Trong đan dược chứa lực lượng cực kỳ cường đại, cơ thể mạnh mẽ như Phong Phi Vân trong phút chốc không luyện hóa hết được. Trong người Phong Phi Vân như có một ngôi sao nổ tung, hắn vội ngồi xếp bằngd luyện hóa lực lượng dời núi lấp biển này.
Diệp Ti Loan lo lắng nói:
- Thiên quốc này ngang ngửa tu sĩ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tuy bị luyện hóa thành đan dược tinh thuần nhất nhưng bên trong chứa lực lượng không tầm thường, hắn chịu nổi không?
Điều này tương đương với nutố sống một Thiên quốc cường đại.
Ban đầu Trí Tàng đại sư cũng hết hồn nhưng rất nhanh hiểu ra:
- Không sao, hắn tu luyện kim . . . Hắn sẽ chống qua.
Trí Tàng đại sư định nói là Kim Tàm Kinh nhưng nơi này là Pháp Hoằng điện, có nhiều Thiên quốc, toàn là tinh hồn đám cao tăng thượng cổ sau khi tà hóa giữ lại. Một số Thiên quốc sinh ra linh tuệ, nếu nghe ba chữ Kim Tàm Kinh sẽ bạo loạn.
Ầm!
Cơ thể Phong Phi Vân càng lấp lánh sáng ngời như làm bằng tượng ngọc phật. Trong người Phong Phi Vân vang lên thanh âm khủng khiếp tinh thần tan biến, chấn mặt đất khẽ rung rinh. Thật lâu sau ánh sáng trên người Phong Phi Vân vụt tắt, hắn đứng dậy.
Phong Phi Vân cười nói:
- Thiên quốc đúng là siêu bổ, tu vi tiến thêm một bước nữa, dã đến đỉnh Thiên Mệnh đệ thất trọng.
Trong đầu Phong Phi Vân lóe qua bóng dáng Diêu Cát. Nữ nhân này càng lúc càng bí ẩn, chẳng lẽ nàng là mẫu của âm giới?
Suy nghĩ này mới hiện lên trong óc Phong Phi Vân đã bị bác bỏ, rất hoang đường. Mẫu của âm giới có thân phận như thế nào, sao có thể tự nguyện hiến thân cho một người trẻ tuổi? Dù người đó có thiên phú cao mấy cũng không được.
Hơn nữa nếu Diêu Cát đúng là mẫu của âm giới thì chắc chắn nàng là một trong tam tà, chẳng lẽ tu vi của nàng cao đến mức toàn bộ cường giả trong triều đình không ai nhìn thấu hư thực sao?
Trong lòng Phong Phi Vân có thắc mắc nhưng chỉ giấu trong lòng, chờ lần sau gặp Diêu Cát sẽ hỏi rõ.
Không lâu trước đó Trí Tàng đại sư vào Pháp Hoằng điện nên khá quen thuộc. Lão dọc theo đường cổ rách nát đi tới chỗ có Thiên quốc.
Thiên Nhất Thánh bình thì vẫn nằm trong tay Liễu Duệ Hâm, Phong Phi Vân mặc kệ nàng ngắm nghía. Liễu Duệ Hâm không giữ được loại báu vật cỡ nào, sẽ mang đến tai họa cho nàng. Liễu Duệ Hâm cũng hiểu điều đó, khi rời khỏi Pháp Hoằng điện thì nàng sẽ ngoan ngoãn giao trả Phong Phi Vân.
Đi trong Pháp Hoằng điện ba ngày trời, chỗ này như không gian vô tận. Khắp nơi là dụng cụ phật môn rách nát, khá nhiều phật bảo đẳng cấp linh khí nhưng đều bị hư hỏng. Thời gian quá lâu. Linh tính xói mòn. Linh khí thành cái vỏ sắt vụn không chút giá trị.
Ba ngày nay đám người lần lượt gặp tám Thiên quốc, mỗi Thiên quốc siêu cường đại. Thiên quốc mạnh nhất thậm chí hơn hẳn Trí Tàng đại sư một bậc. Thiên quốc yếu nhất tu vi cỡ đẳng cấp cự phách, làm mọi người sợ teo tim.
Nhưng có Thiên Nhất Thánh bình trong tay, đám Thiên quốc đều bị hút vào bình quỷ biến thành tám viên đan dược, bị Phong Phi Vân nuốt mất.
Tà khí, phật khí trướng lớn trong cơ thể Phong Phi Vân, tùy thời đột phá Thiên Mệnh đệ bát trọng. Khi đó không đơn giản là sơ kỳ Thiên Mệnh đệ bát trọng, trong cơ thể Phong Phi Vân tích lũy linh khí đã đến mức độ kinh khủng. Giống như dựng dục một vũ trụ, khi nổ sẽ tạo thành sóng năng lượng to lớn.
- Dường như Diêu Cát biết ta sẽ đi di tích tháp cổ. Đầu tiên là tặng tay trái Diêm Vương, sau đó là Thiên Nhất Thánh bình, đây là cố ý muốn giúp ta. Ha ha ha, nữ nhân thú vị.
Phong Phi Vân đã hiểu những gì hắn làm dường như nằm trong tính toán của Diêu Cát, nữ nhân bí ẩn, không biết nàng tốt hay xấu. Xem tình hình trước mắt thì Diêu Cát rất thú vị, đây là đánh giá của Phong Phi Vân.
- Sắp đến cánh cửa Thiên quốc, lúc trước khi ta đến cảm nhận hơi thở một thế giới khác. Nếu có chìa khóa mở cánh cửa Thiên quốc không chừng ta đã lao vào trong.
Trí Tàng đại sư đứng trong loạn lưu phật khí như đứng trên vũ trụ hỗn độn. Hư không gần đó có một kim phật ngồi xếp bằng, cao chín mươi chín thước, to như ngọn núi nhỏ màu vàng, uy nghiêm trang trọng, thánh khiết bảo tướng lại chứa sức ép khổng lồ.
Kim phật tỏa sáng chóia lòa ẩn chứa lực lượng khổng lồ, khoác áo choàng đúc bằng vàng rộng lớn, hai tay đặt ở bụng. Phần bụng nứt một khe hở to, bên trong hỗn độn, ánh sáng mông lung lộ ra khí thế hùng hồn.
Đây là tượng phật to đúc bằng hoàng kim, nhưng phần bụng nứt ra có màu đỏ như thịt, làm người nhìn rợn tóc gáy.
- Nơi này là cánh cửa Thiên quốc, mọi người hãy cẩn thận chút. Lúc trước bần tăng gặp một Thiên quốc siêu cường đại tại đây, lực lượng siêu kinh khủng. Khi đó nó không thức tỉnh, chỉ một thần niệm đã đánh ta bị thương nặng. Bần tăng nghi ngờ Thiên quốc này khi hoàn toàn thức tỉnh có thể giết cự phách.
Biểu tình Trí Tàng đại sư thận trọng, nhỏ giọng nói:
- Thiên Nhất Thánh bình . . . Chưa chắc có thể trấn áp được nó, trừ phi mẫu của âm giới tự mình sử dụng.
Phong Phi Vân nhìn vết nứt đỏ ở bụng kim phật bằng vàng, trông như phật đà xé bụng mình, không khí có mùi máu. Ánh mắt Phong Phi Vân nóng cháy nhìn cánh cửa đi thông Thiên quốc.
Phong Phi Vân khó tin lẩm bẩm:
- Là một tòa bí cảnh cao cấp, sao có thể?
Diệp Ti Loan đứng cách Phong Phi Vân gần nhất, nghe hắn lầm bầm thì hỏi dò:
- Bí cảnh? Bí cảnh cũng chia đẳng cấp sao?
Nhật Nguyệt tiên giáo có một tòa bí cảnh. Là không gian độc lập, rộng hai vạn dặm nhưng kết cấu không ổn định, tồn tại nhiều nguy hiểm. Sau này đại hiền Nhật Nguyệt tiên giáo cải tạo bí cảnh kia thành đất rèn luyện, Diệp Ti Loan từng vào trong tu luyện.
Phong Phi Vân nghe Diệp Ti Loan hỏi, trả lời:
- Bí cảnh của Nhật Nguyệt tiên giáo và dị thú hồn cảnh của Vạn Vật tháp thuộc bí cảnh cấp thấp, kết cấu không gian không ổn định, không hình thành đại lục.
- Trong thánh địa hoàng tộc đã hình thành khối đại lục, rộng lớn hơn bí cảnh của Nhật Nguyệt tiên giáo, Vạn Vật tháp gấp vô số lần. Trải qua nhân công cải tạo có thể cho người cư ngụ, cái này gọi là bí cảnh trung giai, ổn định, khổng lồ hơn bí cảnh cấp thấp.
Liễu Duệ Hâm, Trí Tàng đại sư, Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm lần đầu tiên nghe bí mật này, rất có hứng thú. Bọn họ có nghe nói thánh địa hoàng tộc nhưng cứ cho rằng đó là một khu vực, ai ngờ là không gian độc lập gọi là bí cảnh trung giai.
Mắt Diệp Ti Loan nghiêm túc nói:
- Hèn gì bát phủ Thần Tấn vương triều rối loạn mà hoàng tộc vẫn bình tĩnh như thế. Hóa ra nội tình của hoàng tộc là thánh địa, chắc không gian bên trong thánh địa không nhỏ hơn nguyên Thần Tấn vương triều.
Trí Tàng đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- Có thể trở thành chủ nhân một vương triều đương nhiên không đơn giản như mặt ngoài mọi người trông thấy.
Phong Phi Vân nói:
- Tuy không gian trong thánh đại hoàng tộc đã hình thành đại lục nhưng vẫn không ổn định. Bí cảnh trước mắt lại khác, đây là bí cảnh cao cấp, khổng lồ hơn thánh địa hoàng tộc gấp vô số lần. Kết cấu không gian bên trong tương đối ổn định, trừ không thể sinh ra linh trưởng, sinh vật thì hầu như không khác gì một thế giới.
Trong đan dược chứa lực lượng cực kỳ cường đại, cơ thể mạnh mẽ như Phong Phi Vân trong phút chốc không luyện hóa hết được. Trong người Phong Phi Vân như có một ngôi sao nổ tung, hắn vội ngồi xếp bằngd luyện hóa lực lượng dời núi lấp biển này.
Diệp Ti Loan lo lắng nói:
- Thiên quốc này ngang ngửa tu sĩ Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tuy bị luyện hóa thành đan dược tinh thuần nhất nhưng bên trong chứa lực lượng không tầm thường, hắn chịu nổi không?
Điều này tương đương với nutố sống một Thiên quốc cường đại.
Ban đầu Trí Tàng đại sư cũng hết hồn nhưng rất nhanh hiểu ra:
- Không sao, hắn tu luyện kim . . . Hắn sẽ chống qua.
Trí Tàng đại sư định nói là Kim Tàm Kinh nhưng nơi này là Pháp Hoằng điện, có nhiều Thiên quốc, toàn là tinh hồn đám cao tăng thượng cổ sau khi tà hóa giữ lại. Một số Thiên quốc sinh ra linh tuệ, nếu nghe ba chữ Kim Tàm Kinh sẽ bạo loạn.
Ầm!
Cơ thể Phong Phi Vân càng lấp lánh sáng ngời như làm bằng tượng ngọc phật. Trong người Phong Phi Vân vang lên thanh âm khủng khiếp tinh thần tan biến, chấn mặt đất khẽ rung rinh. Thật lâu sau ánh sáng trên người Phong Phi Vân vụt tắt, hắn đứng dậy.
Phong Phi Vân cười nói:
- Thiên quốc đúng là siêu bổ, tu vi tiến thêm một bước nữa, dã đến đỉnh Thiên Mệnh đệ thất trọng.
Trong đầu Phong Phi Vân lóe qua bóng dáng Diêu Cát. Nữ nhân này càng lúc càng bí ẩn, chẳng lẽ nàng là mẫu của âm giới?
Suy nghĩ này mới hiện lên trong óc Phong Phi Vân đã bị bác bỏ, rất hoang đường. Mẫu của âm giới có thân phận như thế nào, sao có thể tự nguyện hiến thân cho một người trẻ tuổi? Dù người đó có thiên phú cao mấy cũng không được.
Hơn nữa nếu Diêu Cát đúng là mẫu của âm giới thì chắc chắn nàng là một trong tam tà, chẳng lẽ tu vi của nàng cao đến mức toàn bộ cường giả trong triều đình không ai nhìn thấu hư thực sao?
Trong lòng Phong Phi Vân có thắc mắc nhưng chỉ giấu trong lòng, chờ lần sau gặp Diêu Cát sẽ hỏi rõ.
Không lâu trước đó Trí Tàng đại sư vào Pháp Hoằng điện nên khá quen thuộc. Lão dọc theo đường cổ rách nát đi tới chỗ có Thiên quốc.
Thiên Nhất Thánh bình thì vẫn nằm trong tay Liễu Duệ Hâm, Phong Phi Vân mặc kệ nàng ngắm nghía. Liễu Duệ Hâm không giữ được loại báu vật cỡ nào, sẽ mang đến tai họa cho nàng. Liễu Duệ Hâm cũng hiểu điều đó, khi rời khỏi Pháp Hoằng điện thì nàng sẽ ngoan ngoãn giao trả Phong Phi Vân.
Đi trong Pháp Hoằng điện ba ngày trời, chỗ này như không gian vô tận. Khắp nơi là dụng cụ phật môn rách nát, khá nhiều phật bảo đẳng cấp linh khí nhưng đều bị hư hỏng. Thời gian quá lâu. Linh tính xói mòn. Linh khí thành cái vỏ sắt vụn không chút giá trị.
Ba ngày nay đám người lần lượt gặp tám Thiên quốc, mỗi Thiên quốc siêu cường đại. Thiên quốc mạnh nhất thậm chí hơn hẳn Trí Tàng đại sư một bậc. Thiên quốc yếu nhất tu vi cỡ đẳng cấp cự phách, làm mọi người sợ teo tim.
Nhưng có Thiên Nhất Thánh bình trong tay, đám Thiên quốc đều bị hút vào bình quỷ biến thành tám viên đan dược, bị Phong Phi Vân nuốt mất.
Tà khí, phật khí trướng lớn trong cơ thể Phong Phi Vân, tùy thời đột phá Thiên Mệnh đệ bát trọng. Khi đó không đơn giản là sơ kỳ Thiên Mệnh đệ bát trọng, trong cơ thể Phong Phi Vân tích lũy linh khí đã đến mức độ kinh khủng. Giống như dựng dục một vũ trụ, khi nổ sẽ tạo thành sóng năng lượng to lớn.
- Dường như Diêu Cát biết ta sẽ đi di tích tháp cổ. Đầu tiên là tặng tay trái Diêm Vương, sau đó là Thiên Nhất Thánh bình, đây là cố ý muốn giúp ta. Ha ha ha, nữ nhân thú vị.
Phong Phi Vân đã hiểu những gì hắn làm dường như nằm trong tính toán của Diêu Cát, nữ nhân bí ẩn, không biết nàng tốt hay xấu. Xem tình hình trước mắt thì Diêu Cát rất thú vị, đây là đánh giá của Phong Phi Vân.
- Sắp đến cánh cửa Thiên quốc, lúc trước khi ta đến cảm nhận hơi thở một thế giới khác. Nếu có chìa khóa mở cánh cửa Thiên quốc không chừng ta đã lao vào trong.
Trí Tàng đại sư đứng trong loạn lưu phật khí như đứng trên vũ trụ hỗn độn. Hư không gần đó có một kim phật ngồi xếp bằng, cao chín mươi chín thước, to như ngọn núi nhỏ màu vàng, uy nghiêm trang trọng, thánh khiết bảo tướng lại chứa sức ép khổng lồ.
Kim phật tỏa sáng chóia lòa ẩn chứa lực lượng khổng lồ, khoác áo choàng đúc bằng vàng rộng lớn, hai tay đặt ở bụng. Phần bụng nứt một khe hở to, bên trong hỗn độn, ánh sáng mông lung lộ ra khí thế hùng hồn.
Đây là tượng phật to đúc bằng hoàng kim, nhưng phần bụng nứt ra có màu đỏ như thịt, làm người nhìn rợn tóc gáy.
- Nơi này là cánh cửa Thiên quốc, mọi người hãy cẩn thận chút. Lúc trước bần tăng gặp một Thiên quốc siêu cường đại tại đây, lực lượng siêu kinh khủng. Khi đó nó không thức tỉnh, chỉ một thần niệm đã đánh ta bị thương nặng. Bần tăng nghi ngờ Thiên quốc này khi hoàn toàn thức tỉnh có thể giết cự phách.
Biểu tình Trí Tàng đại sư thận trọng, nhỏ giọng nói:
- Thiên Nhất Thánh bình . . . Chưa chắc có thể trấn áp được nó, trừ phi mẫu của âm giới tự mình sử dụng.
Phong Phi Vân nhìn vết nứt đỏ ở bụng kim phật bằng vàng, trông như phật đà xé bụng mình, không khí có mùi máu. Ánh mắt Phong Phi Vân nóng cháy nhìn cánh cửa đi thông Thiên quốc.
Phong Phi Vân khó tin lẩm bẩm:
- Là một tòa bí cảnh cao cấp, sao có thể?
Diệp Ti Loan đứng cách Phong Phi Vân gần nhất, nghe hắn lầm bầm thì hỏi dò:
- Bí cảnh? Bí cảnh cũng chia đẳng cấp sao?
Nhật Nguyệt tiên giáo có một tòa bí cảnh. Là không gian độc lập, rộng hai vạn dặm nhưng kết cấu không ổn định, tồn tại nhiều nguy hiểm. Sau này đại hiền Nhật Nguyệt tiên giáo cải tạo bí cảnh kia thành đất rèn luyện, Diệp Ti Loan từng vào trong tu luyện.
Phong Phi Vân nghe Diệp Ti Loan hỏi, trả lời:
- Bí cảnh của Nhật Nguyệt tiên giáo và dị thú hồn cảnh của Vạn Vật tháp thuộc bí cảnh cấp thấp, kết cấu không gian không ổn định, không hình thành đại lục.
- Trong thánh địa hoàng tộc đã hình thành khối đại lục, rộng lớn hơn bí cảnh của Nhật Nguyệt tiên giáo, Vạn Vật tháp gấp vô số lần. Trải qua nhân công cải tạo có thể cho người cư ngụ, cái này gọi là bí cảnh trung giai, ổn định, khổng lồ hơn bí cảnh cấp thấp.
Liễu Duệ Hâm, Trí Tàng đại sư, Bạch Như Tuyết, Mục Tích Nhu, Liễu Duệ Hâm lần đầu tiên nghe bí mật này, rất có hứng thú. Bọn họ có nghe nói thánh địa hoàng tộc nhưng cứ cho rằng đó là một khu vực, ai ngờ là không gian độc lập gọi là bí cảnh trung giai.
Mắt Diệp Ti Loan nghiêm túc nói:
- Hèn gì bát phủ Thần Tấn vương triều rối loạn mà hoàng tộc vẫn bình tĩnh như thế. Hóa ra nội tình của hoàng tộc là thánh địa, chắc không gian bên trong thánh địa không nhỏ hơn nguyên Thần Tấn vương triều.
Trí Tàng đại sư chắp tay niệm phật hiệu:
- Có thể trở thành chủ nhân một vương triều đương nhiên không đơn giản như mặt ngoài mọi người trông thấy.
Phong Phi Vân nói:
- Tuy không gian trong thánh đại hoàng tộc đã hình thành đại lục nhưng vẫn không ổn định. Bí cảnh trước mắt lại khác, đây là bí cảnh cao cấp, khổng lồ hơn thánh địa hoàng tộc gấp vô số lần. Kết cấu không gian bên trong tương đối ổn định, trừ không thể sinh ra linh trưởng, sinh vật thì hầu như không khác gì một thế giới.