- BINH SĨ
Binh sĩ đỏ mặt chạy tới: “Thiếu tướng.”
“Cậu cũng là một Alpha?”
Binh sĩ gật đầu, tuy rằng rất nhiều người nói hắn không giống.
“Vậy cậu có biết khi nào tuyến thể mới nổi lên không.”
Binh sĩ nghĩ một chút liền đỏ mặt.
“Ở… Ở thời điểm phát tình mới có thể…” Âm thanh kia đã biến thành tiếng muỗi kêu.
Lục Minh bừng tỉnh.
Thì ra thân thể của bọn họ đã sớm nhận thức đối phương sớm hơn cả lý trí, hiểu tâm ý bản thân.
“Được rồi, vì sao bọn họ đều nói ta đùa giỡn binh sĩ, cậu biết không?”
Binh sĩ lắp bắp nói: “Bởi vì bọn họ nói ngài thích Alpha.”
“Không sai a.” Lục Minh rất thẳng thắn: “Ta thích Lệ Trạch, ta đánh dấu anh ấy, cho nên sau này các ngươi phải cách xa ảnh một chút.”
Binh sĩ bất ngờ biết chân tướng, cả người không khỏe.
“Còn có a, lần trước cậu nói chúng tôi đánh nhau, lúc đó không phải đánh nhau, chúng tôi là đang… So bản lĩnh.” Lục Minh nghĩ tới một từ thích hợp.
Lục Minh nhìn mặt binh sĩ càng đỏ, có chút buồn cười: “Tiểu binh sĩ, cậu còn chưa nói tên.”
“Báo cáo thiếu tướng, tôi là Binh Sĩ.” (bản raw là Sĩ Binh nhé, đổi tên cho phù hợp.)
“Ta hỏi tên.”
“Tôi tôi tôi tên Binh Sĩ!” Binh sĩ cuống quýt.
Lục Minh: “…..” Đột nhiên anh biết vì sao người khác đều nói anh đùa giỡn cấp dưới.
- HƯƠNG VỊ
“Thiếu tướng!”
“Đừng khẩn trương, ta nghe Lục Minh nói, cậu yên tâm Lục Minh không có ý gì khác với cậu.”
“Tôi… Tôi biết.”
“Biết là tốt, được rồi, Alpha có thể ngửi thấy tiết dục tố của Alpha sao?” Lệ Trạch gần đây là đối tượng quan sát của tiến sĩ, bù lại rất nhiều tri thức, mới ý thức được, hắn tựa hồ không ngửi thấy tiết dục tố của Alpha khác.
Binh sĩ lắc đầu: “Đương nhiên không được a, thiếu tướng, Alpha và Alpha, à, đồng tính đẩy nhau.”
Lệ Trạch: “… Cho nên, ta là đồng tính luyến ái?”
Binh sĩ không dám gật đầu, chỉ dám rụt đầu.
“Được rồi, làm sao cậu biết nhiều vậy?”
Binh sĩ mờ mịt: “Báo cáo thiếu tướng, học khóa sinh lý tiểu học.”
Lệ Trạch: “…..” Khóa sinh lý, đó là đồ chơi gì?
- GIAO NHÂN
Giao nhân Vương hừ lạnh, hất đuôi cá: “Ta là giao nhân Vương.”
“Giao nhân là cái gì?”
Giao nhân Vương nghẹn lời, một lát mới giải thích: “Chính là nhân ngư.”
“Vậy vẫn là cá!” Tiểu Lục Minh rất hưng phấn.
Giao nhân Vương: “…..” Hắn đã níu hắn ghét nhất nhân loại!
Giao nhân Vương lừa gạt tiểu Lục Minh: “Giao nhân Vương cực kỳ lợi hại!”
“Còn lợi hại hơn nguyên soái sao?”
“Đương nhiên.” Giao nhân Vương hừ lạnh.
“Vậy ngươi có thể giúp ta che chắn hương vị đáng ghét này hay không?”
Vì vậy sau một khúc ca, tiểu Lục Minh thiếp đi, nguyên soái vừa từ chức đến muốn dở khóc dở cười nhìn một mànn ày, sau khi đưa cậu bé đến bờ biển, nguyên soái thấy một cậu bé tóc đen vành mắt đỏ hoe cứu tiểu Lục Minh về.
Từ nay về sau, tiểu Lục Minh tràn ngập hứng thú với hải dương, mà Lệ Trạch cũng vì sự kiện kia không bao giờ… Cho phép Lục Minh tới gần biển sâu nữa.
- VƯƠNG HẬU
Dựa núi ăn núi, ven biển ăn biển. Cho nên anh quyết định khai thác tất cả mỹ thực biển cả.
Cho đến một ngày, anh câu được một con cá.
“Ta không phải cá!”
“Cậu có biết nên ăn cậu như thế nào không?”
Tiểu giao nhân liền nhe răng trợn mắt với nguyên soái, rất hung dữ.
Nguyên soái luôn có kiên trì với mỹ thực: “Cậu không phải cá, vậy cậu là gì?”
“Ta là giao nhân!”
“Cậu xem, đọc chữ một nửa, nói rõ cậu vẫn là cá.”
Tiểu giao nhân: “…..” Là… Là như vậy sao?
…
Nguyên soái nuôi tiểu giao nhân trong bồn tắm, đưa nước biển vào.
Mỗi ngày cho hắn từng chậu hải sản.
“Tại sao anh lại tốt với ta như vậy?” Tiểu giao nhân liếm liếm ngón tay.
Nguyên soái mỉm cười: “Nuôi lớn ăn mới ngon.”
Tiểu giao nhân: “…..” Nhân loại thật đáng ghét, ghét nhất Alpha nhân loại!
…
Nguyên soái là một Omega lớn tuổi, kết quả có một Omega to gan lại trực tiếp tới cửa cầu ái.
Nguyên soái khó xử, cũng không thể nói với Omega người ta, cô nhìn qua ăn không ngon đi?
“Hắn là Alpha của ta.”
Omega kia nhìn thiếu niên xinh đẹp từ phòng tắm nguyên soái đi ra, trong nháy mắt đông cứng.
“Tôi thực sự là… Xem lầm người… Anh lại dụ dỗ Omega vị thành niên!”
Nguyên soái nhìn tiểu thư Omega tông cửa xông ra, dở khóc dở cười kéo tay đang vòng quanh hông mình: “Sao đột nhiên biến hóa? Lực lượng khôi phục?”
Trả lời chính là tiểu giao nhân té xỉu trong lòng anh.
Nguyên soái thở dài, ôm tiểu giao nhân vào bồn tắm, thật là, yếu còn ra gió.
…
Tiểu giao nhân quấn quýt lấy nguyên soái cùng tắm, cố tình người ta còn phi thường nói đến quang minh chính đại: “Anh nuôi mèo nuôi chó phải tắm cho nó, vì sao anh nuôi giao nhân cũng không giúp hắn tắm? Không chịu trách nhiệm.”
Nguyên soái · chịu trách nhiệm suy nghĩ một chút: “Ta tắm cho em.”
“Không được.” Tiểu giao nhân không vui: “Ta là anh nuôi, anh cũng là ta nuôi, cho nên ta cũng phải giúp anh tắm.”
Nguyên soái nghĩ nếu có cơ hội đến giao nhân tộc, anh nhất định phải biết giao nhân học logic học như thế nào.
Cùng tắm thường sẽ phát sinh ngoài ý muốn, nói ví dụ như nguyên soái bị đuôi cá của tiểu giao nhân đẩy khỏi bồn tắm, tiểu giao nhân còn rất ủy khuất: “Vật gì khó ngửi như vậy?”
Nguyên soái không nói, chỉ dùng tay xoa xoa tóc tiểu giao nhân, trong mắt là thần sắc mà tiểu giao nhân nhìn không hiểu.
Đột nhiên tiểu giao nhân hoảng hồn, kéo nguyên soái: “Kỳ thực cũng không phải đặc biệt khó ngửi, ta… Ta có thể chịu đựng.”
Nguyên soái mặc kệ tiểu giao nhân có thích hương vị tiết dục tố hay không, chính là hung hăng cạy răng hắn ra, sau khi hôn xong, nguyên soái ôm lấy hắn: “Ta lật tất cả sách dạy nấu ăn, cũng không phát hiện phương pháp ăn giao nhân.”
Tiểu giao nhân nhanh chóng ngẩng đầu nhìn anh.
Nguyên soái hờ hững nói: “Ta thả em đi.”
…
Nguyên soái nằm trong bồn tắm lớn trống không thở dài một hơi, đây là mang thù đi, trước ngực của anh còn đeo một mảnh vảy cá xanh sẫm, đó là tiểu giao nhân rớt xuống, bị anh nhặt được mang lên, nghĩ đến thần sắc tức giận của tiểu giao nhân, lúc này đầu lưỡi nguyên soái mơ hồ còn đau, loáng thoáng còn có thể nếm được mùi máu của giao nhân.
Thế nhưng biển rộng mới là quê hương của tiểu giao nhân, tựa như khi anh nhặt được tiểu giao nhân liền biết, đó không phải là ngoài ý muốn, giao nhân tộc náo động, tiểu giao nhân cho là mìh giấu rất kỹ, thế nhưng quanh năm tiếp xúc Hải tộc làm sao anh sẽ không biết, tộc giao nhân, xanh sẫm là hoàng tộc, chỉ có giao nhân Vương một thân vảy xanh sẫm mang theo ánh vàng.
Tiểu vương tử giao nhân tộc tình nguyện ở lại trong bồn tắm của anh, anh không phải không đoán ra nguyên nhân. Trước khi tiểu giao nhân đề xuất đi tắm, thuộc hạ của tiểu giao nhân tìm đến. Nguyên soái xuyên thấu qua tinh thần lực nhìn tiểu giao nhân hạ lệnh, ánh mắt lạnh lùng giọng nói quả quyết, anh biết anh nên để giao nhân đi.
Nguyên soái nhìn công văn nhậm chức mà anh vẫn chậm chạp không chịu ký tên, cuối cùng vẫn phải ký tên vào.
…
“Nguyên soái.” Quản gia muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy?” Vừa kết thúc đàm phán với đế quốc, nguyên soái rất đau đầu, giao nhân tộc ở biển sâu cũng bắt đầu không an phận.
Cũng không biết tiểu giao nhân của anh…
“Cửa phòng tắm không mở được.”
“Cái gì?”
Quản gia chân đều run, nguyên soái nheo mắt, có chút ù ù cạc cạc, loại ám sát này thật đúng là không có ý kiến.
Cẩn thận đẩy cửa phòng tắm, quản gia nhìn cửa bọn họ mở thế nào cũng không ra lại được nguyên soái mở dễ dàng, trong lòng nhịn không được sùng bái nói, lực lượng của nguyên soái lại cường đại hơn rồi.
Nguyên soái ngây ngẩn nhìn người trong bồn tắm.
Tiểu giao nhân đã biến thành giao nhân Vương, lắc lắc đuôi cá xanh sẫm hiện kim quang, liếm liếm ngón tay: “Ta đã trưởng thành, anh nghiên cứu ra phương pháp ăn giao nhân chưa?”
…
“Vì sao ta có thể hiểu các ngươi nói chuyện?”
Giao nhân Vương bày trận trước mặt nguyên soái, nghe nói như thế hừ lạnh: “Uống máu giao nhân, anh chính là người của ta.”
Nguyên soái nhớ tới rất nhiều năm trước, tiểu giao nhân cắn nát đầu lưỡi của anh, máu hai người trộn lẫn một chỗ.
Binh tôm tướng cua: “…..” QAQ Vương lại gạt người, rõ ràng chính là kết hôn a!!!
…
Giao nhân Vương nhào đến trước ngực nguyên soái đeo vảy cá xanh sẫm đã không còn ánh sáng: “Cái này không đẹp, ta hiện tại đẹp hơn.” Hắn hưng phấn vẫy vẫy đuôi.
Nguyên soái cười khẽ, rút vảy rất đau, anh luyến tiếc.
Binh tôm tướng cua: “…..” QAQ Vương người không sợ trọc đuôi sao? Sau khi trưởng thành vảy không thể tái sinh a!!!
…
Hai người cười híp mắt ký tên hiệp ước liên minh cùng giao nhân tộc ở biển sâu trọn đời hữu hảo.
“Anh từ chức, trở lại làm vương hậu của ta.”
Nguyên soái hôn một cái lên tai giao nhân Vương.
Tai bán trong suốt liền đỏ: “Anh… Anh làm Vương hậu của ta, ta mời anh mỗi ngày ăn giao nhân.”
“Ăn thế nào?” Tay nguyên soái không an phận.
Giao nhân Vương xấu hổ, rúc vào lòng nguyên soái không chịu đi ra, ngửi tiết dục tố dễ chịu trên người anh, quả nhiên giành được vương vị này rất đáng giá.
Binh tôm tướng cua: “…..” QAQ Thì ra câu chuyện tình yêu trầm bổng nhấp nhô của Vương và Vương hậu được lưu truyền trong giao nhân biển sâu đều là Vương biên tập gạt người!!!
…
Tất cả đều tốt đẹp, ngoại trừ một chút ngoài ý muốn…
“Em nói em thôi miên cảm giác tuyến thể của cậu bé kia?” Nguyên soái dở khóc dở cười: “Đối với Alpha mà nói, đó là thứ rất quan trọng.”
Giao nhân Vương tự biết đuối lý chớp chớp đôi mắt cẩm thạch của mình: “Lỡ đâu sau này cậu nhóc cũng thích giao nhân thì làm sao?” Phải biết rằng đối với giao nhân, tiết dục tố của nhân loại cực kỳ khó ngửi, chỉ có trở thành giao nhân Vương mới có thể ngăn chặn.
“Em …”
Giao nhân Vương hừ lạnh, hắn mới không phải không hiểu chuyện như vậy, nếu khi cậu bé gặp được đối tượng thật sự ái mộ, có thể ngửi thấy tiết dục tố của người kia.