Nạp Lan Mỹ Linh nhanh chóng thoát game lên diễn đàn xem tin tức, vừa vào đã thấy ngay trang đầu của diễn đàn bài viết của người kia.
" Thật là lắm tiền nhiều của, lãng phí. " Đọc xong lại cảm thán mà than một câu cũng nhịn không được mà bĩu môi trừng mắt than số lượng tiền của người ta.
Cóc cóc cóc...
Đang muốn tắt đi thì tiếng gõ cửa vang lên làm cô hơi giật mình, cửa được gõ vài cái thì tiếng nói vang lên là của Nạp Lan Khánh.
" Con gái, ở trong phòng sao cha vào được không?. "
" Dạ." cô nhanh chóng đáp một tiếng rồi thuận tay mà hạ xuống trang diễn đàn.
Nạp Lan Khánh nghe tiếng trả lời thì mới mở cửa vào trong, nhìn một vòng mới thấy người cần tìm cuộn lại ở góc giường. Ông mỉm cười nhẹ đi tới ngồi tại mép giường cạnh cô cất tiếng nói.
" Đang làm gì thế, hôm qua đến nay vẫn không thấy con ra ngoài. " Nói xong đôi mắt liếc nhìn trong tay cô máy tính trong mắt cũng nổi lên tò mò muốn biết con gái ông là làm gì trong phòng này với cái máy đó.
Thường thường không ngủ thì là dạo chơi trong vườn hoa lan hay là ra ngoài chơi, mấy hôm nay lại ở trong phòng không ra ông nghe nói con gái là do buồn bực nên mới như vậy. Giờ theo ông thấy là có trò chơi mới nên không muốn ra cửa đây mà, làm ông lo lắng một phen.
" Không có gì đâu a, sao hôm nay cha không đi làm mà vào tìm con vậy. " Nạp Lan Mỹ Linh ngẩn đầu lên đáp lại, người cha này của cô lo lắng cho cô đây mà.
Nạp Lan Mỹ Linh cười lạnh trong lòng không cần nói cũng biết là ai nhiều chuyện nói bóng gió với cha cô, trong nhà này ngoài hai mẹ con nhà họ Kha thì không ai khác. Không phải là khinh thường trí thông minh của cô chứ, sở tác sở vi của họ không qua mắt được cô, chỉ là lười quản những chuyện vụn vặt này thôi, không ngờ là họ lại muốn tìm chết.
" Không có gì cả, vào cho con cái này. Cất vào đi, cha cũng ra ngoài đi làm đây, cha phải đi công tác nước ngoài một thời gian ở nhà ngoan nghe không!. "
" Con biết rồi, tạm biệt cha."
Nạp Lan Khánh từ trong túi lấy ra 4 tấm thẻ đưa cho con gái sẵn tiện thông báo ông phải đi xa một thời gian cũng dặn dò cô phải ngoan ngoãn. Nói xong ông đứng lên xoa đầu con gái rồi cất bước ra ngoài, chuyện này không phải là mới ông đi công tác trước giờ điều là nhanh chóng nói xong rồi đi ông sợ nhìn con gái khóc thì không đành lòng.
Nạp Lan Mỹ Linh hơi bất ngờ nhưng cũng cười tạm biệt với ông, cô biết làm người như ông thì việc đi công tác như thế này là chuyện bình thường thôi nhưng trong lòng cũng thấy hơi khó chịu. Cô bước xuống giường chạy tới ôm lấy ông một lúc sau mới buôn ra nói.
" Con sẽ ngoan ngoãn ở nhà, cha nhớ về sớm mua quà cho con nhá." Giọng cô làm nũng đến cuối còn khôi hài nháy mắt với Nạp Lan Khánh.
" ừm." Nạp Lan Khánh cười rồi bước ra ngoài, ông vui vẻ nghĩ con gái hiểu chuyện lên nhiều rồi khi về nhất định phải đặc biệt mua quà cho con gái ngoan.
Nạp Lan Mỹ Linh đứng tại cửa ban công nhìn ra ngoài, nhìn vào xe của cha cô cho tới khi mất hẳn. Cô không có ra đưa tiễn cô không muốn khó chịu trong lòng không kìm chế mà được mà ngăn cản, không biết từ lúc nào cô đã xem Nạp Lan Khánh là cha ruột của mình cũng đem tình cảm chân thật đưa ra, có lẽ cô thiếu tình thương đã lâu nên ấm áp từ tình cảm yêu thương của ông ấy đã khiến cô tiếp nhận và trao trả. Còn lại là không muốn thấy hai mẹ con họ Kha kia, giả tạo quá mức làm cho cô buôn nôn.
Nạp Lan Mỹ Linh quay lại bên trong phòng ngã người lên giường ổn định cảm xúc của mình, sau khi bình thường lại cô trở lại với máy tính của mình lodging game.
Phía dưới nhà hai mẹ con Kha Mẫn tiễn Nạp Lan Khánh xong thì đứng phía dưới nhìn vào cửa phòng đang đóng chặt kia.
" Mẹ nói xem, chị ta muốn làm gì vậy?. " Kha Ngọc Danh đầy mặt khó hiểu và nghi ngờ mở miệng nói.
Kha Mẫn cũng thấy vậy, bà cũng không biết Nạp Lan Mỹ Linh bị gì. Từ ngày hôm qua tới nay luôn trong phòng nếu không phải thức ăn được đem lên điều điều thì bà còn nghĩ là Nạp Lan Mỹ Linh đang âm mưu gì đó đến cả tuyệt thực để làm ra, nhưng giờ nhìn lại thì cũng không giống như bà tưởng tượng ruốc cuộc là như thế nào.
" Mẹ không biết nó muốn bán thuốc gì, nhưng mà mẹ không tin nó sẽ im lặng như vậy mãi. " Kha Mẫn lắc đầu nói với Kha Ngọc Danh.
Hai mẹ con cùng đồng suy nghĩ với nhau, điều này thì có một nửa là hai người đoán đúng rồi, Nạp Lan Mỹ Linh sẽ không bao giờ để hai người yên ổn chỉ là không phải bây giờ. Hiện tại cô không có thời gian chơi với hai người này, cô muốn chuẩn bị để tiếp đón nữ chính và nam chính. Sắp tới sẽ phải đi học qua một năm này là nữ chính sẽ chuyển trường tới, dù không phải là gặp vào lúc này nhưng cô không thể không đề phòng trường hợp xấu nhất cho cô đụng chạm đến nữ chính, ai biết được chuyện gì xảy ra bất ngờ chứ.
" Thật là lắm tiền nhiều của, lãng phí. " Đọc xong lại cảm thán mà than một câu cũng nhịn không được mà bĩu môi trừng mắt than số lượng tiền của người ta.
Cóc cóc cóc...
Đang muốn tắt đi thì tiếng gõ cửa vang lên làm cô hơi giật mình, cửa được gõ vài cái thì tiếng nói vang lên là của Nạp Lan Khánh.
" Con gái, ở trong phòng sao cha vào được không?. "
" Dạ." cô nhanh chóng đáp một tiếng rồi thuận tay mà hạ xuống trang diễn đàn.
Nạp Lan Khánh nghe tiếng trả lời thì mới mở cửa vào trong, nhìn một vòng mới thấy người cần tìm cuộn lại ở góc giường. Ông mỉm cười nhẹ đi tới ngồi tại mép giường cạnh cô cất tiếng nói.
" Đang làm gì thế, hôm qua đến nay vẫn không thấy con ra ngoài. " Nói xong đôi mắt liếc nhìn trong tay cô máy tính trong mắt cũng nổi lên tò mò muốn biết con gái ông là làm gì trong phòng này với cái máy đó.
Thường thường không ngủ thì là dạo chơi trong vườn hoa lan hay là ra ngoài chơi, mấy hôm nay lại ở trong phòng không ra ông nghe nói con gái là do buồn bực nên mới như vậy. Giờ theo ông thấy là có trò chơi mới nên không muốn ra cửa đây mà, làm ông lo lắng một phen.
" Không có gì đâu a, sao hôm nay cha không đi làm mà vào tìm con vậy. " Nạp Lan Mỹ Linh ngẩn đầu lên đáp lại, người cha này của cô lo lắng cho cô đây mà.
Nạp Lan Mỹ Linh cười lạnh trong lòng không cần nói cũng biết là ai nhiều chuyện nói bóng gió với cha cô, trong nhà này ngoài hai mẹ con nhà họ Kha thì không ai khác. Không phải là khinh thường trí thông minh của cô chứ, sở tác sở vi của họ không qua mắt được cô, chỉ là lười quản những chuyện vụn vặt này thôi, không ngờ là họ lại muốn tìm chết.
" Không có gì cả, vào cho con cái này. Cất vào đi, cha cũng ra ngoài đi làm đây, cha phải đi công tác nước ngoài một thời gian ở nhà ngoan nghe không!. "
" Con biết rồi, tạm biệt cha."
Nạp Lan Khánh từ trong túi lấy ra 4 tấm thẻ đưa cho con gái sẵn tiện thông báo ông phải đi xa một thời gian cũng dặn dò cô phải ngoan ngoãn. Nói xong ông đứng lên xoa đầu con gái rồi cất bước ra ngoài, chuyện này không phải là mới ông đi công tác trước giờ điều là nhanh chóng nói xong rồi đi ông sợ nhìn con gái khóc thì không đành lòng.
Nạp Lan Mỹ Linh hơi bất ngờ nhưng cũng cười tạm biệt với ông, cô biết làm người như ông thì việc đi công tác như thế này là chuyện bình thường thôi nhưng trong lòng cũng thấy hơi khó chịu. Cô bước xuống giường chạy tới ôm lấy ông một lúc sau mới buôn ra nói.
" Con sẽ ngoan ngoãn ở nhà, cha nhớ về sớm mua quà cho con nhá." Giọng cô làm nũng đến cuối còn khôi hài nháy mắt với Nạp Lan Khánh.
" ừm." Nạp Lan Khánh cười rồi bước ra ngoài, ông vui vẻ nghĩ con gái hiểu chuyện lên nhiều rồi khi về nhất định phải đặc biệt mua quà cho con gái ngoan.
Nạp Lan Mỹ Linh đứng tại cửa ban công nhìn ra ngoài, nhìn vào xe của cha cô cho tới khi mất hẳn. Cô không có ra đưa tiễn cô không muốn khó chịu trong lòng không kìm chế mà được mà ngăn cản, không biết từ lúc nào cô đã xem Nạp Lan Khánh là cha ruột của mình cũng đem tình cảm chân thật đưa ra, có lẽ cô thiếu tình thương đã lâu nên ấm áp từ tình cảm yêu thương của ông ấy đã khiến cô tiếp nhận và trao trả. Còn lại là không muốn thấy hai mẹ con họ Kha kia, giả tạo quá mức làm cho cô buôn nôn.
Nạp Lan Mỹ Linh quay lại bên trong phòng ngã người lên giường ổn định cảm xúc của mình, sau khi bình thường lại cô trở lại với máy tính của mình lodging game.
Phía dưới nhà hai mẹ con Kha Mẫn tiễn Nạp Lan Khánh xong thì đứng phía dưới nhìn vào cửa phòng đang đóng chặt kia.
" Mẹ nói xem, chị ta muốn làm gì vậy?. " Kha Ngọc Danh đầy mặt khó hiểu và nghi ngờ mở miệng nói.
Kha Mẫn cũng thấy vậy, bà cũng không biết Nạp Lan Mỹ Linh bị gì. Từ ngày hôm qua tới nay luôn trong phòng nếu không phải thức ăn được đem lên điều điều thì bà còn nghĩ là Nạp Lan Mỹ Linh đang âm mưu gì đó đến cả tuyệt thực để làm ra, nhưng giờ nhìn lại thì cũng không giống như bà tưởng tượng ruốc cuộc là như thế nào.
" Mẹ không biết nó muốn bán thuốc gì, nhưng mà mẹ không tin nó sẽ im lặng như vậy mãi. " Kha Mẫn lắc đầu nói với Kha Ngọc Danh.
Hai mẹ con cùng đồng suy nghĩ với nhau, điều này thì có một nửa là hai người đoán đúng rồi, Nạp Lan Mỹ Linh sẽ không bao giờ để hai người yên ổn chỉ là không phải bây giờ. Hiện tại cô không có thời gian chơi với hai người này, cô muốn chuẩn bị để tiếp đón nữ chính và nam chính. Sắp tới sẽ phải đi học qua một năm này là nữ chính sẽ chuyển trường tới, dù không phải là gặp vào lúc này nhưng cô không thể không đề phòng trường hợp xấu nhất cho cô đụng chạm đến nữ chính, ai biết được chuyện gì xảy ra bất ngờ chứ.