Tôi hỏi nó:
- Mày bị sao thế?
- Tao ... tao ... tự nhiên tao ngứa quá! Ngứa không chịu được! DM ... - Hải vừa đáp vừa gãi. Nó gãi như một con khỉ, làm tôi không biết nói sao. Chúa Quỷ cười:
- Ha ha. Nước bọt của ta có tính chất gì do ta quyết định. Giờ thì ngươi tha hồ mà gãi đi.
- DM ngứa quá! - Hải vẫn gãi. Nó ngứa khắp người, không tài nào chịu nổi. Hắn lại bảo:
- Dứt hắn đi, Sakura.
- Rõ thưa chủ nhân! - Sakura lao tới chỗ Hải. Tôi vội vàng bay người kéo cô ấy lại, nhưng không được. Payna vội vàng tung chiêu "Ánh sáng thần thánh" cứu nguy cho Hải. Hải đọc được đường chuyển động, nhưng không né nổi vì còn phải gãi. Hải bực mình:
- Hừ hừ ... ngứa thế này chịu kiểu gì đây trời! Ư a ... - Hải bị Sakura đẩy văng ra xa. Chưa kịp định hình, Sakura lại lao tới chỗ Hải. Tôi đứng dậy, lao tới bắt Sakura. Nắm được chân Sakura, nhưng tôi không tài nào kiềm nổi. Hải nói:
- Bực mình quá! Xem đây: tường điện!
Bức tường điện được tung ra, khiến Sakura đang bay đột nhiên khựng lại. Theo quán tính, tôi lao lên một cách vô thức và ... mặt tôi đập vào mông Sakura. Hải đứng dậy, nói:
- Này.
- Cái gì thế ... chậc chậc ê cổ quá ... úi úi gãy cổ ... - Hải vặn cổ tôi, làm tôi đau muốn chết. Tôi nói to:
- Mày làm cái gì thế hả! Gãy cổ tao bây giờ!
- Mày chưa gãy là mừng rồi. Nhìn vợ tao kìa!
Sakura dính phải toàn bộ lực, nên giờ chân cô ấy đã bị gãy. Tôi run quá, không biết làm gì. Hải bảo tôi:
- Mày hãy làm cho tên chúa Quỷ im họng giùm tao, để tao băng bó cho cô ấy.
- Ờ Ok.
Tôi rút kiếm, tẩm một ít thuốc diễn sâu, rồi tấn công Chúa Quỷ. Tôi đâm một phát vào người hắn, làm hắn bị thương, và gục xuống tạm thời.
Thằng Hiếu đã lấy được đống lương thực, và nhanh chân bỏ chạy. Nó nhanh chân chạy về cung điện Ánh Sáng.
Hải đã băng bó cho Sakura xong. Tôi hỏi Hải:
- Giờ chúng ta làm gì mày?
- Để tao xem ... mày gϊếŧ luôn tên chúa Quỷ đi. Giờ hắn đang ...
- Ha ha! Đừng có mơ!
Hải và tôi giật mình. Hải ấp úng:
- Cái ... cái cái quái gì thế! Sao hắn ... hắn tỉnh rồi?
- Ha ha! Thuốc diễn sâu của ngươi không có tác dụng với ta đâu! Giờ xem ta đây!
Hắn đốt ba cây nến, rồi ngồi khấn:
- Hỡi nữ thần Điệp Vân Anh (DVA), hãy phá hủy vũ khí của hai thằng nhóc đó.
Ba cây nến tắt phụt. Rồi hắn đứng dậy, nói:
- Được rồi, để xem các ngươi đánh bại ta kiểu gì đây!
- Tao nhớ rồi! Niêm phong khí giới thuật! - Tôi nói to.
- Đúng vậy! Chết đi! Sakura, xử hết bọn chúng.
Hải tung xích điện, làm Sakura không tài nào dậy nổi. Tôi lấy ly nước và viên thuốc móc được trong túi. Tôi đưa cô ấy uống. Hải hỏi:
- Thuốc gì thế?
- Thuốc ngủ. Cho cô ấy uống để cô ẩy không nghe hắn nói.
Tôi cho Sakura viên thuốc ngủ. Cô ấy ngủ dần ... Giờ thì chúa Quỷ không thể sai Sakura được nữa. Tôi và Hải không ngán nữa. Payna bảo:
- Mấy đứa, để chị phụ mấy đứa nha.
- Vâng!
- Ha ha! Vậy sao! Giờ ta không có rảnh đâu! Chết đi! - Hắn tung một quả bom khói. Hắn không còn ở đó nữa, mà thay vào đó là một đạo quân Zombie. Payna tung "Cú ma pháp", tung "Ánh sáng thần thánh" và cả "Kết giới sinh mệnh". Tôi lấy một cây gậy, và đập thật mạnh vào đầu bọn chúng. Tôi nói:
- Hải! Mày còn vũ khí gì không?
- Còn! Thương transformer của tao đây! (Ad nói tắt là thương TFM nha.).
Nó lấy thương, và nói to:
- Xem đây! Lôi ảo ảnh thương!
Ảo ảnh thương có trộn điện mạnh được tung ra. Bọn Zombie dần dần gục xuống. Tôi quét gậy, và diệt sạch sẽ bọn chúng. Tôi nói:
- Xong!
- Khoan nhóc bình tĩnh! Hình như chúng tới nữa kìa!
Bọn Zombie lại xuất hiện. Tôi không địch lại bọn chúng, và tôi bị cắn. Tôi hét to:
- Á á á! Tao ... tao ...
- Sao thế? Mày bị ngứa à?
- Không ... tao buồn ... ngủ quá ... khò khò khò ...
Tên Zombie lôi tôi đi. Hải nói với Payna:
- Không ổn rồi. Mau cứu nó thôi.
- Được chị biết rồi.
Nhưng, tên Nano đã vô hiệu hóa toàn bộ vũ khí của Hải và Payna. Hải liền nói:
- Thôi không xong rồi. Không tài nào cứu nó nổi. Bọn chúng đông quá ...
Hải đành bỏ chạy khỏi lâu đài. Payna định chạy theo, nhưng vướng phải làm chậm của King Kong. Payna bị dính chưởng, và bị trói lại. Tên Bóng Ma bước ra, nói:
- A ha! Bắt được ngươi rồi. Nhiệm vụ lần này khỏe quá. Y tá Quỷ, bắt con Sakura lại đây nào.
Y tá Quỷ chữa thương cho Sakura, rồi đưa lại cho Bóng Ma. Bóng Ma lôi Payna và Sakura vào ngục. Còn tôi thì bị bọn Zombie kéo đi. Mọi người đều bị giam trong một phòng.
Hải chạy thục mạng đi, rồi mới nhớ ra nó quên Sakura. Nhưng hiện tại một mình Hải không đủ chơi lại bọn Zombie. Nó quyết định đi về tìm sự trợ giúp. Nó đi về cung điện, lẩm bẩm:
- Bực mình thật! Không ngờ mình lại thua! Thôi kệ, về đi tì... Ư ư a ...
Hải quay lại, thì lấy Lucifer cầm một hòn đá lớn. Nó nói to:
- Lucifer! Làm gì thế!
- Ha ha! Ta sẽ gϊếŧ ngươi!
- Đáng ghét ... không ngờ ngươi phản bội ...
Lucifer cười to:
- Ha ha! Sắp chết tới nơi còn phải hỏi sao!
- Ư ư ... hộc hộc ... mình mất nhiều máu quá ...
"Bịch.". Hải nằm gục xuống đất. Hải tắt thở. Lucifer lẩm bẩm:
- Hừ. Diệt tên Hiếu, Tú và Loan là xong chuyện.
Hắn quyết định diệt tất cả trong một lần. Lucifer nói to:
- Hỡi những sinh linh tội ác, hãy cho ta sức mạnh! Hãy dìm Athanor trong bóng tối! Hãy tiêu diệt hết tất cả những tên không thuộc về thế giới này!
Lập tức, sấm sét nổ tung trời. Sấm đánh khắp nơi. Thằng Hiếu, Loan, Tú đều bị đánh chết.
(Lâu đài Khởi Nguyên)
Tôi và Sakura cũng không ngoại lệ. Nhưng Payna đã nhìn thấy nhiều này. Cô ấy tung hết những chiêu thức nào bảo kê được. Cũng may là sét đánh không chết. Tuy nhiên, sét này lại lấy đi những thứ hắc ám trong người Sakura. Cô ấy tỉnh người, hỏi:
- Chuyện ... chuyện gì vừa xảy ra thế?
- May quá, cả hai không sao. - Payna thở phào. Tôi cũng tỉnh dậy, vì sét đánh to quá mà. Tôi nói:
- Mình ... mình không bị lây nhiễm sao?
Payna bảo:
- Nhóc bị ngủ thôi. Thôi giờ nhóc giúp mọi người trốn khỏi đây được không?
- Được thôi. Sakura, mượn cây kiếm đi!
- Nhưng nhóc xài được không đấy? - Sakura hỏi.
- Cứ đưa đây đi!
Cô ấy thảy cây kiếm cho tôi. Tôi tung một phát, tường đã đỡ tan tành. Payna nói:
- Sakura, lên lưng tôi ngồi đi. Cô bị thương mà.
- Ờ phải, giờ tôi mới để ý.
Còn tôi đi bộ. Cả ba người bay về cung điện Ánh Sáng.
Vừa về đến cổng, tôi đã thấy Meniel đứng ngoài cửa. Cô ấy nói:
- Nhóc, chị có tin buồn.
- Tin gì? - Tôi hỏi.
- Đám bạn của nhóc ... chết sạch sẽ rồi. Tên Lucifer vừa sử dụng một loại ma thuật có khả năng tiêu diệt những ai mà hắn muốn.
Tôi nghe vậy liền gục xuống đất. Payna lay tôi:
- Này nhóc! Dậy, dậy! Nghe tiếp đi!
- ... - Mặc cho Payna lay tôi dậy, tôi vẫn không dậy nổi. Sakura nói với Meniel:
- Cô cứ nói với tôi, một hồi tôi sẽ nói lại với nó.
Meniel đáp:
- Tôi thì có khả năng hồi sinh, nhưng mà ... tôi chỉ có thể hồi sinh một người thôi. Một cái nữa, tôi đã cử người đến xứ sở thần tiên lấy nước thánh về rồi. Nhưng chỉ có thể hồi sinh một người, tổng cộng là hai. Khi nó dậy, hãy bảo nó chọn hai người mà nó hồi sinh.
Tôi nghe vậy liền tỉnh dậy, và nói:
- Hồi sinh Hải giùm tôi! Còn người còn lại ... ai được đây?
- Nhóc cứ nói. - Meniel bảo.
Tôi chợt nghĩ ra, và chạy thục mạng. Meniel ngạc nhiên:
- Nó làm gì thế nhỉ?
Tôi chạy đi tìm Flyrad. Tôi hỏi:
- Ê! Ông biến tôi thành tuổi được không?
- Được!
- Thế sau đó có biến lại bình thường như lúc này được không?
- Bình thường!
Tôi mừng rỡ:
- Vậy làm đi! Để tui hồi sinh đồng đội tui nữa!
- Cần gì!
- Hả? - Tôi ngạc nhiên. Flyrad nói tiếp:
- Hồi sinh làm chi cho mất công. Ma thuật này chỉ làm mọi người bị mê ngủ thôi. Nếu cậu đánh bại được người đã tung ma thuật, mọi người sẽ tỉnh dậy.
Ngưng một chút, Flyrad nói tiếp:
- Kẻ tung ma thuật chính là Lucifer.
- Cái gì! - Tôi giật mình.
- Hãy đánh bại hắn đi.
Tôi nghe vậy liền bước ra, và nói với Meniel:
- Không cần phải hồi sinh nữa. Chỉ việc đánh bại Lucifer, mọi người sẽ trở lại bình thường thôi.
- Hình như là vậy. Ta không thấy tên chúa Quỷ ở đây nữa. Hình như quân đoàn của bọn chúng về rồi. - Meniel đáp.
Sakura liền nói:
- Thì ra là vậy. Lucifer ... hắn đã âm mưu gϊếŧ mấy đứa. Chị đang nghi ... hắn sẽ gϊếŧ luôn chị, Meniel, Flyrad và cả Angel nữa.
- Sao ... sao chứ? - Meniel ngạc nhiên. Sakura nói:
- Thật ra ... chúng ta không tồn tại ở Athanor. Có thể hắn định gϊếŧ chúng ta, vì một lí do là gì đó. Có lẽ như chúng ta cần phải đi tìm nguyên nhân. Đi tìm Lucifer đi. Hắn ở thế giới Truy Kích ấy.
Thế là mọi người đến thế giới Truy Kích ...
_________________