Sinh ra trong 1 gia đình ngèo...kô! phải nói là rất ngèo! Nó phải làm lụng vất vả từ nhỏ. Đến năm 17 tuổi, ba nó mất vì suy tim... 3 tháng sau đó mẹ nó cũng bỏ 2 chị em nó mà đi theo ng` ba quá cố...
- Có biết là mày nợ mấy tháng rồi kô? kô có tiền thì xéo nhé!!! Ai cũng cứ khất lần khất lượt như mày thì nhà tao có mà ăn cám
- Kìa bác... bác thương 2 chị em cháu... nó đang bị ốm... - nó 1 tay bế thằng nhóc em nó, 1 tay xách cái túi cũ gần như muốn rời ra, mốc meo
- Tao thương bọn mày thì ai thương tao? Thôi kiri àk, tao kô thể cho mày nợ đc nữa, nhà tao túng quá rồi. Tiền nhà từ tr'c nay coi như tao cho chị em mày
" Sầm...!!!!! "
- Ơ... Bác khoan đã. Bác ơi cháu xin bác mà...
hức hức - nó bồng trên tay đứa em đang ngủ ngon lành, ngồi trên băng ghế của tàu điện ngầm
- Hức... Kiri ơi...hức hức...em lạnh quá Kiri àk - Suu ôm chặt cổ nó, dụi dụi đầu vào ngực nó
Nó cố trùm cái khăn quàng cổ cũ kĩ, xỉn màu của mẹ nó lên ng` em nó - thằng bé xanh xao quá.
Phùuu......... - nó thở dài não nề
10 phút !~
20 phút !~
30 phút !~
Nó vẫn ngồi đấy, ánh mắt sâu thẳm nhìn dòng ng` ngày 1 ít dần. Bỗng...
- À há!!! Trò Kiri...hức... sao em lại ngồi đây? Ha
ha... đúng là phụ nữ... khó hiểu thật - thầy Hirosi - chủ nhiệm lớp nó say xỉn lại gần ( Thầy lúc kô say )
- Đi còn kô vững đừng có nói chuyện với em - nó nói gần như hét vào mặt ông thầy
- Đồ con nít... hức... em thì biết cái gì chứ
- Thầy... - nó dí sát nắm đấm vào mặt ổng
- Đấy!!! ha ha... chưa gì đã manh động rồi. Em đúng là giống... CON VẸT !!! ha ha đồ con vẹt
- Này. Em đang điên đấy! Đừng có động vào em
- Em tg? em điên mà tôi kô điên hả? ha ha - ông thầy phẩy tay 1 cái rõ kêu
- VẬY THẦY CÓ DÁM NUÔI EM, CẢ ĐỜI
KÔ???? Ây sì - nó hét lên đủ để cho ông thầy biết nó điên đến mức nào
- Được thôi. Làm Vợ thầy thầy sẽ nuôi em cả đời
- ông thầy hếc mặt
Nó tức khí - Làm thì làm ! Em kô sợ !!!
Sinh ra trong gia đình ngèo...kô! phải nói là rất ngèo! Nó phải làm lụng vất vả từ nhỏ. Đến năm tuổi, ba nó mất vì suy tim... tháng sau đó mẹ nó cũng bỏ chị em nó mà đi theo ng` ba quá cố...
- Có biết là mày nợ mấy tháng rồi kô? kô có tiền thì xéo nhé!!! Ai cũng cứ khất lần khất lượt như mày thì nhà tao có mà ăn cám
- Kìa bác... bác thương chị em cháu... nó đang bị ốm... - nó tay bế thằng nhóc em nó, tay xách cái túi cũ gần như muốn rời ra, mốc meo
- Tao thương bọn mày thì ai thương tao? Thôi kiri àk, tao kô thể cho mày nợ đc nữa, nhà tao túng quá rồi. Tiền nhà từ tr'c nay coi như tao cho chị em mày
" Sầm...!!!!! "
- Ơ... Bác khoan đã. Bác ơi cháu xin bác mà...
hức hức - nó bồng trên tay đứa em đang ngủ ngon lành, ngồi trên băng ghế của tàu điện ngầm
- Hức... Kiri ơi...hức hức...em lạnh quá Kiri àk - Suu ôm chặt cổ nó, dụi dụi đầu vào ngực nó
Nó cố trùm cái khăn quàng cổ cũ kĩ, xỉn màu của mẹ nó lên ng` em nó - thằng bé xanh xao quá.
Phùuu......... - nó thở dài não nề
phút !~
phút !~
phút !~
Nó vẫn ngồi đấy, ánh mắt sâu thẳm nhìn dòng ng` ngày ít dần. Bỗng...
- À há!!! Trò Kiri...hức... sao em lại ngồi đây? Ha
ha... đúng là phụ nữ... khó hiểu thật - thầy Hirosi - chủ nhiệm lớp nó say xỉn lại gần ( Thầy lúc kô say )
- Đi còn kô vững đừng có nói chuyện với em - nó nói gần như hét vào mặt ông thầy
- Đồ con nít... hức... em thì biết cái gì chứ
- Thầy... - nó dí sát nắm đấm vào mặt ổng
- Đấy!!! ha ha... chưa gì đã manh động rồi. Em đúng là giống... CON VẸT !!! ha ha đồ con vẹt
- Này. Em đang điên đấy! Đừng có động vào em
- Em tg? em điên mà tôi kô điên hả? ha ha - ông thầy phẩy tay cái rõ kêu
- VẬY THẦY CÓ DÁM NUÔI EM, CẢ ĐỜI
KÔ???? Ây sì - nó hét lên đủ để cho ông thầy biết nó điên đến mức nào
- Được thôi. Làm Vợ thầy thầy sẽ nuôi em cả đời
- ông thầy hếc mặt
Nó tức khí - Làm thì làm ! Em kô sợ !!!