“PHỤT!!!” Nghe xong câu này Thương Lam Yên không hề giữ hình tượng phun ngay một hụm trà, cũng may là Quyên Nhược tránh kịp.
Trừng mắt với Lam Yên nói:“ Muội có cần phải ngạc nhiên đến nỗi phun cả trà về phía ta như vậy không!?”
Lam Yên xua tay cười ngượng:“ Đại tẩu thông cảm thông cảm.”
Liên Trúc khuân mặt lộ rõ vẻ bất mãn:“ Hạ hoàng hậu như vậy chẳng phải là trâu già cặm cỏ non a! Ngài hơn chủ tử đến 4 tuổi lận a!”
Quyên Nhược nghe Liên Trúc nói vậy tay vuốt cằm vẻ mặt suy tư, rồi thản nhiên nói:“ Không sao, như vậy ta càng tiện nghi.”
Liên Mai lại nhảy lên khuân mặt lo lắng:“ Nhưng mà chủ tử lại thiệt thòi a! Mà ngài là nữ tử đã có chồng a!”
Lam Yên cũng lại gật đầu tán thành:“ Đúng vậy a. Tẩu mà lấy Nguyện Vũ thì Đại hoàng huynh phải tính sao a! Mà được là mẫu nghi thiên hạ là ước mơ của bao nhiêu nữ tử trên thiên hạ đó!”
“Hừ, nới đó thì có khác gì cái lồng sắt chứ!” Quyên Nhược giận dữ nói.
Nguyện Liên khi nghe Quyên Nhược nói vậy đôi lông mày khẽ rủ xuống che đi cảm xúc trong mắt mình.
Đúng vậy. Nơi hoàng cung mĩ lệ, sa hoa đó có khác gì cái lồng sắt đâu. Mà người mẫu hậu mà nàng yêu thương đã rời khỏi hồng trần tại chiếc lồng sắt sa hoa đó.
Liên Thư nhìn thấy nàng như vậy là biết ngay là nàng lại nghĩ đến chuyện gì. Khẽ nhỏ giọng nói:“ Chủ tử...”
Nàng nhìn về phía Liên Thư lắc đầu, tỏ ý không sao cả.
“Nguyệt Vũ, hội hoa đăng năm nay ngươi có định tổ chức gì không?” Lam Yên vui vẻ hỏi nàng. Còn về cái chuyện tẩu tẩu của mình có ý định hồng hạch trèo tường không biết đã bị ném đi từ lúc nào.
Quyên Nhược mặt mày cũng hí hửng gật đầu:“ Đúng vậy, phần thưởng năm nay là gì vậy.”
Mọi người ai cũng biết, từ sau khi Nguyệt gia được tạo nên, hội hoa đăng hằng năm Nguyệt gia sẽ tổ chức một cuộc thi và phần thưởng thì luôn luôn phong phú và mới lạ.
Chưa nói đến các vòng thi cũng khá là thú vị. Mà từ 5 năm trước cuộc thi mà Nguyệt gia tổ chức vào ngày này còn được coi là cuộc thi tìm kiếm đệ nhất tài nữ, tài tử của kinh thành.
Liên Mai nhìn thấy vẻ mặt của hai người Lam Yên và Quyên Nhược chỉ cười nhẹ nói:“ Phần thưởng năm nay là bức họa chân dung của người thắng cuộc do chính tay chủ tử họa.”
“CÁI GÌ!!!!!!”
-------------------------------------------------------------------------------------------
Các nàng ơi, hôm nay ta phải đi học túi bụi nên bây giờ mới đăng chương mới được mong các nàng thông cảm cho nha!!!!!
Quà xin lỗi của ta đó! Tranh chính tay ta vẽ nha. Không đẹp lắm mong các nàng lượng thứ cho!^-^
Trừng mắt với Lam Yên nói:“ Muội có cần phải ngạc nhiên đến nỗi phun cả trà về phía ta như vậy không!?”
Lam Yên xua tay cười ngượng:“ Đại tẩu thông cảm thông cảm.”
Liên Trúc khuân mặt lộ rõ vẻ bất mãn:“ Hạ hoàng hậu như vậy chẳng phải là trâu già cặm cỏ non a! Ngài hơn chủ tử đến 4 tuổi lận a!”
Quyên Nhược nghe Liên Trúc nói vậy tay vuốt cằm vẻ mặt suy tư, rồi thản nhiên nói:“ Không sao, như vậy ta càng tiện nghi.”
Liên Mai lại nhảy lên khuân mặt lo lắng:“ Nhưng mà chủ tử lại thiệt thòi a! Mà ngài là nữ tử đã có chồng a!”
Lam Yên cũng lại gật đầu tán thành:“ Đúng vậy a. Tẩu mà lấy Nguyện Vũ thì Đại hoàng huynh phải tính sao a! Mà được là mẫu nghi thiên hạ là ước mơ của bao nhiêu nữ tử trên thiên hạ đó!”
“Hừ, nới đó thì có khác gì cái lồng sắt chứ!” Quyên Nhược giận dữ nói.
Nguyện Liên khi nghe Quyên Nhược nói vậy đôi lông mày khẽ rủ xuống che đi cảm xúc trong mắt mình.
Đúng vậy. Nơi hoàng cung mĩ lệ, sa hoa đó có khác gì cái lồng sắt đâu. Mà người mẫu hậu mà nàng yêu thương đã rời khỏi hồng trần tại chiếc lồng sắt sa hoa đó.
Liên Thư nhìn thấy nàng như vậy là biết ngay là nàng lại nghĩ đến chuyện gì. Khẽ nhỏ giọng nói:“ Chủ tử...”
Nàng nhìn về phía Liên Thư lắc đầu, tỏ ý không sao cả.
“Nguyệt Vũ, hội hoa đăng năm nay ngươi có định tổ chức gì không?” Lam Yên vui vẻ hỏi nàng. Còn về cái chuyện tẩu tẩu của mình có ý định hồng hạch trèo tường không biết đã bị ném đi từ lúc nào.
Quyên Nhược mặt mày cũng hí hửng gật đầu:“ Đúng vậy, phần thưởng năm nay là gì vậy.”
Mọi người ai cũng biết, từ sau khi Nguyệt gia được tạo nên, hội hoa đăng hằng năm Nguyệt gia sẽ tổ chức một cuộc thi và phần thưởng thì luôn luôn phong phú và mới lạ.
Chưa nói đến các vòng thi cũng khá là thú vị. Mà từ 5 năm trước cuộc thi mà Nguyệt gia tổ chức vào ngày này còn được coi là cuộc thi tìm kiếm đệ nhất tài nữ, tài tử của kinh thành.
Liên Mai nhìn thấy vẻ mặt của hai người Lam Yên và Quyên Nhược chỉ cười nhẹ nói:“ Phần thưởng năm nay là bức họa chân dung của người thắng cuộc do chính tay chủ tử họa.”
“CÁI GÌ!!!!!!”
-------------------------------------------------------------------------------------------
Các nàng ơi, hôm nay ta phải đi học túi bụi nên bây giờ mới đăng chương mới được mong các nàng thông cảm cho nha!!!!!
Quà xin lỗi của ta đó! Tranh chính tay ta vẽ nha. Không đẹp lắm mong các nàng lượng thứ cho!^-^