội dung ghi trong tấm Độc Long tinh phù rồi lặng lẽ rời khỏi.
Vào lúc này, Lạc Bắc mới hiểu vì sao vị chưởng giáo đời trước của Côn Luân cố ý để lại một tấm phù ký sự làm từ Độc Long tinh rồi bảo đệ tử vào đây đưa nó cho Nguyên Thiên Y.
Bởi vì đối với người tu đạo tu luyện công pháp khác thì Độc Long tinh chỉ có thể dùng để luyện khí nhưng đối với Nguyên Thiên Y tu luyện Không Sinh diệt hải lưu ly quyết thì lại có thể luyện hóa. Một miếng Độc Long tinh như vậy có thể chuyển hóa thành một lượng chân nguyên khổng lồ mà chân nguyên của Không Sinh diệt hải lưu ly quyết có thể nhanh chóng chữa trị những điểm bị thương do chất độc gây ra.
Cho dù Dạ Đông Nhan thì cũng không thể xóa hết được lượng chất độc trong Độc Long tinh. Lúc trước khi Thái Thúc có thể nhanh chóng đột phá tới Nguyên Anh kỳ, rồi tại Nam Thiên môn nhận được một viên nội đan độc long. Nội đan độc long không chỉ ẩn chứa tinh hóa trời đất mà còn có công hiệu cô đọng chân nguyên. Nhưng Dạ Đông Nhan đã từng nói với đám người Lạc Bắc rằng Độc Long hiện tại chỉ còn có một chút dòng máu của Độc Long thời cổ, kém xa nội đan Độc Long thời cổ. Công hiệu nội đan Độc Long thời cổ so với nội đan của Độc Long hiện tại hơn gấp cả tram lần nhưng lượng chất độc cũng mạnh hơn nhiều. Nếu là nội đan của Độc Long thời cổ thì chưa chắc đã loại bỏ được số lượng chất độc bên trong đó.
Nhưng với Nguyên Thiên Y và Lạc Bắc thì thân thể lại kháng được chất độc. Sau khi nuốt Độc Long tinh, thân thể không bị ảnh hưởng, tiếp đó có thể sử dụng chân nguyên khống chế chất độc.
Nếu truyền thuyết ghi lại là thật thì một mảnh Độc Long tinh này có thể giúp cho toàn bộ Thức hải và một vạn ba ngàn chư thiên tràn ngập chân nguyên, đột phá tu vi Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh tới tầng thứ mười thậm chí có thể dẫn tới thiên kiếp lần thứ ba.
Đối với Nguyên Thiên Y và Lạc Bắc thì Độc Long tinh là một thứ đan dược cực phẩm.
Nhưng sau khi xem xong nội dung bên trong Độc Long tinh phù, Nguyên Thiên Y chỉ để lại hai chữ "Đã duyệt" rồi lặng lẽ rời đi mà không hề chạm lấy Độc Long tinh.
...
- Sư tôn của ta đã từng tới đây. Ngài đã đọc nội dung bên trong Độc Long tinh phù.
Lạc Bắc hơi im lặng một chút rồi giải thích cho đám người Lý Dã Hạc.
- Cái gì?
Ngoại trừ Lạc Bắc ra thì toàn bộ những người có mặt đều khiếp sợ. Vị trí của Lan Lăng chỉ có Cửu Bạt và Huyền Viên biết hơn nữa Lan Lăng còn nằm sâu bên trong lòng Đất. Nhưng Lạc Bắc lại nói Nguyên Thiên Y đã từng tới đây khiến cho đám người Lý Dã Hạc phải bàng hoàng.
La Phù, Nguyên Thiên Y thật sự là những nhân vật khiến cho người ta không thể tưởng tưởng nổi.
Trong suy nghĩ của mọi người đều có cùng một điều như vậy.
- Nội dung trong Độc Long tinh phù, sư tôn của ta đã để lại trong nơi truyền kinh thụ đạo của La Phù cho ta biết.
Lạc Bắc hơi thở dài rồi cất Độc Long tinh phù.
Hiện tại, thậm chí Lạc Bắc còn có cảm giác tuy rằng cuối cùng Nguyên Thiên Y ngã xuống ở Côn Luân không vượt qua được cái thiên kiếp cuối cùng nhưng có lẽ rất nhiều lúc hắn vẫn thấy được nhân quả của nó.
Tính cả việc đưa Lạc Bắc vào Thục Sơn, hiện tại tới Lan Lăng... Chiến đấu của Lạc Bắc và Hoàng Vô Thần theo một ý nào đó cũng là trận chiến của Nguyên Thiên Y và Hoàng Vô Thần.
- Bên trong hai cái đỉnh này dường như còn đang luyện một thứ pháp bảo gì đó.
Lạc Bắc thu hồi Độc long tinh phù xong, hai tay khẽ động chỉ thấy từ trong hai cái đỉnh bay ra hai tia sáng màu hồng.
- Đây là?
Mọi người đưa mắt nhìn thì thấy từ trong cái đỉnh bên trái bay ra một mũi tên màu đen còn từ phía cái đỉnh bên phải lại bay ra một cái quạt nhỏ màu đỏ. Cả hai vật bay ra khỏi đỉnh lập tức tản ra pháp lực dao động kinh người.
- Lan Lăng được xây dựng ở sâu trong lòng đất. Do kiến tạo khác biệt, lại nằm ở sâu trong lòng đất cho nên tiện thể kết nối với lửa nơi này rồi đặt hai cái lò luyện hai cái pháp bảo.
Lạc Bắc liếc mắt nhìn hai vật đó rồi nói:
- Hai cái pháp bảo kia được luyện trong lửa ở tâm lòng đất lâu như vậy đã hấp thu rất nhiều khí hắc sát và hệ hỏa, uy lực chắc chắn kinh người. Mà hai thứ đồ này không có nhắc tới trong tinh phù có lẽ là do chưởng giáo Côn Luân đời trước để lại cho đệ tử Côn Luân đời sau đi vào đây. Mời Lý đạo trưởng xử lý.
Lý Dã Hạc gật đầu nói:
- Lạc Tiên! Pháp bảo của ngươi đều bị phá hủy trong trận chiến ở Côn Luân. Ngươi lấy hai cái pháp bảo đó đi.
Lạc Tiên cũng chẳng hề do dự, hơi nhúc nhích tay nhanh chóng hút hai cái pháp bảo.
.....
- Hoài Ngọc! Từ khi ta tu đạo tới nay đã gặp vô số người nhưng với nhan sắc và sự đoan trang của ngươi thật sự làm ta động lòng. Nhưng ngươi có biết tại sao tới bây giờ ta vẫn chưa chạm tay vào ngươi không?
Trong một cái cung điện như được đúc từ sắt trắng, Thái Hư lão tổ ngồi xếp bằng trên một cái đài sen màu trắng, hai mắt híp lại nhìn Hoài ngọc đứng gần đó.
Chân nguyên của Hoài Ngọc cũng không bị cấm chế tuy nhiên đối diện với một nhân vật như Thái Hư lão tổ, mặc dù nàng vẫn bình tĩnh giống như lần đầu tiên Lạc Bắc gặp chỉ có điều lại hết sức nhu nhược.
- Ta không biết tại sao.
Hoài Ngọc cũng không để ý ánh mắt của Thái Hư lão tổ chỉ lắc đầu:
- Có điều ta cảm thấy ngươi định lấy ta làm thiếp là một chuyện không khôn ngoan nhất. Việc này chắc chắn sẽ làm cho ngươi và Lạc Bắc đối đầu với nhau.
- Chẳng lẽ ta không biết ý của Hoàng Vô Thần?
Thái Hư lão tổ cười cười tuy nhiên ánh mắt lại có một chút độc ác:
- Trước khi người Thiên Lan hư không tới đây, trong thiên hạ nhưng kẻ đáng làm đối thủ của ta chỉ có Lạc Bắc và Hoàng Vô Thần. Hiện tại mặc dù người Thiên Lan hư không đã bước chân vào giới tu đạo này, tu vi của ta cũng nhanh chóng sẽ vượt qua ba lần thiên kiếp. Tới lúc đó những kẻ được ta coi làm đối thủ thật sư cũng chỉ có thêm một mình Huyền Vô Thượng mà thôi. Nhưng trong ba người này thì kẻ khiến ta cảm thấy uy hiếp nhất lại chính là Lạc Bắc.