Lăng Thiên cười cười cất bước đi về phòng của hắn.
Rốt cục có thể khiến Tần đại tiên sinh lộ diện giúp hắn thối hôn. Mặc dù trong quá trình đó có chút chuyện không ngoài ý muốn nhưng Lăng Thiên cũng rất đắc ý.
Đi qua một bụi trúc thì Lăng Thiên đã có thể thấy được của phòng của hắn. Nhưng ngay lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, từ bên trong đi ra một người. Một tiểu hài tử.
Lăng Thiên nhìn thấy tiểu gia hỏa này tuy mặc áo bông rất dày nhưng trên mặt vẫn xanh xao vô cùng, mặc dù đã tốt hơn trước đây rất nhiều. Gương mặt thon gầy, một đôi mắt thâm đen phát ra hàn quang lạnh lùng như quỷ hỏa lấp lóe không ngừng trong đêm tối. Cả người toát ra một hơi thở âm lãnh kinh khủng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Đó chính là Lăng Kiếm được Lăng Thiên mang về nhà. Lăng Kiếm quả thực không phụ sự chờ mong của Lăng Thiên, từ lúc dẫn hắn về thì hắn chỉ thuộc về một mình Lăng Thiên.
Sở dĩ Lăng Thiên liếc mắt cái liền coi trọng người này ngoại trừ thân thể hắn phối hợp với nhau một cách đặt biệt thì Lăng Thiên rất coi trọng khí tức âm hàn này của hắn. Theo kinh nghiệm ở kiếp trước của hắn, những người có được khí tức này sau khi được huấn luyện sẽ trở thành vương giả trong bóng tối! Một sát thủ đáng sợ!
Vừa đúng dịp trong trí nhớ của Lăng Thiên có một phương thức huấn luyện sát thủ rất hoàn mỹ. Là một loại phương pháp của Lăng Gia kiếp trước bồi dưỡng ra những sát thủ vĩnh viễn ẩn thân trong bóng tối để bảo vệ cho gia tộc khi gặp nguy hiểm cũng là một thanh đao sắt bén dùng để đối phó địch nhân.
Lăng Thiên muốn huấn luyện Lăng Kiếm trở thành một sát thủ như vậy? Không, như vậy còn chưa đủ, Lăng Thiên muốn cho Lăng Kiếm trở thành vương giả trong bóng tối, là một sát thủ chi vương! Mà khí chất hay là tao ngộ của Lăng Kiếm đều phù hợp với yêu cầu của Lăng Thiên.
Hơn nữa Lăng Kiếm lại tinh thông phương pháp ẩn nấp. Phải biết rằng điều cơ bản nhất của một sát thủ là khả năng ẩn giấu tung tích bản thân. Đặc điểm của sát thủ chính là vĩnh viễn giấu thân trong bóng tối, vĩnh viễn không được đối mặt trực tiếp với địch nhân. Những quy cũ gì của võ lâm? Đơn đả độc đấu đối với sát thủ mà nói đều là vô nghĩa. Không được bỏ qua bất kỳ thủ đoạn nào. Một kích phải lấy mạng mới chính là nguyên tắc làm việc của sát thủ!
Đi vào bên trong phòng liền thấy một chậu thật lớn chứa đầy than hồng nhưng không có chút khói nào bốc lên cao. Lăng Thiên vừa chuẩn bị cởi áo khoát ngoài ra thì Lăng Kiếm đã tiến lên muốn hầu hạ hắn.
Lăng Thiên ngẩn người ra, hắn không tiếp tục cởi áo nữa mà vỗ vỗ bả vai của Lăng Kiếm nói: "Lăng Kiếm, trước tiên ngươi cứ ngồi xuống đi. Có một số việc ta cần nói rõ cho ngươi biết. Trong quá trình ta nói ngươi chỉ cần lắng nghe thôi. Ta chỉ nói một lần."
Lăng Kiếm ưỡn ngực trả lời rất nhanh: "Rõ!" Sau đó hắn ngồi lên trên ghế không nhúc nhích như một cây gỗ. Đôi mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Lăng Thiên.
Lăng Thiên cười khổ một tiếng nói: "Lăng Kiếm. Đầu tiên ta phải nói cho ngươi rõ ràng rằng ta mang ngươi về là để làm gì. Ngươi phải biết rằng ta mang ngươi về tuyệt đối không phải là một gã sai vặt chỉ biết giúp ta cởi áo. Lăng Kiếm, chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm và huấn luyện của ta thì ngươi sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực, là một trợ thủ không thể thiếu và cũng là một huynh đệ ta tin tưởng để phó thác tính mạng. Ngươi hiểu không?"
Thân thể Lăng Kiếm chấn động, từ đôi mắt toát ra sự cảm kích vô hạn. Đôi môi khẽ nhúc nhích nhưng hắn lại không thể cất thành tiếng, khóe mắt của hắn bị một màn sương nước mờ ảo che phủ đi.
Lăng Thiên giương một tay lên ngăn cản Lăng Kiếm trả lời: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Ta cũng biết cảm thụ hiện tại của ngươi ra sao. Những điều này ngươi không cần phải nó chỉ đặt trong lòng là được. Nhưng ngươi phải xác định rõ vị trí của mình. Ở trong nhà này ngươi không cần phải hầu hạ bất kỳ kẻ nào. Còn nữa, ngươi phải vĩnh viễn nghi nhớ một câu: Ngoại trừ ta ra ngươi không cần phải nghe lệnh bất cứ ai. Nhớ rõ, không được nghe lệnh bất kỳ một người nào. Ngoại trừ ta ngươi phải bảo trì tôn kính ra thì sau khi ngươi ra khỏi nơi đây rồi thì ngươi có thể miệt thị bất kỳ kẻ nào. Kể cả vương công đại thần, cả đế vương hoàng tử! Cho dù là trong nhà này ngoại trừ gia gia, nãi nãi, phụ mẫu của ta ra ngươi cũng có thể miệt thị tất cả. Ngươi hiểu không?"
Đôi mắt Lăng Kiếm đẫm lệ. Hắn mặt dù không biết được Lăng Thiên muốn hắn làm điều gì nhưng có nằm mơ hắn cũng không ngờ Lăng Thiên lại cho hắn đại ngộ cao như vậy. Bất tri bất giác Lăng Kiếm cố gắng ngồi thẳng người hơn, đôi mắt nhìn chăm chú vào Lăng Thiên không chớp. Lắng nghe và nhớ rõ từng câu, từng chữ của Lăng Thiên.
Trong lòng Lăng Kiếm đột nhiên có ý nghĩ: Có một chủ nhân như vậy thì sau này cho dù mình vì hắn mà phải chết đi cũng đáng.
Không một ai biết được mười năm sau, thiên hạ đệ nhất huyết lãnh sát thủ - một nhân vật đứng trên đỉnh cao của thiên hạ, từ trên cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh lại là người chỉ thuần phục một mình Lăng Thiên. Ngay hôm nay hắn đã tạo nên sự tự tin của bản thân, đi bước đầu tiên chấn nhiếp thiên hạ. Để đạt được tất cả những điều này đều nhờ vào những lời nói như chém đinh chặt sắt của Lăng Thiên.
Nói xong tất cả những điều này Lăng Thiên đứng lên đem áo khoát của mình cởi ra. Sau khi treo áo lên liền dựa lưng lên thành giường im lặng không lên tiếng.
Lăng Kiếm như không nhìn thấy những việc làm này của Lăng Thiên mà chỉ yên lặng ngồi đó suy nghĩ. Dùng hai tay nhẹ nhàng xoa những chỗ đau nhức trên thân thể mình, hóa giải những chua xót và mệt mỏi trước đây. Lăng Kiếm bổng nhiên đứng lên hoạt động thân thể một chút, cũng là bắt đầu tiến hành những động tác không coi ai ra gì của mình.
Hắn biết khảo nghiệm của Lăng Thiên dành cho bản thân hắn sẽ bắt đầu rất sớm. Có thể khôi phục thể lực sớm một chút là sẽ gia tăng thêm một phần nắm chắc thông qua khảo nghiệm. Hiện tại có nói gì cũng vậy. Nếu như không thể thông qua khảo nghiệm của công tử thì tất cả lời nói không có một ý nghĩa nào. Lăng Kiếm hạ quyết tâm phải thông qua khảo nghiệm của công tử, để chính mình có thể trở thành người duy nhất công tử có thể tin tưởng! Bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy tính mạng chính mình bảo hộ an toàn công tử.
Chỉ cần có ta ở đây thì bất kỳ ai trên thế giới này cho dù là lão hoàng đế, cho dù là thần thánh cũng vậy. Trước khi ta ngã xuống không một người nào có thể xúc phạm đến một cọng tóc của công tử.
Mặc dù hắn không nói ra nhưng trong lòng Lăng Kiếm âm thầm hạ lời thề! Lời thề này mặc dù không ác độc như lời thề trước kia nhưng Lăng Kiếm dùng toàn bộ linh hồn, toàn bộ tính mạng mình và sự trung thành của mình lập ra lời thề trong yên lặng. Một lời thề này sẽ đi theo cả đời hắn, trở thành tiêu chuẩn của hắn - Sát thủ Lăng Kiếm.
Bóng đêm lặng lẽ đến cũng lặng lẽ rời đi!
Lăng Thiên mở hai mắt. Ánh nắng ban mai nhu hòa tiến vào phòng qua cửa sổ.
Khóe miệng Lăng Thiên lộ ra một nụ cười cổ quái: Nếu như hắn đoán không sai thì hôm nay Tiêu gia gia chủ Tiêu Phong Hàn sẽ đến Lăng Gia.
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên
Lăng Thiên cười cười cất bước đi về phòng của hắn.
Rốt cục có thể khiến Tần đại tiên sinh lộ diện giúp hắn thối hôn. Mặc dù trong quá trình đó có chút chuyện không ngoài ý muốn nhưng Lăng Thiên cũng rất đắc ý.
Đi qua một bụi trúc thì Lăng Thiên đã có thể thấy được của phòng của hắn. Nhưng ngay lúc này cửa phòng đột nhiên mở ra, từ bên trong đi ra một người. Một tiểu hài tử.
Lăng Thiên nhìn thấy tiểu gia hỏa này tuy mặc áo bông rất dày nhưng trên mặt vẫn xanh xao vô cùng, mặc dù đã tốt hơn trước đây rất nhiều. Gương mặt thon gầy, một đôi mắt thâm đen phát ra hàn quang lạnh lùng như quỷ hỏa lấp lóe không ngừng trong đêm tối. Cả người toát ra một hơi thở âm lãnh kinh khủng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Đó chính là Lăng Kiếm được Lăng Thiên mang về nhà. Lăng Kiếm quả thực không phụ sự chờ mong của Lăng Thiên, từ lúc dẫn hắn về thì hắn chỉ thuộc về một mình Lăng Thiên.
Sở dĩ Lăng Thiên liếc mắt cái liền coi trọng người này ngoại trừ thân thể hắn phối hợp với nhau một cách đặt biệt thì Lăng Thiên rất coi trọng khí tức âm hàn này của hắn. Theo kinh nghiệm ở kiếp trước của hắn, những người có được khí tức này sau khi được huấn luyện sẽ trở thành vương giả trong bóng tối! Một sát thủ đáng sợ!
Vừa đúng dịp trong trí nhớ của Lăng Thiên có một phương thức huấn luyện sát thủ rất hoàn mỹ. Là một loại phương pháp của Lăng Gia kiếp trước bồi dưỡng ra những sát thủ vĩnh viễn ẩn thân trong bóng tối để bảo vệ cho gia tộc khi gặp nguy hiểm cũng là một thanh đao sắt bén dùng để đối phó địch nhân.
Lăng Thiên muốn huấn luyện Lăng Kiếm trở thành một sát thủ như vậy? Không, như vậy còn chưa đủ, Lăng Thiên muốn cho Lăng Kiếm trở thành vương giả trong bóng tối, là một sát thủ chi vương! Mà khí chất hay là tao ngộ của Lăng Kiếm đều phù hợp với yêu cầu của Lăng Thiên.
Hơn nữa Lăng Kiếm lại tinh thông phương pháp ẩn nấp. Phải biết rằng điều cơ bản nhất của một sát thủ là khả năng ẩn giấu tung tích bản thân. Đặc điểm của sát thủ chính là vĩnh viễn giấu thân trong bóng tối, vĩnh viễn không được đối mặt trực tiếp với địch nhân. Những quy cũ gì của võ lâm? Đơn đả độc đấu đối với sát thủ mà nói đều là vô nghĩa. Không được bỏ qua bất kỳ thủ đoạn nào. Một kích phải lấy mạng mới chính là nguyên tắc làm việc của sát thủ!
Đi vào bên trong phòng liền thấy một chậu thật lớn chứa đầy than hồng nhưng không có chút khói nào bốc lên cao. Lăng Thiên vừa chuẩn bị cởi áo khoát ngoài ra thì Lăng Kiếm đã tiến lên muốn hầu hạ hắn.
Lăng Thiên ngẩn người ra, hắn không tiếp tục cởi áo nữa mà vỗ vỗ bả vai của Lăng Kiếm nói: "Lăng Kiếm, trước tiên ngươi cứ ngồi xuống đi. Có một số việc ta cần nói rõ cho ngươi biết. Trong quá trình ta nói ngươi chỉ cần lắng nghe thôi. Ta chỉ nói một lần."
Lăng Kiếm ưỡn ngực trả lời rất nhanh: "Rõ!" Sau đó hắn ngồi lên trên ghế không nhúc nhích như một cây gỗ. Đôi mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Lăng Thiên.
Lăng Thiên cười khổ một tiếng nói: "Lăng Kiếm. Đầu tiên ta phải nói cho ngươi rõ ràng rằng ta mang ngươi về là để làm gì. Ngươi phải biết rằng ta mang ngươi về tuyệt đối không phải là một gã sai vặt chỉ biết giúp ta cởi áo. Lăng Kiếm, chỉ cần ngươi có thể thông qua khảo nghiệm và huấn luyện của ta thì ngươi sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực, là một trợ thủ không thể thiếu và cũng là một huynh đệ ta tin tưởng để phó thác tính mạng. Ngươi hiểu không?"
Thân thể Lăng Kiếm chấn động, từ đôi mắt toát ra sự cảm kích vô hạn. Đôi môi khẽ nhúc nhích nhưng hắn lại không thể cất thành tiếng, khóe mắt của hắn bị một màn sương nước mờ ảo che phủ đi.
Lăng Thiên giương một tay lên ngăn cản Lăng Kiếm trả lời: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Ta cũng biết cảm thụ hiện tại của ngươi ra sao. Những điều này ngươi không cần phải nó chỉ đặt trong lòng là được. Nhưng ngươi phải xác định rõ vị trí của mình. Ở trong nhà này ngươi không cần phải hầu hạ bất kỳ kẻ nào. Còn nữa, ngươi phải vĩnh viễn nghi nhớ một câu: Ngoại trừ ta ra ngươi không cần phải nghe lệnh bất cứ ai. Nhớ rõ, không được nghe lệnh bất kỳ một người nào. Ngoại trừ ta ngươi phải bảo trì tôn kính ra thì sau khi ngươi ra khỏi nơi đây rồi thì ngươi có thể miệt thị bất kỳ kẻ nào. Kể cả vương công đại thần, cả đế vương hoàng tử! Cho dù là trong nhà này ngoại trừ gia gia, nãi nãi, phụ mẫu của ta ra ngươi cũng có thể miệt thị tất cả. Ngươi hiểu không?"
Đôi mắt Lăng Kiếm đẫm lệ. Hắn mặt dù không biết được Lăng Thiên muốn hắn làm điều gì nhưng có nằm mơ hắn cũng không ngờ Lăng Thiên lại cho hắn đại ngộ cao như vậy. Bất tri bất giác Lăng Kiếm cố gắng ngồi thẳng người hơn, đôi mắt nhìn chăm chú vào Lăng Thiên không chớp. Lắng nghe và nhớ rõ từng câu, từng chữ của Lăng Thiên.
Trong lòng Lăng Kiếm đột nhiên có ý nghĩ: Có một chủ nhân như vậy thì sau này cho dù mình vì hắn mà phải chết đi cũng đáng.
Không một ai biết được mười năm sau, thiên hạ đệ nhất huyết lãnh sát thủ - một nhân vật đứng trên đỉnh cao của thiên hạ, từ trên cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh lại là người chỉ thuần phục một mình Lăng Thiên. Ngay hôm nay hắn đã tạo nên sự tự tin của bản thân, đi bước đầu tiên chấn nhiếp thiên hạ. Để đạt được tất cả những điều này đều nhờ vào những lời nói như chém đinh chặt sắt của Lăng Thiên.
Nói xong tất cả những điều này Lăng Thiên đứng lên đem áo khoát của mình cởi ra. Sau khi treo áo lên liền dựa lưng lên thành giường im lặng không lên tiếng.
Lăng Kiếm như không nhìn thấy những việc làm này của Lăng Thiên mà chỉ yên lặng ngồi đó suy nghĩ. Dùng hai tay nhẹ nhàng xoa những chỗ đau nhức trên thân thể mình, hóa giải những chua xót và mệt mỏi trước đây. Lăng Kiếm bổng nhiên đứng lên hoạt động thân thể một chút, cũng là bắt đầu tiến hành những động tác không coi ai ra gì của mình.
Hắn biết khảo nghiệm của Lăng Thiên dành cho bản thân hắn sẽ bắt đầu rất sớm. Có thể khôi phục thể lực sớm một chút là sẽ gia tăng thêm một phần nắm chắc thông qua khảo nghiệm. Hiện tại có nói gì cũng vậy. Nếu như không thể thông qua khảo nghiệm của công tử thì tất cả lời nói không có một ý nghĩa nào. Lăng Kiếm hạ quyết tâm phải thông qua khảo nghiệm của công tử, để chính mình có thể trở thành người duy nhất công tử có thể tin tưởng! Bất kỳ lúc nào cũng có thể lấy tính mạng chính mình bảo hộ an toàn công tử.
Chỉ cần có ta ở đây thì bất kỳ ai trên thế giới này cho dù là lão hoàng đế, cho dù là thần thánh cũng vậy. Trước khi ta ngã xuống không một người nào có thể xúc phạm đến một cọng tóc của công tử.
Mặc dù hắn không nói ra nhưng trong lòng Lăng Kiếm âm thầm hạ lời thề! Lời thề này mặc dù không ác độc như lời thề trước kia nhưng Lăng Kiếm dùng toàn bộ linh hồn, toàn bộ tính mạng mình và sự trung thành của mình lập ra lời thề trong yên lặng. Một lời thề này sẽ đi theo cả đời hắn, trở thành tiêu chuẩn của hắn - Sát thủ Lăng Kiếm.
Bóng đêm lặng lẽ đến cũng lặng lẽ rời đi!
Lăng Thiên mở hai mắt. Ánh nắng ban mai nhu hòa tiến vào phòng qua cửa sổ.
Khóe miệng Lăng Thiên lộ ra một nụ cười cổ quái: Nếu như hắn đoán không sai thì hôm nay Tiêu gia gia chủ Tiêu Phong Hàn sẽ đến Lăng Gia.
Quyển : Thiên tinh thiếu niên