Hoàng cung
"Khởi bẩm bệ hạ, có quản gia phủ Trương thừa tướng cầm lệnh bài của thừa tướng nói muốn gặp Trương tướng quân và Trương đại nhân ạ."
"Mau cho hắn vào chắc là tướng phủ có chuyện gì đó. Hai khanh đừng lo, tam đệ đệ nghĩ xem tướng phủ có chuyện gì mà quản gia lại cầm lệnh bài của thừa tướng nói muốn gặp bọn họ"
"Vâng bệ hạ, chúng thần chỉ thấy hơi lạ mà nghĩ cũng ko ra "
"Thần đệ cũng ko nghũ ra để đợi tên quản gia đó nói gù đã"
"Ukm"
"Thuộc hạ tham kiến bệ hạ, tham kiến vương gia"
"Có chuyện gì mà ngươi chạy vào hoàng cung của trẫm để gặp chủ tử của ngươi vậy"
"Bẩm bệ hạ chủ tử sai thuộc hạ theo dõi một cô nương ạ" nói xong đứng cười khì khì và quan sát phản ứng của ba người
"Một cô nương?" Cả ba người đồng thanh hét lên
"Vâng ạ" phản ứng đúng như mình dự đoán haha
"Vậy nàng ấy đi đâu ngươi còn ko nói bổn vương liền cho ngươi về chịu phạt"
"Thuộc hạ nói, vương gia ngài bình tĩnh"
"Ngươi mau nói trẫm và hai vị ái khanh chắc cũng muốn nghe nhỉ"
"Đúng thưa bệ hạ" cả hai đồng thanh
"Nàng ta đi vào phủ của nhà hai vị"
"Ngươi nói lại cho ta nghe xem?"
"Đệ bình tĩnh"
"Sao nàng lại đi vào tướng phủ?"
"Bệ hạ Tiêu quản gia đến rồi ạ"
"Thảo dân Tiêu Viễn tham kiến bệ hạ, tham kiến vương gia"
"Đứng dậy đi, tướng phủ xảy ra chuyện gì sao"
"Bẩm bệ hạ" ngoảnh sang hai vị thiếu gia
"Ngươi nhìn bọn ta làm gì? Còn ko mau nói"
"Nhị tiểu thư trở về rồi"
"Nguyệt..." nhị thiếu gia Trương Văn Minh đang nói dở thì bị Ảnh xen vào "là cô nương mặc lam y đi cùng ba tiểu nha đầu cùng một vị công tử"
"Đúng ạ"
"Tiêu quản gia muội ấy như thế nào"
"Tiểu thư càng lác càng giống phu nhân, chỉ có điều sức khỏe của tiểu thư ko tốt lắm ạ"
Nghe quản gia nói xonh Ảnh rraất muốn phản bác lại là: rõ ràng lúc đầu tiểu thư ấy rất khỏe nha chả hiểu sao lúc ra khỏi xe ngựa lại trở nên như vậy
"Trần công công"
"Bệ hạ cho gọi lão nô"
"Ngươi đêan thái y viện bảo Lam thái y đến tướng phủ xem bệnh cho nhin tiểu thư dù gì nàng của là Tĩnh vương phi tương lai ko thể để có chuyện gì xảy ra được"
"Vâng nô tài đi ngay"
"Nàng ấy là vương phi tương lai của đệ sao hoàng huynh"
"Lăng Ngạo Quân ngươi muốn chết sao cả hôn thê làlauội muội của ta ngươi cũng ko biết sao"
"Văn Minh ta thực sự ko biết. Nếu là nàng thì thực sự quá tốt. Hoàng huynh đệ muốn nhanh rước nàng vào cửa"
"Ngươi dám ta sẽ ko để tiểu muội ta cưới ngươi đâu. Hừ"
"Tam đệ đợi sức khỏe của nàng tốt hơn rồi tính"
"Vâng hoàng huynh"
"Hoàng thượng chúng thần về tướng phủ gặp muội muội trước"
"Hai khanh về đi, lát nữa trẫm si Trần công công đưa Lam thái y tới tướng phủ"
"Chúng thần thay mặt tiểu muội đa tạ bệ hạ"
"Muội muội của hai ngươi cũng như muội muội của trẫm các ngươi ko cần khách só. Đợi muội ấy khỏe hơn trãm hạ chỉ phong muội ấy làm quận chúa"
"Tạ bệ hạ, chúng thần cáo lui"
"Hoàng huynh vậy đệ cũng cáo lui"
"Được"
"Trần công công ông nói xem chẳng lẽ đệ ấy đã động tâm với nhị tiểu tướng phủ rồi sao"
"Chắc là vậy thưa bệ hạ. Như vậy thì nô tài thật mừng cho vương gia"
"Đúng vậy bệ hạ"
"Trẫm sẽ phải chiếu cố tốt cho vị tiểu thư này, chúng ta đến Trúc Ninh cung báo cho mẫu hậu biết chắc chắn người sẽ rất vui mừng"
"Vâng bệ bạ"
"Khởi bẩm bệ hạ, có quản gia phủ Trương thừa tướng cầm lệnh bài của thừa tướng nói muốn gặp Trương tướng quân và Trương đại nhân ạ."
"Mau cho hắn vào chắc là tướng phủ có chuyện gì đó. Hai khanh đừng lo, tam đệ đệ nghĩ xem tướng phủ có chuyện gì mà quản gia lại cầm lệnh bài của thừa tướng nói muốn gặp bọn họ"
"Vâng bệ hạ, chúng thần chỉ thấy hơi lạ mà nghĩ cũng ko ra "
"Thần đệ cũng ko nghũ ra để đợi tên quản gia đó nói gù đã"
"Ukm"
"Thuộc hạ tham kiến bệ hạ, tham kiến vương gia"
"Có chuyện gì mà ngươi chạy vào hoàng cung của trẫm để gặp chủ tử của ngươi vậy"
"Bẩm bệ hạ chủ tử sai thuộc hạ theo dõi một cô nương ạ" nói xong đứng cười khì khì và quan sát phản ứng của ba người
"Một cô nương?" Cả ba người đồng thanh hét lên
"Vâng ạ" phản ứng đúng như mình dự đoán haha
"Vậy nàng ấy đi đâu ngươi còn ko nói bổn vương liền cho ngươi về chịu phạt"
"Thuộc hạ nói, vương gia ngài bình tĩnh"
"Ngươi mau nói trẫm và hai vị ái khanh chắc cũng muốn nghe nhỉ"
"Đúng thưa bệ hạ" cả hai đồng thanh
"Nàng ta đi vào phủ của nhà hai vị"
"Ngươi nói lại cho ta nghe xem?"
"Đệ bình tĩnh"
"Sao nàng lại đi vào tướng phủ?"
"Bệ hạ Tiêu quản gia đến rồi ạ"
"Thảo dân Tiêu Viễn tham kiến bệ hạ, tham kiến vương gia"
"Đứng dậy đi, tướng phủ xảy ra chuyện gì sao"
"Bẩm bệ hạ" ngoảnh sang hai vị thiếu gia
"Ngươi nhìn bọn ta làm gì? Còn ko mau nói"
"Nhị tiểu thư trở về rồi"
"Nguyệt..." nhị thiếu gia Trương Văn Minh đang nói dở thì bị Ảnh xen vào "là cô nương mặc lam y đi cùng ba tiểu nha đầu cùng một vị công tử"
"Đúng ạ"
"Tiêu quản gia muội ấy như thế nào"
"Tiểu thư càng lác càng giống phu nhân, chỉ có điều sức khỏe của tiểu thư ko tốt lắm ạ"
Nghe quản gia nói xonh Ảnh rraất muốn phản bác lại là: rõ ràng lúc đầu tiểu thư ấy rất khỏe nha chả hiểu sao lúc ra khỏi xe ngựa lại trở nên như vậy
"Trần công công"
"Bệ hạ cho gọi lão nô"
"Ngươi đêan thái y viện bảo Lam thái y đến tướng phủ xem bệnh cho nhin tiểu thư dù gì nàng của là Tĩnh vương phi tương lai ko thể để có chuyện gì xảy ra được"
"Vâng nô tài đi ngay"
"Nàng ấy là vương phi tương lai của đệ sao hoàng huynh"
"Lăng Ngạo Quân ngươi muốn chết sao cả hôn thê làlauội muội của ta ngươi cũng ko biết sao"
"Văn Minh ta thực sự ko biết. Nếu là nàng thì thực sự quá tốt. Hoàng huynh đệ muốn nhanh rước nàng vào cửa"
"Ngươi dám ta sẽ ko để tiểu muội ta cưới ngươi đâu. Hừ"
"Tam đệ đợi sức khỏe của nàng tốt hơn rồi tính"
"Vâng hoàng huynh"
"Hoàng thượng chúng thần về tướng phủ gặp muội muội trước"
"Hai khanh về đi, lát nữa trẫm si Trần công công đưa Lam thái y tới tướng phủ"
"Chúng thần thay mặt tiểu muội đa tạ bệ hạ"
"Muội muội của hai ngươi cũng như muội muội của trẫm các ngươi ko cần khách só. Đợi muội ấy khỏe hơn trãm hạ chỉ phong muội ấy làm quận chúa"
"Tạ bệ hạ, chúng thần cáo lui"
"Hoàng huynh vậy đệ cũng cáo lui"
"Được"
"Trần công công ông nói xem chẳng lẽ đệ ấy đã động tâm với nhị tiểu tướng phủ rồi sao"
"Chắc là vậy thưa bệ hạ. Như vậy thì nô tài thật mừng cho vương gia"
"Đúng vậy bệ hạ"
"Trẫm sẽ phải chiếu cố tốt cho vị tiểu thư này, chúng ta đến Trúc Ninh cung báo cho mẫu hậu biết chắc chắn người sẽ rất vui mừng"
"Vâng bệ bạ"