- Im lặng trật tự nghe ta nói... ca đúng là Long huyết mạch mười phần, thế nhưng trong quá trình đản sinh vì bị phong bế quá lâu nên bị thoái hóa một phần... tu luyện một hồi sẽ khôi phục... thế nhưng chảy xuôi huyết mạch của ta chuẩn xác là Long huyết..... thoái hóa.
Mặt Mãng hơi đỏ một chút, hắn tiếp tục đạo..
- Thế nhưng Bế Linh đan của ngươi cũng không đúng, theo cổ phương mag ngươi kể thì bây giờ ngươi phải tụt xuống phàm nhân rồi, cớ sao vẫn là Luyện Khí đỉnh phong thế nên Thiên Ca thiên tài có một suy đoán. Bế Linh đan mà ngươi uống là cổ đan... mà cổ đan thì để lâu rồi... linh lực tiêu tán... thành đan thoái hóa..
Nói đến đây mặt Mãng hưng phấn bừng bừng...
- Dùng long huyết thoái hóa luyện bổ Linh đan đối phó Bế Linh đan thoái hóa có gì mà không được.... nhỉ.... tất cả vỗ tay nào... Hồng muội không có tay không cần đập đuôi, ê Liễu muội có mỗi một tay không cần vỗ đùi, ê hai con tiểu ưng không được vỗ cánh tán loạn... bụi. Ngạc Ngạc ai cho ngươi nằm ngửa vỗ tay...
Khuôn mặt Triêu Vô Cực đỏ au kích động:
- Đại ca ngươi nói là thật... ngươi thực sự là Long tộc.... ta được cứu rồi... trời không tuyệt ta... Vạn Đan Tông chờ đó... Âu Dương.. họ Âu Dương chờ đó cho ta...
Liễu Thu Thủy hưng phấn bừng bừng như nàng được cứu vậy, vội vàng đứng lên chắp một tay vái lạy Lạc Thiên.
- Đại ca nghĩa cả, tiểu muội cảm tạ... thề đời này theo đại ca không phụ.
Chúng yêu thì loạn cả bày, lúc trước Lạc Thiên có nói qua hắn là Long nhưng tất cả đều cho la hắn khoác lác thôi vì hắn giống giao mà chả giống long gì cả. Nhưng chuyện lần này thì khác, liên quan tính mệnh Triệu Vô cực nên Lạc Thiên sẽ không ba hoa. Hồng Mãng đang mơ mộng làm thê tử của một chân Long thì vinh dự cỡ nào. Chúng yêu thì đang suy nghĩ có ba ba làm chân long thì bắt nạt thằng nào chả được, từ giờ bố mày vểnh mặt đi ngang.
- Ba ba là Long sao đẻ ra ta là Ưng... quái tai... Một cong Ưng giờ là Yêu thú bất nhập lưu với tám phần linh khí trong kinh mạch đã mở linh trí rất cao bi bô truyền thần niệm.
Bộp... ai ui ca sao đánh ta... đừng tưởng lớn bắt nạt... bộp ai ui... ngon mày chờ... bụp..
- Ngu ngốc không thấy phụ thân đẻ ra tao là Ngạc sao... đẻ ra chúng mày là Ưng có gì lạ... tiểu ngu ngốc...
Lục Ngạc thừa cơ bắt nạt hai con Ưng ung dung mà đạo.... Cả hang động Vang tiếng cười nhưng nghe ra toàn la tiếng rít gào Ưng hót, có hai tiếng cười nhân loại thì lai quá bé.
Sự việc được xác định thế nên tìm chỗ luyện đan là cần thiết, muốn có hỏa phòng luyện đan phải tiến vào thành thị loài người. Triệu Vô cực đã không còn là Trúc cơ nên không có chân hỏa luyện đan mà chỉ có thể nhờ địa hỏa thôi.
Ngày hôm sau như kế hoạch đã bàn bạc Lạc thiên mở túi linh thú thu Hồng mãng, Lục Ngạc, song ưng vào sau đó dùng thần thông biến thành một tiểu xà nhỏ một trượng quấn quanh người Triệu Vô Cực đầu Mãng thì lấp ló tên búi tóc của họ Triệu. Họ Triệu thì mặc áo choàng dài chùm cả đầu, Lạc thiên thi triển thần thông ẩn núp đảm bảo ít nhất thần thức phải cường đại hơn hắn ba cấp mới nhìn thấy, tức là Kim đan hậu kỳ mới phat hiện ra.
Nhân tộc tu luyện ra linh lực trong cơ thể gọi là Chân Linh kí, yêu thú tu luyện ra linh lực trong cơ thể là Yêu Linh Kí. Bản chất hai thứ hoàn toàn khác nhau, thế nên pháp khí của nhân tộc yêu tộc dùng không được, yêu khí của yêu tộc nhân tộc bó tay. Cớ sao Lạc Thiên có thể dùng được túi trữ vật cũng như túi linh thú của nhân tộc tu sĩ. Đáp án chính là hắn bản chất có thêt tu luyện la Chân Linh khí của nhân tộc.
Chuyện này nói ra lại kể đến tiểu sử của Liễu thị, Liễu Thu Thủy tên thật là không có tên, một cô nhi ở làng nhỏ chài ven biển Vô Tận hải, không biết phụ mẫu là ai, tuổi nhỏ trôi dạt trên biển đến làng chài được một đôi vợ chồng già nhặt về nuôi, trên người có một tấm ngọc bội khắc chữ Liễu. Thế nên gọi là Liễu oa nhi, Liễu oa cứ thế lớn lên trong sự chăm sóc của nghĩa phụ nghĩa mẫu, đến năm nàng 12 tuổi thì đôi vọe chồng già lần lượt qua đời. Nàng tựu lực gánh sinh bằng cách trèo thuyền nhỏ câu cá. Năm mười bốn tuổi trong lúc đánh cá xa bờ gặp sóng lớn nàng bị chìm thuyền những tưởng mạng ô hô ai tai thì ngọc bội phát sáng bao bọc nàng vào trong, từ ngọc bội một loạt thông tin truyền vào đầu nàng, đó là một bộ công pháp hệ thủy tên Lạc Thủy Thiên quyết cấp bậc Địa cấp. Mà công pháp nhân loại chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhân... Địa cấp đã là quá khủng bố pháp quyết đây là bí mật nàng dấu kín trong lòng. Địa cấp công pháp là bảo bối trấn phái của đại tông môn rồi. Với môn địa cấp này có thể tận dụng gần 7 phần năm lượng linh khí hấp thu vào cơ thể. Công pháp này còn mạnh hơn của Lục Ngạc và Hồng Mãng nửa phân. Nhờ vào công pháp mà nàng mãnh tiến tự tu đến năm 22 tuổi đã là cao câp Luyện khí kì, dung nhập vào giới tán tu, săn thú mua linh đan sắm pháp khí đến năm nay 25 tuổi nàng đã là Luyện Khí đỉnh phong. Bàn về tư chất nàng không thề kém thiên chi kiêu tử của các đại tông môn như tên họ Triệu vậy. Mà nói cách khác nàng mạnh hơn vì nàng tuej dãy dụa mà lên chứ không phải loại ngồi không ăn sẵn như Vô Cực.
Mặt Mãng hơi đỏ một chút, hắn tiếp tục đạo..
- Thế nhưng Bế Linh đan của ngươi cũng không đúng, theo cổ phương mag ngươi kể thì bây giờ ngươi phải tụt xuống phàm nhân rồi, cớ sao vẫn là Luyện Khí đỉnh phong thế nên Thiên Ca thiên tài có một suy đoán. Bế Linh đan mà ngươi uống là cổ đan... mà cổ đan thì để lâu rồi... linh lực tiêu tán... thành đan thoái hóa..
Nói đến đây mặt Mãng hưng phấn bừng bừng...
- Dùng long huyết thoái hóa luyện bổ Linh đan đối phó Bế Linh đan thoái hóa có gì mà không được.... nhỉ.... tất cả vỗ tay nào... Hồng muội không có tay không cần đập đuôi, ê Liễu muội có mỗi một tay không cần vỗ đùi, ê hai con tiểu ưng không được vỗ cánh tán loạn... bụi. Ngạc Ngạc ai cho ngươi nằm ngửa vỗ tay...
Khuôn mặt Triêu Vô Cực đỏ au kích động:
- Đại ca ngươi nói là thật... ngươi thực sự là Long tộc.... ta được cứu rồi... trời không tuyệt ta... Vạn Đan Tông chờ đó... Âu Dương.. họ Âu Dương chờ đó cho ta...
Liễu Thu Thủy hưng phấn bừng bừng như nàng được cứu vậy, vội vàng đứng lên chắp một tay vái lạy Lạc Thiên.
- Đại ca nghĩa cả, tiểu muội cảm tạ... thề đời này theo đại ca không phụ.
Chúng yêu thì loạn cả bày, lúc trước Lạc Thiên có nói qua hắn là Long nhưng tất cả đều cho la hắn khoác lác thôi vì hắn giống giao mà chả giống long gì cả. Nhưng chuyện lần này thì khác, liên quan tính mệnh Triệu Vô cực nên Lạc Thiên sẽ không ba hoa. Hồng Mãng đang mơ mộng làm thê tử của một chân Long thì vinh dự cỡ nào. Chúng yêu thì đang suy nghĩ có ba ba làm chân long thì bắt nạt thằng nào chả được, từ giờ bố mày vểnh mặt đi ngang.
- Ba ba là Long sao đẻ ra ta là Ưng... quái tai... Một cong Ưng giờ là Yêu thú bất nhập lưu với tám phần linh khí trong kinh mạch đã mở linh trí rất cao bi bô truyền thần niệm.
Bộp... ai ui ca sao đánh ta... đừng tưởng lớn bắt nạt... bộp ai ui... ngon mày chờ... bụp..
- Ngu ngốc không thấy phụ thân đẻ ra tao là Ngạc sao... đẻ ra chúng mày là Ưng có gì lạ... tiểu ngu ngốc...
Lục Ngạc thừa cơ bắt nạt hai con Ưng ung dung mà đạo.... Cả hang động Vang tiếng cười nhưng nghe ra toàn la tiếng rít gào Ưng hót, có hai tiếng cười nhân loại thì lai quá bé.
Sự việc được xác định thế nên tìm chỗ luyện đan là cần thiết, muốn có hỏa phòng luyện đan phải tiến vào thành thị loài người. Triệu Vô cực đã không còn là Trúc cơ nên không có chân hỏa luyện đan mà chỉ có thể nhờ địa hỏa thôi.
Ngày hôm sau như kế hoạch đã bàn bạc Lạc thiên mở túi linh thú thu Hồng mãng, Lục Ngạc, song ưng vào sau đó dùng thần thông biến thành một tiểu xà nhỏ một trượng quấn quanh người Triệu Vô Cực đầu Mãng thì lấp ló tên búi tóc của họ Triệu. Họ Triệu thì mặc áo choàng dài chùm cả đầu, Lạc thiên thi triển thần thông ẩn núp đảm bảo ít nhất thần thức phải cường đại hơn hắn ba cấp mới nhìn thấy, tức là Kim đan hậu kỳ mới phat hiện ra.
Nhân tộc tu luyện ra linh lực trong cơ thể gọi là Chân Linh kí, yêu thú tu luyện ra linh lực trong cơ thể là Yêu Linh Kí. Bản chất hai thứ hoàn toàn khác nhau, thế nên pháp khí của nhân tộc yêu tộc dùng không được, yêu khí của yêu tộc nhân tộc bó tay. Cớ sao Lạc Thiên có thể dùng được túi trữ vật cũng như túi linh thú của nhân tộc tu sĩ. Đáp án chính là hắn bản chất có thêt tu luyện la Chân Linh khí của nhân tộc.
Chuyện này nói ra lại kể đến tiểu sử của Liễu thị, Liễu Thu Thủy tên thật là không có tên, một cô nhi ở làng nhỏ chài ven biển Vô Tận hải, không biết phụ mẫu là ai, tuổi nhỏ trôi dạt trên biển đến làng chài được một đôi vợ chồng già nhặt về nuôi, trên người có một tấm ngọc bội khắc chữ Liễu. Thế nên gọi là Liễu oa nhi, Liễu oa cứ thế lớn lên trong sự chăm sóc của nghĩa phụ nghĩa mẫu, đến năm nàng 12 tuổi thì đôi vọe chồng già lần lượt qua đời. Nàng tựu lực gánh sinh bằng cách trèo thuyền nhỏ câu cá. Năm mười bốn tuổi trong lúc đánh cá xa bờ gặp sóng lớn nàng bị chìm thuyền những tưởng mạng ô hô ai tai thì ngọc bội phát sáng bao bọc nàng vào trong, từ ngọc bội một loạt thông tin truyền vào đầu nàng, đó là một bộ công pháp hệ thủy tên Lạc Thủy Thiên quyết cấp bậc Địa cấp. Mà công pháp nhân loại chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhân... Địa cấp đã là quá khủng bố pháp quyết đây là bí mật nàng dấu kín trong lòng. Địa cấp công pháp là bảo bối trấn phái của đại tông môn rồi. Với môn địa cấp này có thể tận dụng gần 7 phần năm lượng linh khí hấp thu vào cơ thể. Công pháp này còn mạnh hơn của Lục Ngạc và Hồng Mãng nửa phân. Nhờ vào công pháp mà nàng mãnh tiến tự tu đến năm 22 tuổi đã là cao câp Luyện khí kì, dung nhập vào giới tán tu, săn thú mua linh đan sắm pháp khí đến năm nay 25 tuổi nàng đã là Luyện Khí đỉnh phong. Bàn về tư chất nàng không thề kém thiên chi kiêu tử của các đại tông môn như tên họ Triệu vậy. Mà nói cách khác nàng mạnh hơn vì nàng tuej dãy dụa mà lên chứ không phải loại ngồi không ăn sẵn như Vô Cực.