Trong lúc Miên Dương vẫn đang bị âm thanh vang lên bên tai làm sửng sốt, thì lúc này, trước mặt y, màn hình hệ thống cũng đã sáng lên.
[ Đinh, chúc mừng người chơi hoàn thành SSS cấp nhiệm vụ: Câm lặng. Phần thưởng: 10 vạn tích phân.]
[ Đinh, xét thấy biểu hiện của người chơi trong nhiệm vụ lần này là vô cùng nổi trội, vượt xa người chơi khác, đặc biệt ban thưởng cho người chơi một vật phẩm hi hữu.]
[ Tên vật phẩm: Quyền năng của thần.
- -Cấp bậc: SSS.
- -Công dụng: Sau khi lựa chọn sử dụng, có thể giúp người chơi có được sức mạnh sánh ngang với hung thần.
- -Lưu ý: Vật phẩm thuộc về dạng tiêu hao, chỉ có thể sử dụng một lần. Sau khi sử dụng, sức mạnh cũng sẽ chỉ có thể kéo dài 30s.]
[ Nhắc nhở hữu nghị: Nếu không muốn sinh mệnh bị thiêu rụi, thì tuyệt đối đừng cố gắng kéo dài thời gian sử dụng năng lực. Dù sao, sức mạnh của "thần", cũng không phải là thứ mà nhân loại có thể khống chế được.
- -Dù nam nhân chỉ kéo dài được 30s là một chuyện rất đáng xấu hổ, chẳng khác gì thừa nhận bản thân vừa yếu đuối lại bất lực, nhưng mạng nhỏ vẫn quan trọng hơn mà, có đúng không?]
"..............."
Bất lực? Ai bất lực?
Cả nhà nó mới bất lực thì có.
Còn nữa, kéo dài 30s là có ý gì? Khinh thường ai vậy chứ?
Tuy vẫn chưa có kinh nghiệm thực chiến, nhưng y tuyệt đối là kim thân không ngã! Làm gì có chuyện chỉ được 30s chứ!
Mắng mỏ thì mắng mỏ, nhưng tay của Miên Dương vẫn rất thành thật mà lục lọi ba lô của mình, lấy ra một tấm thẻ được làm bằng kim loại, từ trên xuống dưới đều đen như mực, nhưng lại mơ hồ phản chiếu ánh sáng.
"Đây chính là vật phẩm cấp SSS à?" Nghĩ nghĩ, Miên Dương liền trực tiếp nhét tấm thẻ này vào trong ngực áo của mình.
Tuy rằng là đồ dùng một lần, hơn nữa, thời gian sử dụng còn chỉ có 30s, nhưng có thể trải nghiệm cảm giác trở thành hung thần, đối với y mà nói, thật sự là vẫn vô cùng quý giá.
Trong lúc thích hợp, nói không chừng còn có thể cứu được bản thân mình một mạng.
Bởi vì có vật phẩm định vị kia, lúc này, chỉ cần mở bản đồ ra, Miên Dương đã có thể lập tức nhìn thấy được vị trí của Si Mị.
Là một điểm đỏ nhấp nháy, đang không ngừng di chuyển về phía trung tâm của Linh Vực.
Biết rõ tốc độ của hung thần rất nhanh, Miên Dương hiển nhiên sẽ không ngốc tới mức cho rằng hai chân của mình có thể theo kịp tốc độ di chuyển của quỷ vực.
Trong túi vừa nhiều ra 10 vạn tích phân, không chỉ khiến tên của Miên Dương leo lên vị trí đứng đầu bảng xếp hạng, mà còn khiến y lập tức trở thành phú hào.
Cho nên, không hề keo kiệt, Miên Dương liền trực tiếp mua sắm một chiếc xe việt dã, bắt đầu lái xe đuổi theo Si Mị.
Đặt ảnh cưới lên ghế lái phụ, dọc đường đi, xe của Miên Dương có thể nói là vô cùng huênh hoang, bá đạo.
Bất kể là gặp phải người chơi hay quỷ dị, chỉ cần bị cản đường, y đều sẽ ngang ngược xông tới.
Linh Vực rất lớn.
Chí ít, đuổi theo Si Mị, Miên Dương cũng đã chạy suốt một ngày hai đêm.
Đương nhiên, lý do chủ yếu khiến thời gian trễ nải như vậy, cũng là vì đường xá ở cổ đại tương đối khó đi, rất nhiều đoạn đều phải chạy đường vòng.
Lại thêm một ngày đi đường, lướt qua từng dãy kiến trúc nối liền không dứt, Miên Dương lúc này cũng đã lái xe đến trung tâm Linh Vực - trước một tòa thành cổ bị bỏ hoang.
"Đây là... Kinh thành?" Là một thanh niên đến từ thế kỉ XXI, không biết đã tham quan cố cung bao nhiêu lần, nhưng thời khắc này, Miên Dương vẫn bị quy mô đồ sộ của tòa thành này làm rung động.
Nhìn xem điểm đỏ trên bản đồ đã dừng lại, ngay khi Miên Dương vừa mới mở cửa, chuẩn bị xuống xe, thì lúc này, dưới ánh mắt kinh ngạc của y, điểm đỏ kia cũng đã chậm rãi biến mất.
Có ý gì?
Là Si Mị đã bị An Mạc Diễn xử lý?
Hay là vì chỉ vừa gặp mặt, ông ta cũng đã phát hiện ra vật phẩm định vị mà y đặt lên người nàng ta?
So với vế thứ nhất, Miên Dương lại càng tin vào suy đoán thứ hai hơn.
Nhìn xem bức tường thành cao lớn, cùng với cổng thành nguy nga, tựa như một đầu mãnh thú đang mở to miệng trước mặt, Miên Dương biết, chờ đón mình, sẽ là muôn vàn hung hiểm.
Kỳ thực, y căn bản không cần đi đến một bước này.
Bởi vì chuyện này, dây mơ rễ má, đều chẳng liên quan gì đến y cả.
Cho dù y làm tốt thế nào, thành công ra sao, thì cũng đều sẽ chẳng nhận được gì. Nhưng một khi thất bại, thứ chờ đợi y, sẽ là kết cục rất thê thảm.
Dẫu biết là vậy, nhưng thời khắc này, Miên Dương vẫn không chút do dự tiếp tục tiến về trước.
Bất kể là vì An Vũ Hiên, Tiểu Nhạc, A Thất, hay là vì mấy mươi mạng người ở phủ vương gia, y cũng muốn đánh cược một lần.
Bằng mọi giá, đòi lại công đạo cho bọn họ!
Có điều, khiến Miên Dương không ngờ được là, trước khi đối đầu với An Mạc Diễn, trời xui đất khiến thế nào, một phiền toái khác cũng đã bất ngờ ập đến với y.