Ba tiết cuối lại trôi qua 1 cách nhanh chóng trong trường, chuông reo tan học rồi ai nấy lại về nhà mình nổi bật nhất vẫn là hắn, Hoàng, T.a và Lan những con người có quyền lực và địa vị, nhưng T.a ko lọt vào top học sinh mới, nếu nó mà con nhà khá giả như mấy người này thì không chỉ nổi bật mà còn chẳng nữ sinh nào dám đụng vào mà còn được nịnh nọt, nam sinh trong ngoài trường theo đuổi như kiến đáng tiếc nó lại là 1 đứa nghèo, đc học bổng nên mới học đc trường VinSchool danh tiếng. Hắn và Hoàng sắp bước lên xe mui trần sành điệu riêng của hắn (thay xe như ăn cơm bữa) thì Lan lại bất ngờ xuất hiện
-Anh Phong…cho em về cùng với!-tiếng Lan to khiến ai cũng phải giật mình ngoái đầu lại bịt tai như súng nổ sát tai. Hoàng kịp nhận ra, không muốn mệt mỏi thêm Hoàng ra
hiệu cho vệ sĩ chặn lại.
-Thưa cô! Xe cô ở đằng kia!-Vệ sĩ của hắn lấy tay chặn và chỉ về phía xe của Lan quản gia đang chờ
-Tiểu thư, để chúng tôi đưa cô về!- vệ sĩ của Lan nhìn thấy kéo Lan lại. Xe hắn và Hoàng đi khuất bóng, xe riêng của đám vệ sĩ đi theo sau, Lan bực tức đẩy tên vệ sĩ đó ra mắng
-Các người cút ra, tự tôi lên xe, tránh ra hết đi!-Lan la mắng rồi lên xe, nhìn thấy My, Lan mở cửa kính gọi lại
-Quỳnh My, ra đây về cùng không??-Lan vẫy My lại gần
-Thôi! Tao có xe mà, mày về trước đi!-My đáp
-Ừm thôi, tao về trước đây! Bey-2 người chào nhau, My quay đầu lại đi ra xe thì thấy nhỏ và nó phải đi qua mình để về. Nó đang nói chuyện vui vẻ với nhỏ, quay đầu về phía trước thấy My, mặt đối mặt, 2 cặp mắt, 1 cặp mắt chán ghét tức giận, 1 cặp mắt buồn bã luyến tiếc
-Quỳnh My!-đôi môi nó mấp máy tên My. My ko quan tâm mà lướt qua vô tình tiến về xe mình
-Ngọc, mày ko sao chứ?-nhỏ theo dõi 2 người, chờ My đi qua mới lên tiếng
-Ko sao!-khuôn mặt buồn bã đáp
-Tao thấy có sao đấy, dốt cuộc có truyện gì? Tối tao qua nhà mày, bắt mày phải thành thật, nếu mày mà ko nói với tao, coi như mày ko phải bạn tao biết chưa, tao hỏi lần cuối ồ kế! về-nhỏ nói 1 tràng dài ko để nó nói gì thêm nhỏ dắt tay nó đi về
***Trở về biệt thự ĐML***
Chiếc cổng to lớn mở ra từ từ khi con xe Mui trần gần đậu đến cổng, dừng bánh vệ sĩ mở cửa xe cho Hoàng, Hoàng nhanh chóng chạm chân xuống đất chạy thật nhanh vào để nghỉ ngơi trước hắn, nhưng chạy chưa đầy 2 bước, tiếng chuông điện thoại phát ra từ túi Hoàng. Rút ra thấy bố mình gọi, quay lại ngó hắn thì hắn đã sắp vào đến nhà lúc nào không hay, Hoàng yên tâm nghe điện thoại
-Alo bố con nghe!-Hoàng chào ông Trương lễ phép
-Ừ, con đang ở đâu? Đến tập đoàn SerGreen đi, tập đoàn TeaSan chúng ta sẽ đầu tư vào đó 1 khoản tiền rất lớn, bây giờ có cuộc họp về vấn đề đó nên rất quan trọng, khoảng bao nhiêu phút con tới nơi?-Ông vào thẳng vấn đề
-dạ con tới ngay, khoảng 1h30’ nữa ạ, tạm biệt bố!-Hoàng đáp rồi cúp máy, lấy luôn chìa khóa con xe đua 95Win trong cặp mình, chạy thẳng ra gara để xe, phóng nhanh với tốc độ bàn thờ khói bay mù mịt, thoáng cái đã mất xe Hoàng. Hắn ở trên tầng 2 của biệt thự đứng cạnh chỗ bể bơi nhìn xuống, trên tay cầm tách café nóng bốc hơi lên từ từ, hắn biết con “ác quỷ” đó lại sai anh mình đi làm việc. Tất nhiên hắn không ăn bám cha và anh mình, hắn thừa kế cả 1 tập đoàn lớn mạnh của mẹ mình để lại, bao nhiêu năm đều là do Cậu của hắn (em mẹ Phong) bây giờ đã cho hắn nối tiếp cơ nghiệp, không chỉ như vậy hắn còn mở nhiều chi nhánh quán bar, tiệm vàng, nhà hàng… và các công ty giàu mạnh khác trên toàn TG. Những người đc hắn đào tạo chỉ cần hắn nói 1 tiếng là hiểu và hắn ko phải bận tâm đến, ai phản bội lại hắn thì đc 1 vé đi xuống âm phủ đại hạ giá có khi còn miễn phí. Mặc dù tập đoàn DelVis của hắn chỉ xếp top 3 TG sau SerGreen và TeaSan nhưng chỉ cần hắn vẩy tay là có thể đứng top 1 TG ngay tức khắc. Hắn khuấy ly café uống cạn từ từ rồi đặt lên bàn, nhìn hồ bơi nước trong veo, đèn xanh tinh khiết lại chiếu ở dưới làm cho ai nhìn vào cũng như bị thôi miên, đã vậy hắn đột nhiên bước xuống, ko buồn mặc đồ bơi, hắn mặc nguyên bộ đồng phục nhà trường bước xuống bể bơi, áo sơ mi trắng của hắn bị ướt nên nhìn thấu cả bên trong body6 múi rắn chắc đc hắn rèn luyện mỗi ngày. Trời ơi, ai mà nhìn thấy cảnh này cũng phải sịt máu mũi chết mất.
Chìm xuống ngập đến vai, hắn tựa đầu vào mép bể, suy nghĩ về người mẹ của mình 1 cách đau đớn và tự nhủ rằng “mẹ! con nhất định sẽ trả thù cho mẹ” Hình bóng mẹ khuất trong suy nghĩ, hắn lại nghĩ về người con gái tên Ngọc, trong đầu có bao nhiêu câu hỏi cần đc giải đáp: “cô là ai? Tại sao gặp cô lại có cảm giác thân quen đến vậy? chưa từng gặp mà sao tôi lại có vẻ thích thú với cô??...”- nhắc đến Nó, trời cũng đã tối, trong nhà nó đang xem TV, vừa húp hết bát mỳ xong thì đã nghe thấy tiếng nhỏ gọi
-Ngọc ởi Ngọc ơi! Mở cửa ta vào!-nhỏ gọi chêu
-Đây chờ tar tí!-Nó cất dọn rồi chạy ra mở cửa
-2 hotgirl buổi tối tốt lành!-nhỏ giơ 2 ngón tay chào
-vào đi nói nhiều.
-Haiz! Hay tao giả người ta phòng đến ở với mày nhỉ! ở 1 mình vừa sợ vừa chán!-nhỏ thở dài 2 tay chắp sau mông nhìn xung quanh nhà như thể mới vào lần đầu
-Ờ! Qua đây ở với tao, có gì bạn bè giúp nhau ok!- nó nói đưa tay lên, ngón cái và sát ngón cái khoanh tròn, 3 ngón còn lại đứng đứng kiểu ok
-Mai chuyển luôn! Bây giờ mày kể tao nghe đi!-nhỏ tròn xoe mắt nhìn nó
-kể cái gì?-nó quay đầu sang hướng khác lấy điện thoại chơi
-Biết còn hỏi lại, ko tao về đây, tuyệt giao với mày luôn đấy nhé!- nhỏ đe dọa
-“Nói thì mày giúp đc gì đâu, kể chỉ thêm phiền phức”- nó nghĩ lần 1
-ko kể hả? cho mày 5s
-“thà cứ để trong lòng, mà ko, để nặng người lắm”-lần 2
-1- nhỏ đếm
-“có nên kể ko đây?”-lần 3
-2
-“đằng nào nó trả biết nhỉ”-lần 4
-3
-“hay thôi, nhưng nó lại giận mình như My mất”
-4
-“kể vậy haiz”-lần cuối
-5, hết giờ, tao phải về đây- nhỏ dỗi đi về
-Đây đc rồi tao kể!-nó đành lòng
-Thế có phải tốt ko, làm tao tốn cả ca lo
-Mày muốn tao kể từ đâu đây?
-Kể tất!
-Kể tất á, tất tao thối lắm, tuần tao giặt 1 lần haha!
-Nghiêm túc- nhỏ lườm
-À ừ, mày biết tính bố tao đúng ko?
-Biết, kể đi!
-Tao với My là bạn từ hồi học mẫu giáo đến giờ cũng 11 năm rồi, đến khi năm lên lớp 9, tao đc xếp chỗ ngồi cùng My từ đó 2 đứa có gì chia sẻ nhau thức ăn đồ uống, bài tập giúp đỡ nhau hết mới trở nên thân càng thân, dù hoàn cảnh gia đình 2 bên có sự chênh lệch khá lớn, nhưng My luôn coi tao là bạn tốt ko quan tâm đến hoàn cảnh gia đình như thế nào, nhà My phải đi qua nhà tao đến trường nên nó ngỏ lời muốn đón đưa tao về cùng. Đến 1 hôm, bố tao uống rượu say ở đám cỗ đúng lúc ông ý về cũng là lúc My đưa tao về đến nhà, mới nhìn thấy tao với My về tới nhà đã nói oang lên
-Cái Ngọc đâu rồi? vào đây tao bảo mau lên- bố nó gọi to, My thấy bất an cho nó nên vào theo sau
-dạ, bố gọi gì?- nó tỏ vẻ buồn bực nhưng ko làm gì đc
-mày, mày quen với đứa con nhà giàu kia! Mà chẳng giúp tao đc cái gì, tao nuôi mày ăn học, bây giờ tao già rồi, mày ko nuôi nổi tao ư?-Ông Dương chỉ vào My rồi quát Nó, My
ức chế quá lên tiếng
-Ông thôi đi, Ông nuôi Ngọc ư? Chính vợ ông đang làm vất vả để kiếm tiền nuôi Ngọc kìa, chứ ko phải nuôi ông để chửi bới vợ con-My mắng lại giúp Ngọc
-Thôi cậu đừng để ý mà!-nó ngăn cản My
-Cậu cứ để vậy rồi đến lớp than thở với mình thế sao?
-Cái loại nhà giàu chúng mày chỉ thế thôi!- bố nó càng quát lớn hơn, đạp phá tất cả những thứ ở trong nhà ném My và Nó
-Người đâu! Giữ ông ta lại, mang vào đồn cảnh sát cho tôi!-My gọi vọng ra ngoài xe của mình, vệ sĩ của My đi vào giữ chặt 2 tay ông rồi kéo ra ngoài xe.
-My! Tớ xin cậu, thả bố tớ ra đi, nếu cậu dẫn ông ấy đi thì sẽ bị vào tù mất-nó rung tay van xin My
-Nhưng mà bố cậu đang bạo lực gia đình đấy, cậu biết không??
-Chỉ là nhất thời thôi mà, ông ấy sẽ tỉnh lại sau cơn say thôi
-Ông ta xúc phạm gia đình tớ, tớ cũng chỉ muốn giúp cậu thôi mà, tớ xin Ngọc.
-Tớ xin My hãy thả bố tớ ra
-Bây giờ tớ cho Ngọc 2 lựa chọn 1.chọn bố 2.chọn bạn
Bấy giờ bố Nó vẫn ở trên xe My chuẩn bị đến đồn cảnh sát, vẫn say sỉn chửi bới. suy nghĩ 1 lúc rồi Ngọc quyết định
-Tớ… xin lỗi-nó cúi đầu xuống ko dám đối diện với My
-Vậy là….. tôi hiểu rồi…..chào bạn!-My buồn, mắt 2 người đổ lệ, My chạy ra xe bảo vệ sĩ đưa bố nó vào cẩn thận rồi phóng xe với tốc độ cao…….
Chuông báo thức reo, nó tỉnh dậy , bật người lên lẩm bẩm
-Chỉ là mơ thôi sao? Còn tưởng kể cho Trang rồi chứ-nó thở dài, cố đặt chân rời ra khỏi giường
-Dậy rồi hả girl ?-nhỏ bất ngờ mở cửa cùng với tô cháo để sẵn cho nó
-Ơ, sao mày lại ở đây?- nó ngạc nhiên hỏi
-ơ, tao ko ở đây tao ở đâu? Tối qua mày nói gì nhớ ko? Thôi ăn đi đã, cháo nguội hết bây giờ-nhỏ cẩn thận đưa cho nó nói
-Gì? Cháo á? Tao có què răng đâu mà mày cho tao ăn cháo, mà tao tưởng mơ thôi mà?
-mơ cái đầu mày!
-là sao? Mày nói rõ ra
-Tối qua ý, mày đang kể chuyện của mày với My cho tao nghe, tự nhiên đến đoạn gay cấn, mày khóc thút thít, rồi toát cả mồ hôi mồ kê, kể hết chuyện thì mắt mày dần nhắm
lại miệng cứ nói “xin lỗi, tớ xin lỗi…”, sờ chán mày đã bỏng cả tay rồi- nhỏ nói quá
-Thế á? Tao điên đến mức đó à?
-Quá điên
-Mà mấy giờ rồi? chuẩn bị đi học
-mày bị ngu à? hôm nay chủ nhật mà má
-Ừ nhỉ, quên bố mất
-Ngu người, may hôm nay tao đc nghỉ để chăm mày đấy
-Ờm cảm ơn, bạn tốt quá!
-Tất nhiên, bạn cứ bị nói đúng ý, haha-Trang tự sướng, cứ như thế 2 đứa nói chuyện vui vẻ với nhau cho đến khi có tiếng gõ cửa
-Ai đấy ạ?-Trang hỏi như nhà mình đã ở lâu
-là bố-Giọng trầm quen thuộc của ông khiến mặt nó đang vui bỗng tối sầm lại. Nó ra nói thầm với nhỏ 1 lúc rồi mới ra mở cửa
-Dạ! cháu chào bác, bác đến chơi ạ?
-Ủa, cháu cũng sang chơi hả?
-dạ ko, cháu chuyển sang ở cùng Ngọc luôn rồi ạ, tại 2 đứa ở 1 mình chán quá, nên bọn cháu ở chung ạ, bác vào uống nước
-Ừ, vậy cũng tốt, mà Ngọc đâu cháu?-ông đưa mắt nhìn xung quanh tìm nó rồi ngồi ghế
-Ngọc nó đi học đoàn ở trường bác ạ, để cháu gọi nó về nói chuyện với bác-nhỏ vừa nói vừa giả vờ rút điện thoại ra gọi cho nó
-Thôi, ko cần đâu cháu. Bác nhờ cháu 1 việc đc ko?
-Dạ bác cứ nói!
-Đây là cái két mà bác gái đã để bao nhiêu công sức và tâm huyết, tình cảm của mình dành dụm vào đây cho con bé Ngọc nhà bác, bảo nó giúp bác là khi nào khó khăn hãy
mở nó ra, thìa khóa bác giữ 1 cái nó giữ 1 cái, bác chỉ nhờ vậy thôi, bác phải về rồi-Ông nói xong đứng lên
-Khoan đã bác! Bác đường xá xa xôi đến đây gặp Ngọc mà, bác chờ nó về nói chuyện rồi hãng về
-thôi, bác sợ ko đối diện đc với nó, à mà cháu đừng bỏ rơi nó nha, bác đã làm mất đi nhiều thứ của nó…, nó rất hận bác, nên nó mới muốn rời khỏi bác, bác chỉ nói vậy chắc
cháu hiểu, tạm biệt cháu!-Ông tiến về phía cánh cửa và biến mất
-Dạ cháu chào bác!-Nhỏ giơ tay tạm biệt ông
-Ông ta về rồi à?- nó từ trong phòng bước ra, tiếng lành lạnh của nó cất lên làm nhỏ rung mình
-Ừ về rồi, bảo tao đưa két tiền cho mày này, mày có chìa khóa đúng chứ!-nhỏ đưa cái két cho nó
-Ui nặng thế?? Có sít tiền ý. Tao có chìa khóa nào đâu nhỉ??-nó đỡ rồi hỏi lại
-Ơ? Bố mày bảo đưa mày lâu rồi mà!
-Thôi mặc kệ! cất đi đã, tính sau. Bây giờ tao với mày đi chơi Aeon đi!
-Mày dở à? xa chết đi đc.
-kệ, hôm nay chủ nhật chẳng lẽ ở nhà? Chán chết đi đc.
-Tao ko muốn đi, tao muốn nguuuuuuuuu!
-Thôi, tao đi 1 mình cũng đc, trên xe bus tha hồ mà ngủ lại còn đc đi chơi nữa chứ haha, nghĩ đã phải sướng rồi-nó nói kích thích
-Eo, tao đi cùng vậy, đãi tao ăn gà rán nhá!
-Tao đi chơi thôi, ko đi ăn, đồ ăn ở đấy toàn mấy trăm, triệu, chuẩn bị đồ đi
-Aiz, mẹ con tó kẹt sỉn-Nhỏ ẻo lả thay đồ
ð =>Sự việc sẽ như thế nào, mời các bạn đón xem chap sau => => J
Ba tiết cuối lại trôi qua cách nhanh chóng trong trường, chuông reo tan học rồi ai nấy lại về nhà mình nổi bật nhất vẫn là hắn, Hoàng, T.a và Lan những con người có quyền lực và địa vị, nhưng T.a ko lọt vào top học sinh mới, nếu nó mà con nhà khá giả như mấy người này thì không chỉ nổi bật mà còn chẳng nữ sinh nào dám đụng vào mà còn được nịnh nọt, nam sinh trong ngoài trường theo đuổi như kiến đáng tiếc nó lại là đứa nghèo, đc học bổng nên mới học đc trường VinSchool danh tiếng. Hắn và Hoàng sắp bước lên xe mui trần sành điệu riêng của hắn (thay xe như ăn cơm bữa) thì Lan lại bất ngờ xuất hiện
-Anh Phong…cho em về cùng với!-tiếng Lan to khiến ai cũng phải giật mình ngoái đầu lại bịt tai như súng nổ sát tai. Hoàng kịp nhận ra, không muốn mệt mỏi thêm Hoàng ra
hiệu cho vệ sĩ chặn lại.
-Thưa cô! Xe cô ở đằng kia!-Vệ sĩ của hắn lấy tay chặn và chỉ về phía xe của Lan quản gia đang chờ
-Tiểu thư, để chúng tôi đưa cô về!- vệ sĩ của Lan nhìn thấy kéo Lan lại. Xe hắn và Hoàng đi khuất bóng, xe riêng của đám vệ sĩ đi theo sau, Lan bực tức đẩy tên vệ sĩ đó ra mắng
-Các người cút ra, tự tôi lên xe, tránh ra hết đi!-Lan la mắng rồi lên xe, nhìn thấy My, Lan mở cửa kính gọi lại
-Quỳnh My, ra đây về cùng không??-Lan vẫy My lại gần
-Thôi! Tao có xe mà, mày về trước đi!-My đáp
-Ừm thôi, tao về trước đây! Bey- người chào nhau, My quay đầu lại đi ra xe thì thấy nhỏ và nó phải đi qua mình để về. Nó đang nói chuyện vui vẻ với nhỏ, quay đầu về phía trước thấy My, mặt đối mặt, cặp mắt, cặp mắt chán ghét tức giận, cặp mắt buồn bã luyến tiếc
-Quỳnh My!-đôi môi nó mấp máy tên My. My ko quan tâm mà lướt qua vô tình tiến về xe mình
-Ngọc, mày ko sao chứ?-nhỏ theo dõi người, chờ My đi qua mới lên tiếng
-Ko sao!-khuôn mặt buồn bã đáp
-Tao thấy có sao đấy, dốt cuộc có truyện gì? Tối tao qua nhà mày, bắt mày phải thành thật, nếu mày mà ko nói với tao, coi như mày ko phải bạn tao biết chưa, tao hỏi lần cuối ồ kế! về-nhỏ nói tràng dài ko để nó nói gì thêm nhỏ dắt tay nó đi về
Trở về biệt thự ĐML
Chiếc cổng to lớn mở ra từ từ khi con xe Mui trần gần đậu đến cổng, dừng bánh vệ sĩ mở cửa xe cho Hoàng, Hoàng nhanh chóng chạm chân xuống đất chạy thật nhanh vào để nghỉ ngơi trước hắn, nhưng chạy chưa đầy bước, tiếng chuông điện thoại phát ra từ túi Hoàng. Rút ra thấy bố mình gọi, quay lại ngó hắn thì hắn đã sắp vào đến nhà lúc nào không hay, Hoàng yên tâm nghe điện thoại
-Alo bố con nghe!-Hoàng chào ông Trương lễ phép
-Ừ, con đang ở đâu? Đến tập đoàn SerGreen đi, tập đoàn TeaSan chúng ta sẽ đầu tư vào đó khoản tiền rất lớn, bây giờ có cuộc họp về vấn đề đó nên rất quan trọng, khoảng bao nhiêu phút con tới nơi?-Ông vào thẳng vấn đề
-dạ con tới ngay, khoảng h’ nữa ạ, tạm biệt bố!-Hoàng đáp rồi cúp máy, lấy luôn chìa khóa con xe đua Win trong cặp mình, chạy thẳng ra gara để xe, phóng nhanh với tốc độ bàn thờ khói bay mù mịt, thoáng cái đã mất xe Hoàng. Hắn ở trên tầng của biệt thự đứng cạnh chỗ bể bơi nhìn xuống, trên tay cầm tách café nóng bốc hơi lên từ từ, hắn biết con “ác quỷ” đó lại sai anh mình đi làm việc. Tất nhiên hắn không ăn bám cha và anh mình, hắn thừa kế cả tập đoàn lớn mạnh của mẹ mình để lại, bao nhiêu năm đều là do Cậu của hắn (em mẹ Phong) bây giờ đã cho hắn nối tiếp cơ nghiệp, không chỉ như vậy hắn còn mở nhiều chi nhánh quán bar, tiệm vàng, nhà hàng… và các công ty giàu mạnh khác trên toàn TG. Những người đc hắn đào tạo chỉ cần hắn nói tiếng là hiểu và hắn ko phải bận tâm đến, ai phản bội lại hắn thì đc vé đi xuống âm phủ đại hạ giá có khi còn miễn phí. Mặc dù tập đoàn DelVis của hắn chỉ xếp top TG sau SerGreen và TeaSan nhưng chỉ cần hắn vẩy tay là có thể đứng top TG ngay tức khắc. Hắn khuấy ly café uống cạn từ từ rồi đặt lên bàn, nhìn hồ bơi nước trong veo, đèn xanh tinh khiết lại chiếu ở dưới làm cho ai nhìn vào cũng như bị thôi miên, đã vậy hắn đột nhiên bước xuống, ko buồn mặc đồ bơi, hắn mặc nguyên bộ đồng phục nhà trường bước xuống bể bơi, áo sơ mi trắng của hắn bị ướt nên nhìn thấu cả bên trong body múi rắn chắc đc hắn rèn luyện mỗi ngày. Trời ơi, ai mà nhìn thấy cảnh này cũng phải sịt máu mũi chết mất.
Chìm xuống ngập đến vai, hắn tựa đầu vào mép bể, suy nghĩ về người mẹ của mình cách đau đớn và tự nhủ rằng “mẹ! con nhất định sẽ trả thù cho mẹ” Hình bóng mẹ khuất trong suy nghĩ, hắn lại nghĩ về người con gái tên Ngọc, trong đầu có bao nhiêu câu hỏi cần đc giải đáp: “cô là ai? Tại sao gặp cô lại có cảm giác thân quen đến vậy? chưa từng gặp mà sao tôi lại có vẻ thích thú với cô??...”- nhắc đến Nó, trời cũng đã tối, trong nhà nó đang xem TV, vừa húp hết bát mỳ xong thì đã nghe thấy tiếng nhỏ gọi
-Ngọc ởi Ngọc ơi! Mở cửa ta vào!-nhỏ gọi chêu
-Đây chờ tar tí!-Nó cất dọn rồi chạy ra mở cửa
- hotgirl buổi tối tốt lành!-nhỏ giơ ngón tay chào
-vào đi nói nhiều.
-Haiz! Hay tao giả người ta phòng đến ở với mày nhỉ! ở mình vừa sợ vừa chán!-nhỏ thở dài tay chắp sau mông nhìn xung quanh nhà như thể mới vào lần đầu
-Ờ! Qua đây ở với tao, có gì bạn bè giúp nhau ok!- nó nói đưa tay lên, ngón cái và sát ngón cái khoanh tròn, ngón còn lại đứng đứng kiểu ok
-Mai chuyển luôn! Bây giờ mày kể tao nghe đi!-nhỏ tròn xoe mắt nhìn nó
-kể cái gì?-nó quay đầu sang hướng khác lấy điện thoại chơi
-Biết còn hỏi lại, ko tao về đây, tuyệt giao với mày luôn đấy nhé!- nhỏ đe dọa
-“Nói thì mày giúp đc gì đâu, kể chỉ thêm phiền phức”- nó nghĩ lần
-ko kể hả? cho mày s
-“thà cứ để trong lòng, mà ko, để nặng người lắm”-lần
-- nhỏ đếm
-“có nên kể ko đây?”-lần
-
-“đằng nào nó trả biết nhỉ”-lần
-
-“hay thôi, nhưng nó lại giận mình như My mất”
-
-“kể vậy haiz”-lần cuối
-, hết giờ, tao phải về đây- nhỏ dỗi đi về
-Đây đc rồi tao kể!-nó đành lòng
-Thế có phải tốt ko, làm tao tốn cả ca lo
-Mày muốn tao kể từ đâu đây?
-Kể tất!
-Kể tất á, tất tao thối lắm, tuần tao giặt lần haha!
-Nghiêm túc- nhỏ lườm
-À ừ, mày biết tính bố tao đúng ko?
-Biết, kể đi!
-Tao với My là bạn từ hồi học mẫu giáo đến giờ cũng năm rồi, đến khi năm lên lớp , tao đc xếp chỗ ngồi cùng My từ đó đứa có gì chia sẻ nhau thức ăn đồ uống, bài tập giúp đỡ nhau hết mới trở nên thân càng thân, dù hoàn cảnh gia đình bên có sự chênh lệch khá lớn, nhưng My luôn coi tao là bạn tốt ko quan tâm đến hoàn cảnh gia đình như thế nào, nhà My phải đi qua nhà tao đến trường nên nó ngỏ lời muốn đón đưa tao về cùng. Đến hôm, bố tao uống rượu say ở đám cỗ đúng lúc ông ý về cũng là lúc My đưa tao về đến nhà, mới nhìn thấy tao với My về tới nhà đã nói oang lên
-Cái Ngọc đâu rồi? vào đây tao bảo mau lên- bố nó gọi to, My thấy bất an cho nó nên vào theo sau
-dạ, bố gọi gì?- nó tỏ vẻ buồn bực nhưng ko làm gì đc
-mày, mày quen với đứa con nhà giàu kia! Mà chẳng giúp tao đc cái gì, tao nuôi mày ăn học, bây giờ tao già rồi, mày ko nuôi nổi tao ư?-Ông Dương chỉ vào My rồi quát Nó, My
ức chế quá lên tiếng
-Ông thôi đi, Ông nuôi Ngọc ư? Chính vợ ông đang làm vất vả để kiếm tiền nuôi Ngọc kìa, chứ ko phải nuôi ông để chửi bới vợ con-My mắng lại giúp Ngọc
-Thôi cậu đừng để ý mà!-nó ngăn cản My
-Cậu cứ để vậy rồi đến lớp than thở với mình thế sao?
-Cái loại nhà giàu chúng mày chỉ thế thôi!- bố nó càng quát lớn hơn, đạp phá tất cả những thứ ở trong nhà ném My và Nó
-Người đâu! Giữ ông ta lại, mang vào đồn cảnh sát cho tôi!-My gọi vọng ra ngoài xe của mình, vệ sĩ của My đi vào giữ chặt tay ông rồi kéo ra ngoài xe.
-My! Tớ xin cậu, thả bố tớ ra đi, nếu cậu dẫn ông ấy đi thì sẽ bị vào tù mất-nó rung tay van xin My
-Nhưng mà bố cậu đang bạo lực gia đình đấy, cậu biết không??
-Chỉ là nhất thời thôi mà, ông ấy sẽ tỉnh lại sau cơn say thôi
-Ông ta xúc phạm gia đình tớ, tớ cũng chỉ muốn giúp cậu thôi mà, tớ xin Ngọc.
-Tớ xin My hãy thả bố tớ ra
-Bây giờ tớ cho Ngọc lựa chọn .chọn bố .chọn bạn
Bấy giờ bố Nó vẫn ở trên xe My chuẩn bị đến đồn cảnh sát, vẫn say sỉn chửi bới. suy nghĩ lúc rồi Ngọc quyết định
-Tớ… xin lỗi-nó cúi đầu xuống ko dám đối diện với My
-Vậy là….. tôi hiểu rồi…..chào bạn!-My buồn, mắt người đổ lệ, My chạy ra xe bảo vệ sĩ đưa bố nó vào cẩn thận rồi phóng xe với tốc độ cao…….
Chuông báo thức reo, nó tỉnh dậy , bật người lên lẩm bẩm
-Chỉ là mơ thôi sao? Còn tưởng kể cho Trang rồi chứ-nó thở dài, cố đặt chân rời ra khỏi giường
-Dậy rồi hả girl ?-nhỏ bất ngờ mở cửa cùng với tô cháo để sẵn cho nó
-Ơ, sao mày lại ở đây?- nó ngạc nhiên hỏi
-ơ, tao ko ở đây tao ở đâu? Tối qua mày nói gì nhớ ko? Thôi ăn đi đã, cháo nguội hết bây giờ-nhỏ cẩn thận đưa cho nó nói
-Gì? Cháo á? Tao có què răng đâu mà mày cho tao ăn cháo, mà tao tưởng mơ thôi mà?
-mơ cái đầu mày!
-là sao? Mày nói rõ ra
-Tối qua ý, mày đang kể chuyện của mày với My cho tao nghe, tự nhiên đến đoạn gay cấn, mày khóc thút thít, rồi toát cả mồ hôi mồ kê, kể hết chuyện thì mắt mày dần nhắm
lại miệng cứ nói “xin lỗi, tớ xin lỗi…”, sờ chán mày đã bỏng cả tay rồi- nhỏ nói quá
-Thế á? Tao điên đến mức đó à?
-Quá điên
-Mà mấy giờ rồi? chuẩn bị đi học
-mày bị ngu à? hôm nay chủ nhật mà má
-Ừ nhỉ, quên bố mất
-Ngu người, may hôm nay tao đc nghỉ để chăm mày đấy
-Ờm cảm ơn, bạn tốt quá!
-Tất nhiên, bạn cứ bị nói đúng ý, haha-Trang tự sướng, cứ như thế đứa nói chuyện vui vẻ với nhau cho đến khi có tiếng gõ cửa
-Ai đấy ạ?-Trang hỏi như nhà mình đã ở lâu
-là bố-Giọng trầm quen thuộc của ông khiến mặt nó đang vui bỗng tối sầm lại. Nó ra nói thầm với nhỏ lúc rồi mới ra mở cửa
-Dạ! cháu chào bác, bác đến chơi ạ?
-Ủa, cháu cũng sang chơi hả?
-dạ ko, cháu chuyển sang ở cùng Ngọc luôn rồi ạ, tại đứa ở mình chán quá, nên bọn cháu ở chung ạ, bác vào uống nước
-Ừ, vậy cũng tốt, mà Ngọc đâu cháu?-ông đưa mắt nhìn xung quanh tìm nó rồi ngồi ghế
-Ngọc nó đi học đoàn ở trường bác ạ, để cháu gọi nó về nói chuyện với bác-nhỏ vừa nói vừa giả vờ rút điện thoại ra gọi cho nó
-Thôi, ko cần đâu cháu. Bác nhờ cháu việc đc ko?
-Dạ bác cứ nói!
-Đây là cái két mà bác gái đã để bao nhiêu công sức và tâm huyết, tình cảm của mình dành dụm vào đây cho con bé Ngọc nhà bác, bảo nó giúp bác là khi nào khó khăn hãy
mở nó ra, thìa khóa bác giữ cái nó giữ cái, bác chỉ nhờ vậy thôi, bác phải về rồi-Ông nói xong đứng lên
-Khoan đã bác! Bác đường xá xa xôi đến đây gặp Ngọc mà, bác chờ nó về nói chuyện rồi hãng về
-thôi, bác sợ ko đối diện đc với nó, à mà cháu đừng bỏ rơi nó nha, bác đã làm mất đi nhiều thứ của nó…, nó rất hận bác, nên nó mới muốn rời khỏi bác, bác chỉ nói vậy chắc
cháu hiểu, tạm biệt cháu!-Ông tiến về phía cánh cửa và biến mất
-Dạ cháu chào bác!-Nhỏ giơ tay tạm biệt ông
-Ông ta về rồi à?- nó từ trong phòng bước ra, tiếng lành lạnh của nó cất lên làm nhỏ rung mình
-Ừ về rồi, bảo tao đưa két tiền cho mày này, mày có chìa khóa đúng chứ!-nhỏ đưa cái két cho nó
-Ui nặng thế?? Có sít tiền ý. Tao có chìa khóa nào đâu nhỉ??-nó đỡ rồi hỏi lại
-Ơ? Bố mày bảo đưa mày lâu rồi mà!
-Thôi mặc kệ! cất đi đã, tính sau. Bây giờ tao với mày đi chơi Aeon đi!
-Mày dở à? xa chết đi đc.
-kệ, hôm nay chủ nhật chẳng lẽ ở nhà? Chán chết đi đc.
-Tao ko muốn đi, tao muốn nguuuuuuuuu!
-Thôi, tao đi mình cũng đc, trên xe bus tha hồ mà ngủ lại còn đc đi chơi nữa chứ haha, nghĩ đã phải sướng rồi-nó nói kích thích
-Eo, tao đi cùng vậy, đãi tao ăn gà rán nhá!
-Tao đi chơi thôi, ko đi ăn, đồ ăn ở đấy toàn mấy trăm, triệu, chuẩn bị đồ đi
-Aiz, mẹ con tó kẹt sỉn-Nhỏ ẻo lả thay đồ
ð =>Sự việc sẽ như thế nào, mời các bạn đón xem chap sau => => J