Mọi người đành phải quay về căn cứ nhờ sự trợ giúp của nữ vương Tel"Annas. Đến nơi là trời đã tối mịt luôn. Cả đám nằm phè xuống đất rã rời.
- Mệt quá...
Fennik vừa thở vừa nói:
- Hộc hộc... không biết ngày mai còn đi tiếp được không đây... hộc...
- Chân em mỏi quá! - Liliana ngồi dựa lưng vào tường, hai chân duỗi thẳng về phía trước.
Slimz cũng chẳng khá hơn, cũng nằm phè phỡn dưới đất.
Tel"Annas bước ra và vô cùng ngạc nhiên:
- Các ngươi sao thế? Sao không về nhà mà nghỉ ngơi đi mà lại đến đây?
Tôi dù mệt vẫn cố đứng lên:
- Thưa nữ vương, em muốn xin viện trợ đi tìm Krixi ạ.
- Tại sao?
- Vì chúng em sẽ đến Death Forrest.
Tel"Annas cắt ngang:
- Không được! Quy định của khu rừng Chạng Vạng là không được đến đó.
- Tại sao? - Tôi thắc mắc.
- Đó là quy định.
Tôi giải thích:
- Krixi và Nakroth cùng đi trốn thì chỉ có thể trốn những nơi quái dị mà thôi. Em đang nghi ngờ họ đang ở đó...
- Ta không cho phép. Đó là nơi vô cùng nguy hiểm. Ngay cả bản thân ta còn chưa dám đặt chân tới thì các ngươi làm sao có thể đến đó?
Tôi bắt đầu liên kết sự việc lại. Krixi và Nakroth cùng trốn đi trong một đêm mưa, sau đó hai ngày thì Slimz và Fennik phát hiện họ. Giả thiết bọn họ đến Death Forrest là hoàn toàn có cơ sở, bởi với tốc độ bay nhảy của Nakroth thì không lí do gì họ không đến được. Nhưng, có một điểm cần phải xét lại: Slimz và Fennik phát hiện hai người họ ở trong khu rừng Chạng Vạng - vốn không phải Death Forrest. Điều này chứng tỏ rằng: Death Forrest có đường ra, và chỉ cần đi ngược đường ra ấy là có thể đến nơi ấy.
Thế là tôi trình bày với Tel"Annas. Nhưng cô ấy vẫn không chịu vì lí do: chắc gì bọn họ đã đến khu vực đó bởi Krixi không bao giờ dám. Tôi phản biện:
- Tại sao lại không dám? Đã trốn rồi thì quy định này còn ý nghĩa gì nữa!
- Ở đây ai có quyền?
- Nữ vương có quyền...
Tel"Annas quay lưng lại là đi vào trong:
- Biết thế là tốt.
- HỪ! - Tôi nổi nóng lên. Ngay lập tức, tôi ném một khúc gỗ vào người Tel"Annas. Nhưng bất ngờ, Payna đã xuất hiện chặn đứng khúc gỗ chỉ với một tay.
Payna quát lớn:
- Thằng này hôm nay láo nhỉ!
- Hừ... - Tôi nghiến răng. Quá sức chịu đựng của tôi rồi.
Tôi thẳng thừng tuyên bố:
- Được, nếu như ngươi không cho thì ta sẽ đi một mình!
- Nếu thế thì ngươi không còn là người của khu rừng Chạng Vạng nữa! Cút xéo!
Payna ngơ ngác:
- Khoan khoan đã nữ vương ơi...
- Ngươi theo phe nó à! - Tel"Annas quát lớn.
- Không... không phải...
Tel"Annas đá một phát khiến Payna ngã sõng soài:
- Ngươi cũng cút đi! Thích thì đi với hắn! Còn đám kia nghe đây, nếu các ngươi đến Death Forrest thì các ngươi không còn là người của khu rừng Chạng Vạng nữa!
Trong cơn tức giận, bất ngờ tôi nghĩ ra một cách thú vị. Tôi nói:
- Được, người không khu rừng Chạng Vạng không đến đúng không?
- Đúng!
- Liliana, nhờ chị đó.
Cô ấy cười tươi:
- Rất sẵn lòng.
- Cô là ai?
- Tôi là Liliana.
Tel"Annas hỏi tiếp:
- Thế ngươi là người của lực lượng nào?
- Tôi là người của lâu đài Khởi Nguyên.
- Vợ của Fennik đấy. - Slimz chen vào.
- Vậy thì ngươi đi đi.
Fennik phản đối:
- Không được! Lỡ cô ấy có việc gì thì sao?
- Ta không quan tâm.
- Trời ơi... tức quá! - Tôi nổi nóng. Không thể chịu đựng nổi Tel"Annas nữa, tôi lao tới đấm Tel"Annas một phát cực thốn. Nhưng nhiêu đó có vẻ như chỉ là muỗi đốt inox. Cô ta đấm tôi một phát đau điếng cả người. Tôi ngồi gục xuống:
- Đ..đau thế...
Tel"Annas đi vào trong không nói một lời nào nữa. Fennik bảo:
- Tôi không thể để cô ấy đi một mình được! Lỡ có chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm!
- A đúng rồi. Tôi có cách rồi này. Chúng ta đến lực lượng Sa Đọa tìm đồng minh cho Liliana đi.
- Why? - Tôi ngạc nhiên.
Payna giải thích:
- Nếu nhờ một người trong lực lượng Sa Đọa hỗ trợ tìm kiếm, chắc chắn mối quan hệ giữa hai lực lượng sẽ bớt căng thẳng hơn nhiều.
- Hay quá! - Tôi vỗ tay hoan nghênh - Đi luôn thôi!
Payna cười:
- Được thôi, lên đi chị chở cho.
- Khoan, tôi cũng đi! - Fennik lên tiếng.
- Tôi nữa! - Liliana và Slimz cùng nói.
Payna giật mình:
- Cái... cái gì cơ? Bốn người đi hả?
- Đương nhiên. Chuyện này liên quan đến khu rừng Chạng Vạng, không thể làm ngơ được.
"Hic! Kiểu này mình gãy lưng mất.", Payna nghĩ thầm trong đầu.
*
Sau một hồi gồng gánh, Payna đã chở cả bốn đứa đến lâu đài Bóng Đêm. Khắp nơi là một bầu không khí u ám. Hai tên lính canh ngoài cửa chặn đường và hỏi:
- Các ngươi đến đây làm gì?
Tôi nhảy xuống và nói:
- Bọn ta đến đây thương lượng với Maloch.
- Ngài Maloch chắc là ngủ rồi đó. - Tên lính nói với tên còn lại.
Hắn nói:
- Các ngươi về đi, mai gặp.
- Ái chà, chẳng phải các ngươi là người của khu rừng Chạng Vạng sao? - Veera từ trên trời đáp xuống.
Cô ta nói tiếp:
- Mời các ngươi vào.
- Này Veera, tôi sợ...
- Yên tâm. Maloch chưa ngủ đâu. Mà cho dù có lên giường thì hắn cũng chẳng ngủ được.
Mọi người đi vào trong với Veera là người dẫn đoàn. Cô ta bảo:
- Để tôi vào trước.
Vừa bước vào, Maloch bay tới ôm chặt Veera, nhưng cảnh tượng đó nhanh chóng bị cả đám bắt gặp.
- Hừm...
- À hèm! - Maloch gằn giọng - Các ngươi đến đây có việc gì?
Tôi lên tiếng:
- Tôi đến đây để tìm người hỗ trợ trong việc đi tìm Nakroth và Krixi.
- Ồ vậy à. Thế trong đội có ai đi? Các ngươi à?
- Không. Nữ vương không cho phép bọn ta đi, nên ta cử cô ấy. - Payna chỉ Liliana.
Maloch nhìn Liliana rồi hỏi:
- Cô là hô ly à?
- Vâng.
Chưa kịp nói gì, một tên lao vào hét lớn:
- Dạ để em! Em đi cho!
- Ơ... là... là...
Payna hỏi:
- Chuyện gì thế nhóc?
- Nó... nó là...
- Ủa mày đó hả Hùng? Tao cũng không ngờ là mày ở đây luôn đó.
Maloch ngạc nhiên:
- Ồ, hai người quen nhau à?
- Bạn thân của nhau đấy ạ. - Hiếu đáp - Để em đi tìm Nakroth cho.
- Được. Nếu tìm được ta sẽ thưởng. Zephys, ngươi...
Hiếu xua tay:
- Không cần. Mình em là đủ. - Nó tiến tới chỗ Liliana - Chào chị.
- Ừm chào em. Chúng ta sẽ đi tìm hai người bọn họ.
Fennik lườm Hiếu:
- Mày mà làm gì cô ấy tao là tao chém!
- Ha ha...
Tôi quay sang nói nhỏ với Payna:
- Maloch nhìn vậy mà dễ quá chị nhỉ?
- Nhóc nói cũng đúng. Mặc dù hắn là kẻ thù nhưng chị thấy hắn khá thoải mái, chẳng bằng nữ vương nhà mình.
Đã nửa đêm. Maloch mời mọi người ở lại nghỉ ngơi, nhưng cả đám từ chối. Payna chở cả đám về khu rừng Chạng Vạng. Sau đêm nay chắc Payna sẽ phải xin nghỉ phép cả tuần vì chở năm đứa.
Cả đám đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng nằm xuống ngủ luôn.
- Mệt quá...
Fennik vừa thở vừa nói:
- Hộc hộc... không biết ngày mai còn đi tiếp được không đây... hộc...
- Chân em mỏi quá! - Liliana ngồi dựa lưng vào tường, hai chân duỗi thẳng về phía trước.
Slimz cũng chẳng khá hơn, cũng nằm phè phỡn dưới đất.
Tel"Annas bước ra và vô cùng ngạc nhiên:
- Các ngươi sao thế? Sao không về nhà mà nghỉ ngơi đi mà lại đến đây?
Tôi dù mệt vẫn cố đứng lên:
- Thưa nữ vương, em muốn xin viện trợ đi tìm Krixi ạ.
- Tại sao?
- Vì chúng em sẽ đến Death Forrest.
Tel"Annas cắt ngang:
- Không được! Quy định của khu rừng Chạng Vạng là không được đến đó.
- Tại sao? - Tôi thắc mắc.
- Đó là quy định.
Tôi giải thích:
- Krixi và Nakroth cùng đi trốn thì chỉ có thể trốn những nơi quái dị mà thôi. Em đang nghi ngờ họ đang ở đó...
- Ta không cho phép. Đó là nơi vô cùng nguy hiểm. Ngay cả bản thân ta còn chưa dám đặt chân tới thì các ngươi làm sao có thể đến đó?
Tôi bắt đầu liên kết sự việc lại. Krixi và Nakroth cùng trốn đi trong một đêm mưa, sau đó hai ngày thì Slimz và Fennik phát hiện họ. Giả thiết bọn họ đến Death Forrest là hoàn toàn có cơ sở, bởi với tốc độ bay nhảy của Nakroth thì không lí do gì họ không đến được. Nhưng, có một điểm cần phải xét lại: Slimz và Fennik phát hiện hai người họ ở trong khu rừng Chạng Vạng - vốn không phải Death Forrest. Điều này chứng tỏ rằng: Death Forrest có đường ra, và chỉ cần đi ngược đường ra ấy là có thể đến nơi ấy.
Thế là tôi trình bày với Tel"Annas. Nhưng cô ấy vẫn không chịu vì lí do: chắc gì bọn họ đã đến khu vực đó bởi Krixi không bao giờ dám. Tôi phản biện:
- Tại sao lại không dám? Đã trốn rồi thì quy định này còn ý nghĩa gì nữa!
- Ở đây ai có quyền?
- Nữ vương có quyền...
Tel"Annas quay lưng lại là đi vào trong:
- Biết thế là tốt.
- HỪ! - Tôi nổi nóng lên. Ngay lập tức, tôi ném một khúc gỗ vào người Tel"Annas. Nhưng bất ngờ, Payna đã xuất hiện chặn đứng khúc gỗ chỉ với một tay.
Payna quát lớn:
- Thằng này hôm nay láo nhỉ!
- Hừ... - Tôi nghiến răng. Quá sức chịu đựng của tôi rồi.
Tôi thẳng thừng tuyên bố:
- Được, nếu như ngươi không cho thì ta sẽ đi một mình!
- Nếu thế thì ngươi không còn là người của khu rừng Chạng Vạng nữa! Cút xéo!
Payna ngơ ngác:
- Khoan khoan đã nữ vương ơi...
- Ngươi theo phe nó à! - Tel"Annas quát lớn.
- Không... không phải...
Tel"Annas đá một phát khiến Payna ngã sõng soài:
- Ngươi cũng cút đi! Thích thì đi với hắn! Còn đám kia nghe đây, nếu các ngươi đến Death Forrest thì các ngươi không còn là người của khu rừng Chạng Vạng nữa!
Trong cơn tức giận, bất ngờ tôi nghĩ ra một cách thú vị. Tôi nói:
- Được, người không khu rừng Chạng Vạng không đến đúng không?
- Đúng!
- Liliana, nhờ chị đó.
Cô ấy cười tươi:
- Rất sẵn lòng.
- Cô là ai?
- Tôi là Liliana.
Tel"Annas hỏi tiếp:
- Thế ngươi là người của lực lượng nào?
- Tôi là người của lâu đài Khởi Nguyên.
- Vợ của Fennik đấy. - Slimz chen vào.
- Vậy thì ngươi đi đi.
Fennik phản đối:
- Không được! Lỡ cô ấy có việc gì thì sao?
- Ta không quan tâm.
- Trời ơi... tức quá! - Tôi nổi nóng. Không thể chịu đựng nổi Tel"Annas nữa, tôi lao tới đấm Tel"Annas một phát cực thốn. Nhưng nhiêu đó có vẻ như chỉ là muỗi đốt inox. Cô ta đấm tôi một phát đau điếng cả người. Tôi ngồi gục xuống:
- Đ..đau thế...
Tel"Annas đi vào trong không nói một lời nào nữa. Fennik bảo:
- Tôi không thể để cô ấy đi một mình được! Lỡ có chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm!
- A đúng rồi. Tôi có cách rồi này. Chúng ta đến lực lượng Sa Đọa tìm đồng minh cho Liliana đi.
- Why? - Tôi ngạc nhiên.
Payna giải thích:
- Nếu nhờ một người trong lực lượng Sa Đọa hỗ trợ tìm kiếm, chắc chắn mối quan hệ giữa hai lực lượng sẽ bớt căng thẳng hơn nhiều.
- Hay quá! - Tôi vỗ tay hoan nghênh - Đi luôn thôi!
Payna cười:
- Được thôi, lên đi chị chở cho.
- Khoan, tôi cũng đi! - Fennik lên tiếng.
- Tôi nữa! - Liliana và Slimz cùng nói.
Payna giật mình:
- Cái... cái gì cơ? Bốn người đi hả?
- Đương nhiên. Chuyện này liên quan đến khu rừng Chạng Vạng, không thể làm ngơ được.
"Hic! Kiểu này mình gãy lưng mất.", Payna nghĩ thầm trong đầu.
*
Sau một hồi gồng gánh, Payna đã chở cả bốn đứa đến lâu đài Bóng Đêm. Khắp nơi là một bầu không khí u ám. Hai tên lính canh ngoài cửa chặn đường và hỏi:
- Các ngươi đến đây làm gì?
Tôi nhảy xuống và nói:
- Bọn ta đến đây thương lượng với Maloch.
- Ngài Maloch chắc là ngủ rồi đó. - Tên lính nói với tên còn lại.
Hắn nói:
- Các ngươi về đi, mai gặp.
- Ái chà, chẳng phải các ngươi là người của khu rừng Chạng Vạng sao? - Veera từ trên trời đáp xuống.
Cô ta nói tiếp:
- Mời các ngươi vào.
- Này Veera, tôi sợ...
- Yên tâm. Maloch chưa ngủ đâu. Mà cho dù có lên giường thì hắn cũng chẳng ngủ được.
Mọi người đi vào trong với Veera là người dẫn đoàn. Cô ta bảo:
- Để tôi vào trước.
Vừa bước vào, Maloch bay tới ôm chặt Veera, nhưng cảnh tượng đó nhanh chóng bị cả đám bắt gặp.
- Hừm...
- À hèm! - Maloch gằn giọng - Các ngươi đến đây có việc gì?
Tôi lên tiếng:
- Tôi đến đây để tìm người hỗ trợ trong việc đi tìm Nakroth và Krixi.
- Ồ vậy à. Thế trong đội có ai đi? Các ngươi à?
- Không. Nữ vương không cho phép bọn ta đi, nên ta cử cô ấy. - Payna chỉ Liliana.
Maloch nhìn Liliana rồi hỏi:
- Cô là hô ly à?
- Vâng.
Chưa kịp nói gì, một tên lao vào hét lớn:
- Dạ để em! Em đi cho!
- Ơ... là... là...
Payna hỏi:
- Chuyện gì thế nhóc?
- Nó... nó là...
- Ủa mày đó hả Hùng? Tao cũng không ngờ là mày ở đây luôn đó.
Maloch ngạc nhiên:
- Ồ, hai người quen nhau à?
- Bạn thân của nhau đấy ạ. - Hiếu đáp - Để em đi tìm Nakroth cho.
- Được. Nếu tìm được ta sẽ thưởng. Zephys, ngươi...
Hiếu xua tay:
- Không cần. Mình em là đủ. - Nó tiến tới chỗ Liliana - Chào chị.
- Ừm chào em. Chúng ta sẽ đi tìm hai người bọn họ.
Fennik lườm Hiếu:
- Mày mà làm gì cô ấy tao là tao chém!
- Ha ha...
Tôi quay sang nói nhỏ với Payna:
- Maloch nhìn vậy mà dễ quá chị nhỉ?
- Nhóc nói cũng đúng. Mặc dù hắn là kẻ thù nhưng chị thấy hắn khá thoải mái, chẳng bằng nữ vương nhà mình.
Đã nửa đêm. Maloch mời mọi người ở lại nghỉ ngơi, nhưng cả đám từ chối. Payna chở cả đám về khu rừng Chạng Vạng. Sau đêm nay chắc Payna sẽ phải xin nghỉ phép cả tuần vì chở năm đứa.
Cả đám đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng nằm xuống ngủ luôn.