Cô không nói gì, cầm lấy bản nội dung xoay người bước đi. Lúc này mọi phòng ngự của cô đều biến mất, không còn nụ cười giả tạo, mặt cô không chút cảm xúc, như người đã chết. Suốt quá trình quan sát bộ máy vận hành của chip thông minh cô hoàn toàn không nhớ gì cả, đầu óc đã đánh rơi ở tận ngõ ngách nào.
Nhớ lại những hôm anh về muộn.
Nhớ lại dấu vết trên ngực anh.
Nhớ lại sự thờ ơ của anh.
Nhớ lại đã rất lâu anh ngay cả hôn cô cũng lười.
Anh bận... Bận lên giường với người khác.
Đi gần đến cửa bước chân cô càng nhanh hơn, muốn tìm cách mau nhất thoát khỏi chỗ này...
“Em đã thoả mãn chưa? Sao ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói?” Hàn Phong không còn dùng tiếng Anh nữa vì anh biết, cô hoàn toàn hiểu rõ anh đang nói gì.
Bật cười nhẹ, cô nuôi thù nuôi hận đều bị anh nhìn thấu. Quả thật anh đã biết âm mưu của cô. Quả thật anh không ngu ngốc. Quả thật anh đã cố tình dễ giải với cô.
Quả thật cô thua rồi, dù có thắng thì bây giờ hay sau này thương tích sẽ đầy mình thôi. Đi đến nước này, ai cho ai cơ hội quay lại?
“Thoả mãn rồi, cảm ơn anh” Cô xoay người lại.
“Đêm nay em ở lại chỗ tôi hay đi tìm Edric?”
Lời anh vừa nghe qua đã sặc mùi khinh bỉ, cô nhìn anh đăm đăm, chờ đợi lời tiếp theo.
“Hôm đó Tống Phổ Thịnh đến gặp em thì Trữ Đình Đình cũng đến gặp tôi. Anh ta nói gì với em tôi thực chất không quan tâm, lí do tôi nổi giận chính là những gì Đình Đình đã tiết lộ cho tôi” Nói đoạn, anh lấy trong ngăn kéo ra một sấp hình, biếng nhát quẳng lên, hơn mười bức ảnh nằm la liệt từ trên bàn đến thảm dưới chân.
Nhân vật chính trong hình chỉ có hai người, cô và Edric! Đều là những lúc họ gặp riêng trao đổi, bàn tính kế sách trả thù. Edric yêu cô thì nhìn sơ đã biết, từ ánh mắt đến cử chỉ dù đã chụp lén nhưng chất chứa thâm tình. Có cả bức ảnh được chụp trước cửa nhà, anh ta đang hôn trán cô...
Thứ sau cùng anh đặt lên là một máy nghe lén, tất nhiên là thông tin những cuộc đối thoại giữa cô và Edric mà Vũ Quân đã cài trong nhà Edric.
“Tôi lạnh nhạt với em. Lấp lửng thể hiện cho em biết tôi đã nhận ra âm mưu của em, đến mức này không phải tôi đang gài bẫy em, tôi chỉ đang chờ đợi em tự thú một câu mà thôi. Rất tiếc! Em thà đợi tôi quan hệ xong với người phụ nữ khác cũng không muốn làm gián đoạn kế hoạch của mình. Tề Vy, trái tim em rốt cuộc có còn hay không? Bao nhiêu việc tôi làm, thao túng em làm càng đến vậy mà em một chút lung lay cũng không có... Tôi phải khen em một câu, em quá giỏi” Nói xong anh vỗ hai tay vào nhau, hành động khen thưởng của anh truyền đến tai, mắt của cô lại khinh miệt như vậy.
“Bây giờ anh muốn gì?” Cô lạnh lùng hỏi
“Muốn em quay lại với tôi!” Anh mỉm cười đầy tình cảm, lời nói thể hiện chân tình sâu đậm.
Cô sững sờ, hai mắt mở to.
Ai cho ai cơ hội quay lại? Chẳng lẽ anh thật sự cho cô quay lại? Từ bỏ ý định trả thù ngay bay giờ vẫn còn kịp ư? Cô có thể lại ở cạnh anh như chưa từng phạm sai lầm...
“Nghe giống những bộ phim tình cảm em đã đóng đúng không?” Anh trở lại bộ dạng đểu cán
Cơ mặt cô lập tức giãn đi, lúc trắng lúc xanh thay phiên chuyển đổi.
“Trịnh Tề Vy, em có biết em nhàm chán thế nào không? Chỉ cần đạt được mục đích, đàn ông nào em cũng dính vào được. Em nghĩ sau mọi chuyện tôi sẽ cao cả đón nhận người như em sao? Thôi tưởng tượng đi cô bé à. Nhưng niệm tình em nhiều đêm nằm cạnh tôi. Tôi chấp thuận việc em trả thù cho ba mẹ em. Đem những thứ trên tay em đưa cho Edric, tôi cam đoan chưa đầy ba tháng em sẽ chính mắt nhìn thấy Ngô thị sụp đổ hoàn. Tôi sẽ ngồi không, cam đoan một ngón tay cũng không động vào, không làm phiền kế hoạch trả thù của em”
__________
Sau đó cô không nhớ mình đã rời khỏi Ngô thị bằng cách nào. Chỉ biết sau khi đưa bản nội dung cho Edric thì đột nhiên mất đi tri giác. Đến khi tỉnh lại phát hiện mình đang ở bệnh viện, bác sĩ bảo cô vì lao lực quá nhiều còn bị căng thẳng đầu óc nên cần phải ở bệnh viện quan sát vài ngày. Thời gian này Edric là người bên cạnh chăm sóc cô.
___________
Khi xuất viện cũng là lúc cô xác minh Hàn Phong không lừa mình. Anh ta thật sự để yên cho Đông Kinh phá nát Ngô thị. Nhưng không đồng nghĩa anh ta để yên cho bản thân bị phá nát.
Báo đưa tin trước biến cố một tuần Ngô thị đã đổi người lãnh đạo, Tư Đồ Hàn Phong đột nhiên giao ghế chủ tịch cho Ngô Đổng - người từ lâu đã bị giáng chức ở trong ngóc ngách nào đó trong công ty. Còn chức vị tổng giám đốc lại đưa cho con trai ông ta - Ngô Tự.
Hai người họ không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết được Hàn Phong giao lại chức quyền cũng như ban cho cha con họ án tử, Ngô thị vỡ nợ, bị nhiều đối tác huỷ hợp đồng, nhân viên đình công, hai cha con họ phải gánh tất cả, Ngô Tự còn bị vu khống đem bí mật của chip thông minh tiết lộ ra nên sức ép lên anh ta thật sự khủng khiếp.
Cuối cùng đến một ngày cuối tháng, tin tức chấn động - cha con Ngô Đổng, Ngô Tự chịu không nổi sức ép cùng nợ nần, nhảy từ tầng thượng Ngô thị xuống đất, chết tại chỗ!
Ba ngày sau thêm một tin khác cũng gây kinh sợ không kém - cựu chủ tịch Ngô thị - Ngô Mỗ vì đau lòng con trai và cháu nội mất cũng ngã bệnh chết theo. Ngô thị huy hoàng một thời nay rơi vào lụi tàn.
Ngồi trên phim trường Tề Vy cảm thấy không còn tin nổi vào những gì đang diễn ra, quá nhanh, quá đột ngột!
“Chị à, Tư Đồ tổng lần này...” Ái Linh ngồi cạnh cô xem tin tức trên điện thoại
“Là cố ý, anh ta cố ý phá huỷ Ngô thị, anh ta có đại hận với Ngô thị từ lâu rồi, lần này mượn công trả thù riêng thôi”
“Thật sao? Hay quá!!” Ái Linh reo lên
“Sao em có vẻ vui mừng vậy?” Tề Vy ngạc nhiên với dáng vẻ phấn khởi của Ái Linh
“Không phải một mình em, mà tất cả mọi người trong đoàn, cả đạo diễn Giảo Thành luôn nữa đều rất thích Tư Đồ tổng”
“Vì sao chứ?” Chuyện này cô chưa từng nghe qua
“Vì ngài ấy vừa đẹp trai vừa tốt bụng. Chị không biết đâu, sau khi chị biến mất suốt hai năm luôn có một người bí ẩn ủng hộ cho các dự án trong đoàn, những bộ phim của đạo diễn Giảo Thành có được danh tiếng lẫy lừng cũng nhờ mức đầu tư khủng khiếp từ người bí ẩn đó. Gần đây danh tính người đó mới được tiết lộ...”
“Là Tư Đồ Hàn Phong?” Tề Vy tiếp lời
“Vâng!”
Đột nhiên Tề Vy cảm thấy lặng người, anh làm vậy để làm gì? Rãnh quá à? Lại đem tiền đầu tư phim ảnh.
_________
Tại nhà Ngô Thương, Hàn Phong ngồi uống trà cùng ông. Theo lẽ thường đáng lí Ngô Thương sẽ rất giận anh vì anh đã hại chết con cháu ông ta. Nhưng có những bí mật chỉ người trong cuộc mới hiểu.
Năm đó, người hại chết cha mẹ Tề Vy không phải Ngô Thương mà là anh trai ông, cũng chính là ông nội của Hàn Phong - Ngô Mỗ. Nhưng vì Ngô Mỗ là người đứng đầu gia tộc nên ông chấp nhận mang tội thay ông ta, lui khỏi giới chính trị. Tất nhiên đổi lại ông muốn Ngô Mỗ phải khiến Ngô Đổng tưởng lầm ông là cha đẻ của hắn để hắn dốc hết sức lực làm việc cho ông, đem mọi thứ của Ngô thị tiết lộ cho ông, còn cùng Ngô Vân Chính huynh đệ tương tàn. Ngô Mỗ nhiều lần ấm ức nhưng tuyệt nhiên không dám hé răng chỉ sợ Ngô Thương một phút nóng giận đem vụ án năm đó lật lại thì mạng của Ngô Mỗ muốn giữ lại cũng không được.
Cô không nói gì, cầm lấy bản nội dung xoay người bước đi. Lúc này mọi phòng ngự của cô đều biến mất, không còn nụ cười giả tạo, mặt cô không chút cảm xúc, như người đã chết. Suốt quá trình quan sát bộ máy vận hành của chip thông minh cô hoàn toàn không nhớ gì cả, đầu óc đã đánh rơi ở tận ngõ ngách nào.
Nhớ lại những hôm anh về muộn.
Nhớ lại dấu vết trên ngực anh.
Nhớ lại sự thờ ơ của anh.
Nhớ lại đã rất lâu anh ngay cả hôn cô cũng lười.
Anh bận... Bận lên giường với người khác.
Đi gần đến cửa bước chân cô càng nhanh hơn, muốn tìm cách mau nhất thoát khỏi chỗ này...
“Em đã thoả mãn chưa? Sao ngay cả một câu cảm ơn cũng không nói?” Hàn Phong không còn dùng tiếng Anh nữa vì anh biết, cô hoàn toàn hiểu rõ anh đang nói gì.
Bật cười nhẹ, cô nuôi thù nuôi hận đều bị anh nhìn thấu. Quả thật anh đã biết âm mưu của cô. Quả thật anh không ngu ngốc. Quả thật anh đã cố tình dễ giải với cô.
Quả thật cô thua rồi, dù có thắng thì bây giờ hay sau này thương tích sẽ đầy mình thôi. Đi đến nước này, ai cho ai cơ hội quay lại?
“Thoả mãn rồi, cảm ơn anh” Cô xoay người lại.
“Đêm nay em ở lại chỗ tôi hay đi tìm Edric?”
Lời anh vừa nghe qua đã sặc mùi khinh bỉ, cô nhìn anh đăm đăm, chờ đợi lời tiếp theo.
“Hôm đó Tống Phổ Thịnh đến gặp em thì Trữ Đình Đình cũng đến gặp tôi. Anh ta nói gì với em tôi thực chất không quan tâm, lí do tôi nổi giận chính là những gì Đình Đình đã tiết lộ cho tôi” Nói đoạn, anh lấy trong ngăn kéo ra một sấp hình, biếng nhát quẳng lên, hơn mười bức ảnh nằm la liệt từ trên bàn đến thảm dưới chân.
Nhân vật chính trong hình chỉ có hai người, cô và Edric! Đều là những lúc họ gặp riêng trao đổi, bàn tính kế sách trả thù. Edric yêu cô thì nhìn sơ đã biết, từ ánh mắt đến cử chỉ dù đã chụp lén nhưng chất chứa thâm tình. Có cả bức ảnh được chụp trước cửa nhà, anh ta đang hôn trán cô...
Thứ sau cùng anh đặt lên là một máy nghe lén, tất nhiên là thông tin những cuộc đối thoại giữa cô và Edric mà Vũ Quân đã cài trong nhà Edric.
“Tôi lạnh nhạt với em. Lấp lửng thể hiện cho em biết tôi đã nhận ra âm mưu của em, đến mức này không phải tôi đang gài bẫy em, tôi chỉ đang chờ đợi em tự thú một câu mà thôi. Rất tiếc! Em thà đợi tôi quan hệ xong với người phụ nữ khác cũng không muốn làm gián đoạn kế hoạch của mình. Tề Vy, trái tim em rốt cuộc có còn hay không? Bao nhiêu việc tôi làm, thao túng em làm càng đến vậy mà em một chút lung lay cũng không có... Tôi phải khen em một câu, em quá giỏi” Nói xong anh vỗ hai tay vào nhau, hành động khen thưởng của anh truyền đến tai, mắt của cô lại khinh miệt như vậy.
“Bây giờ anh muốn gì?” Cô lạnh lùng hỏi
“Muốn em quay lại với tôi!” Anh mỉm cười đầy tình cảm, lời nói thể hiện chân tình sâu đậm.
Cô sững sờ, hai mắt mở to.
Ai cho ai cơ hội quay lại? Chẳng lẽ anh thật sự cho cô quay lại? Từ bỏ ý định trả thù ngay bay giờ vẫn còn kịp ư? Cô có thể lại ở cạnh anh như chưa từng phạm sai lầm...
“Nghe giống những bộ phim tình cảm em đã đóng đúng không?” Anh trở lại bộ dạng đểu cán
Cơ mặt cô lập tức giãn đi, lúc trắng lúc xanh thay phiên chuyển đổi.
“Trịnh Tề Vy, em có biết em nhàm chán thế nào không? Chỉ cần đạt được mục đích, đàn ông nào em cũng dính vào được. Em nghĩ sau mọi chuyện tôi sẽ cao cả đón nhận người như em sao? Thôi tưởng tượng đi cô bé à. Nhưng niệm tình em nhiều đêm nằm cạnh tôi. Tôi chấp thuận việc em trả thù cho ba mẹ em. Đem những thứ trên tay em đưa cho Edric, tôi cam đoan chưa đầy ba tháng em sẽ chính mắt nhìn thấy Ngô thị sụp đổ hoàn. Tôi sẽ ngồi không, cam đoan một ngón tay cũng không động vào, không làm phiền kế hoạch trả thù của em”bg-ssp-{height:px}
__________
Sau đó cô không nhớ mình đã rời khỏi Ngô thị bằng cách nào. Chỉ biết sau khi đưa bản nội dung cho Edric thì đột nhiên mất đi tri giác. Đến khi tỉnh lại phát hiện mình đang ở bệnh viện, bác sĩ bảo cô vì lao lực quá nhiều còn bị căng thẳng đầu óc nên cần phải ở bệnh viện quan sát vài ngày. Thời gian này Edric là người bên cạnh chăm sóc cô.
___________
Khi xuất viện cũng là lúc cô xác minh Hàn Phong không lừa mình. Anh ta thật sự để yên cho Đông Kinh phá nát Ngô thị. Nhưng không đồng nghĩa anh ta để yên cho bản thân bị phá nát.
Báo đưa tin trước biến cố một tuần Ngô thị đã đổi người lãnh đạo, Tư Đồ Hàn Phong đột nhiên giao ghế chủ tịch cho Ngô Đổng - người từ lâu đã bị giáng chức ở trong ngóc ngách nào đó trong công ty. Còn chức vị tổng giám đốc lại đưa cho con trai ông ta - Ngô Tự.
Hai người họ không phải kẻ ngốc, tất nhiên biết được Hàn Phong giao lại chức quyền cũng như ban cho cha con họ án tử, Ngô thị vỡ nợ, bị nhiều đối tác huỷ hợp đồng, nhân viên đình công, hai cha con họ phải gánh tất cả, Ngô Tự còn bị vu khống đem bí mật của chip thông minh tiết lộ ra nên sức ép lên anh ta thật sự khủng khiếp.
Cuối cùng đến một ngày cuối tháng, tin tức chấn động - cha con Ngô Đổng, Ngô Tự chịu không nổi sức ép cùng nợ nần, nhảy từ tầng thượng Ngô thị xuống đất, chết tại chỗ!
Ba ngày sau thêm một tin khác cũng gây kinh sợ không kém - cựu chủ tịch Ngô thị - Ngô Mỗ vì đau lòng con trai và cháu nội mất cũng ngã bệnh chết theo. Ngô thị huy hoàng một thời nay rơi vào lụi tàn.
Ngồi trên phim trường Tề Vy cảm thấy không còn tin nổi vào những gì đang diễn ra, quá nhanh, quá đột ngột!
“Chị à, Tư Đồ tổng lần này...” Ái Linh ngồi cạnh cô xem tin tức trên điện thoại
“Là cố ý, anh ta cố ý phá huỷ Ngô thị, anh ta có đại hận với Ngô thị từ lâu rồi, lần này mượn công trả thù riêng thôi”
“Thật sao? Hay quá!!” Ái Linh reo lên
“Sao em có vẻ vui mừng vậy?” Tề Vy ngạc nhiên với dáng vẻ phấn khởi của Ái Linh
“Không phải một mình em, mà tất cả mọi người trong đoàn, cả đạo diễn Giảo Thành luôn nữa đều rất thích Tư Đồ tổng”
“Vì sao chứ?” Chuyện này cô chưa từng nghe qua
“Vì ngài ấy vừa đẹp trai vừa tốt bụng. Chị không biết đâu, sau khi chị biến mất suốt hai năm luôn có một người bí ẩn ủng hộ cho các dự án trong đoàn, những bộ phim của đạo diễn Giảo Thành có được danh tiếng lẫy lừng cũng nhờ mức đầu tư khủng khiếp từ người bí ẩn đó. Gần đây danh tính người đó mới được tiết lộ...”
“Là Tư Đồ Hàn Phong?” Tề Vy tiếp lời
“Vâng!”
Đột nhiên Tề Vy cảm thấy lặng người, anh làm vậy để làm gì? Rãnh quá à? Lại đem tiền đầu tư phim ảnh.
_________
Tại nhà Ngô Thương, Hàn Phong ngồi uống trà cùng ông. Theo lẽ thường đáng lí Ngô Thương sẽ rất giận anh vì anh đã hại chết con cháu ông ta. Nhưng có những bí mật chỉ người trong cuộc mới hiểu.
Năm đó, người hại chết cha mẹ Tề Vy không phải Ngô Thương mà là anh trai ông, cũng chính là ông nội của Hàn Phong - Ngô Mỗ. Nhưng vì Ngô Mỗ là người đứng đầu gia tộc nên ông chấp nhận mang tội thay ông ta, lui khỏi giới chính trị. Tất nhiên đổi lại ông muốn Ngô Mỗ phải khiến Ngô Đổng tưởng lầm ông là cha đẻ của hắn để hắn dốc hết sức lực làm việc cho ông, đem mọi thứ của Ngô thị tiết lộ cho ông, còn cùng Ngô Vân Chính huynh đệ tương tàn. Ngô Mỗ nhiều lần ấm ức nhưng tuyệt nhiên không dám hé răng chỉ sợ Ngô Thương một phút nóng giận đem vụ án năm đó lật lại thì mạng của Ngô Mỗ muốn giữ lại cũng không được.