Phong Phi Vân đã cảm giác được từng đạo thần thức vô cùng cường hoành đảo qua bên cạnh mình, may mắn hắn mặc Ẩn Tằm Sa La, bằng không tuyệt đối sẽ bị những siêu cấp cường giả kia phát giác ra, trong đó có hai đạo thần thức đặc biệt cường đại, bao trùm mấy vạn dặm, bất luận từng cọng cây ngọn cỏ nào đều không thể gạt được người này, coi như là thần thức của siêu cấp cự phách cũng không được mạnh như vậy.
Phàm là người dám sử dụng thần thức trong Thập Vạn Sơn Hà đều là nhân vật cường đại đỉnh tiêm chân chính.
Một cự phách bình thường nếu dám sử dụng thần thức dò xét, thần trí của hắn một khi bị linh thú phát hiện ra, lập tức sẽ lọt vào linh thú công kích.
Phàm là linh thú đều đã tu luyện ngoài ngàn năm, linh giác thập phần minh duệ, chỉ cần thần thức cự phách quét đến trên người của bọn nó liền sẽ bị bọn nó cảm ứng được, sẽ trực tiếp chọc giận những linh thú này, dù sao Thập Vạn Sơn Hà chính là địa bàn của linh thú, nhân loại xông vào, chính là đang khiêu khích địa vị Vương giả của chúng.
Người Phổ Đà Sơn bị ba đầu linh thú vây công, cũng là bởi vì Tam thúc Lục Nhân Nhân sử dụng thần thức tìm kiếm Phong Phi Vân, kết quả thần trí của hắn bị ba đầu linh thú chung quanh phát giác được, đồng thời tiến đến công kích bọn hắn, bị ba đầu linh thú vây công, coi như là siêu cấp cự phách cũng khó mà chịu nổi.
Linh thú cũng có phân ra cao thấp, có linh thú chiến lực chỉ có thể tương đương với cự phách, có linh thú mang theo huyết mạch Thái Cổ thánh thú có thể sánh với nửa tôn Chân nhân, đương nhiên đây còn chưa tính đến Linh thú Vương giả đã tu luyện ngoài hai ngàn năm, đó đều là tồn tại cấp bậc Chân nhân, ở ngoại vi toàn bộ Thập Vạn Sơn Hà cũng chỉ có vài đầu Vương giả thôi.
Cho nên phàm là người dám sử dụng thần thức trong Thập Vạn Sơn Hà đều tương đối tự tin về tu vị của mình.
Oanh.
Trên bầu trời, một đạo liệt diễm chiến kiếm bay qua, dài chừng hơn 130 thước, thân kiếm chừng hơn 10m khối, mang theo khí tức khủng bố tuyệt luân, khiến bùn đất trên đại địa bên dưới đều nhấc lên tầng tầng, khiến dị thú ở chung quanh toàn bộ đều cả kinh phủ phục trên mặt đất, một đầu Điện Ưng dài hơn ba mươi thước bay giữa không trung trốn tránh không kịp liền bị kiếm khí đơn giản xuyên thủng, chém thành hai khúc, máu tươi phiêu tán, lông vũ màu đen tứ tán, cuối cùng bị xoắn thành bột mịn.
Trên thân Liệt Diễm chiến kiếm cực lớn đứng một lão giả râu bạc trắng, râu ria dài chừng hơn một mét, mặc một bộ đạo bào, trên đầu đội Bạch Vũ đạo quan, lộ ra tóc bạc mặt hồng hào, thân thể đứng thẳng trên chiến kiếm bay nhanh, trên mặt không chút gợn sóng, có một loại uy thế sắc bén coi rẻ chúng sinh.
Đây là một vị tuyệt đỉnh cường giả, bay qua trên đỉnh đầu Phong Phi Vân.
Thân thể Phong Phi Vân ẩn trong một hốc cây, thu liễm tất cả khí tức trên người, cảm giác được trong không khí lưu động lấy khí lưu trầm trọng, một đám khí lưu tựa như một đầu giang hà, khiến người có chút thở không nổi, tuy rằng đang mặc Ẩn Tằm Sa La, nhưng Phong Phi Vân vẫn cảm giác có chút không an toàn, dù sao đối với loại cường giả cấp bậc này mà nói, chỉ cần một tia khí tức tản ra cũng sẽ bị thần trí của bọn hắn nhạy cảm phát hiện.
- Khí tức còn khủng bố hơn cả thái thượng trưởng lão Sâm La Điện, chẳng lẽ là một vị danh túc Đạo Môn.
Thẳng đến khi thanh Liệt Diễm chiến kiếm cực lớn kia bay xa, Phong Phi Vân mới đi ra, chỉ thấy xa xa có mấy ngọn núi bị đè ép, đều là bị c kiếm khí cường hoành vừa rồi chặt đứt, biến thành bằng phẳng, nửa ngọn núi lăn xuống, áp sụp một mảnh tùng lâm, lộ ra thập phần nhìn thấy mà giật mình.
Cũng chỉ có loại cường giả cấp bậc này mới dám phi hành trên Thập Vạn Sơn Hà, người khác nếu dám càn rỡ như thế, sớm đã bị linh thú một quyền đánh rơi xuống, đánh thành thịt vụn rồi.
Sức hấp dẫn của Kim Tàm Kinh lại lớn như thế, khiến nhân vật bực này cũng bị kinh động.
Đúng lúc này, sắc mặt Phong Phi Vân đại biến, một cổ mây đen so kiếm khí vừa rồi càng thêm khủng bố đè xuống, cổ âm hàn chi khí kia khiến tim người như muốn cuứng lại, thân thể của hắn khẽ động, trực tiếp trốn vào lòng đất, một mực chìm vào vài trăm mét sâu trong lòng đất, trong lòng mới hơi chút an tâm.
Oanh.
Ngay nháy mắt khi Phong Phi Vân trốn vào lòng đất, một bóng đen khổng lồ xuất hiện ở trên không, toàn bộ thiên mạc đều tối xuống, dĩ nhiên là một tòa phần mộ cự đại, so với một tòa núi cao còn lớn hơn, trên phần mộ lộ ra vách đá, cổ tùng, ngọn núi, tạo thành một loại địa mạo hiểm tiễu, trước phần mộ dựng thẳng một khối thần bi cao đến 300m, trên đó có khắc bốn chữ to "Bắc Minh Cầu Kiếm" .
Chữ viết còn sắc bén hơn cả kiếm.
Tòa đại mộ này dựng trên thiên mạc, trong phần mộ khổng lồ truyền ra khí tức khủng bố tuyệt luân, một đạo thần niệm lao ra, khiến ngàn năm linh thú ở chung quanh đều bị hù sợ.
- Là khí tức của một trong Đạo Môn Tam đại tán nhân, Ký Nhất Bắc.
Trong đại mộ kia truyền đến khí tức xa xưa mà cổ xưa, tràn đầy vận luật lịch sử, khiến người mơ màng có phải là một vị thánh hiền cổ xưa trong lịch sử vùi ở bên trong không.
Bắc Minh Phá Thiên đứng trên tấm mộ bi kia, lưng đeo cự kiếm, thân thể lỗi lạc, khinh thường trời cao, nói:
- Lão tổ, Đạo Môn tán nhân chẳng lẽ cũng có hứng thú với Kim Tàm Kinh sao?
- Ngân ngân, đâu chỉ là Đạo Môn tán nhân, ngay cả Thần Linh Cung cũng đã điều động thập đại cường giả đến Thập Vạn Sơn Hà, những người này có lẽ không chỉ vì Kim Tàm Kinh, nói không chừng có người còn đánh chủ ý vào Yêu Tộc thần tàng trong Đồng Lô Sơn nữa.
Trong thanh âm u oán kia mang theo vài phần âm hàn.
- Nghe nói Nam Thái Phủ Phong gia cũng có người tiến đến, chẳng lẽ là đến trợ Phong Phi Vân sao?
Bắc Minh Phá Thiên cung kính nói.
Trong phần mộ truyện đến một tiếng hừ lạnh, nói:
- Phong Phi Vân hiện giờ chẳng qua chỉ là một con chó nhà có tang, hiện giờ không ai dám dính vào chút quan hệ với hắn, ước gì cách hắn càng xa càng tốt, mà ngay cả triều đình cũng không dám điều động người đến trợ hắn, sợ bị người trong thiên hạ vây công, phải bỏ qua hắn, huống chi là Phong gia, bất quá Phong Mặc lão hồ ly kia tính toán thâm sâu, không ai biết rõ hắn đến cùng đang đánh chủ ý gì, nghe nói Phong gia lần này điều động đi là một tiểu cô nương, nếu có thể bắt lấy tiểu cô nương này, ngược lại là có khả năng bức Phong Phi Vân ra cũng nên.
- Chuyện này để ta.
Bắc Minh Phá Thiên đối với Phong Phi Vân thù sâu như biển, có thù diệt tộc, hận không thể hiện giờ liều mạng với Phong Phi Vân.
- Không, chuyện này chúng ta giao cho người khác đi làm, chúng ta chỉ cần ngồi ngư ông đắc lợi là được rồi, tạm thời chúng ta còn không cần thiết phải đắc tội Phong gia, đầu Phong Phi Vân và Kim Tàm Kinh mới là mục đích hàng đầu của chúng ta.
Tòa phần mộ vô cùng khổng lồ kia bay đi, rất nhanh rời khỏi mảnh địa vực này, mỗi khi đến nơi nào, tất nhiên sẽ khiến những dị thú kia phải run rẩy.
Phong Phi Vân đã cảm giác được từng đạo thần thức vô cùng cường hoành đảo qua bên cạnh mình, may mắn hắn mặc Ẩn Tằm Sa La, bằng không tuyệt đối sẽ bị những siêu cấp cường giả kia phát giác ra, trong đó có hai đạo thần thức đặc biệt cường đại, bao trùm mấy vạn dặm, bất luận từng cọng cây ngọn cỏ nào đều không thể gạt được người này, coi như là thần thức của siêu cấp cự phách cũng không được mạnh như vậy.
Phàm là người dám sử dụng thần thức trong Thập Vạn Sơn Hà đều là nhân vật cường đại đỉnh tiêm chân chính.
Một cự phách bình thường nếu dám sử dụng thần thức dò xét, thần trí của hắn một khi bị linh thú phát hiện ra, lập tức sẽ lọt vào linh thú công kích.
Phàm là linh thú đều đã tu luyện ngoài ngàn năm, linh giác thập phần minh duệ, chỉ cần thần thức cự phách quét đến trên người của bọn nó liền sẽ bị bọn nó cảm ứng được, sẽ trực tiếp chọc giận những linh thú này, dù sao Thập Vạn Sơn Hà chính là địa bàn của linh thú, nhân loại xông vào, chính là đang khiêu khích địa vị Vương giả của chúng.
Người Phổ Đà Sơn bị ba đầu linh thú vây công, cũng là bởi vì Tam thúc Lục Nhân Nhân sử dụng thần thức tìm kiếm Phong Phi Vân, kết quả thần trí của hắn bị ba đầu linh thú chung quanh phát giác được, đồng thời tiến đến công kích bọn hắn, bị ba đầu linh thú vây công, coi như là siêu cấp cự phách cũng khó mà chịu nổi.
Linh thú cũng có phân ra cao thấp, có linh thú chiến lực chỉ có thể tương đương với cự phách, có linh thú mang theo huyết mạch Thái Cổ thánh thú có thể sánh với nửa tôn Chân nhân, đương nhiên đây còn chưa tính đến Linh thú Vương giả đã tu luyện ngoài hai ngàn năm, đó đều là tồn tại cấp bậc Chân nhân, ở ngoại vi toàn bộ Thập Vạn Sơn Hà cũng chỉ có vài đầu Vương giả thôi.
Cho nên phàm là người dám sử dụng thần thức trong Thập Vạn Sơn Hà đều tương đối tự tin về tu vị của mình.
Oanh.
Trên bầu trời, một đạo liệt diễm chiến kiếm bay qua, dài chừng hơn thước, thân kiếm chừng hơn m khối, mang theo khí tức khủng bố tuyệt luân, khiến bùn đất trên đại địa bên dưới đều nhấc lên tầng tầng, khiến dị thú ở chung quanh toàn bộ đều cả kinh phủ phục trên mặt đất, một đầu Điện Ưng dài hơn ba mươi thước bay giữa không trung trốn tránh không kịp liền bị kiếm khí đơn giản xuyên thủng, chém thành hai khúc, máu tươi phiêu tán, lông vũ màu đen tứ tán, cuối cùng bị xoắn thành bột mịn.
Trên thân Liệt Diễm chiến kiếm cực lớn đứng một lão giả râu bạc trắng, râu ria dài chừng hơn một mét, mặc một bộ đạo bào, trên đầu đội Bạch Vũ đạo quan, lộ ra tóc bạc mặt hồng hào, thân thể đứng thẳng trên chiến kiếm bay nhanh, trên mặt không chút gợn sóng, có một loại uy thế sắc bén coi rẻ chúng sinh.
Đây là một vị tuyệt đỉnh cường giả, bay qua trên đỉnh đầu Phong Phi Vân.
Thân thể Phong Phi Vân ẩn trong một hốc cây, thu liễm tất cả khí tức trên người, cảm giác được trong không khí lưu động lấy khí lưu trầm trọng, một đám khí lưu tựa như một đầu giang hà, khiến người có chút thở không nổi, tuy rằng đang mặc Ẩn Tằm Sa La, nhưng Phong Phi Vân vẫn cảm giác có chút không an toàn, dù sao đối với loại cường giả cấp bậc này mà nói, chỉ cần một tia khí tức tản ra cũng sẽ bị thần trí của bọn hắn nhạy cảm phát hiện.
- Khí tức còn khủng bố hơn cả thái thượng trưởng lão Sâm La Điện, chẳng lẽ là một vị danh túc Đạo Môn.
Thẳng đến khi thanh Liệt Diễm chiến kiếm cực lớn kia bay xa, Phong Phi Vân mới đi ra, chỉ thấy xa xa có mấy ngọn núi bị đè ép, đều là bị c kiếm khí cường hoành vừa rồi chặt đứt, biến thành bằng phẳng, nửa ngọn núi lăn xuống, áp sụp một mảnh tùng lâm, lộ ra thập phần nhìn thấy mà giật mình.
Cũng chỉ có loại cường giả cấp bậc này mới dám phi hành trên Thập Vạn Sơn Hà, người khác nếu dám càn rỡ như thế, sớm đã bị linh thú một quyền đánh rơi xuống, đánh thành thịt vụn rồi.
Sức hấp dẫn của Kim Tàm Kinh lại lớn như thế, khiến nhân vật bực này cũng bị kinh động.
Đúng lúc này, sắc mặt Phong Phi Vân đại biến, một cổ mây đen so kiếm khí vừa rồi càng thêm khủng bố đè xuống, cổ âm hàn chi khí kia khiến tim người như muốn cuứng lại, thân thể của hắn khẽ động, trực tiếp trốn vào lòng đất, một mực chìm vào vài trăm mét sâu trong lòng đất, trong lòng mới hơi chút an tâm.
Oanh.
Ngay nháy mắt khi Phong Phi Vân trốn vào lòng đất, một bóng đen khổng lồ xuất hiện ở trên không, toàn bộ thiên mạc đều tối xuống, dĩ nhiên là một tòa phần mộ cự đại, so với một tòa núi cao còn lớn hơn, trên phần mộ lộ ra vách đá, cổ tùng, ngọn núi, tạo thành một loại địa mạo hiểm tiễu, trước phần mộ dựng thẳng một khối thần bi cao đến m, trên đó có khắc bốn chữ to "Bắc Minh Cầu Kiếm" .
Chữ viết còn sắc bén hơn cả kiếm.
Tòa đại mộ này dựng trên thiên mạc, trong phần mộ khổng lồ truyền ra khí tức khủng bố tuyệt luân, một đạo thần niệm lao ra, khiến ngàn năm linh thú ở chung quanh đều bị hù sợ.
- Là khí tức của một trong Đạo Môn Tam đại tán nhân, Ký Nhất Bắc.
Trong đại mộ kia truyền đến khí tức xa xưa mà cổ xưa, tràn đầy vận luật lịch sử, khiến người mơ màng có phải là một vị thánh hiền cổ xưa trong lịch sử vùi ở bên trong không.
Bắc Minh Phá Thiên đứng trên tấm mộ bi kia, lưng đeo cự kiếm, thân thể lỗi lạc, khinh thường trời cao, nói:
- Lão tổ, Đạo Môn tán nhân chẳng lẽ cũng có hứng thú với Kim Tàm Kinh sao?
- Ngân ngân, đâu chỉ là Đạo Môn tán nhân, ngay cả Thần Linh Cung cũng đã điều động thập đại cường giả đến Thập Vạn Sơn Hà, những người này có lẽ không chỉ vì Kim Tàm Kinh, nói không chừng có người còn đánh chủ ý vào Yêu Tộc thần tàng trong Đồng Lô Sơn nữa.
Trong thanh âm u oán kia mang theo vài phần âm hàn.
- Nghe nói Nam Thái Phủ Phong gia cũng có người tiến đến, chẳng lẽ là đến trợ Phong Phi Vân sao?
Bắc Minh Phá Thiên cung kính nói.
Trong phần mộ truyện đến một tiếng hừ lạnh, nói:
- Phong Phi Vân hiện giờ chẳng qua chỉ là một con chó nhà có tang, hiện giờ không ai dám dính vào chút quan hệ với hắn, ước gì cách hắn càng xa càng tốt, mà ngay cả triều đình cũng không dám điều động người đến trợ hắn, sợ bị người trong thiên hạ vây công, phải bỏ qua hắn, huống chi là Phong gia, bất quá Phong Mặc lão hồ ly kia tính toán thâm sâu, không ai biết rõ hắn đến cùng đang đánh chủ ý gì, nghe nói Phong gia lần này điều động đi là một tiểu cô nương, nếu có thể bắt lấy tiểu cô nương này, ngược lại là có khả năng bức Phong Phi Vân ra cũng nên.
- Chuyện này để ta.
Bắc Minh Phá Thiên đối với Phong Phi Vân thù sâu như biển, có thù diệt tộc, hận không thể hiện giờ liều mạng với Phong Phi Vân.
- Không, chuyện này chúng ta giao cho người khác đi làm, chúng ta chỉ cần ngồi ngư ông đắc lợi là được rồi, tạm thời chúng ta còn không cần thiết phải đắc tội Phong gia, đầu Phong Phi Vân và Kim Tàm Kinh mới là mục đích hàng đầu của chúng ta.
Tòa phần mộ vô cùng khổng lồ kia bay đi, rất nhanh rời khỏi mảnh địa vực này, mỗi khi đến nơi nào, tất nhiên sẽ khiến những dị thú kia phải run rẩy.