Dịch giả: HaniPhật là gì?
Mang lòng từ bi, bảo vệ chúng sinh chính là Phật.
Đại thượng sư của Sắc Lặc tông tan thành mây khói nhưng pháp lực vô thượng của lão cũng giúp cho quầng sáng của Lạc Bắc bảo vệ vùng đất thần châu.
Vào lúc này, hóa thân của Hoàng Vô Thần bị đánh chết hết, hai mươi bốn cái xương sườn cũng bị Lạc Bắc đánh nát khiến cho y gần như một ngọn đèn dầu sắp cạn.
Nhưng Hoàng Vô Thần không hề trốn bởi vì y biết bây giờ mình có trốn cũng không thoát.
Trong đôi mắt của y vẫn có vô số những tia sáng lóe lên tiếp tục tính toán xem có cơ hội chuyện bại thành thắng hay không.
Oành!
Chín vòng đảo của Côn Luân đột nhiên nổ tung rồi lao ra vô số những tia sáng màu vàng, xuyên qua vòm trời màu trắng mà lao ra khỏi bảy vùng đất của Thần châu. Trời đất thay đổi, vô số yêu thú rơi xuống cánh đồng vô tận ở bên ngoài.
Trong mỗi một tia sáng màu vàng kia đều có một bóng người.
- Lạc Bắc!
Hoàng Vô Thần đứng yên trong hư không nhìn Lạc Bắc:
- Những người này đều là người của giới Niết Bàn, núi Chiêu Diêu, Trạm Châu Trạch Địa, Thục Sơn, Nga Mi. Hiện tại bên ngoài bảy vùng đất này đã trở về thời hồng hoang, vô số yêu thú hoành hành. Chỉ có ta mới biết được những người này bị ta đưa tới đâu. Lạc Bắc! Ngươi mà giết ta, tất cả những người đó sẽ được chôn cùng với ta.
- Ngươi cũng muốn đổi mạng của những người đó lấy mạng của mình?
Lạc Bắc liếc mắt nhìn Hoàng Vô Thần một cái rồi ngừng lại.
Thấy Lạc Bắc cũng do dự như vậy, Hoàng Vô Thần nở nụ cười dữ tợn. Bởi vì y biết Lạc Bắc không bao giờ coi thường tính mạng của những người đó. Nhưng nụ cười dữ tợn của y còn chưa dứt đã thay bằng sự sững sờ.
Bởi vì trong nháy mắt khi Lạc Bắc dừng lại, 13000 đạo kiếm quang tinh tế đã xuyên qua vô số cổ phù do Hoàng thiên thần tháp tản ra mà chui vào khiến cho Hoàng Vô Thần như có vạn tia sáng bám lấy.
Vạn kiếm xuyên thân.
Trên người Hoàng Vô Thần xuất hiện 13000 cái lỗ thủng. Mỗi một cái khiếu huyệt trên người y đều bị Lạc Bắc đâm thủng.
Nụ cười vẫn còn đọng trên khuôn mặt của Hoàng Vô Thần. Một dòng chân nguyên từ trong các khiếu huyệt của y chảy ra ngoài.
"A!"
- Lạc Bắc! Ngươi bất chấp sự sống chết của chúng?
Hoàng Vô Thần hét lên điên cuồng. Từ trong 13000 khiếu huyệt của y xuất hiện một cái bóng màu vàng dường như định trấn áp toàn bộ chân nguyên đang chảy ra. Nhưng cái bóng màu vàng đó vừa mới xuất hiện lập tức vỡ vụn, không thể trấn áp nổi.
- Từ trước tới giờ ta không có thói quen bàn điều kiện với người khác.
Lạc Bắc lạnh lùng nhìn Hoàng Vô Thần đang như một con nhím phun ra đầy những tia sáng màu vàng.
Những lời đó được hắn nói ra một cách tự nhiên. Trong tim của Lạc Bắc dường như xuất hiện một bóng người mặc trang phục màu trắng, cái bóng đó khiến co y cảm thấy vô cùng thân quen đồng thời lại càng thêm căm hận Hoàng Vô Thần.
Giới Niết Bàn, núi Chiêu Diêu, Trạm Châu Trạch Địa.... Những cái tên đó khiến cho y cảm thấy vô cùng quen thuộc và có cả những người liên quan tới mình.
- Vừa rồi khi trời đất vỡ nát biến thành bảy khu vực kia, vô số sinh linh chết đi ngươi có để ý tới họ không? Ngươi có quyền gì mà quyết định sự sống chết của họ?
Một tia sáng từ trong tay Lạc Bắc bay ra rồi trong nháy mắt hóa thành một cái ấn màu vàng rồi từ trên không trung ép xuống đầu Hoàng Vô Thần.
"Rầm rầm rầm!"
Tầng tầng lớp lớp không gian bị nghiền nát kèm theo uy áp khủng bố ập tới khiến cho Hoàng Vô Thần không thể nhúc nhích.
- Lạc Bắc! Ngươi có giết ta cũng vô ích. Tất cả trí nhớ của ngươi, những người quan trọng với ngươi, sư huynh Lạn Hàng của ngươi, sư muội Thái Thúc của ngươi, đạo lữ Nạp Lan Nhược Tuyết đều không bao giờ tìm lại.
Hoàng Vô Thần như nhìn thấy tận thế giáng xuống liền nở nụ cười điên cuồng.
Lạc Bắc không nói gì chỉ bước một bước liền tới trước mặt Hoàng Vô Thần.
Đột nhiên, tiếng cười của Hoàng Vô Thần tắt hẳn. Y đột nhiên nghĩ tới một chuyện... Một chuyện khiến cho bản thân y rùng mình.
"A!"
Sắc mặt của Hoàng Vô Thần trở nên dữ tợn đồng thời toàn thân tản ra hơi thở hủy diệt. Da thịt của y xuất hiện vô số vết nứt và từ bên trong tản ra một thứ ánh sáng ma quái. Trong nháy mắt, Hoàng Vô Thần như nghĩ tới một chuyện vô cùng đáng sợ mà cố gắng để cho thân thể và nguyên thần nổ tung.
Nhưng ánh mắt của y lập tức trở nên vô cùng sợ hãi. Bởi vì khi toàn bộ chân nguyên và khí huyết của y tản ra đồng thời trong thân thể chấn động nhưng lại không thể phun ra ngoài do 13000 khiếu huyệt đã bị phong ấn.
Hoàng Vô Thần giống như một quả bóng cao su được bơm căng mà không thể tự mình nổ tung.
Phụp!
Tay phải của Lạc Bắc nhẹ nhàng đi thẳng vào trong những cái phù màu cổ đồng đang rơi xuống do mất sự khống chế mà chộp lấy Hoàng Vô Thần.
Oành!
Một làn chân nguyên Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh khủng bố từ trên đầu chui vào trong thân thể của Hoàng Vô Thần khiến cho tất cả kinh mạch của y tan thành tro bụi.
Tuy nhiên thân thể của Hoàng Vô Thần có đầy linh tính nên sức sống vẫn chưa chết.
Y biết thành một cái xác còn ý thức nhưng không thể thực hiện một động tác hay thốt lên tiếng.
Lạc Bắc xách Hoàng Vô Thần như xách một cái xác đứng trong không trung. Trong tích tắc, ánh mắt của hắn có vô số tia sáng lóe lên dường như đang suy nghĩ xem mình có pháp thuật nào moi được trí nhớ từ đầu của Hoàng Vô Thần hay không.
Nhưng tia sáng trong mắt hắn nhanh chóng biến mất. Bởi vì ngoại trừ Hoàng Vô Thần ra, thế gian này không còn một ai biết được bí thuật như vậy. Cho dù trong La Phù của Lạc Bắc có cả vạn pháp, sau đó lại có được mọt chút dấu vết công pháp của Huyền Vô Thượng nhưng cũng không có bí thuật nghịch thiên như vậy.
Tuy nhiên nét mặt của Lạc Bắc không hề có chút thất vọng.
Hắn cứ đứng trong không trung như vậy mà suy nghĩ. Lạc Bắc nghĩ xem trong vô thức tại sao mình lại phải bắt được Hoàng Vô Thần mà không nương theo sự căm hận để giết chết y?
Một tia sáng màu bạc từ người hắn bay ra rồi hóa thành Tạo Hóa vạn thọ đỉnh. Sau đó toàn bộ trận pháp bên trong Tạo Hóa vạn thọ đỉnh nghịch chuyển rồi Lạc Bắc và Hoàng Vô Thần biến mất.
Tạo Hóa Vạn thọ đỉnh đứng giữa hư không.
Thời gian lúc này như dừng lại. Đột nhiên.... Ầm! Nắp của Tạo Hóa Vạn thọ đỉnh mở ra, Lạc Bắc lại đưa Hoàng Vô Thần xuất hiện giữa hư không.
Trong tay Lạc Bắc xuất hiện hai viên tinh thạch.
Một viên tinh thạch nhìn như giọt nước mắt to bằng trái long nhãn tản ra ánh sáng màu xanh. Còn một viên thì to bằng hạt dưa có màu vàng sẫm.
Tam Sinh Thạch và hạt bồ đề ngàn năm.
Dịch giả: Xanh trời xanh nước
- Lạc Bắc!
Tuy nhiên Huyền Vô Thượng vẫn không hề thay đổi. Theo tiếng quát của y, cái pháp bảo hình ngôi đền màu vàng mà lúc trước Vương Dĩnh và Nô Thú thần quân sử dụng được lấy ra.
Trong nháy mắt ba cái cửa lớn màu vàng xuất hiện trên đỉnh đầu của y.
Trên ba cánh cửa lớn màu vàng đều có hình cái cân. Mà hai bên đĩa cân, dường như có một dải ngân hà nhìn vô cùng huyền ảo.
Được chân nguyên của Huyền Vô Thượng đưa vào, cánh cửa đầu tiên mở ra rồi kim phong hỏa tuyến và Cửu Thiên âm phong vô cùng vô tận ngưng tụ thành những lưỡi đao phóng ra.
Thoáng cái, cánh cửa thứ hai cũng được mở ra. Từ trong đó có vô số những tia sáng lóe lên khiến cho người ta có cảm giác như xuất hiện rất nhiều trận pháp hình thành bao vây Lạc Bắc. Cùng lúc đó, trong phạm vi mấy ngàn dặm các loại nguyên khí, lực tinh cầu đều cuồn cuộn tràn vào trong cánh cửa thứ hai.
Tất cả mọi người trong trận chiến đều cảm thấy uy lực pháp thuật và pháp bảo của mình giảm đi rất nhiều.
Ngày đó trong trận chiến ở Côn Luân, mặc dù Nô Thú thần quân có tu vi tầng thiên kiếp thứ hai nhưng cũng chỉ có thể mở ra được hai cánh cửa của cái pháp bảo này. Tuy nhiên lúc này, khi pháp quyết được hình thành trên đôi tay của Huyền Vô Thượng, vô số những cột sáng từ trên cao rủ xuống tràn vào bên trong cái pháp bảo đó rồi cánh cửa thứ ba cũng từ từ mở ra.
Gần như nó nối liền với một cái thế giới kỳ lạ. Ánh sáng chói mắt từ trong đó tản ra bao phủ toàn bộ ba cái cổng. Một dải nguyên khí tinh cầu ngưng tụ từ bên trong phóng ra.
Những làn gió tản ra bao phủ phạm vi rộng tới cả trăm trượng khiến cho người ta kinh hãi.
Mà điều khiến cho mọi người choáng váng hơn nữa đó là uy lực của những trận gió đó không hề thua kém bản mệnh kiếm nguyên. Mỗi một làn gió đưa theo uy áp khổng lồ từ trong cánh cổng tản ra thậm chí còn vượt xa cả Huyền Vô Thượng, Lạc Bắc và tất cả cường giả có mặt.
Rắc rắc!
Một tiếng nổ vang lên giữa không trung toàn bộ những quầng lửa chợt tối đi rồi một bàn tay màu vàng xuất hiện.
Bàn tay đó phủ kín những cái vẩy nhìn giống như vuốt của một con chim ưng khổng lồ có hình dạng so với ma trảo của Tùng Hạc chân nhân thì bình thường hơn nhiều. Nhưng cái trảo đó cũng tản ra một thứ hơi thở hoang dã còn mạnh hơn của Tùng Hạc chân nhân gấp trăm lần.
Cái bàn tay đó vừa mấy xuất hiện trong vòng mấy trăm dặm tất cả pháp quyết gió, thổ của người tu đạo đột nhiên không còn uy lực mà gần như biến mất.
Mà khi cái bàn tay đó duỗi ra thì uy áp của nó càng lúc càng mạnh hơn nữa có một thứ mùi máu tanh cũng tràn ra. Cái bàn tay đó rõ ràng không phải do pháp thuật ngưng tụ thành. Mà cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng rõ ràng nối thông tới một nơi nào đó rồi gọi tới một con yêu thú mà người ta không tưởng tượng nổi.
Bên phía Lạc Bắc bao gồm cả hắn cũng phải biến sắc. Bởi vì căn cứ vào uy thế của con yêu thú đó thì đúng là bọn họ không địch nổi.
- Chưởng giáo Vũ Nhược Trần phá cái pháp bảo này.
Trong tiếng rống to, ba đạo kiếm nguyên và huyền bảo màu lam cùng phóng thẳng về phía cái cửa màu vàng. Cùng lúc đó một cái Nguyên anh cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Bắc rồi phun ra một cột sáng có uy lực không kém gì ba đạo kiếm nguyên của hắn.
Cửu Thiên Tinh Thần Pháo!
Lạc Bắc cũng đã dung hợp cái pháp bảo này với Nguyên anh để luyện thành một cái pháp bảo bản mệnh.
Cùng lúc đó kiếm trận khổng lồ của Thục Sơn cũng vang lên tiếng động ầm ầm rồi xuất hiện gần với Lạc Bắc. Một đạo kiếm quang khổng lồ cũng chém thẳng tới cánh cửa kia.
Oành!
Dưới sự tấn công của uy năng cuồn cuộn cánh cổng màu àng đó vang lên những tiếng động, ánh sáng giảm đi như chực đóng cổng lại. Nhưng cùng lúc đó cái bàn tay kia cũng chộp một cái va chạm với đạo kiếm quang.
Xoẹt!
Trên cái trảo màu vàng đó xuất hiện một vết thương sâu tới tận xương đồng thời phun ra vô số chất dịch màu vàng. Cái tay đó như bị đau mà rụt lại nhưng đạo kiếm quang khổng lồ kia lại bị đánh nát. Toàn bộ kiếm trận của Thục Sơn cũng bị đánh bay tới hơn mười dặm. Rất nhiều đệ tử Thục Sơn đều phun máu tươi ra khỏi miệng.
Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn không ngờ bị cái bàn tay màu vàng đó đánh tan.
Sắc mặt của Lạc Bắc lập tức trở nên rất khó coi. Bởi vì cùng với rất nhiều đệ tử Thục Sơn tạo ra kiếm quang bị bàn tay màu vàng đó đánh cho văng ra khỏi kiếm trận thì một tia sáng màu đen cũng từ tay của Huyền Vô Thượng bay ra xuyên qua hư không xuất hiện trước mặt của đám đệ tử Thục Sơn đang bị đánh bay. Nó không một tiếng động lóe lên rồi giống như ngọn đèn tắt lửa, mấy tên đệ tử Thục Sơn lập tức hóa thành tro bụi.
Thứ pháp thuật này thì ngay cả Lạc Bắc cũng không kịp cản.
Kiếm trận vạn Kiếm quy nguyên diệt ma của Thục Sơn chỉ cần thiếu một người là không thể thành trận. Hiện tại đừng nói Huyền Vô Thượng tiêu diệt mất mấy người mà cho dù chỉ cần diệt được một người thì Thục Sơn cũng không thể nào kết lại thành cái trận đó được nữa.
Tất cả kiếm tu phần lớn chỉ công mạnh mà thủ yếu. Hiện tại khi kiếm trận của Thục Sơn vừa mới vỡ đối diện với chiến trường, ngoại trừ Yến Kinh Tà và Vũ Nhược Trần ra cùng với một vài người đệ tử Thục Sơn cũng chẳng khác gì mấy với đệ tử của huyền môn chính đạo.
Cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng không biết đã dẫn tới loài dị thú gì?
Uy lực của kiếm trận Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma cho dù Lạc Bắc cũng không dám cứng rắn chống lại. Tuy nhiên cái bàn tay màu vàng kia chỉ cần vỗ một cái cũng làm cho kiếm trận bị hủy.
Hơn nữa căn cứ vào hơi thở linh khí đất trời thì thứ dị thú đó rõ ràng là một loại dị thú cùng cấp với Côn bằng từ thời hỗn độn, ít nhất tương đương với người tu đạo tầng thiên kiếp thứ tư đỉnh.
- Hâm Duyệt! Công kích cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng.
Cùng với lúc sắc mặt của Lạc Bắc trở nên khó coi thì một điểm sáng màu hồng ở bên cạnh hắn cũng xuất hiện rồi Yêu vương liên thai lập tức hiện hình. Lạc Bắc có thể cảm giác được chỉ có tấn công bản thể cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng mới làm cho con dị thú đó không thể xuất hiện. Nếu không cho dù thần cung Toái Hư có thể đánh vỡ cái bàn tay đó thì sau khi con dị thú đó chui ra, bên phía họ cũng không thể chống nổi.
Oành!
Trong tiếng kêu của Lạc Bắc nguyên khí từ bốn phương tám hương nhanh chóng tập trung về phía Yêu vương liên thai. Một tia sáng từ trong ba cánh cửa chợt bắn ra rồi lóe sáng như xuất hiện cả một ngọn núi.
Cái bàn tay màu vàng kia dường như cũng cảm nhận được sự nguy hiểm liền vung mạnh. Cái bàn tay đó chộp thẳng về phía điểm sáng cùng lúc Huyền Vô Thượng cũng biến sắc phóng ra một quầng sáng hình bán nguyệt về phía luồng sáng kia định chặn lại đòn tấn công của thần cung Toái Hư.
Nhưng tốc độ của thần cung Toái Hư vượt qua sự tưởng tượng của mọi người. Rắc! Cái bàn tay màu vàng chộp vào khoảng không. Trước khi cái bàn tay đó và pháp thuật của Huyền Vô Thượng va chạm cột tiễn quang khổng lồ đã tấn công lên ba cánh cửa màu vàng.
Rắc rắc!
Ánh sáng tản ra từ ba cái cánh cửa màu vàng đó không thể chặn lại tiễn quang của thần cung Toái Hư. Toàn bộ cả ba cái cánh cửa bị một đòn tấn công của thần cung Toái Hư khiến cho xuất hiện những vết nứt đồng thời cũng đóng lại. Ánh sáng tản ra từ cánh cửa thứ ba cũng thu về, ánh sáng co lại giống như một con dao cắt đứt cả cái bàn tay màu vàng kia.
Cái pháp bảo đó của Huyền Vô Thượng rõ ràng là một cái pháp bảo kết nối hư k hông. Hiện tại cái pháp bảo này bị tổn hại chẳng khác nào một cái trận pháp truyền tống bị phá hỏng mắt khiến cho con dị thú kia cũng không thể chịu nổi lực lượng bề mặt của hai cái không gian bị cắt đứt. Thế cho nên cái bàn tay khổng lồ phá tan được Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận cũng bị cắt đứt.
Nhưng điều này cũng làm cho con dị thú kia nổi giận. Theo tiếng gầm rống thảm thiết của nó, một cột sáng màu vàng từ trong ánh sáng đang thu lại chợt bay ra.
Nguyên khí hệ phong cùng với nguyên khí hệ Thổ với uy áp long trời lở đất từ trong luồng sáng to bằng ngón tay út đó tản ra khiến cho Lạc Bắc cũng biến sắc vội vàng chui vào trong Yêu vương liên thai. Hắn vội vàng phóng ra pháp ấn cùng với sen trắng bao phủ bên ngoài Yêu vương liên thai.
Luồng sáng to bằng ngón tay út đó có tốc độ kém hơn thần cung Toái Hư một chút. Gần như bóng dáng của Lạc Bắc vừa mới chui vào trong Yêu vương liên thai thì nó cũng tới nơi. Nhưng không biết có phải do trận pháp trên cái pháp bảo của Huyền Vô Thượng đã tan vỡ không khiến cho thần thức của con dị thú xác định lệch vị trí hoặc ra là do cố ý mà luồng sáng màu vàng khiến cho cả Lạc Bắc không dám đỡ lướt bên dưới Yêu vương liên thai chừng mấy trượng.