“Chủ tử, người có chuyện gì sao? Nhìn sắc mặt của người không được tốt lắm”
Hai người Liên Trúc và Liên Mai ngồi trên xe ngựa, khuân mặt lo lắng nhìn nàng.
Sắc mặt của nàng hiện giờ vô cùng âm trầm. Không biết đỏ hay đen, chỉ biết là nó cực kì lãnh.
“Ta không sao. Hai muội không cần phải lo lắng đâu.” Nàng nhìn hai kia, lắc đầu, cho hai người họ một ánh mắt an tâm.
Bỗng mắt nàng rất nhanh xoẹt qua một tia tính kế. Chỉ tiếc là hai người Liên Trúc và Liên Mai lại không bắt được.
“Liên Trúc, sau khi thi hoa đăng hội kết thúc muội mang cho ta.... Nhớ rõ chưa?” Nàng nhìn Liên Trúc rồi phân phó.
“Là, chủ tử. Liên Trúc nhớ rõ.” Nghe nàng phân phó trong lòng Liên Trúc vô cùng nghi hoặc. Nhưng chỉ gật đầu đồng ý chứ không có hỏi gì. Theo ý của chủ tử thôi. Nếu chủ tử muốn cho các nàng biết thì sẽ nói thôi. Còn người không nói thì cũng không sao. Các nàng chỉ là nô tỳ thôi, không nên quá xen vào việc riêng của chủ tử.
“A, xe của Nguyệt Vũ công tử kìa!”
“Nguyệt Vũ công tử đến rồi!”
Từ xa, một chiếc xe ngựa đuọc trang trí khá lài đợn giản nhưng chất liệu thì đến cả Hoàng đế cũng phải lắc đầu cảm thán. Mà tính ra thì xa phu cũng còn rất trẻ và nhan sắc thì cũng có thể tính là 'tuấn' đi.
Từ trên xe bước xuống là hai nữ tử mang khăn che mặt, thân lục y.
Mọi người đều biết là Nguyệt gia có Tứ Đại tiểu thư luôn ở bên cạnh Nguyệt Vũ công tử. Chỉ là ngoài bốn vị thiếu gia và gia chủ Nguyệt gia ra thì chưa ai biết được bốn vị nữ tử này dung nhan như thế nào.
“Thay mặt chủ tử, cảm ơn mọi người đã đến tham dự cuộc thi hoa đăng hội. Sau 2 vòng thi ở buổi sáng chúng tôi đã chọn ra 5 vị tiểu thư xuất sắc nhất.” Dạ Diễm đứng trên khán đài rõng rạc nói.
Lướt nhìn xuống phía dưới. Thấy nàng đã ngồi vào vị trí. Và các nữ tử cũng không còn tiếp tục ' lướt mắt đưa tình' với nàng nữa, thì mới tiếp tục nói.
“”Năm này vòng cuối sẽ không thi thư và họa như năm ngoái nữa mà theo ý của chủ tử các vị tiểu thư sẽ vũ một bài. Người có bài vũ tốt nhất sẽ thắng.”
“Mời Nhân nhị tiểu thư”
Xuất hiện là một nữ tử khoảng 15,16 tuổi. Thân bạch y, dung nhan thanh tú trang nhã. Trên tay là cầm hai dải lụa trắng mỏng.
Đây là Nhân Hải Yến nhị tiểu thư của Lễ bộ thượng thư, là đích nữ của Nhân gia.
Điệu múa bắt đầu, hai dải lụa trắng theo tay nàng ta mà uyển chuyển bay trong không khí. Động tác nhẹ nhàng khiến cho người xem có một cảm giác hư hư thực thực.
Làm cho người ta có cảm giác như lạc vào nơi ở của tiên tử. Vài người xem mà trong lòng cảm thán. Hảo vũ a!
Còn Liên Trúc, Mai và Thương trong lòng thì khinh thường. Chủ tử bọn họ vũ còn đẹp hơn trăm vạn lần.
Bỗng...
“A!!!!”
---------------------------------------------------------------------------------------
Các nàng ơi, bây giờ ta hảo buồn a.
Hôm trước trêu nhỏ bạn một tí thôi mà nàng ấy dõi ta luôn rồi TT^TT.
Nàng ấy bảo ta nên thôi đi, đừng liên quan đến nàng ấy nữa... hic...hic..
Ta cũng rất muốn xin lỗi chứ bộ. Chỉ là về khoảng giao tiếp ta rất kém nên k biết nên xin lỗi thế nào.
Ta chẳng biết đối mặt với nàng ấy như nào nữa hu...hu..
Các nàng giúp ta với TT^TT!!!!!
Hai người Liên Trúc và Liên Mai ngồi trên xe ngựa, khuân mặt lo lắng nhìn nàng.
Sắc mặt của nàng hiện giờ vô cùng âm trầm. Không biết đỏ hay đen, chỉ biết là nó cực kì lãnh.
“Ta không sao. Hai muội không cần phải lo lắng đâu.” Nàng nhìn hai kia, lắc đầu, cho hai người họ một ánh mắt an tâm.
Bỗng mắt nàng rất nhanh xoẹt qua một tia tính kế. Chỉ tiếc là hai người Liên Trúc và Liên Mai lại không bắt được.
“Liên Trúc, sau khi thi hoa đăng hội kết thúc muội mang cho ta.... Nhớ rõ chưa?” Nàng nhìn Liên Trúc rồi phân phó.
“Là, chủ tử. Liên Trúc nhớ rõ.” Nghe nàng phân phó trong lòng Liên Trúc vô cùng nghi hoặc. Nhưng chỉ gật đầu đồng ý chứ không có hỏi gì. Theo ý của chủ tử thôi. Nếu chủ tử muốn cho các nàng biết thì sẽ nói thôi. Còn người không nói thì cũng không sao. Các nàng chỉ là nô tỳ thôi, không nên quá xen vào việc riêng của chủ tử.
“A, xe của Nguyệt Vũ công tử kìa!”
“Nguyệt Vũ công tử đến rồi!”
Từ xa, một chiếc xe ngựa đuọc trang trí khá lài đợn giản nhưng chất liệu thì đến cả Hoàng đế cũng phải lắc đầu cảm thán. Mà tính ra thì xa phu cũng còn rất trẻ và nhan sắc thì cũng có thể tính là 'tuấn' đi.
Từ trên xe bước xuống là hai nữ tử mang khăn che mặt, thân lục y.
Mọi người đều biết là Nguyệt gia có Tứ Đại tiểu thư luôn ở bên cạnh Nguyệt Vũ công tử. Chỉ là ngoài bốn vị thiếu gia và gia chủ Nguyệt gia ra thì chưa ai biết được bốn vị nữ tử này dung nhan như thế nào.
“Thay mặt chủ tử, cảm ơn mọi người đã đến tham dự cuộc thi hoa đăng hội. Sau 2 vòng thi ở buổi sáng chúng tôi đã chọn ra 5 vị tiểu thư xuất sắc nhất.” Dạ Diễm đứng trên khán đài rõng rạc nói.
Lướt nhìn xuống phía dưới. Thấy nàng đã ngồi vào vị trí. Và các nữ tử cũng không còn tiếp tục ' lướt mắt đưa tình' với nàng nữa, thì mới tiếp tục nói.
“”Năm này vòng cuối sẽ không thi thư và họa như năm ngoái nữa mà theo ý của chủ tử các vị tiểu thư sẽ vũ một bài. Người có bài vũ tốt nhất sẽ thắng.”
“Mời Nhân nhị tiểu thư”
Xuất hiện là một nữ tử khoảng 15,16 tuổi. Thân bạch y, dung nhan thanh tú trang nhã. Trên tay là cầm hai dải lụa trắng mỏng.
Đây là Nhân Hải Yến nhị tiểu thư của Lễ bộ thượng thư, là đích nữ của Nhân gia.
Điệu múa bắt đầu, hai dải lụa trắng theo tay nàng ta mà uyển chuyển bay trong không khí. Động tác nhẹ nhàng khiến cho người xem có một cảm giác hư hư thực thực.
Làm cho người ta có cảm giác như lạc vào nơi ở của tiên tử. Vài người xem mà trong lòng cảm thán. Hảo vũ a!
Còn Liên Trúc, Mai và Thương trong lòng thì khinh thường. Chủ tử bọn họ vũ còn đẹp hơn trăm vạn lần.
Bỗng...
“A!!!!”
---------------------------------------------------------------------------------------
Các nàng ơi, bây giờ ta hảo buồn a.
Hôm trước trêu nhỏ bạn một tí thôi mà nàng ấy dõi ta luôn rồi TT^TT.
Nàng ấy bảo ta nên thôi đi, đừng liên quan đến nàng ấy nữa... hic...hic..
Ta cũng rất muốn xin lỗi chứ bộ. Chỉ là về khoảng giao tiếp ta rất kém nên k biết nên xin lỗi thế nào.
Ta chẳng biết đối mặt với nàng ấy như nào nữa hu...hu..
Các nàng giúp ta với TT^TT!!!!!