Zephys hỏi lại:
- Cô nói là cô làm nhà dự báo khí tượng học?
- Ừ. - Annette đáp. Cậu ta lại quay sang Maloch:
- Thưa ngài, dự báo khí tượng học gì gì đó là sao?
Maloch và Annette té ngửa. Maloch nói:
- Trời ạ! Nghĩa là dự báo thời tiết ấy! Mà cho hỏi, cô dự báo chính xác không?
- Vô cùng chính xác! - Annette vỗ ngực.
Ngay lúc đó, thằng Hiếu, Nakroth và Kriknak bước vào. Nhìn thấy Annette, thằng Hiếu thốt lên:
- A! Nhớ rồi! Cô chính là ... người đã bắt vợ của thằng Hải đây mà!
- Là nhóc đấy hả?
- Phải phải. - Thằng Hiếu gật đầu.
Kriknak nói thêm:
- À nhắc tới mới nhớ. Lúc nãy con có xem qua sơ yếu lí lịch về Annette, trong đó cô ấy đã dự đoán khoảng lần, và sai kh...
- Ý ý mà cho tôi hỏi, giờ tôi làm gì ạ? - Annette cắt lời Kriknak, như để che giấu một điều gì đó. Thằng Hiếu cũng đã nhận ra, và hỏi Kriknak:
- Sai gì vậy?
- À cô ấy đã dự đoán sai hai lần.
- Trời ... dự đoán sai hai lần?
Annette giật mình. Trước đây, chỉ vì dự đoán sai mà cô đã để mất lòng tin của mọi người. Cô không muốn điều đó xảy ra. Nhưng Maloch bảo:
- Dự đoán sai hai lần thì có sao đâu.
- Phải. Mấy nhà dự báo thời tiết dự báo sai mấy chục lần mà có ai chỉ trích gì đâu. - Thằng Hiếu nói thêm.
Zephys bảo:
- Thôi thì ... giờ chúng ta cũng chẳng có việc gì làm. Chán thật ...
(Sáng hôm sau)
Thane và Astrid tới lâu đài Bóng Đêm. Maloch và Zephys bước ra. Maloch hỏi:
- Hai người tới đây làm gì thế? Hiếm lắm mới thấy hai người tới đây đó nha.
- Tại hôm qua ...
(Hôm trước - Lâu đài Khởi Nguyên)
Thane đang ngồi trong phòng làm việc, còn Astrid ở bên cạnh. Bất ngờ, cửa sổ bị ai đó phá vỡ. Thane và Astrid quay lại, nói to:
- Ai đấy!
- Thane và Astrid phải không?
Thane ngạc nhiên:
- Na... Nakroth! Sao cậu lại đến đây?
- Tôi sẽ nói sau. Thằng nhóc kia đâu rồi?
Astrid ấp úng:
- Thì ... thì nó đâu có ở đây.
- Cái gì! Hai người lừa tôi phải không?
- Đâu ... đâu có ... - Thane và Astrid ấp úng. Nakroth lại biến đi đâu mất.
(Hiện tại)
Maloch ngạc nhiên:
- Ủa lạ vậy? Mà lúc đó là mấy giờ?
- Khoảng bảy giờ tối. - Thane đáp.
- Ngộ nhỉ ... tôi thấy lúc đó Nakroth đang ngồi đánh liên quân với Kriknak cơ mà. - Zephys nói.
Maloch lại nói:
- Chuyện này lạ thật. Hay là đi tìm thằng nhóc Hùng đi. Nó ở trong khu rừng Chạng Vạng ý.
Thế là Thane và Astrid đi đến khu rừng Chạng Vạng.
(Khu rừng Chạng Vạng)
Thane và Astrid bước vào nơi ở của Tel"Annas, nhờ sự chỉ đường của Slimz và Fennik. Tel"Annas hỏi:
- Hai người đến đây làm gì?
- Do là có một số việc nên tôi mới đến đây, là để tìm thằng nhóc Hùng. - Thane đáp.
Tôi bước ra. Nhìn thấy hai người họ, tôi hỏi:
- Thane! Astrid! Hai người đến đây làm gì thế?
- À phải rồi. Nhóc đến lâu đài Bóng Đêm đi, có chuyện cần nhờ nhóc nè.
Thế là tôi đến Lâu đài Bóng Đêm.
Tôi hỏi Nakroth:
- Này! Lúc bảy giờ tối qua, anh làm gì?
- À thì lúc đó anh đánh liên quân với Kriknak, nhưng sao?
- Có thật là đánh không? Hay là ...
Nakroth quát:
- Anh nói thật mà! Không tin thì cứ hỏi Kriknak đi!
- Thôi được, tạm tin. Nhưng mà ... nếu như vậy thì Nakroth đã xuất hiện ở lâu đài là ai chứ?
- Đương nhiên là Nakroth giả mạo rồi. - Ai đó đứng sau tôi và nói. Tôi giật mình, quay lại thục một cái. Đó là Hải. Hải lẩm bẩm:
- Đau đấy mày ...
- Hờ hờ xin lỗi ... Ai bảo mày xuất hiện kiểu đó ...
(Khu rừng Chạng Vạng)
Tel"Annas đang ngồi kiểm tra một số thứ, thì Nakroth nhảy xuống giữa bàn làm việc. Tel"Annas giật mình:
- Cái gì thế! Nakroth! Cậu tới đây làm gì!
- Thằng nhóc kia đâu rồi?
- Nó ... nó đi đến lâu đài Bóng Đêm rồi ...
Nakroth lẩm bẩm:
- Bực mình quá! Sao không chịu nói sớm!
- Chính tôi phải nói câu đó đấy! Tự nhiên xuất hiện không nói trước, làm hết hồn ...
(Lâu đài Bóng Đêm)
Tôi nghĩ: "Ai có thể giả mạo Nakroth được nhỉ?". Rồi tôi hỏi Thane:
- Tên giả mạo Nakroth có giống thật không?
- Giống y chang luôn đấy nhóc, cả giọng nói, cử chỉ và hành động đều y chang luôn.
Hải phán:
- Thôi tao hiểu ra vấn đề rồi. Người đó chính là Nakroth của tương lai đây.
- Mày nói thật à? - Tôi ngạc nhiên.
- Phải. Tụi mình gặp hoài mà không nhớ sao?
- Phải he ...
Nakroth kia liền xuất hiện:
- Phải. Chính là tôi, Nakroth của thế kỉ đây.
- Anh đến đây làm gì? - Hải hỏi.
Nakroth tk đem một tờ giấy và đưa cho tôi và Hải. Tôi lẩm bẩm:
- Giấy gì nữa đây ... HẢ!
- Sao thế mày ... CLGT?
Nakroth ngơ ngác, hỏi:
- Gì thế hai đứa? Đơn xin li hôn? Là sao nhóc giải thích được không?
Mọi người đều ngạc nhiên. Nakroth tk giải thích:
- Lạc hậu quá, tôi ơi. Đơn xin li hôn, là đơn giữa hai người vợ chồng, khi họ quyết định không chung sống với nhau nữa.
- Nghĩa là ... tôi ... với Krixi ... không được ở chung nữa?
- Về lí thuyết là vậy.
Nakroth bật khóc, và ngã vào tôi. Tôi vội gạt đi nước mắt, và nói:
- Bình tĩnh! Chuyện đâu còn có đó! Trong tương lai mới xảy ra cơ mà. Cứ đứng dậy, và nghe tiếp đi.
Nakroth tk nói tiếp:
- Mà tôi không hiểu, tại sao cô ấy lại làm như thế nữa.
- Thôi em hiểu rồi. Hải, muốn đến tương lai không?
- Đi sợ méo gì! Let"s GO! - Hải xung lên. Cả đám đến tk. Nhưng Nakroth cũng đi theo để hiểu rõ mọi chuyện.
(Thế kỉ )
Nakroth tk dẫn cả đám đi về nhà. Hôm nay là chủ nhật, nên Nakroth tk cũng tranh thủ làm rõ vụ này. Tôi hỏi:
- Tờ đơn này anh tìm thấy khi nào?
- Lúc sáng nay, khi anh lục trong tủ làm việc của anh. Nhưng sáng hôm qua thì lại không có.
Hải kết luận:
- Như vậy là tờ đơn được viết vào ngày hôm qua. Ủa quần áo công ty - Hải quay sang tủ quần áo - hôm nay anh không làm hả, Nakroth?
- Phải. Hôm qua anh đi làm rồi. Hôm qua kí giấy mỏi tay muốn chết.
"Kí giấy?". Tôi chợt nhớ ra cái gì đó, và xem lại cái đơn. Xong rồi tôi lại hỏi:
- Kí tên thử vào giấy đi! Để xem chữ kí có trùng khớp không?
- Ờ để anh kí.
Đúng là chữ kí trong đơn trùng khớp với chữ kí của Nakroth tk. Nakroth nói to:
- Thế này là thế nào! Chẳng phải chúng ta có cuộc sống quá là hạnh phúc hay sao! Tờ đơn này ... ông viết phải không?
- Ế ế tui không có viết.
Hải thấy tôi nhìn đăm chiêu vào tờ giấy, liền hỏi:
- Mày nhìn gì mà đăm chiêu quá vậy?
- À không có gì đâu.
- Vậy mà tao cứ tưởng mày nhận ra một điều kì lạ rồi chứ. Tao nhận ra rồi đấy.
Cả bọn ngạc nhiên, trừ tôi. Tôi nói:
- Tao thấy rồi. Nakroth, hôm qua anh chỉ kí giấy thôi đúng không?
- Ừ phải. Ý khoan, hình như tất cả thông tin như tên, địa chỉ, lí do li hôn đều được viết sẵn.
Hải đập tay:
- Đúng rồi! Như vậy là có ai đó đã viết tờ đơn này, chỉ chừa phần kí tên thôi. Lí do là vì người ta chỉ lấy chữ kí cho việc xác nhận, nên hung thủ đã lấy chữ kí của anh. Nhưng tao thấy còn nhiều điều kì lạ lắm.
Nãy giờ, Nakroth lén vào trong. Cậu ta chợt mò phải quyển nhật kí, và chạy ra ngoài, thốt lên:
- Mọi người! Tôi tìm được quyển nhật kí này lạ lắm!
- Này, đừng có đọc trộm chứ! - Nakroth tk bảo.
- Có gì đâu, đây đều là nhật kí của chúng ta mà.
Nakroth lật ra. Hải nhìn thấy, giật quyển nhật kí và nói to:
- A ha! Hiểu rồi!
- Mày hiểu gì? Có phải là hiểu được cách hung thủ đã giả chữ viết không?
- Đúng vậy! Hung thủ đã sử dụng một cây bút, và đồ lên chữ viết trong quyển nhật kí. Dựa vào nét hằn trên tờ giấy, hung thủ đã đồ lại nét chữ gần giống với Nakroth. - Hải giải thích. Tôi rất ngạc nhiên, vì Hải y như một thám tử thực thụ vậy. Hải lại nói:
- Nhưng mà ... không lẽ anh lại nhầm lẫn đến mức này sao, Nakroth?
Nakroth hỏi:
- Ủa chứ hung thủ không dùng cách đó để giả chữ kí sao?
- Không thể đâu. Vì khi kí, chúng ta không đè mạnh viết, do đó vết hắn rất mờ, rất khó giả chữ kí bằng cách này. Chỉ có thể là do Nakroth kí thôi. - Tôi nói, rồi tôi đi lại bàn làm việc của Nakroth, và thấy một xấp giấy tờ. Tôi cầm lên, và rất ngạc nhiên. Đống giấy tờ này có kích cỡ bằng với tờ đơn li hôn, và chỗ kí ... giống y như trong tờ đơn. Tôi nói to:
- Hiểu rồi!
- Sao chứ! - Cả đám hỏi.
Nhưng tôi chưa giải thích ngay mà hỏi lại:
- Anh Nakroth! Lúc nãy, anh nói hôm qua anh kí giấy mệt lắm đúng không?
- Phải. Anh hay có thói quen mà mỗi khi kí nhiều tới mức, đưa anh thêm xấp giấy nữa là anh kí luôn, không nhìn ... không lẽ ...
Tôi mới giải thích:
- Đúng vậy! Hung thủ đã lợi dụng đặc điểm này của anh, để lấy chữ kí. Đầu tiên, hung thủ nhét tờ đơn li hôn vào gần cuối xấp giấy, đợi cho anh kí xong. Em chắc rằng hung thủ sẽ không dại gì mà để ngay đầu, vì lúc ấy anh vẫn còn tỉnh táo.
- Nhưng sao nhóc nghĩ thế? - Nakroth tk hỏi.
- Lí do là vì vị trí kí tên trong tờ giấy mà anh phải kí giống y như chỗ kí tên trong tờ đơn. Hôm qua, anh đã đem giấy về mà đúng không?
- Ừ. Anh nhận từ Zephys ... khoan có khi nào?
Hải nói to:
- Được rồi, đi bắt Zephys thôi!
- Không được! - Tôi cản lại. Hải ngạc nhiên:
- Sao lại không?
Tôi nói:
- Bởi vì Zephys không phải là hung thủ.
- Cái gì? - Cả bọn giật mình. Tôi lại tiếp tục:
- Thử nghĩ xem: khi kí xong, anh để hết toàn bộ giấy trên bàn, nhưng tại sao tờ đơn lại được để trong tủ bàn làm việc? Điều đó chứng tỏ, có ai đó đã lấy tờ giấy này và để vào ngăn bàn làm việc.
Nakroth tk hỏi:
- Thế ai là hung thủ!
- Có lẽ ... người đó chính là người trong nhà. Hung thủ chính là ...
- Là ai? - Cả đám đáp. Tôi lấy hết sức bình sinh, run run mà nói:
- Là ... là Krixi!
- Cái gì cơ! - Cả đám ngạc nhiên. Nakroth và Nakroth tk không thể tin vào chuyện này. Nakroth tk chạy lại chỗ tôi, quát:
- Nhóc nói láo! Cô ấy không thể làm vậy! Cô ấy không có lí do gì để làm việc này cả!
- Không! Có một lí do đấy. Nếu muốn biết, hãy nhìn tờ lịch đi. Tờ lịch này vẫn chưa được gỡ, đó là ngày thứ sáu. Anh thử gỡ một tờ xem.
Tờ lịch để ngày /. Nakroth tk gỡ xuống, và mọi người thật sự rất bất ngờ. Đó là ngày /, và cũng là ngày Cá tháng Tư. Hải nói:
- Hiểu rồi. Krixi định trêu anh một chút, bằng cách viết tờ đơn li hôn này, và để trong ngăn tủ bàn đợi anh phát hiện. Cô ấy định đợi khi anh phát hiện, anh sẽ đến gặp cô ấy và giải thích mọi chuyện. Nhưng không ngờ ... anh lại phát hiện quá trễ.
- Không thể nào ... cô ấy đang đùa với mình sao ...
Một lát sau, Krixi tk đi chợ về cùng với Kriknak và Roxie. Nhìn thấy Krixi tk, Nakroth tk chạy lại, nói to:
- Em!
- Sao thế anh? Tờ giấy anh cầm là gì thế?
Nakroth nói:
- Em đừng có đùa với anh như vậy chứ ...
_______________________