Hôm sau, nó đi đến thư viện tìm sách về âm nhạc. Cô thủ thư đi tới- Chào con, học sinh mới đúng không? - Cô thủ thư
- Vâng ạ. Con chào cô! - Nó
- Cần cô giúp gì không? - Cô thủ thư
- Con đang tìm mấy cuốn sách về nhạc với dụng cụ âm nhạc và hướng dẫn chơi đàn. - Nó nói
- Vậy sao cô sẽ giúp con! Đi theo cô. - Cô thủ thư
Một lúc sau, nó cầm cả một đống sách đi ra bàn đọc. Bỗng nó vấp phải ai đó, ngã xuống
- Này anh kia có mắt mà để sau gáy hả? - Nó tức tối, đứng lên chỉ vào anh chàng đang quay lưng với nó
- Em mới là đồ không có mắt đấy. - Anh ta nói
- Giọng này nghe quen ghê. - Nó nói
- Là tôi đây. - Hắn quay lại, nhặt đống sách lên hộ nó
- Này anh là cái gì mà sao đi đâu tôi cũng gặp anh thế! - Nó nổi cáu
- Em học xong bài hát tôi đưa chưa? - Hắn
- Học xong rồi. - Nó nói
- Chiều nay nhớ đến đúng giờ đấy, chúng ta cần phải khớp nhạc. - Hắn nói rồi đưa nó đống sách rồi đi ra khỏi thư viện
- Tôi có bao giờ đi muộn đâu! - Nó nói
Sau khi bê đống sách về lớp, bọn con gái lại một lần nữa khéo nhau về bàn nó
- Này này, nghe nói anh Minh nhặt sách cho cậu à? - Bạn 1
- Cậu được anh Minh chọn hát chính đúng không? - Bạn 2
- Uầy sướng thế! Được đi học cuàng nam thần lại còn được nam thần chọn để hát cùng à mà con cả nhặt sách hộ nữa! - Bạn 3
- Sao bọn mày biết nhanh thế! - Nó bất ngờ
- Không chỉ bọn tao biết đâu mà cả trường đề biết hết rồi. - Bạn 1
- Bọn mày có thấy My đâu không? - Bạn 4
- Có chuyện gì sao? - Nó hỏi
- Từ khi nghe chuyện của mày, My nó chạy ra khỏi lớp đi đâu ý. - Bạn 4
- À, mày chưa biết chuyện gì nhỉ. My hồi trước nó tự nhận mình là người yêu của Minh vì Minh cho nó hát chính. Chắc sau lần này nó không dám vênh váo nữa đâu. Con nhỏ xấu xa! - Bạn 3
- Tao phải đi tìm My. - Nó nói rồi chạy ra khỏi lớp
Nó chạy đến vườn hoa của trường, nhìn ngó xung quanh. Cuối cùng nó cũng thấy My. Bống nó thấy gì đó đang rơi xuống chỗ My đang đưng. Nó chạy thật nhanh và hô to " My cẩn thận!". Nó đẩy My ra, và đã bị thương. My chạy đi báo cho mọi người. Hắn và anh từ đâu chạy đến. Hắn bế nó đưa vào phòng y tế rồi chạy lên sân thượng để tìm kẻ chủ mưu chuyện này nhưng hắn đã chậm chân.
- Người bị hung thủ nhắm vào là My nhưng nạn nhân lại là Nhi. Hung khí ở đây là chậu hoa được thả khá cao nên chắc hung thủ rất có tay nghề. - Anh suy luận
- Mày xem nhiều phim trinh thám cũng có lợi đấy. - Hắn
- Tao mà! - Anh
- Tao sẽ bắt nó phải trả giá. - Hắn
- Mà sao mày có vẻ vội vàng thế. Nhi cũng chỉ bị thương ở vai trái. Không lẽ... - Anh
- Đúng! Tao thích Nhi. - Hắn
Một tiếng sau, nó tỉnh dậy trong một căn phòng lớn. Đầu và vai nó còn đang rất đau
- Em tỉnh rồi à. - Anh
- Em đang ở đâu vậy? - Nó mơ hồ
- Ở phòng y tế. - Hắn đi vào phòng
- Sao 2 anh lại ở đây? - Nó hỏi
- Tôi cần lấy lời khai của em. - Hắn
- Anh có quyền gì mà tra khảo tôi. - Nó ngồi dậy
- Alô? Con đến ngay. - Hắn nghe điện thoại rồi chạy ra ngoài
- Này anh chưa trả lời tôi! - Nó
-Hình như em chưa tìm hiểu gì về trường mình đúng không? - Anh
- Uhmmm... Em có hơi tìm hiểu. - Nó cười
- Không chỉ là trưởng nhóm nhạc Minh còn là chủ tịch hội học sinh của trường và cũng là người thừa kế tương lai cho tập đoàn A. - Anh
- Tập đoàn A? - Nó thắc mắc
- Là tập đoàn của bố mẹ nó, và bác nó là hiệu trưởng của ngôi trường này. Thế nên nó có thể tra khảo em. - Anh nói
- Ồ! Chắc em phải tìm hiểu khĩ hơn thôi. Anh muốn hỏi em gì vậy? - Nó
Sau khi lấy lời khai của nó, anh đi ra ngoài. Nó ngồi trong phòng, suy nghĩ một lúc rồi hắn tới.
- Em thấy thế nào rồi? - Hắn hỏi
- Tôi ổn rồi. - Nó
- Chiều nay sẽ hoãn lại sang chiều ngày kia. - Hắn nói
- Cảm...cảm ơn anh! - Nó
Hắn đi ra khỏi phòng, trên tay hắn cầm tờ giấy ghi lời khai.
- Tao nghĩ mày nên từ bỏ đi. Dù gì thì Nhi cũng không sao. Lẫy lời khai cũng mập mờ... - Anh
- Ok, lần này tao sẽ nghe mày. - Hắn vò nát tờ giấy rồi vứt vào thùng rác
Trong phòng để đồ của nữ
- Cô làm tốt lắm! - Cô gái bí ẩn 1
-
Hôm sau, nó đi đến thư viện tìm sách về âm nhạc. Cô thủ thư đi tới- Chào con, học sinh mới đúng không? - Cô thủ thư
- Vâng ạ. Con chào cô! - Nó
- Cần cô giúp gì không? - Cô thủ thư
- Con đang tìm mấy cuốn sách về nhạc với dụng cụ âm nhạc và hướng dẫn chơi đàn. - Nó nói
- Vậy sao cô sẽ giúp con! Đi theo cô. - Cô thủ thư
Một lúc sau, nó cầm cả một đống sách đi ra bàn đọc. Bỗng nó vấp phải ai đó, ngã xuống
- Này anh kia có mắt mà để sau gáy hả? - Nó tức tối, đứng lên chỉ vào anh chàng đang quay lưng với nó
- Em mới là đồ không có mắt đấy. - Anh ta nói
- Giọng này nghe quen ghê. - Nó nói
- Là tôi đây. - Hắn quay lại, nhặt đống sách lên hộ nó
- Này anh là cái gì mà sao đi đâu tôi cũng gặp anh thế! - Nó nổi cáu
- Em học xong bài hát tôi đưa chưa? - Hắn
- Học xong rồi. - Nó nói
- Chiều nay nhớ đến đúng giờ đấy, chúng ta cần phải khớp nhạc. - Hắn nói rồi đưa nó đống sách rồi đi ra khỏi thư viện
- Tôi có bao giờ đi muộn đâu! - Nó nói
Sau khi bê đống sách về lớp, bọn con gái lại một lần nữa khéo nhau về bàn nó
- Này này, nghe nói anh Minh nhặt sách cho cậu à? - Bạn
- Cậu được anh Minh chọn hát chính đúng không? - Bạn
- Uầy sướng thế! Được đi học cuàng nam thần lại còn được nam thần chọn để hát cùng à mà con cả nhặt sách hộ nữa! - Bạn
- Sao bọn mày biết nhanh thế! - Nó bất ngờ
- Không chỉ bọn tao biết đâu mà cả trường đề biết hết rồi. - Bạn
- Bọn mày có thấy My đâu không? - Bạn
- Có chuyện gì sao? - Nó hỏi
- Từ khi nghe chuyện của mày, My nó chạy ra khỏi lớp đi đâu ý. - Bạn
- À, mày chưa biết chuyện gì nhỉ. My hồi trước nó tự nhận mình là người yêu của Minh vì Minh cho nó hát chính. Chắc sau lần này nó không dám vênh váo nữa đâu. Con nhỏ xấu xa! - Bạn
- Tao phải đi tìm My. - Nó nói rồi chạy ra khỏi lớp
Nó chạy đến vườn hoa của trường, nhìn ngó xung quanh. Cuối cùng nó cũng thấy My. Bống nó thấy gì đó đang rơi xuống chỗ My đang đưng. Nó chạy thật nhanh và hô to " My cẩn thận!". Nó đẩy My ra, và đã bị thương. My chạy đi báo cho mọi người. Hắn và anh từ đâu chạy đến. Hắn bế nó đưa vào phòng y tế rồi chạy lên sân thượng để tìm kẻ chủ mưu chuyện này nhưng hắn đã chậm chân.
- Người bị hung thủ nhắm vào là My nhưng nạn nhân lại là Nhi. Hung khí ở đây là chậu hoa được thả khá cao nên chắc hung thủ rất có tay nghề. - Anh suy luận
- Mày xem nhiều phim trinh thám cũng có lợi đấy. - Hắn
- Tao mà! - Anh
- Tao sẽ bắt nó phải trả giá. - Hắn
- Mà sao mày có vẻ vội vàng thế. Nhi cũng chỉ bị thương ở vai trái. Không lẽ... - Anh
- Đúng! Tao thích Nhi. - Hắn
Một tiếng sau, nó tỉnh dậy trong một căn phòng lớn. Đầu và vai nó còn đang rất đau
- Em tỉnh rồi à. - Anh
- Em đang ở đâu vậy? - Nó mơ hồ
- Ở phòng y tế. - Hắn đi vào phòng
- Sao anh lại ở đây? - Nó hỏi
- Tôi cần lấy lời khai của em. - Hắn
- Anh có quyền gì mà tra khảo tôi. - Nó ngồi dậy
- Alô? Con đến ngay. - Hắn nghe điện thoại rồi chạy ra ngoài
- Này anh chưa trả lời tôi! - Nó
-Hình như em chưa tìm hiểu gì về trường mình đúng không? - Anh
- Uhmmm... Em có hơi tìm hiểu. - Nó cười
- Không chỉ là trưởng nhóm nhạc Minh còn là chủ tịch hội học sinh của trường và cũng là người thừa kế tương lai cho tập đoàn A. - Anh
- Tập đoàn A? - Nó thắc mắc
- Là tập đoàn của bố mẹ nó, và bác nó là hiệu trưởng của ngôi trường này. Thế nên nó có thể tra khảo em. - Anh nói
- Ồ! Chắc em phải tìm hiểu khĩ hơn thôi. Anh muốn hỏi em gì vậy? - Nó
Sau khi lấy lời khai của nó, anh đi ra ngoài. Nó ngồi trong phòng, suy nghĩ một lúc rồi hắn tới.
- Em thấy thế nào rồi? - Hắn hỏi
- Tôi ổn rồi. - Nó
- Chiều nay sẽ hoãn lại sang chiều ngày kia. - Hắn nói
- Cảm...cảm ơn anh! - Nó
Hắn đi ra khỏi phòng, trên tay hắn cầm tờ giấy ghi lời khai.
- Tao nghĩ mày nên từ bỏ đi. Dù gì thì Nhi cũng không sao. Lẫy lời khai cũng mập mờ... - Anh
- Ok, lần này tao sẽ nghe mày. - Hắn vò nát tờ giấy rồi vứt vào thùng rác
Trong phòng để đồ của nữ
- Cô làm tốt lắm! - Cô gái bí ẩn
-