Ad: Cô đến đây có việc gì, Roxi?
Roxi: Tác giả viết sai tên tôi rồi. Tên tôi phải viết là Roxie mới đúng.
Ad: Ok.
________________________
Cả hai đạp rắn như điên, đạp và đạp. Đạp sao hồi cái đuôi đứt luôn. Tôi giật mình:
- Chết chết mày ... sao giờ?
- Tao đâu có biết.
Đột nhiên, một luồng ánh sáng phát ra từ con rắn. Cả hai đứa chói mắt, không nhìn thấy cái gì cả. Cả hai chỉ nghe được tiếng nói:
- Hai đứa kia.
- Cái gì thế? - Hải nói.
- Hai đứa kia, dám đạp ta à?
Tôi và Hải run sợ, ôm chặt nhau. Tiếng nói lại vang lên:
- Nhưng thôi, ta là rắn thần. Nhưng trong hai ngươi, chỉ có một người được sở hữu siêu năng lực thôi. Đợi ta đọc hồ sơ lý lịch đã.
- Thôi khỏi, ta chả cần. Cho mày đấy, Hùng. - Hải nói.
Thần rắn lại hỏi:
- Thế nhóc muốn sở hữu năng lực gì?
- Dạ em muốn sở hữu năng lực hoán đổi vị trí với người khác.
- OK ta sẽ cho. - Thần rắn truyền năng lực cho tôi. Sau khi ánh sáng đã tan biến, cả đám cũng không thấy thần rắn đâu cả. Tôi nói:
- Ê chuyện này có thật không vậy?
- Ai biết, mày thử xem.
Tôi niệm chú, trong đầu lẩm bẩm: "Hoán đổi, hoán đổi ...". Nhưng kết quả là chả có gì cả. Tôi thở dài:
- Chắc tụi mình nằm mơ thôi mày ơi.
- Ờ, thôi về đi.
Cả hai đứa về lâu đài Khởi Nguyên. Vừa về tới lâu đài, định đi vào phòng thì gặp Alice. Cô ấy thốt lên:
- Nhóc!
- Chuyện gì thế?
Alice kéo tôi lại, hỏi:
- Có phải nhóc vừa gặp rắn thần không?
- Ờ phải. Thì sao?
- Vì chị cảm thấy nhóc có một siêu năng lực.
Tôi đáp:
- Đương nhiên rồi, vì lúc nãy em vừa gặp rắn thần mà. Em lấy năng lực có thể hoán đổi vị trí với người khác.
- À vậy hả. Nhưng nhóc đổi để làm gì?
- Bí mật. - Tôi nói khẽ. Rồi Alice nói tiếp:
- Vậy thì chị sẽ hướng dẫn nhóc nhé. Đầu tiên, nhóc phải tưởng tượng được vị trí của người nhóc cần hoán đổi.
Tôi đã hiểu. Rồi tôi hỏi tiếp:
- Sau đó sẽ làm gì?
- Sau đó, nhóc cần phải lẩm bẩm: "hoán đổi". Thử hoán đổi vị trí với chị xem.
Tôi tưởng tượng trong đầu vị trí của Alice. Sau khi tưởng tượng, tôi lẩm bẩm:
- Hoán đổi.
Thế là tôi và Alice đã hoán đổi vị trí cho nhau thật. Tôi cười, rồi nói:
- Ok chị! Em đi đây.
- Này, nhóc đi đâu thế?
Tôi quyết định sở hữu năng lực này để phục vụ cho việc chọc người khác. Và tôi đã bắt đầu những trò đùa của mình.
Đầu tiên, tôi phải thử nhẹ trước. Tôi quyết định chọc ... chọc ai nhở? Nghĩ một hồi, rồi tôi quyết định sẽ chọc thử Violet xem sao. Tôi gặp thằng Hiếu, và nói:
- Ê mày, tao nhờ mày một việc được không?
- Sao?
- Mày lấy cái cây này đập vô mặt tao đi. - Tôi đưa nó cái cây. Nó quyết định đập ngay không suy nghĩ. Tôi lẩm bẩm:
- Hoán đổi.
Nhưng tôi quên một điều, là tôi hiện không biết Violet đang ở đâu cả. Tôi hoảng quá, nhưng sau đó nghĩ: "Thôi thử xem sao.".
Tôi hoán đổi vị trí với Hải, vì nghĩ là nó đang ở trong phòng. Nhưng mà ... Sakura mới là người ở trong phòng. Hải thì đang ở trong bếp lục lọi coi có gì ăn không. Và cái kết là tôi vào trong phòng của Hải, còn Sakura thì ... bị Hiếu đập vô mặt. Thằng Hiếu giật mình:
- What ... cái gì thế này?
- Nhóc dám ... đau đấy ... Này thì đánh chị này! - Sakura tát một cái bốp vô mặt thằng Hiếu, làm nó đau đớn. Sau đó, Sakura đi về phòng. Vừa ngay lúc đó, tôi ra khỏi phòng. Sakura ngạc nhiên:
- Nhóc! Sao nhóc lại ở trong phòng của chị?
- Ờ thì ... em cũng chả biết nữa ...
- Vậy là nhóc muốn ăn đập phải không?
Sakura rút thanh kiếm ra, làm tôi hoảng hốt. Tôi vội vàng hoán đổi vị trí với thằng Hiếu. Và kết quả là nó bị Sakura đập thêm một lần nữa. Lần này, thằng Hiếu nổi điên, lao lên đập Sakura tới tấp. Sakura không kháng cự lại, nên đành bỏ chạy. Hải nhìn thấy, quát to:
- Thằng kia!
- Cái gì? – Hiếu hỏi.
- Mày dám ... này thì đánh vợ tao này! – Hải đập sấp mặt thằng Hiếu. Thằng Hiếu van xin:
- Tao lạy mày! Rõ rang tao đập thằng Hùng mà sao con vợ mày nó lại chui ra thế?
- Ủa là sao?
Thằng Hiếu giải thích:
- Lúc nãy, tao đang ở trong phòng. Tự nhiên tao lại có mặt ở đây, nên ...
- Đánh vợ tao này! - Hải lại đập thằng Hiếu. Sau đó, thằng Hải đến gặp tôi. Hai người mặt đối mặt nhìn nhau, mặt đầy sát khí. Nó hỏi:
- Mọi chuyện đều do mày làm phải không?
- Thì sao?
Hải rút thanh katana của nó ra. Tôi bình tĩnh không nói gì. Nó lao lên đánh tôi một phát như gãi ngứa. Nhưng vừa động vào, người tôi đã giật tê tái. Tôi nằm bẹp xuống đất, người còn giật giật. Nó nói:
- Mày đừng có giỡn mặt với tao. Động vào vợ tao, thì dù chỉ một giây thôi cũng đủ để mày tan xác đấy.
- Đáng ghét ... hự hự ... - Lượng điện đang tích trong người tôi. Nó quyết định chém một phát thứ hai. Chợt tôi nhìn thấy Tú đi ngang qua. Tôi quyết định hoán đổi vị trí. Đòn đánh của Hải trúng Tú, làm Tú nằm gục xuống. Còn tôi thì vẫn còn dư âm của lượng điện, nên cũng không thể đứng lên ngay được. Hải bảo:
- Ái chà, mày dám chơi tao à? Sẵn tiện, tao trả thù luôn.
- Đáng ghét ... không được đụng vào cô ấy ...
- Yên tâm đi, tao không đụng vô cô ấy đâu ha ha! - Hải cười ha hả, rồi thong thả bước đi. Tôi lết lại lay Tú:
- Này, không sao chứ?
- Hự hự ... khó chịu quá ... hự hự ...
- Cố lên nào! - Tôi cõng Tú về phòng. Còn tôi, tôi cố bám tường mà đến chỗ của Krixi.
(Phòng của Krixi)
Krixi bị Hải đá văng vô góc phòng. Hải nói:
- Ha ha! Được rồi, chết đi.
- Này, nhóc làm gì chị thế?
Hải không tấn công ngay, mà đứng đó giơ kiếm đe dọa Krixi trông đợi một ai đó. Ngay lúc đó, tôi đã đến nơi. Tôi ngạc nhiên khi thấy Hải đang giơ kiếm đe dọa Krixi. Tôi lẩm bẩm:
- Kì lạ, sao nó không đánh Krixi chứ? Nhưng dù sao cũng phải cứu cô ấy đã.
Tôi hoán đổi vị trí với Krixi. Bất ngờ, tôi mắc bẫy của Hải. Vừa hoán đổi, Hải đã chém một phát thật mạnh vào người tôi. Lượng điện lúc này còn lớn hơn lúc nãy, làm tôi nằm gục xuống. Nó nói to:
- Mày dám động vào vợ tao à?
- Đáng ghét ...
- Nếu tao mà đánh mày một phát nữa, thì mày sẽ bị điện giật ... chết mẹ hết điện. Tên kia!
Tôi đáp:
- Sao?
- Mày đến gặp con rắn thần, nói là hãy ban cho tao năng lực điện, không tao chém!
- Hứ, giờ mày không có điện thì chém kiểu gì?
Nó trả lời lạnh lùng:
- Tao chém vợ mày.
Tôi sợ quá, vội đi kiếm. Nhưng hiện tại tôi vẫn còn bị điện giật, nên tôi ngồi dậy còn không được, thì đi kiểu gì. Tôi đành van xin:
- Tha cho tao ...
- Nếu nhóc muốn gặp rắn thần, thì chị sẽ dẫn nhóc đi. - Krixi bước vào và nói.
Hải đồng ý. Krixi dẫn Hải đi. Tôi thì không thể đi theo, nên cũng đành chịu.
(Một lúc sau)
Hải trở về lâu đài. Nó cầm thanh kiếm, và nói:
- Ê mày! Tao có siêu năng lực rồi. Muốn thử không?
- Thử thì thử, có gì đâu.
- Mày thua chắc rồi. Mày không thể sử dụng năng lực, vì mày không biết vị trí của ai đâu.
Nó lao lên đánh. Tôi quyết định đổi vị trí của tôi và Hải. Quả nhiên, những đòn đánh của Hải đều hụt tất cả. Hải bực mình:
- Đáng ghét! Tao vả mày! Ya!
- Hừ. - Tôi lại hoán đổi. Nhưng Hải đã đoán trước, và quay ra sao đánh. Tôi khá bất ngờ, đành rút thanh kiếm trung tính ra. Hai thanh kiếm chạm vào nhau, lửa bắn tung tóe. Tôi và nó văng ra. Tôi nói:
- Mày mạnh đấy.
- He he, dẫu sao tao đánh cũng không phải dạng vừa đâu. Mà tại sao mày lại chọn năng lực hoán đổi vị trí chứ?
- Chắc mày cũng chưa biết đâu. Từ lúc vào lâu đài, tao hay đi chọc người khác. Và tao sẽ chọc tiếp.
Như hồi nãy là một ví dụ đấy.
Hải lại nói:
- Được rồi, tao sẽ tạm tha cho mày. Hãy đi chọc con vợ mày thử một lần đi.
- Nếu mày thích thì tao chiều.
Lúc này, Nakrọth đang nằm ngủ trong phòng. Tôi bảo:
- Mày cho tao một cái kèn, tao sẽ cho mày xem.
- OK. - Nó đưa tôi cái kèn. Rồi tôi bảo nó:
- Ra ngoài nhanh lên. Dụ Krixi tới ngoài cửa.
Hải đi dụ Krixi. Quả nhiên, mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát. Tôi thổi kèn vào tai Nakroth.
"Tinnnnnnnnnnnnnnn...". Tiếng kèn làm Nakroth tỉnh giấc. Cậu ta bực mình, ngồi dậy tát một cái. Tôi đã nhanh chóng hoán đổi vị trí của Krixi. Thế là Krixi ăn trọn cú tát của Nakroth. Tôi nói với Hải:
- Sao, hay chưa?
- Hay đấy.
(Bên trong)
Nakroth tát một cái, rồi nói:
- Này thì thổi! Dám phá ta... (tao) ủa em đấy hả?
- Hic ... anh làm gì em vậy?
- Ờ ờ anh xin lỗi. Tại vì ...
Krixi nói to:
- Em "GHÉT" anh!
- Này này khoan đã ...
Krixi bỏ khỏi phòng. Tôi nói với Hải:
- Ê ê hình như có gì đó ...
- Tao không biết đâu. Mày làm, thì chịu đi.
- What đờ phở ...
Chợt Krixi đến chỗ tôi. Tôi nhìn vào mặt cô ấy, hỏi:
- Chị đến chỗ em làm gì ...
_________________________
P/S: ...