Chương 1123: Đuổi tất cả nhân mã đi. (1)
- Nếu như hoàn toàn tiêu hóa Hi Vụ Quả này, ta chắc chắn sẽ tăng thực lực lên, tăng lên tới Thiên Mệnh thất trọng không phải là vấn đề.
Phong Phi Vân không do dự chút nào, chợt nuốt một linh quả vào bụng, lưu lại một hạt táo nhỏ, thập phần óng ánh.
Ăn Hi Vụ Quả vào bụng, Phong Phi Vân tiến vào trạng thái tu luyện, linh khí từ trong da bay ra ngoài, toàn thân tỏa ra bảo quang.
Phong Phi Vân thu hoạch cực lớn, tổng đạt được chín linh quả chí bảo, còn có một chút nhánh cây, lá cùng thân cây, những lá cây, thân cây này là chí bảo luyện đan, còn trân quý hơn cả linh thảo.
Trong đó trân quý nhất tự nhiên chính là Thánh Bồ Quả, Phong Phi Vân cẩn thận từng li từng tí trân tàng chúng, định dùng lúc đột phá chân nhân, nếu không cần thiết thì hắn không bỏ ra nổi phục dụng, dù sao Thánh Bồ Quả quá trân quý, dùng đột phá chân nhân còn cảm thấy lãng phí.
- Nếu có thể ngắt lấy yêu quả vạn năm thì tốt biết mấy.
Ý niệm này chỉ lóe lên trong đầu Phong Phi Vân mà thôi, sau đó liền cười bỏ qua, đầu tiên yêu quả vạn năm có yêu linh thủ hộ, tiếp theo yêu quả vạn năm khẳng định đã đản sinh linh trí, cho dù Phong Phi Vân đột phá tới cảnh giới cự phách cũng không có khả năng ngắt được, không cẩn thận còn toi mạng.
Nếu như đột phá chân nhân thì còn có cơ hội.
Hai ngày sau, sơn mạch bên kia bộc phát dị tượng "Địa phệ thiên", tai nạn trực tiếp hàng lâm, thiên địa đen kịt, cả Đồng Sơn Lô nổ vang.
Yêu tộc thần tàng xuất thế.
Trong thời gian hai ngày này, Phong Phi Vân cũng không có hoàn toàn tiêu hóa toàn bội dược lực Hi Vụ Quả, nhưng mà tu vị đã đạt tới Thiên Mệnh lục trọng đỉnh phong, xung kích Thiên Mệnh thất trọng chỉ là vấn đề thời gian.
Nếu không bộc phát dị tượng "Địa phệ thiên", cho hắn ba ngày nữa, hắn chắc chắn sẽ đột phá Thiên Mệnh thất trọng.
Cái gọi là "Địa phệ thiên" cũng chính là mặt đất thôn phệ bầu trời.
Ầm ầm.
Cả sơn mạch lay động, đại địa xóc nảy, đỉnh núi tuyết trên sơn mạch vỡ vụn, băng nguyên vạn năm không tan vỡ bị lực lượng khủng khiếp bao phủ.
Phong Phi Vân cùng tiểu tà ma bay xuống đỉnh núi, triển khai linh nhãn nhìn qua sơn mạch, chỗ xa xa mặt đất vỡ ra khe nứt lớn, nhìn không tới dài bao nhiêu, nhưng mà độ dài hơn trăm dặm có một con mắt đen nhánh mở ra trên mặt đất, sâu không thấy đáy.
Đột nhiên mặt đất truyền ra hấp lực cực kỳ to lớn khủng bố, hóa thành một vòng xoáy khổng lồ, thôn phệ tất cả mọi thứ trên trời, một con chim to dài mấy trăm mét bị hút xuống, giãy dụa vài cái cũng rơi xuống đất.
Mây mù trên bầu trời hóa thành vòng xoáy, không ngừng lao xuống mặt đất, còn có thể nhìn thấy núi lớn xa xa bị hút vào, chúng tan vỡ hoàn toàn.
Tuy đang đứng trên đỉnh sơn mạch, cách xa nhau rất xa, nhưng mà bọn họ vẫn cảm nhận được hấp lực kinh người, nếu không vận dụng linh khí của bản thân, Phong Phi Vân cùng tiểu tà ma cũng bị hút vào bên trong.
- Vốn là thiên phệ địa, hiện tại lại là địa phệ thiên, xem ra Yêu tộc thần tàng sẽ xuất thế trong hôm nay.
Phong Phi Vân nói ra.
Xa xa, một phần mộ khổng lồ bay lên núi cao.
Trước phần mộ có một bia đá cao trăm mét, có lực lượng khủng bố tuyệt luân từ trong phần mộ lao ra, cho người ta cảm giác hít thở không thông.
- Bắc Minh Phá Thiên.
Phong Phi Vân từ xa xa nhìn thấy nam tử oai hùng, lưng cõng trọng kiếm, ăn mặc áo giáp, toàn thân đều là chiến uy.
Lúc Phong Phi Vân nhìn thấy Bắc Minh Phá Thiên, Bắc Minh Phá Thiên cũng phát hiện Phong Phi Vân đứng trên đỉnh núi cao, trên người dâng lên chiến ý cuồn cuộn như nước, trong mắt lộ hỏa diễm, trọng kiếm trên lưng không ngừng kêu gào.
- Phong Phi Vân, ngươi còn dám hiện thân a.
Bắc Minh Phá Thiên dáng người to lớn cao ngạo, hắn như chiến thần hàng thế, khiêu chiến cửu thiên.
Phong Phi Vân khoan thai cười cười, nói:
- Nếu ngươi muốn chiến, tùy thời phụng bồi.
Phong Phi Vân có thể cảm nhận được huyết khí khổng lồ trên người Bắc Minh Phá Thiên, rất hiển nhiên thiên chi kiêu tử này sau khi kế thừa vị trí tộc trưởng Bắc Minh phiệt, đạt được nội tình Bắc Minh phiệt tẩy lễ, thậm chí có khả năng đạt được cường giả Bắc Minh phiệt quán đỉnh, tu vị đã đạt tới cảnh giới cực cao, rất có thể đã đột phá tới Thiên Mệnh thất trọng.
Nhưng mà Phong Phi Vân hoàn toàn không sợ hãi, cho dù Bắc Minh Phá Thiên đạt tới Thiên Mệnh bát trọng siêu cấp cự phách, cũng chưa chắc có thể ổn thắng hắn.
Bắc Minh Phá Thiên muốn ra tay, nhưng mà trong mộ bia có giọng nói băng lãnh truyền ra, dường như nói cái gì đó với hắn, Bắc Minh Phá Thiên thần sắc dần dần thư hòa hoãn lại.
- Cẩn tuân pháp chỉ lão tổ.
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Phi Vân , sau đó nhìn qua mặt đất cách đó thật xa, bọn họ cũng đang chờ đợi Yêu tộc thần tàng xuất thế.
Không bao lâu, Lý Tiêu Nam cùng mấy cường giả thế hệ trước của Thần Linh Cung uổi đến, giống như một đám mặt trời bay qua, chiếu sáng bầu trời rõ ràng.
Vốn Thần Linh Cung xuất động mười cường giả, nhưng mà tại Đồng Lô Sơn có hai người bị yêu linh cấm địa giết, hiện tại chỉ còn tám người, đương nhiên tám người này cường đại không gì sánh nổi, thân có hào quang, đứng trên một phiến hư không, giống như tám thần tiên, là cường giả kinh thế.
Bên trong Thần Linh Cung tụ tập cường giả cao cấp nhất của năm vương triều, bảy thành chân nhân của năm vương triều đều đi tới Thần Linh Cung đưa tin, số lượng cường giả của Thần Linh Cung căn bản không phải tông môn, vương triều môn phiệt nào có thể so sánh, tùy tiện phái ra mười cường giả đủ trấn áp tiên giáo, hủy diệt vương triều.
Cường giả Thần Linh Cung chạy tới, ngay cả lão tổ Bắc Minh phiệt cũng tránh lui mười dặm.
Lý Tiêu nam đứng trước mặt tám lão giả Thần Linh Cung, tư thái hiên ngang, lỗi lạc mà phiêu dật, nhàn nhạt nhìn qua Phong Phi Vân, liền thu hồi ánh mắt, lộ ra dáng vẻ phong độ.
- Người này là ai, tại sao lườm ngươi.
Tiểu tà ma nhìn thấy Lý Tiêu Nam cùng Thần Linh Cung là khó chịu.
Phong Phi Vân cười nói:
- Người Thần Linh Cung.
Nghe được ba chữ Thần Linh Cung này, tiểu tà ma lập tức le lưỡi, không cần phải nhiều lời nữa, ba chữ Thần Linh Cung tại Thần Tấn vương triều sức nặng tuyệt đối nặng hơn triều đình nhiều lắm, người càng cường đại càng kiêng kỵ bọn họ, đặc biệt là hai cung chủ Thần Linh Cung có thể nói là tồn tại vô địch.
Có thể được phong làm thần đồ trong Thần Linh Cung, địa vị sẽ không thấp hơn thần vương Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân lại nhìn thấy Mặc Dao Dao, đứng trên sơn lĩnh khác, đứng trên một tòa tuyết nhai, trong ngọc trắng ngà, nhìn qua phương xa, yên lặng mà lạnh nhạt, ba con thú ngồi trên vách đá, dường như đang ăn cái gì đó.
- Tu vị quả nhiên rất cường đại.
Phong Phi Vân nhẹ nhàng gật gật đầu, hắn phải toàn lực chống cư hấp lực địa phệ thiên, nhưng mà nàng vẫn đứng đó tự nhiên, phiêu nhiên xuất trần, hiển nhiên tu vị của nàng cao hơn hắn nhiềus.
Trên bầu trời có ba đạo tia chớp màu đen bay tới, là ba cự đầu Ám Vực, Tây Môn Tây Đức, Kim Thảng, Cổ Bát Chỉ đứng ở đằng xa, cũng không có tiếp cận, hiển nhiên bọn họ cũng biết rx tu vị của mình không cách nào tranh lại với đám lão giả khủng bố kia, chỉ muốn tìm chút vận khí a.