Tử Nguyên cùng mấy người Tử Kiệt nghe xong ngẩn người, sau đó bật cười một : "Ha ha ha... Xem gà mái đẻ trứng gà?" Mấy người cười lớn, nhìn Tử Sa ở bên cạnh đỏ mặt lên lên tức giận, nàng làm sao lớn lên giống gà?
Tử Nghiễn cùng Tử Lập cũng hướng mắt nhìn Tử Tình, nàng bình thường luôn không mở miệng, không nghĩ tới khi mở miệng lại làm tổn hại đến người khác mà không nói lời thô tục. Vốn nghĩ nàng là một người nhát gan, lại không nghĩ đến nàng cũng có tính cách nóng nảy thế này? Chẳng qua nếu Tử Sa không mắng nàng hai câu cũng sẽ không ngừng lại, hiện tại nàng mở miệng nói một câu, phỏng chừng Tử Sa cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, hai người nghĩ như vậy, lập tức âm thanh Tử Sa tức giận la mắng truyền đến.
"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi trở lại cho ta! Ngươi mắng ai đó hả! Ngươi nói rõ ràng cho ta, nếu không thì ngươi đừng hòng đi!" Tử Sa vọt tới, một phen kéo Tử Tình đang rửa tay lại.
Tử Tình bị nàng kéo như thế, gáo nước trong tay liền nghiêng , nước liền giội vào chiếc váy trên người Tử Sa, khiến Tử Sa lại càng tức giận hơn, khẽ kêu lên:" Ngươi dám giội nước lên người ta? Ta phải đánh chết ngươi!" Nói xong, đưa tay muốn tát vào mặt Tử Tình.
Nhìn thấy bàn tay muốn tát nàng đang dùng hết sức, nàng lại bị lôi kéo nên không tài nào tránh được, chỉ có thể giơ cái gáo múc nước đang cầm trên tay ra che trước mặt. Ngay lúc đó Tử Sa không thể rút tay về kịp, chỉ có thể cứng rắn dùng hết sức dùng bàn tay trắng nõn va chạm với cái gáo múc nước, phát ra âm thanh kéo dài liên tục.
"Phanh! Á! Ta đau chết rồi!"
Âm thanh lớn thi nhau vang lên, sau đó liền nghe được Tử Sa la lên, cánh tay vốn đang lôi kéo áo Tử Tình lập tức buông ra, dùng sức ôm lấy cái tay quơ quơ vẫy vẫy, mang theo âm thanh nức nở: "Đau quá, đau quá"
Tử Tình nhân cơ hội lùi ra cách xa nàng ta, nhìn nàng ta phòng bị, Tử Kiệt cùng Tử Nguyên ở một bên nhìn thấy, lập tức tiến lên hỏi:" Tử Sa, ngươi thế nào rồi? Nhanh để cho chúng ta nhìn chút." Nói xong hai người mở tay của nàng ta, nhìn thấy ở giữa lòng bàn tay nàng ta đỏ bừng lên, có thể thấy được lực một chưởng kia rất mạnh .
"Nhị sư huynh, Tam sư huynh, các ngươi mặc cho nàng tùy ý khi dễ ta như vậy sao? Các ngươi không giúp ta sao? " Hai mắt Tử Sa ngập nước, đôi môi kiều diễm ướt át cắn chặt, nhìn hai người bằng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, Tử Sa vốn rất xinh đẹp, mặc bộ váy nhỏ máu hồng phấn càng tôn thêm vẻ diễm lệ, động lòng người của nàng ta, điều đó nghiễm nhiên khơi dậy ý muốn bảo vệ mãnh liệt của 2 người đối với nàng ta.
" Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh như thế nào lại không giúp ngươi, người chúng ta hiểu rõ nhất chính là Tử Sa mà." Hai người nói xong, lại nói tiếp: "Tử Sa, ngươi cứ đứng một bên, chúng ta giúp ngươi dạy dỗ nàng!" Nói xong, giơ tay lên định đánh Tử Tình đang đứng ở bên kia
Nhìn thấy hai người bọn họ bước một bước lớn muốn đánh nàng, trong mắt Tử Tình hiện lên lãnh ý, cũng không né tránh, ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên nhìn hành động của bọn họ: "Các ngươi định lấy mạnh hiếp yếu sao?" Nàng chưa từng gây gổ qua với hai người này, thế nhưng bọn hắn lại giúp đỡ nàng ta ức hiếp nàng, nàng nhất định sẽ nhớ kỹ những người đã bắt nạt nàng, nhớ kỹ đấy!
Hai người nghe lời nàng nói thì chợt giật mình, tay kiên định vung lên dừng giữa không trung, lấy mạnh hiếp yếu? Tiểu nha đầu ăn mặc bủn xỉn như nàng mà cũng biết nói như vậy? Nhìn hình dáng nàng cũng mới 4, 5 tuổi, phỏng chừng ngay cả chữ cũng không biết, vậy mà đã biết hành động này là lấy mạnh hiếp yếu rồi hả?
"Mạnh được yếu thua, chúng ta lấy mạnh hiếp yếu thì sao hả?" Tử Nguyên liếc nhìn nàng, vung tay lên, một cái tát rơi vào mặt nàng 'ba!' một tiếng: "Cái tát này là giúp Lục sư muội Tử Sa đánh"
Hai mắt Tử Tình phẫn nộ nhìn hắn, chỉ biết trên mặt mình đang nóng rát, từ nhỏ đến lớn, cha mẹ đều chưa từng đánh nàng, hôm nay lại bị bọn hắn đánh, phẫn nộ trong lòng bốc lên ngùn ngụt, còn mang theo một chút ủy khuất, nhưng, một giây sau, một cái tát lại rơi xuống bên mặt kia.
"Ba!"
Âm thanh của cái tát lại vang lên, nàng phẫn nộ nhìn chằm chằm hai người trước mặt, Tử Nguyên cùng Tử Kiệt, hôm nay bọn hắn đánh nàng, ngày khác, nàng nhất định phải đáp lại họ gấp 10 lần!
"Một tát này cũng là ta đánh thay Lục sư muội, nhưng mà một tát này chỉ là tiền lãi." Tử Kiệt nhếch cằm lên khẽ cười, căn bản không đem thái độ phẫn nộ của nàng để vào mắt, quay người về phía Tử Sa cười hỏi: "Tử Sa, làm gì tiếp đây? Chúng ta dùng cả hai bàn tay đánh giúp ngươi, cuối cùng ngươi cũng trút giận chưa?"
Tử Thanh đưa cơm, đứng một bên kinh ngạc nhìn mấy người bọn họ, hắn không nghĩ tới đi đưa cơm cũng có thể nhìn thấy một màn như vậy, cô bé nho nhỏ kia không phải là sư muội của bọn hắn sao? Tại sao mấy ngưởi bọn họ đều ức hiếp nàng? Nàng cũng chỉ mới 4, 5 tuổi, đã bị bọn họ dùng hai bàn tay đánh tới mức khuôn mặt ban đầu trắng noãn, hiện lên dấu cả hai bàn tay, có thể nhìn ra được lực đánh của hai bàn tay kia là không hề nhẹ, nàng lại quật cường không rơi một giọt nước mắt nào, thật sự là kiên cường, so với hắn thì nàng kiên cường hơn nhiều.
Mà Từ nghiên mực cùng Tử Cầm lại đứng ở một bên nhìn, cũng không đi lên giúp đỡ, nhưng trên mặt hai người lại hiện lên một tia tiếu ý xem kịch, Tử Lập thì có chút bất an nhìn hai cái bàn tay đã đánh trúng Tử Tình, hình như có chút không đành lòng, nhưng thấy thái độ của mấy người bên cạnh, lại không dám bước lên trợ giúp.
Ngay lúc Tử Nguyên cùng Tử Kiệt vây quanh Tử Sa cười cười nói nói, Tử Tình đứng bên cạnh lu nước bỗng nhiên cầm gáo nước trong tay thả vào lu cho chìm xuống , múc một gáo nước thật đầy giội thật mạnh lên người của bọn hắn, khiến bọn hắn trở tay không kịp.
"A! Chết tiệt! Ngươi làm cái gì đó?" Tử Kiệt tức giận lớn tiếng mắng mỏ, bởi vì nước giội cực nhanh, bọn hắn không kịp né tránh, quần áo vốn sạch sẽ lại bị giội nước khiến toàn thân bọn hắn ướt đẫm, chật vật không chịu nổi ...
"Dám giội nước bọn ta, ngươi là muốn chết!" Tử Nguyên tức giận mắng to, chạy nhanh đến muốn một cước đá bay nàng, lại không ngờ tới nàng lại càng giội nước mạnh hơn, còn lớn tiếng mắng, chửi:"Cho các ngươi đánh ta đánh ta này! Cho các ngươi đánh ta!" Nàng rất tức giận, thật sự rất tức giận, tức giận, nàng không quan tâm đến hậu quả sẽ như thế nào, đánh thì đánh không lại bọn hắn, chỉ có thể giội nước cho hả giận thôi.
Tử Thanh ở một bên thấy Tử Nguyên nổi
giận đùng đùng liền bước nhanh lên phía
trước, đứng trước mặt Tử Tình, chỉ vào
nàng mắng to:" Tốt lắm, tiểu nha đầu nhà
ngươi, ngay cả sư huynh ngươi cũng dám
trêu chọc, ta nghĩ ngươi không muốn sống nữa rồi, hừ! Thật là không biết phân biệt phải trái, ngươi sẽ không được ăn cơm ta đưa đến! Nhanh cút cho ta!" Nói xong vội vã đẩy nàng một cái, đẩy sang một bên, vụng trộm liếc nàng bảo nàng đi mau
Tử Tình nhìn nhìn đứa trẻ đang che chắn
trước mặt mình, nàng không biết hắn nhưng hắn lại đứng ra giúp đỡ nàng, nhưng nàng không thể đi được, tránh được hôm nay nhưng lại trốn không được ngày mai, nếu bọn hắn muốn đánh nàng thì lúc nào cũng có thể ra tay, mà hắn thì lại không thể bảo vệ nàng mọi lúc... ở núi Lăng Phong này, người có thể bảo vệ nàng chỉ có duy nhất sư phụ Lăng Thành mà thôi!
"Tử Thanh ngươi tránh ra mau! Nếu hôm nay không giáo huấn nha đầu chết tiệt kia, nàng vẫn sẽ không biết được sự lợi hại của chúng ta! Tránh ra! Nếu ngươi không tránh, ta sẽ đánh luôn cả ngươi với nàng!" Tử Nguyên tức giận rống to, vung tay nắm lấy cổ áo Tử Thanh, tay vừa dùng sức, liền đem hắn quăng sangmột bên, đồng thời đùng đùng nổi giận đi tới chỗ Tử Tình, vung tay hung hăng tát vào mặt nàng một cái.
Editor : Lãnh Huyt & A Hoàng
Beta : Lãnh Huyt & dienvi
Tử Nguyên cùng mấy người Tử Kiệt nghe xong ngẩn người, sau đó bật cười một : "Ha ha ha... Xem gà mái đẻ trứng gà?" Mấy người cười lớn, nhìn Tử Sa ở bên cạnh đỏ mặt lên lên tức giận, nàng làm sao lớn lên giống gà?
Tử Nghiễn cùng Tử Lập cũng hướng mắt nhìn Tử Tình, nàng bình thường luôn không mở miệng, không nghĩ tới khi mở miệng lại làm tổn hại đến người khác mà không nói lời thô tục. Vốn nghĩ nàng là một người nhát gan, lại không nghĩ đến nàng cũng có tính cách nóng nảy thế này? Chẳng qua nếu Tử Sa không mắng nàng hai câu cũng sẽ không ngừng lại, hiện tại nàng mở miệng nói một câu, phỏng chừng Tử Sa cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, hai người nghĩ như vậy, lập tức âm thanh Tử Sa tức giận la mắng truyền đến.
"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi trở lại cho ta! Ngươi mắng ai đó hả! Ngươi nói rõ ràng cho ta, nếu không thì ngươi đừng hòng đi!" Tử Sa vọt tới, một phen kéo Tử Tình đang rửa tay lại.
Tử Tình bị nàng kéo như thế, gáo nước trong tay liền nghiêng , nước liền giội vào chiếc váy trên người Tử Sa, khiến Tử Sa lại càng tức giận hơn, khẽ kêu lên:" Ngươi dám giội nước lên người ta? Ta phải đánh chết ngươi!" Nói xong, đưa tay muốn tát vào mặt Tử Tình.
Nhìn thấy bàn tay muốn tát nàng đang dùng hết sức, nàng lại bị lôi kéo nên không tài nào tránh được, chỉ có thể giơ cái gáo múc nước đang cầm trên tay ra che trước mặt. Ngay lúc đó Tử Sa không thể rút tay về kịp, chỉ có thể cứng rắn dùng hết sức dùng bàn tay trắng nõn va chạm với cái gáo múc nước, phát ra âm thanh kéo dài liên tục.
"Phanh! Á! Ta đau chết rồi!"
Âm thanh lớn thi nhau vang lên, sau đó liền nghe được Tử Sa la lên, cánh tay vốn đang lôi kéo áo Tử Tình lập tức buông ra, dùng sức ôm lấy cái tay quơ quơ vẫy vẫy, mang theo âm thanh nức nở: "Đau quá, đau quá"
Tử Tình nhân cơ hội lùi ra cách xa nàng ta, nhìn nàng ta phòng bị, Tử Kiệt cùng Tử Nguyên ở một bên nhìn thấy, lập tức tiến lên hỏi:" Tử Sa, ngươi thế nào rồi? Nhanh để cho chúng ta nhìn chút." Nói xong hai người mở tay của nàng ta, nhìn thấy ở giữa lòng bàn tay nàng ta đỏ bừng lên, có thể thấy được lực một chưởng kia rất mạnh .
"Nhị sư huynh, Tam sư huynh, các ngươi mặc cho nàng tùy ý khi dễ ta như vậy sao? Các ngươi không giúp ta sao? " Hai mắt Tử Sa ngập nước, đôi môi kiều diễm ướt át cắn chặt, nhìn hai người bằng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, Tử Sa vốn rất xinh đẹp, mặc bộ váy nhỏ máu hồng phấn càng tôn thêm vẻ diễm lệ, động lòng người của nàng ta, điều đó nghiễm nhiên khơi dậy ý muốn bảo vệ mãnh liệt của người đối với nàng ta.
" Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh như thế nào lại không giúp ngươi, người chúng ta hiểu rõ nhất chính là Tử Sa mà." Hai người nói xong, lại nói tiếp: "Tử Sa, ngươi cứ đứng một bên, chúng ta giúp ngươi dạy dỗ nàng!" Nói xong, giơ tay lên định đánh Tử Tình đang đứng ở bên kia
Nhìn thấy hai người bọn họ bước một bước lớn muốn đánh nàng, trong mắt Tử Tình hiện lên lãnh ý, cũng không né tránh, ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên nhìn hành động của bọn họ: "Các ngươi định lấy mạnh hiếp yếu sao?" Nàng chưa từng gây gổ qua với hai người này, thế nhưng bọn hắn lại giúp đỡ nàng ta ức hiếp nàng, nàng nhất định sẽ nhớ kỹ những người đã bắt nạt nàng, nhớ kỹ đấy!
Hai người nghe lời nàng nói thì chợt giật mình, tay kiên định vung lên dừng giữa không trung, lấy mạnh hiếp yếu? Tiểu nha đầu ăn mặc bủn xỉn như nàng mà cũng biết nói như vậy? Nhìn hình dáng nàng cũng mới , tuổi, phỏng chừng ngay cả chữ cũng không biết, vậy mà đã biết hành động này là lấy mạnh hiếp yếu rồi hả?
"Mạnh được yếu thua, chúng ta lấy mạnh hiếp yếu thì sao hả?" Tử Nguyên liếc nhìn nàng, vung tay lên, một cái tát rơi vào mặt nàng 'ba!' một tiếng: "Cái tát này là giúp Lục sư muội Tử Sa đánh"
Hai mắt Tử Tình phẫn nộ nhìn hắn, chỉ biết trên mặt mình đang nóng rát, từ nhỏ đến lớn, cha mẹ đều chưa từng đánh nàng, hôm nay lại bị bọn hắn đánh, phẫn nộ trong lòng bốc lên ngùn ngụt, còn mang theo một chút ủy khuất, nhưng, một giây sau, một cái tát lại rơi xuống bên mặt kia.
"Ba!"
Âm thanh của cái tát lại vang lên, nàng phẫn nộ nhìn chằm chằm hai người trước mặt, Tử Nguyên cùng Tử Kiệt, hôm nay bọn hắn đánh nàng, ngày khác, nàng nhất định phải đáp lại họ gấp lần!
"Một tát này cũng là ta đánh thay Lục sư muội, nhưng mà một tát này chỉ là tiền lãi." Tử Kiệt nhếch cằm lên khẽ cười, căn bản không đem thái độ phẫn nộ của nàng để vào mắt, quay người về phía Tử Sa cười hỏi: "Tử Sa, làm gì tiếp đây? Chúng ta dùng cả hai bàn tay đánh giúp ngươi, cuối cùng ngươi cũng trút giận chưa?"
Tử Thanh đưa cơm, đứng một bên kinh ngạc nhìn mấy người bọn họ, hắn không nghĩ tới đi đưa cơm cũng có thể nhìn thấy một màn như vậy, cô bé nho nhỏ kia không phải là sư muội của bọn hắn sao? Tại sao mấy ngưởi bọn họ đều ức hiếp nàng? Nàng cũng chỉ mới , tuổi, đã bị bọn họ dùng hai bàn tay đánh tới mức khuôn mặt ban đầu trắng noãn, hiện lên dấu cả hai bàn tay, có thể nhìn ra được lực đánh của hai bàn tay kia là không hề nhẹ, nàng lại quật cường không rơi một giọt nước mắt nào, thật sự là kiên cường, so với hắn thì nàng kiên cường hơn nhiều.
Mà Từ nghiên mực cùng Tử Cầm lại đứng ở một bên nhìn, cũng không đi lên giúp đỡ, nhưng trên mặt hai người lại hiện lên một tia tiếu ý xem kịch, Tử Lập thì có chút bất an nhìn hai cái bàn tay đã đánh trúng Tử Tình, hình như có chút không đành lòng, nhưng thấy thái độ của mấy người bên cạnh, lại không dám bước lên trợ giúp.
Ngay lúc Tử Nguyên cùng Tử Kiệt vây quanh Tử Sa cười cười nói nói, Tử Tình đứng bên cạnh lu nước bỗng nhiên cầm gáo nước trong tay thả vào lu cho chìm xuống , múc một gáo nước thật đầy giội thật mạnh lên người của bọn hắn, khiến bọn hắn trở tay không kịp.
"A! Chết tiệt! Ngươi làm cái gì đó?" Tử Kiệt tức giận lớn tiếng mắng mỏ, bởi vì nước giội cực nhanh, bọn hắn không kịp né tránh, quần áo vốn sạch sẽ lại bị giội nước khiến toàn thân bọn hắn ướt đẫm, chật vật không chịu nổi ...
"Dám giội nước bọn ta, ngươi là muốn chết!" Tử Nguyên tức giận mắng to, chạy nhanh đến muốn một cước đá bay nàng, lại không ngờ tới nàng lại càng giội nước mạnh hơn, còn lớn tiếng mắng, chửi:"Cho các ngươi đánh ta đánh ta này! Cho các ngươi đánh ta!" Nàng rất tức giận, thật sự rất tức giận, tức giận, nàng không quan tâm đến hậu quả sẽ như thế nào, đánh thì đánh không lại bọn hắn, chỉ có thể giội nước cho hả giận thôi.
Tử Thanh ở một bên thấy Tử Nguyên nổi
giận đùng đùng liền bước nhanh lên phía
trước, đứng trước mặt Tử Tình, chỉ vào
nàng mắng to:" Tốt lắm, tiểu nha đầu nhà
ngươi, ngay cả sư huynh ngươi cũng dám
trêu chọc, ta nghĩ ngươi không muốn sống nữa rồi, hừ! Thật là không biết phân biệt phải trái, ngươi sẽ không được ăn cơm ta đưa đến! Nhanh cút cho ta!" Nói xong vội vã đẩy nàng một cái, đẩy sang một bên, vụng trộm liếc nàng bảo nàng đi mau
Tử Tình nhìn nhìn đứa trẻ đang che chắn
trước mặt mình, nàng không biết hắn nhưng hắn lại đứng ra giúp đỡ nàng, nhưng nàng không thể đi được, tránh được hôm nay nhưng lại trốn không được ngày mai, nếu bọn hắn muốn đánh nàng thì lúc nào cũng có thể ra tay, mà hắn thì lại không thể bảo vệ nàng mọi lúc... ở núi Lăng Phong này, người có thể bảo vệ nàng chỉ có duy nhất sư phụ Lăng Thành mà thôi!
"Tử Thanh ngươi tránh ra mau! Nếu hôm nay không giáo huấn nha đầu chết tiệt kia, nàng vẫn sẽ không biết được sự lợi hại của chúng ta! Tránh ra! Nếu ngươi không tránh, ta sẽ đánh luôn cả ngươi với nàng!" Tử Nguyên tức giận rống to, vung tay nắm lấy cổ áo Tử Thanh, tay vừa dùng sức, liền đem hắn quăng sangmột bên, đồng thời đùng đùng nổi giận đi tới chỗ Tử Tình, vung tay hung hăng tát vào mặt nàng một cái.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Editor : Lãnh Huy3t & A Hoàng
Beta : Lãnh Huy3t & dienvi2011
Tử Nguyên cùng mấy người Tử Kiệt nghe xong ngẩn người, sau đó bật cười một : "Ha ha ha... Xem gà mái đẻ trứng gà?" Mấy người cười lớn, nhìn Tử Sa ở bên cạnh đỏ mặt lên lên tức giận, nàng làm sao lớn lên giống gà?
Tử Nghiễn cùng Tử Lập cũng hướng mắt nhìn Tử Tình, nàng bình thường luôn không mở miệng, không nghĩ tới khi mở miệng lại làm tổn hại đến người khác mà không nói lời thô tục. Vốn nghĩ nàng là một người nhát gan, lại không nghĩ đến nàng cũng có tính cách nóng nảy thế này? Chẳng qua nếu Tử Sa không mắng nàng hai câu cũng sẽ không ngừng lại, hiện tại nàng mở miệng nói một câu, phỏng chừng Tử Sa cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng, hai người nghĩ như vậy, lập tức âm thanh Tử Sa tức giận la mắng truyền đến.
"Nha đầu chết tiệt kia, ngươi trở lại cho ta! Ngươi mắng ai đó hả! Ngươi nói rõ ràng cho ta, nếu không thì ngươi đừng hòng đi!" Tử Sa vọt tới, một phen kéo Tử Tình đang rửa tay lại.
Tử Tình bị nàng kéo như thế, gáo nước trong tay liền nghiêng , nước liền giội vào chiếc váy trên người Tử Sa, khiến Tử Sa lại càng tức giận hơn, khẽ kêu lên:" Ngươi dám giội nước lên người ta? Ta phải đánh chết ngươi!" Nói xong, đưa tay muốn tát vào mặt Tử Tình.
Nhìn thấy bàn tay muốn tát nàng đang dùng hết sức, nàng lại bị lôi kéo nên không tài nào tránh được, chỉ có thể giơ cái gáo múc nước đang cầm trên tay ra che trước mặt. Ngay lúc đó Tử Sa không thể rút tay về kịp, chỉ có thể cứng rắn dùng hết sức dùng bàn tay trắng nõn va chạm với cái gáo múc nước, phát ra âm thanh kéo dài liên tục.
"Phanh! Á! Ta đau chết rồi!"
Âm thanh lớn thi nhau vang lên, sau đó liền nghe được Tử Sa la lên, cánh tay vốn đang lôi kéo áo Tử Tình lập tức buông ra, dùng sức ôm lấy cái tay quơ quơ vẫy vẫy, mang theo âm thanh nức nở: "Đau quá, đau quá"
Tử Tình nhân cơ hội lùi ra cách xa nàng ta, nhìn nàng ta phòng bị, Tử Kiệt cùng Tử Nguyên ở một bên nhìn thấy, lập tức tiến lên hỏi:" Tử Sa, ngươi thế nào rồi? Nhanh để cho chúng ta nhìn chút." Nói xong hai người mở tay của nàng ta, nhìn thấy ở giữa lòng bàn tay nàng ta đỏ bừng lên, có thể thấy được lực một chưởng kia rất mạnh .
"Nhị sư huynh, Tam sư huynh, các ngươi mặc cho nàng tùy ý khi dễ ta như vậy sao? Các ngươi không giúp ta sao? " Hai mắt Tử Sa ngập nước, đôi môi kiều diễm ướt át cắn chặt, nhìn hai người bằng khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương, Tử Sa vốn rất xinh đẹp, mặc bộ váy nhỏ máu hồng phấn càng tôn thêm vẻ diễm lệ, động lòng người của nàng ta, điều đó nghiễm nhiên khơi dậy ý muốn bảo vệ mãnh liệt của 2 người đối với nàng ta.
" Nhị sư huynh cùng Tam sư huynh như thế nào lại không giúp ngươi, người chúng ta hiểu rõ nhất chính là Tử Sa mà." Hai người nói xong, lại nói tiếp: "Tử Sa, ngươi cứ đứng một bên, chúng ta giúp ngươi dạy dỗ nàng!" Nói xong, giơ tay lên định đánh Tử Tình đang đứng ở bên kia
Nhìn thấy hai người bọn họ bước một bước lớn muốn đánh nàng, trong mắt Tử Tình hiện lên lãnh ý, cũng không né tránh, ngược lại khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên nhìn hành động của bọn họ: "Các ngươi định lấy mạnh hiếp yếu sao?" Nàng chưa từng gây gổ qua với hai người này, thế nhưng bọn hắn lại giúp đỡ nàng ta ức hiếp nàng, nàng nhất định sẽ nhớ kỹ những người đã bắt nạt nàng, nhớ kỹ đấy!
Hai người nghe lời nàng nói thì chợt giật mình, tay kiên định vung lên dừng giữa không trung, lấy mạnh hiếp yếu? Tiểu nha đầu ăn mặc bủn xỉn như nàng mà cũng biết nói như vậy? Nhìn hình dáng nàng cũng mới 4, 5 tuổi, phỏng chừng ngay cả chữ cũng không biết, vậy mà đã biết hành động này là lấy mạnh hiếp yếu rồi hả?
"Mạnh được yếu thua, chúng ta lấy mạnh hiếp yếu thì sao hả?" Tử Nguyên liếc nhìn nàng, vung tay lên, một cái tát rơi vào mặt nàng 'ba!' một tiếng: "Cái tát này là giúp Lục sư muội Tử Sa đánh"
Hai mắt Tử Tình phẫn nộ nhìn hắn, chỉ biết trên mặt mình đang nóng rát, từ nhỏ đến lớn, cha mẹ đều chưa từng đánh nàng, hôm nay lại bị bọn hắn đánh, phẫn nộ trong lòng bốc lên ngùn ngụt, còn mang theo một chút ủy khuất, nhưng, một giây sau, một cái tát lại rơi xuống bên mặt kia.
"Ba!"
Âm thanh của cái tát lại vang lên, nàng phẫn nộ nhìn chằm chằm hai người trước mặt, Tử Nguyên cùng Tử Kiệt, hôm nay bọn hắn đánh nàng, ngày khác, nàng nhất định phải đáp lại họ gấp 10 lần!
"Một tát này cũng là ta đánh thay Lục sư muội, nhưng mà một tát này chỉ là tiền lãi." Tử Kiệt nhếch cằm lên khẽ cười, căn bản không đem thái độ phẫn nộ của nàng để vào mắt, quay người về phía Tử Sa cười hỏi: "Tử Sa, làm gì tiếp đây? Chúng ta dùng cả hai bàn tay đánh giúp ngươi, cuối cùng ngươi cũng trút giận chưa?"
Tử Thanh đưa cơm, đứng một bên kinh ngạc nhìn mấy người bọn họ, hắn không nghĩ tới đi đưa cơm cũng có thể nhìn thấy một màn như vậy, cô bé nho nhỏ kia không phải là sư muội của bọn hắn sao? Tại sao mấy ngưởi bọn họ đều ức hiếp nàng? Nàng cũng chỉ mới 4, 5 tuổi, đã bị bọn họ dùng hai bàn tay đánh tới mức khuôn mặt ban đầu trắng noãn, hiện lên dấu cả hai bàn tay, có thể nhìn ra được lực đánh của hai bàn tay kia là không hề nhẹ, nàng lại quật cường không rơi một giọt nước mắt nào, thật sự là kiên cường, so với hắn thì nàng kiên cường hơn nhiều.
Mà Từ nghiên mực cùng Tử Cầm lại đứng ở một bên nhìn, cũng không đi lên giúp đỡ, nhưng trên mặt hai người lại hiện lên một tia tiếu ý xem kịch, Tử Lập thì có chút bất an nhìn hai cái bàn tay đã đánh trúng Tử Tình, hình như có chút không đành lòng, nhưng thấy thái độ của mấy người bên cạnh, lại không dám bước lên trợ giúp.
Ngay lúc Tử Nguyên cùng Tử Kiệt vây quanh Tử Sa cười cười nói nói, Tử Tình đứng bên cạnh lu nước bỗng nhiên cầm gáo nước trong tay thả vào lu cho chìm xuống , múc một gáo nước thật đầy giội thật mạnh lên người của bọn hắn, khiến bọn hắn trở tay không kịp.
"A! Chết tiệt! Ngươi làm cái gì đó?" Tử Kiệt tức giận lớn tiếng mắng mỏ, bởi vì nước giội cực nhanh, bọn hắn không kịp né tránh, quần áo vốn sạch sẽ lại bị giội nước khiến toàn thân bọn hắn ướt đẫm, chật vật không chịu nổi ...
"Dám giội nước bọn ta, ngươi là muốn chết!" Tử Nguyên tức giận mắng to, chạy nhanh đến muốn một cước đá bay nàng, lại không ngờ tới nàng lại càng giội nước mạnh hơn, còn lớn tiếng mắng, chửi:"Cho các ngươi đánh ta đánh ta này! Cho các ngươi đánh ta!" Nàng rất tức giận, thật sự rất tức giận, tức giận, nàng không quan tâm đến hậu quả sẽ như thế nào, đánh thì đánh không lại bọn hắn, chỉ có thể giội nước cho hả giận thôi.
Tử Thanh ở một bên thấy Tử Nguyên nổi
giận đùng đùng liền bước nhanh lên phía
trước, đứng trước mặt Tử Tình, chỉ vào
nàng mắng to:" Tốt lắm, tiểu nha đầu nhà
ngươi, ngay cả sư huynh ngươi cũng dám
trêu chọc, ta nghĩ ngươi không muốn sống nữa rồi, hừ! Thật là không biết phân biệt phải trái, ngươi sẽ không được ăn cơm ta đưa đến! Nhanh cút cho ta!" Nói xong vội vã đẩy nàng một cái, đẩy sang một bên, vụng trộm liếc nàng bảo nàng đi mau
Tử Tình nhìn nhìn đứa trẻ đang che chắn
trước mặt mình, nàng không biết hắn nhưng hắn lại đứng ra giúp đỡ nàng, nhưng nàng không thể đi được, tránh được hôm nay nhưng lại trốn không được ngày mai, nếu bọn hắn muốn đánh nàng thì lúc nào cũng có thể ra tay, mà hắn thì lại không thể bảo vệ nàng mọi lúc... ở núi Lăng Phong này, người có thể bảo vệ nàng chỉ có duy nhất sư phụ Lăng Thành mà thôi!
"Tử Thanh ngươi tránh ra mau! Nếu hôm nay không giáo huấn nha đầu chết tiệt kia, nàng vẫn sẽ không biết được sự lợi hại của chúng ta! Tránh ra! Nếu ngươi không tránh, ta sẽ đánh luôn cả ngươi với nàng!" Tử Nguyên tức giận rống to, vung tay nắm lấy cổ áo Tử Thanh, tay vừa dùng sức, liền đem hắn quăng sangmột bên, đồng thời đùng đùng nổi giận đi tới chỗ Tử Tình, vung tay hung hăng tát vào mặt nàng một cái.