Đây chính là một khối phượng hoàng nhãn cốt a, nếu có thể luyện hóa nó, có thể rèn luyện ra khối phượng cốt thứ ba, hơn nữa phượng hoàng thiên nhãn cũng sẽ đạt tới tầng thứ cực cao, trên có thể khuy thiên, dưới có thể xuyên địa, nhìn qua mọi vô căn cứ, giúp Phong Phi Vân lĩnh ngộ thiên đạo, tu hành tiểu diễn chi thuật có tác dụng cực lớn.
- Ta muốn thử một chút!
Phong Phi Vân cho dù như thế nào cũng không thể bỏ qua phượng hoàng nhãn cốt, đối với tu hành có ích thật sự quá lớn, có thể tăng cao tốc độ tu luyện, nếu dựa theo quá trình tu hành Bất Tử Phượng Hoàng Thân bình thường, muốn tu luyện tới khối phượng cốt thứ chín mươi chín mới có thể tu luyện ra khối nhãn cốt đầu tiên, vậy thì không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.
Nghe được Phong Phi Vân nói thế, Diệp Ti Loan càng im lặng với đại thúc này, lực lượng gia trì thần bí nơi này có thể đánh chết siêu cấp cự phách, hắn vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa, chuyện này phải chết không thể nghi ngờ.
Mà tên hốc chủ Đại La Thi Động cười lạnh không ngừng, cam tâm tình nguyện nhìn thấy có người tao ngộ đại nạn, bị lôi điện đánh chết.
Phượng hoàng nhãn cốt thật sự quá trân quý, đối với Phong Phi Vân mà nói nó còn trân quý hơn tứ phẩm linh khí, ngũ phẩm linh khí cả trăm lần, một khi bỏ qua cơ hội này thì hắn sẽ hối hận.
Diệp Ti Loan nhẹ nhàng thở dài, đại thúc này đã đạt tới cảnh giới cự phách, nhưng mà hắn không thể khống chế tâm tình của mình, một khối xương cốt cho dù trân quý cũng không thể quý hơn mạng của mình.
Nàng vốn định rời đi, nhưng mà cuối cùng vẫn lưulaij, trong lòng có chút lo lắng, do dự một chút mang linh khí hộ thể Nguyệt Tinh Luân đưa cho Phong Phi Vân, dù sao Phong Phi Vân đã cứu nàng một lần.
- Cảm ơn.
Phong Phi Vân cũng không khách khí, bởi vì hắn không có nắm chắc tuyệt đối, có thể có nhiều ra một kiện linh khí hộ thể thì quá tốt.
Hắn ngồi dưới đất, kim quang trên người bắn ra, Nguyệt Tinh luân lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, giống như có mặt trăng xoay tròn trên đầu.
Thân thể của hắn đang cách phượng hoàng nhãn cốt chưa đủ một mét, thò tay liền có thể nhặt lên, nhưng mà nếu hắn đi năhtj, tất nhiên sẽ tao ngộ tai nạn, chết không toàn thây.
Cả hai nhìn như thật gần, nhưng lại cách một cái hào rộng không thể vượt qua, bất luận kẻ nào cũng tao ngộ sát kiếp mạnh mẽ.
- Xương trắng này khẳng định cách một bình chướng thiên địa vô cùng cường đại, không thể vượt qua, nhưng mà tầng bình chướng thiên địa này tuyệt đối không mạnh bằng bình chướng ngăn cách nhân giới và địa ngục, thanh đồng cổ thuyền có thể xuyên thẳng qua địa ngục cùng nhân gian, có lẽ cũng có thể xuyên thẳng qua tầng bình chướng này.
Tu vị Phong Phi Vân hiện tại đã có thể sử dụng thanh đồng cổ thuyền trong thời gian ngắn ngủi, đây là lực lượng thanh đồng cổ thuyền, cũng chỉ có mượn thanh đồng cổ thuyền mới có thể lấy phượng hoàng nhãn cốt ra ngoài.
Hốc chủ Đại La Thi Động mang theo tâm tình xem kịch vui, hắn chuẩn bị thập phần đầy đủ, suýt chút nữa là vẫn lạc, hắn cảm thấy Phong Phi Vân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, sau một khắc sẽ bị lôi điện đánh chết.
Oanh.
Đột nhiên trong đan điền Phong Phi Vân có một vầng sáng màu xanh hiện ra, mang theo phong cách cổ xưa và khí tức rách nát, nguy nga mà to lớn, giống như có sách thần mở ra trong thân thể của hắn, vầng sáng mạnh làm cho Diệp Ti Loan và hốc chủ Đại La Thi Động bị mù trong ngắn ngủi.
Lúc bọn họ mở mắt ra lần nữa, lôi điện đánh xuống, phát ra âm thanh "Đùng đùng", thi hải như bị đánh nát, ngàn vạn thi cốt hóa thành bột phấn.
Đây là thiên uy, khi có người nghịch lại nó sẽ bị trừng phạt, cả Đồng Lô Sơn đều run rẩy một chút.
Mặt đất chung quanh phần luyện hỏa vực bị nghiền nát không chịu nổi, rất nhiều hỏa diễm từ trong bay ra ngoài, giống như lưu tinh hỏa vũ từ trên cao hàng lâm xuống.
- Không ngờ tạo thành động tĩnh lớn như thế, xem ra là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tên hốc chủ Đại La Thi Động cười "Khanh khách" không ngừng.
Phốc.
Toàn thân Phong Phi Vân cháy đen, trên người có vô số lôi điện lượn lờ, trong miệng phun máu tươi, bị lôi điện đánh cho trọng thương, nhưng mà ánh mắt đen trắng rõ ràng lại mang theo nét hưng phấn khó nhịn, trong tay cầm khối phượng cốt đỏ thẫm, toàn thân óng ánh giống như thần ngọc.
Loảng xoảng.
Diệp Ti Loan cho hắn mượn Nguyệt Tinh luân bị lôi điện bổ trúng, vỡ vụn ra, hóa thành khối sắt đen sì mất đi linh tính.
- Cái gì, hắn vậy mà không chết, còn thành công lấy một khối bảo cốt ra ngoài
Diệp Ti Loan cả kinh không khép miệng được, đại thúc này quá cực phẩm, không, là quá trâu bò, ngay cả chân nhân không làm được nhưng hắn đã làm được.
Nàng hồn nhiên quên đi nhị phẩm linh khí bị tổn hại, trong lòng của nàng vô cùng khiếp sợ.
- Hắn... Vừa rồi tế ra một thứ gì đó, hình như là chiếc thuyền rách nát...
Hốc chủ Đại La Thi Động khó hiểu, nhưng mà trên mặt mang theo vài phần lo lắng, càng ngày càng trở nên dữ tợn.
Điện quang trên người Phong Phi Vân từ từ biến mất đi, tuy thành công thu lấy phượng hoàng nhãn cốt bên trong ra ngoài, nhưng mà hắn cũng bị đánh trọng thương, nếu như vừa rồi xui xẻo, cho dù mượn nhờ thanh đồng cổ thuyền cũng sẽ không thể vượt qua thiên kiếp vừa rồi.
- Mang bảo cốt và bảo thuyền thần bảo trong tay ngươi ra đây, có thể thả ngươi một con đường sống.
Hốc chủ Đại La Thi Động xuất hiện trước mặt Phong Phi Vân, bàn tay bóp cổ Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân linh giác hơn người, trong sát na hốc chủ Đại La Thi Động ra tay đã triển khai Luân Hồi Tật Tốc bay vút đi, tránh thoát một kích này, giơ thanh long chung lên nện vào đầu đối thủ.
Lực lượng thanh long chung như núi, giống như thái sơn áp đỉnh nện xuống.
Tuy hốc chủ Đại La Thi Động bị trọng thương, nhưng mà dù sao tu vị chính là siêu cấp cự phách, phản ứng cực nhanh, nhanh chóng quay người một chưởng đánh ra, đối chiến thanh chuông đồng, nhưng mà bàn tay của hắn vừa tiếp xúc thanh long chung thì cảm giác không đúng, lực lượng quá cường hãn, viễn siêu giống như cự phách.
Bành.
Hốc chủ Đại La Thi Động bị đánh thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, hai chân khẽ run lên, thiếu chút nữa té xuống đất.
Đôi mắt Diệp Ti Loan dễ thương dịu dàng, trong tích tắc nàng do dự, liền lập tức ra tay, thân như lưu tinh, tế bổn mạng linh khí ra, một thanh kiếm mảnh nhỏ như lông trâu bay ra ngoài, đâm thẳng vào lưng hốc chủ Đại La Thi Động, đâm xuyên qua người của hắn.
- Hỗn đản.
Hốc chủ Đại La Thi Động thổ huyết, cắn chặt răng, hắn lấy cản thi linh ra, thi khí rất nặng, hàn khí bức người, Diệp Ti Loan kết ấn ký và đánh ra một chiêu bảo thuật, nhưng lại bị cản thi linh ngăn cản lại, bị đánh bay ra ngoài.
Cường giả siêu cấp cự phách cho dù bị thương nặng cũng vô cùng cường đại như cũ, có thể dễ dàng trấn giết cự phách.
Hốc chủ Đại La Thi Động vô cùng phiền muộn, vốn tưởng rằng dùng thân phận và tu vị của hắn đối phó một tu sĩ bị thương nặng và một nữ tử hẳn là dễ dàng, nhưng mà làm cho hắn không ngờ tới là, cường độ thân thể Phong Phi Vân cực kỳ kinh người, có thể sánh vai Thiên Mệnh cửu trọng, cho dù bị thương nặng nhưng lực lượng mạnh mẽ như trước.
Đây chính là một khối phượng hoàng nhãn cốt a, nếu có thể luyện hóa nó, có thể rèn luyện ra khối phượng cốt thứ ba, hơn nữa phượng hoàng thiên nhãn cũng sẽ đạt tới tầng thứ cực cao, trên có thể khuy thiên, dưới có thể xuyên địa, nhìn qua mọi vô căn cứ, giúp Phong Phi Vân lĩnh ngộ thiên đạo, tu hành tiểu diễn chi thuật có tác dụng cực lớn.
- Ta muốn thử một chút!
Phong Phi Vân cho dù như thế nào cũng không thể bỏ qua phượng hoàng nhãn cốt, đối với tu hành có ích thật sự quá lớn, có thể tăng cao tốc độ tu luyện, nếu dựa theo quá trình tu hành Bất Tử Phượng Hoàng Thân bình thường, muốn tu luyện tới khối phượng cốt thứ chín mươi chín mới có thể tu luyện ra khối nhãn cốt đầu tiên, vậy thì không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào.
Nghe được Phong Phi Vân nói thế, Diệp Ti Loan càng im lặng với đại thúc này, lực lượng gia trì thần bí nơi này có thể đánh chết siêu cấp cự phách, hắn vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa, chuyện này phải chết không thể nghi ngờ.
Mà tên hốc chủ Đại La Thi Động cười lạnh không ngừng, cam tâm tình nguyện nhìn thấy có người tao ngộ đại nạn, bị lôi điện đánh chết.
Phượng hoàng nhãn cốt thật sự quá trân quý, đối với Phong Phi Vân mà nói nó còn trân quý hơn tứ phẩm linh khí, ngũ phẩm linh khí cả trăm lần, một khi bỏ qua cơ hội này thì hắn sẽ hối hận.
Diệp Ti Loan nhẹ nhàng thở dài, đại thúc này đã đạt tới cảnh giới cự phách, nhưng mà hắn không thể khống chế tâm tình của mình, một khối xương cốt cho dù trân quý cũng không thể quý hơn mạng của mình.
Nàng vốn định rời đi, nhưng mà cuối cùng vẫn lưulaij, trong lòng có chút lo lắng, do dự một chút mang linh khí hộ thể Nguyệt Tinh Luân đưa cho Phong Phi Vân, dù sao Phong Phi Vân đã cứu nàng một lần.
- Cảm ơn.
Phong Phi Vân cũng không khách khí, bởi vì hắn không có nắm chắc tuyệt đối, có thể có nhiều ra một kiện linh khí hộ thể thì quá tốt.
Hắn ngồi dưới đất, kim quang trên người bắn ra, Nguyệt Tinh luân lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, giống như có mặt trăng xoay tròn trên đầu.
Thân thể của hắn đang cách phượng hoàng nhãn cốt chưa đủ một mét, thò tay liền có thể nhặt lên, nhưng mà nếu hắn đi năhtj, tất nhiên sẽ tao ngộ tai nạn, chết không toàn thây.
Cả hai nhìn như thật gần, nhưng lại cách một cái hào rộng không thể vượt qua, bất luận kẻ nào cũng tao ngộ sát kiếp mạnh mẽ.
- Xương trắng này khẳng định cách một bình chướng thiên địa vô cùng cường đại, không thể vượt qua, nhưng mà tầng bình chướng thiên địa này tuyệt đối không mạnh bằng bình chướng ngăn cách nhân giới và địa ngục, thanh đồng cổ thuyền có thể xuyên thẳng qua địa ngục cùng nhân gian, có lẽ cũng có thể xuyên thẳng qua tầng bình chướng này.
Tu vị Phong Phi Vân hiện tại đã có thể sử dụng thanh đồng cổ thuyền trong thời gian ngắn ngủi, đây là lực lượng thanh đồng cổ thuyền, cũng chỉ có mượn thanh đồng cổ thuyền mới có thể lấy phượng hoàng nhãn cốt ra ngoài.
Hốc chủ Đại La Thi Động mang theo tâm tình xem kịch vui, hắn chuẩn bị thập phần đầy đủ, suýt chút nữa là vẫn lạc, hắn cảm thấy Phong Phi Vân hẳn phải chết không thể nghi ngờ, sau một khắc sẽ bị lôi điện đánh chết.
Oanh.
Đột nhiên trong đan điền Phong Phi Vân có một vầng sáng màu xanh hiện ra, mang theo phong cách cổ xưa và khí tức rách nát, nguy nga mà to lớn, giống như có sách thần mở ra trong thân thể của hắn, vầng sáng mạnh làm cho Diệp Ti Loan và hốc chủ Đại La Thi Động bị mù trong ngắn ngủi.
Lúc bọn họ mở mắt ra lần nữa, lôi điện đánh xuống, phát ra âm thanh "Đùng đùng", thi hải như bị đánh nát, ngàn vạn thi cốt hóa thành bột phấn.
Đây là thiên uy, khi có người nghịch lại nó sẽ bị trừng phạt, cả Đồng Lô Sơn đều run rẩy một chút.
Mặt đất chung quanh phần luyện hỏa vực bị nghiền nát không chịu nổi, rất nhiều hỏa diễm từ trong bay ra ngoài, giống như lưu tinh hỏa vũ từ trên cao hàng lâm xuống.
- Không ngờ tạo thành động tĩnh lớn như thế, xem ra là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tên hốc chủ Đại La Thi Động cười "Khanh khách" không ngừng.
Phốc.
Toàn thân Phong Phi Vân cháy đen, trên người có vô số lôi điện lượn lờ, trong miệng phun máu tươi, bị lôi điện đánh cho trọng thương, nhưng mà ánh mắt đen trắng rõ ràng lại mang theo nét hưng phấn khó nhịn, trong tay cầm khối phượng cốt đỏ thẫm, toàn thân óng ánh giống như thần ngọc.
Loảng xoảng.
Diệp Ti Loan cho hắn mượn Nguyệt Tinh luân bị lôi điện bổ trúng, vỡ vụn ra, hóa thành khối sắt đen sì mất đi linh tính.
- Cái gì, hắn vậy mà không chết, còn thành công lấy một khối bảo cốt ra ngoài
Diệp Ti Loan cả kinh không khép miệng được, đại thúc này quá cực phẩm, không, là quá trâu bò, ngay cả chân nhân không làm được nhưng hắn đã làm được.
Nàng hồn nhiên quên đi nhị phẩm linh khí bị tổn hại, trong lòng của nàng vô cùng khiếp sợ.
- Hắn... Vừa rồi tế ra một thứ gì đó, hình như là chiếc thuyền rách nát...
Hốc chủ Đại La Thi Động khó hiểu, nhưng mà trên mặt mang theo vài phần lo lắng, càng ngày càng trở nên dữ tợn.
Điện quang trên người Phong Phi Vân từ từ biến mất đi, tuy thành công thu lấy phượng hoàng nhãn cốt bên trong ra ngoài, nhưng mà hắn cũng bị đánh trọng thương, nếu như vừa rồi xui xẻo, cho dù mượn nhờ thanh đồng cổ thuyền cũng sẽ không thể vượt qua thiên kiếp vừa rồi.
- Mang bảo cốt và bảo thuyền thần bảo trong tay ngươi ra đây, có thể thả ngươi một con đường sống.
Hốc chủ Đại La Thi Động xuất hiện trước mặt Phong Phi Vân, bàn tay bóp cổ Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân linh giác hơn người, trong sát na hốc chủ Đại La Thi Động ra tay đã triển khai Luân Hồi Tật Tốc bay vút đi, tránh thoát một kích này, giơ thanh long chung lên nện vào đầu đối thủ.
Lực lượng thanh long chung như núi, giống như thái sơn áp đỉnh nện xuống.
Tuy hốc chủ Đại La Thi Động bị trọng thương, nhưng mà dù sao tu vị chính là siêu cấp cự phách, phản ứng cực nhanh, nhanh chóng quay người một chưởng đánh ra, đối chiến thanh chuông đồng, nhưng mà bàn tay của hắn vừa tiếp xúc thanh long chung thì cảm giác không đúng, lực lượng quá cường hãn, viễn siêu giống như cự phách.
Bành.
Hốc chủ Đại La Thi Động bị đánh thổ huyết, sắc mặt trắng bệch, hai chân khẽ run lên, thiếu chút nữa té xuống đất.
Đôi mắt Diệp Ti Loan dễ thương dịu dàng, trong tích tắc nàng do dự, liền lập tức ra tay, thân như lưu tinh, tế bổn mạng linh khí ra, một thanh kiếm mảnh nhỏ như lông trâu bay ra ngoài, đâm thẳng vào lưng hốc chủ Đại La Thi Động, đâm xuyên qua người của hắn.
- Hỗn đản.
Hốc chủ Đại La Thi Động thổ huyết, cắn chặt răng, hắn lấy cản thi linh ra, thi khí rất nặng, hàn khí bức người, Diệp Ti Loan kết ấn ký và đánh ra một chiêu bảo thuật, nhưng lại bị cản thi linh ngăn cản lại, bị đánh bay ra ngoài.
Cường giả siêu cấp cự phách cho dù bị thương nặng cũng vô cùng cường đại như cũ, có thể dễ dàng trấn giết cự phách.
Hốc chủ Đại La Thi Động vô cùng phiền muộn, vốn tưởng rằng dùng thân phận và tu vị của hắn đối phó một tu sĩ bị thương nặng và một nữ tử hẳn là dễ dàng, nhưng mà làm cho hắn không ngờ tới là, cường độ thân thể Phong Phi Vân cực kỳ kinh người, có thể sánh vai Thiên Mệnh cửu trọng, cho dù bị thương nặng nhưng lực lượng mạnh mẽ như trước.