Tà Hoàng Thiếu chủ đứng chắp tay, khí độ bất phàm, cũng không phủ nhận mình phạm sai lầm, nhưng mà lại không ai có thể bảo hắn nhận sai cả.
Phong Phi Vân lạnh nhạt cười nói:
- Lấy công đạo hay không thì mấu chốt phải xem ngươi nổi danh thế nào, ta hiện tại là người nổi danh, vì sao không thể lấy công đạo cơ chứ?
Tà Hoàng Thiếu chủ nói:
- Vu phật tôn, ngươi cũng muốn đòi công đạo sao?
Phong Phi Vân chợt khẩn trương lên, trong lòng thầm hô Tà Hoàng Thiếu chủ quả nhiên lợi hại, tránh nặng tìm nhẹ, mang đầu mâu trực chỉ Vu Thanh Họa, thậm chí là Ngự Thú Trai sau lưng nàng.
Nếu Vu Thanh Họa thực đồng ý để Phong Phi Vân giúp Ngự Thú Trai đòi lại công đạo này, như vậy cũng đã nói rõ Ngự Thú Trai cùng Sâm La Điện triệt để đối lập, cũng sẽ chọc cường địch cho Ngự Thú Trai, thậm chí Ngự Thú Trai có thể bị diệt.
Thời điểm này Vu Thanh Họa đúng là khó làm, tuy Tà Hoàng Thiếu chủ chỉ hỏi một câu mà thôi, nhưng mà làm cho nàng lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ánh mắt Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào ánh mắt Vu Thanh Họa giãy dụa bất quyết, ngay lúc thấy ánh mắt của nàng ảm đạm lại, bờ môi bắt đầu mở ra, biết rõ nàng sắp sửa thảo hiệp dưới bức bách của Tà Hoàng Thiếu chủ, Phong Phi Vân lập tức vượt qua nàng một bước, nói:
- Ta thiếu nợ nhân tình của Ngự Thú Trai, thời điểm ở Cổ Đạo miếu cũng đã trả hết nợ, nhưng mà tại Đồng Lô Sơn, Ngự Thú Trai lại thiếu nợ ta một nhân tình, nếu Ngự Thú Trai thiếu ta một nhân tình, ta cũng không thể đi đòi hỏi chỗ tốt từ đám ni cô, cũng chỉ có thể đòi hỏi nhân tình của Sâm La Điện các ngươi thiếu bọn họ mà thôi.
- Ngân ngân! Ngự Thú Trai thiếu nợ nhân tình của ngươi, ngươi lại tới Sâm La Điện chúng ta đòi hỏi, Phong Phi Vân, nói sao mà không hợp lsy thế?
Một thái thượng trưởng lão Sâm La Điện cười lạnh nói ra.
Ánh mắt Phong Phi Vân sẳng giọng, nói:
- Bởi vì Sâm La Điện các ngươi thiếu nợ Ngự Thú Trai. Đây chẳng khác gì Trương Tam thiếu tiền Lý Tứ , nhưng mà Trương Tam trả không được, mà Vương Ngũ lại thiếu nợ tiền Trương Tam, trên nguyên tắc mà nói Lý Tứ tự nhiên có thể đòi nợ của Vương Ngũ.
- Ngân ngân! Ngươi muốn làm Lý Tứ, mà Sâm La Điện cũng tuyệt đối không phải Vương Ngũ.
Tử vong hành giả trên lưng vẫn chảy máu, nhưng mà hắn hồn nhiên không phát giác ra, ánh mắt lăng lệ như sứ giả địa ngục.
Phong Phi Vân lạnh lùng cười cười, nói:
- Chuyện này chỉ sợ ngươi nói không tính toán!
Tử vong hành giả vô cùng tức giận, duỗi một tay ra, trong hư không ngưng tụ đại thủ ấn, vô số tà khí ngưng tụ ngàn vạn đạo tắc, mang theo sát uy không gì sánh kịp, đánh sơn lĩnh vỡ ra làm hai.
Bành!
Trong mắt Phong Si bắn ra hai đạo điện quang, trực tiếp đánh vỡ võ ấn của tử vong hành giả, hóa thành từng sợi khói xanh.
Tử vong hành giả lui ra sau mấy bước mới dừng lại, hết sức kiêng kỵ Phong Si, không tiếp tục ra tay.
Rốt cuộc Tà Hoàng Thiếu chủ vẫn mở đầu, nói:
- Ngươi muốn hoàn lại thế nào?
- Hắc hắc! Ngươi chẳng lẽ còn không rõ ràng ta muốn làm gì sao?
Ánh mắt Phong Phi Vân quét nhìn qua bốn yêu nữ tuyệt sắc đứng trong hàng ngũ Sâm La Điện, ánh mắt dừng lại trên huyết cấm huyền trạc của các nàng, lại nói:
- Thiếu chủ hại chết một phật nữ của Ngự Thú Trai, Sâm La Điện nên dùng bốn yêu nữ này hoàn lại cho ta đi.
Rất nhiều người trong lòng thầm mắng Phong Phi Vân vô sỉ, bên ngoài là lấy công đạo cho Ngự Thú Trai, trên thực tế đang đánh chủ ý lên bốn yêu nữ tuyệt mỹ của Sâm La Điện.
Chỉ cần tu sĩ có vài phần địa vị trong Thần Tấn vương triều đều biết ba yêu nữ của Sâm La Điện đều bị Phong Phi Vân tai họa, hiện tại Phong Phi Vân lại vươn ma trảo tới bốn yêu nữ khác, lại còn quang minh chính đại đòi hỏi Tà Hoàng Thiếu chủ, thật sự là quá đáng giận, quá hung hăng càn quấy.
Đương nhiên cũng có người nhạy cảm phát hiện được thứ gì đó, trong lòng càng bội phục Phong Phi Vân vài phần, dù sao có thể làm cho Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp, đương thời còn có mấy người có bổn sự lớn như thế chứ?
Tà Hoàng Thiếu chủ dường như cũng định liệu được Phong Phi Vân sẽ đưa ra yêu cầu này, cười nói:
- Phong Phi Vân ah! Phong Phi Vân! Nếu ngươi không ham mê nữ sắc, trên người của ngươi không tìm ra nhược điểm, đến lúc đó ta có khả năng thật sự sợ ngươi đấy.
- Một nữ nhân có thể trở thành nhược điểm của nam nhân, nhất định đó là nam nhân sợ nữ nhân. Hắc hắc!
Phong Phi Vân nháy mắt vài cái cười nói.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ bốn người các nàng ta phái nằm vùng bên cạnh ngươi, vào một ngày nào đó ngươi sẽ chết trên bụng của các nàng?
Tà Hoàng Thiếu chủ nói.
Bốn yêu nữ đều là đệ nhất mỹ nhân của các điện, mỗi người thiên tư không thấp, hơn nữa mỹ mạo tuyệt luân, có mang theo khí chất vũ mị lẳng lơ, có thanh thuần xinh đẹp, có thậm chí không mang theo tà khí trên người giống như tiên tử đạo môn..
Được xưng là yêu nữ chưa hẳn chính là yêu nữ, nếu không phải biết rõ thân phận các nàng, còn cho rằng các nàng là người của đạo môn.
- Người luôn phải chết, nếu có thể chết trên bụng nữ nhân, chết trên bụng mỹ nhân lại là chết tốt.
Phong Phi Vân nói:
- Không biết thiếu rốt cuộc định tính sổ sách này thế nào.
Tất cả mọi người khẩn trương lên, đang chờ đợi Tà Hoàng Thiếu chủ đưa ra quyết định.
Nếu như Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp, đem bốn vị yêu nữ giao cho Phong Phi Vân, như vậy đã nói lên Tà hoàng thiếu chủ đã thua.
Nếu Tà Hoàng Thiếu chủ không thỏa hiệp, như vậy hôm nay nhất định sẽ xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên động địa.
- Tà Hoàng Thiếu chủ tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, Sâm La Điện đã từng ăn thiệt thòi lớn trong tay Phong Phi Vân, tạo thành ảnh hưởng mặt trái rất lớn, mà hôm nay nếu như Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp với Phong Phi Vân lần nữa, đem bốn vị yêu nữ chắp tay giao cho Phong Phi Vân, dùng tác phong của Phong Phi Vân, bốn yêu nữ này chắc chắn sẽ bị hắn chà đạp, danh dự Sâm La Điện sẽ thấp tới cực điểm, đối với Sâm La Điện thống nhất tà đạo, thậm chí thống nhất cả Thần Tấn vương sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Một lão giả phân tích nói ra.
Bốn yêu nữ Sâm La Điện lúc này khẩn trương lên, đôi mắt dễ thương đầy gợn sóng, khi thì nhìn chằm chằm vào Tà Hoàng Thiếu chủ, khi thì nhìn về phía Phong Phi Vân, tuy các nàng xinh đẹp như thiên tiên, thiên tư không tầm thường, nhưng mà các nàng không thể tự quyết định vận mệnh bản thân, quyền quyết định đang nằm trong tay hai tuấn kiệt cao cấp nhất.
- Tính, đương nhiên phải tính.
Tà Hoàng Thiếu chủ trầm mặc hồi lâu mới nói như thế, tiếp theo lại nói:
- Thần Vương đại nhân là thần vương duy nhất của Thần Tấn vương triều, lại là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi, phong hoa tuyệt đại, bốn nàng đi theo ngươi cũng không tính là ủy khuất. Huống hồ hôm nay có vô thượng cự phách ở đây, Sâm La Điện ta tổn thất bốn nữ nhân còn có giá trị hơn tổn thất mười cự phách.
Tà Hoàng Thiếu chủ lại thỏa hiệp.
Ngay cả Phong Phi Vân cũng cảm giác không chút chân thật, cảm giác, cảm thấy Tà Hoàng Thiếu chủ còn có hậu chiêu, hắn không thể dễ dàng thua người như thế.
Tà Hoàng Thiếu chủ đứng chắp tay, khí độ bất phàm, cũng không phủ nhận mình phạm sai lầm, nhưng mà lại không ai có thể bảo hắn nhận sai cả.
Phong Phi Vân lạnh nhạt cười nói:
- Lấy công đạo hay không thì mấu chốt phải xem ngươi nổi danh thế nào, ta hiện tại là người nổi danh, vì sao không thể lấy công đạo cơ chứ?
Tà Hoàng Thiếu chủ nói:
- Vu phật tôn, ngươi cũng muốn đòi công đạo sao?
Phong Phi Vân chợt khẩn trương lên, trong lòng thầm hô Tà Hoàng Thiếu chủ quả nhiên lợi hại, tránh nặng tìm nhẹ, mang đầu mâu trực chỉ Vu Thanh Họa, thậm chí là Ngự Thú Trai sau lưng nàng.
Nếu Vu Thanh Họa thực đồng ý để Phong Phi Vân giúp Ngự Thú Trai đòi lại công đạo này, như vậy cũng đã nói rõ Ngự Thú Trai cùng Sâm La Điện triệt để đối lập, cũng sẽ chọc cường địch cho Ngự Thú Trai, thậm chí Ngự Thú Trai có thể bị diệt.
Thời điểm này Vu Thanh Họa đúng là khó làm, tuy Tà Hoàng Thiếu chủ chỉ hỏi một câu mà thôi, nhưng mà làm cho nàng lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Ánh mắt Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào ánh mắt Vu Thanh Họa giãy dụa bất quyết, ngay lúc thấy ánh mắt của nàng ảm đạm lại, bờ môi bắt đầu mở ra, biết rõ nàng sắp sửa thảo hiệp dưới bức bách của Tà Hoàng Thiếu chủ, Phong Phi Vân lập tức vượt qua nàng một bước, nói:
- Ta thiếu nợ nhân tình của Ngự Thú Trai, thời điểm ở Cổ Đạo miếu cũng đã trả hết nợ, nhưng mà tại Đồng Lô Sơn, Ngự Thú Trai lại thiếu nợ ta một nhân tình, nếu Ngự Thú Trai thiếu ta một nhân tình, ta cũng không thể đi đòi hỏi chỗ tốt từ đám ni cô, cũng chỉ có thể đòi hỏi nhân tình của Sâm La Điện các ngươi thiếu bọn họ mà thôi.
- Ngân ngân! Ngự Thú Trai thiếu nợ nhân tình của ngươi, ngươi lại tới Sâm La Điện chúng ta đòi hỏi, Phong Phi Vân, nói sao mà không hợp lsy thế?
Một thái thượng trưởng lão Sâm La Điện cười lạnh nói ra.
Ánh mắt Phong Phi Vân sẳng giọng, nói:
- Bởi vì Sâm La Điện các ngươi thiếu nợ Ngự Thú Trai. Đây chẳng khác gì Trương Tam thiếu tiền Lý Tứ , nhưng mà Trương Tam trả không được, mà Vương Ngũ lại thiếu nợ tiền Trương Tam, trên nguyên tắc mà nói Lý Tứ tự nhiên có thể đòi nợ của Vương Ngũ.
- Ngân ngân! Ngươi muốn làm Lý Tứ, mà Sâm La Điện cũng tuyệt đối không phải Vương Ngũ.
Tử vong hành giả trên lưng vẫn chảy máu, nhưng mà hắn hồn nhiên không phát giác ra, ánh mắt lăng lệ như sứ giả địa ngục.
Phong Phi Vân lạnh lùng cười cười, nói:
- Chuyện này chỉ sợ ngươi nói không tính toán!
Tử vong hành giả vô cùng tức giận, duỗi một tay ra, trong hư không ngưng tụ đại thủ ấn, vô số tà khí ngưng tụ ngàn vạn đạo tắc, mang theo sát uy không gì sánh kịp, đánh sơn lĩnh vỡ ra làm hai.
Bành!
Trong mắt Phong Si bắn ra hai đạo điện quang, trực tiếp đánh vỡ võ ấn của tử vong hành giả, hóa thành từng sợi khói xanh.
Tử vong hành giả lui ra sau mấy bước mới dừng lại, hết sức kiêng kỵ Phong Si, không tiếp tục ra tay.
Rốt cuộc Tà Hoàng Thiếu chủ vẫn mở đầu, nói:
- Ngươi muốn hoàn lại thế nào?
- Hắc hắc! Ngươi chẳng lẽ còn không rõ ràng ta muốn làm gì sao?
Ánh mắt Phong Phi Vân quét nhìn qua bốn yêu nữ tuyệt sắc đứng trong hàng ngũ Sâm La Điện, ánh mắt dừng lại trên huyết cấm huyền trạc của các nàng, lại nói:
- Thiếu chủ hại chết một phật nữ của Ngự Thú Trai, Sâm La Điện nên dùng bốn yêu nữ này hoàn lại cho ta đi.
Rất nhiều người trong lòng thầm mắng Phong Phi Vân vô sỉ, bên ngoài là lấy công đạo cho Ngự Thú Trai, trên thực tế đang đánh chủ ý lên bốn yêu nữ tuyệt mỹ của Sâm La Điện.
Chỉ cần tu sĩ có vài phần địa vị trong Thần Tấn vương triều đều biết ba yêu nữ của Sâm La Điện đều bị Phong Phi Vân tai họa, hiện tại Phong Phi Vân lại vươn ma trảo tới bốn yêu nữ khác, lại còn quang minh chính đại đòi hỏi Tà Hoàng Thiếu chủ, thật sự là quá đáng giận, quá hung hăng càn quấy.
Đương nhiên cũng có người nhạy cảm phát hiện được thứ gì đó, trong lòng càng bội phục Phong Phi Vân vài phần, dù sao có thể làm cho Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp, đương thời còn có mấy người có bổn sự lớn như thế chứ?
Tà Hoàng Thiếu chủ dường như cũng định liệu được Phong Phi Vân sẽ đưa ra yêu cầu này, cười nói:
- Phong Phi Vân ah! Phong Phi Vân! Nếu ngươi không ham mê nữ sắc, trên người của ngươi không tìm ra nhược điểm, đến lúc đó ta có khả năng thật sự sợ ngươi đấy.
- Một nữ nhân có thể trở thành nhược điểm của nam nhân, nhất định đó là nam nhân sợ nữ nhân. Hắc hắc!
Phong Phi Vân nháy mắt vài cái cười nói.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ bốn người các nàng ta phái nằm vùng bên cạnh ngươi, vào một ngày nào đó ngươi sẽ chết trên bụng của các nàng?
Tà Hoàng Thiếu chủ nói.
Bốn yêu nữ đều là đệ nhất mỹ nhân của các điện, mỗi người thiên tư không thấp, hơn nữa mỹ mạo tuyệt luân, có mang theo khí chất vũ mị lẳng lơ, có thanh thuần xinh đẹp, có thậm chí không mang theo tà khí trên người giống như tiên tử đạo môn..
Được xưng là yêu nữ chưa hẳn chính là yêu nữ, nếu không phải biết rõ thân phận các nàng, còn cho rằng các nàng là người của đạo môn.
- Người luôn phải chết, nếu có thể chết trên bụng nữ nhân, chết trên bụng mỹ nhân lại là chết tốt.
Phong Phi Vân nói:
- Không biết thiếu rốt cuộc định tính sổ sách này thế nào.
Tất cả mọi người khẩn trương lên, đang chờ đợi Tà Hoàng Thiếu chủ đưa ra quyết định.
Nếu như Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp, đem bốn vị yêu nữ giao cho Phong Phi Vân, như vậy đã nói lên Tà hoàng thiếu chủ đã thua.
Nếu Tà Hoàng Thiếu chủ không thỏa hiệp, như vậy hôm nay nhất định sẽ xảy ra một hồi đại chiến kinh thiên động địa.
- Tà Hoàng Thiếu chủ tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, Sâm La Điện đã từng ăn thiệt thòi lớn trong tay Phong Phi Vân, tạo thành ảnh hưởng mặt trái rất lớn, mà hôm nay nếu như Tà Hoàng Thiếu chủ thỏa hiệp với Phong Phi Vân lần nữa, đem bốn vị yêu nữ chắp tay giao cho Phong Phi Vân, dùng tác phong của Phong Phi Vân, bốn yêu nữ này chắc chắn sẽ bị hắn chà đạp, danh dự Sâm La Điện sẽ thấp tới cực điểm, đối với Sâm La Điện thống nhất tà đạo, thậm chí thống nhất cả Thần Tấn vương sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Một lão giả phân tích nói ra.
Bốn yêu nữ Sâm La Điện lúc này khẩn trương lên, đôi mắt dễ thương đầy gợn sóng, khi thì nhìn chằm chằm vào Tà Hoàng Thiếu chủ, khi thì nhìn về phía Phong Phi Vân, tuy các nàng xinh đẹp như thiên tiên, thiên tư không tầm thường, nhưng mà các nàng không thể tự quyết định vận mệnh bản thân, quyền quyết định đang nằm trong tay hai tuấn kiệt cao cấp nhất.
- Tính, đương nhiên phải tính.
Tà Hoàng Thiếu chủ trầm mặc hồi lâu mới nói như thế, tiếp theo lại nói:
- Thần Vương đại nhân là thần vương duy nhất của Thần Tấn vương triều, lại là đệ nhất thiên tài trẻ tuổi, phong hoa tuyệt đại, bốn nàng đi theo ngươi cũng không tính là ủy khuất. Huống hồ hôm nay có vô thượng cự phách ở đây, Sâm La Điện ta tổn thất bốn nữ nhân còn có giá trị hơn tổn thất mười cự phách.
Tà Hoàng Thiếu chủ lại thỏa hiệp.
Ngay cả Phong Phi Vân cũng cảm giác không chút chân thật, cảm giác, cảm thấy Tà Hoàng Thiếu chủ còn có hậu chiêu, hắn không thể dễ dàng thua người như thế.