Đối với tôi, chỉ có Payna súp-pọt là tôi cảm thấy yên tâm nhất. Vì đối với tôi, còn máu là còn giữ được mạng, mặc dù tôi biết không phải lúc nào cũng vậy. Đối với những tình huống sốc dame, thì có hồi nhanh cỡ nào cũng vô dụng. Nhưng người ta hay nói: giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Do đó, tôi chỉ thích Payna làm súp-pọt mà thôi.
Payna lại nói:
- Này nhóc. Chị sẵn sàng làm súp-pọt cho nhóc, nhưng giờ nhóc phụ chị đi tuần tra rừng được chứ?
- Vâng! - Tôi trả lời ngay. Tôi nghĩ rằng việc tuần tra rừng cũng đơn giản, cho đến chiều nay.
Payna bảo tôi chiều phụ cô ấy đi tuần tra rừng, nên tôi về lâu đài nghỉ ngơi. Tôi về phòng, và kiểm tra lại thanh kiếm. Hải nhìn thấy liền nói với tôi:
- Ê mày! Bộ mày đi luyện tập hay sao mà mày cầm kiếm thế? Tao cũng đang tính tập luyện nè, đi với tao không?
- Không! Chiều nay tao đi tuần tra rừng rồi.
Hải ngạc nhiên:
- Cái gì? Tuần tra rừng? Bộ mày sẽ đi chung với Krixi hả?
- Không. Tao đi chung với Payna cơ. - Tôi lắc đầu đáp.
- Thế mày có định tập luyện không thế?
Tôi liền trả lời:
- Không biết.
- Nếu có tập thì nhớ mà tập cho nghiêm túc đấy. Lũ Zombie chúng mạnh hơn rất nhiều, liệu mà cẩn thận đấy rõ chưa.
- Biết rồi! - Tôi cười. Chả hiểu sao tôi lại cười nữa.
(Chiều)
Như đã hẹn, tôi ra ngoài rừng cùng với thanh kiếm trong tay. Payna đã đợi tôi sẵn ở ngoài bìa rừng. Payna bảo:
- Được rồi, đi thôi nhóc.
- Vâng.
Cả hai vào rừng. Tôi cảm thấy công việc này quá chán, nhưng thật nhàn hạ, vì cứ đi lòng vòng là có tiền. Nhưng sự thật lại không như thế.
Tôi đang đi thì bất thình lình xuất hiện một bầy Zombie. Tôi giật mình:
- Cái ... cái quái gì đây? Zombie đâu nhiều thế?
- Hỏng rồi. Không ngờ bọn Zombie tấn công sớm hơn chúng ta tưởng. Nhóc, chiến thôi.
Tôi nhảy lên, tung đòn "Liên hoàn trảm" diệt hết bọn chúng. Payna tung "Cú ma pháp", tung luôn cả "Kết giới sinh mệnh" cho tôi. Bởi thế, tôi chả ngán gì, nên việc diệt Zombie đơn giản. Chúng đã bị tiêu diệt trong một nốt nhạc. Tôi lẩm bẩm:
- Phù ... nguy hiểm quá.
- Việc tuần tra rừng không có đơn giản như nhóc nghĩ đâu. Thật ra, khu rừng này chứa rất nhiều tài nguyên, cho nên bị rất nhiều kẻ nhắm đến. Nếu không cẩn thận, khu rừng sẽ mất như chơi đấy.
Tôi thở dài:
- Dù sao thì cô cũng cố mà bảo vệ khu rừng này đi.
- Nhưng nhóc phải phụ chị chứ!
- Nhưng em có phải là người của khu rừng Chạng Vạng đâu.
Payna liền bảo:
- Thế nhóc muốn vô sổ của khu rừng Chạng Vạng không?
- Thôi. Em là người của Trái Đất cơ.
- Cho chị hỏi cái: ở thế giới của nhóc có rừng không?
Tôi ngạc nhiên:
- Hỏi câu kì cục. Đương nhiên phải có chứ sao không. Rừng là lá phổi xanh của Trái Đất mà.
- Thế nhóc cho chị đến thế giới của nhóc được không?
- Không thành vấn đề, nhưng chị nhìn lại đi: người lai với hươu thì đến đó cho bị gây chú ý à?
Payna nói:
- Không sao. Chị sẽ biến thành người vậy. Đó, hay không?
Tôi cạn lời với Payna. Biến thành người thì Payna trông cũng tạm, không đẹp gái cho lắm. Nhưng dẫu sao, cho cô ấy đến Trái Đất một chuyến theo yêu cầu của cô ấy.
(Trái Đất)
Đây là lần đầu tiên Payna đến thế giới của tôi. Đúng là thần rừng chỉ rành về rừng, nên gặp những thứ hiện đại kiểu như tivi, bếp gas, ... thì Payna hoàn toàn mù tịt. Tôi bảo:
- Này, giờ chị có muốn đi đâu không?
- Dẫn chị tới rừng đi.
Tôi giật mình:
- Rừng? Ở đây không có rừng chị ơi.
- Sao chứ? Sao nhóc lại bảo ở Trái Đất nhiều rừng lắm mà?
Tôi bèn lấy cuốn "Atlat địa lí Việt Nam" ra, rồi lật ra trang đưa cho Payna xem. Tôi nói:
- Nhìn đi. Chỗ em sống là khu này. (Tôi chỉ vùng đồng bằng sông Cửu Long).
- Thì sao?
- Chị nhìn chú thích đi. Màu vàng nhạt là thảm thực vật nông nghiệp, nghĩa là không phải rừng. Khu em ở cùng lắm là có rừng ngập mặn màu tím này.
Payna nghe vậy, cô ấy cũng không còn hứng gì để ở lại Trái Đất nữa. Thế là cả hai lại về Athanor.
(Athanor)
Vừa về đến khu rừng, cả hai người giật mình. Bọn Zombie đang tràn ngập khắp khu rừng. Tôi lẩm bẩm:
- Cái gì nữa đây trời! Bọn chúng lại tới nữa à?
- Có lẽ vậy đó nhóc. Hình như chúng ta tới hơi trễ. Bọn chúng đã tản ra rồi. Xem ra ... việc chiến đấu sẽ rất nguy hiểm. Chúng ta nên về lâu đài. - Payna trả lời. Trong ánh mắt của Payna có ẩn ý một điều gì đó. Cả hai chạy thục mạng về lâu đài. Đúng như những gì Payna đã nghĩ. Bọn Zombie đã tràn đến lâu đài. Payna lẩm bẩm:
- Chậc ... mình tới hơi trễ rồi. Chúng tấn công lâu đài. Không biết mọi người như thế nào nữa. Nhóc, nhanh lên.
Hai người vào trong để tìm những người sống sót. Nhưng ... cả hai giật mình khi nhận ra, bên trong lâu đài không còn một người nào hết. Tôi bắt đầu hoảng sợ. Payna nói:
- Nguy to rồi. Bọn chúng ... lây nhiễm toàn bộ mọi người rồi. Chị với nhóc có phải gặp may không?
- Không.
Payna ngạc nhiên:
- Sao lại không may?
- Không phải. Ý của em là không chắc chắn là tất cả đều đã bị lây nhiễm đâu. Vẫn có thể còn ai đó. Ví dụ như thằng Hải chẳng hạn. Zombie tuổi gì mà đòi lây nhiễm nó.
- Nhóc nói cũng phải. Nhưng tìm nó ở đâu ra đây?
Tôi nghĩ một lúc, rồi bảo:
- Có hai giả thiết: một là mọi người đang trốn ở một nơi nào đó rất an toàn. Hai là họ đã bị lây nhiễm hết rồi.
- Chị nghĩ giả thiết đúng nhất là thứ nhất. Mọi người ở đây dù sao cũng rất mạnh, không lẽ bọn Zombie cỏn con này có thể tiêu diệt đơn giản như thế sao?
- Chưa chắc. Bọn chúng kì này rất mạnh, mạnh hơn cả ba năm trước. Chúng ta không biết có được chiến thắng không đây nữa.
- Cứ cố gắng thử xem. Đi tìm ai đó đi.
Cả hai đi tìm mọi người. Nhưng đầu tiên, cả hai phải đối phó với lũ Zombie. Payna không thể bảo kê tốt trong tình huống này. Những chiêu thức khống chế của Payna không đủ, nên tôi phải phụ cô ấy đánh bại lũ Zombie.
Chợt Payna gọi tôi:
- Này nhóc! Chị vừa phát hiện ra một đường hầm này. Lâu đài Khởi Nguyên trước giờ chị nhớ làm gì có đường hầm chứ.
- Có thể đây là một đường hầm bí mật thì sao?
Hai người đi xuống. Và tôi mừng đến phát khóc, khi tìm thấy thằng Hiếu đang ở dưới đây. Tôi hỏi nó:
- Ê mày! Mọi người đâu rồi?
- Tao chả biết nữa. Lúc nãy đang đi, tao tìm thấy cái hầm này. Tao xuống xem thử, rồi kẹt luôn không lên được. Nhưng ở đây có cả kho thức ăn này. Ngon không?
- Nhưng ăn được không?
- Ăn được! Tao ăn rồi.
Payna lại hỏi:
- Thế nhóc có cảm thấy đau bụng không?
- Không. Bình thường.
- Thế thì chắc ăn được. - Payna lẩm bẩm.
Rồi thằng Hiếu nói:
- Mày định đi tìm mọi người phải không?
- Chứ đi đâu nữa!
- Nếu tao nhớ không nhầm, mọi người có nói là sẽ di cư đến cung điện Ánh Sáng.
- Quá tốt! Đến cung điện Ánh Sáng thôi. Hình như tao còn giữ sợi dây chuyền dẫn đường của Tulen này.
Thế là cả ba đến được cung điện Ánh Sáng.
Tên chúa Quỷ đã dẫn quân đến chiếm đóng lâu đài Khởi Nguyên. Hắn vào phòng làm việc của Thane, rồi ngồi chễm chệ trên ngai vàng, đối diện với hắn là quân đội của hắn. Hắn cười to:
- Ha ha ha! Không ngờ chúng ta lại chiếm được căn cứ của bọn chúng dễ dàng như vậy. Khỏe quá! King Kong! Ngươi bắt được bao nhiêu tên?
- Thưa, không ạ.
- Cái gì? - Chúa Quỷ gườm King Kong. Nano liền đỡ lời:
- Thưa ngài, khi chúng ta tới đây, thì có lẽ bọn chúng đã di cư sang nơi nào đó khác rồi.
Chúa Quỷ nghe vậy liền nói:
- Ta đã hiểu rồi. Chúng ta coi như đã chiếm được / thế giới này. Chỉ còn lâu đài Bóng đêm và Cung điện Ánh Sáng mà thôi. Y tá quỷ đâu?
- Có em! - Y tá Quỷ quỳ xuống. Hắn nói:
- Ngươi có nhiệm vụ đi dò tìm tin tức của cung điện Ánh Sáng cho ta.
Y tá Quỷ nói:
- Tôi có thông tin này cũng hay lắm. Bọn chúng có giữ một hòn đá tên là hòn đá Andura. Nếu chúng ta sở hữu nó, thì khả năng của ngài sẽ tăng lên đáng kể luôn.
- Ta không cần hòn đá quái quỷ ấy. Ta chỉ cần chiếm được thế giới này thôi. Nhưng dù sao ... thử tìm hòn đá ấy nhỉ ...
(Cung điện Ánh Sáng)
Tôi, Payna và thằng Hiếu đến được cung điện. Hải đã bước ra, với vẻ mặt cực kì ... bình thường. Nó hỏi tôi:
- Sao mày biết được chỗ này thế?
- Thằng này chỉ đây. - Tôi chỉ thằng Hiếu. - Cũng may là còn giữ sợi dây chuyền của Tulen.
Hải lại nói:
- Thôi vô trong đi. Mọi người đang họp, nên đừng vô.
- Hả là sao?
- Khụ khụ ... đừng vô phòng họp. - Nó bị ngắt quãng lời giữa chừng. Tôi cũng đã hiểu ra vấn đề, nên vào trong.
(Phòng họp)
Lucifer nói:
- Bọn chúng đã chiếm giữ khu rừng Chạng Vạng và lâu đài Khởi Nguyên rồi. Tôi đang không biết nên ở đây, hay chuyển qua bên kia, hoặc tách lực lượng ra nữa.
Tel"Annas đáp:
- Bọn chúng hiện giờ rất mạnh, nếu tách ra sẽ cực kì nguy hiểm. Tôi e chúng ta nên ở đây.
- Tôi cũng nghĩ thế. - Thane đáp.
- Nhưng sao tôi thấy thắc mắc: rõ ràng cậu nói là một tháng nữa chúng mới tới, sao vừa thông báo lúc sáng thì lúc chiều chúng tới rồi? - Ilumia hỏi.
Lucifer thở dài:
- Cha của tôi là vậy đấy. Nói một đằng, làm một nẻo ...
_____________________
P/S: ...