Cái chiêu co người búng mạnh xà đầu tấn công chớp nhoáng này Lạc Thiên tự đặt tên là Thiểm Xà. Với hàng trăm lần thực chiến trước đây trong cá cuộc săn giết thì chiêu này đúng là Lạc Thiên đã luyện được bách phát bách trúng, nhanh như thiển điện. Tất nhiên cái miệng bé tí của quái xà chả gây được tổn thương gì cho các đối tượng to xác cả. Thế nhưng xà có độc a, mặc dù không hiểu tại sao độc của quái xà rất yếu nhưng thực sự là có độc, nó gây cho đối thủ cảm giác tinh thần bị công kích, một vết cắn nhỏ mà gây nên sự đau đớn tâm can phế liệt, chính sự công kích thần kinh này làm cho quá trình chiến đấu của đối thủ tạm thời gián đoạn. Thế nhưng độc chỉ là phần phụ, chính thức tác dụng của việc cắn một miếng là tạo điểm tựa để quái xà thực hiện chiêu xà triền xoắn chết đôi thủ.
Một vết cắn xuyên da cổ phần bụng dưới của quái xà làm cho Lục Ngạc đơ hình trong hai giây vì đau đớn. Khi Lục Ngạc định thần lại thì toàn thân quái xà đã quấn hai vòng quanh cổ Lục Ngạc và tiến hành xiết mạnh. Thế nhưng Lục Ngạc cũng không phải dạng vừa đâu, nó vùng vẫy dữ dội cuối cùng cũng xé rách được một đoạn lưới thò được một chi trước lên cổ cào mạnh nhằm ý đồ gỡ ra quái xà đang xiết chặt cổ nó.
Quả thật sức Lục Ngạc khá lớn móng vuốt của nó đã cào tung một đoạn lân giáp của quái xà, máu chảy đầm đìa. Đâu đớn ập tới kích phát triệt để hung tính của quái xà. Nó buông lỏng vòng xiết cổ Lục Ngạc, chi trướng ngắn tũn cầm tiều cốt đao cắm liên tục vào cổ Lục Ngạc máu tươi phun ra như suối, đỏ đậm cả một vùng bờ nước.
Quái xà lợi dụng tứ chi nhỏ bé và cơ thể linh hoạt có thể xoay chuyển mọi góc độ mà tránh đi bốn cái móng của Lục Ngạc. Chuyên nhằm phần bụng với lớp lân phiến yếu đuối của Lục Ngạc mà đâm, không biết bao nhiêu nhát đâm dù Lục Ngạc sinh mệnh lực cường ngạnh cũng ô hô ai tai mà lật ngửa lềnh phềnh trên mặt nước.
Mặc kệ vết thương sâu hoắm trên lưng Lạc Thiên vội vàng phân thây con Lục Ngạc này, bởi hắn cảm nhận được rằng linh khí mỏng manh trong cơ thể con cá sấu này đang trôi đi khá nhanh sau khi nó tử vong.
Không có thời gian mà nhóm lửa nướng thịt, với lại hắn lo lắng lửa sẽ làm tan biến linh khí trong thịt cá sấu. Cố nhịn cảm giác buồn nôn Lạc Thiên mồm vừa nuốt lấy từng tảng thịt Lục Ngạc tay không dừng phân thây nó, tìm kiếm những vị trí có nhiều linh khí nhất để ăn trước tiên. Quái xà có bụng đàn hồi cực đại, nếu bạn nào xem thế giới động vật sẽ hiểu một xon trăn đường kính 20cm có thể nuốt cả một con bê con, mặc dù vậy quái xà cũng chỉ có thể ăn một nửa số thịt Lục Ngạc mà thôi. Mà mục tiêu ăn của hắn là những bộ phậ dày đặc linh lực như tim, đảm, thịt đuôi, thịt tứ chi, và thịt của cơ hàm lục Ngạc.
Lúc này cái bụng của quái xà căng phềnh cảm giác như quả bóng, một cơn mê muội ập đến Lạc Thiên biết rằng hắn sắp lâm vào cảnh ngủ mê để tiêu hóa thành quả. Ngủ ở đây là lựa chọn không hề sáng suốt, đáy hồ cũng không, vì mặc dù tiêu diệt Lục Ngạc nhưng không thể loại trừ còn quái thú dưới hồ. Cố nén cơn buồn ngủ, lên cái thân xác phình tổ chảng của mình, còn tham lam kéo theo một nửa cự Ngạc, Lạc Thiên gian nan bò về động quật.
Không biết bao lâu hắn đã tỉnh dây. Có lẽ là khá lâu đi, nhìn linh lực của đám thịt Lục Ngạc không còn là bao quái xà lắc đầu tiếc nuối. Chợt hắn giật mình, ta ngủ lâu như vậy bên linh tuyền không có hút cạn linh thủy đi, nếu như vậy thì hắn có cảm giác muốn tự tử luôn cho xong.
Bò đến bên linh tuyền kiểm tra rất may là không có gì tổn thất, mà linh tuyền còn hồi phục gần như trước khi bị Âm Dương Long Thung mút một lần. Thật ta môn... hắn theo thói quen gãi đầu thế nhưng lại thành gãi cổ. Vứt suy nghĩ vẩn vơ sang một bên quái xà lao đến bên chỗ thịt còn lại của Cự Ngạc.
Méo mó có hơn không, dù còn lại ít linh lực thế nhưng là đại bổ a, kể cả không có linh lực thì thịt Lục Ngạc vẫn bổ hơn cả trăm lần dã thú. Điên cuồng thôn phệ chỗ thịt còn lại của lục ngạc sau đó di chuyển ra xa Linh tuyền mà chuẩn bị ngủ ngon. Cẩn tắc vô áy náy, không cẩn thận làm hỏng linh tuyền thì chết, giờ đây ngoài Âm Dương Long Thung thì linh tuyền cũng là mệnh căn của Lạc Thiên vậy.
Phải nói ra sự lựa chọn của Lạc Thiên là chính xác. Lần trước do linh khí dư lại trong thịt lục Ngạc quá đầy đủ nên cơ thể hắn không hề hấp thu linh khí từ ngoại giới, thế nhưng lần này thịt cự ngạc không còn nhiều linh khí, nếu hắn ngủ say bên linh tuyền thì chắc chắn linh thủy sẽ bị hút cạn.
Lần ngủ này của Lạc Thiên cũng không quá lâu, hắn tỉnh lại chợt cảm nhận xung quanh. Cử động thân thể và tứ chi hắn thấy một luông sức mạnh cự đại bùng cháy trong cơ thể, nội khán bằng thần thức Lạc thiên thấy rằng bảy phần kinh mạch của mình chứa đầy linh khí. Lại quan sát thân thể hắn cuồng tiếu giờ đây quái xà đã dài đến bốn trượng (hơn 13m) thân to gấp rưỡi bát tô rồi. Tứ chi ngắn tũn giờ cũng tráng kiện mập mạp thế ngưng độ dài cũng chỉ tầm một xích mà thôi ( hơn 30cm). Trước kia chi trước cầm cốt đao như cánh tay trẻ em cầm trường kiếm thì giờ đây cốt đao lại thành như trùy thủ mà thôi. Lân phiến hai màu to bản phủ kín đầy cơ thể giờ đây quái xà đã thành quái mãng rồi. Gật gù cái đầu hài lòng ưng ý Lạc Thiên bò về phía Linh tuyền, kể cả lần ngủ thứ nhất và lần này thì thời gian trôi qua đã là hai năm mà hắn không hay biết. Lần này thu hoạch phải nói là cự đại, với thể hình to lớn như vậy thì hắn dễ dàng xoắn chết tươi cự ngạc trước đây mà không cần mưu lợi dùng tiểu cốt đao.
Một vết cắn xuyên da cổ phần bụng dưới của quái xà làm cho Lục Ngạc đơ hình trong hai giây vì đau đớn. Khi Lục Ngạc định thần lại thì toàn thân quái xà đã quấn hai vòng quanh cổ Lục Ngạc và tiến hành xiết mạnh. Thế nhưng Lục Ngạc cũng không phải dạng vừa đâu, nó vùng vẫy dữ dội cuối cùng cũng xé rách được một đoạn lưới thò được một chi trước lên cổ cào mạnh nhằm ý đồ gỡ ra quái xà đang xiết chặt cổ nó.
Quả thật sức Lục Ngạc khá lớn móng vuốt của nó đã cào tung một đoạn lân giáp của quái xà, máu chảy đầm đìa. Đâu đớn ập tới kích phát triệt để hung tính của quái xà. Nó buông lỏng vòng xiết cổ Lục Ngạc, chi trướng ngắn tũn cầm tiều cốt đao cắm liên tục vào cổ Lục Ngạc máu tươi phun ra như suối, đỏ đậm cả một vùng bờ nước.
Quái xà lợi dụng tứ chi nhỏ bé và cơ thể linh hoạt có thể xoay chuyển mọi góc độ mà tránh đi bốn cái móng của Lục Ngạc. Chuyên nhằm phần bụng với lớp lân phiến yếu đuối của Lục Ngạc mà đâm, không biết bao nhiêu nhát đâm dù Lục Ngạc sinh mệnh lực cường ngạnh cũng ô hô ai tai mà lật ngửa lềnh phềnh trên mặt nước.
Mặc kệ vết thương sâu hoắm trên lưng Lạc Thiên vội vàng phân thây con Lục Ngạc này, bởi hắn cảm nhận được rằng linh khí mỏng manh trong cơ thể con cá sấu này đang trôi đi khá nhanh sau khi nó tử vong.
Không có thời gian mà nhóm lửa nướng thịt, với lại hắn lo lắng lửa sẽ làm tan biến linh khí trong thịt cá sấu. Cố nhịn cảm giác buồn nôn Lạc Thiên mồm vừa nuốt lấy từng tảng thịt Lục Ngạc tay không dừng phân thây nó, tìm kiếm những vị trí có nhiều linh khí nhất để ăn trước tiên. Quái xà có bụng đàn hồi cực đại, nếu bạn nào xem thế giới động vật sẽ hiểu một xon trăn đường kính 20cm có thể nuốt cả một con bê con, mặc dù vậy quái xà cũng chỉ có thể ăn một nửa số thịt Lục Ngạc mà thôi. Mà mục tiêu ăn của hắn là những bộ phậ dày đặc linh lực như tim, đảm, thịt đuôi, thịt tứ chi, và thịt của cơ hàm lục Ngạc.
Lúc này cái bụng của quái xà căng phềnh cảm giác như quả bóng, một cơn mê muội ập đến Lạc Thiên biết rằng hắn sắp lâm vào cảnh ngủ mê để tiêu hóa thành quả. Ngủ ở đây là lựa chọn không hề sáng suốt, đáy hồ cũng không, vì mặc dù tiêu diệt Lục Ngạc nhưng không thể loại trừ còn quái thú dưới hồ. Cố nén cơn buồn ngủ, lên cái thân xác phình tổ chảng của mình, còn tham lam kéo theo một nửa cự Ngạc, Lạc Thiên gian nan bò về động quật.
Không biết bao lâu hắn đã tỉnh dây. Có lẽ là khá lâu đi, nhìn linh lực của đám thịt Lục Ngạc không còn là bao quái xà lắc đầu tiếc nuối. Chợt hắn giật mình, ta ngủ lâu như vậy bên linh tuyền không có hút cạn linh thủy đi, nếu như vậy thì hắn có cảm giác muốn tự tử luôn cho xong.
Bò đến bên linh tuyền kiểm tra rất may là không có gì tổn thất, mà linh tuyền còn hồi phục gần như trước khi bị Âm Dương Long Thung mút một lần. Thật ta môn... hắn theo thói quen gãi đầu thế nhưng lại thành gãi cổ. Vứt suy nghĩ vẩn vơ sang một bên quái xà lao đến bên chỗ thịt còn lại của Cự Ngạc.
Méo mó có hơn không, dù còn lại ít linh lực thế nhưng là đại bổ a, kể cả không có linh lực thì thịt Lục Ngạc vẫn bổ hơn cả trăm lần dã thú. Điên cuồng thôn phệ chỗ thịt còn lại của lục ngạc sau đó di chuyển ra xa Linh tuyền mà chuẩn bị ngủ ngon. Cẩn tắc vô áy náy, không cẩn thận làm hỏng linh tuyền thì chết, giờ đây ngoài Âm Dương Long Thung thì linh tuyền cũng là mệnh căn của Lạc Thiên vậy.
Phải nói ra sự lựa chọn của Lạc Thiên là chính xác. Lần trước do linh khí dư lại trong thịt lục Ngạc quá đầy đủ nên cơ thể hắn không hề hấp thu linh khí từ ngoại giới, thế nhưng lần này thịt cự ngạc không còn nhiều linh khí, nếu hắn ngủ say bên linh tuyền thì chắc chắn linh thủy sẽ bị hút cạn.
Lần ngủ này của Lạc Thiên cũng không quá lâu, hắn tỉnh lại chợt cảm nhận xung quanh. Cử động thân thể và tứ chi hắn thấy một luông sức mạnh cự đại bùng cháy trong cơ thể, nội khán bằng thần thức Lạc thiên thấy rằng bảy phần kinh mạch của mình chứa đầy linh khí. Lại quan sát thân thể hắn cuồng tiếu giờ đây quái xà đã dài đến bốn trượng (hơn 13m) thân to gấp rưỡi bát tô rồi. Tứ chi ngắn tũn giờ cũng tráng kiện mập mạp thế ngưng độ dài cũng chỉ tầm một xích mà thôi ( hơn 30cm). Trước kia chi trước cầm cốt đao như cánh tay trẻ em cầm trường kiếm thì giờ đây cốt đao lại thành như trùy thủ mà thôi. Lân phiến hai màu to bản phủ kín đầy cơ thể giờ đây quái xà đã thành quái mãng rồi. Gật gù cái đầu hài lòng ưng ý Lạc Thiên bò về phía Linh tuyền, kể cả lần ngủ thứ nhất và lần này thì thời gian trôi qua đã là hai năm mà hắn không hay biết. Lần này thu hoạch phải nói là cự đại, với thể hình to lớn như vậy thì hắn dễ dàng xoắn chết tươi cự ngạc trước đây mà không cần mưu lợi dùng tiểu cốt đao.