Dịch giả: Xanh trời xanh nước- Chưởng giáo Vũ Nhược Trần! Sư tôn Yến Kinh Tà. Giúp con phá vỡ cái trận pháp này.
Một tia sáng lóe lên trong mắt, Lạc Bắc vung hai tay vẽ một cái hình thành một thứ pháp quyết vô cùng huyền ảo. Từ trong vô số các khiếu huyệt trên người y đột nhiên lóe lên vô số tia sáng. Tất cả những tia sáng đó đều từ trong một vạn ba ngàn chư thiên bên trong cơ thể của Lạc Bắc chui ra.
Trong nháy mắt, toàn thân hắn như biến thành một đám tinh vân tản ra vô số những sao bụi. Âm thanh cùng với tâm niệm của Lạc Bắc không ngờ xuyên qua không gian bị uốn khúc mà vọng tới tai Vũ Sư Thanh và Yến Kinh Tà.
- Các đệ tử! Liệt Không.
Bên trong kiếm trận đột nhiên tản ra kiếm khí vô cùng vô tận cũng với kiếm ý tạo thành một cột kiếm quang khổng lồ chém thẳng về phía trước.
Rắc rắc! Không gian phía trước mặt kiếm quang lập tức tan vỡ. Những dải sáng đỏ như máu uốn lượn cũng bị chém nát.
Cùng lúc đó trên người Lạc Bắc tản ra năm quầng sáng chói mắt của ba đạo bản mệnh kiếm nguyên, huyền bảo màu lam và ngọn lửa tịch diệt. Chúng như một cơn lũ tràn ra trước mặt Lạc Bắc mà chém chuẩn xác về phía vị trí kiếm trận của Thục Sơn tấn công.
Từ bên ngoài nhìn vào thì thấy trên bề mặt của cái đầu lâu đỏ như máu gần như vỡ vụn rồi một làn sóng máu phun ra bên ngoài. Có thể thấy được U Minh huyết ngục sắp bị đánh nát.
- Lạc Bắc! Muốn thoát ra cũng không dễ như vậy đâu.
Nhưng lúc này, Huyền Vô Thượng cũng vung tay lên. Mặc dù dưới U Minh huyết hải bao phủ, nguyên khí từ các tinh cầu vẫn từ trên cao giáng xuống rồi trong nháy mắt tạo thành một cái quang phù rộng hơn mười trượng trấn áp lên quả cầu máu kia.
Oành!
Trong U Minh huyết ngục, toàn bộ mọi người trong kiếm trận của Thục Sơn và Lạc Bắc đều loạng choạng. Đòn tấn công của họ không ngờ như đánh lên một ngọn núi khổng lồ mà bị ngăn cản và trấn áp.
- Lạc Bắc! Mỗi một tầng thiên kiếp sự thấu hiểu đối với tinh cầu, nguyên khí mạnh hơn gấp mấy lần, mấy chục lần. Tu vi tầng thiên kiếp thứ ba có thể di chuyển nguyên khí của ngàn cái tinh cầu. Tu vi của tầng thiên kiếp thứ tư có thể điều động cả vạn cái, thậm chí là mấy vạn.
Sau khi trấn áp Lạc Bắc và kiếm trận của Thục Sơn, âm thanh của Huyền Vô Thượng vang lên một cách thản nhiên:
- Cho dù công pháp của ngươi kỳ lạ, có thể di chuyển nguyên khí tinh cầu hơn tu sĩ cùng cấp mấy lần nhưng nhiều lắm cũng chỉ mấy ngàn cái, về lượng còn kém quá xa. Tầng thiên kiếp thứ ba tốc độ thi triển pháp thuật nhiều lắm chỉ một niệm ba sinh, uy lực pháp thuạt có thể lay động được một cái tinh cầu. Nhưng tới thiên kiếp thứ tư thì có thể xóa bỏ một cái tinh cầu. Tới tầng thiên kiếp thứ năm tốc độ thi triển pháp thuật đã đạt tới lực toái hư, ngay cả không gian cũng bị dập nát. Lạc Bắc! Mặc dù ngươi chỉ kém ta một tầng tu vi nhưng người lại không phải là địch thủ của ta.
- A?
Âm thanh của Huyền Vô Thượng còn chưa dứt thì ánh mắt của y không giấu được sự kinh ngạc.
Đúng vào lúc này, bên phía huyền môn chính đạo chợt đẩy lên phía trước mấy trăm thứ nhìn giống như ngọn tháp.
Chỉ thấy mấy trăm ngọn tháp đó nhìn như được đúc từ kim loại màu đen, nửa bộ phận phía sau giống như cái kho, bên trong chất đầy nhưng quả cầu màu tía. Còn nửa trước thì có mấy cái móc xích nối các khung lại với nhau.
Mấy trăm cái tháp đó vừa được đẩy ra, xung quanh mỗi cái lập tức có hơn trăm đệ tử huyền môn chính đạo sử dụng pháp bảo phòng ngự để bảo vệ mấy trăm cái pháp khí kỳ lạ đó. Mà bên trên mỗi cái pháp khí cao tới ba trượng lập tức có năm, sáu đệ tử huyền môn chính đạo đặt những quả cầu tía kia vào trên cái móc xích độc đáo của nó.
Xoẹt! Quả cầu vừa mới được đặt vào đó lập tức được bắn đi. Từ cái pháp khí hình ngọn tháp đó không hề có pháp lực dao động chỉ dựa vào cơ quan kỳ lạ của nó để vận hành.
Những quả cầu màu đen đó đều tản ra mùi tử tiêu lôi hống, cho thấy chúng được tạo ra từ Tử Tiêu lôi thạch...mà thành. Sau khi bay được một đoạn trên không trung, những quả cầu màu đen đó chợt nổ tung tạo thành một quầng lửa khổng lồ. Trong nháy mắt khi nó nổ tung lại bán ra vô số những quầng sáng. Những quầng sáng đó hơi giống với mảnh vỡ của pháp bảo lại như một thứ vũ khí sắc bén giống mũi tên. Nhưng bất kể thế nào thì chất liệu của nó đều hết sức cứng.
Cho dù những người tu đạo Thiên Lan hư không mặc giáp vàng trên bầu trời bắn ra những tia sáng màu tím ngăn chặn các quả cầu màu đen khiến cho chúng dập nát nhưng chúng cũng không nổ ngay, sau khi vỡ thành những mảnh nhỏ văng đi được một khoảng nhất định mới bùng nổ tạo thành vô số quầng lửa.
Vốn người Thiên Lan hư không sử dụng thứ vũ khí bí mật là loại áo giáp màu vàng đó làm cho rất nhiều người của núi Chiêu Diêu, huyền môn chính đạo và Trạm Châu Trạch Địa rơi xuống. Nhưng hiện tại khi mấy trăm cái pháp khí kỳ lạ được sử dụng toàn bộ không trung lập tức phủ kín những quầng sáng màu đen. Vô số những tia sáng lạnh lẽo bay loạn khiến cho người tu đạo Thiên Lan hư không trên không trung rụng xuống như sung.
Thiên Hư sơn chủ và Băng Trúc Quân ngây người. Lúc này, gần bảy ngàn người tu đạo Thiên Lan hư không mặc giáp vàng trên không trung có hơn nửa bỏ mạng vì thứ pháp khí kỳ lạ của đối phương. Bởi vì những quả cầu màu đen nổ tung tạo ra quầng lửa cho dù không nổ ngay cạnh họ thì những ngọn lửa bắn ra sau khi dính lên người họ cũng không tắt mà thiêu đốt một lúc. Mặc dù không đốt cháy được lớp giáp vàng nhưng người tu đạo Thiên Lan hư không bị dính phải ngọn lửa đó đều ngửi thấy được mùi thịt nước của bản thân.
Trước tiên có vô số người tu đạo Thiên Lan hư không hung hãn không sợ chết liều mạng để phá hủy mấy trăm cái pháp khí kỳ lạ kia. Nhưng đám võ sĩ mặc giáp đen cao chừng một trượng nhanh chóng xuất hiện xung quanh cả trăm cái pháp khí hình ngọn tháp.
Từ trong cơ thể của chúng vọng ra tiếng kim loại cử động cho thấy đám võ sĩ giáp đen cũng giống như Thái Lam thần cơ.
Đám võ sĩ đó cầm trong tay một tấm chắn cao gần bằng người, một tay ầm một cây thương. Nhìn hình dạng thì đám võ sĩ áo đen đó không thể đánh đồng với Thái Lam thần cơ nhưng điều khiến cho Băng Trúc Quân và Thiên Hư sơn chủ ngây người đó là sau khi những cây thương bay ra khỏi tay đám võ sĩ áo đen đó ẩn chứa một thứ lực kỳ lạ có thể làm cho chúng bay trở lại tay của đám võ sĩ. Hơn nữa chúng rất sắc bén một khi chém chúng lớp giáp màu vàng là lập tức xuyên qua để lại những vết thương khủng bố cho người tu đạo Thiên Lan hư không.
Mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không ở phía trước lao tới trăm cái pháp khí kỳ lạ bị những mũi thương màu đen kín trời cát nát người.
Nếu bình thường nhìn thấy cảnh tượng đó, Thien Hư sơn chủ và Băng Trúc Quân có khả năng còn chưa để ý. Nhưng hiện tại dưới sự ảnh hưởng của U Minh huyết hải, những cây thương đó lại nhẹ nhàng phá vỡ lớp giáp màu vàng chứng tỏ bản thân của chúng được làm từ tinh kim.
Trong Tử Kim hư không có rất nhiều kim loại luyện khí. Từ bản thân nguyên liệu mà nói thì bên phía Lạc Bắc và Huyền môn chính đạo không thể nào sánh được với nguyên liệu của Thiên Hư sơn chủ và Băng Trúc Quân. Nhưng hiện tại xuất hiện cảnh tượng đó chứng tỏ trình độ luyện khí của đối phương hơn xa hai người.
- Không chừng chúng còn che giấu thủ đoạn nào đó. Huyền Vô Thượng! Ta đi phá hủy đám pháp khí kia. Nếu không chúng ta chưa chắc đã thắng được chúng.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, Thiên Khung thần quân lập tức nỏi sát khí.
- Làm vậy mới thắng được.
Huyền Vô Thượng gật đầu rồi vung tay lên. Một tia sáng dài hẹp bay ra khỏi tay y rồi uốn lượn quanh người Thiên Khung thần quân.
Ngay lập tức quanh thân của Thiên Khung thần quân lóe ra tinh quang rồi như biến thành một ngôi sao, thoáng cái xuất hiện phía trên một trăm cái pháp khí kia.
Xoẹt xoẹt
Trong nháy mắt có ít nhất cả trăm ngọn thương lao thẳng về phía Thiên Khung thần quân nhưng cơ bản không có tác dụng.
- Chết cho ta.
Theo tiếng hừ lạnh của Thiên Khung thần quân, chân nguyên, thân thể và nguyên anh của y nổ tung. Cả mấy trăm cái pháp khí hình ngọn tháp, võ sĩ giáp đen và gần ngàn người tu đạo Huyền môn bị tan xác.
Giết!
Vô số người tu đạo Thiên Lan hư không mặc giáp vàng nhìn thấy cảnh tượng đó thì chẳng khác nào giống như được ăn thuốc bố mà ập tới một cách điên cuồng.
Cùng lúc đó, Bắc Minh vương hơi ngẩng đầu nhìn lên không trung rồi thở dài.
Dịch giả: hani
Lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa cũng là một nhân vật cùng thời với U Minh huyết ma. Cách đây bốn trăm năm không biết lão đã trải qua bao nhiêu trận chiến. Hơn nữa bản thân Trạm Châu Trạch Địa là vua một phương, trong bốn trăm năm, Bán Diện Nhân Ma cũng trải qua rất nhiều trận chiến nên kinh nghiệm đấu phép thì chắc chắn là số một bên phía Lạc Bắc.
Thực lực của Bán Diện Nhân Ma cùng với Lạc Bắc thì tất cả đều hiểu rõ. Hiện tại Lạc Bắc để cho Bán Diện Nhân Ma chịu trách nhiệm tập trung bảy người nên những người còn lại không có ý kiến.
- Lão nhị! Ngươi và ta đi một chuyến với Lạc Bắc. Lão Tam! Lần trước ngươi bị thương nặng quá, lần này chỉ có thể đứng xem. Có điều ngươi phải cho chúng ta mượn A Tị huyền hoàng đồ của ngươi.
Bán Diện Nhân Ma nói với Linh Thích Thiên và Hàn Huyết Y.
Hàn Huyết Y gật đầu. A Tị Huyền Hoàng đồ lập tức bay ra trước mặt của y rồi tới tay Bán Diện Nhân Ma.
Kể từ đó, Bán Diện Nhân Ma đã xác định được hai người tham chiến bên phía Trạm Châu Trạch Địa là lão và Linh Thích Thiên.
- Uy lực của Đồng Mục La Sát còn hơn cả ta. Chỉ tiếc là nó cần một người sử dụng tất cả tâm niệm để điều khiển cho nên cũng chỉ có thể để cho Lạn Hàng khống chế nó đi đánh với chúng ta.
Bán Diện Nhân Ma tiếp nhận A Tị huyền hoàng đồ xong liền quay sang nói với Lạc Bắc.
Đồng Mục La Sát đứng ở bên cạnh Lạc Bắc liền gật đầu. Hóa ra Đồng Mục La Sát bây giờ không phải do Trạm Thai Thanh Minh khống chế mà là do Lạn Hàng ở bên trong điều khiển.
Lập tức Bán Diện Nhân Ma điểm tên Tô Hâm Duyệt và Nạp Lan Nhược Tuyết.
Cả hai người này chính là những nhân vật tu vi cao được đoán trước bên phía Lạc Bắc. Lúc này tu vi của Nạp Lan Nhược Tuyết đã tương dương với người tu đạo vượt qua một lần thiên kiếp hơn nữa lại kiêm tu tuyệt học của Bắc Minh vương và Hồ Yêu vương cũng là đạo lữ song tu của Lạc Bắc, tâm linh có sự cảm ứng độc đáo nên thực lực không có gì nghi ngờ. Còn Tô Hâm Duyệt vừa rồi mới chỉ sử dụng thần cung Toái Hư một lần nhưng với tu vi của nàng ít nhất còn có thể sử dụng được ba lần nữa. Nếu được sử dụng đúng thì ba lần đó hơn xa bất cứ một cái pháp thuật nào.
Bán Diện Nhân Ma, Lạc Bắc, Linh Thích Thiên, Nạp Lan Nhược Tuyết, Tô Hâm Duyệt và Đồng Mục La Sát do Lạn Hàng khống chế đã là sáu người.
Tiếp theo Bán Diện Nhân Ma nhìn về phía Bắc Minh Vương và Vũ Nhược Trần.
Theo suy nghĩ của phần lớn người tu đạo có mặt thì người cuối cùng bên phía Lạc Bắc chỉ có Bắc Minh vương và Vũ Nhược Trần.
Bắc Minh vương là yêu tu số một trong thiên hạ. Còn Vũ Nhược Trần đã tu luyện được đạo kiếm nguyên thứ hai lại là chưởng giáo của Thục Sơn. Thục Sơn là một phái lớn tích lũy cả ngàn năm trên người chắc chắn có thủ đoạn và pháp bảo kinh người.
Nhưng điều khiến cho tất cả mọi người bất ngờ đó là khi ánh mắt của Bán Diện Nhân Ma nhìn về phía Bắc Minh Vương và Vũ Nhược Trần thì Bắc Minh Vương lại hơi nghiêng đầu nhìn về phía người thanh niên cao to vẫn đứng bên cạnh mình:
- Ngươi đi đi.
- Hắn là ai?
Phần lớn người tu đạo có mặt đều kinh ngạc. Bởi vì ý của Bắc Minh vương rõ ràng muốn để cho người đàn ông đầu trọc đó thay thế mình và Vũ Nhược Trần xuất chiến.
Mà người đàn ông cao to đầu trọc đó cũng không hề có chút cảm xúc gật đầu lướt tới bên cạnh Lạc Bắc.
Bán Diện Nhân Ma, Lạc Bắc và thậm chí Nạp Lan Nhược Tuyết cũng hơi ngạc nhiên. Hiển nhiên ngay cả Nạp Lan Nhược Tuyết từ núi Chiêu Diêu nhưng cũng không biết về người đàn ông đầu trọc đó. Nhưng nhìn Bắc Minh Vương và người đàn ông đầu trọc đó nhìn nhau, Lạc Bắc và Bán Diện Nhân Ma cũng không nói gì xoay người lại nhìn về bên phía Thiên Lan hư không.
Lúc này, đội hình của Thiên Lan hư không cách bọn họ tới cả năm trăm dặm.
Khoảng cách năm trăm dặm đối với cuộc chiến cấp bậc của họ cũng không an toàn. Nếu để cho trận đại chiến của bảy người nổ ra thì người tu đạo của hai bên phải tiếp tục lùi lại.
- Lạc Bắc! Các ngươi lựa chọn bảy người này?
Khi bảy người bên phía Lạc Bắc xuất hiện, bên phía Thiên Lan hư không cũng bảy bóng người lao ra.
- A?
Lạc Bắc lập tức phát hiện bên phía Thiên Lan hư không, ngoại trừ Huyền Vô Thượng, Nô Thú thần quân, Tùng Hạc thần quân, Nhã Dịch thần quân, Cửu Cung thần quân và Hắc Thạch thần quân ra còn có một người tu đạo mặc pháp y viền vàng.
Người tu đạo pháp y viền vàng đó chừng bốn mươi tuổi có gương mặt gầy gò hết sức khiêm tốn không có gì đặc biệt. Mà căn cứ vào tu vi thì cũng chỉ là một nhân vật cấp bậc sơn chủ. Nhưng khi Lạc Bắc truyền âm hỏi Mạc Thiên Hình thì y cũng không nhận ra được đối phương là ai.
- Lạc Bắc! Ta không có ý định thử uy lực và sự huyền ảo của cái pháp bảo này. Chỉ có điều nghe nói nó do một vị tông sư luyện khí của giới tu đạo các ngươi tên là Trạm Thai Thanh Minh luyện ra đúng không?
Khi đám người Huyền Vô Thượng tới gần Lạc Bắc cách chừng năm mươi dặm, Huyền Vô Thượng nhìn Lạc Bắc:
- Nhưng nếu ngươi không nói ta cũng không ép.
Lạc Bắc cũng không nói gì chỉ gật đầu:
- Đồng Mục La Sát đúng là do tiền bối Trạm Thai Thanh Minh luyện ra.
- Không thể ngờ được trong cái giới tu đạo này lại có một tông sư luyện khí giỏi như vậy. Chẳng trách mà các ngươi có thể luyện ra được nhiều bùa và pháp khí đến thế.
Huyền Vô Thượng thốt lên một câu cảm thán rồi sau đó cũng không nói nhiều nữa hơi vươn tay phóng ra một lá phù tạo thành một ngọn lửa lơ lửng trên không trung.
- Để cho công bằng...đợi khì ngọn lửa đó biến mất, hai bên chúng ta cùng ra tay được không?
Thấy Lạc Bắc gật đầu, người tu đạo của hai bên như gặp phải kẻ địch lớn lập tức phóng ra các loại pháp thuật và pháp bảo phòng ngự. Đủ mọi loại ánh sáng đan xen vào nhau tạo thành hai màn hào quang rực rỡ. Cùng lúc đó, hai cái màn hào quanh nhanh chóng dời đi với tốc độ cực nhanh. Bởi vì tất cả đều biết thứ lức đó chỉ có thể cháy trong vòng chừng mười hơi thở.
....
Ngọn lửa do Hỏa Diễm phù tản ra càng lúc càng yếu rồi biến mất.
Trận chiến của đám cường giả giữa hai bên bùng nổ.
Khác với vừa rồi, lần này bên phía Lạc Bắc phóng ra pháp thuật cũng không hề bao phủ một khu vực rộng. Pháp thuật của Huyền Vô Thượng và đám Tùng Hạc thần quân cũng ngưng tụ lại thành mấy điểm sáng. Tuy nhiên những điểm sáng đó khiến cho người ta có cảm giác như những ngôi sao vừa mới xuất hiện làm cho không khí xung quanh tạo thành mấy làn sóng xung kích.
Rắc rắc
Không trung giữa hai bên lập tức xuất hiện vô số những vết nứt không gian.
Mới chỉ giao chiên lần đầu tiên, điểm sáng màu vàng do Lạc Bắc phóng ra cùng với ba đạo kiếm nguyên và huyền bảo màu lam kết hợp Cửu Thiên tinh thần pháo tạo thành một cột sáng cực mạnh khiến cho mấy điểm sáng do Huyền Vô Thượng phóng ra bị đánh nát. Mà hai cái nguyên anh xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn cầm hạt châu màu bạc và đại đan của thi thần tản ra ánh sáng làm giảm tốc độ thi triển pháp thuật của Huyền Vô Thượng. Trong nháy mắt Lạc Bắc một mình đấu với Huyền Vô Thượng thậm chí còn chiếm thượng phong.
Cùng lúc đó một quầng sáng màu trắng như trăng tròn xuất hiện sau khi Nạp Lan Nhược Tuyết hình thành một cái pháp thuật ở trên đỉnh đầu Tùng Hạc thần quân. Bóng dáng của Tùng Hạc thần quân trở nên rõ ràng hơn đồng thời pháp thuật thi triển cũng mất đi sự khống chế. Hơn nữa y cũng không thể lập tức thi triển pháp thuật ngăn cản chỉ biết phóng ra chín viên châu nhìn giống như ngôi sau màu vàng trước mặt.
Nhã Dịch thần quân phóng ra một quầng sáng màu lam cũng bị Đồng Mục La Sát phóng ra tia sáng đánh tan.
Mặc dù như vậy đối mặt lần thứ nhất dưới sự bảo vệ của mấy loại pháp bảo bên phía Lạc Bắc bị đẩy lùi.
Mặc dù tính cả Yêu vương liên thai và ánh sáng của mấy cái pháp bảo cũng không bị phá nhưng căn cứ vào tình hình thì uy lực của pháp thuật tấn công bên phía Lạc Bắc bị đối phương áp đảo.
Như vậy mới chỉ một lần đối mặt bên phía Thiên Lan hư không chỉ có một người tu đạo chưa kịp phóng ra pháp thuật còn bên phía Lạc Bắc có tới hai người còn chưa kịp làm gì.
Một người là Tô Hâm Duyệt. Vào lúc này cả hai bên đang hừng hực nên hiệu quả của thần cung Toái Hư chưa thể phát huy. Vì vậy mà dưới sự điều khiển của Lạc Bắc Tô Hâm Duyệt chỉ sử dụng pháp bảo phòng ngự. Sau khi lấy ra Yêu vương liên thai rồi treo lên trên Linh Tê song câu một viên xá lợi của Bán Diện Nhân Ma cùng với một cái thuẫn nhỏ màu hồng của Thục Sơn, Tô Hâm Duyệt còn bóp nát một hạt châu màu bạc. Hạt châu đó dường như không cần tới chân nguyên nhưng sau khi bóp nát lập tức tạo thành một màn hào quang với pháp lực dao động cực mạnh.
Ngoại trừ Tô Hâm Duyệt thì bên phía Lạc Bắc vẫn còn một người không hề phóng ra pháp thuật đó là người đàn ông đầu trọc được Bắc Minh vương phái đi.