"Lâm huynh đệ. Lần này anh làm hay thật. đúng là thâm độc. e rằng sau này mấy tên công an bộ đó nhìn thấy chúng ta vẫn còn thấy xấu hổ. Càng nghĩ càng thấy vui, ha ha. Nhìn bộ dạng họ rời khỏi câu lạc bộ thật đúng là nực cười. Đó gọi là báo ứng."
"Không phải là chuyện nhỏ sao? Có gì to tát đâu. Tôi để cho bọn họ được hưởng thụ. một đồng cũng không mất còn gì."
"Nói cũng đúng. bốn người bọn họ cũng không tồi, vừa mới đến có một ngàv đã được uống rượu ngon. cùng mỹ nữ đẹp. mẹ nó. nếu như là em thì em không muốn làm công an nưa, hàng ngày đều..."
Trong một căn phòng. Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng cùng với mấy tên nữa đang uống rượu. hai bên không chút khoảng cách, bọn họ uống như một lũ lưu manh.
Số 15 đã uống say khướt không còn biết trời đất gì nữa. hắn vỗ vai Lâm Bắc Phàm nói:" Lâm huynh đệ. lần này anh đúng là không tồi, không những bảo vệ được mình mà còn cho bọn công an bộ một bài học. đúng là vui quá. tôi kính anh một chén."
Lâm Bác Phàm cùng hắn đụng chén. cười nói:" Chỉ là một chút xảo quvệt thôi mà không có gì to tát cả."
Sô 8 lác đầu nói:" Chuyện này không phải là chút xảo quyệt mà là lợi hại, tục ngữ nói không sai- Vò giả tranh thiên hạ. người thông minh mưu đồ thiên hạ. ha ha.'
Bang. bang....
Khi mà mấy người đang vui vẻ tột độ thì lại nghe thấy mấy tiếng động vang lên từ bên
ngoài Lâm Bác Phàm chưa kịp phản ứng. nhưng lại nghe thấy cóc rượu trong tay mình "ba" một tiếng."
Cái cốc vờ tan. ngực hắn thì bị trúng đạn. còn Trương Minh Thăng thì do đứng xa cửa sổ nên chỉ bị trúng vào sườn. máu chảy ra. đau đớn hắn kêu lên rồi ngã xuống mặt đất.
"Số 13. Số 13 cậu sao vậy? mau tỉnh dậy đi."Số 8 và số 15 nhanh chóng phản ứng, thì đã nhìn thấy một người đàn ông trong số họ trúng đạn ở ngực. máu không ngừng chảy ra. xem chừng đã không còn hi vọng gì.
Lâm Bắc Phàm thân thể cũng té lăn trên đất, cảm giác được cả người mình lạnh như băng. hắn thấp giọng nói;" Mau, mau trốn đi. có tay súng bắn tỉa."
Nhưng người khác thấy bộ dạng của hắn xong cũng vội vàng trốn xuống dưới bàn. rồi nhìn Lâm Bắc Phàm máu chảv như suối.
"Mẹ kiếp. tên chó nào làm chuyện này? Dám đánh lén chúng ta. không muốn sống rồi sao?"Số 15 rút súng lục hướng ra ngoài cửa sổ, điên cuồng bắn.
Trương Minh Thắng đã bị thương, bò đến trước mặt Lâm Bắc Phàm kêu lẻn:" Mẹ kiếp. lão đại anh không sao chứ? Anh nhất định không được dọa em đâu đấy. em nhát gan lắm. anh không sao đâu...."
Lâm Bắc Phàm lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác giữa sống và chết. hóa ra đâv là cảm giác khó chết. đúng là tuyệt thật- ngực hơi đau, mắt tối um. não mê muội cứ như là thiếu cái gì đó.
Tiểu Kim hôm nay cũng uống vài chén nên mơ mơ màng màng, nên mói không nhận ra có tập kích nó mới nức nở nói:" Lão đại- anh không sao đâu, em sẽ không để cho anh chết. mẹ kiếp- anh là Đồ Long đại hiệp. chết thế quái nào được?"Nó vội vàng triển khai pháp lực, khống chế vết thương chảy máu. nguồn TruyenFull.vn
Lâm Bắc Phàm mở mắt tức giận trừng mắt nhìn nó:" Tao. tao chết cái rắm, tao còn phải chăm sóc vợ con tao. còn có những người khác cần tao chăm sóc. sao có thể chết được chứ. Mày nói ít thôi mau tiếp sinh khí cho tao. cẩn thận, không tao cho mày một trận đấy."Tiếng hắn ngày càng nhỏ và yếu đần.
"Các anh. các anh mau nghĩ cách đi, lão đại sắp không xong rồi!"Trương Minh Thắng kêu lên.
"Tôi gọi điện cho lão Long mang chi viện đến. ngăn chặn bọn chúng, rời khỏi đây rồi nói."Số 8 bình tĩnh nói. còn hắn thì rút điện thoại ra gọi cho Long Thiên Hưu.
Mấy người khác cũng lấy súng ra. bắn ra bên ngoài mặc dù không thể trúng được nhưng mà cũng có thể chặn được bọn chúng, bảo đảm an toàn tạm thời.
Long Thiên Hưu nghe xong kinh hãi.Chuyện là thế nào? Nam Thành xuất hiện bắn tỉa. người của cục an toàn bị giết. Lâm Bắc Phàm trọng thương- Nếu như chuyện truyền ra ngoài thì hắn cũng không thể ngồi yên vị trí này được. Hắn vội vàng điều động cảnh sát Nam Thành, không biết thế nào nhưng cứ khống chế sát thủ rồi nói."
"Ba ba ba - - " cửa thủy tinh lần lượt bị vỡ. Nhân viên phục vụ nghe thấy tiếng súng xong, sợ hãi gọi cầu cửu.
Số 8 thừa dịp những người khác tiến công, hắn vội vàng cầm lấy hai tay của Bắc Phàm rồi cùng với Minh Thắng kéo hắn ra khỏi phòng, rồi nói với mấy người khác: " Các cậu mau ra khói đây. ở đây nguy hiểm
"Chúng tôi biết rồi."Số 15 vội vàng kêu lớn. Bang bang...
Hắn vừa nói xong thì tay phải trúng đạn. máu chảy ra. khẩu súng trong tay rơi xuống đất. hắn đau đớn mặt tái mét. vội vàng cắn chặt răng, chạy ra ngoài. Mấy người khác ra khỏi phòng xong cũng thở phào nhẹ nhòm.
"Mẹ kiếp. kẻ nào làm chuyện này? Sao lại dùng súng để công kích?" Số 15 uất hận kêu lên.
Bởi vì mất nhiều máu. Trương Minh Thắng mặt trắng bệch, thấp giọng nói:" Hóa ra là bọn họ, không ngờ bọn họ lại truy sát đến tận Nam Thành, xem ra chúng ta gặp nguy rồi."Hắn nghĩ tới nhóm sát thủ điên cuồng, toàn thân run rẩy.
"Gì? Cậu biết bọn họ là ai? Bọn họ rốt cuộc là ai?"Số 15 vội vàng hỏi.
"Chuyện này.. " Trương Minh Thắng cũng không biết có nên nói cho bọn họ biết hay không.
Sổ 15 kêu lên:" Cậu nói mau đi. rốt cục là kẻ nào?"
Trương Minh Thắng bị đổi phương tóm cổ như con gà sắp bị cắt tiết vội vàng nói:" Mẹ kiếp- anh mau buông tay ra. tên khốn..." Lâm Bắc Phàm đang hôn mê đột nhiên nói một câu:" Không phải hắn không muốn nói cho các cậu. mà là sợ liên lụy các cậu, mấy tên này là sát thủ có liên quan đến chúng tôi!"
"Mẹ kiếp. ý của anh là sao? Bọn họ đã giết người của chúng ta. còn bắn tôi một phát. vậy mà không liên quan đến chúng tôi sao? Chúng tôi là người của chính phủ. sát thương một người sao có thể để vậy chứ. Anh mau nói bọn chúng là ai? Sao lại khủng bố đến vậy."Số 15 đẩy Trương Minh Thắng sang một bên hỏi Lâm Bắc Phàm.
"Bọn họ là sát thủ nước Mỹ. mang tên Thiên sứ địa ngục. không biết vì sao truy kích chúng ta. khi ờ kinh thành; cũng đã xảy ra chuyện thế này, lần đó chúng ta cũng đã chết mất hai người. Cậu Thắng cũng đã bị trúng một viên đạn, ai ngờ bọn chúng lại đuổi đến tận đây. Lần này liên lụy đến các cậu rồi. "Lâm Bắc Phàm nói.
"Thiên sứ địa ngục?"Mấy người sắc mặt thay đổi.
Bọn họ là thành viên của tổ hành động đặc biệt nên cũng biết chút ít về tổ chức sát thủ này, không ngờ lại gặp bọ họ ở đây. đúng là có chút oan ức.
Số 15 không phục kêu lên:" Không biết bọn họ có phải là Thiên sứ địa ngục hay không, dám động đến chúng ta. chúng ta nhất định sẽ cho bọn chúng nếm mùi.
Hắn bình thường vẫn là một người không tin vào thua cuộc. bây giờ cũng vậy, nói xong hắn bèn đi về phía cửa, định cùng mấy tên đó giao thủ một phen
Sô 8 vội vàng tóm lấy hắn. nhíu mày. Tỉnh táo nói:" Bây giờ chúng ta ở chỗ sáng, chúng ở chỗ tối. nếu như tấn công trực tiếp thì không có lợi cho chúng ta. hay là chúng ta cứ đưa các huynh đệ xuống tầng một đã. đợi cảnh sát đến rồi ra tay."
Lâm Bắc Phàm thương thế khá nghiêm trọng, nhìn Trương Minh Thắng và sổ 15 bị thương, đúng là lực yếu. Hơn nữa đối phương lại có súng. đúng là khó mà chống trả lại. nên cũng gật đầu đồng ý.
Bọn họ vất vã lắm mới xuống đến tầng một, thì đã thấy đại sảnh khách sạn náo loạn. Mấy vị khách trong phòng ăn cứ như điên hết cả, sợ bị giết chết. Đến ngay cả nhân viên khách sạn cũng không muốn ở trong khách sạn thêm một giây phút nào nữa.
"Chuyện này nên làm thế nào? Nhiều người như vậy. chúng ta sao có thể ra ngoài?"TrươngMinh Thắng cắn răng, dựa vào tường hỏi số 8.
Hắn trả lời:" Chuyện Chuyện này không thành vấn đề. chúng ta trà trộn vào đoàn người đi ra. "Đôi mắt hắn như cú vọ không dám buông lỏng cảnh giác.
Mấy thành viên khác của tồ hành động đặc biệt nghe thấy vậy cũng gật đầu đồng ý. đi về phía đám đông.
"Ba!"
Đúng lúc đó. tay phải của số 8 giơ lên. súng nổ. nhìn thấy người đàn ông đứng đó không xa, ngực chảy đầy máu. cơ thể hắn khẽ lay động rồi ngã gục xuống đất. tay phải của hắn đang cầm khẩu súng.
"Giết người!"Những người đó thấy trong đại sảnh có người chết. và nghe rõ tiếng súng, lại càng hoảng hốt chạy ra ngoài.