*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cảm xúc trong lòng chàng trải rộng mênh mông, bàn tay chậm ra sờ đến chỗ khác, cảm thấy bản thân mình lại bắt đầu kích động.
Phó Vân anh bị chỗ kia làm cho bừng tỉnh, hai hàng lông mày nhíu mại, mở mắt, đôi mắt mê mang, hôn nhẹ lên cằm chàng, "Minh Cẩm ca ca, ta mệt rồi."
Giọng điệu như biếng nhác, lại hơi giống làm nũng.
Câu nói này của nàng khiến cho Hoắc Minh Cẩm mềm nhũn cả người.
Trong màn, ánh nến nhảy nhót.
Chàng hôn lên tóc nàng, mỉm cười không một tiếng động.